← Ch.1043 | Ch.1045 → |
- Lão đại chuẩn bị xong hết chưa?
Ngày hôn lễ, trời còn chưa sáng, Trần Lỗi tính nôn nongs liền đến giục mấy lần, trong đại sảnh của biệt thự của Lý Dương, Lý Xán, Liễu Tuấn và bọn người Bạch Minh tất cả đều ngồi ở đó.
Ngoài bọn họ ra, còn có cha mẹ của Lý Dương Lý Quân Sơn mặc trang phục đời đường, mặt mặt hớn hở.
- Đừng vội, rất nhah xong rồi.
Trong phòng người trang điểm đang trang điểm cho Lý Dương, tân nương cần trang điểm, tân lang cũng cần chỉnh sửa một chút.
Hơn nửa tiếng sau, sắc trời dần dần sáng, Lý Dương mặc âu phục mới xuất hiện trước mặt mọi người.
Trông thấy Lý Dương dường như mắt của tất cả mọi người đều sáng lên.
Lý Dương thường ngày, tướng mạo cũng không tồi, đủ để 70 phần, mà lúc này Lý Dương trải qua hóa trang đặc biệt, bất kể dung mạo hay ăn mặc đều thượng thừa, lại thêm khí chất chỉ Lý Dương mới có, đủ trên 95 phần.
Giá trị các phần này có thể còn mạnh hơn các minh tinh đang nổi rất nhiều.
- Không được rồi, hôm nay ta phù rể này ta nhất định trở thành lá cây rồi.
Lý Xán đột nhiên vỗ đầu, lần này hôn lễ của Lý Dương, người muốn tranh làm phù rể không ít, ngay cả Ngô Độ và Thường Thịnh đều tham gia, cuối cùng vẫn là Lý Xán may mắn được vinh hạnh này.
Anh ta hôm nay ăn mặc cũng không tồi, mặt như ngọc, tướng mạo như Phan An, đáng tiếc so sánh với lý dương còn một khoảng cách, hơn nữa là khoảng cách rõ ràng.
Như anh ta nói, hai người đứng cùng nhau, anh ta tất nhên trở thanh lá cây tăng thêm độ tươi đẹp cho hoa.
- Ha ha, đáng đời, ai bảo cậu không nhường cho tôi!
Trần Lỗi cười to một tiếng, anh ta cũng tranh phù rể này rất lâu, đáng tiếc cuooisc ùng không qua được Lý Xán, lúc này vui sướng khi người khác gặp họa.
- Không nhìn xem cậu béo như thế nào rồi, có phù rể nào béo như cậu không!
Lý Xán lập tức phản kích lại một câu, anh ta không so được với Lý Dương, nhưng tuyệt đối có thể hơn được Trần Lỗi trước mặt.
Con ngươi Lý Xán đột nhiên chuyển động, đột nhiên cười hi hi một tiếng, ôm vai Trần Lỗi, chầm chậm nói:
- Lão ngũ, nếu không như vậy, cậu theo tôi, tôi theo lão đại, chúng ta cùng làm phù rể!
- Nghĩ mới tuyệt làm sao, muốn ta đến giúp anh, nằm mơ à!
Trần Lỗi không hề suy nghĩ trực tiếp từ chối, tâm tư nhỏ của Lý Xán anh ta sớm nhìn ra, theo Lý Dương anh ta không thể hiện được, nhiều năm bản thân phải đi theo, có thể để anh ta được thể hiện ra, Trần Lỗi sẽ không làm việc ngu ngốc này.
- Ha ha ha ha!
Lý Bồi, Chu Văn mấy người đều cười ở đó, chỉ cười một lúc, mấy người liền chạy ra ngoài.
ở bên cạnh Lý Dương, đã bắt đầu có mấy thanh nhjiene cầm điện thoại chụp ảnh chung với hắn, cơ hội như vậy mấy anh em không thể bỏ qua, đây là tấm ảnh cực kỳ có ý nghĩa kỷ niệm.
ở nhà xôn xao một lúc, đợi sắc trời sáng rõ, bọn người Lý Dương cuối cùng ra ngoài rồi.
ở đây cách nhà Vương Giai Giai không phải rất xa, nếu không phải như vậy, chắc bọn họ cũng giống như người bình thường khác kết hôn, trời chưa sáng phải xuất phát, kịp giờ lành đến đón tân nương.
Đội xa hoàng tráng sớm đỗ ở bên ngoài khu biệt thự, bảo vệ của khu biệt thự rất ngưỡng mộ nhìn đoàn xe trước mặt. ,
Dẫn đầu đoàn xe là xe Rolls-Royce mui trần, dùng xe như thế làm xe cưới cách điệu cao hơn một chút, nhưng lý dương có vốn nhiều, ai không biết hắn hiện nay là phú hào siêu cấp.
Lý Dương chỉ cần để tay lên bảo bối tùy ý bán đi một chút, có thể đổi lại một chiếc xe như vậy.
Đoàn xe tổng cộng có 36 xe, ngoài Rolls-Royce ra các xe còn lại đều cùng một màu BMW, những xe này đều là Hà Kiệt tìm giúp, hôn lễ lần này của Lý Dương, Hà Kiệt còn bận hơn, cũng sẽ quay về tham dự.
Hình xe giống nhau, lại thêm Rolls-Royce trước mắt đó, đoàn xe cưới cũng đem đến cho người khác cảm giác rung động.
Lý Dương nhìn toàn bộ, vừa lòng gật đầu.
Hôn lễ là hắn và Vương Giai Giai chung thân đại sự cả đời có một lần, hắn cũng không muốn để lại cho mình bất kỳ tiếc nuối nào, hắn phải tươm tất rước Vương Giai Giai vào cửa.
- Lão đại lên xe rồi!
Lý Xán tiến lại kêu lên một tiếng, bọn người Trần Lỗi trông thấy Rolls-Royce lại đỏ mắt lên, còn lúc này cái đuôi của Lý Xán lại vểnh lên, vì chiếc xe cưới này chỉ có anh ta và Lý Dương có thể ngồi vào, người khác không được.
Lúc này, Lý Xán đều nóng lòng lên xe nhìn xem, bên trong rốt cuộc xa hoa như thế nào.
Loại xe này, bình thường Lý Xán cũng chỉ nghe nói, còn chưa tin vào.
Mọi người lên xe, đoàn xe hào nhoáng lái xe bên ngoài, các người sống ở khu biệt thự ra cửa chỉ nhìn bọn họ một cái, lập tức liền lái xe rời đi.
Người sống ở nơi này không phú thì quý, đoàn xe như vậy rất chấn động, nhưng còn không thể hoàn hoàn chấn động bọn họ.
Rời khu biệt thự, đoàn xe lái thẳng đến sau núi, Vương Giai Giai bên đố cũng sớm đã chuẩn bị xong, đợi Lý Dương đến đón cô.
Lần này, Ngọc tuyền sơn ít có kiểm tra xe của bọn họ, sẽ đón toàn bộ đoàn xe đều để được, tuy nhiên rất nhiều người đang âm thầm nhìn chằm chằm vào đoàn xe của bọn họ.
Đây chinh là kỷ luật của đội bảo vệ người ta, nếu không phải vì ngày hôm nay đặc biệt, các xe này muốn vào, phải qua một loạt thủ tục rườm rà.
- Mẹ!
Nghe thanh âm náo động bên ngoài, Vương Giai Giai biết, thời khắc mong đợi nhất của cô cuối cùng đến rồi, thời khắc này, trong lòng cô có cảm giác không nỡ xa người nhà.
- Giai Giai, lớn rồi, đều phải lập gia đình, tuy Lý Dương rất tốt, nhưng sau khi con về bên đó phải chú ý mình, không thể giống như ở nhà, tùy ý hờn dỗi được!
Lương Phượng Anh không ngừng nhìn con gái mình, dặn dò nhỏ.
Tay của bà còn hơi rung, con gái lớn rồi, sắp trở thành người của nhà khác rồi, làm mẹ, lúc này ngoài an ủi hạnh phúc ra, còn không nỡ xa dời.
- Con biết, mẹ yên tâm!
Vương Giai Giai ra sức gật đầu, Lương Phượng Anh chỉnh sửa lại áo cưới cho cô lần cuối cùng, chầm chậm bước ra khỏi phòng trước.
Cố Nhã Tĩnh, Hà San San ... các cô gái chạy lại, vốn Hà San San ở bên Lý Dương, cô được tính la người của nhà trai, nhưng chính cô không muốn ở lại bên Lý Dương, lại nói từ nhỏ lớn lên chị em tốt với Vương Giai Giai, nhất định phải đến bên này.
Cuối cùng vẫn là Ông cụ đồng ý, nha đầu này mới được thả ra, trực tiếp đến bên này.
Mấy ngày nay, cô luôn ở đây:
- Tiểu Tĩnh, lát nữa phải hành động theo kết hoạch gốc, cô đừng đá chân sau của tôi.
Hà San San đã trông thấy Lý Dương bên ngoài sắp tiến vào, không kìm nổi hưng phấn kêu lên một câu.
Hai ngày này cô và Cố Nhã Tĩnh khẩu chiến không ít, nhwung ít nhất có điều độ, các cô đều không muốn vì mình mà ảnh hưởng đến hôn lễ của Vương Giai Giai, cho nên luôn kiềm chế.
- Phải nói cô đừng có đá chân sau của tôi!
Cố Nhã Tĩnh nhìn Vương Giai Giai một cái, kêu lên một tiếng.
Cô nhìn ánh mắt của Vương Giai Giai một cái, còn mang theo tia hâm mộ và phức tạp.
Kết cục của Lý Dương và Vương Giai Giai có thể nói là cô tuyệt đối không ngờ tới, cô còn nhớ, lần đầu tiên gặp lý dương, ấn tượng đối với Lý Dương không tốt, Lý Dương là người quẳng trong đám người, ngay cả cành hoa đều phạt không nổi, người bình thường không thể bình thường hơn.
Còn cô lúc đó, đối với hai người có thể nói rất không xem trọng.
Cho dù biết họ có ý với nhau, cùng thích đối phương cũng không được, loại gia đình của các cô có các cô, phương diện hôn nhân luôn luôn không được làm chủ.
Đây cũng xem như là bất đắc dĩ của thân phân hiển hách.
Nhưng tất cả cuối cùng hoàn toàn không giống như tưởng tượng của các cô, Lý Dương cũng không phải người bình thường gì, Lý Dương không nuhwng có bối cảnh thâm hậu, tự thân trở thành một danh nhân tài hoa chân chính.
Danh hiệu thiên tài này đều có ở một người, Lý Dương hiện nay, cho dù sau lưng không có Hà gia, như thế cũng có thể sóng cùng Vương Giai Giai.
Đây cũng là sự ngưỡng mộ cô đối với Vương Giai Giai, có thể cùng người mình yêu thương, đối với bọn họ mà nói chính là giấc mộng xa xỉ.
Nghĩ đến Vương Giai Giai, đầu của nghĩ đến mình.
Hôn nhân của cô sớm được người nhà sắp xếp xong, chồng tương lai của cô là Ngô Độ, là tiểu thiếu gia của Ngô gia, cô được định sẵn sẽ trở thành người của Ngô gia.
Chính cô, trước đây cũng cho rằng như vậy, cho nên mới kịch liệt yêu cầu Ngô Độ, nói phải trái, tuy nhiên là vọng phu thành long mà thôi.
Nhưng phải nói tình cảm, chính bản thân Cố Nhã Tĩnh đều không biết, cô đối với Ngô Độ rốt cuộc có tình cảm gì, tất cả tình cảm đều chỉ vì một tiền đề, vì cô phải gả cho người này.
- Đến rồi!
Cố Nhã Tĩnh còn đang nghĩ, lời của Hà San San trực tiếp phá vỡ suy nghĩ của cô, Lý Dương bọn họ cuối cùng đến bên ngoài khuê phòng của Vương Giai Giai, nơi này Lý Dương không phải lần đầu tiên đến, nhưng lần đầu tiên bị giữ lại bên ngoài.
Cố Nhã Tĩnh vội vàng lấy lại tinh thần, cùng với bọn người Hà San San cùng đến cửa, bắt đầu làm khó Lý Dương.
Đây chỉ là nhạc đệm của hôn lễ, thật ra Hà San San cũng không thực sự làm khó Lý Dương, sớm một ngày, Lý Dương thầm mua chuộc Hà San San, để cô giúp mình làm nội ứng.
Cái giá chính là chiếc xe Lamborghini đang đỗ trong kho, quay đầu để Hà San San lái ba ngày.
Hà San San nội ứng này làm rất thành công, Lý Dương có chút kinh ngạc không sợ nguy hiểm mở cửa, trực tiếp đi đến trước mặt tân nương.
Vô số tiếng vỗ tay bắt đầu vang lên, bọn người Lý Xán cũng bắt đầu ồn ào, các cô gái cùng thét chói tai, người nói các lời đều có, hôn lễ còn chưa bắt đầu không khí vui sướng đã dấy lên.
Đối với các lời đó, Lý Dương một câu cũng không nghe lọt, trong mắt hắn hiện nay chỉ có một người.
Người hắn yêu thương nhất, cả đời muốn bảo vệ, hiện này đang đứng trước mặt hắn.
Bỗng nhiên, lý dương ôm người yêu dấu trước mặt, tất cả mọi người đều sững sờ, lập tức lần nữa bùng phát tiếng hô gào oanh tạc, còn có người trực tiếp huýt sáo.
- Giai Giai, theo anh nhé, để anh chăm sóc em cả đời!
Ôm Vương Giai Giai, lý dương thì thầm bên tai cô một câu, khuôn mặt nhỏ nhắn của Vương Giai Giai trong nháy mắt đỏ bừng, nhưng gật đầu ngọt ngào.
ở cùng người yêu dấu, cả đời ở cùng nhau, cũng chính là tâm nguyện của hắn.
Những thah niên lần nữa lại hô gào lên, người bên ngoài cũng đều hướng nhìn vào trong, trực tiếp dẫn chương tình, thấy không khí tốt rồi, lúc này dẫn mọi người cùng đi đến.
Bọn họ đến nơi này chỉ là đón tân nương, hoàn toàn không phải cử hành hôn lễ ở đây, thời gian rất cấp bách, đến khách sạn rồi, còn càng náo nhiệt điên cuồng hơn.
*****
Đoàn xe xa hoa, sau khi đón được tân nương từ Ngọc Tuyền Sơn xuất phát, đi thẳng đến khách sạn.
Lương Phượng Anh kéo tay của Vương Toàn Minh, sau khi nhìn đoàn xe dời xa, nước mắt trong mắt cuối cùng không kìm nổi rơi xuống. Cha mẹ một mặt thấy con gái có nơi tốt, một mặt không nỡ xa con gái sớm như vậy đã rời xa mình, tâm lý mâu thuẫn này, ở Lương Phượng Anh hiện ra vô cùng rõ ràng.
Giờ khắc này, bà không phải là Thị trưởng phu nhâ, cũng không phải là cán bộ lãnh đạo gì, chỉ là một người mẹ bình thường.
- Được rồi, chúng ta cũng nên đi rồi!
Sau khi đoàn xe hoàn toàn không còn trông thấy, Vương Toàn Minh mới ôm bả vai của Lương Phượng Anh, trong lòng ông cũng có tình cảm phức tạp, nhưng không trực tiếp biển hiện ra ngoài như Lương Phượng Anh.
- Em không sao, em quá vui thôi!
Lương Phượng Anh lau nước mắt, ra sức lắc đầu, sau đó lại vội vàng đi vào phòng mình trang điểm lại.
Hôm nay là ngày đại hỉ của con gái, bà không thể biểu hiện quá kém.
Đoàn xe xa hoa, chầm chậm lái đến khách sạn Điếu Ngư Đài, rất nhiều tân khách lúc này cũng đã đến rồi, chờ đợi đôi tân lang tân nương đến.
Còn có vài tân khách đứng bên ngoài phòng tiệc, muốn đầu tiên trông thấy cặp tân nương tân lang này.
- Ba, bọn họ nhanh đến thế?
Trong số người đứng ở bên ngoài, có thanh niên hai mươi tuổi, cậu ta đang hưng phấn và lo lắng ngóng nhìn bên ngoài.
- Bình tĩnh nào, đừng có xúc động như vậy, để người khác chê cười.
Đứng bên cạnh người thanh niên là một nam tử trung niên khoảng hơn năm mươi tuổi, nam tử rất uy nghiêm, tuy nhiên lúc nhìn vào hướng cậu thanh njiene bất giác lộ ra cưng chiều.
Đấy là một cặp cha con.
Cha tên là Hồ Quốc Hoa, con trai tên là Hồ Suất Vũ.
Hồ Quốc Hoa là một cán bộ của Tỉnh Hà Bắc, cũng là thư ký trước đây của Ông cụ, lần trước đại thọ ông cụ ông cũng đến một lần.
Lần này Lý Dương kết hôn, tất nhiên không thể vắng mặt, con trai ông đang học đại học, nghe nói lần này cha tham gia hôn lễ của Lý Dương, liền huyên náo muốn cùng đến.
Hồ Suất Vũ là Phó hội trưởng của hiệp hội sưu tầm của trường học bọn họ, người được sùng bái nhất và tôn kính nhất chính là Lý Dương, thần tượng kết hôn có cơ hội tham gia cậu ta nhất định sẽ không bỏ qua.
- Cha, con biết rồi!
Chàng trai trẻ tuổi gãi gãi đầu, mắt lập tức lại sáng lên.
Đoàn xe cưới xa hoa lúc này đang tiến vào khách sạn, người đang đứng ở cửa đều bất giác đứng ở phía trước, ngay cả hai vợ chồng Lý Quân Sơn đang đợi trong sảnh yến tiệc đều không kìm nổi chạy ra.
Xe Rolls-Royce dài đỗ ở cửa chính của phòng yến tiệc.
Lý Dương ôm Vương Giai Giai xuống xe, xung quanh vang lên tiếng vỗ tay không ngừng, trong nháy mắt này mắt của Lý Dương dường như hoa mất, xung quanh chỉ có hoa tươi phun rượu còn chưa trông thấy người.
Hôn lễ náo nhiệt rất nhanh bắt đầu.
Người chủ trì hôn lễ là người chủ trì rất nổi tiếng của Bắc Kinh, chủ trì không ít hôn lễ của con em các gia đình lãnh đạo quan trọng, hôm nay không khí này anh ta vừa nhìn là biết việc như thế nào, chủ trì đặc biệt gắng sức.
Tất cả các tân khách đi vào hiện trường, cũng đều ra sức vỗ tay, trong đó mấy người Lý Xán là cuồng nhiệt nhất, tay của mấy người đều vỗ liên tục.
Đương nhiên, trong quá trình hôn lễ, bọn người Lý Xán cũng không ít lần mất điểm, may mà người chủ trì không phải trực tiếp bị che chắn lại, chỉ có không khí thực sự kéo lại, lại có vô số các tiết mục nhỏ được xuất hiện trong náo động của anh ta.
Biểu hiện của người chủ trì này quả đáng với giá trị con người anh ta.
Trong vô cùng náo nhiệt, nghi thức hôn lễ rất nhanh chóng kết thúc, tiếp theo là tiệc cưới thịnh soạn, sau khi tiệc cưới bắt đầu Ông cụ còn dẫn vợ chồng Lý Quân Sơn cùng chúc rượu mọi người, cảm ơn mọi người đã đến.
Hành vi này của Ông cụ hoàn toàn coi Lý Dương là người thân cua mình.
Tuy nhiên lúc này bận rộn nhất vẫn là Lý Dương.
Hôm nay Lý Dương là tân lang, có không ít người đều tìm hắn để chúc rượu, rượu này Lý Dương ai đến cũng không từ chối một ly uống ba ly, đến ba ly uống chín ly.
Thấy nhiều người như vậy chúc rượu, bọn người Lý Xán và Hà Kiệt đều lẳng lặng lui sang một bên, ở bên cạnh ăn uống và xem náo nhiệt.
Tìm Lý Dương chúc rượu, bọn họ cũng không ngốc như vậy, họ dám bảo đảm, chỉ cần xuất mặt nhất định sẽ bị Lý Dương tóm lạ, hơn nữa luôn luôn đến sấp xuống mới thôi.
Hôm nay bọn họ không ít đưa ra chủ ý xử lý Lý Dương hiện nay trong lòng đều đề phòng.
Sự thật cũng như thế, Lý Dương còn có chút tiếc nuối chưa tóm được mấy tiểu tử này, còn các người không biết tửu lượng của Lý Dương còn cho rằng Lý Dương uống nhiều như vậy có thể kiếm tiện nghi, lúc này đều khổ không nói nổi, Lý Dương uống rượu như uống nước lạnh vậy, thậm chí còn hơn nước lạnh.
Ít nhất nước lạnh uống nhiều còn trướng bụng, Lý Dương trái lại một chút đều không có vẻ như vậy.
Thật sự có mấy người uống lắc lư sau đó, liền không dám đến chỗ này của Lý Dương, tin tức tửu lượng của tân lang cực cao, cũng nhanh chóng truyền khắp yến tiệc.
Sau hôn lễ này tân lang điều khác không được người khác ghi nhớ, tửu lượng này được tất cả mọi người luôn luôn nhắc đến, rất sợ lại được danh hiệu Thần Tửu.
Hồ Suất Vũ, chàng thanh niên đó ở trong yến tiệc nhanh chóng kết thúc, cuối cùng như ý nguyện được mấy cái ký tên của Lý Dương, còn đặc biệt chụp ảnh chung mấy tấm, mấy tấm ảnh này sau khi cầm về trường học, nhất định sẽ được rất nhiều bạn học ngưỡng mộ.
Tiễn phần lớn các tân khác, bọn người Lý Dương mói trở về khu biệt thự.
Nơi đó sau này chính là tổ ấm của hắn và Vương Giai Giai, tối nay bọn họ còn ở đây tổ chức một tiệc nhỏ.
Cảm ơn mọi người mấy ngày nay luôn giúp đỡ bọn họ. Tối nay ở đây chủ yếu cũng chính là người của chính bọn họ.
- Ông!
Mang theo chút mỏi mệt, Lý Dương trực tiếp đi đến thư phòng của mình, ông cụ lần này cũng theo hắn, đang ở thư phòng đợi hắn, có việc muốn thương lượng với hắn.
- Như thế nào, vui chứ!
Ông cụ đang nhìn mấy phần quà, thấy Lý Dương tiến vào, cười khà khà đặt danh sách quà tặng lên bàn.
- Vui, đau và vui vẻ!
Lý Dương gật gật đầu, đi thẳng đến bên cạnh ông cụ, đặt mông ngồi ở đó.
Kết hôn là việc đại hỉ, nhưng cũng rước được nhiều phiền phức khi mà Lý Dương gặp phải, hơn nửa ngày náo động, suýt nữa chưa?
- Ha ha, cả đời chỉ có một lần này, cũng nên như thế, việc này sau này cháu có muốn có đều không được!
Ông cụ cười to một tiếng, lúc Hà Kiệt kết hôn cũng như vậy, lúc đầu Hà Kiệt cũng chẳng hiểu, đáng tiếc tửu lượng của anh ta không bằng Lý Dương, cuối cùng đêm tân hôn còn mơ hồ trôi qua.
- Còn có? Tuyệt đối không thể có nữa!
Lý Dương thoáng sửng sốt, lập tức cười theo.
Ông cụ nói không sai, hôn lễ như vậy nhất định cả đời chỉ có một lần này. Hắn và Vương Giai Giai là tình cảm chân thật, ông tin rằng tương lai của bọn họ sẽ mãi mãi ở cùng nhau.
Huống hồ, hiện nay bọn họ đều không xem như gia đình bình thường, hai người bọn họ còn là ràng buộc hôn nhân chính trị của hai nhà Hà Vương, càng không thể xuất hiện hiện tượng chia tay ly hôn.
Gia tộc chính trị chính là như vậy, cho dù Lý Dương và Vương Giai Giai là tương thân tương ái thật sự, là bọn họ ở cùng nhau, phương diện này cũng tránh không khỏi.
- Lý Dương, cháu xem cái này trước!
Ông cụ mỉm cười đưa một danh mục quà tặng cho Lý Dương.
Lần này Lý Dương kết hôn, nhận được quà tặng cũng không ít, chỉ riêng tiền hàng chục triệu, chút tiền này đối với Lý Dương không là gì, nhưng đối với hai vợ chồng Lý Quân Sơn khác hẳn.
Cho dù bọn họ biết tài sản của Lý Dương, cũng bị con số này dọa.
Cuối cùng vẫn là Hà Chấn Giang an ủi bọn họ, bình thường minh tinh kết hôn tiền mừng cũng nhiều hơn đây, hiện nay danh tiếng của Lý Dương ở trong nước đều hoàn lần ngang với các minh tinh này.
Ngoài tiền mừng ra quan trọng nhất chính là các quà tặng này.
Đây mới là thứ đáng tiền, rất nhiều người quan hệ gần cận đều là đồ cổ ví dụ Lâm Lang của Canada, tặng chính là bình Thanh Hoa Vĩnh Lạc triều Minh giá trị chục triệu, một bảo bối đủ để áp đảo tất cả tiền mừng.
Các cái này còn không phải khiến ông cụ coi trọng nhất, lúc này cầm danh mục quà tặng của lý dương, chính ngay cả ông đều không làm chủ được, chỉ có thể để Lý Dương quyết định quà tặng.
- Thỏ, Chuột, Rắn...
Lý Dương chỉ nhìn quét qua đột nhiên ngồi thẳng người.
Danh sách quà tặng này quà không nhiều, chỉ có hơn chục món, nhưng mấy món bảo bối trên nhất chính Lý Dương cũng không thể không coi trọng, các món đồ này là mười hai con giáp của Viên Minh Viên bọ mất ra ngoài.
Các con giáp đồng này, vì đặc thù có thể nói là đại biểu của quốc bảo bị mất của Viên Minh Viên, nhiều năm có rất nhiều người đều muốn thu hồi, nhưng luôn không được như ý nguyện.
Lần trước bọn Bass muốn đổi lấy con giáp rắn xuất hiện, nhưng cuối cùng Lý Dương không nhận lời.
Sau đó những người này đem bảo bối đến Macao không có bảo bối này, khiến Lý Dương còn từng tiếc nuối mất một thời gian, còn muốn có cách nào từ các con đường khác lần nữa tìm lại các con giáp này.
Tuy nhiên tổ chức này tìm người bắt cóc người nhà của hắn, sau khi bị vạch mặt hoàn toàn, Lý Dương không có suy nghĩ như vậy.
- Anh em Jose!
Vội vàng nhìn danh sách quà tặng, Lý Dương tìm được chủ nhân của danh sách này, sau khi nhìn thấy tên này, đầu mày của lý dương bất giác nhảy xuống.
Không ngờ là anh em Jose đã được dẫn độ về nước, tuy đối với anh em này không đồng ý, lúc đầu đối với phương án bắt cóc người nhà của mình, nhưng dù sao đây là thành viên của tổ chức này cũng tham dự rất nhiều việc.
Trong nội tâm của Lý Dương, tất nhiên đối với anh em này không có ấn tượng tốt.
- Đúng, là bọn họ, danh sách này cháu thấy thế nào?
Ông cụ nhìn Lý Dương, mỉm cười nói.
Món quà chúc mừng mà anh em Jose đưa tặng, Ông cụ còn thật sự không biết xử lý thế nào, việc như vậy, chỉ có bản thân Lý Dương mói có thể đưa ra quyết định.
- Trả lại đi!
Lý Dương thoáng do dự một lúc, sau đó trực tiếp lắc đầu.
Anh em Jose bản thân có lẽ không sai, nhưng đường đi khác nhau không cùng suy nghĩ, bọn họ phản đối phương án bạo lực, nhưng dù sao là người biết, thậm chí trong lòng bọn họ cũng có suy nghĩ muốn thành công.
Nếu bọn họ thành công, vậy đến lúc đau khổ chính là Lý Dương.
- Ta biết cháu sẽ nghĩ như vậy!
Ông cụ mỉm cười gật gật đầu, còn mang theo chút vui mừng, các vật này rất quan trọng, thậm chí ông cũng không ngừng động lòng, nhưng không thể vì các đồ vật này mà đánh mất nguyên tắc.
- Danh sách quà tặng là Viện trưởng Hoàng giúp mang đến, ông còn mang đến một câu nói, nếu Lý Dương không nhận, bọn họ sẽ đem các vật này quyên tặng cho bảo tàng Bảo Lợi, bọn họ làm như vậy không có dụng ý khác, chỉ vì chuộc tội!
Đang nhìn Lý Dương, ông cụ lại nói một câu.
← Ch. 1043 | Ch. 1045 → |