Vay nóng Tima

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0432

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0432: Kê Huyết Thạch
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Lazada


Triển lãm Ngọc thạch, tên đầy đủ là Hội triển lãm Ngọc thạch dân gian quý Trung Quốc, là một hoạt động quan trọng.

Từ những năm chín mươi bắt đầu có cái hoạt động này, năm 1998 đến 2003 hoạt động chỉ quá mấy năm, sau lại lần nữa bắt đầu, trước ở Thọ Sơn, Xương Hóa, Ba Lâm, Thanh Điền cũng từng cử hành qua, nhưng nơi tổ chức nhiều nhất vẫn là Bắc Kinh.

Bắc Kinh dù sao cũng là thủ đô, loại hoạt động này ở Bắc Kinh cử hành là hiệu quả tốt nhất.

Lý Dương đưa địa chỉ cho tài xế xe hàng, lại gọi điện thoại cho doanh nghiệp dỡ hàng, để cho người của họ giúp một tay đem đồ vật đặt ở trong nhà, sau mới yên tâm đi theo Bạch Minh bọn họ đến tham gia hoạt động.

Địa điểm hoạt động cách chợ gia cụ không tới hai trăm mét, là một quảng trường lộ thiên bên cạnh chợ, khó trách Lý Dương gặp phải Bạch Minh bọn họ ở bên này, ba người bọn hắn vốn là đi cùng một chiếc xe tới, bên này không đỗ xe được, định xuống xe đi bộ.

Nơi cử hành là một quảng trường trống trải rất lớn, trung tâm triển lãm ngược lại không thích hợp lắm, nơi đó có vẻ rất là nghiêm túc, chỉ là bày bãi nhiều tảng đá thoạt nhìn rất lộn xộn, trên thực tế chỉ cần là có tảng đá, vô luận tảng đá loại gì, phần lớn là cử hành lộ thiên, triển lãm ở Bình Châu cũng không ngoại lệ.

Hội trường đã sớm bố trí xong xuôi, đây vốn là một hoạt động ngoài trời, bình thường Phan gia Viên có rất nhiều hoạt động cũng là cử hành ở chỗ này.

Khu hoạt động có không ít người, trừ khách hàng được mời tới tham gia triển lãm, còn có rất nhiều người tham gia náo nhiệt, nhưng nhiều nhất chính là những thương nhân buôn bán thạch quý, Tứ đại danh thạch của Trung Quốc đều có mặt ở chỗ này.

Trên đài chủ tịch đầu người rất nhiều, chung quanh còn có không ít thợ chụp ảnh, mấy người Bạch Minh bọn hắn vừa đến, thì có một người chừng năm mươi tuổi, mặc đồ rất nghiêm túc, nhìn dáng dấp giống như là lãnh đạo đi tới nhiệt tình chào hỏi bọn họ.

Mấy người Lý Dương thì bị người trước mắt này hoàn toàn sao lãng, đoán chừng hắn còn tưởng rằng Lý Dương là theo chân tới đây tham gia cho náo nhiệt.

- Hắc ...

Thái lão đột nhiên ho khan một tiếng, người trước mắt này cũng rất tôn trọng đối với Mao lão và Bạch Minh, còn biểu hiện với Lý Dương rõ ràng cho thấy quá tùy ý. Từ sau khi bọn họ đến, cái người trung niên dáng vẻ giống như là lãnh đạo này không nói một câu với Lý Dương, gật đầu chào hỏi cũng không có.

- Quốc Hoa, tôi giới thiệu một cái, vị này là Lý Dương - Lý tiên sinh, Lý tiên sinh ở trong giới ngọc thạch có thể nói thực lực không người nào có thể so sánh bằng, còn trong ngành thì người trẻ tuổi tuấn tài như Lý tiên sinh cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Thái lão từ từ nói, nói xong rồi chỉ về phía Lý Dương:

- Vị này là người phụ trách lần triển lãm kỳ này - Thái Quốc Hoa.

Thái lão giới thiệu rất đơn giản về Thái Quốc Hoa, chỉ nói cá tên liền không có ở đây đi xuống nói.

- Thái quản lý, cậu cũng đừng nhìn Lý lão đệ trẻ tuổi, thành tựu của cậu ấy cũng không kém bất kỳ ai đâu.

Bạch Minh cũng nói theo một câu, Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, lời nói này của Bạch Minh có chút khiêm tốn, hắn mới hơn bốn mươi tuổi đã mở một viện bảo tàng tư nhân ở Bắc Kinh, điểm này chính là Lý Dương cũng không cách nào so sánh được, bảo tàng tư nhân cũng không phải dễ mở như vậy.

Thái Quốc Hoa rất là kinh ngạc quan sát Lý Dương mấy lần, sau đó cung kính hỏi:

- Lý tiên sinh, chẳng lẻ ngài chính là vị xưng danh ngọc thánh, Lý Dương - Lý tiên sinh?

- Đúng, Lý lão đệ đúng là có danh hiệu ngọc thánh.

Lý Dương còn chưa nói, Bạch Minh giành trả lời trước, Thái lão cùng Mao lão chẳng qua là khẽ cười gật đầu một cái, cũng không nói lời nào.

- Thật sự là ngài, thất kính thất kính, có thể gặp ngài thật là vinh hạnh của tôi.

Người trung niên nhiệt tình tiến lên cầm tay Lý Dương, lúc này thái độ đối với Lý Dương khác hẳn lúc vừa rồi. Mặc dù trước mặt không tỏ ra kiêu căng, nhưng coi thường Lý Dương vẫn là có, một khi biết được thân phận thật của Lý Dương, lập tức quay ngoắt một trăm tám mươi độ.

- Ngài quá khách khí, tôi chỉ là đúng lúc gặp Thái lão, cho nên cứ tới đây xem một chút.

Lý Dương khẽ cười lắc đầu một cái.

- Ngài tới chính là vinh hạnh lớn nhất của chúng tôi, mấy vị này là?

Thái Quốc Hoa cười ha ha gật đầu, lại nhẹ giọng hỏi một câu, hắn hỏi chính là chỉ cha mẹ Lý Dương, Vương Giai Giai và Lưu Cương mấy người, vừa rồi không để mắt đến Lý Dương đã khiến hắn phạm vào sai lầm lớn, lúc này cũng bất luận kẻ nào không dám sao lãng nữa.

- Bọn họ đều là người nhà của tôi, Thái quản lý, tôi thấy anh cũng bận rộn, bên này chúng tôi tự lo được.

Lý Dương vội vàng trả lời, đã có mấy người đứng ở đàng xa, giống như là đang đợi Thái Quốc Hoa, trên mặt mấy người này đều có thần sắc lo lắng, chẳng qua là thấy Thái Quốc Hoa đang cùng người ta nói chuyện nên không dám tiến lên đây chào hỏi.

- Anh, Bạch lão, Mao lão và Lý tiên sinh bên này liền nhờ anh nhé, em đi một chút sẽ quay lại.

Thái Quốc Hoa quay đầu lại liếc mắt nhìn, nói với Thái lão một câu, sau đó lại gật đầu chào Bạch lão, Mao lão và Lý Dương rồi mới rời đi, Thái Quốc Hoa nói với Thái lão khiến Lý Dương giật mình.

- Lý lão đệ, có điều cậu không biết, Thái quản lý và Thái lão là anh em họ, lần này chúng ta đến cũng là Thái lão gọi tới.

Đợi Thái Quốc Hoa đi rồi, Bạch Minh bạch minh mới nhỏ giọng nói một câu, trên mặt Thái lão cũng không có bất kỳ khó chịu nào, ngược lại khẽ cười gật đầu một cái, cho dù Bạch Minh không nói ra mối quan hệ này, chính hắn cũng sẽ giải thích cho Lý Dương.

Nếu không phải là có mối quan hệ này, Thái lão cũng sẽ không chủ động mời Lý Dương cùng tới đây, nhưng nói trở lại thì, không có mối quan hệ này Thái lão có thể tham gia loại hoạt động thương nghiệp thế này hay không cũng chưa rõ.

Sau khi Thái Quốc Hoa rời đi, Bạch Minh bọn họ cũng được những nhân viên khác mời vào một chỗ, Thái lão còn cố ý nhận phỏng vấn trong mấy phút, đây đều là sắp xếp từ trước.

Lý Dương dẫn theo cha mẹ và Vương Giai Giai và Lưu Cương cùng nhau đi dạo ở chung quanh quảng trường.

Triển lãm đã cử hành mười mấy năm, trước cũng gọi là triển lãm ngọc thạch, ngọc thạch quý là mấy năm này thêm vào.

Nhiều năm qua, triển lãm chủ yếu tiêu thụ các loại nguyên thạch, hàng năm đều có rất nhiều thương nhân chở nguyên liệu tới nơi này, đối với rất nhiều thương nhân mà nói như vậy triển lãm chính là một đầu mối buôn bán của họ.

Năm nay cũng không ngoại lệ, khi Lý Dương đi dạo ở trên quảng trường, chung quanh đã có không ít thương nhân đang rục rịch chuẩn bị, triển lãm còn chưa bắt đầu, lúc này còn chưa có người đi mua bán đồ.

Nhưng đợi đến sau khi triển lãm chính thức bắt đầu, một vài thương nhân nhất định sẽ lập tức đi đàm phán những nguyên liệu bọn họ thấy trước, cả quảng trường cũng sẽ nóng lên, đây cũng là cảnh tượng muốn thấy trong việc tổ chức.

Không lâu sau, Thái Quốc Hoa lại chạy tới tìm Lý Dương, mời Lý Dương cùng tham gia hoạt động trên đài chủ tịch.

Nhưng đề nghị này bị Lý Dương cự tuyệt, hắn tới chỉ là muốn quan sát một chút, hơn nữa hắn muốn cùng cha mẹ đi vòng vòng, lúc này hắn cũng không muốn đi lên đài, như vậy đối với hắn mà nói không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Lần này Thái Quốc Hoa có chút tiếc nuối, nhưng cũng không đặc biệt để ý, danh tiếng Lý Dương ở trong ngành rất lớn, nhưng người ngoài ngành biết đến cũng không nhiều, rất nhiều người bình thường căn bản không biết Lý Dương là ai, không tham gia cùng bọn họ thì ảnh hưởng cũng không lớn.

Trên đài chủ tịch náo nhiệt rất nhanh, Bạch Minh, Mao lão còn có Thái lão lần lượt lên đài chủ tịch, có mấy vị chuyên gia này, để cho rất nhiều người dưới đài cao hứng hơn, người biết mấy vị chuyên gia này cũng không ít, rất nhiều người cũng kêu to tên Thái lão cùng Mao lão.

So sánh thì Bạch Minh liền có vẻ mờ đi một chút, nhưng rất nhiều người Bắc Kinh cũng biết Bạch Minh, khi bảo tàng tư nhân của hắn khai trương cũng có rất nhiều đài báo đưa tin.

Lý Dương hoàn toàn không để ý những thứ này, vẫn luôn cùng cha mẹ thưởng thức chung quanh.

Triển lãm ngọc thạch thoạt nhìn đơn giản, nhưng nội dung cũng rất phong phú, ít nhất đây cũng là lần cử hành thứ mười mấy, ở chung quanh hội trường xuất hiện các loại thạch quý thật đúng là không ít, mười loại thạch nổi tiếng nhất Trung Quốc cơ hồ đều có.

Bốn loại thạch nổi tiếng nhất lại càng không thể thiếu, Thọ Sơn Thạch, Xương Hóa thạch, Ba Lâm thạch và Thanh Điền thạch đều có cả, các loại thạch đặt chung một nơi có vẻ rất là ưa nhìn.

- Dương Dương, tảng đá cũng có thể bán nhiều tiền như vậy sao?

Đi một hồi, mẹ Lý Dương đột nhiên hỏi một câu, Lý Dương quay đầu lại thiếu chút nữa đã trật chân ngã ra đó, trên mặt Hà Ái Linh lúc này còn tràn đầy nghi ngờ.

Thật ra triển lãm chính là một phiên bán buôn bán lẻ quy mô lớn, có thể để cho nhiều thương nhân có nguyên liệu cùng khách hàng trực tiếp mặt đối mặt tiến hành giao dịch. Tuy nhiên trong triển lãm cũng có bán lẻ nguyên liệu, đơn giản mà nói, chỉ cần có người nguyện ý mua, bất kể bao nhiêu bọn họ cũng bán.

Có vài nguyên liệu còn cần giải thạch, dùng để so sánh, hội trường cố ý chuẩn bị mấy máy giải thạch, chính là dễ dàng cho mọi người.

Rất nhiều nguyên liệu cũng là hàng tốt, đây cũng là yêu cầu của ban tổ chức, thật ra thì rất nhiều triển lãm cũng cần nguyên liệu cao cấp, đây cũng không phải là giao dịch đánh cược thạch, có thể tùy tiện đấu giá.

Điều này khiến cho rất nhiều thạch bên cạnh cũng dán giá hàng cao cấp, hơn nữa rất nhiều thạch giá tiền không thấp, cho nên Hà Ái Linh mới có thể hỏi như thế, có vài thạch cao cấp được ghi giá là năm con số, một tảng đá bán mắc như vậy, rất khó để bà hiểu.

- Mẹ nuôi, điều này có lẽ mẹ không biết, đá thật sự có thể bán gía cao, có một số còn rất đắt, không nên nhìn mặt ngoài khó coi, bên trong có thể thay đổi càn khôn, lần trước ở Bình Châu anh Dương mua một khối tầm thường, giải ra Phỉ Thúy liền bán hơn một trăm triệu.

Lưu Cương mỉm cười nói, sau khi cha mẹ Lý Dương biết được Lưu Cương không có thân nhân, liền nhận Lưu Cương làm con nuôi, đối đãi với Lưu Cương không khác Lý Dương.

- Hơn một trăm triệu, nhiều như vậy sao?

Hà Ái Linh sửng sốt một chút, rất ngạc nhiên nhìn Lý Dương, ngay sau đó lại ra sức lắc đầu một cái, nhìn bộ dáng của bà cũng biết bà không hiểu, bà chỉ là một dân chúng bình thường, căn bản không tiếp xúc qua đánh cược thạch, cũng không biết sự điên cuồng loại đồ này.

- Mẹ, tảng đá bình thường không đáng tiền, nhưng có những tảng đá có thể biến thành bảo bối, vậy thì đáng giá tiền.

Lý Dương khẽ cười giải thích một câu.

Vừa đúng lúc bọn họ đi tới một bàn triển lãm bán buôn Kê Huyết thạch gần đó, liền chỉ vào một khối nguyên liệu Kê Huyết thạch bên cạnh giới thiệu cho mẹ:

- Mẹ, mẹ đến xem tảng đá kia, tảng đá kia là nguyên liệu Kê Huyết thạch, mặt ngoài màu đỏ đó chính là kê huyết (máu gà), những thứ này mà ngưng tụ dầy, là thạch Kê Huyết Xương Hóa điển hình, loại này giá trị không hề thấp, nếu là nguyên liệu này có thể giải ra Kê Huyết tốt hơn, giá trị còn có thể cao hơn.

- Đây chính là Kê Huyết thạch? Mẹ nhớ Kê Huyết thạch là đồ rất quý.

Hà Ái Linh nhíu mày một cái, trong tiết mục " Truy tìm báu vật" bà từng nhìn thấy nó. Nhưng những thứ kia đẹp hơn so với những tầm thường này.

*****

Trên chủ tịch đài bắt đầu nói, theo người chủ trì giới thiệu, Thái Quốc Hoa đứng lên trước tiên.

Thái Quốc Hoa nói chuyện rất có tài nghệ lãnh đạo, cuốn hút người nghe, còn đưa được hết tác dụng trọng yếu, sau khi lãnh đạo nói chuyện là chuyên gia nói, bất quá người nói không phải là Thái lão, mà là Mao lão.

Mao lão nói rất hài hước nhiều, thời gian không lâu, chỉ chừng năm phút liền nói xong, hoạt động thế này Mao lão đã tham gia rất nhiều lần, hoàn toàn nhẹ nhàng.

Nói xong là cắt dải lụa, sau đó hoạt động mới chính thức bắt đầu, quy mô triển lãm không dài lắm, tổng cộng chỉ có ba ngày, kém hơn so với ảnh hưởng của đại lễ Bình Châu, quy mô cũng chưa đạt đến vạn người.

Chủ này là gần đây quỹ tài nguyên trong nước thu hẹp, nguyên liệu thượng hạng căn bản sẽ không tới tham gia triển lãm loại này, phần lớn bị các đại thương gia trực tiếp mua đi, không có hàng đặc biệt tốt, quy mô tự nhiên sẽ không phát triển lên.

Kích thước không lớn nhưng dù sao cũng là một hoạt động quan trọng, rất nhiều nhà máy nhỏ hoặc là cửa hàng nhỏ thích nơi này, Phan gia Viên và những người ở chợ đồ cổ tới cũng không ít, phần lớn là cửa hàng tiêu thụ thạch điêu khắc, ấn chương, bọn họ ở đây có thể chọn mua một số nguyên liệu thích hợp với bọn họ.

Tính ra thì người đến từ Phan gia Viên là nhiều nhất.

Lễ khai mạc trong thời gian rất ngắn, điều này cũng là một tính năng chủ yếu của hoạt động này, chỉ có ba ngày kể từ ngày hoạt động với một loạt các băng màu đỏ trong lễ khai mạc chỉ làm cho nhiều người ghét.

Sau khi kết thúc lễ khai mạc, một loạt các giao dịch có thể thành công, sẽ sớm có một vụ kinh doanh hoàn thành.

Có người mua nguyên liệu lẻ để chơi, và cũng có người muốn mua bán buôn, ở đây đều có thể đặt hàng, đơn đặt hàng được các nhà tổ chức bảo vệ, người bán và người mua đều phải giao khoản tiền bảo hiểm, không được vi phạm giao dịch với bất kỳ lý do gì, một nửa tiền bảo hiểm sẽ được bồi thường cho người bị thiệt hại trong trường hợp có bên vi phạm.

Nó cũng được coi là 1 đặc sắc chính của sự kiện này, việc có tổ chức khiến cho triển lãm ổn định hơn nhiều, bất luận là người bán hoặc người mua, ngay cả khi họ gặp phải người không quen cũng được đảm bảo để giao dịch, giao dịch số tiền càng lớn, trả tiền bảo hiểm càng cao.

Khi lễ khai mạc tiến hành, Lý Dương giải thích chi tiết cho mẹ hắn nghe về nguyên liệu Kê Huyết thạch trước mặt, sau khi vợ chồng Lý quân Sơn nghe Lý Dương giải thích chi tiết cuối cùng đã hiểu những vật liệu làm ra thế nào.

Coi như một lần được mở tầm mắt, không ngờ cái ấn nhỏ xinh thấy trên truyền hình lại được gia công như vậy. Trong khái niệm của hai người có vẻ như gia công và giải thạch chỉ là một khâu. Bọn họ còn chưa hiểu việc cược thua là thế nào.

- Lý Dương, nói nhiều vậy làm gì, tốt nhất hãy mua thử, để hai bác cùng xem đi.

Vương Giai Giai mỉm cười, nháy mắt cùng Lý Dương, Lý Quân Sơn và vợ của ông có cùng một quan tâm, chỉ thấy hơi xấu hổ không tiện nói.

- Cũng được, bố, mẹ, chúng ta mua một khối nguyên liệu xem, nếu giải ra Kê Huyết Thạch tốt, con sẽ cho bố ẹm mỗi người một con dấu, nếu giải ra một khối lớn thì con sẽ làm một món đồ trang sức tốt đặt ở nhà!

Lý Dương mỉm cười và gật đầu, gian hàng phía trước Lý Dương đã quan sát tất cả trong khi giải thích cho cha mẹ, chất lượng của hội chợ thương mại thực sự rất bình thường.

Chỉ có 10 khối trong hàng trăm khối nguyên liệu ở đây có giá trị thực sự, không giống như các nguyên liệu khác, mấy khối nguyên liệu đó thực sự có giá trị cao.

Trong những năm gần đây, nhà nước hạn chế khai thác mỏ gây ra tình trạng giảm nguyên liệu nên giá tăng vọt, những vật liệu cao cấp càng trở nên quý hiếm.

Những nguyên liệu cao cấp ở đây đều là khai thác từ những năm tám mươi, nguyên liệu tốt càng ngày càng khó tìm, cũng như thị trường Phỉ Thúy vậy, cũng rất kham hiếm nguyên liệu cao cấp.

Ba Lâm Kê Huyết thạch, là một loại khoáng sản Ba Lâm ở Mông Cổ mà sản xuất ra, còn Xương Hóa Kê Huyết thạch khai thác từ đất là chính, có chút ít ở đỉnh núi, Ba Lâm Kê Huyết thạch lại là lấy việc khai thác ở đỉnh núi làm chủ, còn số ít là từ lá cây mục, từ thành phần mà nói, khai thác thạch tốt nhất là từ lòng đất, tiếp theo là đỉnh núi cao.

Ba Lâm Kê Huyết thạch cũng không phải là không có tinh phẩm xuất hiện, một vài Kê Huyết thạch tốt giá trị không kém gì Băng Chủng Phỉ Thúy, cộng thêm Xương Hóa thạch sản xuất giảm bớt, những năm gần đây Ba Lâm Kê Huyết thạch bắt đầu được người yêu thích sưu tầm nâng giá, dần dần giá cả cũng tăng lên không ít, dù sao ở đây đồ vật tăng giá lên theo niên đại, cơ hồ không có gì không tăng giá.

Trừ những thứ đó ra còn có những chỗ khác cũng có Kê Huyết thạch tốt, nhưng so sánh thì kém một chút.

Cái gian hàng này có trên trăm khối nguyên liệu Kê Huyết thạch, Ba Lâm Kê Huyết thạch chiếm hơn phân nửa, nguyên liệu Xương Hóa Kê Huyết thạch không chỉ có số lượng ít, mà cũng không lớn, có thể thấy được chủ sạp chủ yếu tiêu thụ chính là Ba Lâm Kê Huyết thạch.

- Ông chủ, khối này có bán hay không?

Lý Dương chỉ vào khối nguyên liệu hắn vừa giới thiệu với ba mẹ, đó chính là một khối nguyên liệu Xương Hóa, có đến bảy tám cân, trong số này, có thể coi là khối nguyên liệu tốt nhất, bên trong có thể giải ra không ít Kê Huyết thạch, làm ra hai cái ấn chương Kê Huyết thạch không có vấn đề gì, mỗi khối còn có thể không nhỏ.

Khối nguyên liệu này có màu đỏ nhưng chính là màu đỏ tím, so với đỏ tươi và màu hồng thì kém hơn một chút, nhưng nếu là Kê Huyết thạch màu đỏ tươi cũng sẽ không được bày bán ở nơi này. Lý Dương tính toán một chút, nguyên liệu được giải ra làm thành hai cái ấn chương thì mỗi một cái giá trị cũng sẽ hơn hai vạn, còn dư lại có thể làm đồ trang trí, giá trị cũng sẽ trên hai vạn.

Hơn nữa nếu mà khối nguyên liệu này có giá là năm ngàn đồng, mua lại tính thế nào cũng là kiếm, khối này cũng là khối có thể cược thắng lớn nhất gian hàng.

- Cậu muốn mua khối này?

Chủ gian hàng hỏi lại Lý Dương, Lý Dương gật đầu, chủ yếu là khách buôn, nhưng mua một cái cũng bán, con muỗi cũng luôn là khối thịt.

- Bán, dĩ nhiên bán, giao tiền thì nhận hàng!

Chủ sạp cười khanh khách gật đầu một cái, Lý Dương lấy từ trong túi xách Lưu Cương cầm ra một chục hồng phiếu, đếm một nửa đưa cho lão bản kia, lần này mẹ Lý Dương không có trả giá giúp hắn, những thứ kia cũng đáng giá tiền không nhiều, muốn nói cũng không giảm nhiều.

- Vị lão bản này, không phải là bây giờ cậu liền giải chứ?

Chủ sạp cười híp mắt đếm xong tiền, mới đem khối nguyên liệu đưa cho Lý Dương, thuận tiện lại hỏi một câu.

Vừa rồi Lý Dương và mẹ hắn nói chuyện hắn cũng đều nghe được, Lý Dương mặc dù trẻ tuổi nhưng nói vô cùng đến nơi đến chốn, là một tay cừ, cộng thêm Vương Giai Giai cũng có đề cập tới giải ra để cho cha mẹ xem, cho nên mới phải hỏi như vậy.

- Đúng, nơi này không phải là có máy giải thạch sao?

Lý Dương gật đầu một cái, ban tổ chức rất ủng hộ việc giải nguyên liệu ở hiện trường, ngoài Kê Huyết thạch còn có rất nhiều nguyên liệu cũng có thể giải thạch tại chỗ, đặc biệt là người mua lẻ thích giải tại chỗ hơn, giải ra là cái gì cũng được, tốt mang về, không tốt thì có thể vứt bỏ luôn, rảnh tay khỏi phải cầm về.

Từ điều này mà xét, Kê Huyết thạch cũng có tính chất như cược thạch, bất đồng là nguyên liệu Phỉ Thúy nhỏ hơn một chút.

Kê Huyết thạch chỉ cần thấy màu huyết là cũng có chút giá trị, giá trị sẽ giữ nguyên ở đó, không giống đánh cược thạch, không tới khắc cuối cùng không một ai không dám bảo đảm, trước thì tăng mạnh đến cuối cùng lại có thể biến thành cược thua.

Đây cũng là điều đặc biệt của đánh cược thạch, đánh cược, đích bản thân từ này đã có ý nghĩa rất lớn, trừ việc đánh cược thạch ra, trên thế giới không có bất kỳ một khối thạch nào có cái khả năng như vậy.

- Nơi này có máy giải thạch, ý của tôi là nếu cậu muốn giải thì có cần tôi giúp một tay không, ở đây máy giải thạch không có người giải mà phải tự giải!

Chủ của hàng giải thích một hồi, hắn có ý tốt, ban tổ chức có bày ra hai máy giải thạch, nhưng chỉ cho anh tự dùng, không phái người nào giúp anh cả, bất luận người nào muốn giải thạch tại đây cũng phải tự động đi giải hoặc là mời người giúp một tay.

Hắn cũng là vì nhìn thấy Lý Dương trẻ tuổi, sợ Lý Dương sẽ không giải được thạch nên mới hỏi như thế.

- Cám ơn, không cần đâu!

Lý Dương cầm nguyên liệu lên trên tay cười cười, cũng thấy cảm kích, dù sao hắn cũng là có ý tốt.

Về Lý Dương thì không một chút lo lắng, nguyên liệu có cứng đến mấy hắn cũng từng giải vô cùng thuận tay, càng không cần phải nói đến nguyên liệu Kê Huyết thạch độ cứng không đáng kể này.

Chủ cửa hàng cũng không nói chuyện thêm, nếu Lý Dương không muốn để cho hắn giúp một tay tự mình giải cũng tốt, hắn lại càng nhẹ nhõm.

Máy giải thạch ở bên cạnh đâì chủ tịch, khi đi qua đài chủ tịch, Lý Dương thấy Bạch Minh bọn họ, cả ba vị chuyên gia cũng đang bận, bọn họ đến dự buổi lễ khai mạc chính thức thì cũng không phải là nói vài câu là có thể rời đi, còn phải giải đáp cho một số người ở hiện trường.

Người vây quanh Thái lão bây giờ nhiều nhất, rất nhiều người trên tay còn cầm các loại nguyên liệu, ai cũng biết Thái lão là người có quyền uy trong nước.

Đi qua chỗ ba người này Lý Dương cảm thấy còn có chút may mắn, thật may là không có tham gia cắt băng đỏ cùng họ, nếu không phải ở lại đài chủ tịch thì phiền toái. Thời gian cha mẹ ở Bắc Kinh không còn dài, nhiều lần bọn họ cũng muốn đi về, nếu không phải ls cố sức giữ lại, cộng thêm chuyện nhà cửa còn chưa chuẩn bị xong, nói không chừng bây giờ họ cũng đã trở lại Lật Thành rồi.

Trong tình huống này, Lý Dương dĩ nhiên là muốn hết sức cùng cha mẹ, nếu không lần sau gặp mặt không biết sẽ là khi nào.

Máy giải thạch trống không, chỉ có một nhân viên trẻ đứng trông, thấy Lý Dương cầm nguyên liệu đi tới, trên mặt lộ ra sự kinh ngạc.

Người trẻ tuổi này đúng lúc vừa mới đi ra ngoài nhận giao việc, biết quan hệ Lý Dương và những chuyên gia này, lúc này thấy Lý Dương mua đồ, còn là mua nguyên liệu Kê Huyết thạch, liền suy đoán là hắn muốn tới đây giải thạch.

Quả nhiên, cuối cùng Lý Dương cũng đi tới bên cạnh máy giải thạch, đem khối nguyên liệu đặt ở đó, Lý Quân Sơn vợ chồng tò mò đứng ở hai bên, giải thạch như vậy là bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy!

*****

Lý Dương đứng trước chiếc máy phá nguyên thạch, chiếc máy này không khác mấy so với chiếc đặt trong nhà anh, vì nó đều được làm từ đá mài và dao cắt chuyên dụng, chỉ có điều chiếc này có vẻ cũ hơn nhiều.

Dao cắt và đá mài là những linh kiện thông thường, rất dễ bị hỏng. Đôi khi chưa giải được bao nhiêu nguyên thạch đã phải thay thế linh kiện. Lợi thế duy nhất của những linh kiện này là giá thành rẻ, không giống như chiếc ở nhà Lý Dương, cả đá mài và dao cắt đều được làm bằng đá kim cương, chi phí thay thế rất đắt.

Người thanh niên thấy Lý Dương để Kê Huyết Thạch lên máy, bèn vội vàng bật công tắc điện.

Ngoài nhiệm vụ chính là bảo vệ an ninh, đây có lẽ là công việc duy nhất của các nhân viên nhằm tránh để máy giải nguyên thạch xảy ra bất kỳ sự cố gì.

Quả thật, mỗi lần khởi động máy giải nguyên thạch, họ đều phải tìm hiểu xem liệu người đó có biết cách điều khiển nó hay không. Tuy giải nguyên thạch không phải là một việc gì phức tạp, nhưng cũng đòi hỏi những kỹ thuật nhất định. Chỉ có chủ cửa hàng hoặc khách do chủ cửa hàng mời đến mới không nằm trong danh sách nghi vấn của họ.

Nhưng Lý Dương vừa đến bên cạnh máy giải nguyên thạch, người nhân viên kia đã bật công tắc điện. Có lẽ là bởi trông anh rất có dáng là một cao thủ giải nguyên thạch, hoặc là sự có mặt của ba vị chuyên gia đã khiến họ quên mất tuổi tác của anh và cho rằng anh là một người chuyên giải nguyên thạch.

Bất kể là vì nguyên nhân gì, máy giải nguyên thạch đã được khởi động, Lý Dương cũng bắt đầu công việc. Vừa làm, anh vừa giải thích cho vợ chồng Lý Quân Sơn về những việc cần chú ý trong quá trình giải nguyên thạch.

Mỗi khi có người đứng trước máy giải nguyên thạch là mọi ngưởi xung quanh liền vây lại xem. Đây vốn là tính cách của người Trung Quốc, cứ chỗ nào càng đông là họ tìm đến xem càng nhiều.

Viên Kê Huyết Thạch nhanh chóng được cố định xong. Độ cứng của Kê Huyết Thạch không bằng đổ thạch, vì vậy khi cắt cần được cố định thật tốt, nếu không có thể gây bị thương cho mọi người xung quanh.

Đây là lần đầu tiên Lý Dương giải Kê Huyết Thạch và cũng là lần đầu tiên anh làm công việc này trước mặt bố mẹ của mình. Do vậy, mỗi cử chỉ động tác, anh đều hết sức cẩn thận.

Lớp ngoài của Kê Huyết Thạch là lớp thạch tầng màu vàng, có chứa thành phần muối. Đây là biểu hiện của hiện tượng phong hóa trong thiên nhiên. Bên trong có lớp đá bị tách rời, lộ ra bên trong màu tím đỏ.

Bên ngoài khối Kê Huyết Thạch có các đường vân đỏ màu máu. Thông thường, giá trị của Kê Huyết Thạch được đánh giá qua 4 tiêu chuẩn: màu sắc, hình dạng và chất lượng của màu đỏ.

Màu đỏ ở đây được coi là màu máu (trong chữ "huyết thạch"). Màu sắc của Kê Huyết Thạch có rất nhiều loại, phổ biến nhất là màu đỏ và được chia thành: đỏ tươi, đỏ thẫm, đỏ tím, đỏ nhạt, ...

Màu sắc càng tươi sáng, giá trị của Kê Huyết Thạch càng cao. Màu đỏ càng tươi thắm thì càng có linh khí và cũng càng được mọi người yêu thích, tán thưởng. Giá trị của một miếng Kê Huyết Thạch thượng hạng có thể lên tới hàng triệu tệ. Màu đỏ càng nhiều, giá trị sẽ càng cao.

Hình dáng của màu đỏ cũng có ý nghĩa rất lớn. Bốn hình dạng chủ yếu bao gồm hình xoắn cuộn, hình dải lụa, hình đám mây và hình đường chỉ. Viên Lý Dương đang giải là Kê Huyết Thạch màu tím đỏ, hình dải lụa, tuy nhiên chất lượng chưa được liệt vào hàng tinh phẩm nên giá trị không cao.

- Cậu ta nói đúng, Kê Huyết Thạch của chúng ta sở dĩ có được giá trị lớn như vậy một phần là nhờ người Nhật. Sau khi thủ tướng Nhật Bản Tanaka Kakuei mang món quà được tặng về nước đã làm rộ lên trào lưu sưu tầm kê huyết thạch. Hầu như tất cả những người Nhật nào đến Trung Quốc cũng muốn mua một ít Kê Huyết Thạch để mang về nước. Chính điều này đã khiến người Trung Quốc dần coi trọng giá trị của kê huyết thạch.

Một người đàn ông trung niên chừng hơn 50 tuổi, đeo kính, trông giống như một trí thức đứng ngoài tiếp lời Lý Dương, vẻ mặt rất xúc động. Lúc này, người đứng vây quanh Lý Dương đã lên tới mấy chục. Có người bàn luận to nhỏ với nhau, có người lại thích thú nhìn Lý Dương giải kê huyết thạch.

Lý Quân Sơn nhìn người đàn ông đó rồi khẽ mỉm cười gật đầu. Hai vợ chồng họ cũng rất xúc động. Họ cũng đã từng nhìn thấy kê huyết thạch, nhưng là trên ti vi. Thật không ngờ, những thứ trước mặt họ lại trải qua những giai đoạn khó khăn đến vậy.

- Huyết thạch nhiều quá, lần này được giá cao rồi.

Diện tích huyết thạch Lý Dương mài được ngày càng lớn. Tiếng bàn luận vì thế cũng càng nhiều. Những người am hiểu về vấn đề này gật gật chỉ chi không ngớt.

Từ chỗ huyết thạch được mài ra có thể thấy giá trị của viên Kê Huyết Thạch này không hề nhỏ. Ít nhất có thể làm được một miếng Kê Huyết Thạch 3 mặt. Chỉ tính riêng giá trị của nó đã lên đến 5000 tệ. Lần này Lý Dương nhất định không lỗ.

Mài một viên nguyên thạch bảy tám cân không phải là chuyện phức tạp. Chỉ hơn 10 phút sau, Lý Dương đã lột được lớp đá bọc bên ngoài, kích thước của nguyên thạch cũng đã nhỏ đi không ít.

Những chỗ còn lại đều có huyết thạch lộ ra. Dù những người không am hiểu về lĩnh vực này cũng có thể biết, viên Kê Huyết Thạch này có giá trị lớn đến mức nào.

Giá trị của Kê Huyết Thạch mài được ra từ một viên nguyên thạch thông thường có giá lớn hơn gấp chục lần giá trị ban đầu.

Sau khi giải xong, số người vây quanh càng tăng lên. Vợ chồng Lý Quân Sơn vẫn chưa thể hiểu được hết, nhưng họ có thể nghe được câu chuyện của những người xung quanh và nhìn thấy được dáng vẻ vui sướng của Lý Dương.

Họ chợt cảm thấy tự hào. Bởi họ không thể ngờ được rằng con trai của họ lại có tư chất thiên bẩm như vậy về lĩnh vực này. Giờ đây họ đã biết quyết định để anh ở lại Minh Dương là chính xác.

Lòng biết ơn của họ với Hà lão vì thế càng mãnh liệt hơn. Tư chất của Lý Dương có lớn đến mấy, nếu không được mài giũa thì cũng không thể biến đá thô thành ngọc quý. Chính Hà lão đã có công giảit hiện ra viên ngọc tiềm tàng ấy. Còn trong con mắt của Nhị lão, Hà lão không khác gì bố mẹ tái sinh của Lý Dương.

Tất nhiên, nếu họ biết được Lý Dương có năng lực đặc biệt thì sẽ khác. Nhưng chuyện Lý Dương có năng lực đặc biệt cho đến nay vẫn là bí mật của riêng anh, một bí mật không thể để người ngoài biết được, dù đó là bố mẹ của anh chăng nữa. Sở dĩ anh không nói không phải là vì sợ họ không giữ được bí mật, mà là sợ họ lo lắng.

- Bốn mặt đều có huyết thạch. Vậy là có thể làm được một món đồ trang trí quý giá rồi. Khi thành phẩm giá trị của nó sẽ lên đến hơn 10 vạn tệ.

- Thật là may mắn, đúng là nguyên thạch Xương Hóa có khác, đắt hơn một chút nhưng chất lượng Kê Huyết Thạch thật ngoài tưởng tượng.

- Viên nguyên thạch này hình như vừa nãy tôi đã xem qua, tiếc là vừa nãy không mua, thật đáng tiếc.

Mọi người xung quanh bàn luận xôn xao. Nguyên thạch giải xong làm người xem kéo đến càng đông, hiện đã có hơn 20 người có mặt vây kín xung quanh máy giải nguyên thạch.

Người càng nhiều thì càng thu hút được sự chú ý. Số lượng người vì vậy sẽ càng nhiều. Đây là hiện tượng thường thấy mỗi lần người ta giải nguyên thạch.

Ba vị chuyên gia cũng bị sự việc này gây chú ý. Đặc biệt là Bạch Minh, vừa nhìn thấy Lý Dương giải nguyên thạch là lòng ông đã cảm thấy ngứa ngáy, chỉ tiếc là không thể chạy lại xem, bởi điều đó thú vị hơn rất nhiều so với việc ngồi đây để giảng giải tri thức cho những kẻ ngoài ngành.

Mao lão và Thái lão cũng rất sốt ruột, nhưng nguyên tắc làm việc của họ rất nghiêm, chưa hết giờ, họ sẽ không rời khỏi vị trí của mình.

Lại mười mấy phút nữa trôi qua, Lý Dương vỗ vỗ tay vào những viên nguyên thạch còn sót lại, mỉm cười.

- Bố, mẹ, chỗ này đủ để làm hai miếng đồ kỉ niệm tặng bố mẹ, chỗ còn lại con sẽ tìm người chế tác thành một miếng ngọc quan âm bồ tát. Bố mẹ mang về cất trong nhà cầu phúc để sớm có cháu bế.

Lý Dương cười hì hì. Nghe xong, mặt Vương Giai Giai đỏ bừng, buột miệng kêu lên một tiếng. Cô không ngờ chỗ đông người mà anh vẫn nói những câu khiến cô ngượng ngùng đến thế.

Tuy vậy, trong lòng cô vẫn rất vui sướng, thậm chí là có chút mong chờ những điều Lý Dương nói trở thành hiện thực.

- Con trai ngốc, bố mẹ không cần đồ kỉ niệm, con thấy nên làm gì với món đồ này cho có ích thì cứ làm. Bố mẹ tuổi đã già, dùng không còn thích hợp nữa.

Hà Ái Linh lắc đầu, miệng cười rạng rỡ. Bố mẹ là vậy, lúc nào cũng chỉ lo nghĩ cho con cái, giành những gì tốt nhất cho con cái. Bởi vậy, vừa nghe Lý Dương muốn làm cho họ những món đồ giá trị đến vậy là ngay lập tức họ muốn từ chối...


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1111)