Vay nóng Homecredit

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0169

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0169: Ai giải ra Thủy Tinh Chủng trước tiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


Lý Dương để cái hộp xuống, bước nhanh tới phía Trương Vĩ.

Ngô Hiểu Lỵ chưa từng đi qua, mà lần này cũng tới bên cạnh nhìn đám nguyên thạch này. Cô từng có vài lần đổ thạch nên cũng có hứng thú với thứ này, nhìn xem có thể đổ tăng được vài lần hay không.

Vẻ mặt của Lưu Cương vẫn không có chút biến hóa gì cả, chỉ là đi theo Lý Dương, Lý Dương đi đâu, hắn đi theo đó.

Đang lúc Lưu Cương bước đi, trên mặt lão Cát càng tăng thêm vẻ kinh ngạc. Lão Cát quang năm buôn bán đổ thạch ở biên giới, giao tiếp cùng với đủ mọi loại người rồi. Lưu Cương thoạt nhìn phổ thông nhưng mỗi bước hắn đi đều có cự ly bằng nhau. Những bước chân đều tăm tắp này làm cho lão Cát nhìn ra điểm gì đó.

Chú ý tới Lưu Cương cùng Lý Dương vẫn duy trì một khoảng cách an toàn, lão Cát có chút suy nghĩ gật đầu. Lúc này lão đã hiểu ra, lúc trước mình phán đoán thanh niên mua đổ thạch này có chút sai lầm rồi. Thanh niên ăn mặc đồ phổ thông này tuyệt đối không phải là người đơn giản.

-Lý lão đệ, cậu tới xem dùm tôi mấy khối đổ thạch này thế nào?

Lý Dương vừa mới đi tới, Trương Vĩ đã khẩn cấp kéo Lý Dương đi qua. Trương Vĩ chọn hai khối đổ thạch nửa nguyên thạch cùng một khối đổ thạch toàn bộ nguyên thạch. Ba khối này biểu hiện đều không tồi.

-Đã cắt ra Kim Ti Chủng rồi, khối này giá trị khẳng định không thấp.

Lý Dương tiện tay cầm một khối, nhẹ nhàng lắc đầu, khối đổ thạch trên tay Lý Dương này chỉ có hơn mười kg, có một mặt phẳng rất lớn, mặt phẳng này có hơn phân nửa là Kim Ti Chủng Phỉ Thúy, màu lục có chút nhạt, nhưng mà có điều còn có thông tâm lục rất không tồi.

Đối với loại nguyên thạch có mặt phẳng thế này, Lý Dương cũng đánh giá không cao lắm, đổ thạch như vậy Lý Dương không thích lắm. Nhưng mà đối với những công ty châu báu mà nói, bọn họ nguyện ý chọn ra đổ thạch nguyên thạch như vậy, phỉ thúy trong đổ thạch có tính phiêu lưu nhỏ đi rất nhiều, bọn họ tránh được phiêu lưu là có lợi.

-Tôi biết, anh nhìn hai khối còn lại đi.

Trương Vĩ gật đầu, giao hai khối nguyên thạch còn lại cho Lý Dương.

Một khối nửa nguyên thạch cũng không có lộ ra Phỉ Thúy bên trong, tầng mặt ngoài còn lộ ra sương trắng rất không tồi, còn có một chút ý lục ở đây nữa. Từ biểu hiện mà xem rất dễ ra cao cấp Phỉ Thúy, biểu hiện này so với khối đổ thạch của Trương Vĩ ở Nam Dương còn tốt hơn nhiều, nguyên thạch như vậy giá cũng không thấp.

Lý Dương nhìn thoáng qua thạch nguyên thạch thứ ba, là một khối nguyên thạch hoàng diêm sa bì, lớn chừng một trái bóng đá, nhưng cũng không tròn.

Chỉ tiếc là ánh sáng quá mờ, chỉ dùng mắt thì chỉ có thể phân tích đại khái mà thôi. Lý Dương dùng đèn pin chiếu một vòng, phát động năng lực đặc thù lần nữa, dùng năng lực đặc thù nhìn cho rõ.

Hình ảnh lập thể của ba khối đổ thạch này đều xuất hiện trong mắt Lý Dương. Khối đổ thạch có Kim Ti Chủng cũng không phụ lòng mong mỏi của mọi người, bên trong có rất nhiều phỉ thúy, mua xuống có thể nói tăng nhẹ, khẳng định không lỗ.

Khối đổ thạch lộ ra sương trắng so với khối lần trước Trương Vĩ giải thì tốt hơn nhiều, bên trong tuy rằng không có Băng Chủng Phỉ Thúy loại tốt, nhưng mà cũng ra được một khối không nhỏ loại Kim Ti Chủng màu tím nhạt. Từ giá trị Phỉ Thúy mà nói, khối này so với khối nguyên thạch cắt ra phỉ thúy kia còn cao hơn một chút.

Khối đổ thạch cuối cùng thật ra không giống như biểu hiện của nó, nhưng mà cũng có phỉ thúy, giá trị cũng không phải rất cao, nếu muốn mua có khả năng phải bồi thêm tiền.

-Thế nào? Lý lão đệ?

Trương Vĩ hơi có chút khẩn trương, ba khối này hắn vất vả lắm mới lấy được. Lúc Lý Dương cùng Tư Mã Lâm đã đi tới khu phế liệu mà nhìn thì bọn họ đã tới khu này để tìm kiếm rồi. Trong mắt bọn họ nơi này là khu sa hoa nhất rồi. Muốn chọn được nguyên thạch tốt ở trên tay lão Cát khẳng định cũng không dễ dàng gì.

-Được, có thể đổ.

Lý Dương rốt cuộc cũng gật đầu, đám người Trương Vĩ đều là bạn bè của Lý Dương, Trương Vĩ người này mặc dù còn có một chút thế lực. Thế nhưng thái độ làm người rất không tồi, có thể giúp bọn họ Lý Dương cũng nguyện ý.

-Nhưng mà tôi không cam đoan bên trong có thể tăng, ở đây quá mờ, từ biểu hiện bên ngoài mà nói chỉ có thể nói là có thể đổ.

Lý Dương bổ sung một câu, ba khối nguyên thạch này khẳng định là có hai khối có thể trướng đi. Còn lại một khối bồi tiền cũng không nhiều lắm. Lý Dương sớm đã có dự phòng, coi như là tới giúp thôi.

-Tôi biết, cậu xem trọng là được rồi, lão Cát, lão Cát.

Trương Vĩ cười hắc hắc, vui vẻ vẫy tay gọi lão Cát. Vô luận là Trương Vĩ hay Tư Mã Lâm đều có một loại tín nhiệm mù quáng với Lý Dương, chỉ cần Lý Dương nói là được thì khẳng định là được.

-Ba khối này bao nhiêu tiền, tôi muốn nó.

Trương Vĩ rất hào khí nói rằng, nói xong lại bổ sung một câu:

-Tôi quen biết lão cũng không phải một hai năm. Lão Cát cũng không thể chém giá tôi nhá.

-Ông chủ Trương không phải nói móc tôi sao, ông là khách hành thân thiết của tôi, tôi lúc nào đã chém giá ông chứ.

Lão Cát cười khổ một tiếng, cúi đầu suy tính một hồi, mới chậm rãi nói rằng:

-Ba khối này nếu cùng mua, 330 vạn.

-330 vạn.

Lần này tới phiên Trương Vĩ cúi đầu tính toán, ba khối đổ thạch nguyên thạch này biểu hiện cũng không tồi. Nhưng cái giá này không thể tính là thấp được. Ba khối nguyên thạch đặt cùng nhau cũng chỉ không quá 30 kg. Mỗi kg tương đương với mười vạn, cái giá này cũng quá cao rồi.

-Lão Cát, 300 vạn, khi nào kết thúc đại hội giao dịch nguyên thạch tôi sẽ qua chỗ lão mua thêm nguyên thạch khác nữa, lão xem thế nào?

300 vạn, bình quân một khối một trăm vạn, nếu đặt ở chợ Nam Dương thì đầy là chuyện không thể tin tưởng được. Nhưng ở nơi này lại có rất nhiều. Hai địa phương quả nhiên không phải một tầng thứ. Theo cách nói của Tư Mã Lâm Nam Dương là học sinh tiểu học, còn Bình Châu là trò chơi của học sinh trung học, cũng không khoa trương một chút nào.

-Được, nếu ông chủ Trương đã nói thế, vậy được rồi.

Lão Cát do dự thật lâu, cuối cùng cũng đáp ứng. Trương Vĩ quả thực là một khách nhân không tồi, bớt đi 30 vạn cũng không phải là không được, cho dù bỏ đi 30 vạn thì lão cũng có thể kiếm được không ít tiền rồi.

Sau khi lão Cát đáp ứng xong, Trương Vĩ lập tức mở chi phiếu, rất vui vẻ đùng một cái hộp gỗ đặt ba khối đổ thạch đó vào, quay đầu lại tiếp tục chọn thứ khác.

Lúc Lý Dương cùng Trương Vĩ tuyển chọn được nguyên thạch tốt, Tư Mã Lâm cùng Trịnh Khải Đạt còn có Vương Hạo Dân đều tự mình chọn được nguyên thạch cho mình. Nguyên thạch bọn họ chọn cũng không có đắt như của Trương Vĩ, nhưng mà đặt cùng một chỗ cũng tới năm trăm vạn. Tính cả số tiền mà Lý Dương cùng Trương Vĩ đã mua nguyên thạch, tám người bọn họ đã sắp mua đủ 900 vạn ở nơi này. Những số tiền này làm cho lão Cát dáng cười tươi hơn không ít.

-Ông chủ Trương, người anh em này hẳn nên giới thiệu một chút chứ?

Chờ khi chọn xong hàng nguyên thạch, lão Cát mỉm cười nói với Trương Vĩ. Lúc này lão đã hoàn toàn xác định Lý Dương không phải người bình thường. Bọn họ tới đây, mặc kệ là ai thấy nguyên thạch đều phải hỏi qua ý kiến của Lý Dương. Cho dù nguyên thạch tốt tới mấy, chỉ cần Lý Dương không xem trọng bọn họ lập tức buông tha ngay.

Trương Vĩ đầu tiên liếc mắt nhìn Lý Dương, thấy Lý Dương cũng không có phản đối cười hắc hắc nói rằng:

-Lão Cát, chuyện Nam Dương năm nay lão đã nghe qua chưa? Minh Dương chúng tôi lần này đạt vị trí đệ nhất ở Nam Dương. Trong đó công lao lớn nhất là người anh em này. Nếu không biết, lão có thể đi ra ngoài hỏi thăm một chút là biết ngay.

Lý Dương không phản đối Trương Vĩ bại lộ thân phận của mình, chủ yếu là muốn cùng những thương nhân nguyên thạch này giao tiếp, sớm muộn gì bọn họ cũng biết.

Tư Mã Lâm, Vương Hạo Dân trên mặt đều lộ ra dáng cười cười đắc ý. Trương Vĩ giới thiệu thẳng thân phận của Lý Dương như thế là rất tốt, mỗi người đã cầm lấy hộp của mình, khiến cho lão Cát phái người tới giúp bọn họ mang chúng ra ngoài.

-Nam Dương.

Lão Cát khẽ cau mày một chút, chuyện ở Nam Dương lão cũng không có hứng thú. Lão là thương nhân nguyên thạch, đi Nam Dương đổ thạch đều là tiểu thương nhân, đối với chuyện của Nam Dương cũng biết không nhiều.

Nhưng mà chuyện ở Nam Dương năm nay lão cũng nghe qua một chút. Lúc đám người Lý Dương đưa các hộp gỗ của mình lên trên xe nhỏ, lão Cát ngây người một lát mới nhớ tới một cái tên bật thốt kêu lên:

-Cậu là Lý Dương?

Lý Dương quay đầu lại cười, nhẹ nhàng gật đầu.

Lý Dương, thì ra là hắn, thảo nào nhưng người này lại như vậy.

Lão Cát cuối cùng cũng hiểu vì sao đám người Trương Vĩ này lại nghe lời thanh niên này tới như vậy. Lão Cát đối với chuyện của Nam Dương không có hứng thú, nhưng là chuyện Lý Dương ở Nam Dương nhận ra Chu phảng Tử Cương Ngọc cùng với lực áp Thiệu Ngọc Cường lão cũng nghe nói. Nhưng là ngay từ đầu lão cũng không có liên hệ chuyện này với Lý Dương, trải qua một lần nhắc nhở của Trương Vĩ lão mới nhớ tới.

Người bên Quảng Đông này cũng không biết Lý Dương nhiều lắm, nhưng đối với Thiệu Ngọc Cường lại biết một chút. Thiệu Ngọc Cường là đồ đệ của Phỉ Thúy Vương ở Quảng Đông này cũng không phải là bí mật gì. Lý Dương có thể thắng Thiệu Ngọc Cường, bản thân có thực lực cực cao.

Lúc biết được thân phận của Lý Dương, lão Cát chủ động hơn rất nhiều. Tự mình dẫn đám người Lý Dương rời khỏi cửa lớn, thái độ đối với Lý Dương cũng hoàn toàn cải biến. Người có năng lực đi nơi nào cũng được tôn trọng. Đối với những thương nhân nguyên thạch này mà nói, cùng một người đổ thạch cao cấp có giao tiếp càng có nhiều hơn chỗ tốt.

Mang theo nguyên thạch đi ra ngoài, mọi người đứng nhìn đám đồ của mình, trên mặt mỗi người đều mang theo dáng cười hưng phấn.

-Lão Trương, lão đoán chúng ta ai là người giải ra Thủy Tinh Chủng đầu tiên?

Vương Hạo Dân hỏi một câu, Lý Dương đang uống ngụm nước liền phun ra. Thủy Tinh Chủng, Vương Hạo Dân không ngờ vẫn còn mong nhớ Thủy Tinh Chủng.

-Lý lão đệ, làm gì mà có phản ứng lớn như vậy? Ngày hôm qua tôi mơ thấy Thủy Tinh Chủng, tôi tin tưởng trong chúng tôi hôm nay tuyệt đối có người có thể giải ra được phỉ thúy như vậy.

Vương Hạo Dân trên mặt lộ ra điểm phiền muộn, nếu người khác phản ứng lớn như vậy hắn khẳng định sẽ không vui mà dây dưa một phen. Nhưng mà nếu là Lý Dương thì không được, trên phương diện đổ thạch, không người nào trong bọn họ dám nói mạnh hơn Lý Dương.

-Đều không phải, là tôi không cẩn thận.

Lý Dương vội vàng giải thích, vẻ mặt cười khổ. Nhưng mà Vương Hạo Dân mộng cũng thật chuẩn, bọn họ lần này đích xác gặp phải Thủy Tinh Chủng, nhưng chỉ tiếc rằng khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy này Lý Dương cũng không có dự định giải ra ở đây.

-Lý lão đệ, chút nữa tôi giải trước, nhưng cậu phải giúp tôi.

Vương Hạo Dân lại hưng phấn lên, Vương Hạo Dân hôm nay mua năm khối đổ thạch, gần tới 200 vạn. Ngoại trừ Trương Vĩ ra thì hắn là người tiêu nhiều nhất.

Năm khối đổ thạch, ba khóa hai trướng, nhưng mà tổng thể mà nói Vương Hạo Dân cũng kiếm được một chút. Vương Hạo Dân ngày hôm nay mua nguyên thạch biểu hiện ra ngoài rất tích cực, hỏi nguyên thạch cũng nhiều nhất, cuối cùng cũng mua nguyên thạch nhiều nhất. Lý Dương dù sao cũng không thể nói tất cả đều không được, để cho Vương Hạo Dân đánh cuộc một phen như mong muốn đi.

-o0o-


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1111)