← Ch.106 | Ch.108 → |
Minh Hạo sau khi quảng cáo xong, hắn cùng Lý Tôn Dạ đi vào phòng để chịch nhau, dù sao hai người chỉ mới chịch một lần, chưa cảm thấy thỏa mãn lắm.
Bên ngoài có hơn 10 siêu cấp người máy chí tôn bảo vệ, cho nên hắn vô cùng yên tâm, chịch mà không sợ bị đánh lén.
...
"Chủ nhân, có người tới, số lượng 7 – 10 người." Minh Hạo đang lúc đầm đìa vui vẻ, âm thanh ngọt ngào vang lên trong đầu hắn.
Âm thanh này chính là từ người máy siêu cấp chí tôn truyền âm.
"Ta biết rồi, để bọn hắn tới." Minh Hạo trả lời ngắn gọn, sau đó nhanh chóng mặc quần áo vào, nhìn qua Lý Tôn Dạ đang nằm trên giường, nói: "Có khách đến."
Lý Tôn Dạ thân thể lòa lỗ nằm trên giường, sắc mặt đỏ rực như như táo chín mùi, thân hình đầy đã, sở hữu đường cong hình chữ S, đôi môi mọng đỏ khiêu gợi của nàng hé mở thở dốc liên tục, nhất là đôi song phong trắng lớn của nàng, bởi vì mõi lần thở dốc là đôi ngực của nàng lại đung đưa, lắc lên lên lắc xuống, tựa như lò xo trông vô cùng khiêu dâm...
Thân thể đầy mồ hồi...
Cả người nàng tỏa ra khí chất quyến rũ, thành thục, khiêu gợi đến chết người.
Nằm nghỉ ngơi một lát, Lý Tôn Dạ mở mắt ra, hai mắt nồng đậm xuân tình, ôn nhu nhìn Minh Hạo, nhẹ nhàng nói: "Thiếp biết, tướng công xuống trước đi, thiếp tắm rồi đi xuống sau."
Minh Hạo mỉm cười gật đầu, mở cửa phòng đi xuống dưới.
...
Ở trong phòng hơn 7, 8 người ngồi ghế sofa chờ đợi, có già, trẻ, gái, trai, bọn hắn khoác lên áo đen che từ chân đến đầu, khiến người không thấy dung mạo thật của bọn hắn.
Lúc này, thấy từ trên lầu có người đi xuống, đám người lập tức cùng lúc đứng lên, trong mắt bọn hắn hiện lên tò mò nhìn thân ảnh trẻ tuổi kia.
Minh Hạo trên mặt đeo mặt nạ da thú, ngồi xuống ghế làm việc, hắn nhìn đám người một vòng, mở miệng nói: "Các ngươi cứ tự nhiên như ở nhà mình, ngồi đi."
Đám người có chút ngẩn người nhìn mặt nạ, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần, gật đầu ngồi xuống.
Thấy đám người ngồi xuống, Minh Hạo lộ ra vẻ mỉm cười, nói tiếp: "Các vị chắc hẳn biết đến văn phòng dục vọng này, văn phòng chuyên tiếp tất cả nhiệm vụ tà ác...ví như mang thai hộ, giết người cướp của...
Chúng ta sẽ là sứ giả, thỏa mãn dục vọng các ngươi, với điều kiện một kiện chí tôn vũ khí – một công pháp chí tôn – một đan dược phẩm chất chí tôn... và phải đặt cóc trước 50%."
Thế giới này binh khí chia làm: Linh Khí – Địa Khí- Tiên Khí - Thần Khí.
Công pháp: Linh Giai, Huyền Giai, , Tiên Pháp, Chí Tôn.
Đan dược: Linh đan, Huyền đan, Tiên Đan, Chí Tôn đan
Nghe Minh Hạo nói, mấy nữ nhân bên trong đám người thân thể run rẩy, từ phía dưới trào ra một làn nước...
Sắc mặt các nàng lúc trắng, lúc đỏ, hai tay nắm chặt lại, trong lòng thầm chửi rủa một tiếng: "Cái gì văn phòng dục vòng, phải đổi tên văn phòng dâm ác mới đúng, lũ ***"
Còn đám nam giới thì sắc mặt bình tĩnh như thường, nhưng nếu có người để tâm chú ý kĩ phía dưới nơi đũng quần ở giữa của bọn hắn, sẽ phát hiện ra ngay như có thứ gì đó nhô nhô lên cao.
Một lão giả râu tóc bạc phơ, khuôn mặt hồng hào, hắn đứng lên, đi tới bàn làm việc, sắc mặt nghiêm túc nhìn Minh Hạo, thái độ cung kính, nói: "Chúng ta đã biết quy định thưa ngài, chúng ta hiện tại muốn ngài hiếp dâm một người."
Minh Hạo gật đầu nói: "Tốt, ngươi đặt cược trước đi, sau đó ký họ tên vào đây, rồi cung cấp thông tin của ngươi cùng đối tượng muốn bị hiếp dâm, một ngày sau, ta sẽ cho các ngươi câu trả lời thỏa đáng."
Lão giả nghe Minh Hạo nói, sắc mặt có chút do dự, bộ dáng gặp phải khó khăn, hắn trầm giọng hỏi: "Thưa ngài, đặt cược trước thì không có vấn đề gì, nhưng mà thông tin về chúng ta...có thể hay không, không cung cấp?"
Minh Hạo nhíu mày, nhìn hắn nói: "Thế nếu chúng ta làm xong nhiệm vụ ngươi không trả 50% còn lại thì sao? Chúng ta lúc đó tại đại thiên thế giới rộng lớn mênh mông này tìm ai đòi?"
Lão giả nghe vậy, mồ hôi trên trán liên tục rơi xuống, hắn lấp bắp nói: "Cái này...chúng ta xin phép thảo luận."
"Ừ, các ngươi đi đi." Minh Hạo ngồi trên ghế, lười biếng phất phất tay nói.
"Cám ơn ngài." Lão giả khum người, cúc cung một cái, sau đó đi tới đám người hội họp.
...
10 phút sau.
Lão giả kia lần nửa đi tới, hắn nhìn Minh Hạo, gật đầu nói: "Thưa ngài, sau một hồi chúng ta bàn bạc thương lượng với nhau, chúng ta đồng ý đưa thông tin."
Nói xong, hắn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một quyển sách màu cam, nói: "Ta xin trả lĐây là một bản công pháp cấp bậc chí tôn hoàn chỉnh, thuộc về loại tu thể, tên là: Bất Diệt Kim Thể, người tu luyện đến cấp độ đại thành thân thể bất tử bất diệt, đao thương bất nhậm, một quyền có thể dễ dàng phá núi..."
"Ta biết rồi, còn hai thứ còn lại đâu?" Minh Hạo cắt đứt lời giới thiệu dài dòng của hắn, lạnh lùng hỏi.
Lão giả có chút khó hiểu, hỏi lại: "Hai thứ còn lại là gì thưa ngài?"
"Thì vũ khí cùng đan dược đẳng cấp chí tôn chứ còn gì? Ta lúc nãy có nói mà?" Minh Hạo thấy hắn vẻ mặt khó hiểu, giải thích cho hắn.
Lão giả sắc mặt khó coi, da mặt nhăn nheo lại thành một nhúm, nhìn hắn giống như vừa bị người thông cúc đồng dạng.
Trầm mặc hồi lâu, hắn thở dài, mặt mũi khổ sáp, hai mắt đục ngầu nhìn Minh Hạo, lắc đầu nói: "Cái này không thể, ngài yêu cầu quá cao, phải biết dạng chí tôn cấp bậc này vô cùng hiếm có, không phải là rau cải trắng ở bên đường.
Hơn nửa đan dược cùng vũ khí thì càng hiếm có hơn, hai thứ này hiếm như lá mùa thu...
Lần này chúng ta thành thật xin lỗi vì đã làm phiền..."
Nói xong, lão giả khum người cung kính chào một cái, sau đó quay lại nhìn đám người trẻ tuổi kia, nói: "Chúng ta về thôi."
Đám người trẻ tuổi kia không nói gì, chỉ gật đầu, cùng lúc đứng dậy.
Ở khi đám người sắp đi ra khỏi cửa, âm thanh lạnh lùng từ phía sau vang lên.
"Khoang đã, ta cho các ngươi đi?"
Lão giả trong lòng biết có việc không tốt, lập tức quay đầu lại nhìn người thanh niên ngồi trên ghế, thần sắc bình tĩnh, trầm giọng hỏi: "Thế các hạ muốn gì?"
Từ cách xưng hô cung kính các ngài, chuyển thành các hạ, Minh Hạo có thể nghe rõ rệt, nhưng hắn lười quan tâm vấn đề này, hai mắt rinnegan, sharingan, một đỏ, một tím, nhìn lão giả, ngữ khí lạnh lùng nói: "Cũng không có gì nhiều. Chỉ cần ngươi đưa hai thứ còn lại là đan dược cùng vũ khí chí tôn liền có thể rời đi. Cái này coi như là bồi thường làm ta tốn thời gian với các ngươi."
Lão giả hai mắt đục ngầu sáng lên, từng tia sát ý hiện bắn ra, sắc mặt âm trầm, lạnh lùng nói: "Các hạ quá đáng, phải biết tộc chúng ta thuộc về loại cổ xưa, ta đây tiện nói luôn, ở bên trong tộc chúng ta có năm vị tiên đế tọa trấn, một vị chí tôn, ta biết các hạ thực lực vô cùng cường đại, nhưng có hơn 5 vị tiên đế, một vị chí tôn, hơn nửa chủng tộc chúng ta quan hệ rộng rãi...."
Minh Hạo nghe lão giả kể một đống cái gọi là 'cường đại' không khỏi khó chịu, hắn cắt đứt lời lão giả, nói: "Tốt, ta biết các ngươi cường đại, vậy thì sao, đừng nói các ngươi là cổ tộc tạp chủng gì đấy, cho dù là thần linh ta cũng phải lấy cho bằng được! Ta cho ngươi 5 phút để lựa chọn.
Một, ngươi trở về bẩm báo việc này với lão tổ hay gia chủ gì đó của ngươi, còn những người còn lại ở tại đây, coi như làm con tin chuộc lấy.
Hai. Ta đến chính cửa gia tộc ngươi đòi nợ, nếu gia tộc các ngươi không chịu trả nửa, ta sẽ giết toàn bộ người, sau đó cướp lấy... "
Đám người nghe Minh Hạo lời nói bá đạo, sắc mặt ai nấy đều một mảnh âm trầm.
Phải biết, bọn hắn cổ tộc, từ xưa đến nay chỉ có người khen nịnh bọn hắn, nào dám khinh thường, thậm chí uy hiếp?
"Ta cảm thấy ngươi chắc chỉ là loại ra vẻ miệng mạnh trong yếu, nên mới không dám lộ bộ mặt thật của mình. Hiện tại chúng ta muốn đi đấy, ngươi làm gì được chúng ta?" Một tên thanh niên, nhìn Minh Hạo khinh thường cười nói.
"Phốc!"
Người thanh niên vừa dứt lời, bỗng nhiên cái đầu của hắn lìa khỏi mình, sau đó cả thân thể bỗng nhiên không biết từ đâu bị một ngọn lửa đen thiêu đốt, trong vòng một giây, toàn bộ cơ thể hắn cháy rụi, không còn cặn bã để lại, dù chỉ một chút.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, khiến đám người không kịp phản ứng, hồi lâu sau, đám người mới lấy lại tinh thần, thần sắc vô cùng âm lãnh.
Lão giả nhìn Minh Hạo, sát ý sôi trào, nói: "Ngươi dám giết tộc nhân ta, ta sẽ bắt ngươi trả giá!"
Hắn vừa dứt lời, lại một tiếng 'phốc!" vang lên.
Đám người nghe tiếng phốc này, bọn hắn lấy lại tinh thần nhìn lại, chỉ thấy đầu lâu của lão giả như người thanh niên kia rơi rớt xuống, sau đó cả thân thể dính ngọn lửa đen, trong giây lát toàn bộ cơ thể lão giả bị thiêu cháy, không còn cặn bã để lại.
"Ngươi ngươi!" Đám người thấy lão giả chết, quay qua nhìn Minh Hạo đang ngồi trên ghế, thân thể run rẩy lấp bấp nói.
"Nếu các ngươi không nói coi như chọn thứ 1, tốt rồi, một người còn lại đi thông báo cho gia chủ, lão tổ, còn lại ở đây, à, ta nói trước, nếu ai dám hé miệng nói lời nào, đừng trách ta ra tay độc ác."
Minh Hạo nhìn đám người tà ác nói, sau đó hắn đứng dậy, từ từ bước tới đám người.
"Không..." Đám người thấy Minh Hạo bước đến, như đám cừu con gặp sói, cả đám sắc mặt trắng bệch, trong mắt hiện lên sợ hãi, lui ra sau vài bước...
...
. P/s: tối có chương
-Khi nãy định cho main đạp nát ngực con kia, nhưng thôi giờ mình tu rồi, nên sẽ không tà ác như vậy:))
← Ch. 106 | Ch. 108 → |