Vay nóng Tima

Truyện:Siêu Cấp Tiên Y - Chương 507

Siêu Cấp Tiên Y
Trọn bộ 707 chương
Chương 507: Tu chân đấu giá hội
0.00
(0 votes)


Chương (1-707)

Siêu sale Shopee


Ở trong một quán ăn nhanh khá đặc sắc tại Vân Thai Thị dùng cơm trưa xong, Vưu Giai cùng Tô Hiểu Hồng liền đề nghị, đi tham quan hiện trường đấu giá. Mặc dù còn cách thời điểm đấu giá khoảng hai giờ, nhưng hai người bọn họ lại vẫn có điểm khẩn trương. Dù sao các nàng mới chỉ nghe Trương Văn Trọng nói qua về những chuyện tình ở trong tu chân đấu giá hội, mà chưa bao giờ từng được trải qua. Cho nên rất tò mò, ở trong hội đấu giá sẽ xuất hiện những loại kì trân dị bảo gì.

Thấy Vưu Giai cùng Tô Hiểu Hồng đều muốn tới hiện trường hội đấu giá, Trương Văn Trọng cũng không có cự tuyệt. Hắn móc điện thoại ra bấm số của Trần Nhàn, hỏi thăm địa chỉ tổ chức, theo sau liền đánh xe chở hai người đẹp, chạy thẳng tới địa chỉ tổ chức tu chân đấu giá hội.

Dựa theo kế hoạch ban đầu, buổi đấu giá lần này sẽ do Phong Sơn phái cùng Hà Phi Quan liên hợp tổ chức. Địa điểm nằm tại làng du lịch suối nước nóng, nơi giáp ranh giữa Vân Thai Thị và Kiến Thành.

Khi Trương Văn Trọng lái xe chạy tới địa điểm, thì chỉ còn cách thời gian khai mạc đấu giá hội khoảng một giờ nữa thôi.

Lúc này Xích Hà đạo trưởng đang trao đổi cùng Trần Nhàn, Trần Hi an bài công việc cho đám đệ tử Phong Sơn phái. Nhìn thấy xe của Trương Văn Trọng chạy vào, liền bước tới nghênh đón, thay Trương Văn Trọng mở cửa xe, cũng hướng ba người thăm hỏi xã giao.

Vưu Giai đã biết thân phận tu chân giả của đám người Trần gia, và quan hệ giữa bọn họ cùng Trương Văn Trọng. Cho nên giờ phút này cũng không cảm thấy ngạc nhiên. Nhưng Tô Hiểu Hồng lại khác biệt, nàng mặc dù biết người của Trần gia phụng mệnh Trương Văn Trọng làm việc, nhưng lại không hề biết bọn họ đã trở thành tu chân giả. Bởi vậy, sau khi nàng nhìn thấy hai chị em Trần Nhàn, Trần Hi xong, thì không khỏi "di" lên một tiếng, thần tình kinh ngạc nói: "Hai người các bạn không phải là võ giả bình thường sao? Từ khi nào đã trở thành tu chân giả vậy? Thế nhưng tu vi lại tới Kết Đan đỉnh kỳ."

Trần Nhàn nhỏ giọng nói: "Tất cả chuyện này, đều là ân tình của tông chủ ban cho." Theo sau, nàng quét mắt nhìn Xích Hà đạo trưởng đứng ở cách đó không xa, rồi lặng thinh không nói thêm gì nữa.

Tô Hiểu Hồng thiên tư mẫn tiệp, tự nhiên đã hiểu ra ý tứ của Trần Nhàn. Biết có ngoại nhân ở đây, nàng ta không thể giải thích rõ ràng cho mình nghe. Vì thế liền khoác vai Trần Nhàn, kéo nàng ta sang một bên, đồng thời hí hửng nói: "Tiểu Nhàn tỷ, chị dẫn em đi shoping chung quanh nhé."

Trần Nhàn không thể lay chuyển được tâm tư của Tô Hiểu Hồng, cho nên đành phải cáo từ Trương Văn Trọng. Dẫn Tô Hiểu Hồng tới một chỗ vắng vẻ không người, đem những chuyện xảy ra, lần lượt tường thuật lại cho Tô Hiểu Hồng nghe.

Sau khi nhóm đệ tử Phong Sơn phái hướng Trương Văn Trọng hành lễ xong. Xích Hà đạo trưởng cũng dẫn Trác Thanh Liên đi tới trước mặt hắn bái phỏng. Theo mấy ngày qua, nhân số đến tham dự buổi đấu giá càng lúc càng đông, cho nên tâm tình của Xích Hà đạo trưởng cũng cao hứng phá lệ. Phải biết rằng, lúc trước Xích Hà đạo trưởng còn lo lắng, sẽ không có ai chịu tới tham dự buổi đấu giá. Nhưng hiện tại xem ra, mấy cái lo lắng vớ vẩn của mình lúc trước là hoàn toàn dư thừa.

Nói thật, đối với chuyện có nhiều tu chân giả, hay môn phái tu chân tới tham dự buổi đấu giá này. Trong đầu Xích Hà đạo trưởng cũng tràn ngập nghi vấn. Thậm chí, hắn đã từng hoài nghi, có phải mình đang nằm mơ hay không nữa.

Trước kia ở Ba Hà sơn, Hà Phi Quan bọn hắn đã từng tổ chức nhiều lần hội đấu giá. Mặc dù mỗi lần đều có không ít tu chân giả đến tham gia. Nhưng so sánh cùng lần này thì vẫn còn kém xa.

Huống chi, theo hắn nhìn thấy, thì lần này cũng không thiếu những môn phái tu chân xếp hạng trong Địa Tự Hào tới tham dự. Chuyện như vậy, nếu đặt ở trước kia thì hiển nhiên là không có khả năng. Xích Hà đạo trưởng cũng không phải kẻ ngu xuẩn, hắn tự nhiên sẽ không cho rằng, những người kia đến đây đều bởi vì mặt mũi của mình.

Tại hắn xem ra, buổi đấu giá lần này khiến cho nhiều môn phái tu chân quan tâm. Sở dĩ chính là vì đan dược cao phẩm của Phong Sơn phái. Cho nên trong mấy ngày qua, hắn đối với người của Phong Sơn phái càng thêm khách khí. Lúc này nhìn thấy Trương Văn Trọng đến, hắn cũng vội vàng chào đón, thần tình mỉm cười nói: "Trương tiên sinh, anh đến sớm vậy! Vị tiểu thư này là bạn gái của anh sao? Quả nhiên xinh đẹp như tiên nữ trên Dao Trì ah!"

Vưu Giai cười cười: "Như thế nào, chẳng lẽ đạo trưởng đã gặp qua tiên nữ trên Dao Trì rồi sao?"

"Gặp qua..." Xích Hà đạo trưởng cười nói: "Đã từng gặp qua trong ti - vi rồi."

"Xích Hà đạo trưởng, mồm mép của ông trở nên láu lỉnh từ khi nào thế?" Trương Văn Trọng trêu ghẹo một câu, mới chuyển sang vấn đề chính: "Thế nào, toàn bộ công tác đều đã chuẩn bị xong chưa?"

Xích Hà đạo trưởng vỗ ngực cam đoan: "Yên tâm đi, đều chuẩn bị ổn thỏa rồi! Cam đoan sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn."

Theo sau hắn còn nói thêm: "Trương tiên sinh, tôi muốn hỏi anh một chuyện... !"

Trương Văn Trọng nói: "Có chuyện gì ông cứ hỏi đi."

Chần chừ một lúc sau, cuối cùng Xích Hà đạo trưởng đem nghi vấn quấy nhiễu mình bấy lâu nay, tường tận nói ra: "Tôi nhớ, có mấy vị đệ tử Phong Sơn phái, trước lúc ăn tết thì tu vi của bọn hắn, mới chỉ dừng lại ở Trúc Cơ đỉnh kỳ. Nhưng trong mấy ngày gần đây, tu vi của bọn hắn tăng tiến kinh người, nhảy vọt lên cảnh giới Kết Đan đỉnh kỳ... Tôi muốn hỏi xem, có phải trong mấy ngày gần đây bọn hắn đã gặp được kì ngộ gì không?"

Trương Văn Trọng mỉm cười hồi đáp: "Cũng không phải kì ngộ gì. Chăng qua là vừa hưởng dụng một viên đan dược thất phẩm mà thôi."

Xích Hà đạo trưởng chấn động, nhất thời liền kinh hô lên: "Đan... dược... thất phẩm... ? Trương tiên sinh, anh nói thật sao? Bọn hắn đã hưởng dụng đan dược thất phẩm ư?" Trác Thanh Liên đứng ở phía sau Xích Hà đạo trưởng cũng đầy vẻ khiếp sợ.

Trương Văn Trọng lắc đầu cười khổ: "Tôi gạt ông làm gì?"

"Đan dược thất phẩm, tùy tiện xuất ra một viên, đều sẽ khiến cho cả Tu Chân Giới rơi vào hỗn loạn đó. Không nghĩ tới, lại bị tu chân giả Trúc Cơ kỳ hưởng dụng..." Nhìn sáu người Trần Nhàn, Trần Hi, trên mặt Xích Hà đạo trưởng đã tràn ngập biểu tình hâm mộ cùng ghen tị, hắn bùi ngùi thở dài nói: "Lãng phí, quả thực là lãng phí ah!"

Trương Văn Trọng cười thản nhiên, lắc đầu nói: "Lãng phí ư? Tôi lại không nghĩ như vậy đâu. Bởi nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong tương lai sẽ còn rất nhiều đan dược thất phẩm."

Trương Văn Trọng cũng không nói dối, nếu như Thiềm Thử Tinh có thể bồi dưỡng ra cây giống Cửu Phẩm Tiên Liên, để cho hắn có đủ tài liệu cần thiết. Như vậy, vô luận muốn bao nhiêu đan dược thất phẩm, hắn đều có thể luyện chế ra được.

Xích Hà đạo trưởng cảm khái một phen, theo sau lại hỏi: "Trương tiên sinh, đan dược thất phẩm này, phải chăng là luyện chế theo bí kíp của đan đỉnh đại phái kia?"

Trương Văn Trọng chỉ mỉm cười, không có trả lời vấn đề này, hay cũng không muốn phải giải thích.

Nói chuyện phiếm thêm vài câu, Xích Hà đạo trưởng liền cáo từ bỏ đi. Dẫn theo Trác Thanh Liên đi tuần tra một vòng cuối cùng. Mà lúc này, Tô Hiểu Hồng cũng đã chạy về bên cạnh Trương Văn Trọng, phởn chí cười nói: "Sư phụ, thật không ngờ Phong Sơn phái lại là đệ nhất chi phái. Em dầu sao cũng là đại đệ tử của thầy, có phải thầy nên an bài một cái chức vị quyền cao, giống như chấp pháp trưởng lão cho em hay không ah?"

"Tiểu nha đầu... thật nghịch ngợm!" Trương Văn Trọng dở khóc dở cười.

Trong lúc nói chuyện phiếm, thời gian đã vô tình trôi đi.

Theo thời gian càng lúc càng tới gần... Có không ít tu chân giả đã tìm đến làng du lịch suối nước nóng này. Bởi vậy mà Xích Hà đạo trưởng cùng nhóm đệ tử Phong Sơn phái cũng trở nên bận rộn hơn.

Đám tu chân giả đó, phần lớn đều không nhận ra Trương Văn Trọng. Tuy cảm thấy kinh ngạc khi hai kẻ phàm phu tục tử xuất hiện ở nơi đây, nhưng cũng không muốn hỏi nhiều. Tại bọn hắn xem ra, Trương Văn Trọng cùng Vưu Giai hơn phân nửa là người đại diện của những môn phái tu chân ở trong thế tục, lần này phụng mệnh sư môn tới tham gia buổi đấu giá hội tu chân. -

Ngay lúc đó, Lục Hòe trưởng lão Linh Xu phái, Tôn Đình Quân trưởng lão Hoa Gian phái, Hoắc Thanh trưởng lão Liễm Sơn Kiếm Tông, Tiêu Chấn trưởng lão Ba Sơn Tiêu gia cùng Lâm Phong người phụ trách của Đặc Cần Tổ, đều đã tới làng du dịch suối nước nóng rồi.

"Khách quý quang lâm, hoan nghênh, hoan nghênh nha!" Vừa trông thấy đoàn người, Xích Hà đạo trưởng liền kích động, nhanh chân bước lên nghênh đón.

Ngoại trừ Lâm Phong thuộc Đặc Cần Tổ ra! Thì bốn người Lục Hòe đều là trưởng lão của những môn phái tu chân nổi tiếng, liệt danh ở trong hàng ngũ Địa Tự Hào. Cho nên, khi bọn họ đại giá quang lâm, Xích Hà đạo trưởng cảm thấy rất hãnh diện.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-707)