← Ch.275 | Ch.277 → |
Tiểu khu Hải Vận có thể lái xe đi trực tiếp vào trong, nhưng Vưu Giai lại tuyển chọn cùng Trương Văn Trọng chậm rãi đi vào tiểu khu biệt thự phong cảnh tú lệ, nơi chốn đều tạo cảm giác như đi vào khu lâm viên Tô Hàng (Tô Châu, Hàng Châu). Nàng hơi tựa đầu trên vai hắn, ôm cánh tay hắn, gương mặt kiều diễm tràn đầy vẻ hạnh phúc cùng ngọt ngào.
Bảo vệ của tiểu khu Hải Vận cũng không ngăn cản hai người từ bên ngoài đi vào tiểu khu, đây không phải vì ý thức của những bảo vệ kém cỏi, mà bởi vì đội trưởng bảo vệ nhận ra Vưu Giai. Hắn từng ở trong một cơ hội ngẫu nhiên, đã từng gặp mặt nàng, lúc đó nhìn thấy vẻ diễm lệ của nàng quá ấn tượng, cho nên khắc sâu trong lòng, cho nên lúc này chỉ cần nhìn liền nhận ra nàng ngay.
Tiểu khu biệt thự Hải Vận vốn là một trong những hạng mục địa ốc của tập đoàn Vưu thị, vô luận là công ty kiến trúc hay công ty quản lý vật nghiệp, đều là phân công ty của tập đoàn Vưu thị. Hiện tại tổng giám đốc của tập đoàn Vưu thị tự mình đến, đội trưởng bảo vệ theo xum xoe còn không kịp, làm sao ngu ngốc chạy ra ngăn cản?
Nhưng đội trưởng bảo vệ này cũng là người có ánh mắt, hắn liếc mắt liền nhìn ra quan hệ giữa Vưu Giai và Trương Văn Trọng cũng không đơn giản, xem qua tư thế vô cùng thân thiết, mới đoán có thể là quan hệ tình lữ. Nếu như mình tùy tiện bước ra làm bóng đèn, chỉ sợ cũng không chiếm được chỗ tốt gì. Cho nên hắn cố nén chạy tới chào hỏi, nhanh chóng lấy ra điện thoại, gọi cho quản lý công ty vật nghiệp tiểu khu biệt thự Hải Vận, đem chuyện Vưu Giai xuất hiện bên trong tiểu khu báo cho hắn biết.
Tuy rằng không thể lấy được lòng của tổng giám đốc tập đoàn Vưu thị, nhưng chí ít còn có thể lấy lòng người lãnh đạo trực tiếp của mình. Đối với đội trưởng bảo vệ mà nói, xem như là ý nghĩ không tệ.
Cuộc điện thoại của đội trưởng bảo vệ làm Lưu quản lý nhảy dựng, sau khi xác nhận lời của đội trưởng bảo vệ nói là sự thực, cũng không phải đang nói dối trêu đùa hắn, hắn không dám chậm trễ nhanh chóng chạy ra phòng làm việc, chạy về hướng Trương Văn Trọng và Vưu Giai đang đi tới.
Khi Lưu quản lý thở hổn hển chạy tới trước mặt Trương Văn Trọng và Vưu Giai, cũng kinh ngạc phát hiện Thái quản lý phụ trách tiêu thụ khu biệt thự cũng đang mang đôi giày cao gót thở hổn hển chạy tới.
Hai người này vốn có quen biết nhau, lúc này vừa gặp mặt đối phương, đều gật đầu chào hỏi, sau đó trao đổi ánh mắt mê hoặc lại kinh ngạc, hiển nhiên hai người cũng không rõ ràng nguyên do Vưu Giai xuất hiện trong khu biệt thự này. Nhưng có một chút bọn họ có thể khẳng định, đó chính là dù thế nào cũng không thể đắc tội Vưu Giai, bằng không bọn họ chỉ có khả năng cuốn gói rời đi.
Ổn định lại hô hấp hỗn loạn một chút, trên mặt Lưu quản lý nổi lên dáng tươi cười lấy lòng, cung kính nói: "Không biết Vưu tổng đến đây thị sát, nên không sớm nghênh tiếp, còn thỉnh cô đừng lấy lòng phiền lòng."
Vưu Giai cũng không kỳ quái vì sao hai người lại nhận được tin nhanh như vậy, nàng mỉm cười nói: "Được rồi, hai vị cũng đừng nên khẩn trương, tôi cũng không phải đến làm công tác thị sát, chỉ là cùng Trọng ca đến đây xem nhà ở."
Trọng ca?
Lưu, Thái hai vị quản lý đều chấn động trong lòng, trước đây bọn họ từng nghe qua một ít tin đồn, nói vị băng sơn mỹ nhân của tập đoàn Vưu thị vốn mắt cao hơn trán có bạn trai. Vốn bọn họ còn không dám tin tưởng, thế nhưng lúc này nghe được xưng hô vô cùng thân thiết của Vưu Giai, lại nhìn thấy tình cảnh Vưu Giai thân thiết thoải mái ôm cánh tay Trương Văn Trọng, lúc này bọn họ mới dám tin tưởng lời đồn cũng không phải giả tạo. -
Lưu quản lý vừa ước ao vừa kính phục Trương Văn Trọng, cũng nhịn không được trong lòng âm thầm phỏng đoán: "Nam nhân được Vưu tổng xưng hô là Trọng ca đến tột cùng lại có địa vị gì? Không ngờ có thể nắm được trái tim của băng sơn mỹ nhân của tập đoàn Vưu thị như Vưu tổng. Di, kỳ quái, sao ta cảm thấy nhìn hắn rất quen mắt? Lẽ nào ta từng gặp qua hắn ở đâu sao?"
Thái quản lý cũng cảm thấy Trương Văn Trọng có chút quen mắt, sau khi nhìn kỹ hắn, chần chờ hỏi: "Xin hỏi, anh có phải là vị thần y Trương Văn Trọng không?"
Trương Văn Trọng bật cười, đáp: "Không sai, tôi là Trương Văn Trọng. Nhưng loại xưng hô thần y gì đó, cũng thật sự không dám nhận."
Nghe được Thái quản lý nói chuyện với Trương Văn Trọng, lúc này Lưu quản lý mới nhớ ra, thảo nào hắn cảm thấy nhìn thật quen mắt. Nam nhân đứng ngay trước mặt này, vào thời gian vừa rồi đã nổi danh toàn bộ đại giang nam bắc, chính là bác sĩ Trương Văn Trọng. Đây là một bác sĩ nổi danh thế giới nha, thảo nào Vưu tổng lại bị hắn nắm được trái tim băng sơn.
Lưu quản lý lập tức cười lấy lòng nói: "Trương tiên sinh dự định mua nhà trong tiểu khu Hải Vận của chúng tôi sao? Vậy thật đúng là tốt quá! Có được vị chuyên gia y học nổi danh quốc tế làm nghiệp chủ, chính là vinh hạnh của tiểu khu Hải Vận chúng tôi."
Trương Văn Trọng mỉm cười nói: "Tôi xem qua, hoàn cảnh nơi này của các vị thật không tệ, có biệt thự nào tốt giới thiệu không?"
"Điều này phải hỏi Thái quản lý phụ trách tiêu thụ tiểu khu của chúng tôi. Cô ấy rất hiểu rõ toàn bộ về tiểu khu này." Lưu quản lý cung kính hồi đáp, lẳng lặng bán ra một nhân tình.
Thái quản lý nhìn hắn với ánh mắt cảm kích, lúc này mới cười dài dò hỏi: "Trương tiên sinh, không biết anh có yêu cầu gì đối với nhà ở không?"
Trương Văn Trọng hồi đáp: "Cũng không có yêu cầu đặc thù gì, chỉ mong nhà ở rộng rãi một chút, hoàn cảnh chung quanh vắng vẻ, dù nằm chỗ hẻo lánh cũng không sao."
Trong lòng Thái quản lý rất nhanh tính toán khu biệt thự Hải Vận một chút, tuyển ra mấy ngôi biệt thự phù hợp với yêu cầu của Trương Văn Trọng, mới nói: "Thật đúng là có mấy biệt thự phù hợp yêu cầu của Trương tiên sinh, nếu như Vưu tổng cùng Trương tiên sinh có rảnh rỗi, không ngại hiện tại cùng đi xem được không?"
Trương Văn Trọng gật đầu đáp: "Tốt."
Thái quản lý lập tức lấy ra bộ đàm, gọi tới một chiếc xe chạy bằng điện dùng để đi dạo ngắm cảnh trong khuôn viên tiểu khu Hải Vận. Bởi vì diện tích tiểu khu này rất lớn, để phương tiện cho người mua ở, công ty vật nghiệp riêng biệt chuẩn bị vài chiếc xe chạy bằng điện giống như vậy. Khách ở khu này chỉ cần gọi điện thoại cho công ty vật nghiệp, sẽ có xe chạy tới phục vụ cho họ thật chu đáo. Đương nhiên, loại xe này chỉ chạy trong tiểu khu, không chạy ra bên ngoài đường lớn.
Sau khi mời Trương Văn Trọng và Vưu Giai lên xe, Lưu quản lý và Thái quản lý ngồi lên vị trí phía trước.
Được Lưu quản lý và Thái quản lý đi cùng, Trương Văn Trọng cùng Vưu Giai đều đi vòng quanh mấy biệt thự để xem xét một lần.
Khi đi ra khỏi biệt thự cuối cùng, Thái quản lý cẩn cẩn thận thận dò hỏi: "Trương tiên sinh, chúng ta đã xem qua mấy biệt thự, đều phi thường phù hợp với yêu cầu của anh. Không biết anh xem trọng biệt thự nào vậy?"
"Mấy biệt thự vừa rồi đúng là không tệ..." Trương Văn Trọng định nói biệt thự nào cũng được, nhưng ngay lúc này, ánh mắt của hắn đột nhiên lướt tới phía trước khoảng bốn năm trăm thước, không ngờ là một khu tràn ngập một mảnh hơi nước nhàn nhạt.
Tuy rằng sáng sớm hôm nay đã từng có sương mù, nhưng lúc này sương mù đã sớm tan hết, nơi nơi đều tràn ngập ánh mặt trời, thế nhưng ngay phía trước trong phạm vi mấy chục thước, không ngờ lại tràn ngập một mảnh hơi nước nhàn nhạt!
Ngay phía trước, ở trong một mảnh hơi nước nhàn nhạt, sừng sững một tòa biệt thự, nhìn từ phía xa xa, tòa biệt thự còn tạo cảm giác mờ ảo hư vô.
"Phiến hơi nước này có chút quỷ dị, lẽ nào..." Trong lòng Trương Văn Trọng không khỏi chấn động, vội vã thúc đẩy linh thức, truyền tới phiến hơi nước trước mặt.
"Quả thế, linh khí vô cùng tinh thuần nha!" Khi linh thức mở rộng tới khu vực tràn ngập hơi nước kia, vùng lông mày Trương Văn Trọng không khỏi nhướng lên, trên mặt toát ra vẻ vui mừng, nhịn không được thầm nghĩ trong lòng: "Thực sự là không ngờ, ở thế giới linh khí loãng như hiện nay, không ngờ cho ta gặp phải một nơi Linh Khí Nhãn. Đây chính là địa phương gần như là động tiên trong thiên địa, nếu như có thể cấu trúc thêm một Tụ Linh Trận nơi này, làm linh khí trong Linh Khí Nhãn tràn ra, ngưng mà không tiêu tan, đối với việc tu luyện sẽ cực kỳ hữu dụng!"
"Ai, tòa biệt thự bên kia nhìn thật không tệ, chính là tòa nhà ở trong khu sương mù kia. Nó đã được bán chưa? Có thể đưa tôi qua đó nhìn xem một chút không?" Trương Văn Trọng đưa tay chỉ căn biệt thự ngay khu sương mù, có chút khẩn cấp muốn đi qua xem tình huống của Linh Khí Nhãn nơi đó. Nếu như nói Linh Khí Nhãn nơi đó còn dư thừa, không bị suy yếu, như vậy dù phải tốn hao giá tiền cao tới đâu, hắn cũng phải mua cho được căn biệt thự đó!
"Ân? Biệt thự nào vậy?" Lưu, Thái hai vị quản lý nhìn theo ngón tay chỉ của Trương Văn Trọng.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy căn biệt thự sừng sững trong sương mù kia, cũng đồng loạt thay đổi sắc mặt, thậm chí thanh âm nói chuyện cũng biến đổi thành run lên nhè nhẹ: "Trời ạ, không ngờ là biệt thự đó sao? Trương tiên sinh, chúng tôi khuyên anh đừng nên xem nó, chọn một biệt thự trong số vừa xem đi."
Phản ứng của Lưu, Thái hai vị quản lý ngoài sự dự liệu của Trương Văn Trọng và Vưu Giai. Hai người bọn họ không khỏi hiếu kỳ dò hỏi: "Làm sao vậy? Căn biệt thự đó có vấn đề gì sao?"
Sau khi hít sâu một hơi, nỗ lực để tình tự khẩn trương hơi bình phục lại một chút, lúc này Thái quản lý mới run run nói: "Vưu tổng, Trương tiên sinh, hai vị đại khái không biết. Căn biệt thự đó tuy rằng từng bán đi, nhưng lại bị mạnh mẽ trao trả trở về."
Chuyện như vậy Vưu Giai thật sự chưa từng nghe qua, nàng không khỏi nhướng mày, ngạc nhiên hỏi: "Trả về? Sao lại có chuyện như vậy? Vì sao?"
Lưu, Thái hai vị quản lý nở nụ cười khổ, cùng đáp: "Bởi vì... bởi vì trong căn biệt thự đó có ma! Trong đó bị quỷ nháo!"
← Ch. 275 | Ch. 277 → |