← Ch.704 | Ch.706 → |
Trương Văn Trọng cũng không nằm ngủ như những nhân viên y tế, sau một ngày đêm làm việc vất vả, đối với người thường mà nói có thể là mười phần khổ cực, nhưng đối với hắn mà nói, cũng không đáng nhắc tới. Bất quá sau khi bày ra Vạn Lý Sơn Hà Đồ đánh chết Xa Bỉ Thi, tuy rằng hắn mượn dùng tu vi của Trần Hoài Văn, nhưng linh lực bản thân cũng tiêu hao không ít. Vì vậy hắn cũng thừa dịp nghỉ ngơi, dùng hai viên đan dược khoanh chân ngồi khôi phục linh lực bản thân.
Tô Hiểu Hồng và Trần Hoài Văn cũng không cần nghỉ ngơi, lúc này khoanh chân ngồi hai bên người hắn.
Cũng giống như hắn, hai người đều nuốt đan dược, bắt đầu vận chuyển công pháp tu luyện khôi phục linh lực tiêu hao.
Trong quá trình này, dân chúng chung quanh tuy rằng có chút hiếu kỳ đối với kiểu ngồi khoanh chân của họ, nhưng chỉ ở xa xa chỉ trỏ, nghị luận mà không tiến lên quấy rối ba người.
Có thể theo họ xem ra, ba người chỉ dùng phương pháp yoga khôi phục lại sức lực mà thôi.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chỉ chốc lát sắc trời hoàn toàn sáng hẳn.
Sắc trời sáng hẳn, càng ngày càng nhiều bộ đội cùng người tình nguyện từ khắp các nơi trong toàn quốc xuất hiện trong Ung Thành, lại tham gia vào công tác cứu tế trận động đất.
Cùng lúc đó, còn có rất nhiều máy móc được đưa tới Ung Thành, tham gia vào hành động cứu tế. Có những máy móc thiết bị giúp đỡ, tiến độ cứu viện càng đề thăng. Dù sao có rất nhiều phế tích sụp đỏ, nếu dùng sức người đào móc sẽ không làm nổi, có thêm máy móc thiết bị là có thể tiết kiệm thời gian. Đối với những người sống sót bị chôn bên dưới phế tích, thời gian chính là sinh mạng của bọn họ.
Nhìn cảnh tượng cứu viện khí thế ngất trời trong Ung Thành, Tô Hiểu Hồng đã khôi phục lại nhịn không được nói thầm: "May mắn còn tồn tại, đêm qua nhờ lão sư phát hiện quỷ chướng, đồng thời bày pháp trận bóp chết mưu đồ trong nôi. Bằng không chờ tới bây giờ, đừng nói cư dân trong Ung Thành, dù là những người tới cứu viện khắp toàn quốc đều phải lâm nạn."
Trần Hoài Văn gật đầu, hiển nhiên rất tán thành lời nàng nói.
Mạng lưới thông tin liên lạc trải qua một ngày đêm tê liệt, đã khôi phục lại, tuy rằng tín hiệu không được tốn lắm, nhưng ít ra có thể nhắn tin, gọi được điện thoại. Vì vậy càng ngày càng có nhiều người phát hiện điểm này, bắt đầu lấy ra điện thoại nhắn tin cho thân nhân bạn bè, báo tin bình an cùng tình huống hiện tại.
Tô Hiểu Hồng nhận ra mạng lưới thông tin khôi phục, liền gọi cho người nhà.
Đợi sau khi nàng gọi xong, bỏ điện thoại vào túi hắn chợt lên tiếng: "Thế nào, người nhà của cô khỏe chứ?"
Sau khi biết được tình huống người nhà, Tô Hiểu Hồng liền thả lỏng, cười hì hì đáp: "Đa tạ lão sư quan tâm, bọn họ đều tốt. Lúc này ông ngoại cùng các bác sĩ đang cứu trị người bị nạn trong một điểm cấp cứu lâm thời."
"Không có việc gì là tốt rồi." Hắn gật đầu. :
Ngay lúc này một con hồ điệp ngũ thải ban lan đột nhiên xuất hiện trước mặt ba người.
Ba người liếc mắt liền nhận ra đó không phải con bướm bình thường, mà là thông tấn phù. Tô Hiểu Hồng vẻ mặt hiếu kỳ nói: "Thông tấn phù? Là ai truyền tống tới?"
Thông tấn phù do con bướm biến hóa bay tới trước mặt Trần Hoài Văn, mềm mại rơi trong lòng bàn tay hắn, hóa thành quang điểm sặc sỡ tràn vào trong thân thể hắn.
Tô Hiểu Hồng hiếu kỳ dò hỏi: "Thế nào Trần sư huynh, thông tấn phù là ai gởi vậy? Bên trong nói gì?"
"Thông tấn phù là Từ Pháp gởi tới." Sau khi đọc được tin tức ghi chép, trên mặt Trần Hoài Văn không tự chủ được hiện lên vẻ vui mừng, vội vã nói: "Từ Pháp nói, bọn họ cùng người của mấy môn phái Thiên Tự Hào, đã tìm được khe không gian đi thông Hỗn Độn Tu La Giới. Hiện tại, bọn họ đang suy nghĩ biện pháp, đem phong ấn khe không gian kia."
"Thật tốt quá." Trên mặt hắn và Tô Hiểu Hồng đều vui vẻ, không hẹn cùng khen.
Sau tiếng tán thán, hắn vội vàng hỏi: "Từ Pháp có ghi rõ vị trí cụ thể của khe không gian kia không?" Từ khi biết được quan hệ giữa Nhất Nguyên đạo tông và Trần Hoài Văn, xưng hô của hắn và Từ Pháp cũng biến thành thân cận.
"Có." Trần Hoài Văn gật đầu đáp: "Từ Pháp không chỉ ghi rõ vị trí khe không gian, kể rõ một lần, còn vẽ rõ địa đồ, ghi lại trong thông tấn phù. Hiện tại địa đồ đã ghi vào trong đầu đệ tử."
"Thật tốt quá." Hắn đứng bật dậy, phân phó: "Nhanh dẫn đường, chúng ta mau chạy tới cùng Từ Pháp bọn họ phong ấn khe không gian."
"Dạ." Trần Hoài Văn cao giọng đáp, lại dẫn theo hai người chạy đi.
Nhưng ngay lúc này, điện thoại của hắn lại vang lên.
Vốn hắn không muốn nghe, nhưng thấy tên của béo hòa thượng, hắn liền ấn chuyển máy: "Béo hòa thượng, có chuyện gì không?"
"Trương tổ phó, anh đang ở đâu?" Thanh âm béo hòa thượng truyền ra. Từ giọng nói của hắn, rõ ràng đang lo lắng.
Hắn đáp: "Vừa rồi Nhất Nguyên đạo tông truyền tới tin tức, nói đã tìm được khe không gian. Lúc này tôi đang định chạy tới giúp họ phong ấn. Ông có chuyện gì? Mau nói nhanh đừng lãng phí thời gian."
Béo hòa thượng không dám chậm trễ vội nói: "Trương tổ phó, lần trước anh không phải hoài nghi trận động đất trong Ung Thành do yêu ma gây ra sao? Chúng tôi phái người đi điều tra, quả nhiên dưới một đống phế tích kiến trúc phát hiện năm yêu ma, hơn nữa trong đó còn có nữ nhân áo trắng thần bí tên Mị Nương kia, theo tôi quan sát đám yêu ma đang vận chuyển pháp trận tà ác nào đó. Vốn chúng tôi muốn phá hư tà trận bắt bọn chúng, nhưng không biết bọn chúng bố trí cấm chế gì, vài lần chúng tôi xông vào đều bị ngăn cản thối lui. Cho nên tôi chỉ đành gọi cho anh, hướng anh cầu viện..."
Sau khi hắn cắt điện thoại với béo hòa thượng, Tô Hiểu Hồng hiếu kỳ hỏi: "Làm sao vậy lão sư, bên Đặc Cần tổ có chuyện gì sao?"
Tuy Trần Hoài Văn không mở miệng nhưng trong ánh mắt cũng tràn đầy dấu hỏi.
Hắn cũng không giấu diếm việc này, đem câu chuyện tóm tắt kể lại cho hai người nghe.
"Một bên là khe không gian, một bên là đầu sỏ gây nên động đất, yêu ma có ý đồ mở khe không gian..." Tô Hiểu Hồng không khỏi nhíu mày: "Lão sư, Trần sư huynh, chúng ta nên đi đâu trước?"
"Theo tôi thấy, chúng ta nên đi qua chỗ Đặc Cần tổ." Trần Hoài Văn cau mày suy tư nói: "Nếu như tôi không đoán sai, đám yêu ma bày pháp trận là để mở khe không gian, nếu như không phá trận, hành động phong ấn bên chỗ Từ Pháp sẽ bị ảnh hưởng lớn, không chừng nảy sinh chuyện ngoài ý muốn. Những người Đặc Cần tổ thực lực quá yếu, ngay cấm chế cũng không phá được, làm sao phá pháp trận? Cho nên chỉ phải để chúng ta qua động thủ mới xong. Về phần bên chỗ Từ Pháp... có người của mấy môn phái Thiên Tự Hào, dù có nhiễu loạn, cũng có thể xử lý. Dù không xử lý được, chống đỡ thời gian cũng có thể."
Hắn gật đầu đồng ý kiến nghị của Trần Hoài Văn: "Ngươi nói không sai, đám yêu ma không trừ, đừng nghĩ phong ấn được khe không gian kia, chúng ta đi giúp Đặc Cần tổ phá trận tru yêu."
"Dạ." Cả hai người kia cùng kêu lên đáp.
Bởi vì hiện tại là ban ngày, hơn nữa đủ loại trực thăng cứu viện xoay quanh, ba người không thể ngự kiếm phi hành, chỉ đành tìm viên đại tá mượn một chiếc quân xa chạy tới địa điểm béo hòa thượng thông báo.
Trên đường tiếp viện, hắn vì bảo hiểm truyền thông tấn phù cho Lục Hòe bọn họ báo tin bên Đặc Cần tổ, dặn họ thu được thông tấn phù liền dẫn người chạy tới chỗ đám yêu ma kia.
Thấy tình cảnh này, Trần Hoài Văn cũng vội vàng nhắn tin cho Từ Pháp, cho nàng cho thêm mấy cao thủ tới trợ trận. dù sao đối phương là thượng cổ yêu ma, chuẩn bị thêm cũng không sai.
← Ch. 704 | Ch. 706 → |