Vay nóng Tima

Truyện:Siêu Cấp YY Hệ Thống - Chương 287

Siêu Cấp YY Hệ Thống
Trọn bộ 310 chương
Chương 287: Hẹn gặp
0.00
(0 votes)


Chương (1-310)

Siêu sale Lazada


"Chúc mừng người chơi Ngàn Năm Chịch Gái chuyển class thành công, bởi vì là người đầu tiên ở toàn bộ sever chuyển class ẩn nhanh nhất, hệ thống xin biếu tặng gói quà đặc biệt."

"Chúc mừng người chơi nhận được vũ khí huyền thoại – Bao Tay Hủy Diệt."

Minh Hạo vui vẻ, mở ra xem.

"Bay tay hủy diệt.

Cấp: 10

Loại: vũ khí

Phẩm chất trang bị: tím (huyền thoại)

Giới thiệu: bao tay hủy diệt, tăng lên sức mạnh cực lớn cho người sử dụng. Chỉ dành cho nghề nghiệp Quỷ Thần sử dụng, không thể giao dịch, không thể đánh rơi.

Chỉ số:

+230 sát thương

-Thuộc tính trang bị:

+Tăng 10% bạo kích sát thương.

+Có 20% tỷ lệ đánh choáng váng đối thủ trong công kích thường

+Tăng 100% sát thương ngắn ngủi trong vòng 3 giây khi một kẻ địch bất kỳ (npc, quái, người chơi) bị mình đánh chết (không thể cộng dồn).

- Ngọc (1 ô): chưa khảm.

....

Minh Hạo xem xong, miệng cười càng tươi, lần này đúng là gói quà đặc biệt nha, có trang bị này, dù gặp kẻ địch cấp độ 30~50 coi như hắn vô địch thủ.

Nhanh chóng trang bị vũ khí bao tay hủy diệt, sau đó nhìn chính mình thuộc tính.

----

Tên nhân vật: Chịch Gái Ngàn Năm

Danh vọng: 400

Đẳng cấp: lv 10 (55/540)

HP: 600

MB: 650

Sát thương: 365

Phòng thủ: 125

Bạo kích (tỷ lệ): 40%

Tốc độ: 270

May mắn: 1

Tiền: 500 đồng.

----

Minh Hạo nhìn qua bảng thông tin có hơi giật mình, sau khi chuyển class, thuộc tính cơ bản cũng thay đổi để phù hợp với class đó, kế tiếp hắn click xem bản kỹ năng class.

Bản kỹ năng nhìn khá trống trơn, bên trong chỉ có một kỹ năng, còn lại là hình màu trắng không thể xem thông tin được, chắc là chưa đủ điều kiện hay cấp độ để giải khóa.

Kỹ năng class quỷ thần.

+Trụ cột kỹ năng

-Nổi Điên, cấp 10: (kỹ năng bị động – không tăng cấp): quỷ thần nổi điên rơi vào mất lý trí, địch ta giết hết.

+Hiệu quả: tăng lên 100% sát thương, 100% tốc độ, 50% khả năng bạo kích, có 10% đánh ra sát thương gây nên 1000% bạo kích mục tiêu ngay lập tức (one hit).

+Thời gian duy trì: 5 phút. Thời gian làm lạnh: 30 phút.

+Chỉ tự động kích hoạt kỹ năng với điều kiện máu dưới 50%.

+Hiệu quả (xấu) kèm theo: người chơi đánh mất lý trí tạm thời.

Minh Hạo không biết nói gì cho phải, nếu cộng thêm 100% sát thương cùng tốc như vậy đối phương ít nhất phải đạt đến cấp 50~trở lên hoặc hơn trăm người vây công mới có thể miểu sát hắn. Hơn nửa còn chưa nói đến cái cuối cùng hiệu ứng đáng lưu sợ nhất, có 10% đánh ra 1000% sát thương, đây là một quyền one hit, dù tỷ lệ gây ra có chút thấp.

Minh Hạo nhìn bảng xếp hạng cấp độ, trải qua mấy ngày người chơi phổ biến lục đục lên cấp 20~25, cao nhất hiện tại là 30~36.

BXH level Thần Chiến.

Hạng 1: Tùng Vô Địch, đẳng cấp 36

Hạng 2: Ngày Đêm Yêu Em, đẳng cấp 34

Hạng 3: Xinh Đẹp Hoàng Hậu, đẳng cấp 33

Hạng 4: Ký Ức Thời Gian, đẳng cấp 30

Hạng 5 trở đi đẳng cấp 29 – 25 người chơi chiếm cứ.

Hạng 6...

Minh Hạo nhìn xong tạm thời yên tâm thoát game, đoán chắc bọn hắn phải mấy năm sáu ngày hoặc một tuần mới lên được cấp 50. Dù sao càng lên kinh nghiệm càng tăng lên gấp mấy lần.

Lên cấp 20 người chơi đa số chuyển nghề, nhưng chưa ai chuyển thành công nghề ẩn như Minh Hạo, dù sao loại này npc rất hiếm gặp đấy.

Mở ra bảng diễn đàn xem tin tức một hồi, bây giờ Thần Chiến người chơi hơi hơi khai phá ra vài chức năng, kiến thức về game cũng lớn hơn.

Còn muốn đánh ra trang bị hiếm như lục, lam phải đánh boss dã ngoại hoặc đánh boss phó bản.

Chức năng phó bản dành cho người chơi cấp 20 trở lên. Phó bản chia làm phó bản phổ thông, phó bản tinh anh, phó bản địa ngục.

Có người chơi nhiều lần đánh phó bản cộng thêm kinh nghiệm chơi game của mình, lập ra topic suy đoán như vậy:

-Phó bản phổ thông: bình thường, rớt ra vật liệu (trang bị) thường, tb lục.

-Phó bản tinh anh: mạnh gấp 2 lần thường. Có tỷ lệ rớt ra nguyên liệu hiếm, trang bị lục, lam.

-Phó bản địa ngục: mạnh gấp 5 lần thường, ngẫu nhiên xuất hiện boss ẩn. Có tỷ lệ rớt ra trang bị khá hiếm, bản vẽ, trang bị lục, lam, tím.

---

Bài viết này dù chỉ mang tính suy đoán không có số liệu chân thật chính thức, nhưng trong vòng vài ngày thu hút hơn trăm ngàn lượt xem, bài rep, đa số là đoán mò đoán non thôi.

Ở đâu có người, ở đó có tranh đấu, câu này nói không sai. Thần Chiến vừa mở ra vài ngày lập tức hơn trăm cái topic thách đấu nhau, đa số là mâu thuẫn cá nhân, phổ biển là tranh đoạt quái, lụm trang bị...

Trên diễn đàn, bài viết hot nhất chính là về chủ đề công hội. Hiện tại trên thế giới nhiều công ty, tổ chức, quân đội trên thế giới đều tham gia game Thần Chiến.

Mà để phát triển đoàn đội, nhất là đánh phó bản độ khó cao rớt trang bị hiếm, tất nhiên không thể một người có thể đánh, mà cần một đoàn đội thành viên chất lượng, kỹ thuật cao, kết hợp biết buff hỗ trợ nhau để phá phó bản.

Hiện tại mọi người đang thắc mắc "Liệu game Thần Chiến chân thật 100% này có chức năng công hội hay không?"

Bởi vì hiện tại đa số người chơi lên cấp 20 – 30 rồi, cho nên cũng từ thôn tân thủ chuyển đến thành thị lớn, đi vòng vòng thăm dò vài ngày mà chưa tìm được cách lập công hội, điều này làm toàn bộ người chơi Thần Chiến trên thế giới vô cùng bối rối, khó hiểu.

...

Minh Hạo nhìn xong tất cả tin tức nhấn thoát game.

Gỡ mũ trò chơi đặt qua một bên, Minh Hạo nhìn qua bên cạnh giường cô nàng Sinh Đạo đang còn trong game không làm phiền nàng.

Đi tới bàn máy tính ngồi xuống, lâu rồi không vào facebook xem có gì hot không.

Khởi động máy, rất nhanh màn hình hiện ra icon windows kinh điển, một giây sau vào màn hình desktop máy tính.

Minh Hạo cầm con chuột nhấn nhấn, facebook web hiện ra.

Bên trong đầy tin nhắn – thông báo, còn có kết bạn.

Minh Hạo lướt qua một cái dừng lại, nơi danh sách kết bạn dĩ nhiên hiện ra hình avatar quen thuộc cô gái. Cô gái hình chính là mấy ngày trước Minh Hạo tiện tay cứu khỏi yêu râu xanh.

Minh Hạo nhấn đồng ý kết bạn, còn lại bỏ vào từ chối, nếu không chắc hắn vừa online bị đám tin nhắn làm phiền mệt chết a.

Bên phải cột danh sách bạn bè chỉ có một người, chính là cô gái Minh Hạo vừa nhấn kết bạn, lúc này hiện ra dấu tròn màu xanh lá, báo hiệu đang online trên mạng.

"Anh, là anh ngày trước cứu em phải không?"

Trầm Vũ Anh ngồi trong phòng vui mừng hớn hở nhìn màn hình, má đẹp hồng hồng, trên môi nở nụ cười xinh xắn, tay nhanh chóng gõ tựa như sợ Minh Hạo off fb.

Minh Hạo ngẩn ra, vừa kết bạn lập tức pm mình rồi, hai tay gõ phím chat, trả lời nàng một câu đơn giản.

"Ừ, là anh, có chuyện gì không em?"

Trầm Vũ Anh mấy ngày đêm nhớ mong vị kia tuấn tú nam tử, trong lòng bạch mã hoàng tử cứu mình. Lúc này nàng đang chán nản muốn thoát fb, chợt thấy thông báo "thầy bói tương lai" chấp nhận kết bạn.

Nàng không chút chần chờ pm Minh Hạo liền.

Nhớ đến mấy ngày trước hình ảnh Minh Hạo uy vũ từ trong tay kẻ xấu cứu mình, khuôn mặt tuấn tú, lại có siêu phép thuật* lòng thiếu nữ một trận dị động lạ thường.

Thấy Minh Hạo hỏi, Trầm Vũ Anh ngẩn ra, sau đó nhớ đến chính mình thiếu nữ bạch mã, nàng tay run run, tim đập nhanh cực kỳ gõ.

"Anh có thể ra ngoài gặp em được không?"

Đánh xong cái này, Trầm Vũ Anh má càng hồng hơn, cảm giác không phải là chính mình, đây là lần đầu tiên nàng vậy mà tự đi hẹn một người nam nhân xa lạ.

Minh Hạo suy nghĩ một chút đồng ý cô bé.

"Được."

*****

"Anh có thể đến trước nhà em không?"

Trâm Vũ Anh thấy Minh Hạo đồng ý, nội tâm vui mừng vô cùng, nàng nhanh chóng gõ hỏi, sợ Minh Hạo hiểu lầm, nàng nói thêm: "Nếu không được anh cho em địa chỉ nhà, em đến nhà anh đón."

Cảm giác mặt nóng rực, nàng cũng không hiểu nàng làm sao nửa, vậy mà ngỏ lời muốn đến nhà đón người ta, xấu hổ chết đi được!!!

"Ùm, vậy em đến đón anh đi, địa chỉ anh ở Quận 2, số nhà xxx..."

"Ùm, vậy em tới đón anh."

"Ok."

Minh Hạo gõ xong chữ ok tắt máy, nhìn chính mình quần áo cũ, chính mình còn phải chuẩn bị, dù hắn không quan tâm đến người khác nói gì, nhưng đi chung với con gái lại khác, hắn không muốn con gái người ta bị người khác chê cười nha. Dù sao con gái là da mặt mỏng, trọng danh dự, nhất là loại con gái thế kỷ 21 gia thế tiểu thư.

Minh Hạo biến một cái, quần áo bình thường biến mất, thay vào đó là quần áo hàng hiệu, máy tóc vuốt ra sau, tóc dài cắt đi một mảng.

Minh Hạo đứng ngoài cửa chờ, một chiếc xe màu đen hiệu toyota camry sang trọng chạy tới, dừng trước mặt Minh Hạo, cửa xe mở, một mỹ nữ tóc dài đen, thân thể lung linh, khuôn mặt hồng hồng từ trong xe bước ra.

Nàng lúc trước bởi vì đêm khuya cho nên không thấy rõ khuôn mặt Minh Hạo lắm, giờ này trời sáng, rốt cục thấy rõ khuôn mặt hắn.

Vừa nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ nam tử trước mặt Trầm Vũ Anh không khỏi ngây dại.

"Quá đẹp, quá đẹp trai, hoàn mỹ..." Trầm Vũ Anh môi nhỏ thì thao, thân là giới nhà giàu tiểu thư, cho nên nàng thường tiếp xúc nhiều người ở các tầng lớp khác nhau, nhưng chưa bao giờ gặp một người nam nhân hoàn mỹ như vậy.

Mắt sáng, mi dài, mũi cao, con mắt đen kia như lốc xoáy hút người khi nhìn vào trong.

Thân cao 1m9 đạt chiều cao chuẩn, môi hồng răng trắng, mỗi cái giơ tay nhấc chân ẩn chứa một loại khí chất cao quý chấn trụ người, làn da trắng mượt mà như con gái, đôi mắt đen thâm thúy hút hồn người.

Toàn bộ đạt đến trình độ hoàn mỹ, không gì sánh được.

Trong nháy mắt, Trầm Vũ Anh bị vẻ ngoài của Minh Hạo giết đi, nàng ngẩn người ở đó ra, đôi mắt biến thành một mảnh xuân thiếu nữ, tim đập thình thịch, nội tâm nhộn nhào, rất muốn bay lên thân cho vị nam tử hoàn mỹ này.

Không những nàng, mà còn đám thiếu nữ - thiếu phụ khác đi ngang qua, thấy Minh Hạo dáng vẻ, các nàng giống như sói đói lâu ngày, nhìn chằm chằm Minh Hạo không chớp mắt, thậm chí có người nước miếng chảy ra ừng ực.

Nhất là đám thiếu phụ đã phá tờ-rin, hô hấp các nàng bắt đầu nặng nề kể từ khi thấy Minh Hạo. Đa số đám này thiếu phụ có điểm chung: mặt đỏ, họng khô, môi nhếch lên, hai chân run rẩy như muốn đứng không vững, từ trong quần chảy xuống chân chảy ra tí tách nước.

Nhìn thấy mọi người ngẩn người nhìn mình, Minh Hạo có chút ngại ngùng, nhanh chóng đi tới Trầm Vũ Anh bên người, vỗ vỗ vai nàng, "Chúng ta vào xe."

"A, " Trầm Vũ Anh giật mình, sắc mặt đỏ như muốn chảy ra nước, nàng luống cuống tay chân bước vào trong xe trước, Minh Hạo vào theo sau.

...

Ngồi trong xe, Trầm Vũ Anh nhìn bên cạnh mình tuấn mỹ nam tử, trái tim nhỏ bé đập thình thịch liên tục, hai tay giao nhau thành hình chữ thập muốn nói lại thôi.

Nhìn qua hình dạng cô gái mới lớn biết yêu ngại ngùng, Minh Hạo khẽ cười một tiếng.

Tiếng cười kề bên của Minh Hạo làm Trầm Vũ Anh càng cảm thấy xấu hổ hơn, mặt đỏ hơn lúc trước, nhìn bị người như đổ nước sôi phỏng đồng dạng. Nàng cúi đầu xuống thấp xuống đôi ngực nhỏ, hai tay nắm chặt tay áo, run run ngón tay.

Tài xế lái xe là một trung niên tuổi tầm 40, hắn liếc nhìn lên kính chiếu ở sau hai người Vũ Anh, vừa nhìn cũng không khỏi giật mình, xém nửa mất đi tay lái, may mắn kinh nghiệm lâu nhanh, rất nhanh phục hồi lại tinh thần tiếp tục lái xe.

"Mẹ ơi, người thanh niên này là ai vậy, quá hoàn mỹ đẹp trai, xém nửa cả mình cũng nhịn không được..."

Trong nội tâm trung niên tài xế một mảnh hốt hoảng. Hắn thề, hà chết cũng không dám quay đầu nhìn Minh Hạo lần thứ hai, vừa lúc nãy nhìn liền bị ngoại hình của Minh Hạo hút hồn, làm hắn xém tí nửa bị mê hoặc, dù biết hắn là nam nhân 100% không phải loại kia đấy.

Ho khan, trung niên không dám quay đầu ra sau, chỉ lớn tiếng hỏi: "Tiểu thư, ngài muốn đi đâu?"

Trầm Vũ Anh nghe vậy mới nhớ ra mục đích, nàng dùng toàn bộ dũng khí ngẩng mặt lên, nhìn qua Minh Hạo khuôn mặt tuấn tú, nói: "Đến nhà em được không?"

Nói xong đầu lại lần nửa cúi đầu thấp xuống, nàng lúc này thật sự ngại đỏ tới mang tai rồi.

Nếu là người bình thường chắc chắn không nghe được lời nàng nói rồi, giọng nàng cực nhỏ, chỉ nhỏ như muỗi vỗ cánh thôi, may mắn Minh Hạo chính là vượt qua tiên đế, cao cao phía trên nhìn xuống Đạo, cho nên nàng nói gì hắn đều nghe lọt.

"Ạch, chẳng lẽ mình đẹp trai đến nổi người khác sợ sao?" Minh Hạo nhìn nàng cúi đầu xuống không dám nhìn mình, lát sau cười nói: "Em muốn đi đâu anh theo đó."

Nói xong hắn cũng chợt cảm giác không đúng...

Câu này có chút sến tình a.

Trầm Vũ Anh nghe Minh Hạo nói trong lòng không hiểu ngọt ngào bay lên. Trái tim đập thình thịch, trong mắt đầy tình ý chiếu rọi len lén nhìn qua bên cạnh Minh Hạo.

Trung niên tài xế ngược lại không nghe rõ Trầm Vũ Anh nói cái gì, hỏi lại: "Tiểu thư, chúng ta đi nơi nào?"

Minh Hạo chưa chờ Vũ Anh trả lời, cướp lời nàng nói trước: "Vũ Anh nói muốn đi nhà nàng."

"Ồ." Trung niên nói một tiếng bắt đầu tập trung lái xe.

Vài phút sau xe dừng trước cổng biệt thự xa hoa.

Hai tên bảo vệ trước cổng thấy xe tiểu thư nhà mình tự động mở cổng ra, tài xế trung niên thành thạo lái xe chạy vào trong.

Đậu trong sân, Minh Hạo cùng Trầm Vũ Anh bước ra khỏi xe, hướng về căn biệt thự đi tới.

Trên đường đi, Trầm Vũ Anh chỉ mặt đỏ cúi đầu nhìn xuống, im lặng không nói gì, nhiều lần xém va vào tường, cũng may có Minh Hạo canh chừng đỡ lấy, chắc không nàng đầu cũng u lên một cục rồi.

Nhìn không nổi dáng vẻ của Vũ Anh, Minh Hạo lặng lẽ đem một chút khí bắn vào người Vũ Anh trấn an nội tâm rối loạn không bình tĩnh của nàng.

Trầm Vũ Anh chợt cảm giác nội tâm thanh tĩnh, không cuồng nhảy như trước, nàng vừa bước vào biệt thự nhìn qua Minh Hạo nhỏ giọng nói: "Anh vào ngồi chơi chút, em kêu mẹ chuẩn bị thức ăn."

Minh Hạo gật đầu, nói xong Trầm Vũ Anh nhanh chạy vào phía trong nhà bếp.

Minh Hạo quan sát sơ qua căn nhà này rồi ngồi xuống ghế salon mềm mại, nhắm mắt như ngủ say.

Một hồi sau, Trầm Vũ Anh cùng một mỹ phụ từ trong gian bếp đi ra, hai tay các nàng bưng lấy đồ ăn đi tới. Minh Hạo cảm giác được hai người, lập tức đứng lên, hướng qua hai người đi tới

Mỹ phụ lần đầu nhìn thấy Minh Hạo biểu lộ của nàng hoàn toàn ngây ngốc, xém chút làm rớt đồ ăn trên tay.

Minh Hạo nhìn mỹ phụ trước mắt ngây người nhìn mình, hắn hiện tại mặt có chút đen, bây giờ đi đâu nữ thấy hắn đều như trúng tà, cứ nhìn chằm chằm, làm hắn có chút bối rối...

"Mẹ." Trầm Vũ Anh kéo tay mẹ mình nhấc nhở, lúc này dưới trợ giúp của Minh Hạo ngược lại bình tĩnh hẳn, không còn ngại ngùng thiếu nữ khi nãy.

"A, con là người cứu con gái ta mấy ngày trước à? Dì cám ơn con, dì tên Trầm Thiên Nam, con tên gì?"

Trầm Thiên Nam trên mặt nổi lên hai áng mây hồng nhạt, mặt ngoài bình tĩnh hỏi, trong lòng mười phần cực kỳ xấu hổ, đầu tiên vừa gặp liền nhìn trước mặt bạn trai con gái chằm chằm, không biết thiếu niên này có để trong lòng chính mình thất lễ hay không.

"Không sao đâu dì, là nam nhân thấy người gặp nạn phải ra tay cứu... Con tên là Minh Hạo." Minh Hạo cũng lễ phép đáp lại, dù tính hiện tại hắn hơn ngàn tuổi, nhưng nếu tính thế kỷ 21 lúc chưa xuyên việt liền nhỏ hơn người mỹ phụ này, không thể không xưng hô lễ phép.

Trầm Thiên Nam âm thầm gật đầu, ngoại hình, khí chất, lễ độ, lại có lòng như vậy đúng là trên đời hiếm cón am nhân. Người thiếu niên trước mắt này làm chồng con gái nàng mình không tệ.

Sau đó ba người ngồi ghế, vừa ngồi ăn vừa trò chuyện, Trần Thiên Nam liên tục hỏi thăm bối cảnh, gia đình Minh Hạo. Minh Hạo bình tĩnh không nhanh không chậm trả lời từng câu hỏi của nàng. Trầm Vũ Anh thỉnh thoảng xen vào một, hai câu, bầu không khí giữa ba người rất là vui vẻ.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-310)