← Ch.111 | Ch.113 → |
"Phanh!"
Trong căn phòng tăm tối, vang lên tiếng đồ vật vỡ vụn âm thanh.
"Băng tộc vậy mà trong vòng một ngày toàn diệt! A!!! Ta muốn giết các ngươi Văn Phòng Dục Vọng!!!!"
Một người nam tử tóc đen để dài đến vai, ăn mặc quý phái, mi thanh mục tú, da trắng như em bé, giơ tay nhấc chân đều có một loại mị lực cuốn hút vô cùng, đây là một nam tử dùng bốn chữ 'phong hoa tuyệt đại' để hình dung hắn, chỉ là hiện giờ sắc mặt âm trầm vô cùng phá tan đi hình tượng này.
"Bình tĩnh điện hạ, không nên vì việc nhỏ mà tức giận phá hủy đại cục." Vào lúc này, một giọng nói âm lãnh vang lên, kèm theo đó một cái bóng đen quỷ dị xuất hiện sau lưng tên nam tử.
"Tốt ta nghe lời ngươi ..." Người nam tử hít sâu một hơi, thần sắc trở lại bình tĩnh trở lại, nhưng không thể che giấu được sâu trong đôi mắt hiện lên lửa giận chưa được dập tắt.
"Ta thật không ngờ tình thế lại đột nhiên xoay chuyển như vậy, mọi công sức, một nửa kế hoạch của ta hoàn toàn đổ sông đổ biển..." Người nam tử thở dài một hơi, có chút chán nản nói.
Bóng đen kia gật đầu đồng tình với nam tử, âm thanh vẫn như cũ âm lãnh nói: "Ta cũng thật không nghĩ mọi chuyện lại diễn ra như vậy, lũ băng tộc kia đúng là ngu xuẩn, không điều tra trước đối phương thực lực hư thực vậy mà đem toàn bộ vốn gốc bỏ vào đấy..."
"Không sao, chúng ta còn vài con cờ chưa lật, mất một con không quan trọng, quan trọng nhất chính là Văn Phòng Dục Vọng đó là thế lực nào lại có năng lực kinh khủng như thế? Nhất là khiến cho đại thiên thế giới âm thanh tắt đi, sau đó đem âm thanh lan truyền toàn bộ thế giới, theo sách cổ ghi lại, đây chỉ có phía trên Chí Tôn cấp bậc, dùng chân ngôn để thôi động pháp tắc mới có thể làm được."
Nghe bóng đen kia nói, người nam tử nhíu mày trầm tư, cái nhíu mày trầm tư này, khiến hắn tự nhiên lộ ra vài phần khí chất đặc biệt hấp dẫn người khác giới, nhất là các mỹ phụ nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, liền sẽ bị 100% sát thương trí mạng ngay lập tức, các nàng chắc chắn sẽ không do dự trao mình hiến thân cho hắn.
Hồi lâu sau, hắn ngẩng đầu nhìn bóng đen, ý tứ hỏi thăm: "Hay chúng ta thử thăm dò hắn?"
"Thăm dò?" bóng đen nhìn hắn lạnh lùng hỏi.
Người nam tử bình tĩnh nói: "Đúng, ta sẽ lấy phân thân đi đến cái gọi là Văn Phòng Dục Vọng, sau đó yêu cầu hắn giết một tên chí tôn chủ lực bên nhân tộc."
Bóng đen suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Ngươi cẩn thận, dù sao không biết vị kia tính cách cùng quyền năng mạnh đến thế nào."
...
Một nơi tràn đầy máu, tất cả đều là máu cùng máu, ở giữa đám máu này chính là một cái lò màu đen khổng lồ, hình thù giống như lò luyện đan, bỗng nhiên, nấp lò hé ra, lộ ra năm ngón tay màu đỏ đang nhúc nhích, hình ảnh vô cùng kinh dị.
"Chuyện gì?"
Âm thanh già nua khàn khàn từ cái lò vang lên, âm thanh giống như đến từ vô tận tuế nguyệt xa xưa cổ lão truyền đến, thiên địa hư không theo đó vặn vẹo run rẩy một hồi, tựa như bị âm thanh này làm ảnh hưởng.
Lúc này, một huyết nhân thái độ cung kính quỳ dưới đất, hắn nói: "Thưa lão tổ, có đại sự xảy ra, là như vậy...."
"Ta đã biết, ngươi đi đi, nói cho bọn hắn biết, ta sắp đột phá cảnh giới Chí Tôn hậu kỳ, trong thời gian này hành sự cẩn thận, tốt nhất là đừng chọc đến người thần bí kia."
Nghe vậy, người quỳ dưới đất cung kính, âm thanh có chút vui mừng nói: "Vâng thưa lão tổ."
Nói xong, hắn tự biết thân biết phận mình, nhanh chóng lui ra ngoài.
...
Một tòa phủ xung quanh bao trùm lửa nóng, tại đây nhiệt độ nóng đến hơn 100 độ C, nếu người thường đi vào liền sẽ trong vòng ba giây bị nhiệt độ này nướng thành heo quay ngay lập tức.
Bên trong tòa phủ, Tiêu Viêm thần sắc lạnh nhạt lật xem từng bản báo cáo, khi đọc phần băng tộc, ánh mắt không khỏi dừng lại vài giây, sau khi đọc xong, hắn tay sờ sờ cằm, trầm tư vài giây, hắn ngẩng đầu lên kêu một tiếng.
"Người đâu!"
Âm thanh vừa dứt, có một lão già bước vào phòng, cung kính quỳ xuống: "Có lão nô!"
"Ngày mai chuẩn bị thu xếp, đem theo ba kiện chí tôn vũ khí làm quà tặng, đi đến Văn Phòng Dục Vọng biếu tặng người thần bí kia."
"Được rồi, ngươi lui ra đi."
"Vâng thưa Viêm Đế!" Lão già thần sắc cung kính, nhanh chóng lui ra khỏi phòng, để lại một người Tiêu Viêm trong phòng, trầm mặc hồi lâu, chỉ nghe hắn thở dài, lẩm bẩm nói: "Mong hắn là bạn không phải kẻ địch, nếu không nhân tộc chỉ sợ gặp kiếp nạn..."
...
Tin Băng tộc diệt vong, tin tức chỉ trong nửa ngày lan truyền đến tai toàn bộ thế lực lớn nhỏ, khiến đám người kinh hoảng nhất là, Băng tộc, một trong những chủng tộc cổ xưa nhất đại thiên thế giới trong vòng nửa ngày hoàn toàn biến mất.
Nhất thời, một làn sóng dữ điên cuồng ập đến đại thiên thế giới, đông đảo thế lực, tông môn đại phái, thế gia, lão tổ sắc mặt đồng loạt đại biến sắc, nhất trí ra cấm lệnh cho con em không được phép tùy tiện gây sự với Văn Phòng Dục Vọng, người đệ tử con em nào không nghe lệnh, lập tức chém chết ngay tại chỗ, bất luận tội.
Các siêu cấp cổ tộc, thế lực, môn phái nhanh chóng làm ra hành động, mõi người đều có ý đồ riêng, nhưng tất cả đều có một điểm chung: phái người đến Văn Phòng Dục Vọng để lấy lòng, thứ hai để thăm dò xem là ai đứng sau chuyện này, thuộc về thế lực nào?
Bọn hắn không yên tâm khi có một nhân tố không ổn định xuất hiện, dù nhân tố đó chỉ là một chút.
Một nhân tố không ổn định, có thể phá hoại toàn bộ đại cục do bọn hắn bố trí, đây là thứ không được phép xuất hiện, cho đến khi nhân tố đó được xác định tốt hay xấu bọn hắn mới quyết định bước tiếp theo.
...
Trong hư không hắc ám tràn ngập cuồng bạo linh khí, một mỹ nữ nhắm mắt ngồi tại đây, mặc dù xung quanh linh khí cuồng bạo, nhưng cả thân thể nàng giống như hòa tan cùng đám linh khí cuồng bạo này.
Linh khí cuồng bạo chính là tập hợp nhiều loại khí khác nhau, ví như: ma khí, thiên địa linh khí, yêu khí, sát khí.... Khi có người hít chúng vào, linh khí cuồng bạo này sẽ tàn phá toàn bộ cơ thể, nhẹ phế, nặng bạo thể mà chết.
Mỹ nữ vẫn hít thở như thường, tựa như linh khí cuồng bạo không ảnh hưởng gì tới nàng.
Một đầu tóc đen để dài đến hông, mặc một áo bào trắng, cả thân tỏa ra khí tức quý phái mà thánh khiết, tựa như vị phật quan âm bồ tát đồng dạng. Chỉ là lúc này sắc mặt nàng trắng bệch không còn chút màu, hơi thở lúc nhanh lúc chậm, giống như người bị bệnh nặng sắp chết đang hấp hối.
Thỉnh thoảng, từ miệng nàng rên rỉ vài tiếng "Ah~~!", âm thanh vô cùng dâm đãng mà quyến rũ mê hoặc lòng người.
"Tên đáng chết, rốt cuộc ngươi đã tới đây, lần này ta không đích thân lấy bản thể tới giết ngươi, ta không phải Miêu Huyễn Nguyệt!"
Miêu Huyễn Nguyệt mở mắt ra, đôi mắt đẹp của nàng tựa như nhìn thấu hư không, trong chốc lát toàn bộ hắc ám xung quanh tan biến, thay vào đó là cảnh tượng rừng rậm núi non, tới đó là hình ảnh của một vị thiếu niên dáng vẻ lười biếng đang trần chuồng ôm người con gái nào đó ...
"Vô sỉ!"
Thấy cảnh này, Miêu Huyện Nguyệt sắc mặt đỏ lên chửi một tiếng, bỗng nhiên thân thể nàng lại run rẩy dữ dội, có thể lấy mắt thường thấy được thân thể nàng bắt đầu đỏ lên nhanh chóng, phía dưới nơi nào đó một mảnh đã ẩm ướt...
"Ah~~ "Âm thanh rên rỉ mị hoặc từ miệng Băng Lung Linh lần nửa lan truyền ra, âm thanh xuyên qua tầng tầng hư không, nếu có nam nhân nghe được cái âm thanh này cùng nhìn thấy bộ dáng của nàng hiện tại, chắc chắn jj của người đó trong vòng ba giây đứng lên chào cờ ngay lập tức.
Cùng lúc đó, bánh xe vận mệnh vô hình bắt đầu chậm chạp chuyển động.
...
Minh Hạo sờ sờ cằm, mắt nhìn Băng Lung Linh điên cuồng vùng vẫy dưới đất, sau một lúc, khóe miệng hắn vểnh lên như nghĩ ra gì, hai tay chậm rãi kết ấn.
"Bồng!" "Bồng!" "Bồng!" "Bồng!"
Một giây sau, bốn người y chang Minh Hạo xuất hiện, sau đó bốn tên phân công, chia nhau ra làm việc, mõi tên một nhiệm vụ khác nhau: hai người đi rừng, hai người đi cúc, một người còn lại đi miệng...
Đây chính là trong truyền thuyết, Phân Thân gangbang mà chúng ta ở thế kỷ 21 hentai thường hay đọc!!!
"A***"
Tiếng kêu thảm thiết vang lên khắp khu rừng... khiến người nghe mà ngại ngùng.
.........
P/s:
-Hồi qua cúp điện từ sáng đến 5h chiều mới có...
← Ch. 111 | Ch. 113 → |