← Ch.261 | Ch.263 → |
"Chẳng lẽ lão cha thật sự dê xòm?" Minh Hạo bó tay với người cha này, đúng là một người cha hiếm có cực phẩm a.
Nhìn cái kia vẻ mặt soái ca tràn đầy bình tĩnh, vẻ mặt vô tội, tựa như một con cừu thiện lương không phải là sói. Bất quá, trong ánh mắt của Minh Hạo lại khác, đó là một con cừu đội lột sói.
"Ha ha" Kim Long cười rộ lên một tiếng, trong lúc hắn cười, lộ ra hàm răng trắng ngần bóng loáng như ngà voi, khiến mỹ phụ vẻ mặt xấu hổ không khỏi ngẩn ngơ vài giây, tim đập nhanh hơn một chút.
Kim Long cười xong, quay ra phía sau nhìn mỹ phụ, hắn động tác giống như một nhà quý tộc thực sự, khom người xuống, nhã nhặn nói: "Là lỗi của ta, ta thành thật xin lỗi ngươi."
Một câu ngắn gọn ý tứ hàm xúc, giọng nói trầm ổn phát ra, kết hợp với khuôn mặt tuấn lãng, dễ dàng gây ra cho người ta thiện cảm, đây chính là một loại có thể sát thương ngàn vạn cô gái nha, nhất là đối với thục phụ.
"A, không sao, không sao." Thấy dáng vẻ soái ca Kim Long, mỹ phụ có hơi ngơ ngác lắc đầu
"Thật đẹp trai, lại lịch sự, có thể thật sự hắn không cố ý, không biết hắn có vợ chưa...." Vừa nghĩ đến thế, hai bên má nàng không tự chủ hồng hào lên.
"Cám ơn ngươi đã hiểu." Kim Long vẻ mặt chân thành nói.
Toàn bộ quá trình chém gió thành bão của Kim Long đều thu vào trong mắt Minh Hạo. Hắn thú thật, nhìn hình dáng lão cha lúc này thật muốn ói một cái. Bất quá, trong lòng hắn âm thầm giơ lên ngón tay cái, không hổ là lão cha, diễn xuất thật tài tình chân thật, nếu ở thế kỷ 21 lão sẽ được chọn thành diễn viên holywood xuất sắc nhất mùa giải a.
Chuyện này cứ như vậy trải qua, coi như một cái trò hề đi.
"Đã tới nơi mua sắm rượu, xin mời quý ngài và quý bà bước ra thang máy..."
Âm thanh thông báo vang lên, mọi người cùng nhau bước ra ngoài, đúng lúc này mỹ phụ kia kêu Kim Long lại một tiếng.
"Ngươi...ngươi tên gì." Mỹ phụ giống như thiếu nữ, rụt rè hỏi.
"Ta? Ta tên Kim Long." Kim Long nở nụ cười coi là soái trai nhất nói.
Mỹ phụ gật đầu, có chút ngần ngại giới thiệu mình."Ta tên là Dịu Nhã, 31 tuổi. Hiện tại độc thân, từng chia tay một lần."
Kim Long mặt không đỏ, tim không nhảy gật đầu, nói "Thật trùng hợp, ta cũng 31 tuổi, hiện tại độc thân."
"Aa... Có thể chúng ta có duyên." Nghe Kim Long nói cùng mình 31 tuổi, Dịu Nhã tim càng đập nhanh hơn, trong lòng nghĩ "Chẳng lẽ thật sự trùng hợp, ông trời an bài cho ta một người nam nhân sao?"
Có thể cho ta.. xin số liên lạc của ngươi được không?" Dịu Nhã nhìn xung quanh, thấy không ai chú ý, nàng đi tới bên người Kim Long nhỏ giọng.
Minh Hạo giả bộ làm ngơ quay qua một bên như không nhìn, nghe thấy, trong lòng có chút buồn bực, chẳng lẽ lão cha thật sự muốn ngoại tình cắm sừng mẹ, à không, phải nói là muốn đạp hai thuyền a. Có điều hắn không quan tâm a, cùng lắm nói với mẹ là được cạc cạc.
"Số liên lạc?" Kim Long ngẩn ra, hắn mới trở lại đây, làm gì có số liên lạc nha?
Thấy Kim Long ngẩn người, Dịu Nhã hiểu lầm, tưởng hắn không muốn cho mình, nói: "Ngươi không cho ta?"
"Ta bỏ quên ở nhà." Kim Long có chút bối rối, mặt dày như tường thành nói.
"Thật không có?" Dịu Nhã nhìn Kim Long với ánh mắt kì dị, như nhìn người trong rừng mới đi ra.
"Thật, không có, bởi vì vội quá nên bỏ quên ở nhà." Kim Long gật đầu thành thật nói.
Dịu Nhã nhìn một vòng Kim Long, trong mắt hiện lên nghi ngờ.
"Đây, cầm lấy, ta đã lưu vào, có gì chúng ta liên lạc." Dịu Nhã cuối cùng từ trong túi đồ lấy ra một cái nhỏ gọn giống chiếc điện thoại, đưa cho Kim Long.
Kim Long gật đầu nói: "Cám ơn, có dịp sẽ liên lạc với ngươi."
"Nhớ liên lạc thường xuyên, ta đi đây." Dịu Nhã mỉm cười xinh đẹp, phất tay rời đi.
Nụ cười như hoa, dịu dàng như tên.
Kim Long ngẩn người nhìn nụ cười của Dịu Nhã.
Mặc dù Dịu Nhã không phải loại xinh đẹp như thần tiên từ trong tranh bước ra như Phương Tuyết, nhưng lại có điểm nào đó cuốn hút người khác, đặc biệt là nụ cười của nàn.
Minh Hạo lúc này đi đến, nhìn Kim Long ngẩn ra tò mò hỏi: "Cha, thật sự ngươi muốn..."
Minh Hạo còn chưa nói hết, Kim Long một tay cốc đầu hắn, vẻ mặt lạnh chưa từng có, trầm giọng nói "Đừng nói với mẹ ngươi, nếu ngươi mà nói coi chừng ta, hiểu chưa?"
"Còn có, nếu đứng trước mặt nàng, cấm gọi ta là cha, tốt nhất đừng cho nàng biết mối quan hệ chúng ta, biết chưa?
"Rồi rồi..." Minh Hạo bị cốc đầu có chút tức giận, quyết định mặc kệ lão này, muốn làm gì làm, hắn cũng lười quản, miễn sao lão cha này không làm mẹ buồn là được.
Sau đó hai cha con đi vào bên trong.
Từng cái màn hình hiện lên hình ảnh rượu, giới thiệu, cũng như các thành phần.
"Rượu Bách Nam
Giá: 60 tỷ liên bang đồng (LBĐ)
Cấp: A
Giới thiệu: loại rượu được bào chế gồm nhiều nguyên liệu quý hiếm, uống vào cảm giác nóng cực độ, tăng lên 5% tốc độ tu luyện trong một giờ (chỉ hiệu quả ở cảnh giới Thiên Khung trở xuống)"
"Rượu Nha Hồn.
Giá: 100 tỷ LBĐ.
Cấp: S
Giới thiệu: loại rượu cực hiếm, được ủ rượu trong tầng hầm dưới 100 độ C. Bên trong có các nguyên liệu cực hiểm như: Atuma, Lojza, Naajha...tăng tốc độ tu luyện 5% (Chỉ hiệu quả với cảnh giới Thiên Khung)"
...
"A, quá nhiều rượu, nên mua cái nào đây?" Hồi trẻ Kim Long từng là cái phong hoa nam nhân, cũng là một cái sâu rượu, vừa nhìn muôn ngàn vạn chủng rượu liền kìm không được nước miếng.
"Ngươi quá đáng, rõ ràng là ta thấy trước, đáng lẽ là ta mua mới đúng, tại sao ngươi lại giành của ta!?"
"Hừ, ngươi thấy thì thế nào, trả tiền trước mới đúng. Như vậy ta là ta trả tiền trước, ta có quyền mua."
Kim Long và Minh Hạo đi vòng vòng xem các loại rượu, lúc này từ xa truyền đến tiếng nói vang thuộc, hai người đi tới.
Đứng không xa đằng kia, có ba người, một nam hai nữ.
Toàn bộ ba người tuổi tác trên ba mươi, mà nhìn bộ dáng, hai bên đang xích mích với nhau.
"Dịu Nhã?" Kim Long và Minh Hạo đi tới.
Bởi vì có căn dặn của Kim Long, Minh Hạo giả bộ không quen biết đứng cách đó không xa.
Thấy Kim Long di tới, Dịu Nhã trong mắt hiện lên vui mừng, sau đó nàng chỉ vào hai người nam nữ kia, giận dữ nói: "Ngươi mau giúp ta, hai người kia thật quá đáng, rõ ràng ta thấy trước, ta ý định đem thẻ đưa vào để mua chai rượu, ai ngờ hai người họ đột nhiên đi tới, đem thẻ bất ngờ đưa vào mà không nói một tiếng..."
Kim Long đã hiểu toàn bộ sự việc, có điều thắc mắc, sao nàng không mua chai khác?
Liếc qua nhìn màn ảnh bên cạnh, vừa nhìn hắn có chút giật mình.
"Rượu Thú Tinh Không (hàng hiếm, 1 chai duy nhất)
Cấp: SS
Giá: 9811 tỷ LBĐ
Giới thiệu: loại rượu lấy nguyên liệu từ tinh không thú, ủ hơn 1500 năm, là loại rượu quý hiếm tuyệt đỉnh. Tăng 50% tốc độ tu luyện trong 1 tiếng (chỉ tác dụng với cảnh giới Anh Hùng)."
Âm thầm đánh giá lại Dịu Nhã, nhìn nàng mặc đồ không có cao sang hay ngọc ngà gì nhiều, nhưng lại có thể mua hơn 9811 tỷ LBĐ, quan trọng nhất, chỉ là một chai rượu lại dám bỏ ra một số tiền lớn đến thế.
"Hừ, Dịu Nhã ngươi cái quả phụ, đúng là loại đàn bà lăng nhăng dâm đãng, chồng ngươi mới chết cách đây vài năm vậy mà đã nhanh kiếm một tên trai bao rồi."
"Ngươi, ta không phải loại như vậy." Dịu Nhã nào nhịn được bị người gọi là đàn bà dâm đãng, nàng lớn tiếng nói.
Nàng lúc này còn chưa chính thức thành lập quan hệ với Kim Long, làm sao chấp nhận bị người nói như vậy.
Về phần Kim Long, sắc mặt đã sớm âm trầm khi nghe người kêu hắn là trai bao. Nghĩ thử, ở 2000 năm trước hắn từng là một tên quân nhân địa vị cao, người người kính trọng. Hiện tại bị người gọi là trai bao, dù hắn tu tâm dưỡng tánh tốt, nhưng làm sao chịu cho nổi sỉ nhục này?"
"Bạch"
Một cái tát vang dội, má mỹ phụ vừa nói ra trong nháy mắt hồng lên, năm dấu tay in rõ ràng trên mặt nàng.
"Ngươi, Oaaaa, ngươi dám đánh ta." Mỹ phụ cảm nhận mặt mình đau rát, hơn nửa bên trong hàm răng rung rinh như muốn rơi ra ngoài.
Đôi mắt chuyển vòng tròn, từng đoàn đom đóm bay lượn xung quanh, nàng "rầm" một cái ngã xuống đất tại chỗ.
Nằm dưới đất, mỹ phụ khóc lên như đứa bé, khiến mọi người đang mua đồ quay lại nhìn.
Minh Hạo âm thầm giơ lên ngón tay, "Lão cha dù già nhưng chưa mất răng cọp..."
"Không được Kim Long. Nàng ta là con dâu của chủ tịch tập đoàn khai thác ruby tinh không, quan hệ rất rộng lớn!"
Dịu Nhã biến sắc hoảng sợ nói, nàng không sợ mình bị làm gì, dù sao nàng là người có bối cảnh ở sau giúp. Nhưng Kim Long thì khác, nàng không biết hắn bối cảnh ra sao, nếu như là gia cảnh bình thường dù nàng muốn giúp cũng giúp không được...
"Dám đánh mặt vợ ta, ngươi đi chết đi." Trung niên bên cạnh sắc mặt tái mét, đằng đằng sát khí, một chưởng đánh vào đầu Kim Long, ý định đánh chết hắn, dù không chết cũng bị điên điên khùng khùng thậm chí trở thành người thực vật.
Chiêu này có thể là ác độc cực điểm.
"Ngươi chết mới đúng." Kim Long khi ra tay đã kiềm chế lại, ít nhất hắn không muốn đánh chết phụ nữ loại chân yếu tay mềm, nhưng đàn ông thì khác.
Kim Long phất tay một cái, luồng khí trắng từ trong bàn tay thả ra, hình thành loại con dao không khí, đâm vào ngực người trung niên kia
"Phốc"
Nơi ngực trung niên xuất hiện lỗ thủng máu, tay trung niên đánh tới Kim Long theo đó dừng lại giữa không trung.
Trung niên thần sắc khó tin, cuối đầu nhìn nơi ngực mình, có thể thấy rõ bên trong tình trạng, trái tim màu đỏ thủng một lỗ lớn, đã ngừng đập.
"Rầm!"
Một giây sau, trung niên thi thể cứng ngắt ngã xuống đất tắt thở, để lại đám người ánh mắt kinh ngạc, sợ hãi, kính nể nhìn Kim Long.
Dịu Nhã, mỹ phụ nằm dưới đất há hốc mồm, ánh mắt không dám tin nhìn Kim Long, tựa như không nghĩ đến Kim Long sẽ làm ra chuyện như vậy.
"A, giết người!!!!" Mỹ phụ ngồi dưới đất lần đầu tiên thấy người chết kinh hoảng la lên, tiếng la cao vút, dù từ xa đều có thể nghe thấy.
*****
"A giết người!"
Mỹ phụ ngồi dưới đất sợ hãi la lên một tiếng, bởi vì tiếng la rất lớn, thu hút một lượng lớn người xung quanh nhìn tới.
"Ai, ai dám cả gan ở nơi này giết người?."
Nghe tiếng thét, đội bảo vệ gần đó hùng hổ chạy tới.
"Là hắn, chính là hắn." Mỹ phụ khuôn mặt trắng bệch chỉ tay về Kim Long nói.
Đội bảo vệ trong đó, một người đàn ông cao lớn vạm vỡ mặt mày biến sắc.
Không phải vì Kim Long, mà là vì người nằm dưới đất.
Hắn quen biết người này, đây là con trai tập đoàn Kim Cương Ruby, Phạm Minh Tiến.
Một tập đoàn lớn nhất liên bang nhân loại, nhờ vào việc khai thác tài nguyên ở tinh không, nhất là đem ruby bán cho võ giả.
Mà số người tu luyện đây? 1 tỷ? 10 tỷ? 100 tỷ?...
Hơn nửa mỗi cảnh giới lên trên, chính là cần gấp đôi, thậm chí gấp ba, gấp mười số ruby ở cảnh giới cũ.
Có thể nghĩ số tiền kiếm được từ việc bán ruby con số khủng khiếp cỡ nào.
"Con trai cưng tập đoàn Kim Cương Ruby chết, lần này xảy ra chuyện lớn." Đằng Thất Thiên trong lòng âm thầm nghĩ, mặt ngoài bình tĩnh nhìn về Kim Long, chỉ về thi thể dưới đất lạnh lùng hỏi: "Ngươi là kẻ giết người này?"
"Đúng vậy, người giết hắn chính là ta." Kim Long bình tĩnh nhận, hắn không phải là con chuột làm xong mà không dám nhận hèn nhát kia.
"Tốt lắm, người đâu bắt lại cho ta, chờ tòa án liên bang xét xử!" Đằng Thất Thiên ra lệnh cho mấy bảo vệ ở sau.
Đám bảo vệ nghe lệnh từ đội trưởng ngay lập tức chạy lên bao vây lại Kim Long.
"Cút!" Kim Long hét lên, khí tức trong chớp mắt dâng lên đỉnh điểm.
"Rầm!"
Phạm vi một trăm mét bên trong, trừ Minh Hạo và Dịu Nhã ra, mọi người đột nhiên đồng loạt quỳ xuống đất, mồ hôi trên người ra như mưa.
"Làm sao có thể, chẳng lẽ người này cảnh giới Anh Hùng?"
Đám người hô hấp cứng lại, tựa như có tảng đá chặn lại nơi họng, khiến bọn hắn không thở nổi, trong nội tâm sợ hãi tận cùng bay lên.
"Hắn...cảnh giới vượt qua Anh Hùng!"
Một số người ít nhiều gì có địa vị ở liên bang, trong đó có Dịu Nhã, mỹ phụ. Hai người biết một số chuyện mà người thường không biết được.
Mỹ phụ nằm dưới đất sắc mặt trắng bệch không còn chút máu, thân thể có chút run rẩy nho nhỏ, trong mắt không che giấu kinh sợ, tuyệt vọng. Nàng biết, một người cảnh giới đạt đến Truyền Kỳ ý vị thế nào. Đó chính là không thua kém chức vị thống soái, một đại tướng trong liên bang quân đội.
Tại liên bang dậm chân một cái, dù cho tập đoàn Kim Cương Ruby có bị gãy răng, jj đứt cũng phải nhịn lại nuốt vào bụng.
Ngược lại với tâm trạng mỹ phụ dưới đất. Dịu Nhã lúc này trái tim đập nhanh kỳ lạ. Trong nội tâm nàng có một chút vui mừng vì gặp được quý nhân. Có một chút chờ mong một bạch mã hoàng tử trong lòng...Lại có một chút tò mò về thân thế bối cảnh của Kim long.
"Xin mời đại nhân bớt giận!" Âm thanh khàn khàn già nua vang lên.
Đám bảo vệ nhân cơ hội này rút lui, biết tôm tép như bọn hắn không có phận sự tại đây.
Tại thời khắc này, một lão già xuất hiện cách đó không xa, lo lắng nhìn Kim Long nói.
"Ngươi yên tâm, ta sẽ không giết người vô tội." Kim Long thu lại khí thế tiên đế của mình, mỉm cười nói.
Lão già nghe vậy thở phào, lão biết cảnh giới cường giả tâm tính thất thường, xem luật pháp liên bang như trò đùa, thích thì giết, không thích thì cũng giết, cũng không chịu cái gì pháp luật xét tội.
Bởi vì, bọn hắn có thực lực ở đó, hơn nửa tình hình lúc này rơi vào báo động nguy cấp, liên bang cao tầng, nhất là các nguyên lão sẽ không vì chuyện này mà đi ra tay với một cường giả Truyền Kỳ tốn hơi tốn sức.
Lão không thèm liếc nhìn thi thể dưới đất, hướng Kim Long cúi đầu cung kính nói: "Cám ơn ngài đã niệm tình lão già này. Đây là thẻ hội viên cao cấp nhất, chiết khấu 15% khi mua hàng... xin ngài nhận cho." Sau đó hắn từ trong túi móc ra một chiếc thẻ màu cam đưa cho Kim Long, thần sắc có chút nịnh nọt.
Kim Long không biết tình hình hiện tại xảy ra, hắn ngẩn người.
Tưởng rằng sẽ xảy ra tình tiết máu chó a, tựa như có người đến bắt, sau đó hắn ra tay, thể hiện dâm uy, chấn động thế giới...
Lần này không những giết xong bị bắt, mà còn được thẻ hội viên vip nhất?
Rốt cục chuyện gì xảy ra? Có điều hắn không quan tâm nhiều như vậy, chuyện tốt tới tay ngu gì không nhận?
Tiếp tay nhận thẻ bỏ vào túi, nở nụ cười sáng lạng, đập đập bả vai lão già tựa như người bạn thân thiết lâu năm "Ngươi yên tâm, ta sẽ không giết người vô tội. Tuy ta nói vậy, nếu lại có kẻ không có mắc tìm tới phiền phức ta không ngại giết thêm vài người nha."
"Vâng thưa ngài, ngài cứ tự nhiên giết hết càng tốt. Lấy ngài cường đại thực lực cùng siêu việt trí tuệ, giết một đám tôm tép không có gì khó."
"Lão già này thật sự luyện chiêu thức vỗ mông ngựa đến đổi trắng thay đen, nói có thành không rồi."
Đám người nghe lão vuốt mông ngựa trắng trợn, không khỏi quăng cho lão ánh mắt khinh bỉ, trong đó có Minh Hạo.
"Tốt." Kim Long trong lòng vui đến nở hoa, ngày hôm nay thật may mắn, vừa được thẻ hội viên cao cấp, vừa được diễn tuồng cứu mỹ nhân...
"Dọn dẹp đi, hôm nay toàn bộ rượu tại đây giảm giá 10%."
"Kính mong khách hàng bỏ qua..."
Lão già ra lệnh cho nhân viện, hướng về đám người thần sắc khủng hoảng nở nụ cười tạ lỗi.
"Ta đi trước, nếu ngài có thắc mắc hay gặp chuyện gì, không ngại liên lạc ta." Lão già xử lý xong, nhìn về Kim Long cười nói.
"Ừ, ngươi đi đi." Kim Long phất tay nói.
Lão già cúi đầu cám ơn lần nửa, sau đó cả người biến mất.
...
"Lão già đó là ai?" Kim Long nhìn qua Dịu Nhã hỏi.
Dịu Nhã nghe Kim Long hỏi mới tỉnh hồn lại, nàng nhìn Kim Long với ánh mắt khác hẳn lần đầu tiên.
"Lão ta là người quản lý trung tâm này do chính phủ liên bang phái tới, tên là Hành Thiên." Dịu Nhã trong mắt hiện lên tia kinh diễm nói.
Kim Long gật đầu.
Hai người nói chuyện một chút.
Bởi vì Dịu Nhã muốn quay trở về gia tộc báo tin quan trọng này, cho nên nàng rời đi trước.
Minh Hạo và Kim Long nhìn nhau nở nụ cười.
"Cha, ngươi thật bá đạo." Minh Hạo giơ lên ngón tay nói.
"Tất nhiên, ngươi xem cha ngươi là ai?" Nghe đứa con mình khen, Kim Long trên mặt càng hiện ra kiêu ngạo đắc ý, tựa như con chó vừa được chủ khen.
Tiếp đó hai cha con đi một vòng mua một đống rượu cấp A, cấp S, trong đó có cả vài chai SS.
Còn tiền ở đâu ra rất đơn giản. Minh Hạo đạt cảnh giới tối cao Vô Thượng Dâm đ*o, có thể tạo ra bất kỳ thứ gì trong suy nghĩ của hắn, tính mạng, linh hồn, vật phẩm...
Về ruby, là vật chết càng đơn giản, Minh Hạo chỉ cần búng ngón tay một cái là có ngay, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Hầu như 30% rượu trưng bày tại đây hai cha con mua tuốt. Việc này khiến Hành Thiên, người quản lý trung tâm mua sắm thành thị số 7 một lần nửa ra mặt.
Hành Thiên trên mặt đầu đầy mồ hôi, nói với giọng cầu xin "Đại nhân mong hạ tay, chúng ta không phải là cầm hai người mua rượu, nhưng chúng ta còn phải kinh doanh nửa a."
Kim Long là người dễ tính, gật đầu nói: "Cũng tốt, khi nào ta uống xong lại tới chỗ ngươi mua."
"Cám ơn ngài hiểu chuyện." Hành Thiên một tay lau mồ hôi, cúi người rời đi.
Minh Hạo lúc này nhìn qua Kim Long nói, "Đây là ít tiền, cha cầm đi, con muốn đi mua một chút đồ vật."
Minh Hạo đưa nhẫn trữ vật cho Kim Long giữ.
Kim Long nhận lấy chiếc nhẫn, gật đầu nói "Ngươi đi đi, ta đi vài chỗ xem có gì mua không."
Minh Hạo gật đầu rời đi, đến thang máy đặc biệt đút cái thẻ vào.
Nơi đây chia làm nhiều loại thang máy:
-Bình thường: dành cho người không có thẻ hội viên.
-Hội viên: dành cho người có thẻ hội viên.
-Hội viên các cấp: chia ra làm các cấp hội viên khác nhau, người cấp nào thì đi thang máy loại đó...
Cái thẻ này cũng là hắn vừa mới tạo ra, sao chép từ bên kia Kim Long.
Tại thang máy, có một cái ổ để đưa thẻ vào, tựa như máy rút tiền atm vậy.
Minh Hạo vừa đút thẻ vào trong, ngay lập tức trước mặt hiện lên màn hình.
- vũ khí
-dược tề
-rượu
-cơ giáp
-nô lệ
-Các vật phẩm linh tinh
...
Chục cái mục lựa chọn trước mặt, Minh Hạo nhìn một lát, dừng ở phần nô lệ, click đúp vào.
"Ngài phải chăng chọn đến tầng nô lệ?"
Trên màn hình hiện ra dòng chữ, phía dưới là lựa chọn "Yes/No."
Minh Hạo click "Yes."
Trong nháy mắt, thang máy lấy tốc độ tên lửa dịch chuyển Minh Hạo đến tầng cao nhất trung tâm mua sắm.
← Ch. 261 | Ch. 263 → |