Vay nóng Homecredit

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 1043

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 1043: Thần Kiếm Các!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)

Siêu sale Lazada


- Ta không sao!

Ông cụ khẽ lắc đầu, tay run rẩy cũng khôi phục một chút, vừa nãy lúc cầm kiếm A Thái, chấn động của Kiếm A Thái khổng lồ thật suýt nữa làm bị thương tay ông.

- Không sao là tốt rồi, vừa nãy việc gì xảy ra vậy?

Lý Dương thoáng thở phào, Ông cụ không nhưng là ân sư của hắn, còn là người mà hắn kính phục nhất, Lý Dương không muốn ông xuất hiện điều gì ngoài ý muốn.

- Ta cũng không rõ lắm, thanh kiếm này hình như không muốn theo ta!

Ông cụ ngẫm nghĩ, lập tức có chút nghi ngờ nói một câu, vừa nãy lúc nắm kiếm, quả thực chính là cảm giác này, kiếm A Thái rung động mạnh muốn dời khỏi tay ông.

- Không muốn?

Lý Dương chầm chậm nhíu mày lại, Ông cụ cũng cúi đầu, nghĩ gì.

Lý Dương đến trước bàn, nhìn Kiếm A Thái lẳng lặng đặt ở đó, lẳng lặng lắc đầu, thanh kiếm này hắn trước tiên nắm trong tay, hoàn toàn không có cảm giác này mà ông cụ nói.

Thậm chí hắn cảm thấy thanh kiếm này rất ôn hòa, khiến hắn rất thoải mái, bằng không cũng sẽ không muốn xúc động múa kiếm.

Sao đến tay ông cụ, lại hoàn toàn thay đổi vậy?

- Tương truyền, kiếm A Thái là một thanh kiếm uy đạo, không phải đế vương không thể điều khiển, sau khi Tần Thủy Hoàng có được thanh kiếm này liền coi thành bội kiếm, sau đó còn được gọi là Xã tắc Thần khí!

Ông cụ đột nhiên mở ra, ông chầm chậm nói, Lý Dương kinh ngạc quay đầu lại.

Truyền thuyết này, hắn tất nhiên cũng nghe qua, nhưng không coi là thật, kiếm A Thái được sếp thứ tư trong Thập đại danh kiếm, bất kể là Trạm Lô kiếm trước nó, hay sau này Lý Dương biết được Ngư Tràng, Thừa Ảnh .... Các kiếm, đều không có hiện tượng như vậy.

Các kiếm này ai đều có thể cầm được.

- Ông, chau không phải đế vương gì, tại sao cháu có thể cầm được?

Lý Dương bất đắc dĩ lắc đầu, đây cũng là một vấn đề, từ đâu nhìn cũng không có một chút vết tích của đế vương, Kiếm A Thái đối với hắn hoàn toàn không có bài xích nào.

Đang nói, Lý Dương còn trực tiếp nắm kiếm A Thái, như vừa nãy, Lý Dương có cảm giác ôn hòa và thoải mái, Thần kiếm cũng không có bất kỳ rung động nào, càng không cần nói bài xích.

- Có lẽ là vì duyên cớ cháu khiến kiếm A Thái lần nữa hiện thế!

Ông cụ mang theo nghi ngờ, chầm chậm nói, đây là lý do hiện nay ông có thể nghĩ ra được, cũng chỉ có lý do như vậy có thể giải thích nguyên nhân này.

Còn Lý Dương là đế vương, đó thực là nói giỡn, còn Trung Quốc hiện nay cũng không thể có đế vương cổ đại.

- Có cần Lưu Cương đến thử một lần không ông?

Lý Dương lại đưa ra đề nghị, là ông cụ suy đoán hay không, làm thử nghiệm có thể biết rõ, đây không có đế vương để làm thử nghiệm cho họ, nhưng có thể lấy người khác để thử.

- Cũng được!

Ông cụ chần chừ một lúc, cuối cùng gật đầu.

Đổi người thí nghiệm, tuy không thể hoàn toàn chứng thực suy đoán của ông, nhưng nói chung là tốt hơn chút, lúc này trong lòng ông cụ cũng có nghi ngờ rất lớn.

Lý Dương rất nhanh tiến vào, thấy kiếm A Thái đã dung hợp xong, trong mắt anh ta mang theo một tia kinh ngạc.

Sau đó, anh ta được Lý Dương dặn dò, cẩn thận cầm thần kiếm lên.

Căn cứ vào kinh nghiệm của vừa xong của Ông cụ, tuy kiếm A Thái có bài xích, nhưng hoàn toàn không làm bị thương người, cẩn thận một chút, chỉ cần thử thử cảm giác bài xích có còn hay không là được, Lý Dương không cần nhấc kiếm lên quá dài.

Lưu Cương nắm thần kiếm, vừa định mở miệng hỏi, sắc mặt cũng giống như ông cụ vừa nãy, lập tức trở nên rất khó coi.

Kiếm cổ trong tay anh ta, dao động khoảng cách lên, Lưu Cương đều có cảm giác nắm không được.

Bất đắc dĩ, Lưu Cương chỉ có thể trước tiên đặt kiếm xuống, thần kiếm được đặt xuống trực tiếp ngừng tất cả các dao động, lại im lặng nằm đó.

- Hẳn đúng rồi, Lý Dương, xem ra thanh kiếm này sau này chỉ có mình cháu cầm được!

Ông cụ gật đầu, trên mặt còn mang theo bất đắ dĩ.

Một thanh kiếm nhận người, ngoài Lý Dương chỉ có đế vương mới có thể cầm được thần kiếm, điều này nói ra ngoài chắc chẳng có mấy người tin, nhưng thực sự tồn tại.

- Chỉ có thể như thế, vậy thanh kiếm này cháu trước tiên mang về!

Thanh kiếm này còn chưa có vỏ kiếm, vỏ Nhật Nguyệt Kiếm trước đây đều không dùng được nữa, xem hàn phong của thân kiếm đó, Lý Dương không dám để người khác mạo hiểm.

- Thủ trưởng, Lý Dương, đây chính là Kiếm A Thái?

Lưu Cương đột nhiên hỏi một câu, anh ta và Lý Dương cùng mang theo Nhật Nguyệt Kiếm đến, Bôn Nguyệt và Truy Tinh luôn ở nơi này của Ông cụ, hiện nay trong phòng chỉ có ba cái chuôi kiếm và vỏ kiếm trống trơn, anh ta cho dù ngốc, cũng biết kiếm A Thái được Lý Dương khôi phục lại.

- Không sai, nó chính là Kiếm A Thái lần nữa được khôi phục lại!

Ông cụ khẽ gật đầu, có chút cảm thán nói một câu.

Ông cũng chỉ nói các điều này, việc Bản đồ kho báu Tần Lăng không nhắc đến, không phải ông không tín nhiệm Lưu Cương, việc này không thích hợp nói với người ngoài, hiện nay chỉ có ông và Lý Dương biết là tốt nhất.

Bản đồ kho báu Tần Lăng, sớm được ông thu vào trong két sắt trước khi Lưu Cương tiến vào.

Lưu Cương không hỏi, có vài lời với thân phận của anh ta không thể tùy tiện hỏi, biết được kiếm này hiện nay chính là A Thái, đó đủ rồi.

Ba thanh kiếm, còn có thể biến thành một thanh, sau đó cái gì đều nhìn không ra, lúc này Lưu Cương cũng rất kinh ngạc, đáng tiếc anh ta không tận mắt thấy quá trình ba thanh kiếm kết hợp lại, có một chút tiếc nuối.

Khôi phục kiếm A Thái, thu được bản đồ kho báu Tần Lăng, nhiệm vụ Lý Dương đến nhà Ông cụ ũng hoàn thành rồi.

Trong nhà còn rất nhiều việc phải chuẩn bị, sau khi cáo biệt ông cụ, Lý Dương trực tiếp mang theo kiếm rời đi, ông cụ cũng không giữ hắn, biết hắn gần đây rất nhiều việc.

- Lý ca, nếu cộng thêm kiếm A Thái, trong tay anh có bảy thanh Thập đại thần kiếm rồi.

Lúc lái xe rời đi, Lưu Cương nhìn kiếm A Thái dùng vải đỏ quấn lại trong tay Lý Dương, nói nhỏ một câu.

- Bẩy thanh!

Lý Dương thoáng sửng sốt, lập tức gật đầu:

- Anh nói không sai, Trạm Lô, Ngư Tràng, Can Tương, Mạc Tà, Thất Tinh, Thừa Ảnh cộng thêm A Thái, vừa trong bảy thanh!

Nói đến đây, Lý Dương cũng có chút cảm thán.

Thập đại thần kiếm, thay nhau xuất thế, cuối cùng không ngờ có bảy thanh đều rơi vào tay hắn, cơ duyên lớn này ngay cả chính hắn cũng không thể không thừa nhận.

Các thần kiếm này không có cơ duyên, không thể có đ nhiều như vậy.

Còn ba thanh nữa, đợi sau khi đem Thuần Quân, Cự Khuyết và Hiên Viên thần kiếm tập trung đủ, thập đại thần kiếm có thể tất cả lần nữa tập trung lại cùng nhau, đến lúc Lý ca, bảo tàng của anh có thể trực tiếp mở một Thần Kiếm Các, bảo đảm thu hút người xem!

Lưu Cương quay đầu cười cười, anh ta như đang đùa, nhưng trong lòng Lý Dương khẽ dao động.

Thần Kiếm Các, các tên rất hay, cho dù Thập đại thần kiếm không thể thu thập hết, chỉ dựa vào các cái này trong tay hắn cộng thêm Thiên Tùng Vân Kiếm và Tân La Bảo Kiếm cũng đủ rồi.

Phòng trưng bày mở riêng trong bảo tàng, Thần Kiếm Các, bày các Thần kiếm Trung Hoa, còn có thể so sáng với các binh khí các loại kiếm của các quốc gia khác, quả là chủ ý không tồi.

- Nếu có cơ hội có thể thử một lần!

Lý Dương lẳng lặng gật đầu, Lưu Cương kinh ngạc nhìn hắn một cái, lập tức gật đầu:

- Tôi tin Lý ca anh nhất định có tề tựu tất cả các thần kiếm lại!

Lần này, đến lượt Lý Dương giật mình, hắn chỉ nghĩ việc của Thần Kiếm Các hoàn toàn không nghĩ đến ba thanh kiếm còn lại.

Đây là Thần khi, không phải là hàng hóa ven đường, muốn là có thể mua được, cơ duyên và vận may thiếu một không thể, có thể được bảy món này cơ duyên đã vô cùng lớn rồi, nghĩ nhiều hơn chính là lòng tham.

Càng không cần phải nói, một trong đứng đầu kia, Hiên Viên thần kiếm trong truyền thuyết chưa từng lộ mặt, Lý Dương đối với thu thập đủ mười thần kiếm không có tin tưởng lớn như vậy.

Tuy nhiên lời này hắn cũng không nói ra, Lưu Cương hiểu lầm thì cứ hiểu lầm, có lòng như thế không phải là chuyện xấu gì.

Sau khi trở về, Kiếm A Thái được Lý Dương tạm thời đặt trong kho báu, lại bắt đầu cuộc sống bận rộn của hắn.

Thứ cần trong kết hôn đều đã mua gần đủ rồi, biệt thự cũng lần nữa được sửa chữa, ở khách sạn cử hành hôn lễ xong sẽ có các bạn bè thân thiết đến biệt thự, buổi tối còn có tiệc rượu.

Đến lúc đây đều là người của mình, nhân số ít một chút, nhưng càng náo nhiệt hơn.

Mặt khác còn có tân khách trong hôn lễ hôm đó, điểm này cũng không được sơ suất, rất nhiều tân khác đều phải được thông báo, vì ông cụ còn đặc biệt để Hà Chấn Đông đang bận rộn trăm việc đến giúp Lý Dương hai người bận rộn.

Hà Chấn Đông là chú tư của Hà Kiệt, cũng coi như là trưởng bối của Lý Dương, có sự giúp đỡ của ông, khiến Lý Dương nhẹ nhõm đi không ít.

Trong bận rộn, thời gian chầm chậm trôi qua thắng mười hai, thời gian hôn lễ của Lý Dương cuối cùng sắp đến rồi.

Hơn một tháng chuẩn bọ, tuy nói bận rộn, nhugn cũng khiến Lý Dương lo lắng mười phần, ngày hôm nay cũng là ngày hắn mong đợi rất lâu, Vương Giai Giai tiểu thư khuê các như thế, có thể đồng ý không sợ khổ, vật vả, thậm chí không sợ nguy hiểm theo hắn, chính hắn phải có trách nhiệm.

Kết hôn, thành gia, hai người thực sự là một thể.

Thời gian hơn một tháng này, việc của Macao bên này dần dần cũng lắng xuống, bản vẽ thiết kế bảo tàng của Lý Dương, được Vương Giai Giai quan tâm cuối cùng đã thành công ra lò.

Mười ngày trước khi Lý Dương kết hôn, bảo tàng đã bắt đầu động thổ, bắt đầu công trình giai đoạn trước.

Còn tin tức Lý Dương chuẩn bị xây dựng bảo tàng mô hình lớn sau khi truyền ra, rất nhiều người đều giật mình tỉnh ngỏ, khó trách lúc Lý Dương ở Macao chỉ đồng ý dùng đồ cổ để đối đổ, không nhận tiền mặt

Hóa ra đều vì chuẩn bị bảo tàng này.

Bàn luận như thế, cả thế giới đều xôn xao huyên náo, Lý Dương cũng không phản đối, cho dù hắn vừa bắt đầu ước nguyện không phải như thế, nhưng kết quả cuối cùng như bọn họ nói, cứ như vậy người khác cũng không xem như nói sai

Nếu đã như vậy, không cần phải đi phản đối.

Đồng thời, trên thế giới cũng có rất nhiều người và tổ chức đưa ra thiện ý chúc mừng, rất nhiều người đều bày tỏ, sau khi bảo tàng của Lý Dương xây dựng xong, nhất định sẽ đến tham quan.

Khác không nói chính các thần khí của Lý Dương và với chờ mong đủ để hấp dân bọn họ rồi, đến xem vết tích thật, cảm nhận thần kỳ của thần khi quốc bảo Trung Hoa, là việc mong đợi của rất nhiều người hiện nay.

Có cơ quan nước ngoài còn đặc biệt làm điều tra.

Nếu bảo tàng của Lý Dương thực sự có nhiều bảo bối thần kỳ như vậy, bọn họ sẽ đặc biệt đến tham quan Trung Quốc?

Kết quả nhận được khiến bọn họ chấn động, trong số người điều tra, có 90 % số người muốn đi, có trên 60 % biểu thị nhất định sẽ đi, còn có 15 % số người vì vấn đề tài chính, nếu có kinh phí, bọn họ cũng muốn đến Trung Quốc tham quan.

Ai cũng không ngờ được, Bảo tàng này của Lý Dương còn chưa khai trương đã có sức ảnh hường lớn như vậy.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1111)