Vay nóng Homecredit

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0170

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0170: Liên tục không có gì
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Lazada


Vài phút sau, xe đã đi vào trong một sân rộng cửa, trong sân có bài trí một mặt bằng khá lớn, phía trước còn có một toàn nhà nhỏ hai tầng.

Trên sân có đặt hai chiếc máy giải thạch, chung quanh hai chiếc máy giải thạch này còn có không ít những chiếc xe tạp hóa nhỏ. Phía dưới còn có những hộp gỗ giống y hệt của của đám người Lý Dương.

Từ lúc mua nguyên thạch, đám người Trương Vĩ đã quyết định ngày hôm nay phải giải thạch ngay tại đây. Trương Vĩ là khẳng định giải rồi, hắn tới Bình Châu lần này chỉ chuẩn bị sáu trăm vạn tài chính. Kết quả chỉ nửa ngày đã mất đi phân nửa. Nếu như không giải ra được cái gì, hoạt động đổ thạch sắp tới cũng không thể kiếm được nguyên liệu rồi.

Đối với Tư Mã Lâm mà nói, mua đổ thạch là muốn chính mình giải, trước đây đều muốn mang về giải. Hiện giờ mọi người đều ở đây, hắn không cần phải như vậy rồi.

Nhưng mà bọn họ cũng không ngờ ngày hôm nay lại mua nhiều đổ thạch như vậy. Trước đây trước khi tham gia đại hội giao dịch nguyên thạch, tối đa bọn họ cũng chỉ mua một hai trăm vạn nguyên thạch mà thôi. Nhưng lại không mua trong một ngày đêm. Ngày hôm nay sở dĩ mua nhiều như vậy chủ yếu là bởi vì đi theo Lý Dương. Có Lý Dương theo, bọn họ cũng có lòng tin hơn hẳn.

Người tài xế xe hàng là một thanh niên nhân, sau khi bắt chuyện đã giúp đỡ bọn họ tháo dỡ đổ thạch xuống.

Dưới mái lớn, tổng cộng có hơn 20 máy giải thạch, lúc này có bảy tám máy giải thạch là có người rồi. Người lái xe là người hay nói, lúc giúp đỡ mọi người tháo dỡ hàng hóa còn giới thiệu mọi thứ ở đây.

Chung quanh nơi này là nhà kho cùng khu giải thạch. Trong nhà kho cũng không để máy giải thạch, người mua đổ thạch ở trong nhà kho có thể tới đây giải thạch. Ngoài trừ hậu viện của cửa hàng bên kia đường thì cũng chỉ có thể tới nơi này giải mà thôi. Những cửa hàng trên chợ ngọc thạch cũng không phải nhà nào cũng có máy giải thạch. Nếu không phải khách hàng quen thuộc cũng không cho người tới dùng. Cho nên phân nửa mọi người đều tới đây giải thạch.

Ở đây hình thành một cái chợ giải thạch cho mọi người tập trung. Mỗi này đều có thể giải ra không ít phỉ thúy tốt. Không hề ít người của công ty châu báu tới nơi này nhìn chằm chằm. Bọn họ sẽ không đi tới những nhà kho tối om mà mua nguyên thạch, thế nhưng đối với những nguyên liệu tốt như thế này cũng không thể bỏ qua.

Đám người Lý Dương xuống xe, cũng đưa tới chú ý của vài người. Đám người Lý Dương khá đông, đổ thạch tới, còn chưa bắt đầu giải thạch chung quanh đã có bảy tám người tới.

Người vây xem ở đây cũng không phải người thường vô giúp vui. Đại đa số đều là người chờ mua Phỉ Thúy. Những công ty châu báu trước mười trong nước trên cơ bản đều có người ở đây. Mỗi khi giải ra phỉ thúy tốt, chỉ cần nguyện ý bán ra, đều sẽ là tranh đoạt kịch liệt.

-Tôi tới trước.

Chờ khi máy giải thạch đã bật điện thông suốt, Vương Hạo Dân ôm một khối đổ thạch chạy qua. Thấy khối đổ thạch Lý Dương lắc đầu cười khổ. Đổ thạch của Vương Hạo Dân có ba khối là không có gì, trong đó có một khối là hắn ôm đi.

Thấy đổ thạch trên tay Vương Hạo Dân, người chung quanh đều gật đầu. Chung quanh tuy rằng rất loạn, nhưng người xem so với những địa phương khác đều có quy củ hơn nhiều. Người xem sẽ không tạo thành bất luận ảnh hưởng gì với người giải thạch.

-Lý lão đệ, chúng tôi bắt đầu đi.

Trương Vĩ cười vẫy vẫy tay gọi Lý Dương. Tư Mã Lâm đứng ở bên cạnh xe nhìn. Người tài xế đã đi xin thêm một cái máy giải thạch để bọn họ đồng thời giải thạch. Nhưng mà xem hình dáng của bọn họ dường như muốn chờ Vương Hạo Dân giải xuống mới giải.

Lý Dương bất đắc dĩ gật đầu, không biết lúc đổ thạch không có gì bọn họ có biểu hiện gì.

Vương Hạo Dân rất nhanh mang kính mắt, Trương Vĩ cùng Lý Dương đứng một bên. Khối đổ thạch này là khối rẽ nhất torng năm khối.

Nói rẻ chỉ là tương đối mà thôi, nếu ở Nam Dương mà nói, khối đổ thạch với giá 18 vạn này tuyệt đối là hàng nguyên thạch sa hoa rồi.

Lưỡi cắt kim loại đã tiến vào trong khối nguyên thạch, đám người Tư Mã Lâm có chút khẩn trương nhìn đổ thạch dưới lưỡi cắt kim loại. Khối đổ thạch này là khối đầu tiên bọn họ giải hôm nay, bọn họ đều mong muốn nó có thể mở hàng thật tốt.

Rầm.

Đổ thạch rất nhanh bị mở ra, Tư Mã Lâm bước tới hất lên bát nước, lúc rửa sạch bề mặt, đám người Trương Vĩ nhất thời ngây ngẩn cả người.

Đá vỡ, hai mặt mở ra đều là ngọc, nhưng mà đều là ngọc vỡ, cũng không có dấu cái gì tốt ở bên trong. Từ biểu hiện bây giờ mà nói là không có gì rồi.

Người chung quanh đều lắc đầu tiếc hận, ngọc vỡ như vậy họ sẽ không đi thu, không có giá trị để họ thu mua rồi.

-Lý lão đệ.

Vương Hạo Dân vẻ mặt cầu xin nhìn Lý Dương, vẻ mặt dị thường phức tạp, có hối hận, có không cam lòng, cũng có nghi hoặc.

-Vương tổng, nơi đó quá tối, tôi cũng nói là không có gì nắm chắc rồi mà.

Lý Dương cười khổ một tiếng, khối đổ thạch này hắn đã đánh giá trước khi mua rồi, nói không nắm chắc bao nhiêu. Đáng tiếc những lời này Vương Hạo Dân cũng không có lưu ý, chỉ cần Lý Dương chưa nói không xem trọng là được, không nắm chắc bao nhiêu bị Vương Hạo Dân hiểu thành có một chút nắm chắc, cho nên mới mua.

-Lão Vương, Lý lão đệ nói không sai, cho dù là sáng sủa, Lý lão đệ cũng không thể nói một khối là đúng một khối được. Thứ đổ thạch này vốn có rất nhiều điều ngoài ý muốn.

Tư Mã Lâm tiến lên khuyên bảo Vương Hạo Dân một câu. Tư Mã Lâm cũng mua hai khối đổ thạch nguyên thạch, giá cả cũng không thấp. Hiện giờ tâm tình của Tư Mã Lâm bị khối đổ thạch khóa kia làm ảnh hưởng rồi.

-Đúng, lão Vương, đã thấy một chút rồi, nếu không xuống đi tới tôi giải.

Trương Vĩ đồng thời cũng khuyên một câu, Vương Hạo Dân lập tức lắc đầu nói:

-Không, tôi tin tưởng Lý lão đệ, khối này chỉ là ngoài ý muốn, tôi tiếp tục giải, chỉ cần khối này không ảnh hướng tới các vị là được rồi.

Vương Hạo Dân để khối đổ thạch vừa mở ra xuống hộp, rồi lại cầm lấy một khối đổ thạch khác.

Thấy Vương Hạo Dân cầm lấy khối đổ thạch, Lý Dương không nhịn được mà cười khổ một chút. Vương Hạo Dân này hôm nay chính xác vận khí không tốt, lại một khối đổ thạch không có gì bị hắn chọn rồi.

Nhưng mà khối đổ thạch này cũng không có như khối vừa nãy, bên trong có Phỉ Thúy, nhưng giá trị không có cao.

Vương Hạo Dân lúc giải thạch, Tư Mã Lâm cùng Trịnh Khải Đạt đã tới một máy giải thạch khác mà bắt đầu giải thạch rồi, trước tiên giải chính là đổ thạch của Cố lão. Cố lão hôm nay cũng mua hai khối đổ thạch, trong đó có một khối là do lão tự mình quyết định. Lão tuổi tác lớn như vậy rồi nếu muốn hỏi ý kiến của Lý Dương có chút ngại.

Cố lão tổng cộng hai khối đổ thạch mất bốn mươi vạn, so sánh với đám người Trương Vĩ mà nói, Cố lão có chút hơi thấp một chút. Mỗi lần chơi lão chi tiêu cũng không quá một trăm vạn.

Đổ thạch của Cố lão cùng đổ thạch của Vương Hạo Dân hầu như cùng lúc hạ đao. Ngay từ đầu khi Cố lão hạ đao chung quanh đã có người vây quanh, yên lặng nhìn mấy người giải thạch.

Lưu Cương cùng Ngô Hiểu Lỵ đều đứng bên cạnh Lý Dương. Ngô Hiểu Lỵ cũng mua khối đổ thạch nguyên thạch, cùng so sánh với đám người Trương Vĩ thì rẻ hơn nhiều, chỉ dùng 1 vạn 5 nghìn đồng thôi. Khối nguyên thạch này rất nhỏ, nằm vừa trong lòng bàn tay của Ngô Hiểu Lỵ.

-Chi chi..

Thanh âm của hai máy giải thạch đồng thời vang lên, . Thanh âm hỗn hợp của máy giải thạch hòa cùng một chỗ, hợp thành hòa âm giải thạch. Nếu không phải người chơi đổ thạch, sợ rằng sẽ không thích âm nhạc như vậy.

-Tăng, tăng rồi.

Lúc Vương Hạo Dân chăm chú giải thạch, phía sau hắn đột nhiên có người hô to một tiếng. Vương Hạo Dân, Trương Vĩ, Lý Dương ba người không nhịn được mà quay đầu lại nhìn sau một chút. Phía sau bọn họ không xa có một người đang điên cuồng kêu to cạnh một máy giải thạch. Mà chung quanh máy giải thạch này có chừng hai ba mươi người đang cấp tốc chạy tới.

-Băng Nhũ Chủng, là Băng Nhũ Chủng.

Phía trước máy giải thạch còn có người kêu to, làm cho tâm tình những người khác có chút dao động. Vương Hạo Dân thầm mắng một tiếng, đôi mắt càng chuyên tâm vào đổ thạch của mình.

Vài người bên Cố lão cũng quay đầu trở lại, nhưng mà vẻ mặt Cố lão không có bất luận biến hóa gì cả. Lúc quay đầu lại vẫn chuyên chú giải đổ thạch trước mặt mình.

Phía trước đã có người cắt nguyên thạch ra được Băng Nhũ Chủng Phỉ Thúy rồi. Điều này làm cho tâm tình của Vương Hạo Dân càng không thể bình tĩnh. Hắn nắm chặt thiết đao càng cố sức một chút, muốn sớm nhìn thấy kết quả bên trong đổ thạch của mình.

Rầm.

Đổ thạch của Vương Hạo Dân cùng Cố lão đồng thời mở ra, Trương Vĩ cùng Trịnh Khải Đạt cầm chậu nước đi tới. Rất nhanh mặt phẳng bên trong đổ thạch hiện ra trước mặt mọi người.

-Không có gì.

-Tăng rồi.

Hai thanh âm khác nhau vang lên, trên nét mặt già nua của Cố lão hiện ra nụ cười. Khối đổ thạch của lão đã đổ tăng, một đao cắt ra Phỉ Thúy rồi, cũng là màu xanh biếc.

Mà bên Vương Hạo Dân cũng có Phỉ Thúy, nhưng là loại đậu, lại không có nhan sắc, so sánh với giá trị đổ thạch mà nói, tuyệt đối là khóa rồi.

Sắc mặt của Vương Hạo Dân càng khó nhìn, còn hơi chút trắng bệch. Hai khối đổ thạch liên tục khóa, làm cho hắn có chút không chịu nổi, đối với mấy khối đổ thạch còn lại cũng không có lòng tin nhiều nữa rồi.

-Hạo Dân để tôi giải trước đi?

Trương Vĩ lo lắng nhìn qua Vương Hạo Dân, hai khối đổ thạch đều khóa, tâm tình của hắn cũng không tốt.

-Không, tôi tiếp tục giải.

Vương Hạo Dân đột nhiên lắc đầu, ném khối đổ thạch mở ra vào trong hộp, lại ôm ra một khối đổ thạch khác, hắn dự định làm tới cùng rồi.

-Vương Tổng, nếu không anh nghỉ ngơi một chút đi, để Trương tổng giải trước đi.

Lý Dương thở dài, tâm tình của Vương Hạo Dân lúc này đã rối loạn rồi, nếu tiếp tục để cho hắn giải thạch cũng không có gì tốt. Hơn nữa Vương Hạo Dân rất không may lại bốc phải khối đổ thạch đổ khóa khác. Năm khối đổ thạch của hắn có ba khóa hai trướng. Vương Hạo Dân bốc ra ba khối liên tục là đổ khóa, chỉ có thể nói là vận khí của hắn không được tốt cho lắm.

-Lý lão đệ, tôi tin tưởng cậu, cũng tin tưởng vào chính mình.

Vương Hạo Dân nhẹ nhàng lắc đầu, kỳ thực hắn có một chút dối lòng. Hắn hôm qua thực sự mộng thấy phỉ thúy loại pha lê, cho nên hôm nay mới tích cực như vậy. Chỉ là hiện thực tương phản với giấc mơ, đả kích liên tục làm cho hắn có chút phát mộng.

-Lão tiên sinh, khối có Can Thanh Chủng này của ngài chúng tôi nguyện ý mua với giá tám vạn, ngài xem thế nào?

Bên cạnh, bắt đầu có người ra giá đổ thạch với Cố lão rồi, khối nguyên thạch này là Cố lão dùng mười vạn mua được. Tham khảo ý kiến của Lý Dương một chút, còn khối đổ thạch nguyên thạch khác chính là lão tự mình chọn mua.

-o0o-


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1111)