← Ch.079 | Ch.081 → |
Lúc này đây, rốt cuộc Nhạc Nguyên không cách nào bình tĩnh nữa, sắc mặt lập tức đại biến.
- Cái gì? Hy Lạp cũng cho người tới?
Tề Nhạc cưỡng chế tâm tình lo lắng cho Hứa Tình, tận lực làm cho biểu lộ của mình bình tĩnh lại, mỉm cười nói:
- Đúng vậy, Hy Lạp đã phái người tới, nếu như tôi đoán không lầm, có lẽ các người cũng biết thần cách của thần Hy Lạp thế hệ này chính là nữ thần Chiến Tranh cùng Trí Tuệ Athena a. Lúc này đây, ngay cả Athena cũng tự mình đi tới Viêm Hoàng, anh cảm thấy đám người giáo đình của anh có đủ không?
Hắn biết mình đoán đúng rồi, từ phản ứng của Nhạc Nguyên, bọn họ đi vào Viêm Hoàng đúng là vì đồ vật.
Nhạc Nguyên nhíu mày, khí trời mùa đông rất lạnh, Tề Nhạc nói mấy câu đã làm hắn đổ mồ hôi khắp người.
- Tề huynh, anh nói là thật sao?
Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:
- Tôi cần lừa anh sao? Thủ hộ giả phương đông chúng ta không tùy tiện nói dối. Ngay ngày hôm qua, tôi còn tận mắt nhìn thấy Athena. Hiện tại, nếu như giáo đình còn muốn có tư cách ở chỗ này, như vậy chỉ dựa vào chính các người là không được. Bất luận là Hắc Ám Quốc Hội hay là thủ hộ giả Hy Lạp, đều có thực lực mạnh hơn các người.
Nhạc Nguyên là người thông minh, hắn cũng nghe ra ý tứ trong lời Tề Nhạc nói.
- Tề đại ca, nói như vậy các các người nguyện ý phối hợp với chúng tôi?
Tề Nhạc nói:
- Đồ vật đó ai cũng muốn, các người muốn, chúng tôi cũng muốn, nhưng từ tình cảnh trước mắt mà nhìn, kể cả các người ở trong, tổng cộng có năm thế lực muốn có được nó, trong đó còn có cả đám người nước Thái Dương. Không biết Nhạc Nguyên tiên sinh cảm thấy hai phe chúng ta phân phối là tốt, hay là phân phối cho năm phe mới tốt? 50% cùng 20%, có lẽ rất dễ lựa chọn a?
Nhạc Nguyên gật gật đầu, nói:
- Ý hợp tác của Tề huynh, trước giải quyết mấy phe khác, sau đó sau khi có được đồ vật chúng ta cạnh tranh công bằng sao?
Tề Nhạc mở hai tay ra, nói:
- Cái này rất công bằng, không phải sao? Các người biết rõ chi tiết, tỉ mĩ của món đồ này, mà ở thế lực chúng tôi ở nước cộng hòa Viêm Hoàng là thâm căn cố đế, cũng có thể điều động lực lượng quốc gia. Tôi nghĩ, nếu như các người phối hợp với chúng tôi, là có cơ hội thành công nhất. Đến lúc đó, bất luận là Hắc Ám Quốc Hội hay là thủ hộ giả Hy Lạp, đều không có bất cứ cơ hội nào.
Ánh mắt Nhạc Nguyên lập loè, như đang tự hỏi cái gì đó, Tề Nhạc nhìn bộ dáng của hắn cũng hiểu hắn có do dự, nói tiếp:
- Đương nhiên, các người không muốn nói cũng không sao cả. Vậy thì mọi người cạnh tranh công bằng. Chúng ta đi.
Nói xong, hắn hơi vung tay lên, dẫn theo đám chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần rời khỏi nhà xưởng, Thánh Hỏa Giáo mang theo hai trăm người từ các địa phương ẩn nấp cũng đi ra, họng súng nhất trí đối ngoại, đi theo sau lưng bọn người Tề Nhạc rời khỏi đây.
- Chờ một chút, Tề tiên sinh.
Nhạc Nguyên kêu lên. Hắn suy nghĩ một chút, từ góc độ nào mà nói, Tề Nhạc đề nghị phi thường hợp lý, cũng là có lợi cho bọn họ nhất. Kỳ thật Nhạc Nguyên không sợ năm phương cạnh tranh, nhưng hắn sợ Tề Nhạc hợp tác với thủ hộ giả Hy Lạp. Nếu Tề Nhạc có thể đưa ra đề nghị với mình, một khi mình cự tuyệt, như vậy bọn họ có thể đưa ra đề nghị với người của Hy Lạp. Đến lúc đó thực lực cường đại của thủ hộ giả phương đông hợp tác với thủ hộ giả Hy Lạp, như vậy, chỉ sợ giáo đình không có cơ hội. Dù sao, hắn cũng không rõ Hy Lạp có bao nhiêu hiểu biết về món đồ kia.
Tề Nhạc dừng bước lại, hắn biết rõ chiêu lạt mềm buộc chặt của mình là đúng rồi.
- Như thế nào, Nhạc Nguyên huynh hiểu rõ?
Nhạc Nguyên đi vài bước tới bên người Tề Nhạc, nói:
- Vâng, nhiều hơn một bằng hữu tốt hơn một địch nhân. Tôi nghĩ, tôi có thể đại biểu giáo đình hợp tác với anh. Nhưng mà, tôi hy vọng chúng ta hợp tác nên xuất thành ý của mình ra, ít nhất là trước khi đồ vật xuất hiện, hai phe chúng ta không được tính toán lẫn nhau.
Tề Nhạc khinh thường hừ một tiếng, nói:
- Chỉ cần các người đừng tính kế chúng tôi như hôm nay là được. Nói đến thành ý, như vậy, Nhạc Nguyên tiến sinh có nên nói rõ chi tiết của món đồ vật đó cho chúng tôi nghe hay không? Lúc này mới có thể tỏ vẻ các người có thành ý hợp tác.
Nhạc Nguyên mỉm cười nói:
- Đây là đương nhiên, Nhưng không cần phải vội như thế chứ? Như vậy đi, chúng ta quyết định hai ngày sau bắt đầu hành động, đến lúc đó chúng ta sẽ đi cùng đường, khi đó tôi sẽ nói rõ tất cả cho Tề tiên sinh nghe, anh xem coi thế nào?
Tề Nhạc biết rõ mình không thể quá gấp gáp, cười nhạt một tiếng, nói:
- Được rồi, tôi sẽ cho anh số điện thoại, sau khi quyết định chỗ nào thì báo cho tôi biết. Nhưng mà, tính nhẫn nại của tôi có hạn, nếu như hai ngày sau không có nhận được điện thoại của anh, chúng tôi sẽ tự hành động.
Nói xong, hắn đem số điện thoại của mình nói cho Nhạc Nguyên.
- Tề huynh cứ việc yên tâm, nếu chúng ta đã hợp tác, vậy phải có thành ý, hai ngày sau gặp lại.
Nói xong, Nhạc Nguyên cũng muốn mang người của mình rời đi..
- Chờ một chút, Nhạc Nguyên tiên sinh, các người vốn tới chậm. Tôi nghĩ, công tác giải quyết hậu quả ở nơi này sẽ do các người làm nha.
Trong mắt Tề Nhạc hiện ra hào quang xấu xa, Nhạc Nguyên lặng đi, nhưng không dám phát tác, đành phải bất đắc dĩ gật đầu.
Đưa mắt nhìn bọn người Tề Nhạc rời đi, Nhạc Nguyên toát ra bộ dáng trầm tư, thánh kỵ sĩ bên cạnh đi lên, nói:
- Người phương đông có thể tin tưởng được không?
Nhạc Nguyên hừ lạnh một tiếng, nói:
- Không có bất kỳ người nào có thể tin tưởng hoàn toàn được. Nhưng mà, cũng không có địch nhân vĩnh viễn. Ít nhất trước khi tìm được món đồ kia, hợp tác với bọn họ là việc đúng đắn. Thực lực của đám thủ hộ giả phương đông này rất mạnh, đội hình Hắc Ám Quốc Hội hôm nay các người cũng thấy rồi, những thủ hộ giả phương đông có thể toàn thân trở ra, bản thân không hề có thương vong, còn tiêu diệt một phần nhỏ thực lực của Hắc Ám Quốc Hội, đã phi thường khó được rồi.
- Nhất là gia hỏa tên là Tề Nhạc kia, ý nghĩ của hắn rất linh mẫn, hơn nữa thực lực rất mạnh, tôi thấy, có khả năng hôm nay hắn còn che dấu thực lực, nếu như không phải uy áp của hắn chấn nhiếp Klinsmann, chỉ sợ hôm nay kết cục không phải như vậy. Chúng ta đi thôi, lưu mười quang minh kỵ sĩ ở chỗ này giải quyết tốt hậu quả, hồng y giáo chủ đại nhân cũng tới rồi. Lần này giáo hoàng bệ hạ ra lệnh phải mang đồ vật kia về cho bằng được, Tề Nhạc ah! Anh chỉ thấy được thực lực mặt ngoài của tôi thôi, đương nhiên, tôi cũng chỉ có thể cho anh thấy những thứ này thôi.
Ngồi lên xe Cadillac của Như Nguyệt, Tề Nhạc và mọi người nhắm mắt lại, lúc này mới thả Minh Minh từ trong Kỳ Lân Châu ra ngoài, cầm một bộ quần áo cho nàng mặc vào.
Sắc mặt Minh nhìn rất yếu ớt, thân thể có chút suy yếu, trong mắt tràn ngập bi thương.
- Tề Nhạc, anh nhất định phải cứu Tình Nhi ah! Nàng lại biến thành Hấp Huyết Quỷ, dùng tính tình của Tình Nhi, em sợ nàng không cách nào tiếp nhận sự thật này.
*****
Tề Nhạc trầm trọng gật gật đầu, nói:
- Chuyện của Tình Nhi anh nhất định sẽ giải quyết, nhưng từ trước mắt mà nhìn, Tình Nhi tạm thời còn không gặp nguy hiểm.
Mạc Địch cau mày nói:
- Tề Nhạc, vừa rồi khi bất hòa, tại sao không hợp tác với người của giáo đình tiêu diệt Hắc Ám Quốc Hội chứ?
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, vừa muốn mở miệng, Như Nguyệt đã trả lời vấn đề này thay hắn.
- Tề Nhạc làm như vậy phi thường chính xác. Ở phương tây, Hắc Ám Quốc Hội có thể chống lại giáo đình, song phương chế ước lẫn nhau. Hôm nay chúng ta nhìn thấy, chỉ là một bộ phận nhỏ thực lực của Hắc Ám Quốc Hội mà thôi. Nếu như hôm nay thực sự giết những người này, không nói trước chúng ta sẽ bị tổn thương, một khi Hắc Ám Quốc Hội đụng phải đả kích nghiêm trọng, giáo đình sẽ mạnh hơn, về sau một khi xảy ra xung đột với giáo đình, đối với chúng ta mà nói đây là chuyện quá bất lợi, cho nên Tề Nhạc làm như vậy là phi thường chính xác.
- Hắc Ám Quốc Hội vốn không có bất cứ quan hệ nào với chúng ta, cũng không có bất kỳ cừu hận nào, phương tây mới là căn cơ của bọn họ, chỉ có chuyện virus huyết kế lần này mới khiến bọn ta ra tay. Mà bọn họ cũng giao phương pháp giải độc, như vậy, cừu hận giữa chúng ta đã biến mất, nếu tiêu diệt bọn họ, không bằng lưu bọn họ lại đánh nhau với giáo đình đi.
Mạc Địch nói:
- Thì ra là thế, Tề Nhạc, anh suy nghĩ thật sâu xa!
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Đại tỷ, chuyện này tôi cũng không có biện pháp. Địch nhân càng ngày càng nhiều, nếu giết một phe, chúng ta chắc chắc phải chết vài người, cũng không thể gặp phe nào cũng giết được. Ít nhất trước khi thực lực của chúng ta mạnh lên. Cho nên, chúng ta bây giờ cần là thời gian. Tôi nghĩ, cho dù bọn chúng không có chuẩn bị gì thì chúng ta vẫn phải tăng cường thực lực của mình.
- Bởi vậy, chúng ta nhất định phải làm mọi thứ rối tung lên, tận dụng khả năng kéo dài thời gian. Dần dần tăng cường thực lực của mình, lúc đó chúng ta sẽ cho bọn chúng biết sự lợi hại của thủ hộ giả phương đông. Mà bốn đại gia tộc cũng có ẩn giấu, cho nên vì nguyên nhân này trước khi hành động tôi không có gọi cho Trầm gia.
Minh Minh nói:
- Tề Nhạc, em cảm thấy người của bốn đại gia tộc không một lòng với chúng ta, anh phải cẩn thận mới được.
Tề Nhạc nói:
- Đương nhiên anh biết. Đây cũng là nguyên nhân anh mới không gọi Trầm gia tham gia vào hành động của chúng ta. Nhưng mà, bốn đại gia tộc sớm muộn gì cũng trở thành trợ lực của chúng ta, điều kiện tiên quyết là thực lực của chúng ta phải đủ cường đại. Đến lúc đó, không cần chúng ta đi làm cái gì, bọn họ sẽ tự động phối hợp với chúng ta thôi. Từ ca, sau chuyện lần này kết thúc, phiền toái anh quay về Từ gia một chuyến, thám thính hướng đi của gia tộc anh nhé.
Từ Đông mỉm cười, nói:
- Gia gia của tôi thì anh không cần lo lắng, cách làm người của gia gia tôi, chỉ cần nhận định cái gì thì khó mà cải biến. Tính cách này không phải mới có trong một hai ngày, cho nên quan hệ với ba gia tộc khác rất bình thường. Lần trước tại Quỷ Kiến Sầu, dũng khí của anh đã được gia gia tôi tán đồng và có hảo cảm, cần Từ gia trợ giúp, lão nhân gia sẽ không từ chối đâu.
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Vậy là được rồi. Nguyên nhân tôi hợp tác với giáo đình mọi người cũng rõ. Đầu tiên chúng ta phải biết bọn chúng muốn làm cái gì. Vốn hôm nay còn muốn bắt người của Hắc Ám Quốc Hội, xem ra không thể thành công. Cho nên, chỉ có lừa gạt giáo đình, hy vọng Nhạc Nguyên có thể nói ra. Cho dù đến lúc đó hắn kiếm cớ không nói, chúng ta vẫn có thể đi theo đám người này, bọn chúng ở đâu thì chúng ta ở đó, hừ, tôi không tin không tìm được bí mật trong chuyện này.
Minh Minh nói:
- Tề Nhạc, em rất lo lắng cho Tình Nhi, anh không biết, lá gan của nàng rất nhỏ...
Tề Nhạc than nhẹ một tiếng, nói:
- Tình huống vừa rồi, anh không có khả năng động thủ với Klinsmann. Từ thần sắc coi trọng của Nhạc Nguyên thì có thể nhìn ra Klinsmann nói là thực. Vì Tình Nhi, hiện tại chỉ có thể để nàng đi theo Klinsmann, về sau lại tìm cơ hội cứu nàng về. Từ bộ dáng khẩn trương của Klinsmann đối với Tình Nhi, hắn sẽ không làm hại Tình Nhi. Nhưng anh thật sự không rõ vì sao hắn lại nói Tình Nhi là em gái của hắn? Chẳng lẽ thằng này là biến thái hay sao?
Như Nguyệt lắc đầu, nói:
- Những sinh vật hắc ám này bao giờ cũng có vấn đề tâm lý. Thời điểm gặp lại lần nữa, chúng ta lại nghĩ biện pháp cứu bạn của anh trở về là được.
Tề Nhạc thở sâu, hắn thu hồi dị hóa trên xe, hắn phát hiện thực lực của mình tăng trưởng không ít, chiến đấu lúc nãy tiêu hao không ít vân lực, lại bị thương, cuối cùng còn lấy khí thế chung cực Kỳ Lân Tí đe dọa đối thủ, nhưng hiện giờ trừ cảm giác mệt mỏi ra, cũng không có quá nhiều ảnh hưởng gì tới thực lực, vân lực khôi phục rất nhanh.
Thủy vân lực trong người phát động Kỳ Lân Tẩy Tủy Dịch Cân Công, trị liệu thương thế của hắn. Từ lần trước sau trận chiến với Như Nguyệt, cộng thêm bị thương trước đó từ chỗ Báo nữ, năng lực khôi phục của Tề Nhạc tăng lên rất nhiều. Mà Kỳ Lân Châu cùng Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp là tuyệt phối. Cả hai kết hợp với nhau, lỗ chân lông toàn thân của hắn không ngừng hấp thu năng lượng trong không khí để khôi phục vân lực.
Khách sạn Hilton.
Vũ Mâu đứng ở trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài, trong mắt toát ra mỹ cảm mê ly, Tác Tác đứng bên cạnh nàng, đang sơn móng tay, mà Lâm Nhất Phàm thì cung kính đứng sau lưng Vũ Mâu.
- Tiểu thư, cô cảm giác được cái gì?
Tác Tác vừa sơn móng tay vừa hỏi.
Vũ Mâu gật gật đầu, nói:
- Năng lượng chấn động lớn như thế làm sao không cảm giác được chứ? Xem ra, bọn chúng đã bắt đầu động thủ rồi.
Tác Tác nói:
- Khi nào chúng ta đi.
Vũ Mâu nói:
- Ngày mai.
Vốn bọn họ có ý định hôm nay rời đi, nhưng đột nhiên cảm giác có năng lượng chấn động cực mạnh, Vũ Mâu mới quyết định tạm thời lưu lại, chậm trễ hành trình.
- Nhất Phàm.
Vũ Mâu nhẹ giọng kêu lên.
- Tiểu thư, cô có gì phân phó?
Lâm Nhất Phàm cung kính nói.
Vũ Mâu nói:
- Chúng ta đi rồi, anh nên tiếp tục làm việc của anh, nửa tháng sau chúng ta quay về, bất luận thành bại của chuyện này thế nào, cùng Tề Nhạc và Cơ Minh Minh đi Hy Lạp đều phải làm. Bây giờ anh nên thông tri về nước đi, chuẩn bị công tác tiếp đãi cho tốt. An toàn nhất định phải đảm bảo, đồng thời, tôi hy vọng tiếp đãi bọn họ phải là nghi lễ cao nhất.
Lâm Nhất Phàm nói:
- Tiểu thư, tôi còn không rõ, nếu như Tề Nhạc là thủ hộ giả phương đông, cô còn bảo hắn đi Hy Lạp làm gì? Lại còn phải bảo đảm an toàn cho hắn. Tôi nhớ trước kia có người nói qua, thủ hộ giả phương đông mới là địch nhân lớn nhất của chúng ta!
*****
Vũ Mâu mỉm cười, trong đôi mắt dịu dàng có hào quang trí tuệ hiện ra, nói:
- Không, anh sai rồi. Thủ hộ giả phương đông vĩnh viễn sẽ không thành địch nhân lớn nhất của chúng ta. Chúng ta và bọn họ có khả năng nảy sinh xung đột, nhưng cũng là do văn hóa đông tây khác biệt mà thôi, chỉ cần chúng ta không đi trêu chọc bọn họ, bọn họ cũng chẳng làm gì chúng ta cả. Lần này tôi mời Tề Nhạc đi qua, từ ý nào đó mà nói, là hy vọng có thể đạt thành hiệp nghị với bọn họ, đồng thời, cũng cho bọn họ biết rõ văn hóa của Hy Lạp, tôi tiếp nhận truyền thừa của nữ thần Athena, Athena nói cho tôi biết, tương lai không lâu, chúng ta sẽ gặp phiền toái cực lớn.
- Mà phiền toái này không phải chỉ chúng ta mới bị ảnh hưởng, mà là tai nạn toàn cầu. Về phần tai nạn là cái gì, tôi cũng không biết, mà khi đó, chúng ta cần liên hợp với toàn bộ thủ hộ giả lại, cộng đồng bảo vệ thế giới của chúng ta. Mà thủ hộ giả phương đông là mục tiêu chủ yếu của chúng ta. Tề Nhạc người này, tôi đến bây giờ còn không nhìn thấu, nhưng tôi có thể cảm giác được tiềm lực của hắn rất lớn, có lẽ, thời gian không bao lâu, khi hắn hoàn toàn phát huy toàn bộ tiềm lực ra ngoài, ngay cả tôi cũng chưa chắc thắng được hắn.
Tác Tác mỉm cười nói:
- Tiểu thư, cô không nên nghĩ quá nhiều, tôi thấy Tề Nhạc cũng không sao không dậy nổi. Ánh mắt hắn không ít lần nhìn qua cô nha. Người khác nhìn thấy cô, ánh mắt đều là thưởng thức và tôn kính, nhưng không ai có ánh mắt trần trụi như hắn cả.
Vũ Mâu nhìn về phía Tác Tác, bật cười nói:
- Chuyện này cũng chứng minh hắn không phải người bình thường. Tôi nghĩ, phán đoán của tôi không có sai. Hy vọng chuyện lần này không phát sinh xung đột với hắn mới tốt.
Lâm Nhất Phàm nói:
- Tiểu thư, tôi sẽ dựa theo phân phó của cô mà đi làm. Thẳng thắn mà nói, tôi không thích cái gã Tề Nhạc này, có lẽ là do tôi và hắn là tình địch a. Mặc dù tôi rất có tự tin vào mình, nhưng ánh mắt Cơ tiểu thư nhìn hắn làm tôi cảm thấy thất vọng và đau khổ, tôi thấy, chỉ sợ tôi không có cơ hội.
Vũ Mâu không nói gì, chỉ liếc một cái xem như an ủi Lâm Nhất Phàm.
Tác Tác cười hì hì, nói:
- Sợ cái gì, chỉ cần cậu cố gắng, nói không chừng có thể thành công, chị giúp cậu.
Lâm Nhất Phàm cười nói:
- Em phải cảm ơn chị Tác Tác rồi.
Tác Tác cúi đầu xuống, tiếp tục sơn móng tay, nhưng Vũ Mâu cùng Lâm Nhất Phàm đều không có bắt gặp ánh mắt hơi bất thường của nàng.
...
- Đại sư, hai ngày sau chúng ta sẽ xuất phát đi gặp người của giáo đình, chỉ sợ lần này tính nguy hiểm không nhỏ, tôi không muốn mang Điền Thử cùng Tiểu Ất đi, cho bọn họ ở lại trong biệt thự tu luyện đi.
Tề Nhạc nói. Trở lại biệt thự Long Vực hắn lập tức thông tri Cơ Đức tới lấy nguyên huyết của Klinsmann cho.
Trát Cách Lỗ mỉm cười lắc đầu, nói:
- Không, không thông qua ma luyện vĩnh viễn không thể trở thành hùng ưng bay lượn trời cao, cứ cho bọn họ cùng đi, chỉ có không ngừng tôi luyện, mới có thể tăng thực lực của mình lên. Lúc này đây, tôi cũng đi cùng các người. Thủ hộ phương đông, tôi cũng có trách nhiệm trong đó.
Tề Nhạc lặng đi một lúc, nói:
- Đại sư cũng muốn đi?
Trát Cách Lỗ có chút buồn cười nói:
- Như thế nào? Không chào đón sao? Yên tâm, tôi không kéo chân sau các người đâu. Chiến đấu có lẽ tôi không được, nhưng chạy trốn thì không có vấn đề.
Tề Nhạc sững sờ, nói:
- Đại sư, tôi còn không biết ngài có năng lực gì đấy, ngài có thể nói chúng tôi biết chút ít không?
Trát Cách Lỗ mỉm cười, nói:
- Cũng không thể nói là năng lực gì, đối phó một ít địch nhân bình thường, có lẽ còn có chút ít tác dụng trợ giúp các người, đơn giản mà nói, Thiên Dẫn thuộc về người trong phật gia, cho nên tôi sẽ không sát lục, cũng có thể nói không có bất cứ năng lực nào quan hệ tới sát lục. Nhưng mà, Thiên Dẫn cũng cần tự bảo vệ mình, đồng thời cũng cần trợ giúp khi cần thiết. Cho nên, năng lực của anh là lôi, hỏa, phong, thủy, đây là đặc tính của Kỳ Lân thế hệ này, nhưng tổng cộng có tới bốn loại năng lực thuộc tính, nhưng tôi chỉ có một loại năng lực thuộc tính, anh có thể hiểu là thuộc tính sinh mệnh.
- Thuộc tính sinh mệnh?
Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn qua Trát Cách Lỗ, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy loại thuộc tính này.
Trát Cách Lỗ mỉm cười, nói:
- Kỳ thật rất dễ lý giải, năng lực của tôi có khởi nguồn từ phật lực, năng lực chủ yếu thể hiện trên hai phương diện, một mặt là phòng ngự, còn một mặt khác chính là phòng ngự, phương diện năng lực thứ hai cũng giống như anh, nhưng bây giờ trước khi anh tập hợp đủ chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, không cách nào phát huy năng lực này. Với tư cách Thiên Dẫn, sứ mệnh chủ yếu của tôi là tìm ra Kỳ Lân, cũng trợ giúp Kỳ Lân phát hiện những chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác, bảo hộ trước khi các người cường đại lên, phụ giúp các người tu luyện.
- Cho tới nay, tất cả thành quả của các người đều là cố gắng của bản thân, tôi không trợ giúp cái gì, dù sao tôi cũng là người xuất gia, thật sự không muốn liên quan đến quá nhiều chuyện trong hồng trần, nhưng lần này lại khác, trước khi rời khỏi Tây Tạng, trong nội tâm của tôi đã hiểu ra, nếu như không thể nhập thế tu luyện, tâm hướng phật của tôi không thể phát triển tiếp. Bởi vậy, lần này tôi phải trải qua nhiều chuyện trong hồng trần, đồng thời cũng trợ giúp các vị, cũng như giúp đỡ những người khác.
Tuy Tề Nhạc không thể xác định thực lực Trát Cách Lỗ mạnh bao nhiêu, nhưng nghĩ tới phật lực mười thế kia, tâm của Tề Nhạc lại nóng lên, phật lực mười thế nha, đó là thực lực cường đại như thế nào? Từ lần đầu tiên nhìn thấy Trát Cách Lỗ, Tề Nhạc phi thường có hứng thú với thực lực của hắn, rốt cuộc cũng có cơ hội nhìn thấy, hắn vốn không có bao nhiêu tin tưởng vào hành động lần này thì đã có nhiều hy vọng hơn trước, cười hắc hắc, nói:
- Đại sư, đã như vầy, trước khi ngài quay về Tây Tạng, có ngài ở đây, chúng ta sẽ hưởng phúc ấm của ngài nhiều đấy.
Trát Cách Lỗ mỉm cười lắc đầu, nói:
- Chuyện này làm sao có thể? Tôi là người xuất gia, trừ phi tất yếu, tôi không muốn liên quan quá nhiều.
Tề Nhạc có chút thất vọng nói:
- Vậy ngài chuẩn bị trợ giúp chúng tôi bao nhiêu, ngài cũng nhìn thấy, tuy biểu hiện của chúng ta có không ít người, nhưng thực lực lại cao thấp không đều, chính thức gặp được kẻ mạnh như Hấp Huyết Quỷ Thân Vương, cũng giật gấu vá vai, không đủ nhìn, ngài còn muốn tôi sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí sao?
Trát Cách Lỗ cười một tiếng, nói:
- Anh đấy! Đây không phải mượn cơ hội áp chế sao? Yên tâm đi, trước khi tôi hiểu rõ, lần này đi ra, tôi dự định ở một năm. Nhưng chính thức ở bao lâu, phải xem anh.
- Tôi?
Tề Nhạc kinh ngạc nhìn qua Trát Cách Lỗ.
Trát Cách Lỗ gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, từ tình huống của anh bây giờ mà nhìn. Điều kiện tiên quyết để tôi trở về Tây Tạng chính là anh phải tập hợp đủ chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Khi đó anh có thể phát huy toàn bộ năng lực phụ trợ của chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần rồi, cũng không cần tới tôi nữa. Đương nhiên, sau này nếu như các người gặp được vấn đề không thể giải quyết, tôi vẫn giúp đỡ mọi người.
*****
Nhìn qua ánh mắt thất vọng của Tề Nhạc, Trát Cách Lỗ mỉm cười, nói:
- Hiện tại anh còn không rõ sau khi tập hợp đủ chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sẽ sinh ra tình huống gì, nhưng tương lai không lâu anh sẽ hiểu lời của tôi.
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Vậy được rồi. Đúng a, vừa rồi ngài đem phương pháp tu luyện của rắn và khỉ, lần này chúng ta hành động có mang theo bọn họ hay không?
Trát Cách Lỗ ngẫm lại, nói:
- Nếu như bọn họ không có ý kiến gì, mang đi vẫn tốt hơn. Tôi cẩn thận xem xét năng lực đã thức tỉnh của bọn họ. Năng lượng rất mạnh, thực lực đạt tới bốn vân. Hơn nữa rắn là chiến sĩ duy nhất trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần có được năng lực độc, có hắn ở đó, một ít tình huống đặc thù sẽ dễ giải quyết hơn nhiều.
- Hơn nữa, sau khi có được phương pháp tu luyện, tôi tin tưởng bọn họ trong thời gian ngắn sẽ lĩnh ngộ chân lý năng lực của mình, chiến đấu trong hành động lần này, mang lại chỗ tốt cho thực lực của bọn họ. Dù sao, chỉ có không ngừng thực chiến, mới có thể lĩnh ngộ năng lực của bản thân.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Cũng không biết bọn họ có nguyện ý hay không, dù sao bọn họ cũng đứng đầu một bang, chỉ sợ làm không ít chuyện trong thế giới hắc đạo, lần này cùng hành động với chúng ta, chuyện Thánh Hỏa Giáo của họ làm sao bây giờ?
Trát Cách Lỗ gật đầu nói:
- Chuyện này phải xem bọn họ nha, nếu như bọn họ không thể đi được, vậy cũng không có biện pháp. Bọn họ là giáo chủ Thánh Hỏa Giáo cũng là chuyện tốt với chúng ta, sau này sẽ có nhiều lực lượng hơn.
Tề Nhạc nói:
- Đại sư, chuyện lần này quyết định như vậy, thừa dịp còn thời gian hai ngày, tôi cũng cần giải quyết chuyện cần làm.
Vừa nói, ánh mắt của hắn nhìn qua Như Nguyệt.
Thời điểm Tề Nhạc cùng Trát Cách Lỗ nói chuyện với nhau, Như Nguyệt vẫn điềm tĩnh ngồi ở bên cạnh, cũng không chen vào. Tùy ý cho Tề Nhạc thương nghị với Trát Cách Lỗ, nàng hiện giờ, lúc có mặt của Tề Nhạc, ôn nhu hơn trước kia rất nhiều, hơn nữa, tâm tình của nàng cũng rất nhẹ nhõm. Thực lực Tề Nhạc cường đại, đồng thời cũng dần thể hiện thiên phú của người lãnh đạo, khiến nàng có thể yên tâm giao gánh nặng trên vai cho Tề Nhạc, chẳng những khiến nàng có nhiều thời gian tu luyện hơn, dưới tình huống tâm tình nhẹ nhõm, cũng có thể lãnh hội được nhiều thứ trước kia không lãnh hội được.
- Như Nguyệt, anh ở phòng em hay là em tới phòng anh.
Đột nhiên Tề Nhạc nói một câu, dọa Như Nguyệt nhảy dựng lên.
Khuôn mặt đỏ thẫm, Như Nguyệt nhìn qua Trát Cách Lỗ bên cạnh, thấp giọng sẳn giọng:
- Anh nói cái gì đó?
Đang có mặt Trát Cách Lỗ mà nói ra lời ám muội như vậy, cho dù hai người phát sinh quan hệ thân mật, Như Nguyệt vẫn không chịu nổi, huống chi Minh Minh đang ở trong biệt thự, lúc này còn đang tu luyện khôi phục vân lực, trong nội tâm Như Nguyệt có chút lo lắng cho Tề Nhạc, nàng và Minh Minh phát sinh chuyện ba người.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Em nghĩ cái gì vậy? Như Nguyệt ah, anh mới vừa phát hiện ra, thì ra tư tưởng của em lại ám muội như vậy.
Như Nguyệt không nghĩ tới Tề Nhạc lại làm ác nhân cáo trạng trước, lườm hắn một cái, nói:
- Là tại anh không nói rõ trước.
Tề Nhạc cười nói:
- Anh có ý định hộ pháp cho em, hai ngày nay anh muốn tu luyện một chút, đương nhiên phải tới phòng em hay phòng anh rồi. Nhưng chỉ sợ em không nghĩ như vậy.
Như Nguyệt càng đỏ mặt hơn, tức giận nói:
- Anh xấu lắm.
Nói xong, nàng đi nhanh lên lầu.
Trận chiến ngày hôm nay, Tề Nhạc ăn không ít kích thích, càng tăng thêm khát vọng lực lượng trong lòng hắn, còn thời gian hai ngày, hắn đã quyết định, phải tận lực lợi dụng hai ngày này tăng thực lực của mình lên mới được. Mà phương pháp, đương nhiên là Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp.
Tề Nhạc chính thức tu luyện vào buổi tối hôm nay, thời điểm tu luyện Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp, có thể đem thực lực của bản thân phát huy hoàn toàn, tất nhiên sinh ra ảnh hưởng mặt trái với cơ thể, nhưng vì muốn tăng thực lực trong thời gian ngắn, Tề Nhạc cũng bất chấp.
Bởi vậy, hắn quyết định dùng thời gian đêm nay bất kể hậu quả tu luyện cho được, sau đó lại dùng hai ngày còn thừa khôi phục trạng thái của mình, kỳ thật hắn cũng không biết như vậy sẽ có hiệu quả gì, nhưng lại nghĩ chắc chắn là có nhiều tự tin hơn. Cho dù tiêu hao nhiều một chút, có thời gian nghỉ ngơi hai ngày, có lẽ là đủ rồi.
Rất nhanh, Tề Nhạc đã biết rõ suy nghĩ của mình là sai lầm cỡ nào, Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp không đơn giản như hắn suy nghĩ, lúc Tề Nhạc bắt đầu tu luyện hoàn toàn buông tha khống chế hấp thu vân lực, hắn mới biết mình sai lầm không hợp thói thường.
Bởi vì đã có quan hệ thân mật với Như Nguyệt, Tề Nhạc cũng không cần cố kỵ gì, đi vào phòng của Như Nguyệt, trực tiếp khoanh chân ngồi lên giường lớn mềm mại của Như Nguyệt, Như Nguyệt gật đầu với hắn, nói:
- Anh yên tâm đi, trong khoảng thời gian này anh tu luyện ở đây, em sẽ thủ hộ cho anh.
Tề Nhạc cười nói:
- Ngay cả toilet cũng đi theo sao?
Như Nguyệt trừng mắt nhìn hắn, nói:
- Anh đấy, quả thực là chưa được ba câu đã nói bậy rồi.
Tề Nhạc ái mỹ nhìn nàng, nói:
- Chẳng lẽ em còn không biết có câu thế này sao? Nam nhân không xấu nữ nhân không yêu, nam nhân không lưu manh, nữ nhân không lên giường ah!
Lời này vừa nói ra, lại gợi lên trí nhớ trong hang đá trong lòng của Như Nguyệt, trên gương mặt tuyệt mỹ của nàng đỏ ửng lên như quả táo chín mọng, Tề Nhạc nhìn thấy suýt nữa không nhịn được.
- Thôi thôi, anh tu luyện nhanh đi, sau khi chuyện lần này kết thúc, anh còn phải giải thích với Minh Minh thật tốt đấy.
Nghe âm thanh ôn nhu của Như Nguyệt, nội tâm của Tề Nhạc rất thỏa mãn, hắn không thể tưởng tượng được Như Nguyệt trước mặt và Phách Vương Long ngày xưa chính là một người.
Khoanh chân ngồi xuống, Tề Nhạc đem hai tay đặt lên đầu gối của mình, bài trừ tạp niệm trong nội tâm, tập trung tinh thần vào điều khiển vân lực, từ khi bắt đầu tu luyện tới hiện giờ, hắn đã dần dần có thói quen tu luyện rồi, phần lớn thời gian tu luyện thay giấc ngủ, hơn nữa hiệu quả còn tốt hơn ngủ nhiều, tập trung tinh thần một lúc là tiến vào trạng thái tu luyện rồi, bởi vì có Như Nguyệt thủ hộ, hắn đem toàn bộ liên hệ với ngoại giới cắt đứt, toàn tâm toàn ý vùi đầu vào không chế vân lực.
Hào quang nhàn nhạt vây quanh thân thể Tề Nhạc, cánh tay phải xuất hiện hai màu đen bạc, khí tức của Kỳ Lân vừa mới xuất hiện, lập tức khiến Như Nguyệt cảm giác vân lực trong người của mình bành trướng, sau khi phát sinh quan hệ với Tề Nhạc, vân lực bản thân nàng và vân lực của Tề Nhạc có một loại ăn ý đặc thù, ngay cả bọn họ cũng không rõ ăn ý tới mức độ nào, nhưng mà, Tề Nhạc tu luyện khoảng cách gần như vậy, Như Nguyệt lập tức phát hiện tình huống vân lực bạo động, dựa theo lộ tuyến vân lực mà tu luyện, hơn nữa trong quá trình vận chuyển cũng chậm rãi hấp thu khí tức trên người Tề Nhạc, cảm giác toàn thân thư thái, tu luyện còn nhanh hơn.
← Ch. 079 | Ch. 081 → |