← Ch.0423 | Ch.0425 → |
-Triệu công tử bị người đánh bất tỉnh?
Người cảnh sát mới tới người lại, trên mặt có chút không tin.
-Đúng, bọn họ chính là hung thủ, mau bắt bọn họ lại
Vương tổng chỉ về phía Lý Dương, tên phó đội trưởng này mang theo mười mấy tên cảnh sát, hơn nữa những người này đều có vũ khí, có những người này ở đây nên Vương tổng đã có chút tinh thần.
-Bắt bọn họ lại
Thiệu đội trưởng nhíu mày, sau khi Vương tổng chỉ hắn liền cho người tiến lên, mười mấy tên cảnh sát kinh ngạc nhìn đám bảo an đang nằm trên đất rồi cùng nhau chạy tới chỗ Lý Dương.
Có mấy cảnh sát còn lấy ra còng tya.
Lý Dương nhíu mày, trong lòng khẽ thở dài một cái xem có nên gọi điện thoại cho hà Kiệt hay không, hắn thì không sao cả, hắn chỉ sợ Vương Giai Giai bị ủy khuất mà thôi.
Lưu Cương thì vẫn vậy, có điều khóe mặt biến thành sắt bén hơn mà thôi
-Các người không hỏi một tiếng mà cứ vậy bắt người hay sao?
Lưu Cương ngăn cản vài tên cảnh sát rồi bình tỉnh hỏi một câu, mấy tên cảnh sát đều sửng sốt, có người còn cảnh giác nhìn Lý Dương.
-Lão Vương
Từ ngoài cửa có một tiếng kêu truyền vô, một người turng niên khoảng 30 tuổi đi vào, người này khi thấy đám bảo an nằm trên đất liền chạy lại.
-Thường tổng, ngài đã tới
Tên Vương tổng vội vàng chạy lại, tên phó đội trưởng đội hình cảnh cũng đi theo, Lý Dương quay đầu lại nhìn thoáng qua người mới tới liền sững sờ, khóe miệng lập tức xuất hiện một nụ cười thản nhiên.
Người mới vào không ngờ lả Thường Tịnh, đi theo Thường Thịnh còn có thường Phong, từ khi rời khỏi Ruili, đã lâu Lý Dương chưa gặp hai người bọn họ.
-Thường tổng, mấy người này không biết tại sao lại tranh chấp với Triệu công tử, bọn họ giữa có người có thân thủ rất tốt, đi lên liền đánh ngất Triệu công tử, ngay cả Tề công tử và Mả công tử cũng bị liên lụy, sau khi tôi nghe tin tức liền gọi Thiệu đội trưởng tới đây hỗ trợ, cũng may là bọn họ chưa chạy trốn
Vương tổng cẩn thận báo cáo, còn tận lực nói ra tác dụng của mình để ogn6 chủ nhớ tới bản thân.
-Triệu Bằng bị người đánh bất tỉnh?
Thường Thịnh giật mình, Thường Phong thì nhìn Triệu Bằng đang nằm bất tỉnh dưới đất.
-Chính là những người kia, còn không mau bắt bọn họ lại?
Vương tổng lại lấy tay chỉ chỉ, thấy mấy cảnh sát vẫn còn đứng trước mặt Lưu Cương mà không làm gì nên hắn liền hôlên.
Thường Thịnh nhìn theo hướng Vương tổng chỉ, trước tiên hắn thấy được Lưu Cương, sau đó hắn thấy dược Lý Dương phía sau.
Thường Thịnh mở to mắt rồi dùng sức xoa xoa mắt, tim hắn thì không ngừng đập nhanh hơn.
Mấy tên cảnh sát nghe vậy liền tiến lên muốn mạnh mẽ bắt bọn họ lại, nếu không phải bởi vì mấy tên bảo an nằm dưới đất thì khi nãy bọn họ đã xông lên rồi.
-Dừng tay, chờ một chút
Thường Thịnh rống lên một tiếng, trái tim lại đập nhanh hơn, sau khi thấy Lý Dương hắn liền cảm giác không ổn, nghe Vương tổng hô vậy hắn liền hoảng sợ, bắt Lý Dương, Hà Kiệt không lột da hắn mới lạ.
Mấy tên cảnh sát liền sững sờ đứng đó, bọn họ không biết Thường Thịnh nhưng biết Vương tổng có quen biết với đội trưởng bọn họ, mà Vương tổng thì lại rất tôn kính Thường Thịnh nên bọn họ có chút chần chờ.
Thấy cảnh sát không động, Thường Thịnh lau mồ hôi lạnh trên trán.
Thở phào một hơi, Thường Thịnh nhanh chóng đi tới chỗ Lý Dương, trong lòng hắn cảm thấy may mắn, may mắn vì hắn đã chạy tới đây, nếu để cho cảnh sát bắt Lý Dương thì hắn sẽ rất thảm.
Hắn tới gấp nên không thấy được bên trong bải đỗ xe có chiếc xe đặc biệt của Lý Dương, hắn sẽ biết được Lý Dương đang ở bên trong.
-Lý tiên sinh, không ngờ là ngài, sao ngài lại tới đây?
Thường Thịnh nhiệt tình bắt tay Lý Dương, Thường Phong khi thấy Lý Dương thì cũng có chút sững sốt, sác mặt lập tức chuyển thành mừng rỡ. Hắn không cần đoán cũng biết được người Triệu Bằng đắc tội chính là Lý Dương, lần này Triệu Bằng mệt rồi, nói không chừng còn có chuyện không hay ho nữa.
Lý Dương khẽ cười nói:
-Thường tổng, tôi tới đây là muốn mua nhà
-Mua nhà
Thường Thịnh có chút sững sốt, vội vàng còn nói thêm:
-Lý tiên sinh, ngài muốn phòng ở sao không nói với tôi trước, tôi nhất định sẽ tìm cho ngài một căn phòng khiến ngài vừa lòng
Lúc Thường Thịnh nói chuyện giọng nói còn có chút lấy lòng, Vương tổng và Thiệu đội trưởng đều sững sờ, đặc biệt là Vương tổng, trong lòng hắn còn có một dự cảm không tốt.
Nhân viên công tác đều sững sờ, bọn họ thật không ngờ người trẻ tuổi thoạt nhìn giống lừa gạt lại quen biết với ông chủ của bọn họ.
Người trước đó phục vụ Lý Dương có chút phát mộng, cô không biết Thường Thịnh, cô chỉ biết nơi này lớn nhất chính là Vương tổng.
Nhưng cô thấy thái độ của Vương tổng khi thấy Thường Thịnh, lại nhìn thấy Thường Thịnh lấy lòng Lý Dương, lúc này cô đang rất mơ hồ, cái gì cũng không hiểu.
-Tôi không biết nơi này là của anh, nếu biết tôi sẽ chào hỏi anh trước tiên.
Lý Dương cười cười, thái độ của Thường Thịnh là cho hắn rất cảm kích, ít nhất thì không cần phải tới cục cảnh sát một chuyến, mang Vương Giai Giai ra ngoài mua phòng lại phải đi cục cảnh sát thì không phải là chuyện tốt đẹp gì.
-Đây đều là lỗi của tôi, tôi quên nói trước cho ngài, đúng rồi, chuyện vừa rồi?
Thường Thịnh vội vàng lắc đầu rồi nhỏ giọng hỏi một câu, Triệu Bằng đáng thương lúc này không ai chú ý tới hắn.
-Vừa rồi hắn không ngờ dám đùa giỡn vị hôn thê của tôi.
Sắc mặt Lý Dương biến thành âm hằn, lúc nói tới Triệu Bằng hắn còn có chút tức giận.
Vương Giai Giai lúc này đang cảm thấy rất ngọt ngào, vị hôn thê, cô hiện giờ đã là vị hôn thê của Lý Dương.
-Thì ra là thế, tôi hiểu rồi, ngài chờ một chút
Thường Thịnh gật đầu rồi xoay người trở lại.
Lúc đi tới chỗ Vương tổng, Thường Thịnh lại nhìn thoáng qua Triệu Bằng rồi cau mày hỏi:
-Lão vương, Triệu công tử hôn mê sao ông không đưa đi bệnh viện?
Sắc mặt Vương tổng biến thành rất khó coi, qua vài giây, hắn mới cần thận nói:
-Thường tổng, tôi chỉ muốn lưu lại chứng cớ cho Thiệu đội trưởng...
-Lưu cái gì chứng cớ, như vậy rồi mà ông còn không đưa đi bệnh viện, rốt cuộc là ông nghĩ gì, tôi thấy là ông càng làm quản lí thì càng tệ
Vương tổng còn chưa nói xong đã bị Thường Thịnh cắt ngang, vương tổng cúi đầu không dám nhìn Thường Thịnh, hiện tại hắn cuối cùng hiểu được dự cảm vừa rồi của hắn là rất chính xác.
Triệu công tử lần này xem như đá trúng tấm sắt rồi, vài người thoạt nhìn còn trẻ không ngờ lại có thế lực lớn như thế, nếu không Thường Thịnh cũng sẽ không vì họ mà đắc tội Triệu gia rồi.
Thường Thịnh làm như vậy cho thấy những người này lợi hại hơn Triệu gia, những người này đáng giá để hắn đắc tội với Thiệu Gia.
Vương tổng sau khi hiểu ra làm gì mà không biết mình đã phạm sai lầm, hắn lập tức mang 3 người Triệu Bằng lên xe đưa đi bệnh viện, Thường Thịnh lúc này đang rất tức giận, nếu làm không tốt thì hắn sẽ trở thành một người thất nghiệp.
Thiệu đội trưởng nhìn Vương tồng rời đi, Vương tổng đang rất gấp gáp nên cũng không có để ý tới hắn.
-Thiệu đội trưởng, xin lỗi vì đã để anh bận rộn một hồi, để cho an hem về trước đi, hôm nay tôi mời khách mọi người.
Thường Thịnh mỉm cười nới với Thiệu đội trưởng một câu, người này dù sao cũng là phó đội trưởng dội hình cảnh, không phải thuộc hạ của mìh, mặt mũi cũng phải cho một chút.
-A, Thường thiếu quá khách khí, hôm nay là do chúng tôi không tốt, đã quấy rầy rồi, xin ngài và vị tiên sinh kia thứ lỗi
Thiệu đội trưởng đột nhiên phản ứng lại, hắn nói với Thường Thịnh một câu rồi dẫn người đi, khi ra tới cửa tim hắn mới bình thường trở lại, hắn hoảng sợ quay đầu lại nhìn, lúc này hắn cũng đã đoán được đại khái.
Thường gia yếu hơn Triệu gia một chút, nhưng cũng chỉ có hạn, bác Thường Thịnh cũng là quan lớn cấp phó, ngay cả Thường Thịnh cũng phải nịn nọt người thanh niên kia thì thế lực của người này có thể tưởng tượng được khủng bố như thế nào.
Sau khi hiểu được Thiệu đội trưởng liền lau mồ hôi lạnh, trong lòng thầm kêu nguy hiểm thật.
Cũng may người của hắn không có xung đột gì, nếu không hắn chết thế nào cũng không biết, giờ khắc này trong lòng hắn rất hận Vương tổng đã gọi hắn tới. Nếu không phải Thường Thịnh tới đúng lúc thì hôm nay hắn đã phạm phải sai lầm lớn, nếu phạm phải sai lầm này nói không chứng hắn sẽ bị cách chức cũng không chừng.
-Lý tiên sinh, xử lý như vậy ngài hài lòng không?
Sau khi xử lý xong, Thường Thịnh mang Thường Phong đi tới chỗ Lý Dương rồi hỏi nhỏ một câu, nơi này là địa bàn của hắn, hắn rất sợ Lý Dương giận chó đánh mèo ảnh hường tới hắn.
-Cám ơn Thường tổng.
Lý Dương thản nhiên cười cười, những người trong đại sảnh đều nhìn về phía Lý Dương, lúc này bọn họ đều thấy rất phức tạp, một người như thế này lại bị bọn họ xem là lừa gạt, sai lầm này quả thật là quá lớn.
Hiện tại bọn họ nghĩ tới lời Lý Dương vừa nói, ngay cả Thường Thịnh cũng phải cố kỵ Lý Dương thì việc mua một biệt thự không là vấn đề gì cả, nghĩ tới đây mọi người đều cảm thấy hối hận.
Đây chính là một cơ hội kết giao với nhân vật lớn, cho dù là không có giao tình thì cũng bán được một căn nhà, trích phần trăm cũng đủ ăn vài năm.
-o0o-
← Ch. 0423 | Ch. 0425 → |