← Ch.0481 | Ch.0483 → |
-Đồ ngốc, còn ngây người làm gì?
Thấy Lý Dương vẫn còn ngẩn người, Vương Giai Giai càng thêm đỏ mặt, cô nhỏ giọng nói một câu.
Lý Dương nghe xong càng ngây người hơn, có điều lần này hắn không chần chờ nữa, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể mềm mại của Vương Giai Giai, hắn nhanh chóng đi tới phòng ngủ.
Lúc này Lý Dương cảm thấy tim mình đập vô cùng nhanh, hắn có cảm giác tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.
"Ô..."
Vừa mới vào phòng ngủ, Vương Giai Giai đã từ trên người Lý Dương trượt xuống, hai người lại gắt gao hòa cùng một chỗ, ngã lên giường.
Giờ khắc này Lý Dương không hề nghĩ tới An Văn Bình, nghĩ tới cái gì mà đại hội giao dịch nguyên thạch nữa, giờ khắc này, trong lòng hắn, trong mắt hắn chỉ còn có một người.
Bàn tay Lý Dương không ngừng xâm chiếm mỗi phần cơ thể của Vương Giai Giai, tiếng thở nặng nề vang lên tron phòng, từ từ, quần áo trên người hai người càng ngày càng ít đi.
Cảm thụ được hơi thở ngọt ngào phát ra từ trên người Vương Giai Giai, Lý Dương cảm thấy rất mê say, cái đầu hắn chon chặt vào giữa hai gò núi nhỏ của cô.
"Ưm "
Vương Giai Giai ưm một tiếng, thân thể cô nóng lên, đầu không tự chủ ngửa về phía sau, đôi mắt hơi híp lại, miệng không ngừng phát ra những âm thanh rên rĩ nhẹ nhàng.
Lý Dương cởi nội y- tầng phòng hộ cuối cùng của Vương Giai Giai ra, rất nhanh, hai thân thể trần truồng dính sát vào nhau.
-Khoang đã.
Ngay tại thời khắc cuối cùng, Vương Giai Giai đột nhiên giữ chặt lý Dương lại, thân thể Lý Dương cứng rắng ngừng lại, sắc mặt không hiểu được nhìn người mình yêu, lúc này không phải là thời gian ngừng lại, nếu đợi thêm lát nữa rất có thể hắn sẽ bị nội hỏa thiêu cháy mất.
-Trước tiên anh đi tắm đi, em chờ anh.
Vương Giai Giai vũ mị nhìn hắn, Lý Dương vốn ngẩn người liền biến thành vui mừng, hắn nhanh chóng đi tới buồng vệ sinh rồi mở vòi nước.
Hắn mới vừa từ khu mỏ về, điều kiện của nơi này không tốt cho lắm, tuy là có tắm rửa qua nhưng cũng không được sạch sẽ cho lắm.
Lý Dương hiểu được Vương Giai Giai đã mở rộng mọi thứ chờ hắn, đây là lần đầu tiên của bọn họ, lần mà cả hai đáng giá chờ mong tưởng niệm nhất, lúc này hắn không muốn để lại bất cứ tiếc nuối gì.
Lý Dương tắm rất nhanh, có điều mọi thứ đều rất sạch sẽ, hắn vừa đi ra ngoài thì tới lượt cô chui vào, với việc này hắn chỉ có thể lắc đầu cười khổ.
Hắn chưa từng phát hiện ra Vương Giai Giai không ngờ còn có thể tra tấn người như thế.
Cũng may là thời gian cô tắm rửa không lâu, khi Lý Dương miêng mang suy nghĩ thì cô đã đi ra.
Mặt chiếc khăn tắm bên ngoài, lúc này trông Vương Giai Giai càng thêm mê người.
Vương Giai Giai với khuôn mặt đáng yêu, bờ vai trắn nõn, cùng với bộ ngực được che lắp nửa kính nữa hở bằng khăn tắm kia làm cho toàn thân Lý Dương nóng lên.
Lúc này Lý Dương không còn do dự nữa, hắn như lang như hổ xông tới ôm Vương Giai Giai đè xướng giường, cởi áo khoát ngoài ra, thân thể trần truồng của hai người một lần nữa dính chặt vào nhau...
Ba giờ sau, Vương Giai Giai nhuyễn người nằm bên cạnh Lý Dương.
Mà Lý Dương lúc này thì vẫn còn sinh long hoạt hỗ làm cho Vương Giai Giai chỉ có thể gất đắc dĩ cầu xin tha thứ, thân thể Lý Dương so với sự tưởng tượng của cô còn mạnh hơn nhiều, trong ba giờ, hai người đã làm tổng cộng 5 lần, mỗi lần chờ không được vài phút Lý Dương đã một lần nữa tấn công, việc này làm sao mà cô chịu nổi chứ.
-Lý Dương, tha cho em đi, hôm nay thật sự không được.
Thấy Lý Dương muốn xoay người lại, Vương Giai Giai vội vàng kéo chăn rồi cầu xin, lúc nói trên mặt cô còn có chút ửng hồng, thoạt nhìn rất là xinh đẹp.
-Được rồi, em nghỉ ngơi một lát đi, một tí nữa chúng ta cùng ăn cơm chiều.
Lý Dương do dự một chút rồi gật đầu, Lý Dương cho dù có muốn thì cũng không dám, hắn biết lần đầu tiên đối với con gái là rất đau, hắn không muốn làm tổn thương người yêu của mình.
-Em không đi, anh đi đi.
Vương Giai Giai lắc lắc đầu, trên mặt còn có chút mỏi mệt, hiện tại cái gì cô cũng ăn không vô, hiện giờ cô chỉ muốn ngủ một giấc, ba giờ qua làm cho cô mệt muốn chết rồi.
-Nếu không thì anh kêu đồ ăn lên, chúng ta cùng nhau ăn.
Lý Dương suy nghĩ một chút rồi nói, trong lòng nhịn không được lại có chút hối hận, lần đầu tiên hắn chỉ lo bùng nổ dục vọng mà quên chú ý tới thân thể của Vương Giai Giai.
-Không cần, em thật sự không muốn ăn, không phải anh đã hẹn với vị Lâm tiên sinh kia sao, anh đến đó đi.
Vương Giai Giai ngẩng đầu cười nói với Lý Dương, khuôn mặt tươi cười của cô làm cho hắn không nhịn được hôn lên má cô một cái.
Phần dưới thân của hắn lại đứng lên rồi chạm vào thân thể của cô, cảm nhận được sức nóng từ nó, cô vội vàng dịch người tránh né, trên mặt một lần nữa ửng hồng.
-Vậy được rồi, em ngủ một giấc đi, khi tới giờ cơm anh sẽ ăn với em.
Lý Dương gật gật đầu, cuộc hẹn của hắn với Lâm tiên sinh tuy ràng quan trọng, nhưng không thể quan trọng bằng vợ hắn được. Hôm nay bọn họ đã xé rách tầng phòng hộ cuối cùng, việc này làm cho Lý Dương quyết tâm dới cuộc hẹn với Lâm Lang lại, cho dù là có chuyện gì thì hôm nay hắn cũng phải ở cùng với bà xã của hắn.
Gọi điện thoại cho Lâm Lang, Lâm Lang không chút để ý mà hẹn Lý Dương một ngày khác hắn sẽ mời Lý Dương ăn cơm
Lưu Cương và đám người Triệu Khuê sau khi ra ngoài vẫn chưa trở về, Lý Dương gọi điện thoại không được đành phải trực tiếp ăn tới ở khách sạn.
Lý Dương không có đi ra ngoài mà vẫn ở lại bên cạnh mình, tuy bên ngoài Vương Giai Giai không nói gì nhưng trong lòng vẫn cảm thấy rất ngọt ngào.
Cô là một cô gái thông minh, hôm nay An Văn Bình xuất hiện thì cô liền hiểu được chuyện gì xảy ra, cô cũng không có ngoài ý muốn với chuyện có người thích người yêu mình, Lý Dương trong mắt cô là người ưu tú nhất, người như vậy không thể nào không có cô gái khác thích được.
Gia giáo tốt đẹp làm cho cô biết rất nhiều việc, cho nên sau khi nhìn thấy An Văn Bình cô liền cảm thấy kiêu ngạo, Lý Dương hiện tại là người yêu của cô, người khác cho dù có thích hắn thì cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Tuy rằng kiêu ngạo, nhưng là nữ giới nên cô cũng không tránh được có chút ghen, trong lòng cô có chút không thoải máy, một chút không thoải máy này không phải nhắm vào Lý Dương mà nhắm vào An Văn Bình, đặc biệt là khi An Văn Bình đuổi theo thì cô càng không thích.
Cũng chính thời khác đó cô mới quyết định mình sẽ trao mọi thứ cho Lý Dương, tình cảm của hai người sớm đã tới bước này rồi, nếu không phải ở Bắc Kinh cô luôn kiềm giữ thì việc này đã sớm xảy ra rồi.
Chuyện đính hôn của hai người đã là ván đã đóng thuyền, Vương Giai Giai tin tưởng Lý Dương sẽ không bao giờ phụ bạc mình, cô cũng không thể nào tiếp nhận người đàn ông khác, mượn cơ hội này cô muốn hai người hoàn toàn buôn thả, cô muốn những chuyện không thoải mái trước kia hoàn toàn tan biến.
Đây là tâm tư của con gái, Lý Dương vĩnh viễn không bao giờ biết được.
Hai người trẻ tuổi vừa mới nếm thử trái cấm ngoài việc có chút mệt mỏi ra thì những thứ khác đều bình thường.
Sáng sớm hôm sau, Lý Dương dậy rất sớm.
Tinh thần của Lý Dương rất tốt, so với bình thường còn tốt hơn nhiều, trên mặt vẫn mang theo nụ cười thản nhiên, làm việc cũng có hiệu quả hơn.
-Lý tiên sinh.
Trong đại sảnh, Sang Dala mỉm cười vẫy tay gọi lý Dương, đám người Lưu Cương biến mất nữa ngày cũng đã xuất hiện.
-Sang Dala tiên sinh, khi nào thì chúng ta xuất phát?
Lý Dương nhanh chóng đi tới chỗ Sang Dala, trong đại sảnh có không ít người, những người này còn mang một túi nhỏ, không cần đoán cũng biết họ là người đi tham gia đại hội giao dịch nguyên thạch.
-Ngài chuẩn bị xong thì lúc nào cũng có thể xuất phát.
Sang Dala cười cười, ánh mắt còn chớp nhẹ, hắn không phải là xử nam như Lý Dương, Sang Dala chính là một tên già đời, hắn đã quan hệ với rất nhiều cô gái, hắn vừa thấy bộ dáng của Lý Dương, lại không thấy Vương Giai Giai thì hắn đã biết có chuyện gì xảy ra.
Vương Giai Giai ở lại khách sạn nghĩ ngơi, không có đi theo Lý Dương, đoán chừng cô còn phải nằm nghỉ một ngày mới có thể đi lại được.
-Tốt rồi, chúng ta đi, đi sớm về sớm.
Lý Dương lập tức gật gật đầu, đại hội giao dịch nguyên thạch tổ chức ở trung tâm châu báu Myanmar cách I-an-gon 20 km, từ khách sạn tới đó cũng phải tốn một thời gian nhất định.
-Tốt, mời Lý tiên sinh.
Sang Dala vương tay mời, Lý Dương nhanh chóng đi tới phía trước, Lưu Cương và Triệu Khuê đi bên cạnh Lý Dương, Hải Đông thì được Lý Dương giữ lại bảo vệ cho Vương Giai Giai, hơn nữa hắn còn thuê một nữ phục vụ để chăm sóc cho Vương Giai Giai.
Đại hội giao dịch nguyên thạch ở Myanmar được tổ chức lần đầu năm 94, lúc đó lần giao dịch này không được mọi người xem trọng.
Lúc đó chính phủ Myanmar có lệnh cấm buôn bán nguyên thạch, đáng tiếc là sức khống chế của bọn họ có hạn, tuy là phe nắm giữ lực lượng vũ tranh mạnh nhất, nhưng lực lượng này cũng không phải tuyệt đối, nếu những đại gia tộc hợp lại thì vẫn có lực uy hiếp rất lớn tới chính phủ Myanmar.
Tình hình giữa hai bên rất căng thẳng, rốt cuộc tới năm 1999, chính phủ buộc phải bãi bỏ lệnh cấm này, có điều lúc đó họ còn yêu cầu là giao dịch phải được tổ chức ở Myanmar, như vậy chính phủ mới có thể thu thuế được.
Điểm này thế lực những đại gia tộc không có phải đối, khi đó giá cả nguyên thạch bị nước ngoài ảnh hưởng rất mạnh, khi đó rất nhiều ngành buôn bán này bị rất nhiều thương nhân lũng đoạn, giá cả do thương nhân nguyên thạch định đoạt, những đại gia tộc ở Myanmar căn bản không có quyền quyết định.
Thống nhất tiêu thụ ở một nơi chẳng khác nào chặt đứt đường tài lộ của thương nhân nguyên thạchhơn nữa còn có thể lực địa phương bảo vệ, chính vì vậy nên luật lệ này được thuận lợi hoàn thành. Cũng chính từ thời điểm đó, đại hội giao dịch Myanmar mới được mọi người chính thức biết đến, từ từ, nó đã phát triển tới quy mô như hiện nay.
← Ch. 0481 | Ch. 0483 → |