← Ch.563 | Ch.565 → |
Cửu Oán Huyết Kiếp không hổ là kiếp số do thượng cổ ác yêu thiêu đốt chính linh hồn của mình dẫn phát, uy lực mạnh, quả nhiên làm kẻ khác trố mắt. Tuy rằng Trương Văn Trọng nương theo Cửu Huyền Chuyển Linh phù trận cùng ba mươi sáu lôi châm, phóng xuất ra Cửu Tiêu Lôi Kiếp, hiểm hiểm chặn lại Cửu Oán Ác Huyết Kiếp, nhưng trong quá trình này linh khí tiêu hao cũng rất nhiều, mặc dù Trương Văn Trọng đã đem ra Hỗn Độn Lô, lại không ngừng luyện hóa đan dược cao phẩm và linh tài liệu biến thành linh khí, thế nhưng độ phát sinh linh khí vẫn không theo kịp tốc độ hao tổn linh khí, uy lực do lôi châm phóng xuất ra Cửu Tiêu Lôi Kiếp đã từ từ yếu bớt, nếu như không nghĩ ra biện pháp, xoay chuyển cục diện, không được bao lâu Cửu Oán Ác Huyết Kiếp sẽ đánh bại Cửu Tiêu Lôi kiếp, đem Trương Văn Trọng và Minh Xà, Tiêu Đồ và ngũ độc yêu thôn phệ, thế nhưng muốn xoay chuyển hoàn cảnh xấu này, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Lúc này, Trương Văn Trọng không chỉ nhanh hơn tốc độ luyện hóa đan dược cao phẩm cùng linh tài liệu, đồng thời còn cùng Minh Xà, Tiêu Đồ cùng ngũ độc yêu kiệt lực phóng xuất ra linh lực và yêu lực bản thân, đi qua Cửu Huyền Chuyển Linh phù trận, truyền vào trong ba mươi sáu lôi châm, không chỉ như vậy, Trương Văn Trọng còn để Long Phượng Trình Tường Ấn và Bàn Long Ngọc Xích hai kiện pháp bảo chuẩn tiên khí, đem linh khí ẩn chứa bên trong truyền luôn vào ba mươi sáu lôi châm, nhưng loại tình thế ác liệt trước mắt vẫn không có cải thiện gì quá lớn.
Biến hóa trong chiến cuộc, người tu chân vẫn chưa phát hiện, lúc này bọn họ còn đang khiếp sợ vì chuyện Trương Văn Trọng triệu hồi ra Cửu Tiêu Lôi Kiếp, nhưng trưởng lão các tông phái như bốn người Lục Hòe, cũng nhạy cảm nhìn thấy được điểm này, sắc mặt đều hơi biến đổi, Lục Hòe nhướng mày kinh hô: "Phá hủy, hình như Trương tiên sinh bọn họ không chịu được nữa."
Đám người Trần Hi nghe vậy cả kinh, vẻ mặt kinh hãi hỏi: "Ngươi nói gì? Tông chủ bọn họ không phải đã triệu hồi ra Cửu Tiêu Lôi Kiếp sao? Sao không chống được?"
Lục Hòe cũng tuyệt đối không nói dối, với ánh mắt hắn, nhìn vào trong trận trầm giọng nói: "Muốn giúp đỡ Trương tiên sinh bọn họ vượt qua cửa ải khó khăn lần này, cũng chỉ có một biện pháp - cung cấp đủ linh lực cho phù trận kia, nếu như ta không đoán sai, phù trận kia hẳn đang chuyển hóa linh lực của Trương tiên sinh bọn họ cung cấp cho Cửu Tiêu Lôi Kiếp."
Trần Hi cau mày, sau một lát trầm mặc, bỗng nhiên quay đầu nhìn một gã đệ tử Phong Sơn phái mệnh lệnh: "Trần Văn, ngươi lãnh hai mươi người thủ hộ người nhà tông chủ cùng Vưu, Tô hai vị tiểu thư, cần phải bảo chứng an toàn của họ."
"Dạ." Trần Văn cao giọng đáp: "Dù phải trả giá bằng sinh mạng, chúng tôi tuyệt đối sẽ không để họ bị thụ thương."
Sau đó, hắn không giải thích được hỏi: "Hi ca, các anh sao? Các anh muốn làm gì?"
"Chúng ta sao..." Trần Hi đưa ánh mắt nhìn về phía hội sở Mục Mã Trường, nói: "Chúng ta đi trợ giúp tông chủ." Hắn thu ánh mắt trở về, đảo qua trên người những đệ tử Phong Sơn phái, trầm giọng nói: "Chúng ta có được ngày hôm nay, có thể trở thành người tu chân, đều nhờ tông chủ ban tặng, hiện tại tông chủ đang gặp hiểm cảnh, chúng ta làm sao có thể ngồi yên không lý đến? Ta đã quyết định, trở về Mục Mã Trường trợ giúp tông chủ, về phần các ngươi, nếu như nguyện ý cùng ta đi thì cùng đi, nếu như không muốn ta cũng tuyệt đối không miễn cưỡng..."
Câu nói của Trần Hi liền chọc giận các đệ tử Phong Sơn phái, bọn họ đồng thanh nói: "Anh đang nói gì vậy? Nếu chúng ta bỏ đi như vậy còn là người sao? Không được, chúng ta cũng muốn trở về hội sở, trợ giúp tông chủ một tay, dù trả giá bằng tính mạng, cũng tuyệt đối sẽ không lùi bước."
"Tốt, tốt, tốt..." Viền mắt Trần Hi lóe ra nước mắt, hắn hít sâu một hơi, lớn tiếng quát: "Đi."
"Đi." Hơn trăm đệ tử Phong Sơn phái cùng kêu lên, một cỗ khí thế liều mạng bất khuất từ trên người bọn họ tuôn ra.
Tuy rằng tu vi của bọn họ đại khái chỉ có Luyện Khí kỳ và Trúc Cơ kỳ, nhưng ở lúc này, cỗ khí thế ngập trời phát ra từ trên người bọn họ, lại làm cho trưởng lão các tông phái ghé mắt, thậm chí thật sâu chấn động.
"Đám người này, biết rõ là phải đi chịu chết, không ngờ còn có thể biểu hiện dõng dạc như vậy..."
Không ít người tu chân, đều vì cảnh tượng đệ tử Phong Sơn phái bày ra khí thế ngập trời mà cảm khái không ngớt, rất nhanh, Trần Hi đã dẫn theo một đám đệ tử quay trở về hội sở Mục Mã Trường, tránh qua tranh đấu giữa Cửu Oán Ác Huyết Kiếp và Cửu Tiêu Lôi Kiếp, chạy vào Cửu Huyền Chuyển Linh phù trận, nhìn thấy bọn họ đã đi mà quay lại, Trương Văn Trọng không khỏi nhướng mày, hỏi: "Sao các ngươi lại quay lại?"
"Tông chủ, tuy rằng tu vi của chúng tôi thấp, nhưng vẫn muốn giúp đỡ ngài." Trần Hi thở hổn hển hồi đáp: "Ngài yên tâm, người nhà của ngài cùng Vưu, Tô hai vị tiểu thư đã do hai mươi mấy huynh đệ khác thủ hộ, tuyệt đối không có nguy hiểm, chúng tôi sẽ ở lại đây cùng ngài chiến đấu." Hơn trăm đệ tử cũng kêu lên nói: "Tông chủ, để chúng tôi cùng ngài chiến đấu."
Trương Văn Trọng sửng sốt, sau đó quyết định chủ ý, cao giọng phá lên cười, nói: "Tốt, các ngươi đều lưu lại, để chúng ta cùng sống cùng chết." Trương Văn Trọng vừa vội vàng luyện hóa linh tài liệu cao phẩm, vừa hướng đệ tử Phong Sơn phái hạ chỉ lệnh, để cho bọn họ đứng vào những vị trí tương ứng trong trận pháp, lại từ trong Càn Khôn Hồ triệu hồi rất nhiều linh tài liệu ném cho bọn họ, phân phó: "Các ngươi lập tức dùng luyện đan thuật do ta truyền thụ, luyện hóa những linh tài liệu này, đạt tới mức thành linh khí, đưa vào trong phù trận."
"Dạ." Trần Hi bọn họ cùng trầm giọng đáp, lập tức dựa theo sự phân phó của hắn, bắt đầu luyện hóa linh tài liệu, mặc dù tu vi của họ rất thấp, nhưng cũng học được thuật luyện đan, nên cũng tạo được chút tác dụng, mặc dù không thể lập tức xoay chuyển hoàn cảnh xấu, nhưng cũng làm cho thế cục vốn đang ác liệt xuất hiện dấu hiệu hòa hoãn.
Những người tu chân lúc này đã chạy tới khu vực an toàn, nhìn thấy tình huống bên trong hội sở, không ít người trong lòng đầy cảm khái nói: "Hơn trăm đệ tử thêm vào chiến cuộc, tựa hồ cũng không có bao nhiêu tác dụng... theo tình huống này phát triển, bọn họ và Trương tiên sinh e rằng... Ai, nghĩ lại Phong Sơn phái có tiên nhân làm chỗ dựa, tinh hoa một phái phải chôn vùi dưới Cửu Oán Ác Huyết Kiếp này."
Những người này thở dài, làm đám người Lục Hòe chợt nhướng mày, trong ánh mắt hiện lên một đạo tinh mang, đem người vừa nói túm lên, lớn tiếng chất vấn: "Ngươi vừa nói gì?"
Người này hoảng sợ, không dám chậm trễ vội vàng hồi đáp: "Ách... ta nói, ta nói tinh hoa Phong Sơn phái, sẽ chôn vùi dưới Cửu Oán Ác Huyết Kiếp..."
Lục Hòe quát to: "Không phải câu này, là câu trước."
Người kia sửng sốt, mới nhớ lại vừa rồi những gì mình đã nói qua, vội vàng đáp: "Câu phía trước? Úc, ta nói, Phong Sơn phái tốt xấu cũng là môn phái có tiên nhân làm chỗ dựa..."
"Không sai, Phong Sơn phái tốt xấu cũng là môn phái có tiên nhân làm chỗ dựa..." Lục Hòe lặp lại, lập tức buông tay, hướng đệ tử Linh Xu phái bên cạnh, hô to: "Chúng đệ tử nghe lệnh, theo ta trở về hội sở Mục Mã Trường, hiệp trợ Trương tiên sinh và Phong Sơn phái, đối kháng Cửu Oán Ác Huyết Kiếp."
Trưởng lão các tông phái đều là người có kinh nghiệm xử thế phong phú, vừa nghĩ lại câu hỏi của Lục Hòe, đại bộ phận mọi người liền tỉnh ngộ, vội vàng tự dẫn theo đệ tử quay về hội sở Mục Mã Trường. Một ít người tuy rằng không hiểu, nhưng nhìn nhiều người quay về hội sở, sau thoáng do dự cũng tuyển chọn đi theo. Mấy ngàn người trở về hội sở Mục Mã Trường, do Trương Văn Trọng phân phó, đều đem linh lực trong thân thể toàn bộ truyền vào Cửu Huyền Chuyển Linh phù trần, có họ giúp đỡ, chiến cuộc nguyên bản đang ở trong hoàn cảnh xấu lập tức liền được biến đổi.
← Ch. 563 | Ch. 565 → |