Truyện ngôn tình hay

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0019

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0019: Lại đổ tăng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Rất nhanh, hình ảnh lập thể đã xuất hiện trong đầu Lý Dương, phần lớn những khối đá đã hiện ra, hết thảy bí mật đều lộ diện.

Một đống đá chất chồng một chỗ trong nháy mắt liền giống như trong suốt hiện ra trong đầu Lý Dương, quan sát trong phạm vi lớn như thế này vẫn là lần đầu tiên Lý Dương làm.

Ngay cả thần tiên cũng không thể đoán được bên trong những khối đá này có gì vậy mà bây giờ những khối đá này lại trần truồng hiện ra trong bức hình lập thể trong đầu Lý Dương, tất cả những thứ bên trong từng khối đá Lý Dương có thể nhìn thấy một cách rành mạch.

Phần lớn những khối đá đều không có gì, chỉ có một số ít là có ngọc thạch, hơn nữa hình dạng của chúng lại méo mó không đồng đều, những khối ngọc như vậy mà lấy ra chỉ sợ là không có ai mua.

Trong đống đá này cũng có mấy khối có màu xanh, nhưng nó lại có rất nhiều tạp chất, lại không trong suốt, cho dù lấy ra thì giá trị cũng không cao, khối Phỉ Thúy như vậy cho dù có người mua thì nó cũng chỉ dùng để làm hàng giả Phỉ Thúy mà thôi.

Lý Dương quan sát tất cả những khối đá một lần, cuối cùng hắn không nhịn được lắc đầu, tổng cộng có ba bốn mươi khối nhưng chỉ có ba khối là có Phỉ Thúy bên trong thế nhưng phẩm chât của chúng lại quá tệ, trong đống đá này không hề có khối nào mà Lý Dương vừa mắt.

Nhìn những khối đá này lòng ham mê đổ thạch của Lý Dương nhạt đi không ít, trong này có hai khối có thể đổ tăng nhưng mà cũng chỉ lời được hai ba nghìn thôi, Lý Dương cũng không có hứng thú chơi những khối đá này.

"Lý tiên sinh dường như rất chướng mắt những khối đá này?" Trương Vĩ luôn quan sát sắc mặt của Lý Dương, khi thấy Lý Dương nhìn những khối đá một lát rồi cau mày hắn liền mở miệng hỏi.

Thu hồi năng lực đặc thù, Lý Dương đứng lên cười khổ nhìn Trương Vĩ rồi nói:

"Trương tổng, nói thật là tôi không có hứng thú với những khối đá mới này!"

"Lão Trương, đừng có dọa người nữa, đi vào lấy hàng thật ra đi!" Vương Hạo Dân cười một tiếng, Lý Dương thì kinh ngạc liếc mắt nhìn bọn họ.

Trương Vĩ mỉm cười lắc lắc đầu, hắn nhìn Lý Dương nói:

"Xin lỗi Lý tiên sinh, lúc nãy thấy cậu luôn quan sát những khối đá này nên tôi còn tưởng cậu có hứng thú với chúng, nếu cậu không hứng thú với những khối đá mới này thì chúng ta đi qua chỗ đặt những khối đá cũ, cậu đến đó xem thử coi có khối nào vừa mắt không!"

Bên kia Tư Mã Lâm và Cố lão đều mỉm cười gật đầu, trên thực tế vừa rồi Lý Dương luôn nghiên cứu những khối đá mới này làm cho bọn họ rất kỳ quái, những khối đá này rất khó ra Phỉ Thúy, tỉ lệ ra Phỉ Thúy của nó so với trúng xổ số giải đặt biệt còn thấp hơn.

Trương Vĩ nói xong liền đi về phía hành lang, Tư Mã Lâm, Vương hạo Dân và Cố lão đều đi theo, về phần Lý Dương, hắn là người đi cuối hàng, trong đầu hắn đang suy nghĩ về lời nói của Trương Vĩ, dựa theo cách nói của Trương Vĩ thì dường như nơi này còn có một chỗ đổ thạch khác.

Hành lang rất ngắn, khi bắt đầu đi là có thể nhìn thấy một cánh cửa ở cuối con đường, nó cũng không phài là cánh cửa bình thường mà là một cánh cửa chống trộm, khi đến nơi, Trương Vĩ lấy ra chìa khóa và mở cửa chống trộm.

Đây là một căn phòng không lớn, căn phòng rất dơn sơ, bên torng trừ một cái tủ bảo hiểm và một ngăn kéo thì chỉ còn lại một cái giá gỗ.

Trên giá gỗ đặt những khối nguyên thạch nhỏ, phía dưới thì đặt những khối nguyên thạch lớn cao tới nữa thước, phẩm chất của những khối nguyên thạch này so với bên ngoài quà thật là chênh lệch một trời một vực, hơn nữa trong những khối nguyên thạch này thì có hơn một nửa đã bị cắt một nữa.

"Đây là toàn bộ gia sản của tôi, mấy năm trước khi thị trường Phỉ Thúy còn chưa tăng giá quá mạnh thì tôi đã mua vài khối nguyên thạch về rồi đặt chúng ở chỗ này, Lý tiên sinh nếu có hứng thú thì có thể chọn một khối!"

Trương Vĩ nhìn về phía những khối nguyên thạch trong phòng rồi chậm rãi nói, lúc nói trên mặt hắn lộ ra một chút đắc ý và tự hào, những khối nguyên thạch này lúc trước hắn mua với giá hơn năm trăm vạn, nhưng mà giá cả bây giờ của chúng ít nhất cũng là hai nghìn vạn, có rất nhiều người muốn mua lại của hắn nhưng bị hắn từ chối, sau này nếu như có thiếu nguyên liệu thì hắn cũng có thể cắt những khối nguyên thạch này ra tạm thời cung ứng nhu cầu, hơn nữa cho dù không có sử dụng chúng thì đặt ở nơi này vài năm nói không chừng chúng sẽ tăng giá lên tới hàng tỉ, đây chính là một trong những đầu tư mang đến sự kiêu ngạo cho Trương Vĩ.

"Ai, mỗi lần đến nơi này tôi đều đỏ mắt, tôi nói này lão Trương, cậu gữ chúng một mình có lợi ích gì, không bằng chia cho ba người chúng tôi một ít đi!"

Vương Hạo Dân nhỏ giọng nói một câu, tuy rằng nói nhỏ nhưng tất cả mọi người trong phòng đều nghe được, Vương Hạo Dân không phải là lần đầu tiên đỏ mắt khi nhìn thấy những khối nguyên thạch này, mỗi lần đến noi này hắn đều nói vài câu, ngoại trừ Lý Dương thì những người khác cũng đã quen rồi.

"Tôi nói rồi, mỗi người tôi chỉ bán một khối, cậu đã mua rồi thì không được mua nữa!" Trương Vĩ thản nhiên cười, nếu không phải có Lý Dương ở đây thì hắn còn không thẻm để ý tới Vương Hạo Dân nữa là đằng khác.

Trên giá gỗ còn đặt vài thứ linh tinh như đèn pin, kính mắt, trong căn phòng tối như thế này thì đây chính là phương tiện để quan sát những khối nguyên thạch.

Lý Dương cầm lấy một cái đèn pin cẩn thận chiếu vào một khối nguyên thạch, đây là một khối nguyên thạch màu đen, khi ánh sáng chiếu vào thì có thể thấy được một chút màu xanh, tuy rằng trong đổ thạch thì đổ mười thua chín nhưng bình thường nếu khối nguyên thạch mà có đặc điểm như thế này thì có thể cắt ra cao cấp Phỉ Thúy, việc thành công và thất bại trong gan tấc như thế này làm cho người ta vừa yêu vừa hận.

Lý Dương quan sát kỹ càng khối đá này, khối đá này so với những khối mà hắn thấy được ở Thanh Đảo còn tốt hơn nhiều, khối đá này lúc trước Trương Vĩ mua với giá hai vạn, nhưng mà bây giờ giá của nó ít nhất cũng là bảy tám vạn.

Quan sát một hồi, Lý Dương chiếu đèn pin vào một tảng đá khác, khối đá này có màu hơi vàng, nó đã bị cắt gần một nữa. Trên vết cắt có thể thấy được một lớp màu đỏ, bên torng nó còn có một lớp đỏ đậm hơn do bị ô-xy hóa cũng là đặc thù của những khối nguyên thạch khai thác trước.

"Lý tiên sinh, chọn được khối nào chưa!"

Sau khi Lý Dương quan sát mười phút, Trương Vĩ mỉm cười hỏi, khi Lý Dương quan sát những khối nguyên thạch này thì Cố lão, Vương Hạo Dân, Tư Mã lâm cũng không nhàn rỗi, mỗi người chọn một góc bắt đầu xem xét những khối nguyên thạch.

"Vẫn chưa có, Trương tổng, đồ vật tốt của ngài quả thật là rất nhiều làm tôi xem hoa cả mắt, có lẽ tôi cần một thời gian nữa mới chọn được!"

Lý Dương cười khổ lắc đầu, lời của hắn cũng không giả, Lý Dương hận không thể đem hết những quyển sách về Phỉ Thúy để tới đây đối chiếu, cơ hội học tập tốt như vậy không phải lúc nào cũng có.

"Không thành vấn đề, cậu cứ từ từ xem!"

Trương Vĩ khẽ cười một tiếng, trong giọng nói còn mang theo một chút tự hào, chỉ cần người có ham mê đổ thạch thì khi bước vào nơi này đều xem nó là một căn phòng chứa châu báu, mỗi lần nghĩ tới việc mình đã làm ra một quyết định sáng suốt như thế này Trương Vĩ nhịn không được có chút đắc ý, năm đó người dám đầu tư như vậy ở Minh Dương không nhiều lắm nhưng mà trong phạm vi cả nước thì có không ít, năm đó hắn mua mấy thứ này cũng đã tốn một phen công phu.

Những khối nguyên thạch mua lúc đó Trương Vĩ đã cắt một bộ phận, tiền vốn cũng đã thu lại được một nữa, nói cách khác là phần nguyên thạch còn lại có rất nhiều khối chính là tiền lời của hắn thì khó trách hắn lại tự hào như vậy.

-o0o-

*****

Nhìn những khối nguyên thạch có biểu hiện không tệ xung quanh Lý Dương khẽ thở dài rồi chà xát lòng bàn tay, muốn từng bước quan sát rất không khả thi, việc hắn có thể làm bây giờ chính là lợi dụng năng lực đặc thù của mình để kiếm một ít. Bây giờ Lý Dương đang có một trăm năm mươi vạn, bởi vì có thể khống chế năng lực đặc thù của mình nên Lý Dương không nóng lòng mua nhà, nếu muốn mua thì hắn cũng sẽ mua một căn biệt thự giống như của Hà lão vậy.

Hình ảnh lập thể một lần nữa xuất hiện, tất cả những khối nguyên thạch và cả cái giá bằng gỗ đều xuất hiện trong đầu Lý Dương.

Không thể không nói là ánh mắt Trương Vĩ rất tốt, những khối nguyên thạch này phần lớn đều có Phỉ Thúy, dựa theo sự hiểu biết của Lý Dương đối với Phỉ Thúy thì chỉ cần lấy một khối bất kỳ trong này ra ngoài cắt đều có thể kiếm được vài trăm vạn.

Tuy ngyên thạch có Phỉ Thúy rất nhiều nhưng cao cấp Phỉ Thúy thì khá ít, khối Phỉ Thúy tốt nhất trong này chính là một khối cao cấp Phỉ Thúy loại Phù Dung Chủng Phiêu Hoa, nhưng khối Phỉ Thúy này đã cắt được một nữa, biểu hiện cũng không tệ nên nếu chọn nó thì hắn cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền lời cả.

Lý Dương chuyển sang vị trí khác, giá gỗ tổng cộng có bốn mặt mà hắn thỉ chỉ mới nhìn một mặt mà thôi.

Lý Dương đi hai bước, toàn bộ những khối nguyên thạch ở bên này hiện ra trong đầu Lý Dương.

Biểu hiện của những khối nguyên thạch bên này không bằng bên kia, tính tổng thể mà nói thì cắt hết những khối bên này cũng chỉ kiếm được một trăm vạn mà thôi.

Hai mươi phút sau, Lý Dương đang đứng ở mặt thứ ba của giá gỗ, khi vừa tới nơi này thì Lý Dương đã bị một luồn ánh sáng màu xanh hấp dẫn, Hoàng Dương Lục, khối Phỉ Thúy đầu tiên mà Lý Dương đỗ ra chính là Hoàng Dương Lụcnên hắn rất quen thuộc với luồng ánh sáng màu xanh này.

"Băng Chủng Hoàng Dương Lục!"

Lý Dương âm thầm gật gật đầu, tim hắn có chút không tự chủ được đập nhanh hơn, không ngờ tùy tiện đi tới nơi này hắn lại thấy được một khối Băng Chủng Hoàng Dương Lục, Lý Dương nhìn hết những khối đá ở chỗ này, tính tổng thể mà nói thì giá trị tổng thể không cao, vậy mà trong đống nguyên thạch này lại có một khối Băng Chủng Hoàng Dương Lục.

Ghi nhớ vị trí của khối đá này, Lý Dương nhanh chóng đi tới nơi cuối cùng, ở chỗ này xuất hiện hai khối Phỉ Thúy loại Phù Dung, trong đó một cái không nhỏ, nó rất đẹp và trong suốt, nhưng mà nếu so với khối Băng Chủng Hoàng Dương Lục thì nó có giá trị kém hơn, khối Hoàng Dương Lục mà Lý Dương phát hiện lần này so với khối lần trước còn lớn hơn.

Cảm giác mê muội lại xuất hiện, Lý Dương vốn định quan sát kỹ chỗ này chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ qua, dựa theo kinh nghiệm lần trước thì sau khi có cảm giác mê muội muốn một lần nữa sữ dụng năng lực đặc thì thì cần phải đợi hơn nữa giờ sau mới được.

"Trương tổng, khối này bán thế nào?"

Trở lại chỗ đặt khối nguyên thạch chứa Băng Chủng Hoàng Dương Lục, Lý Dương chỉ vào một khối đá và hỏi, Lý Dương cũng không hỏi mua khối nguyên thạch có Băng Chủng Phỉ Thúy, nếu chọn nó thì sẽ rất dễ làm người khác nghi ngờ.

Khối đá mà Lý Dương chỉ không lớn, bộ dáng của nó nặng khoảng mười kg, biểu hiện cũng không tệ, bên ngoài có một lớp màu xanh trắng, nhẵn nhụi, rất có thể là có Băng Chủng.

"Khối này à!" Trương Vĩ cúi đầu trầm tư một chút, kỳ thật hắn cũng không muốn bán khối đá này, đây chính là khối mà hắn chuẩn bị dùng khi mình thiếu nguyên liệu, lúc trước hắn dùng hết ba mươi vạn để mua khối đá này, bây giờ giá càng tăng cao hơn, Lý Dương nghĩ khối đá này có giá ít nhất là một trăm vạn.

Nhưng mà cũng chỉ có Lý Dương mới biết khối đá thoạt nhìn không tệ này chính là một cái thùng rỗng, cho dù là ai cắt thì bên trong cũng không hề có gì.

"Khối đá này tôi vốn không muốn bán nhưng nếu Lý tiên sinh đã thích thì tôi sẽ nhường lại với giá một trăm năm mươi vạn!"

Sau một hồi trầm mặt Trương Vĩ chậm rãi nói, một trăm năm mươi vạn nếu tính theo khối lượng thì một kg có giá mười vạn, dựa theo thị trường Phỉ Thúy và biểu hiện của nó thì cái giá này không tính là thấp.

"Một trăm năm mươi vạn, rất cao!"

Lý Dương cười khẽ lắc lắc đầu rồi hắn chỉ tay về khối nguyên thạch có chứa Băng Chủng sau đó tùy ý hỏi:

"Vậy khối này thì sao?"

Khi thấy Lý Dương không mua khối đá có biểu hiện rất tốt này nữa nên Trương Vĩ âm thầm thở ra một hơi, đối với khối mà Lý Dương chỉ hắn cũng không quá để ý, hắn nói:

"Khối này mười vạn là được rồi!"

"Mười vạn!"

Cố lão lúc này cũng chú ý nhìn Lý Dương, Vương Hạo Dân khi thấy Lý Dương buôn tha khối đá kia còn nhẹ giọng thở dài một hơi, lúc trước vì không mua khối đá này nên hắn đã hối hận, sau này muốn mua thì Trương Vĩ lấy cớ một người chỉ được mua một khối mà từ chối hắn.

"Mười vạn, không tính là đắt!"

Lý Dương trầm ngâm một chút rồi cười nói:

"Trương tổng, ngài có thể quét thẻ, khối này tôi mua!"

Một khối nguyên thạch như thế chỉ có giá mười vạn quả thật không tính là đắt, nếu đem nó ra ngoài thì nó ít nhất cũng có giá hai mươi vạn, Trương Vĩ lúc trước dùng ba vạn năm nghìn NDT để mua nó, nhưng mà giá trị của nó bây giờ quả thật là không thể so với lúc trước được.

Trương Vĩ sở dĩ không nói giá quá cao là vì sợ Lý Dương sẽ quay lại mua khối đá khi nãy, đối với Trương Vĩ mà nói khối đá có tỉ lệ rất cao ra Băng Chủng Phỉ Thúy có giá cao hơn nhiều những khối còn lại.

"Lý tiên sinh theo tôi!"

Do khối nguyên thạch có biểu hiện rất tốt không có bị Lý Dương mua nên tâm trạng của Trương Vỉ rất tốt, hắn chủ động mang Lý Dương đi quét thẻ, sau khi tài khoảng mất đi mười vạn, khối nguyên thạch này chính thức thuộc về Lý Dương.

"Lão đệ, đi ăn cơm với chúng tôi rồi hãy quay lại cắt thạch nhé?" Trương Vỉ cười hỏi Lý Dương một câu.

Lý Dương đồng hồ một chút rồi gật gật đầu, nói:

"Cũng tốt, quấy rầy Trương tổng rồi!"

"Cái gì mà quấy rầy hay không quấy rầy, quen được với Lý tiên sinh tôi thấy may mắn còn không kịp nữa là!"

Trương Vĩ cười một tiếng, tâm trạng của hắn lúc này rất tốt, Lý Dương cũng cười khẽ, không biết một hồi cắt ra một viên Băng Chủng Phỉ Thúy thì sắc mặt của Trương Vĩ sẽ như thế nào.

Lý Dương và Trương Vĩ trở lại hậu viên, các cô gái mặt sườn xám thì đang tụ tập lại nói chuyện, việc Lý Dương và Trương Vĩ đi quét tạp họ ở gần đó nên củng thấy được, tất cả bọn họ đều không ngờ một người trẻ tuổi không quá đẹp trai lại quét thẻ một lần mười vạn, xem ra mười vạn này là dùng để mua nguyên thạch của ông chủ, người trẻ tuổi mà lại giàu có như Lý Dương bây giờ đều là người có lai lịch, bọn họ đang thảo luận xem Lý Dương hắn là công tử nhà ai

-o0o-

*****

Sau khi ăn cơm trưa xong, Lý Dương và Cố lão cùng nhau uống chút rượu, hai người đều đi xe taxi tới nên uống nhiều một chút cũng không sau nhưng hai người kia do lái xe tới nên chỉ uống một chút không dám uống nhiều, Trương Vĩ thì bởi vì buổi chiều còn việc nên chỉ uống một ly rồi thôi.

Tửu lượng của Lý Dương không tệ, người Minh Dương rất thích uống rượu, đặc biệt là rượu đế, rượu 42 hoặc rượu 46 độ, Lý Dương uống rất tốt, một thân tửu lượng chính là do thời kỳ đại học tạo ra.

Lúc trở lại Thúy Ngọc Hiên, Lý Dương đã có chút choáng váng, hắn vội dùng nước lạnh rửa mặt để tỉnh táo lại, Vương Hạo Dân đi tới thúc giục Lý Dương giải thạch, những khối nguyên thạch mà Trương Vĩ trữ hàng rất tốt, nó còn tốt hơn những khối mà Tư Mả Lâm đem về, chính vì vậy mọi người đều hồi hộp chờ đợi xem bên trong khối nguyên thạch này có gì.

Tuy Cố lão và Tư Mã Lâm không nói gì nhưng từ ánh mắt của họ đã thấy được họ cũng muốn Lý Dương giải thạch, Lý Dương có chút do dự rồi gật đầu đồng ý, Trương Vĩ cầm khối nguyên thạch ra đặt vào máy chuẩn bị cắt.

Trên thực tế nếu có chọn lựa Lý DƯơng cũng không muốn ở đây cắt thạch, nếu cắt ở đây thì nhất định sẽ ra Phỉ Thúy, việc này đồng nghĩa với việc hắn đổ bốn ba tăng giá mạnh, chiến tích như vậy đố với một người trẻ tuổi có thể nói là rất kinh người.

Nhưng mà Lý Dương cũng không có lựa chọn nào khác, những khối nguyên thạch này rất cứng nên phải dùng máy cắt chuyên nghiệp có lưỡi cắt bằng kim cương thì mới cắt được, Lý Dương thì không hể có những công cụ đó nên chỉ có thể ở đây cắt, hơn nữa chuyện này trước sau gì cũng có người biết vậy cứ trực tiếp giải ở đây luôn cũng chẳng sao.

Trương Vĩ đem khối nguyên thạch ra, khối đá này cũng không lớn, nặng hơn mười kg, theo Lý Dương đùng năng lực đặc thù quan sát thì viên Phỉ Thúy bên trong có thể làm được bốn chiếc vòng tay, phần còn thừa lại có thể làm được không ít mặt dây chuyền, giá trị tổng thể không phải là ít.

"Bắt đầu"

Vương Hạo Dân đến giúp Trương Vĩ chuẩn bị, vị trí cắt thì do Lý Dương quyết định, đối với máy cắt đá này Lý Dương cũng không xa lạ, suy nghĩ một chút hắn liền chọn một vị trí ở giữa để cắt.

Nêu như cắt ngay giữa thì có điểm tốt là sau khi cắt mọi người liền biết kết quả ngay, nhưng mà làm như vậy cũng có chỗ không tốt, làm như vậy thì viên Phỉ Thúy rất dễ bị hỏng, có đôi khi một viên Phỉ Thúy vốn có thể làm được bốn vòng tay nhưng vì cắt ngay giữa đã phá hủy một phần Phỉ Thúy nên chỉ có thể làm dược ba vòng tay.

Lý Dương chọn cắt ngay giữa thì cũng đã phá hủy một chút viên Phỉ Thúy, nhưng mà Lý Dương cẩn thận tính toán qua, nếu như cắt ở giữa thì có chút hư hao nhưng cũng không ảnh hưởng quá lớn, hơn nửa cắt ngay giữa thì dễ dàng hơn và cũng phù hợp với thân phận tay mới của Lý Dương.

"Tốt lắm, lão đệ, cậu tới cắt đi!"

Trương Vĩ thuần thục điều chỉnh máy rồi nhìn Lý Dương nói, những người đổ thạch thường chính mình cắt, việc này giống như là mua xổ số vậy, họ muốn nhờ vào vận may để đổ tăng.

"Tốt, tôi cắt!"

Lý Dương gật gật đầu, hắn không xa lạ với máy cắt thạch hơn nữa thao tác của nó cũng không quá phức tạp mà Lý Dương cũng muốn tự mình cắt khối đá này.

"Rè rè!"

Tiếng động chói tay vang lên, Trương Vĩ, Tư Mã Lâm, Vương Hạo Dân và Cố lão đều nhìn chằm chằm vào khối nguyên thạch đang bị cắt, đặc biệt Trương Vĩ, hắn cũng không có tâm tính tốt như người bán kia, hắn rất muốn biết bên trong khối nguyên thạch này có gì hay không.

"Có màu xanh rồi, đang tăng!"

Vương Hạo Dân kêu lên một tiếng, Trương Vĩ vội vàng tiến lên giúp Lý Dương đổ nước, cắt được một nữa thì bên trong đã xuất hiện một chút màu xanh nhưng vẫn chưa biết phẩm chất viên Phỉ Thúy bên trong.

"Không tồi, xem ra không không phải là Bình Quả Lục thì cũng là Hoàng Dương Lục, Lý tiên sinh, tôi thật sự là bội phục vận may của cậu!"

Trương Vĩ gật gật đầu, Lý Dương thì tiếp tục cắt tiếp, những người khác thì nhanh chóng lại gần, Vương Hạo Dân thì ngửa đầu cố gắn nhìn vào bên trong.

" Hoàng Dương Lục, hơn nữa còn là Băng Chủng!"

Vương Hạo Dân đột nhiên nói một câu, những người khác cũng âm thầm gật đầu, ánh mắt của họ khi nhìn về phía Lý Dương có thêm chút phức tạp, đặc biệt là Trương Vĩ, hắn vốn nghe được Lý Dương là một người may mắn nên ôm tâm lý kết bạn đi tìm Lý Dương, không ngờ Lý Dương lại ở ngay chỗ của hắn đổ tăng, hơn nữa còn đổ tăng từ khối nguyên thạch của hắn nữa.

"Rầm!"

Khối nguyên thạch bị Lý Dương cắt thành hai nữa, Cố lảo vội vàng dùng nước lau mặt cắt trên khối nguyên thạch, hai mặt cắt từ từ lộ ra.

" Là Băng Chủng, Băng Chủng Hoàng Dương Lục, lần này là đại tăng!"

Cố lão cảm thán nói, Tư Mã Lâm ở một bên âm thầm gật đầu, hai mắt tràn đầy sự hâm mộ.

Bên kia, ánh mắt của Trương Vĩ và Vương Hạo Dân khi nhìn Lý Dương thì không giống nhau, một viên Phỉ Thúy tốt như vậy bình thường bọn họ cũng khó gặp được, cho dù là gặp được cũng không nhất định mua được, hiện tại một viên Phỉ Thúy tốt như vậy lại xuất hiện trên địa bàn của mình, Trương Vĩ bất chấp hối hận mà bắt đầu suy nghĩ xem làm thế nào để mua lại khối Phỉ Thúy này từ tay Lý Dương.

"Lý lão đệ, tôi ra một trăm năm mươi vạn mua hai khối nguyên thạch đã cắt này, cậu thấy thế nào?" Trương Vĩ còn đang suy nghĩ thì Vương Hạo Dân đã ra giá, mười vạn liền biến thành một trăm năm mươi vạn, Lý Dương lần này lại đổ tăng mạnh.

"Khoan khoan, khối đá này cắt ở chỗ của tôi, đáng lẽ ra phải do tôi ra giá trước chứ, Lý tiên sinh, tôi ra giá một trăm sáu mươi vạn, cậu bán hai khối này cho tôi nhé?"

"Một trăm năm mươi vạn, một trăm sáu mươi vạn!" Lý Dương lắc đầu cười cười, lúc bắt đầu cắt Lý Dương đã đoán được có người ra giá nhưng không ngờ lại có cạnh tranh.

"Một trăm năm mươi vạn có chút thấp, Lý lão dệ, tôi ra hai trăm vạn, cậu bán cho tôi đi!"

Khi thấy Lý Dương lắc đầu Vương Hạo Dân lập tức nóng nảy, hắn trực tiếp ra giá hai trăm vạn, Cố lảo và Tư Mã Lâm lắc đầu, hai người cũng không nói gì thêm.

Dựa theo phẩm chất của nó thì khối Băng Chủng Hoàng Dương Lục này bán với giá hai trăm vạn thì cũng không tính là cao.

"Hai trăm mười vạn, tôi cho cậu vào trong phòng chọn một khối, khối này cậu đừng tranh với tôi!"

Trương Vĩ vội vàng ra giá, đã rất lâu rồi hắn chưa thấy qua loại cao cấp Phỉ Thúy như thế này, khối Phỉ Thúy này đối với hắn có tính bắt buộc, nếu bỏ qua lần này thì rất khó có lần sau.

"Hai trăm bốn mươi vạn!" Vương Hạo Dân cười khổ nhìn Trương Vĩ nói:

"Vĩ ca, ca ca tốt của tôi, anh chủ yếu là tiên thụ Phỉ Thúy loại thường và loại trung, tôi mới là người tiêu thụ loại Phỉ Thúy cao cấp, huống hồ cậu cũng biết là tôi đã rất lâu rồi chưa thấy qua một viên Phỉ Thúy cao cấp như thế này, nếu tôi không có được viên cao cấp Phỉ Thúy này thì sẽ không còn khách hàng nữa, cậu nhường tôi đi!"

"Không được, sao cậu biết là tôi không co khách hàng mua loại cao cấp Phỉ Thúy này, trước kia tôi có thể nhường cho cậu nhưng làn này thì không được, nếu lần này cậu tranh giành viên phỉ Thúy với tôi thì lần sau đừng hòng từ chỗ tôi lấy được thứ tốt!"

Trương Vĩ dùng sức lắc đầu, trước kia hắn có thể nhường cho Vương Hạo Dân nhưng lần này tuyệt đối không được, đây là Băng Chủng thuần khiết, đã rất nhiều năm rồi hắn chưa thấy qua loại này, nghĩ tới khối Băng Chủng này vẫn luôn nằm trong đống nguyên thạch mà hắn lại không cắt ra làm cho hắn rất hối hận, sớm biết thế thì hắn đã cắt nó ra từ lâu, dùng nó để làm trấn điếm chi bảo thì bây giờ hắn đã có nhiều khách hàng hơn rồi.

-o0o-

*****

-Hai trăm năm mươi vạn!

Ánh mắt Trương Vĩ nhìn Vương Hạo Dân đã có chút bốc hỏa.

Vương Hạo Dân khi thấy Trương Vĩ không nhượng bộ liền quay người sang nhìn Lý Dương nói:

-Ba trăm vạn, Lý lão đệ, tôi ra giá ba trăm vạn để mua hai khối đá này!

Cố lão và Tư Mã Lâm nhìn nhau, trên mặt hai người xuất hiện nụ cười khổ, hai trăm vạn thì có chút thấp nhưng mà ba trăm thì lại có chút cao, đây chính là nguyên thạch, khi chưa cắt hết thì vẫn còn tính phiêu lưu, khi nãy Vương Hạo Dân dáng lẽ nên ra giá hai trăm năm mươi vạn mới đúng.

-Vương Hạo Dân!

Trương Vĩ trừng mắt, cơ thể có chút rung lên, lần này Trương Vĩ thật sự đã tức giận, Vương Hạo Dân tranh giành với hắn quá quyết liệt hơn nữa còn hung hãn như vậy, chẳng lẽ trước kia mình đã nhìn nhầm hắn sao?

-Trương tổng, Vương tổng, hai vị bớt nóng!

Lý Dương không thể không đứng ra, kỳ thật ngay từ dâu khi bọn họ ra giá Lý Dương đã có ý từ chối, nhưng mà hắn không người lại nhanh chóng tranh giành hơn nữa còn tranh nhau quyết liệt như vậy.

Lý Dương vừa nói thì bốn người đều quay đầu sang nhìn hắn, đặc biệt là Cố lão và Tư Mã Lâm, Lý Dương lần này ở Minh Dương đổ thạch hơn nữa còn đổ tăng, chuyện này rất nhanh sẽ truyền khắp Minh Dương, hắn rất nhanh sẽ trở thành đối tượng chú ý của mọi người.

-Lý tiên sinh, tôi cũng ra ba trăm vạn, cậu nói đi, rốt cuộc là cậu muốn bán cho ai!

Trương Vĩ khi nói lời này thì giọng điệu đã có chút tức giận, hiện tại hắn đã không phải đơn thuần ra giá nữa, hắn đang muốn tranh giành với Vương Hạo Dân.

-Tốt, để Lý lão đệ tự mình quyết định!

Vương Hạo Dân cũng không ra giá nữa, vừa rồi khi ra giá ba trăm vạn do hắn có chút xúc động, nhưng mà cũng may là hắn không trả giá quá mức, nếu cắt ra Phỉ Thúy thì hắn vẫn còn lời tiền.

-Để tôi quyết định!

Lý Dương cười khổ lắc đầu:

-Để tôi cắt hết rồi nói, hai khối nguyên thạch bán thành phẩm này tôi sẽ không bán!

Lý Dương vừa dứt lời thì mọi người đều kinh ngạc nhìn hắn, đặc biệt là Tư Mã Lâm, Tư Mã Lâm nở nụ cười:

-Tốt, rất quyết đoán, Lý tiên sinh đã muốn cắt tiếp, Trương tổng, ngài thấy sao?

Trương Vĩ nhìn thoáng qua Tư Mã Lâm rồi lại nhìn Lý Dương, suy nghĩ một chút rồi hắn từ từ gật đầu:

-Lý tiên sinh là chủ nhân của khối đá này, vậy thì dựa theo lời của Lý tiên sinh đi!

Tư Mã Lâm sở dĩ nói giúp Lý Dương là vì hắn thưởng thức tính cách của Lý Dương, Tư Mã Lâm và Lý Dương giống nhau, mặc kệ là mua khối bán nguyên thạch hay là khối nguyên thạch đầy đủ hắn đều thích cắt hết, chính vì biết tính cách của Tư Mã Lâm nên Vương Hạo Dân và Trương Vĩ đều không nữa đường ra giá khi Tư Mã Lâm cắt đá.

Trương Vĩ đáp ứng cũng có một phần nguyên nhân chính là vì không muốn phát sinh mâu thuẫn với Vương Hạo Dân, cho dù Lý Dương quyết định bán cho ai thì cũng không tốt đối với hai người, nếu Lý Dương đã muốn tự mình cắt hết, vậy thì không bằng cứ để hắn cắt hết rồi lấy viên Phỉ Thúy ra, nếu như tiếp tục tăng thì tuy phí tổn sẽ tăng lên, nhưng sự phiêu lưu thì không có.

Một lần nữa chuẩn bị máy móc xong Lý Dương đặt nữa khối nguyên thạch vào, máy cắt bắt đầu hoạt động, trên khối nguyên thạch này Lý Dương dễ cắt hơn cả lần trước, cho dù hắn cắt thế nào đi nửa thì cũng không làm tổn hại viên Phỉ Thúy bên trong.

"Rầm!"

Nữa khối nguyên thạch này một lần nữa bị cắt ra làm hai, chỗ mặt cắt xuất hiện một chút màu đen, Vương Hạo Dân và Trương Vĩ có chút bình tĩnh lại, chút màu đen này không phải là dấu hiệu tốt lành gì, có lớp màu đen này xuất hiện thì một nữa khối đá này gần như đã bị phế đi.

Sắc mặt của Cố lão và Tư Mã Lâm cũng không tốt, tuy rằng chính là gần nữa khối nhưng khi đổ thạch mà xuất hiện một lớp bột màu đen như thế thì không phải dấu hiệu tốt đẹp, người đổ thạch rất không thích lớp bột màu đen này, chủ yếu là vì khi có lớp bột đen này khối nguyên thạch rất dễ gặp trường hợp không có gì bên trong

Nhìn vào hết thảy những thứ này, tuy rằng chưa cho rằng trong khối nguyên thạch không có gì nhưng giá cả của nó cũng đã giảm xuống rất nhiều, bây giờ cho dù hai trăm vạn cũng chưa chắc có ai dám mua.

Tư Mã Lâm lộ ra chút tiếc hận, Cố lão cũng có vẽ mặt tương tự như vậy, Vương Hạo Dân và Trương Vĩ có chút cảm thấy may mắn.

Mọi người đều quan sát vẽ mặt của lý Dương, Lý Dương chỉ cười cười không nói gì, khuôn mặt hắn cũng không có biến hóa gì, hắn tiếp tục cắt đá.

Cắt thêm hai đao, khi thấy vết cắt đã rất gần viên Phỉ Thúy nên hắn ngừng lại, với tay nghề của hắn mà cắt tiếp thì sẽ lãng phí giá trị của viên Phỉ Thúy.

-Trương tổng, ngài có thể giúp tôi cắt tiếp không, tôi có chút mệt rồi!

Lý Dương ngừng tay rồi nói, Trương Vĩ gật đầu vội vàng đi lên, khối đá còn lại rất nhỏ, nếu viên Phỉ Thúy trong này có biều hiển giống như nữa viên đá kia thì nó có giá nhiều nhất cũng chỉ mấy chục vạn, cũng may là Lý Dương vừa rồi không đáp ứng bán cho hắn nếu không thì hắn sẽ xui xẻo.

Khối đá còn lại cũng không lớn chỉ một lát là Trương Vĩ đã lấy được viên Phỉ Thúy ra, nó quả thật là một khối Băng Chủng Hoàng Dương Lục nhưng nó chỉ là một khối nhỏ, khối này chỉ bằng một nữa so với khối mà Lý Dương đổ được ở Thanh Đảo.

Nhìn khối Phỉ Thúy này Trương Vỉ cảm thấy mình rất may mắn vì không có tiếp tục cạnh tranh mua nó, nếu như Lý Dương bán khối đá này cho hắn với giá chỉ một trăm năm mươi vạn thì hắn cũng sẽ lỗ nặng.

-Năm mươi vạn, lão đệ, cậu bán khối này cho tôi đi!

Viên Phỉ Thúy vừa mới lấy ra thì Vương Hạo Dân đã nhanh chóng ra giá, Trương Vĩ nhìn thoáng qua Vương Hạo Dân nhưng lần này hắn không nói gì, chỉ một khối cao cấp Phỉ Thúy nhỏ bé thì Trương Vĩ cũng không coi trọng, dù sao cũng là người kinh doanh Phỉ Thúy chuyên nghiệp nên hắn có nhiều nguồn cung cấp hơn so với Vương Hạo Dân.

Năm mươi vạn với khối Phỉ Thúy này quả thật là một cái giá không thấp, khối Phỉ Thúy này có thể làm được bốn năm mặt dây chuyền hoặc mặt nhẫn, nếu như trừ đi chi phí thì Vương Hạo Dân cũng không kiếm được bao nhiêu.

-Vương tổng, chờ lấy viên Phỉ Thúy kia ra rồi nói tiếp!

Trương Vĩ còn chưa nói gì thì đã bị Lý Dương giành nói trước, hắn nói xong thì nhìn Trương Vĩ rồi cười cười, hắn quả thật là sợ Trương Vĩ ra giá rồi hai người lại tiếp tục tranh giành.

-Tốt, cắt hết rồi nói sau!

Trương Vĩ gật gật đầu, lần này Lý Dương đã đoán sai, tuy Trương Vĩ cũng muốn mua khối đá này nhưng nhu cầu thì không quá cấp thiết như khi nãy, hơn nữa việc lớp bột màu đen xuất hiện làm cho tâm lý của Trương Vĩ có chút lo sợ, hiện tại lòng cạnh tranh của Trương Vĩ dã không lớn như lúc trước, cho dù là nhường cho Vương Hạo Dân thì Trương Vĩ cũng không để ý.

Lý Dương tiếp tục cắt khối đá còn lại, nhớ lại vị trí của viên Phỉ Thúy lông mày của Lý Dương có chút nhíu lại, bên trong khối đá này có viên Phỉ Thúy không nhỏ, Lý Dương cảm thấy nếu cắt từ đây thì sẽ làm hỏng viên Phỉ Thúy bên trong.

Suy nghĩ một chút Lý Dương từ từ chà xát bàn tay, hắn quyết định quan sát trước một chút để tránh cắt trung viên Phỉ Thúy, nếu như cắt trúng nó thì hắn có thể lỗ vài vạn thậm chí là vài chục vạn.

Hình ảnh lập thể lại một lần nửa xuất hiện, Lý Dương còn chưa kịp quan sát vị trí của viên Phỉ Thúy thì đã sững sốt, hắn thấy ở cách máy cắt không xa có một đốm sáng xanh hiện lên trong đầu Lý Dương.

Lý Dương từ từ đi về phía bên trái của máy cắt, hắn thấy điểm sáng máu xanh kia to khoảng ngón tay cái, nhưng nó rất xinh đẹp và chói mắt.

Nó không chỉ có một màu xanh thuần khiết mà những dường vân trên viên Phỉ Thúy cũng được sắp xếp một cách chặt chẽ hoàn mỹ, nó so với viên cao cấp Băng Chủng mà hắn đang chuẩn bị cắt còn tốt hơn nhiều.

-Lý lão đệ, cậu làm sao vậy?

Thấy Lý Dương chậm chạp không bắt đầu cắt, Vương Hạo Dân nhỏ giọng nhắc nhở, Lý Dương vội vàng phục hồi tinh thần, một lần nữa quan sát khối nguyên thạch chuẩn bị cắt.

-o0o-

Crypto.com Exchange

Chương (1-1111)