← Ch.298 | Ch.300 → |
"Hai người các ngươi sống sung sướng an nhàn quá ta?"
Từng giọt trắng trẻo, thơm nồng sữa chảy vào miệng, bên trong tràn ngập mùi vị ngọt ngào, ấm áp, còn có mạnh mẽ lực lượng sinh mệnh.
"Thật ngon, mùi sữa thật thơm, đậm đặc sinh mệnh lực cuộn trào vào cơ thể, từng ngóc ngách cơ thể như được một luồng suối mát mẻ tẩy rữa..." Minh Hạo chìm trong mê say, như đứa bé miệng húp 'rột rột' liên tục, đột nhiên trong phòng rơi xuống giọng nói làm hắn cùng Sinh Đạo giật mình quay lại.
"Ngươi là?"
Trong phòng không biết từ khi nào xuất hiện một bóng đen, Minh Hạo dùng tinh thần lực quét qua sơ qua, ngạc nhiên phát hiện mình không nhìn thấu hoàn toàn, chẳng lẽ người này đồng cảnh giới như mình?
Nghĩ đến đây Minh Hạo vội đứng lên, che trước giường, nhìn qua bóng đen lạnh lùng hỏi: "Ngươi thuộc đạo nào? Đến đây có mục đích gì."
Bóng đen không trả lời, hắn đi vòng vòng căn phòng, nhìn tới nhìn lui xung quanh, tựa hồ khá hứng thú với các vật phẩm trong phòng, một lúc sau mới quay qua nhìn Minh Hạo bình thản nói: "Ta là Đại Đạo, mục đích tới đây đến để thăm các ngươi."
Minh Hạo nghe vậy tạm thời yên tâm, nhưng trong lòng đề phòng vẫn có, nhất là Sinh Đạo vừa sinh ra cùng chưa rõ ràng mục đích người tới.
"Đại Đạo, nếu nhớ không lầm chính mình ngày trước từng xxx với Đại Đạo a." Minh Hạo đột nhiên nhớ đến chuyện kiếp trước của mình, rùng mình một cái, sắc mặt trở nên khó coi, so với ăn l*z còn khó coi hơn, nhìn bóng đen hỏi: "Ngươi là trai hay gái?"
Minh Hạo dù là đạo lúc đó không phân nam nữ, nhưng kiếp thứ này là người địa cầu, có tri thức thế kỷ 21 bình thường, đối với vấn đề giới tính rất nhạy cảm.
Đại Đạo ngẩn ra, không ngờ Minh Hạo lại hỏi câu này, khiến hắn trong thời gian ngắn ngủi không trả lời được.
Bởi vì là Đại Đạo, cho nên hắn không quan tâm đến vấn đề nam nữ như Minh Hạo, thậm chí đối với vấn đề này không quan tâm nhiều lắm, giờ đây nghe Minh Hạo hỏi không biết trả lời ra sao.
Sinh Đạo nằm trên giường im lặng không nói, giờ khắc này nàng phát huy ra bản tính người mẹ, hai tay quay quanh đứa bé ôm thật chặt vào trong lòng, thần sắc cực độ đề phòng nhìn Đại Đạo như con gà mái bảo vệ con, chỉ cần có biến động, nàng lập tức đem con ôm chạy ngay, còn về Minh Hạo nàng mặc kệ hắn, đứa con mới là quan trọng nhất.
"Ha ha." Sững sờ vài giây, đại đạo cười lên một tiếng, tựa như rất thích thú với vấn đề Minh Hạo đặt ra.
"Ngươi muốn xem khuôn mặt thật của ta không Dâm đ*o?" Đại Đạo cười xong, nhìn Minh Hạo hỏi một câu.
Minh Hạo ngây ra một lát gật đầu, vẻ mặt thành thật nói: "Đương nhiên muốn." Trong lòng cầu khẩn quan thế âm bồ tát, phật a di đà mười phương cực lạc vv...
Mong rằng Đại Đạo nữ không phải nam nhân a, tựa như ứng với cầu mong thật tâm của hắn. Đại Đạo ngoại hình bao phủ màu đen biến mất, lộ ra chân dung tuyệt thế mỹ nữ nghiếng nước nghiêng thành trần như nhộng, giờ phút này, Minh Hạo như người điên đứng im tại chỗ, mắt trợn to, nhìn chằm chằm Đại Đạo không chớp mắt.
Đôi mắt đồng tử màu đen không chứa một tia tâm tình, cho người ta một loại bình thản đến tự nhiên mà không phải tự tạo ra. Đầu lông mày như rồng như phượng. Nàng đứng đó, cao quý lãnh ngạo tư thái hiển lộ ra, khí chất so với Sinh Đạo ôn nhu trái ngược hẳn, đó là một loại lạnh lùng, lạnh đến tình trạng làm người hơi tiếp xúc với nàng lập tức trở thành băng tượng, coi như Kaguya, Tuyết Linh Nhi hai nữ cũng không thể sánh bằng loại lạnh lẽo kinh khủng này.
Dáng vẻ lung linh huyền ảo như thần tiên hạ phàm, đôi ngực tuyết trắng cực kỳ đồ sộ, phía dưới thần bí tam giác không lá, khuôn mặt trái xoăn hoàn mỹ, đường cong hình chữ S tiêu chuẩn, không có một vệt lông nào để soi mói tìm ra trên người nàng.
Bàn về dung nhan các nữ, nàng không khó lọt vào top 3 tuyệt sắc mỹ nữ. So nhan sắc với Sinh Đạo, hai người sắc đẹp khó phân cao thấp, có thể nói ngang bằng nhau.
Đại Đạo bình thản mỉm cười, hỏi: "Thế nào, ta hình thái giống như các ngươi con người đẹp không?"
Minh Hạo là người từng trải qua, ý chí kiên định, rất nhanh tỉnh táo lại, hắn mỉm cười nói: "Không ngờ ngươi biến hình con người đẹp như vậy, ta nghĩ ngươi nên để hình dáng như vậy tốt hơn."
"Vậy sao?" Đại Đạo như tự hỏi, tay vuốt mái tóc đen dài của mình. Liếc mắt nhìn qua Sinh Đạo nằm trên giường, tự nhiên cười nói: "Sinh Đạo, lâu rồi không gặp, vậy mà ngươi và Dâm đ*o mới đây có đứa con rồi."
Sinh Đạo mỉm cười nói: "Đại Đạo nếu ngươi thích giống ta, muốn sinh ra đứa con, ta nhường Dâm đ*o cho ngươi."
"Sinh con?" Đại Đạo lâm vào tự hỏi lần thứ hai.
Minh Hạo đứng một bên nghe Sinh Đạo nói, sắc mặt đen lại, hắn giờ phút này cảm giác mình y như thằng đ!~ đực có nhiệm vụ truyền tinh t*** cho các phái nữ mang bầu. Thoáng cái mặt già đỏ lên, quay ra sau nhìn Sinh Đạo tức giận hỏi: "Sinh Đạo, em nói vậy là sao, em không ghen à?"
Rõ ràng nói trước mặt mình, hơn nửa đối với người con gái tuyệt sắc không kém nàng, nàng đây thần kinh có vấn đề? Hay lúc trước hắn đưa nàng vào danh sách nguy hiểm dạng cọp cái yandere là sai?
Sinh Đạo nhìn khuôn mặt tuấn tú tức giận của Minh Hạo, lập tức biết ý nghĩ của hắn, nàng mỉm cười ôn nhu nói: "Nếu là người con gái khác em có thể chút ghen, nhưng đây chỉ là đối với kẻ yếu hơn, còn về người đứng ngang hàng như Đại Đạo, em cảm thấy nàng xứng đáng."
Minh Hạo há hốc mồm, nguyên lai cô nàng này tâm khí cao ngạo mới ghen, thực ra loại này giống ghen nhưng không phải ghen, mà là thấy không xứng đáng. Có thể lấy ví dụ đơn giản: Nàng một con phượng hoàng, không thích chia sẽ người chồng cho một con giun để đứng ngang hàng với mình.
Minh Hạo nghĩ đến đây liền đau đầu, nếu nàng biết mình lấy một đám yếu hơn nàng làm vợ, không biết sẽ ra sao đây? Nổi điên đánh giết? Hay là đòi mình chia tay với đám kia?...
Minh Hạo sắc mặt biến đổi, như thế chỉ còn cách giấu giếm chuyện này với nàng, trong lòng thầm xin lỗi Sinh Đạo một tiếng.
"Đúng rồi Đại Đạo, chỉ có ngươi là đại đạo thôi à?" Minh Hạo nhớ tới lúc có hệ thống, nhận được huyết mạch may mắn gì đó, hắn khi đó trở thành con trai đại đạo, bây giờ nhìn thấy Đại Đạo biến thành nữ hắn mới nhớ đến.
Đại Đạo lắc đầu nói: "Không, ngoài trừ ta ra còn nhiều đại đạo khác, nhưng so với ta quyền năng nhỏ hơn nhiều, mỗi đại đạo có nhiệm vụ cai quản một phương vũ trụ kỷ nguyên."
Minh Hạo nghe vậy gật đầu, nói ra nghi vấn trong lòng mình: "Ngày trước ta bị đám đạo kia vây công chết, sống lại thành người trái đất, kế đó ta có hệ thống, nhận được huyết mạch..." Hắn kể lại tóm tắt toàn bộ câu chuyện từ A đến Z, trừ về đám nữ hậu cung ra.
Đại Đạo và Sinh Đạo nghe xong dù lịch duyệt phong phú cũng không khỏi ngẩn người, hai người sống lâu vậy không nghĩ đến còn có O5w5e8C chuyện hệ thống giúp tăng cấp bậc, mua bán vật phẩm...
Đại Đạo đôi mắt không chút cảm xúc nghe xong câu chuyện Minh Hạo kể, đôi mắt sáng lên, lập tức ánh mắt khôi phục như cũ bình thản, nàng cảm thán nói: "Thì ra còn có chuyện như vậy, thế giới này quả là phong phú, ngươi cũng thật thiên tài, dùng năng lực copy của mình tạo ra cái 'hệ thống' để giúp ngươi kiếp sau trong thời gian ngắn đột phá, trở về cảnh giới Vô Thượng Dâm đ*o của mình. Ngươi là người đầu tiên khiến ta lau mắt mà nhìn."
Sinh Đạo nằm trên giường tuy không nói, nhưng có thể từ vẻ mặt nàng hiện lên một loại kiêu ngạo, vì trí tuệ của chồng mình kiêu ngạo thay, lại nghe Đại Đạo khen ngợi, nàng nở nụ cười vui vẻ vô cùng.
Đại Đạo nói: "Về cha ngươi đại đạo...".
"Hắn có thể là..." Đại Đạo nói đến đây im bật, sắc mặt biến đổi trở nên khó tin, khiếp sợ.
Sinh Đạo tò mò hỏi: "Đại Đạo ngươi mau nói, cha của Dâm đ*o là ai?"
Minh Hạo nghe vậy ngạc nhiên nhìn qua Sinh Đạo hỏi: "Em không phải nói biết chỗ cha mẹ anh à?"
Sinh Đạo liếc hắn, như bé gái le lưỡi cười nói: "Em làm gì biết cha mẹ anh ở đâu hì hì."
Minh Hạo trừng mắt nhìn nàng, trên đầu tràn đầy mồ hôi, vậy mình bị con hàng Sinh Đạo này lừa một phen, dẫn dụ chơi game? Vấn đề này không quan trọng, quan trọng là cha mẹ hắn là ai? Khi chuyển kiếp lần thứ hai đến trái đất, là ai sinh ra hắn? Chẳng lẽ do cơ thể tự đắp nặn?
Trong đầu tuôn qua muôn vàn suy nghĩ, hai đầu lông mày xoắn lại với nhau, nghĩ mãi không thông, sau đó nhìn qua Đại Đạo, biểu cảm tò mò đồng dạng như Sinh Đạo, chờ đợi nàng trả lời.
...
← Ch. 298 | Ch. 300 → |