Vay nóng Tinvay

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0483

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0483: đại hội giao dịch nguyên thạch Myanmar
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Shopee


Lúc Lý Dương ra cửa thì tình cờ thấy được vài người cũng từ khách sạn ra ngoài đón taxi

Cũng may hiện tại thời tiết không quá nóng bức, nếu không thì đứng đón taxi chính là một cực hình.

Ngoại trừ taxi, đại hội giao dịch còn đặc biệt chuẩn bị vài chiếc xe chuyên đưa đón khách quý, tuyến đường của những chiếc xe này giao thông thuận tiện hơn nhiều.

-Lý tiên sinh, đây là thư mời của ngài.

Trên xe, Sang Dala lấy ra một thiệp mời tinh xảo.

Đại hội giao dịch Myanmar phải có thiệp mời thì mới có thể được vào, nếu không thì phải giao nộp một vạnro làm phí thì mới có thể vào, người đóng phí này phần lớn đều là thương nhân nguyên thạch không thể kiếm được thư mời, hiện giờ thương nhân nguyên thạch càng ngày càng nhiều, ban tổ chức đại hội cũng thu được càng thêm nhiều tiền từ loại phí này.

Ngoại trừ lý Dương, Tư Mã Lâm, Lý Xán, Lưu Cương và Triệu Khuê đều có thư mời, ngay cả Vương Giai Giai còn đang ở khắc sạn và Triệu Đông cũng có.

Không nên xem thường thư mời này, thứ này có ghi tin tức người nhận, hơn nữa nó còn là giấy thông hành trong những lần giao dịch sau, những người có được thư mời đều có tư cách cạnh tranh nguyên thạch tốt trong đại hội giao dịch nguyên thạch.

Tiền thu vào của chính phù Myanmar phần lớn đều có từ Phỉ Thúy, ngoại trừ thuế khai thác, chính phủ còn thu thuế từ những vụ giao dịch, đại hội giao dịch ở Myanmar càng ngày càng lớn, chính phủ cũng càng ngày càng ỷ lại vào những lần giao dịch này.

Đại hội vô cùng coi trọng với những thương nhân giữ chữ tín, nếu như có người trúng thầu mà bỏ trốn thì người này sẽ bị cấm bước vào Myanmar, người nước ngoài bị trừng phạt có chút giảm nhẹ, nhưng ít nhất cũng bị cấm không được tham ga 10 lần đại hội giao dịch nguyên thạch.

Trừ những thứ này ra, đồng tiền thống nhất trong đại hội làro, việc này làm cho không ít người trong nước không thích ứng, có rất nhiều trường hợp tính toán sai tỉ giá làm cho đổi không đủ tiền, cũng có một ít người không thể hoàn tất giao dịch nên đã bị trục xuất.

Những điểm này là đặc sắc ở Myanmar, trước khi đến đây hắn đã có chuẩn bị nên những việc này hắn cũng biết.

Xe nhanh chóng chạy trên ngã tư đường, không bao lâu đã ra tới vùng ngoại thành, nơi này có một con đường lớn đi thông với trung tâm giao dịch châu báu, con đường này rất dễ đi, từ điều này có thể nhìn ra mức độ coi trọng của chính phủ Myanmar với đại hội giao dịch nguyên thạch.

Thời gian đại hội chính thức bắt đầu là 9 giờ sáng, từ khi bắt đầu tới lúc kết thúc tổng cộng có 10 ngày thời gian.

Chiếc xe nhanh chóng chạy tới một bãi đỗ đặc biệt, nhìn những chiếc taxi và xe bus chạy qua, Lý Dương nhịn không được lắc lắc đầu, nếu bọn họ mà một mình đến tham gia đại hội nói không chừng cũng phải đi những phương tiện này rồi, không thể nào thoải máy bằng đi xe chuyên dụng được.

Xe rất nhanh đã tới nơi, bên ngoài đã có không ít xe, hơn nữa có không ít xe taxi quay trở lại, rất có thể là đi đón những người khác.

-Lý tiên sinh, tới rồi.

Sau khi ngừng xe lại, Sang Dala nói một câu, Lý Dương và Tư Mã Lâm đều nhìn ra bên ngoài.

Hai người đều rất hiếu kỳ với thánh địa đổ thạch này, so với thị trường trong nước nơi này quả thật có thể xem là thánh địa. Mỗi lần Tiêu Vương có giá trị cao nhất xuất hiện đều là có ở nơi này, mỗi lần đại hội đều sẽ có kinh ngạch giao dịch vượt mức 2 tỷ, quy mô như thế trong nước không thể nào so được.

Đại hội giao dịch Bình Châu cũng có lực ảnh hưởng rất lớn, hơn nữa kinh ngạch giao dịch cũng lên tới 1 tỷ, có điều có được con số này thuần túy là dựa vào số lượng, so chất lượng thì không thể nào so được với Myanmar, chỉ có ở nơi này mới có thể gặp được nhiều loại nguyên thạch chất lượng cao.

-Đây, đây là trung tâm châu báu Myanmar?

Xuống xe, Lý Dương liền sững sốt, hắn không tin nổi hỏi một câu, trước bãi đổ xe là một thị trường hỗn loạn, bên trong có vô số cửa hàng vỉa hè, những của hàng này đều bán cùng một loại mặt hàng-nguyên thạch.

-Đúng, đây là trung tâm châu báu, bởi vì có quan hệ với đạ hội giao dịch nguyên thạch của Myanmar nên nơi này dần dần trở thành một thị trấn, một ít thương nhân không có tư bán bán nguyên thạch trong đại hội đều tập trung tới đây để bán nguyên thạch.

Sang Dala nhẹ nhàng gật gật đầu, nhìn mọi thứ trước mắt hắn cũng cảm thấy rất cảm khái, đại hội giao dịch một lần lớn hơn một lần, việc này làm cho hắn cảm thấy rất kiêu ngạo.

Đồng thời hắn cũng rất cảm kích Lý Dương, nếu không có Lý Dương đến hỗ trợ, bọn hắn sẽ không tìm được mạch quáng mới, lần đại hội sau sẽ không có phần tham dự của gia tộc hắn rồi.

-Tôi hiểu rồi, nơi này và Bình Châu không khác nhau nhiều lắm.

Lý Dương cũng gật đầu, Sang Dala giải thích như vậy hắn đã hiểu chuyện xảy ra.

Nơi này là nơi mà những thương nhân nhỏ hoặc là những người thuần túy dựa vào đại hội giao dịch kiếm chút mối làm ăn nhỏ, phương thức của Bình Châu và Myanmar không khác nhiều lám, đều là Ám Tiêu và Minh Tiêu, mấy ngày đầu xem xét, tới những ngày cuối mới đấu thầu.

Minh Tiêu mỗi ngày đều có hoạt động, Ám Tiêu thì thống nhất vào ngày cuối cùng, bình thường thì số lượng của Ám Tiêu chiếm đa số, ít nhất có 7 phần số nguyên thạch của đại hội sẽ được bán torng Ám Tiêu, Minh Tiêu chỉ là món khai vị mà thôi.

Về phần những tiểu thương này, địa vị của bọn họ còn không bàn đám người Bình Châu. Ở Bình Châu có khu giao dịch tự do, nơi đó dù gì cũng có ban quản lí, mà nơi này thì do tự phát mà thành, mặc kệ có vấn đề gì cũng sẽ không có ai quản.

Chính phủ Myanmar quản lý đổ thạch rất nghiêm khắc, bọn họ có thể bán nguyên thạch, có thể giải ngay tại chỗ, nhưng nếu muốn mang khỏi Myanmar thì phải làm rất nhiều thủ tục mới được, không có thủ tục thì không mang chúng thể rời khỏi Myanmar được.

Có qui định nghiêm khắc thế mà vẫn có rất nhiều tiểu thương là bởi vì duyên cớ của đại hội giao dịch, người tới tham dự đại hội phần lớn đều là người ham mê đổ thạch, bọn họ sẽ trực tiếp giải ở đây chứ rất ít khi mang đi.

Thử tưởng tượng một chút, những người ham mê đổ thạch đến đại hội mà chỉ nhìn những khối nguyên thạch trong khu Ám Tiêu và Minh Tiêu thôi chứ không được giải thạch thì sao bon họ chịu nổi, bên ngoài có thị trường bán hàng rong, bọn họ có thể ra nơi này giải mấy khối đã ghiền.

Nếu giải ra Phỉ Thúy tốt thì có thể làm thủ tục nhận nó, dù sao thì thủ tục cũng đơn giản, nếu thua lỗ thì cũng khôn sao, những khối nguyên thạch bên ngoài phần lớn đều có giá rẽ, thuần túy chỉ để giải nghiện mà thôi.

-Đúng, cũng không khác mấy.

Sang Dala cười cười, hắn cũng không phản đối câu nói của Lý Dương, nguyên thạch của những tiểu thương này phần lớn đều là mua từ năm đại gia tộc bọn họ, vừa lúc cũng có thể giúp bon hắn xử lý số nguyên thạch còn thừa.

Mọi người sau khi xuống xe liền đi tới trung tâm châu báu, trung tâm châu báu Myanmar rất lớn, bên trong cũng có chia ra nhiều khu vực, ngoài ra nó còn có một màng hình lớn dùng để thông báo giá cả.

Lúc này Tư Mã Lâm có vẽ rất hưng phấn, nguyên thạch trong đại hội có giá không thấp, có chút nguyên thạch có giá trên trời, cho dù là hắn muốn hắn cũng không dám nghĩ tới việc mua, hắn đi theo Lý Dương qua Myanmar thuần túy chỉ để giúp vui mà thôi.

Bên torng không được, nhưng không có nghĩa là bên ngoài không được, những nguyên thạch bên ngoài có giá rất rẽ, hứ này rất thích hợp với Tư Mã Lâm, Tư Mã Lâm chính là một người ham mê đổ thạch, nhìn thấy nhiều nguyên thạch như vậy hắn không hưng phấn sao được. Nếu không phải bởi vì đi theo Lý Dương, thì hắn đã sớm chạy đi tìm một khối nguyên thạch giải đã nghiền rồi.

-Tư Mã ca, chúng ta tới phía trước nhìn xem, chờ một lát nữa tôi với anh trở ra ngoài chơi một chút.

Lý Dương cười cười rồi nhỏ giọng nói với Tư Mã Lâm một câu.

-Thật ư, thật tốt quá.

Hai mắt Tư Mã Lâm lóe sáng, trên mặt còn rất vui mừng, có Lý Dương đi với hắn thì hắn không sợ không giải ra Phỉ Thúy, nghĩ tới đây hắn liền hưng phấn.

Lý Dương cười gật gật đầu, với hắn mà nói ra bên ngoài giải thạch cũng không sao, huống chi Tư Mã Lâm đi theo chủ yếu là vì hắn, chuyện của hắn cũng đã lo xong xuôi, cùng Tư Mã Lâm đi chơi một chút cũng không sao.

Đại hội ở Myanmar lần này có tổng cộng 4 vạn khối nguyên thạch, so với năm rồi còn nhiều hơn, có được nhiều nguyên thạch như vậy là do 5 đại gia tộc bán ra hết số nguyên thạch tồn dư của mình, đợt này không chỉ số lượng tốt hơn năm rồi, ngay cả chất lượng cũng tốt hơn một bậc.

Đã có chuyên gia đoán trước là lần đại hội này rất có thể sẽ có kỷ lục mới được ghi nhận, hơn nữa những lần sau còn rất khó có thể phá vỡ kỷ lục này.

-Lý tiên sinh.

Vừa đến cửa trung tâm châu báu, Lý Dương liền thấy Lâm Lang đang mỉm cười đi về phía hắn, Lý Dương vội vàng đi tới chào hỏi, ngày hôm qua bởi vì chuyện của hắn với Vương Giai Giai nên đã lỡ hẹn với người ta, khi nhìn thấy Lâm Lang, Lý Dương có chút ngại ngùng.

-Lâm tiên sinh, Ngài cũng đến sớm a.

Đám người Lý Dương 8 giờ 30 có đến đây, đại hội giao dịch thì 9 giờ mới bắt đầu, trung tâm châu báu cũng phải 9 giờ mới cho người đi vào.

-Ngài không phải cũng giống tôi hay sao, hôm nay có không ít người tới sớm đó.

Lâm Lang cười lớn một tiếng, Lý Dương quay đầu lại nhìn nhìn, bên ngoài trung tâm châu báu đã tập trung được gần nghìn người, nghe nói lần này có khoảng 7000 người tham gia, vậy mà ở đây có gần nghìn người rồi, người tới sớm quả thật là không ít.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1111)