← Ch.259 | Ch.261 → |
Nghĩ đến tin đồn, Hàm Tôn biểu tình trở nên phong phú.
Nhìn đám quân nhân trong phòng, hắn trầm giọng ra lệnh: "Toàn bộ lui ra ngoài, không cho phép nghe, nhìn."
"Vâng tổng tư lệnh."
Mệnh lệnh của tổng tư lệnh chính là lệnh trời, đám lính là con của trời, ngay lập tức không nói lời nào đi ra khỏi phòng.
Hàm Tôn hít sâu một hơi, nhìn màn hình chậm rãi hỏi: "Ngươi chính là Kim Minh Hạo, từng một đời siêu cấp thiên tài? Uy chấn vũ trụ?"
Minh Hạo ngẩn ra, có hơi bất ngờ Hàm Tôn sẽ hỏi như vậy, có điều việc này không có gì giấu diếm, Minh Hạo vẫn gật đầu nói: "Đúng vậy, Kim Minh Hạo là tên ta, không ngờ hai ngàn năm trôi qua vậy mà còn có người nhớ ta."
Hai ngàn năm trong đó, chính là lạc trôi hơn mười đời con cháu rồi.
"Ngươi là quỷ hay người?" Hàm Tôn nội tâm chấn động không nói nên lời, một lúc sau phun ra một câu hỏi. Sau đó hắn biết mình thất thố, nhanh chóng nói: "Ta là thất thố, chào mừng ngài Minh Hạo cựu tổng tư lệnh trở về, không biết ngài về đây để làm gì?"
Giọng nói chuyển biến thành cung kính, không cung kính không được a, một cái phất tay tiêu diệt hạm đội các loại, hơn nửa hiện tại trải qua hai ngàn năm, ai biết tên quái vật này mạnh bao nhiêu?
"Cựu tổng tư lệnh." Minh Hạo có chút buồn cười, nhìn hắn hỏi: "Ta ở hai ngàn năm trước từng một tay tiêu diệt hạm đội liên bang, coi như phản liên bang, ngươi tại sao còn gọi ta là cựu tổng tư lệnh?"
Hàm Tôn cứng họng, hơi suy nghĩ một chút, nói ngay: "Sau khi ngài đánh giết toàn bộ liên minh hắc ám, hơn nửa bởi vì chuyện đó trải qua hơn ngàn năm, coi như mọi thứ xí xóa."
Minh Hạo gật đầu, trong lòng có chút buồn cười nhưng cũng không vạch trần ra, nói: " Còn chuyện ta đến đây làm gì rất đơn giản, ta và gia đình muốn nghỉ ngơi thôi nên ngươi yên tâm, trừ phi có tên não tàn nào đó đến gây sự với ta."
"Vâng vâng, cựu tổng tư lệnh." Hàm Tôn gật đầu lia lịa như đứa con nít, cung kính nói: "Ta lập tức sắp xếp ngay, ngài chờ một chút."
Trong giọng nói Hàm Tôn có chút hưng phấn, nếu liên bang có lão quái vật này tọa trấn, đám kia làm sao dám đánh tới? Lần này thật sự trúng mánh lớn!!!
"Ừ." Minh Hạo gật đầu.
...
"Chúng ta thay mặt chính phủ liên bang nhân loại thông báo, bởi vì vấn đề an toàn của toàn liên bang nhân loại, cho nên xin mời các vị tránh ra..."
Một nhóm phi thuyền liên bang quân đội đi tới, bọn hắn xua đuổi những người đang vây xem thuyền ma, sau đó lập ra một vòng bảo vệ nghiêm ngặt một ngàn mét xung quanh, không ai được phép bước vào.
Đám người xem thuyền ma bị xua đuổi dù tức giận cũng không làm gì, đành phất tay bỏ về.
Tại lúc này, một chiếc phi thuyền to lớn từ phía liên bang đi đến, chiếc thuyền mở ra khoang cửa, một cái cầu nối hướng về phía thuyền ma bay tới.
Thuyền ma lúc này khoang cửa mở ra, tối với cầu nối phi thuyền liên bang, thành lập nên cây cầu ngắn hạn giữa hai bên.
Minh Hạo đoàn người từ bên trong phi thuyền đi ra.
Hàm Tôn với đám binh lính mở to mắt nhìn đoàn người, từng tiếng nuốt nước bọt "ực ực" vang lên, nơi đũng quần ai nấy nhô cao lên so với bình thường.
"Quá xinh đẹp..."
"Đám nữ nhân này là thần tiên? Ta muốn có một người..."
Mọi người, kể cả Hàm Tôn ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm đoàn người Minh Hạo, nói đúng hơn là nhìn chằm chằm đám mỹ nữ.
"Hắn chính là cấm kỵ." Hàm Tôn trong đầu vang lên tiếng nói, tinh thần nháy mắt chấn tỉnh lại, nhìn thấy đám lính thần sắc dâm đãng, hắn la lên một tiếng: "Tỉnh lại cho ta!"
Một tiếng thét mang theo khí tức hùng hồn ập tới, đám binh lính từ trong mê mẩn bừng tỉnh lại, thân thể run run không dám nhìn tiếp.
Minh Hạo trong mắt hiện ra tia tán thưởng, nếu như đám này còn lấn tới, hắn không ngại một quyền xóa sổ toàn bộ người ở đây.
Đoàn người theo chỉ dẫn, được chính phủ quân đội liên bang sắp xếp cho một căn biệt thự riêng khá xa ngoại thành, bên ngoài đứng canh gác đầy binh lính liên bang, tránh các phiền phức không mời mà tới.
...
Trên đường đi, đám nữ đến từ dị giới lần đầu thấy khoa học kỹ thuật tương lai liên tục hô lên, chỉ chỉ chỏ chỏ, liên tục hỏi Minh Hạo cái này là gì, làm sao...
Dù trải qua hai ngàn năm, mọi thứ gần như thay đổi, nhưng phải biết Minh Hạo từng là học sinh hoàn mỹ, đạt tối đa tất cả điểm.
Lại thêm thực lực, dùng tinh thần lực điều tra, ngay lập tức biết thứ kia là gì, vận dụng ra sao.
Cho nên ít ra không bị quê trước mặt đám nữ.
Riêng Hàm Tôn bên cạnh tự mình hộ tống có chút thất kinh với kiến thức kinh khủng, cũng như lý giải của Minh Hạo, trong lòng càng thêm kính nể hắn.
Để bảo đảm an toàn, Minh Hạo phân ra một phân thân, bảo vệ đám bọn họ.
...
Sắp xếp xong gia đình mình.
Minh Hạo được Hàm Tôn mời gặp ở phòng riêng.
Ngồi trên ghế, Hàm Tôn nhìn Minh Hạo cung cung kính kính nói: "Cựu tổng tư lệnh, ta muốn có việc muốn nhờ ngươi?"
Nếu người bên ngoài thấy được vẻ mặt cung kính của Hàm Tôn sẽ giật mình khó tin. Đường đường là một tổng tư lệnh, thống lĩnh toàn bộ quân đội liên bang, là người có quyền lực nhất trong giới xã hội, vậy mà hiện tại vẻ mặt cung kính như con chó trước mặt chủ nhân đồng dạng.
"Việc gì." Minh Hạo nhàn nhạt hỏi, nếu lão già này giúp hắn, hắn cũng không ngại giúp lại một lần, dù sao hắn không muốn nợ ai.
"Là như thế này, liên bang nhân loại chúng ta đang gặp nguy hiểm, cần ngài ra tay cứu giúp." Hàm Tôn vẻ mặt khó khăn nói.
"Nguy hiểm?" Minh Hạo biết liên bang nhân loại gặp phiền phức nào đó, hơn nửa phiền phức vô cùng to lớn cho nên Hàm Tôn mới tìm hắn.
Minh Hạo nói: "Ngươi nói rõ tình hình hiện tại xem nào."
500 năm trước, một cuộc chiến mới nổ ra.
Nguyên nhân dẫn đến cuộc chiến chính là một chủng tộc mới xuất hiện, tuyên chiến toàn bộ chủng tộc trong vũ trụ, thậm chí nhân loại liên bang không muốn cũng phải đưa quân tham chiến.
Trong đó chia làm hai phe.
Một phe các bên tham chiến chống lại kẻ địch, gồm nhân loại, các chủng tộc khác như băng, hỏa... liên minh với nhau, còn gọi là phe Universal Peace (Hòa Bình Vũ Trụ), được viết tắt là: (UP).
Một phe còn lại, chính là phe gây chiến khắp vũ trụ, được đặt tên là Blood Devil (BD)
Hai phe đánh nhau kịch liệt, toàn bộ vũ trụ rơi vào trạng thái chiến tranh.
Phe UP do nhiều thế lực, cũng như chủng tộc cấu tạo thành, còn phe BD chỉ có một chủng tộc. Nhìn như lấy đông hiếp ít, nhưng thực ra phe BD mạnh hơn phe UP vài lần. Có thể một mình cùng lúc *** nhiều chủng tộc cùng lúc.
500 năm chiến tranh hai bên đánh nhau không ngừng nghỉ, con số thương vong ngày một tăng cao, lên đến một con số kinh khủng.
Bên phe UP tăng lên con số 269 tỷ, phe bên kia 124 tỷ."
Minh Hạo nghe vậy hơi kinh ngạc, "Làm sao bên phe UP số người tử vong cao gấp hai lần phe BD?"
Hàm Tôn thở dài, hắn nói: "Phe BD có năng lực khá kỳ lạ, có thể đem mọi chiêu thức vô hiệu."
"Hơn nửa, theo điều tra của chúng ta, phe BD đứa con vừa sinh ra mang trong mình trí tuệ tuyệt đỉnh, sức mạnh rất lớn, ngang với cảnh giới Võ Kim."
"Hiện tại tình hình rất nguy cấp, chúng ta phe liên minh UP tài nguyên, cũng như nhân lực gần như cạn kiệt. Các tinh cầu thuộc quản lý, cũng như mỏ tài nguyên của chúng ta gần như bị phe BD chiếm hết."
Minh Hạo gật đầu, coi như đã hiểu, nếu đứa bé vừa sinh ra đạt cảnh giới Võ Kim, từ nhỏ được tu luyện, như vậy trưởng thành đạt đến cảnh giới Địa Liệt, Thiên Khung dễ như ăn bánh.
Minh Hạo cảm giác chuyện này có chút kỳ lạ, nhưng không biết lạ ở điểm nào.
"Được, ngươi cho ta chức vụ nào đó dẫn binh đi. Ta lần này sẽ giúp ngươi." Minh Hạo suy nghĩ nói, dù sao nơi này cũng là quê hương cha mẹ hắn, với lại cha mẹ hiện tại ở đây, hắn không muốn lại có phiền phức khác tìm đến liên lụy cha mẹ mình.
"Cám ơn Cựu Tổng Tư Lệnh." Hàm Tôn đứng lên, cúi đầu một cái nói.
"Không có gì, à mà ngươi tên gì, ta chưa biết tên ngươi." Minh Hạo hỏi, hắn có thể biết được tên người khác thông qua tinh thần lực xâm nhập ý thức hải của bọn hắn đọc trí nhớ, nhưng hắn lười làm như vậy.
"Ta tên Hàm Tôn thưa ngài." Hàm Tôn cười đáp.
"Họ Hàm?" Minh Hạo cảm giác có chút quen quen nhưng lại không nhớ được ở đâu.
"Hàm Ngạo...Hàm Tuyết..." Minh Hạo lẩm bẩm, ánh mắt sáng lên, nhìn Hàm Tôn hỏi: "Ngươi có quan hệ gì với Hàm Ngạo, Hàm Tuyết?"
"Hàm Ngạo, Hàm Tuyết?" Hàm Tôn ngẩn ra, ngay lập tức nói: "Ngài quen với tổ tiên ta?"
"Ừ" Minh Hạo nhìn hắn cười, "Coi như có một chút quen biết..."
Trong mắt Minh Hạo hiện ra một tia tưởng niệm.
Hắn còn nhớ lần đầu mỹ nữ đi ra ngoài thế giới của hắn khi đó là Hàm Tuyết.
Cũng là người bị hắn SM đầu tiên.
Lúc đó thấy nàng chảnh chó quá, Minh Hạo thừa cơ nàng ngất xỉu, lấy chân đạp vào chỗ ấy đến tím ngắt.
Nhớ đến đây, mặt già Minh Hạo hơi đỏ lên, nói: "Hai người đó đã qua đời rồi à?"
Hàm Tôn trong mắt hiện lên tia buồn bã, nói: "Vâng, đã qua đời..."
Sau đó trên mặt hiện lên tự hào, nói: "Sau khi ngài biến mất, cựu tổ tiên ta, cũng là Hàm Ngạo lên nắm quyền tổng tư lệnh, đem một cái liên bang trống rỗng nhanh chóng xây dựng lên."
"Tới đó là Hàm Tuyết cựu tổ, nàng cũng rất xuất sắc, dù là một nữ nhi nhưng không thua kém đấng mầy râu. Thừa kế cha mình, nàng lên làm nữ tư lệnh đầu tiên trong lịch sử liên bang, chỉ huy, xây dựng quân đội lớn mạnh..."
"Và tới đời người, hơn mười đời nhà họ Hàm ngươi làm tổng tư lệnh." Minh Hạo lúc này nói tiếp.
"Đúng vậy, ạch..." Hàm Tôn theo bản năng gật đầu sau đó cảm giác không đúng.
"A, đúng là con ông cháu cha phiên bản tương lai a, còn là hơn mười đời." Minh Hạo nhìn hắn vẻ mặt cứng ngắt âm thầm nói.
"Không có gì, ngươi sắp xếp đi có chuyện gì liên lạc ta. Ta trở về nghỉ trước."
Minh Hạo phất tay cười nói, sau đó không dấu hiệu biến mất, để lại Hàm Tôn trong lòng một mảnh kinh sợ, kính nể.
...
P_S:
Tác giả xin ý kiến:
Loa loa loa ": Ta định viết Võng Du> cần ý kiến:@@:D
← Ch. 259 | Ch. 261 → |