Truyện ngôn tình hay

Truyện:Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ - Chương 0645

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Trọn bộ 1111 chương
Chương 0645: Hoàn mỹ Phỉ Thúy Long Thạch Chủng (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1111)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lão Tượng Bì Lý Dương đã thấy rất nhiều nhưng đây mới là lần đầu tiên hắn giải loại nguyên thạch này.

Ngay cả Lý Dương cũng không ngờ là lần đầu tiên mình giải loại nguyên thạch cao cấp thế này lại là ở Canada.

Thời gian từ từ trôi qua.

Thiết đao rất nhanh đã cắt xuyên qua, những người xung quanh đều bắt đầu đoán xem khối nguyên thạch này sẽ mang tới sự kích thích hay là sự tiếc nuối cho mọi người.

Khối nguyên thạch này Lý Dương mua với giá 5 triệu, không ra cao cấp Phỉ Thúy thì sẽ lỗ nặng.

"Sàn sạt "

Âm thanh ma sát đột nhiên biến mất, thay vào đó là âm thanh chuyển động của lưỡi đao.

Điều này cho thấy Thiết đao đã hoàn toàn cắt xuyên qua khối nguyên thạch.

Lý Dương dừng thiết đao, Lâm Lang nhanh chóng tách hai nữa khối nguyên thạch ra.

"Rầm "

Hai nửa khối nguyên thạch ngã ra hai bên, một chậu nước lập tức được đổ lên, khối nguyên thạch này không lớn, một chậu nước là đủ.

-Này, đây là?

Bề mặt vết cắt vừa lộ ra thì những người xung quanh đều trợn to mắt, bên trong không có sương trắng mà trực tiếp lộ ra Phỉ Thúy, bản thân khối nguyên thạch này không có tầng sương

Lâm Lang trừng mắt to nhất, trong lòng hắn thì đang rất rung động.

-Thủy Tinh Chủng, đây là Thủy Tinh Chủng, nhưng màu sắc này, sao lại là màu đỏ?

Những người xung quanh đều lớn tiếng nói, có vài người còn gật đầu, những người này tuổi không nhỏ, bọn họ đều chưa từng thấy qua thứ này.

Vài người hơi lớn tuổi một chút thì ngây người ra mà không nói gì.

Lâm Bá Văn dùng sức hít vào một hơi

Lâm Bà Văn tuy rằng còn trẻ nhưng trình độ cũng nhiều hơn những người xung quanh, hắn đã nhìn ra khối Phỉ Thúy này, Phỉ Thúy lộ ra không nhiều lắm, chỉ khoảng nữa bàn tay, nhưng màu đỏ kia cũng đủ để làm chóa mắt mọi người rồi.

Trong mắt Trần lão lóe lên tia sáng không hợp với tuổi tác, sau đó ông lại mỉm cười gật đầu.

-Này, đây là cái gì a?

Có người lớn tiếng hỏi một câu, lần này người hỏi là Bạch Minh, Bạch Minh cũng xem xét qua một ít đồ trang sức bằng Phỉ Thúy, có điều Phỉ Thúy như màu máu thế này hắn còn chưa bao giờ nhìn thấy qua.

Lâm Lang quay đầu lại nhìn Bạch Minh rời quay đầu nhìn Lý Dương.

Trên mặt hắn có chút chua sót, hắn từ từ nói từng từ một:

-Đây là.. cực phẩm.. Huyết Mỹ Nhân

Cực phẩm Huyết Mỹ Nhân.

Năm chữ này làm cho mọi người yên lặng lại, mặc kệ có hiểu hay không thì lúc này không ai nói chuyện.

Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, cực phẩm Huyết Mỹ Nhân, thứ này và thứ mà Lý Dương giải ra ở Bình Châu giống nhau như đúc, tính ra thì khối này còn to hơn khối trước.

Nhìn màu đỏ tươi trên khối nguyên thạch, Lý Dương vừa lòng nở nụ cười.

Bên trong khối Lão Tượng Bì này là một khối cực phẩm Phỉ Thúy, Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân, khối Huyết Mỹ Nhân lần trước Lý Dương đã dùng hết, chúng đã biến thành những món đồ trang sức để cho người nhà đeo.

Loại Phỉ Thúy tự nhiên có ít cho bản thân thì càng nhiều càng tốt, lần này có thể gặp được Huyết Mỹ Nhân chính là ngạc nhiên ngoài ý muốn đối với hắn.

-Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân, ông trời ơi.

-Đây chính là đỉnh cấp Phỉ Thúy a, khối Phỉ Thúy này đáng giá bao nhiêu tiền?

-Lại là một khối Thủy Tinh Chủng, xem ra người trẻ tuổi này rất lợi hại

Những người xung quanh đều nhỏ giọng thảo luận, ánh mắt của bọn họ khi nhìn Lý Dương không còn giống như trước, giải ra một khối Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam có thể nói là may mắn, nhưng giải ra hai khối Thủy Tinh Chủng, trong đó có một khối là cực phẩm Huyết Mỹ Nhân thì chuyện này không thể dùng may mắn để giải thích nữa.

Lâm Bá Văn ngẩn đầu nhìn Lý Dương, trong mắt hắn ngoài sự rung động còn có những tia sáng.

Thiên tài, tuyệt đối là thiên tài.

Lý Dương là thiên tài nghìn năm khó gặp của giới đổ thạch, một thiên tài như vậy nếu tạo quan hệ tốt thì sẽ rất có lợi cho Lâm Thị. Lúc này cho dù Lâm Lang không giao hảo thì hắn cũng sẽ chủ động tạo quan hệ với Lý Dương.

Loại thực lực này của Lý Dương đối với công ty châu báu mà nói có lực hấp dẫn vô cùng lớn, đặc biệt là Lý Dương còn rất trẻ, tương lai của hắn không thể đoán trước được.

Đôi mắt Tam Tỉnh Khang, Tam Tỉnh Kết Y đều lay động, không biết là đang nghĩ cái gì.

Những người xung quanh một lần nữa thảo luận xem khối nguyên thạch này đáng giá bao nhiêu tiền, nhưng mọi người đều có một thống nhất là giá trị của khối nguyên thạch này chắc chắn còn cao hơn khối vừa rồi.

Vừa rồi chính là ba nghìn 800 vạn a.

Tam Tỉnh Khang nghỉ tới cổ phần công ty của hắn trong gia tộc, cho dù đổi thành tiền thì cũng không nhiều như vậy, vừa rồi trong lòng hắn có cảm giác như bị nghẹn, tất cả tài sản của hắn cộng lại cũng không bằng môt khối nguyên thạch.

Đây chỉ là khối đầu tiên, vậy mà khối thứ 2 còn có giá cao hơn khối đầu, đây chẳng phải nói là hai khối Phỉ Thúy thôi thì đã có giá hơn công ty của hắn rồi sao?

Điều này làm cho hắn càng thêm khó tiếp thu.

-Lý, Lý tiên sinh

Lâm Lang đột nhiên quay đầu lại nhìn Lý Dương.

Lý Dương từng giải ra 3 khối đỉnh cấp Phỉ Thúy ở Myanmar, đó là Thủy Tinh Chủng Đế Dương Lục, Thủy Tinh Chủng Chí Tôn Hoàng và Thủy Tinh Chủng Tử Nhãn Tình.

Đáng tiếc là ba khối Phỉ Thúy này đều bị Lý Dương mang về nước, trở thành hàng không bán, hắn chỉ có thể mua khối Băng Chủng Lam Tinh Linh và những khối Thủy Tinh Chủng khác, đây cũng là nguyên nhân hắn nói Lý Dương chỉ sưu tầm đỉnh cấp Phỉ Thúy.

Vừa rồi hắn nói lời này củng chỉ vui đùa, nhưng hắn không ngờ lời nói của hắn đã sắp thành hiện thực, thậm chí nó tói nhanh tới mức hắn không kịp chuẩn bị tâm lý.

Giờ khắc này, Lâm Lang đột nhiên có chút hối hận.

Hắn không nên mang Lý Dương tới chỗ Trần lão, mang đến còn chưa tính, nhưng không nên nói ra thân phận của Lý Dương, nếu không phải có quan hệ của Hà lão thì chắc chắn Trần lão sẽ nhìn Lý Dương bằng con mắt khác, không hề bán nguyên thạch cho Lý Dương.

Không bán 3 khối nguyên thạch này thì khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân sẽ còn được bảo tồn, sớ muộn gì cũng sẽ do hắn giải ra.

Thời điểm đó khối Phỉ Thúy này nhất định là của hắn.

Lý Dương cũng không biết ý tưởng trong lòng Lâm Lang, lúc này hắn vẫn nở nụ cười sáng lạng, nói:

-Lâm tiên sinh, vừa rồi ngài đã nói là đỉnh cấp Phỉ Thúy tôi sẽ giữ lại sưu tầm.

Gương mặt Lâm Lang có chút co rýt, lời này đích thật là hắn nói, nhưng mà hắn nói vậy chỉ để mua khối Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam, hiện tại những lời này ngược lại đã cản trở hắn.

Có điều lời này quả thật là do hắn nói, hắn cũng không thể phản bác được.

Hơn nữa ý của Lý Dương đã rất rõ ràng, khối Phỉ Thúy này hắn sẽ không bán.

Nếu không phải Lý Dương hiện tại còn không nhiều tiền mặt lắm thì khối Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam kia hắn cũng không định bán, trên tay hắn chỉ có hơn 200 triệu, mua xong 3 khối nguyên thạch này xong chỉ còn sót lại vài chục triệu, nếu mà có chuyện thì nhất định sẽ thiếu tiền.

Ngoài ra bán đi khối Thủy Tinh Chủng Hải Dương Lam cho Lâm Lang còn vì Lâm Lang đã giúp đỡ mang hắn tới đây hơn nửa hắn cũng định kiếm ít tài chính, hiện tại Lý Dương trên tay đã có hơn 300 triệu, số tiền này đã đủ hắn xài nên hắn không dự định bán Phỉ Thúy nữa.

Chờ sau khi quặng Phỉ Thúy bắt đầu kiếm được tiền, chỉ cần trông vào số hoa hồng kiếm được thôi thì hắn cũng không cần vì tiền mà lo lắng nữa.

-Lý tiên sinh, khối Phỉ Thúy này của ngài có phải là muốn làm thành đồ trang sức không?

Lâm Bá Văn bước lên cúi đầu cung kính nói một câu, Lý Dương đã dùng thực lực của mình giành được sự tin tưởng của hắn.

Đôi mắt Lâm Lang sáng lên, ý của Lâm Bá Văn hắn đã hiểu, khẳng định là nghĩ cách ở khâu gia công.

Chiêu này của Lâm Bá Văn cũng không tệ, Lâm Thị có rất nhiều Thủy Tinh Chủng, nhưng loại đỉnh cấp thế này thì không có khối nào, đây cũng là một tiếc nuối dành cho hắn.

Có thể mua lại khối Huyết Mỹ Nhân của Lý Dương, cho dù là không đầy đủ thì nó cũng sẽ giúp ít rất lớn cho Lâm Thị.

-Đúng, làm thành đồ trang sức chính mình dùng.

Lý Dương mỉm cười nhìn Lâm Bá Văn rồi nhỏ giọng nói.

-Lý tiên sinh, khối Phỉ Thúy này khá lớn, nhất định có thể làm ra vòng tay, còn có thể làm ra rất nhiều mặt dây chuyền và những thứ linh tinh. Đỉnh cấp Phỉ Thúy trên tay ngài cũng không thiếu, ngài cũng không dùng quá nhiều, ngài xem có thể giao chúng cho chúng tôi gia công không, chúng tôi cam đoan sẽ tìm cho ngài người thợ tốt nhất, làm thành thứ ngài muốn, ngài chỉ cần bán cho chúng tôi một nữa là được.

Lâm Bá Văn từ từ nói, một khối nguyên vẹn khẳng định là không được, một nữa cũng đã rất không tệ rồi, loại đỉnh cấp Phỉ Thúy thế này cho dù chỉ làm thành mặt dây chuyền thì cũng sẽ có rất nhiều người tranh giành.

Tuy không mua được nguyên khối có chút không cam lòng, nhưng ít nhất thì cũng được một nữa, dù sao thì cũng tốt hơn là không có gì.

-Lâm công tử, chờ khi giải xong khối nguyên thạch này rồi tính có được không?

Lý Dương mỉm cười lắc lắc đầu, khối Phỉ Thúy này hắn khẳng định sẽ không bán, hiện hắn không thiếu tiền, loại Phỉ Thúy đỉnh cấp thế này cũng là thứ Lý Dương ít gặp, hắn nhất định là sẽ không bán.

Những khối nguyên thạch này của Trần lão không phải là thứ đã cất giữ mười năm thì cũng là thứ đã cất vài chục năm, hơn nữa chúng còn là thượng đẳng Phỉ Thúy, thứ này không phải dễ gặp.

Hơn nữa trong 8 khối Thủy Tinh Chủng bên trong, ngoại trừ Thủy Thạch, những thứ khác đều không có biểu hiện của Thủy Tinh Chủng đỉnh cấp.

Lý Dương không thể nào từ bỏ khối Phỉ Thúy này được nên chỉ có thể có lỗi với Lâm Lang mà thôi, nơi này có rất nhiều người đều là hàng xóm của Lâm Lang, Lý Dương cũng không định từ chối thẳng nên mới nói như vậy.

Mặc kệ thế nào thì thứ này cũng có sự giúp đỡ của Lâm Lang nên mới tới tay của hắn, Lý Dương cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ, sau này nếu có giải ra Thủy Tinh Chủng thì sẽ ưu tiên bán cho Lâm Lang xem như là bồi thường.

-Được rồi.

Lâm Bá Văn liếc nhìn Lý Dương một cái rồi gật gật đầu.

Trên mặt Lâm Lang cũng nở nụ cười, Lý Dương không có hoàn toàn từ chối cho thấy bọn họ còn có cơ hội, Lâm Bá Văn cũng rất vừa lòng với việc này.

Lúc này ánh mắt Tam Tỉnh Kết Y càng thêm đỏ, sự oán hận torng mắt càng tăng càng thêm rõ ràng.

Đừng nói hắn, cho dù là cha hắn Tam Tỉnh Khang thì ánh mắt cũng đã có chút đỏ lên, hắn rốt cuộc cũng chú ý tới những đánh giá của những người xung quanh. Khối nguyên thạch này trước mắt đã có giá hơn 30 triệu Dolar Canada, nếu như tăng thêm một chút thì 50 triệu cũng không thành vấn đề.

*****

-Tăng, lại tăng

-Còn đang tăng, khối Phỉ Thúy này nhất định là sẽ có giá trên trời.

Lý Dương vừa mới cắt xong một đao thì xung quanh đã vang lên không ít tiếng rít rào, đặt biệt là nhóm người đứng xung quanh máy giải thạch, bọn họ không còn ổn trọng như lúc đầu nữa, lúc này bọn họ đang rất hưng phấn.

Đỉnh cấp Phỉ Thúy với rất nhiều người mà nói là một thứ rất xa vời, rất có thể cả đời bọn họ cũng không thể thấy được nó xuất hiện, hiện tại được chính mắt nhìn thấy, bọn họ không hưng phấn sao được.

-35 triệu, từ biểu hiện trước mắt thì khối Phỉ Thúy này ít nhất cũng có giá 35 triệu.

Trong đám người có một người turng niên nói, hắn từ nhỏ đã học chạm khắc ngọc, hiện tại có thể xem là một người có tay nghề khá cao, hka1 có danh tiếng.

Người này cũng từng đi Myanmar vài lần nên trình độ của hắn khá cao.

-35 triệu? Tôi thấy ít nhất cũng 38 triệu, nếu không thì đi hỏi A Lang xem thử đi.

Bên cạnh lập tức có người phản bác, nói chuyện là một ông lão hơn 60, đây là một đại sư chạm khắc nổi tiếng trong khu vực này, A Lang trong lời ông chính là Lâm Lang, nơi này mỗi người trên cơ bản đều nhận thức Lâm Lang.

-Hỏi thì hỏi, a Lang, cậu nói xem khối nguyên thạch này hiện tại có giá bao nhiêu?

Lâm Lang vừa mới giúp đỡ cố định nguyên thạch xong, Lý Dương bên còn chưa hạ đao thì những người bên cạnh đã hỏi Lâm Lang.

Lâm Lang quay đầu lại nhìn Lý Dương một cái rồi cười khỏ lắc đầu nhìn bọn họ:

-Nếu như Lý tiên sinh nguyện ý bán với giá 38 triệu thì tôi ngay lập tức sẽ mua ngay.

Đừng nói 38 triệu, cho dù là 40 triệu thì Lâm Lang cũng sẽ không do dự mua ngay, đáng tiếc là người ta còn không muốn bán.

Lâm Lang hiểu rất rõ thực lực của Lý Dương, Lý Dương sẽ không làm chuyện mà hắn không nắm chắc, hơn nữa chỉ cần khối nguyên thạch nào được Lý Dương xem trọng thì khối nguyên thạch đó trên cơ bản đã đổ tăng.

-Xem đi, tôi nói có sai đâu, đây chính là đỉnh cấp Phỉ Thúy đó.

ông lão nói ra giá 38 triệu liền đắc ý cười lớn.

Những người xung quanh đều nở nụ cười, những người này rất hâm mộ việc Lý Dương giải ra đỉnh cấp Phỉ Thúy, trong lòng cũng có ghen tị, nhưng loại cảm xúc này cũng không ảnh hưởng tới hoạt động của bọn họ, chờ sau khi cảm xúc trở lại bình thường thì chuyện này sẽ trở thành đề tài bàn tán của bọn họ, mà cuối cùng thì chuyện này đối với bọn họ cũng chỉ vậy mà thôi.

Tận mắt nhìn thấy người khác giải ra một viên Phỉ Thúy trăm triệu, không có cảm giác thì chỉ có thánh nhân, có điều người như thế torng hiện thực không thể nào tồn tại.

Có điều có vài người ngoại lệ, ánh mắt của Tam Tỉnh Khang, Tam Tỉnh Kết Y càng thêm đỏ, lotrong lòng bọn họ chỉ biết là hết thảy mọi thứ tốt, mọi ưu đải chỉ có thể thuộc về bọn họ, khi nhìn thấy Lý Dương giải tăng, lòng của bọn họ giống như bị đao cắt vậy.

"Rầm "

Đao thứ 3 đã cắt xong, những người xung quanh lập tức yên lặng, mọi người đều tập trung nhìn bề mặt vết cắt, bọn họ rất muốn biết kết quả của một đao này.

"Ào ào

Một chậu nước rót lên, bên dưới lại lộ ra màu đỏ rực rỡ, một đoa này của Lý Dương cưc chuẩn, tách lớp đá bên ngoài ra nhưng không hề làm tổn thương tới Phỉ Thúy bên trong.

-Còn tăng, lại tăng rồi.

-Nếu giao khối nguyên liệu này cho tôi thì tốt biết bao.

-Giao cho anh, nghĩ tốt nhỉ, thứ này không thể nào giao cho chúng ta đâu.

Những người xung quanh lại náo động, một vài thợ chạm ngọc có tay nghề đều mơ ước nhìn về phía khối nguyên thạch, một viên đỉnh cấp Phỉ Thúy tốt như vậy nếu để cho bọn họ gia công thì bọn họ có chết cũng mãn nguyện.

Cho dù là Trần Hoa thì ánh mắt của hắn đã có chút nóng lên.

Trần lão vẫn yên lặng ngồi chỗ củ, trên mặt vẫn là nụ cười rạng rỡ, ông tiếp tục nhìn Lý Dương giải thạch.

Từ đầu tới giờ, Trần lão vẫn chưa hề nói một câu nào.

Sau ba đao, khối Phỉ Thúy đã sắp lộ diện, khối Thủy Tinh Chùng Huyết Mỹ Nhân này không nhỏ, đừng nói là 40 triệu, cho dù là 50 triệu thì những công ty châu báu cũng sẽ tranh nhau cướp đoạt.

Tất nhiên, điều kiện trước tiên là Lý Dương muốn bán nó.

"Rè rè "

Tiếng máy giải thạch lại vang lên, những người xung quanh đều bắt đầu chụp ảnh khối nguyên thạch, vừa rồi có một người đã làm như vậy, điều này đã nhắc nhở mọi người, lúc này mọi người đều lấy điện thoại ra chụp lại hình khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân.

Có người còn chạy về lấy cameras, thứ này chụp sẽ rõ ràng hơn chụp bằng điện thoại nhiều.

Đao thứ 4 rồi đao thứ 5.

Lý Dương cắt khối nguyên thạch này tành hình thoi, tuy là cắt vậy thì số lần cắt sẽ nhiều hơn, nhưng có thể bảo đảm sự an toàn vủa viên Thủy Tinh Chủng bên trong.

Sau khi cắt xong mỗi một đao thì khối nguyên thạch này đều tăng giá.

Mỗi một lần thấy được màu đỏ của viên Phỉ Thúy bên trong, những người xung quanh đều cảm thấy rất hưng phấn, một khối nguyên thạch tốt như thế này hông thể nào thua lỗ được, nếu khối nguyên thạch này mà thua lỗ mọi người sẽ rất đau lòng.

Đương nhiên là khng6 thể tính đám Nhật Bản kia được.

-Tiểu Xán.

Vương Giai Giai đột nhiên quay đầu lại vẫy tay với Lý Xán, Lý Xán vội vàng chạy lên, nhỏ giọng hỏi:

-Chị dâu, chuyện gì?

-Cậu chạy ra ngoài xem thử coi có thể mua được pháo hay không?

-Pháo

Đôi mắt Lý Xán lập tức sáng lên, tăng mạnh như vậy quả thật là nên đọt pháo chúc mừng, Vương Giai Giai không nói thì hắn cũng đã quên luôn việc này rồi.

-Chị dâu đợi tí nhé.

Lý Xán lập tức gật đầu rồi đi tới bên cạnh Lâm Bá Văn sau đó hỏi nhỏ một câu, tiếp theo hai người cùng nhau đi ra ngoài.

Lý Xán không ngốc, nơi này hắn không quen, hắn nào biết chỗ ào bán pháo, có Lâm Bá Văn bên cạnh ngu gì mà không hỏi, Lý Xán còn tính mua nhiều một chút để chúc mừng nữa.

Lý Xán nhắc nhở nên Lâm Bá Văn cũng nhớ tới việc này, lúc này quả thật là đáng chúc mừng, vì vậy hắn và Lý Xán cùng nhau đi ra ngoài.

Vương Giai Giai nở một nụ cười thản nhiên, lúc trước khi Lý Dương đổ tăng luôn có người đốt pháo chúc mừng, lần này ở nước ngoài, bên cạnh Lý Dương lại không có bao nhiêu người quen nên chuyện đốt pháo chúc mừng này do cô lo liệu, chỉ cần Lý Dương vui vẻ, cao hứng là được.

Hết thảy việc này Lý Dương cũng không biết, lúc này hắn chỉ toàn tâm toàn ý giải khối nguyên thạch này, hiện tại hắn đã thay máy cắt bằng máy mài, chuẩn bị mài lớp đá còn sót lại.

Chỗ có thể cắt Lý Dương đã cắt hết, phần đá còn lại cũng chỉ có thể dùng máy mài, mà lúc này chỉnh thể khối Phỉ Thúy cũng đã lộ ra.

-Theo tôi thì khối này ít nhất cũng 55 triệu.

-58 triệu.

-Tôi thấy có thể là 60 triệu.

Nhũng người hàng xóm kia một lần nữa cãi nhau, thứ họ tranh luận tất nhiên là giá trị của khối Phỉ Thúy này, hiện giờ Phỉ Thúy lớn nhỏ đã có thể thấy được, giá trị cũng không chênh lệch quá nhiều.

Có điều đỉnh cấp Phỉ Thúy không thể lấy giá thị trường để tính được, chỉ khi nào giao dịch thành công thì mới có thể biết được giá trị thật sự của nó.

Trên thực tế, khi giải ra đỉnh cấp Phỉ Thúy thì rất ít có người bán đi, Lý Dương chính lá một ví dụ điển hình, cực phẩm Phỉ Thúy có thể bán, Thủy Tinh Chủng có thể bán, nhưng đỉnh cấp Phỉ Thúy tuyệt đối không bán.

Cũng có thể nói, loại Phỉ Thúy này rất ít được giao dịch buôn bán trên thị trường.

"Hô "

10 phút sau, máy giải thạch ngừng lại, Lý Dương ôm khối Huyết Mỹ Nhân đỏ tươi như máy lên cẩn thận nhìn, trên mặt tươi cười càng nhiều.

Bên ngoài khu giải thạch, Lý Xán, Lâm Bá Văn cuối cùng đã chạy trở về, trên tay Lý Xán còn ôm theo một quả pháo thật to.

Trên tay Lâm Bá Văn không có gì, nhưng mà phía sau hắn có vài người, trên tay họ đều đang cầm một thùng pháo

Rất nhiều người đều si mê nhìn khối Phỉ Thúy trên tay Lý Dương, đặc biệt là những người láng giềng xung quanh, bọn họ đều là người chạm khắc, nguyên liệu tốt như vậy không thể nào bọn họ không muốn được.

-Chị dâu, nhiệm vụ hoàn thành.

Lý Xán đặt quả pháo to xuống đất rồi chạy tới bên cạnh Vương Giai Giai báo cáo.

Quả pháo này là quả to nhất torng cửa hàng, có điều nơi này dù sao cũng không phải là Trung Quốc, nơi này không có quá nhiề pháo, cũng may nơi này là phố người Hoa nên cũng có nơi chuyên môn tiêu thụ thứ này, Lý Xán mua chính là quả lớn nhất trong cửa hàng đó, hắn và Lâm Bá Văn đã mua gần như tất cả số pháo trong cửa hàng kia.

Lúc này hai người bọn họ mới trở về.

"Tốt"

Vương Giai Giai nở nụ cười, Lâm Bá Văn bên cạnh ngây người một chút rồi mạnh mẹ lắc đầu.

Vương Giai Giai là một cô gái rất đáng yêu, nụ cười của cô có lực sát thương không nhỏ, nụ cười này đủ để sát thương rất nhiều người chứ không phải chuyện đùa.

Lý Xán lại chạy ra ngoài, trong này không thấy được gì, ở lại cũng không thể giúp gì cả, không bằng chạy ra ngoài đốt pháo còn tốt hơn.

Lúc bọn họ trở về thì khối nguyên thạch này đã giải xong, hiện tại đúng là thời khắc nên đốt pháo chúc mừng.

"Ba ba ba ba "

Tiếng pháo vang lên, Lý Dương vừa lúc đem khối Phỉ Thúy lấy ra giao cho Lưu Cương.

Mọi người đều quay đầu lại, Lý Dương cũng buông Phỉ Thúy, quay đầu lại nhìn.

Lý Dương vừa lúc nhìn thấy bởi vì Lý Xán tính toán sai lầm nên làm cho những người xung quanh phải không ngừng né tránh pháo, mà Lý Xán lúc đốt pháo lại đặt quả pháo ở trung gian, đốt thế không thể nào không văng trúng được.

Bộ dáng sợ hãi của Lý Xán lúc này làm cho mọi người đều nở nụ cười, Lâm Bá Văn chỉ huy những người bên cạnh đem những quả pháo vừa mua đốt lên, không cho Lý Xán quấy phá nữa.

Âm thanh cười vui của mọi người vang lên, Lý Xán thì không ngừng bị người mắng, cho tới khi bên cạnh xuất hiện lỗ hổng hắn liền chạy trở về, tránh thoát một kiếp.

Khi chạy về tới nơi LÝ Xán ngồi xuống bụm mặt, miệng thì không ngừng kháng nghị, một lát sau Lý Xán mới buông tay xuống đáng thương nhìn Lý Dương.

Sau khi hắn buôn tay xuống thì mọi người đều nở nụ cười.

Lý Xán tuy rằng tránh thoát một kiếp, nhưng mà bàn tay hắn cũng đã đính bẩn, vừa rồi lại che mặt, nước mắt cũng chảy ra nên khi buôn tay xuống mặt hắn đã trở thành mặt hoa.

Lý Dương cun cười phá lên, những người khác cũng ôm bụng cười, cho dù là Vương Giai Giai thì cũng che miệng lại quay sang chỗ khác cười, không dám qay lại nhìn khuôn mặt của Lý Xán, nếu nhìn thì cô chắc chắn sẽ cười vỡ bụng cho mà xem.

Bộ dạng của mọi người càng làm cho Lý Xán kháng nghị, cuối cùng Lâm Bá Văn dẫn hắn đi rửa mặt chuyện này mới chấm dứt.

Bộ dáng này của Lý Xán chỉ có thể trách hắn quá tích cực, chạy quá nhanh, không biết nghĩ thế nào mà lại đặt pháo ngay giữa đam đông rồi đốt.

Tiếng pháo tiếp tục vang lên hơn 10 phút, lần này Lâm Bá Văn mua rất nhiều pháo, nếu không phải đốt cùng lúc thì muốn đốt hết số pháo này phải cần hơn 2 giờ, thậm chí là càng lâu hơn.

-Lý tiên sinh, khối Phỉ Thúy này thế nào?

Tiếng pháo vừa dứt thì Lâm Lang đã nhịn không được hỏi một câu, ánh mắt hắn thì nhìn chăm chú lên khối Huyết Mỹ Nhân trên tay Lưu Cương.

Lúc này Lâm Lang hận không được trực tiếp bước lên giật lấy khối Phỉ Thúy rồi nuốt xuống bụng.

Lý Dương mỉm cười lắc đầu, nhỏ giọng nói:

-Lâm tiên sinh, chờ về khách sạn rồi nói được không?

Đây cũng là ý vừa rồi Lý Dương đã nói, ở khu giải thạch thì không nói chuyện này, mặc kệ bán hay không thì cũng phải chờ khi về mới bàn lại.

-Được rồi.

Lâm Lang gật mạnh đầu, Lý Dương không muốn nói chuyện này ở đây hắn cũng không làm gì được, dù sa Lý Dương cũng là chủ nhân của khối nguyên thạch, viên Phỉ Thúy này Lý Dương có toàn quyền quyết định.

-60 triệu, tôi thấy khối này ít nhất cũng có giá 60 triệu.

Trong đám người đột nhiên có người nói một câu, Lý Khối Phỉ Thúy này so với khối Lý Dương giải ra ở Bình Châu còn lớn hơn, có giá này cũng không phải là không thể.

-Khối Phỉ Thúy này có thể làm ít nhất 3, 4 cái vòng tay, mỗi cái ít nhất cũng có giá 15 triệu, tôi thấy không phải là 60 triệu, ít nhất cũng phải 80 triệu.

Có người lắc lắc đầu, nhỏ giọng nói một câu.

Thấp nhất là 60 triệu, giá trị này là dollar Canada chứ không phải NDT, 60 triệu dollar Canada tương đương với hơn 300 gần 400 triệu NDT.

Giá này so với Tiêu Vương ở Myanmar còn cao hơn400 triệu NDT, đây tuyệt đối là cái giá trên trời.

Khói Tiêu Vương ở Myanmar giải ra Đế Vương Lục, sau đó khối này bị Phỉ Thúy Vương thua vào tay Lý Dương, lúc ấy mọi người đều cho nó cái giá 390 triệu, cuối cùng tăng lên tới 420 triệu.

Có điều ai cũng hiểu được thị trường Phỉ Thúy, đặc biệt là cao cấp Phỉ Thúy đang tăng giá rất nhanh, cho dù là 450 triệu cũng chưa chắc có thể mua được một khối như vậy.

Đỉnh cấp Phỉ Thúy có giá trị thế nào mọi người đều hiểu, 60 triệu dollar Canadia, cho dù nhìn thế nào đi nữa thì cũng không thể phù hợp với viên Phỉ Thúy trước mắt này.

-Lý tiên sinh, 80 triệu, tôi nguyện ý dùng 80 triệu để mua nó, ngài thấy thế nào?

Lâm Lang đột nhiên quay đầu lại, mặc kệ Lý Dương phản ứng mà nhỏ giọng nói một câu, hắn căn bản không suy nghĩ tới cái giá mọi người nói mà trực tiếp ra giá.

80 triệu, tương đương với 500 triệu NDT, khối Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân này không nhỏ nhưng cái giá này cũng là khá hợp lý.

Khối Thủy Tinh Chủng Chí Tôn Hoàng kia nếu không phải đã dùng làm vật trang trí thì nguyên liệu thôi cũng có giá 500 triệu bằng với khối Huyết Mỹ Nhân này.

Lâm Lang nói vậy làm cho mọi người yên lặng trở lại

Mọi người đều nhìn Lâm Lang và Lý Dương, đám người Tam Tỉnh Khang cũng không ngoại lệ.

Vừa rồi Tam Tỉnh Khang đã suy nghĩ qua, hai khối nguyên thạch này đã có giá bằng tổng tài sản của công ty hắn, có điều lúc đó hắn chỉ đoán thế mà thôi, lúc này chuyện đó đã sắp thành hiện thực, hai khối Phỉ Thúy này nếu bán thì giá trị tuyệt đối có thể vượt qua trăm triệu dollar.

Khối Phỉ Thúy thứ nhất Lý Dương đã bán với giá 38 triệu.

Mà khối này Lâm Lang lại ra giá 80 triệu, cộng thêm khối trước thì tổng giá trị đã hơn trăm triệu.

Công ty của Tam Tỉnh Khang cộng hết tất cả tài sản lại cũng không tới 100 triệu, tính ra còn không bằng giá trị của hai khối Phỉ Thúy nữa.

Tam Tỉnh Khang nhìn Lâm Lang, ánh mắt hắn càng ngày càng đỏ, lúc này nhìn hắn không khác gì với Tam Tỉnh Kết Y.

-80 triệu, Lý tiên sinh, nếu ngài không hài lòng thì có thể cho giá.

Lâm Lang lại nói thêm một câu, ánh mắt còn nhìn chằm chằm vào Lý Dương, vì khối Phỉ Thúy này Lâm Lang không còn suy nghĩ gì nhiều, chính vì vậy hắn mới nói là cho Lý Dương tùy tiện ra giá.

Này nói cách khác, Lý Dương ra giá 100 triệu hắn cũng sẽ mua. 100 triệu dollar canada tương đương với 600 triệu NDT, đây quả là một cái giá làm người khác không tưởng.

-Lâm tiên sinh, ngài hiểu lầm, lúc này đang giải thạch, tôi không muốn nói tới chuyện buôn bán.

Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, hắn có thể hiểu được sự lo lắng của Lâm Lang lúc này.

Đại hội Myanmar, Lý Dương cũng giải ra đỉnh cấp Phỉ Thúy, hơn nữa không chỉ một khối, có điều một phần là của Phỉ Thúy Vương, ngay lúc đó Lâm Lang không thể mở miệng muốn mua ngay được.

Sau đó Lý Dương đem số Phỉ Thúy không cần tổ chức thành buổi đấu giá, Phỉ Thúy tốt không ít, Thủy Tinh Chủng cũng có vài khối, có điều đỉnh cấp Phỉ Thúy lại không có khối nào.

Chờ Lâm Lang muốn tìm Lý Dương, Lý Dương lại có nhiệm vụ quang trọng ở khu khai thác mỏ.

Hơn nữa Lý Dương cũng đã nói là đỉnh cấp Phỉ Thúy sẽ không bán, hắn còn có việc sử dụng, khi Lý Dương từ khu vực khai thác trở về, Lâm Lang bởi vì vội vả về nước nên cũng không tiếp tục yêu cầu mua những khối Phỉ Thúy đó mà chỉ nói cho Lý Dương về đại hội giám bảo mà thôi

Cho tới bây giờ, Lâm Lang vẫn còn nhớ thương tới những khối Phỉ Thúy kia của Lý Dương.

Lần này Lý Dương đi Canada, Lâm Lang còn muốn tìm một cơ hội nói về chuyện đỉnh cấp Phỉ Thúy, không ngờ hắn còn chưa nói gì thì Lý Dương đã giải ra một khối.

-Tốt, không nói chuyện buôn bán, trở về nói sau.

Lâm Lang là người thông minh, hắn thấy Lý Dương không muốn nói chuyện buôn bán ở đây nên cũng gật đầu không nói gì, chỉ cần Lý Dương đồng ý bán là được.

Đỉnh cấp Phỉ Thúy a, lúc này tâm trạng của Lâm Lang đang rất phức tạp, không biết phải hình dung thế nào nữa.

Khối nguyên thạch này nói nghiêm khắc là của Lâm Lang, Trần lão đã lập di chúc, sau khi ông chết thì những thứ này thuộc về Trần Hoa, nhưng khi giải thạch thì phải do Lâm Lang phụ trách, vì thế sử dụng chúng thế nào Trần lão đều hỏi ý của Lâm Lang.

Nói trắng ra là những khối nguyên thạch này là của Trần Hoa và Lâm Lang, dựa theo di chúc của Trần lão, hai người phải dùng số nguyên thạch này tận lục tạo hạnh phúc, giúp đỡ cho láng giềng xung quanh, tạo phúc cho phố người Hoa này.

Này nói cách khác, những khối nguyên thạch này Lâm Lang có quyền sở hửu

Nếu vài năm sau, Trần lão đã trăm tuổi, giải toàn bộ số nguyên thạch này, Lâm thị không phải là không thể mua toàn bộ số Phỉ Thúy giải được, chỉ cần Lâm Lang đưa cho Trần Hoa số tiền bán Phỉ Thúy thì không ai có thể ý kiến gì được.

Nhưng mà Lâm Lang mang Lý Dương đến, Trần lão lại bán cho Lý Dương 3 khối nguyên thạch làm cho khối Huyết Mỹ Nhân này rơi vào tay Lý Dương, chính vì vậy tâm trạng lúc này của Lâm Lang đang rất phức tạp.

*****

Khối nguyên liệu thứ hai Lý Dương cũng giải xong.

Người chung quanh nhìn Lý Dương cầm khối Phỉ Thúy lên, mọi người đều trừng to mắt, không thôi nhìn khối Phỉ Thúy đỏ tươi trên tay Lý Dương. Trong lòng mọi người đều hiểu giá trị khối Phỉ Thúy này, bây giờ muốn tranh thủ nhìn lâu một chút, lát nữa sẽ không có cơ hội.

Lý Dương nhìn một chút rồi đưa khối Phỉ Thúy cho Lưu Cương. Lưu Cương ôm khối Phỉ Thúy đỏ tươi đứng ở phía sau.

Lý Xán bị Lưu Cương che trước mặt vội vọt lên trước Lưu Cương, bây giờ phải giữ khối Phỉ Thúy này, Lưu Cương không cách nào giúp được Lý Dương, đành để cho Lý Xán đi hỗ trợ.

Lý Xán không hiểu việc cược thạch nhưng đã đi theo Lý Dương tham gia giao dịch Phỉ Thúy Myanmar, cũng giúp hắn mấy lần đánh bại đối thủ, hỗ trợ Lý Dương giờ không có vấn đề gì. Phía ngoài tiếng pháo rốt cục cũng hoàn toàn ngừng lại, tất cả số pháo cũng bị Lâm Bá Văn đốt hết rồi. Tiếng pháo vang dội lại hấp dẫn rất nhiều người tới khu giải thạch. Lúc này ở đây đã hơn năm mươi người. Số người này tất cả đều vây ở bên cạnh máy giải thạch. Lâm Bá Văn đi tới đứng ở bên cạnh Lưu Cương, nhìn khối Phỉ Thúy đỉnh cấp trên tay Lưu Cương, mắt hắn liền lóe ra ánh sáng nóng bỏng.

Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân, Phỉ Thúy đỉnh cấp như vậy có ý nghĩa như thế nào, bất cứ người nào của châu báu Lâm thị đều hiểu. Không cần nói gì khác, chỉ cần có được cho dù là một nửa khối Phỉ Thúy này đối với hắn mà nói cũng là đại công lao.

Lý Dương đi tới bên Liễu Tuấn. Khối nguyên liệu giảo ngày hôm nay đối với Lý Dương mà nói, có ý nghĩa rất lớn. Quan trọng hơn cả ba khối trong ngày cuối của giao dịch Phỉ Thúy Myanmar cược thạch cùng Phỉ Thúy vương. Khối quan trọng nhất cũng chính là khối lúc này trên tayLiễu Tuấn. Lý Dương đã dùng hai ngàn vạn đồng Canada mua lại. Trong ngày cuối cùng giao dịch Phỉ Thúy Myanmar, Lý Dương đã tạo nên mọt kỷ lục, chiến thắng Phỉ Thúy vương. Chính bởi sự huy hoàng của kỷ lục này mới có thể để cho mọi người nhớ hắn rõ đến vậy. Cái kỷ lục này chính là liên tục giải ra Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy.

Có rất nhiều đại sư cược thạch cũng đã từng giải ra Thủy Tinh Chủng, hàng năm có ít nhất hơn hai mươi khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy các loại các dạng xuất hiện, thời điểm nhiều nhất vượt qua mười khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy cùng xuất hiện cũng không phải là không thể được. Nhưng cùng một người cùng một chỗ liên tục giải được hai khối Thủy Tinh Chủng liền vô cùng khó khăn, đến nay mới nghe nói Phỉ Thúy vương làm được. Nhưng thành tích của hắn còn không không cách nào so sánh với Lý Dương được.

Một trong hai khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy mà Lý Dương giải ra có màu vàng tím cực kỳ đẹp mắt.

Ký lục trong hai khối Phỉ Thúy có một khối Phỉ Thúy cao nhất như vậy cũng có thể nói là kỷ lục chưa từng có. Còn vào hôm nay, Lý Dương lại sắp phá vỡ kỷ lục do minh tạo nên. Để có thể sáng tạo ra kỷ lục không người nào sánh kịp này, mấu chốt chính là khối thủy thạch trên tay Liễu Tuấn. Nhìn Lý Dương cầm khối thủy thạch trên tay đi tới cạnh máy giải thạch, ngay cả Lâm Lang cũng nổi lên chút kích động trong lòng. Khối nguyên liệu này, Lâm Lang có ấn tượng đã định lấy ra ít nhất hai lần, dù sao nguyên liệu thủy thạch có khả năng giải ra Phỉ Thúy cao cấp rất lớn. Hơn nữa, khối nguyên liệu này biểu hiện lại tốt như vậy. Trước đó, khi cho Lâm Lang chọn lựa nguyên liệu, mấy lần hắn cũng chọn trúng nó. Đáng tiếc mỗi lần đều bị Trần Xung lão nhân ngăn lại, cho đến hôm nay lại bán cho Lý Dương. Khối nguyên liệu này nếu Lý Dương biết trước là khối không bán, đoán chừng cũng không mua được. Mà nếu là mười năm trước Lý Dương tới đây, cũng không có thể mua được khối nguyên liệu này. Khi đó, Trần Xung lão nhân rất coi trọng khối nguyên liệu này, coi nó giống như bảo bối, rất trân trọng cất giữ.

Đến giờ, tuổi của Trần Xung lão nhân bây giờ quá lớn, đúng lúc Lý Dương không biết duyên cớ này, lại chọn trúng khối nguyên liệu này, nên cuối cùng nó mới rơi thuộc về hắn. Lần này cũng có thể nói cũng là may mắn.

Lý Dương đặt nguyên liệu ở trên bàn giải thạch, những tiếng xì xào bàn tán lập tức nhỏ đi rất nhiều. Liên tục hai khối Thủy Tinh Chủng trong đó còn có một khối Phỉ Thúy cao cấp nhất, đã khiến cho Lý Dương tạo được một uy lực vô hình.

Bất kỳ người nào có năng lực, đến chỗ nào cũng sẽ được người khác tôn trọng.

Đặt khối nguyên liệu xuống, Lý Dương ra sức hít một hơi, hiện trường có hơn năm mươi người, hắn là người duy nhất biết sự thật bên trong khối nguyên liệu này, cũng bởi vì như thế hắn cũng là người kích động nhất.

- Chờ một chút!

Một giọng già nua đột nhiên vang lên, Lý Dương đang chuẩn bị cố định khối nguyên liệu, nghe thấy thanh âm này vội vàng quay đầu lại, kinh ngạc nhìn Trần Xung lão nhân.

Người vừa nói chính là Trần Xung lão nhân, ông đang ngồi ở xe lăn mỉm cười nhìn Lý Dương. Trần Hoa đẩy ông lão từ từ đi về phía máy giải thạch, đây cũng là ý của Trần Xung lão nhân.

- Khối nguyên liệu này có thể để ta giúp cháu giải không?

Trần Xung lão nhân nhìn Lý Dương, từ từ nói một câu. Lý Dương từ từ há hốc miệng ra, ngay cả Lâm Lang cũng bất ngờ nhìn Trần Xung lão nhân.

Thấy Lý Dương không nói gì, Trần Xung lão nhân lần nữa nói:

- Khối này ta muốn cùng cháu giải ra, được không?

Trần Xung lão nhân nói liên tục hai lần, trên mặt còn mang theo vẻ mặt nghiêm túc. Ông vừa nhìn khối thủy thạch kia lại vừa nhìn Lý Dương.

Bất kể nói thế nào, bây giờ khối nguyên liệu thủy thạch này đã thuộc quyền sở hữu của Lý Dương, không thuộc về ông nữa. Trần Xung lão nhân muốn cùng giải khối nguyên liệu này, cũng cần được Lý Dương đồng ý.

- Vâng... đương nhiên là có thể, nhưng Trần lão, ông...?

Lý Dương vội vàng gật đầu, khi nói lại quay đầu lại nhìn Lâm Lang. Hắn không ngờ lúc này Trần Xung lão nhân lại muốn tới đây giải thạch. Trần Xung lão nhân của hai mươi năm trước hoặc là thân thể cường tráng chút thì căn bản hắn sẽ không nói bất kỳ lời nào. Nhưng giờ Trần Xung lão nhân cũng hơn chín mươi tuổi, hơn nữa còn là nửa người bị liệt, dưới tình huống này, đừng nói giải thạch, chỉ e đơn giản nhất là cố định nguyên liệu, Trần Xung lão nhân cũng làm không nổi.

- Cháu yên tâm, ta sẽ không làm phiến cho các cháu đâu!

Trần Xung lão nhân cười to một tiếng, Trần Hoa đẩy xe lăn lên vị trí mà Lý Xán vừa đứng, không đầy hai phút Lý Xán buộc phải lui lại, trên mặt còn có vẻ có chút ấm ức.

- Ta chỉ muốn giúp lấy nước rửa nguyên liệu là được.

Trần Xung lão nhân cầm lên một ống nước, lại cười ha hả nói thêm một câu. Trần Hoa còn cẩn thận giúp ông lão chỉnh lại ống nước để tránh nước bên trong rơi vào người ông lão. Vô luận là giải thạch hay mài thạch cũng không thể thiếu nước, giúp một tay té nước cũng là công việc đơn giản nhất.

Lý Dương không nói gì lại nhìn vào mắt Lâm Lang.

Lâm Lang vội vàng đi tới, nhỏ giọng hỏi:

- Ông có thể không?

Tuyệt đối không thành vấn đề.

Trần Xung nhân cười lớn, nói với người qua lại trên phố, lúc này giọng nói lớn hơn. Trần Xung lão nhân ở đây có uy vọng cực cao, có thể nói hơn Lâm Lang rất nhiều. Bây giờ mọi người thấy Trần Xung lão nhân muốn đích thân giải thạch, mỗi người cũng có vẻ rất hưng phấn. Một số người lớn tuổi lúc còn trẻ đã thấy Trần Xung lão nhân giải thạch, khi đó bọn họ thích nhất là nhìn chính Trần Xung lão nhân giải thạch. Khi đó giá trị Phỉ Thúy không được cao như bây giờ, gia công cũng không nóng giống như bây giờ, nhưng cuộc sống mấy ngàn người ở nơi này đều dựa vào gia công ngọc, trong thời gian dài Trần Xung lão nhân đã giúp về nguyên liệu chế tác ngọc cho nơi này.

- Lý Dương có thể bắt đầu rồi.

Trần Xung lão nhân ổn định vị trí rồi nói với Lý Dương một câu. Lý Dương nhìn lại một chút, lúc này mới cố định nguyên liệu trên bàn giải thạch. Nhìn khối nguyên liệu bị Lý Dương cố định, trong mắt Trần Xung lão nhân lại có một thần sắc tiếc nuối, nhưng thần sắc này rất nhanh biến mất.

Nguyên liệu thủy thạch trước đây nhiều vô kể, đơn giản mà nói chính là lưu vực hoặc là bờ sông có thể nhặt được. Các con sông bên cạnh các mỏ khia thác nguyên liệu ở Myanmar, người ta từng dễ dàng nhặt được nguyên liệu thủy thạch. Nguyên liệu thủy thạch thượng hạng giá trị rất cao, bọn họ cược thạch tỉ lệ giải ra Phỉ Thúy cao cấp rất cao, thậm chí không thể hề kém so với nguyên liệu da voi.

Khối nguyên liệu thủy thạch trên tay Lý Dương này chính là một khối nguyên liệu thượng đẳng biểu hiện thật tốt.

Nguyên liệu thượng đẳng như vậy cho dù ở giao dịch Phỉ Thúy Myanmar cũng sẽ được mọi người chú ý, giá cả không có chỉ hơn ức nhân dân tệ như vậy mà sẽ vượt qua ngàn vạn nhân dân tệ. Nếu là mài ra chút Phỉ Thúy tốt hoặc là lộ ra tầng màu sương trắng thì giá trị còn có thể cao hơn rất nhiều. Đạt tới hơn ức cũng không phải là không thể được.

Trần Xung lão nhân ra giá hai ngàn vạn đồng Canada, cái giá tiền này không thể nói thấp, người bình thường sợ rằng còn không dám quyết tâm mua, nhưng Lý Dương thì khác.

Lý Dương đã hoàn toàn biết bên trong khối nguyên liệu này có gì, đừng nói hai ngàn vạn, cho dù năm ngàn vạn, sáu ngàn vạn thậm chí hơn ức tiền Canada, Lý Dương cũng sẽ không buông tha cho khối nguyên liệu này.

Lý Dương quay đầu lại nhìn Trần Xung lão nhân, lúc này Trần Xung lão nhân cũng đang nhìn hắn. Hơn nữa còn đưa cho hắn một ánh mắt khích lệ. Lâm Lang cũng đang nhìn Trần Xung lão nhân, việc ông lão trực tiếp đến tham dự giải thạch khiến Lâm Lang cũng không ngờ. Nhưng nghĩ đây là khối nguyên liệu mà ông lão đã gìn giữ nhiều năm như vậy mà chưa giải, hắn cũng thấy bình thường. Khối nguyên liệu này có thể nói là một khối mà ông lão yêu quý nhất, bây giờ bán đi, nếu bị người khác giải, ông muốn cùng giải cũng hoàn toàn có thể hiểu.

Hít sâu một hơi, Lý Dương liền đeo kính chuyên dụng, quả quyết nhấn đao xuống.

- Xoẹt ...

Lần này thanh âm có vẻ thanh thúy hơn, Lý Dương không vạch đường cắt, trực tiếp đè lưỡi đao xuống khiến cho chung quanh không ít người lại nghị luận. Trần Xung lão nhân cũng nhìn Lý Dương thật kỹ. Đây là khối nguyên liệu cuối cùng.

Liễu Tuấn nhích lên trước gần hơn, lại nhìn Lý Dương hạ đao một cách căng thẳng. Hắn và Lý Xán vừa rồi đã đánh cuộc, hai người bọn họ cược xem nguyên liệu trên tay người nào giải ra Phỉ Thúy trước, khối Phỉ Thúy giá trị cao hơn. Hôm nay Liễu Tuấn đã thua một lần, so sánh phẩm chất Phỉ Thúy cũng khó mà thắng khối nguyên liệu vừa giải ra Phỉ Thúy cao cấp nhất kia. Hơn nữa khối Phỉ Thúy đó cũng không nhỏ, sau khi lui xuống, Lý Xán còn mấy lần đến trước mặt Liễu Tuấn nói bóng gió về chuyện cá cược, đến khi về, Liễu Tuấn không biết làm sao tránh đây.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1111)