← Ch.093 | Ch.095 → |
Theo hét thảm một tiếng, hào quang thủ hộ Thủy Bình Tinh Tọa đột nhiên biến mất. Sắc mặt Salem đỏ bừng thối lui sang bên cạnh, đồng dạng cùng Quản Bình, trong công kích của Khế Dũ một lần phẫn nộ, hắn cũng đã trúng hỏa độc.
Nguyên bản ba người vây công đã phi thường cố hết sức rồi, lúc này giảm bớt một gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, chòm sao Sư Tử Il Elias tuy rằng cường hãn, nhưng phối hợp chòm sao Song Ngư Garcia cũng có chút duy trì không được rồi.
Người ta là tới hỗ trợ, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng không thể ngồi nhìn. Trải qua thời gian thở dốc ngắn ngủi, Mạc Địch, Dịch An cùng Hồ Quang lại vọt lên, Hồ Quang có thể làm cũng chỉ tận lực hấp dẫn một ít sự chú ý của Khế Dũ, Mạc Địch ôn hòa yên tĩnh nương tựa theo năng lực của từng người quấy rối Khế Dũ từ bên cạnh làm cho áp lực của Il Elias cùng Garcia có thể thả lỏng một ít.
Vũ Mâu nhẹ nhàng rơi vào bên trong Sùng Thánh Tự, nàng than nhẹ một tiếng, tay phải vung lên trên không trung, thanh âm ôn nhu vang lên:
- Nữ Thần Athena chiến tranh cùng trí tuệ vĩ đại. Hãy ban cho ta lực lượng!
Bạch quang lóe lên, một cây quyền trượng kỳ dị bỗng nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay của nàng. Tay phải của Vũ Mâu vung lên, đỉnh quyền trượng bắn ra một đạo bạch sắc quang mang, thẳng đến phía Khế Dũ.
Lần thứ nhất Khế Dũ toát ra ánh mắt sợ hãi, thân thể cực lớn dừng lại một chút. Hắn há mồm phun ra một cỗ hồng vụ, cùng bạch quang của Vũ Mâu phát ra đụng vào nhau.
Một tiếng gào thét phẫn nộ và tiếng nổ vang xuất hiện, thân thể Khế Dũ lui về phía sau một bước, mà Vũ Mâu phát động công kích tức thì trên mặt nhiều hơn một vầng ngũ sắc. Toàn thân nàng được bao phủ bởi bạch sắc quang mang thuần khiết, ánh mắt của nàng lộ ra vẻ rất bình tĩnh. Quyền trượng trong tay liên tiếp huy vũ vài cái trên không trung, một cái lưới lớn do bạch sắc quang mang tạo thành hướng Khế Dũ bao phủ tới.
Một bên Trát Cách Lỗ tiếp tục tụng Phật hiệu, hắn phát hiện năng lượng Vũ Mâu phát ra phi thường tinh khiết, bề ngoài nhìn rất nhu hòa, nhưng cường độ năng lượng lại đạt đến một trình độ nghe rợn cả người. Vì thế, tuy rằng nàng chỉ đơn giản huy động quyền trượng nhưng lại mang tới uy hiếp không nhỏ cho Khế Dũ.
Trong không trung chiến đấu xuất hiện biến hóa, Kim Sí Đại Bằng Điêu đã hoàn toàn nổi giận, ở bên trong một tiếng kêu to, thân thể của nó đột nhiên xuất hiện một đoàn ảo ảnh màu vàng. Chín đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu lớn nhỏ bằng nhau phân biệt hướng chín phương hướng trùng kích, trong đó có năm đạo thân ảnh phân biệt xông về Từ Đông, Minh Minh, Tác Tác, Tư Tư cùng với Mi Grees phía dưới.
Từ Đông cùng Minh Minh đồng thời lui về phía sau, khi mấy người sắp gặp phải công kích không thể né tránh, Hoạt Xá Lợi màu vàng của Trát Cách Lỗ đột nhiên bắn ra hai đạo quang mang dung hợp vào thân thể của bọn hắn. Vân Lực trong cơ thể hai người bạo tăng, đồng thời rên thảm một tiếng, dùng cái giá là một vết thương nhẹ để ngăn cản công kích của Kim Sí Đại Bằng Điêu.
Tác Tác Chòm sao bò cạp hiển nhiên là phi thường giảo hoạt, vừa phát hiện không đúng, thân thể của nàng lập tức trơn trượt mà biến mất, nhưng Mi Grees phía dưới thì không may mắn như vậy. Hắn tuy rằng kịp thời bắn ra ba đạo mũi tên ánh sáng chuẩn xác trúng đạo quang mang do Kim Sí Đại Bằng Điêu phát ra, nhưng hiển nhiên năng lượng chênh lệch quá nhiều, hắn kêu thảm một tiếng rồi bị năng lượng chấn bay ra ngoài.
Máu tươi cuồng phun ra, hiển nhiên là bị trọng thương. Mà Tư Tư chòm cự giải mặc dù không có phản ứng nhanh như Tác Tác, nhưng vận khí của nàng không tệ. Vị trí của nàng cách Trát Cách Lỗ rất gần, Trát Cách Lỗ đang giúp trợ Từ Đông cùng Minh Minh đồng thời cũng chia ra một Đạo Phật lực rót vào thân thể của nàng để Tư Tư miễn cưỡng ngăn cản được công kích của Kim Sí Đại Bằng Điêu.
Thanh âm vội vàng của Sùng Thánh đại sư đột nhiên ở bên trong Thiên Tầm tháp truyền ra:
- Mọi người cẩn thận một chút, Kim Sí Đại Bằng Điêu muốn chạy.
Sùng Thánh đại sư không thể nói là không còn sớm, nhưng mà còn không có đạt tới hiệu quả bên trong kỳ vọng của hắn. Kim Sí Đại Bằng Điêu tức giận nhìn đám tiểu nhân loại bên dưới, thân hình nó hóa thành một chuỗi hư ảnh màu vàng phóng lên trời. Trong khoảnh khắc đó, ngay cả Vũ Mâu kịp thời năng lượng phát ra cũng không cách nào ngăn cản thân thể của hắn. Thanh âm trầm thấp mà rét lạnh truyền đến:
- Chỉ bằng các ngươi cũng muốn ngăn trở bản tôn sao? Lên như diều gặp gió chín vạn dặm, ta sẽ trở về.
Vô số quang điểm giống như bị nghiền nát trên không trung, Kim Sí Đại Bằng Điêu nương tựa theo tốc độ cực quan, lại lên như diều gặp gió, phá tan cấm chế Phật môn do hai vị đại sư liên thủ bố trí.
Trát Cách Lỗ hừ nhẹ một tiếng. Há mồm phun ra một ngụm máu tươi, phải nhờ Yến Tiểu Ất và Điền Thử đỡ lấy mới không bị ngã xuống đất. Sùng Thánh đại sư bên trong Thiên Tầm tháp đồng dạng cũng không chịu nổi, tuy rằng tuổi của hắn lớn hơn Trát Cách Lỗ rất nhiều, nhưng bởi vì Trát Cách Lỗ kế thừa thập thế Phật lực, bởi vậy, thực lực của hắn yếu hơn Trát Cách Lỗ. Phải bằng vào Phật lực bản thân ẩn chứa trong Sùng Thánh Tự mới có thể gia trì. Kim Sí Đại Bằng Điêu đột nhiên liền xông ra ngoài, khiến cho hắn phun một ngụm máu tươi, lập tức Phật quang Sùng Thánh Tự cũng không cách nào khống chế.
Tác Tác phản ứng rất nhanh, thân hình bắn mạnh lên như đạn pháo đuổi theo Kim Sí Đại Bằng Điêu. Bất quá ở thời điểm này không có Phật lực trói buộc, Kim Sí Đại Bằng Điêu làm cho nàng kiến thức được thực lực chính thức của hung thú vạn năm của Đông Phương. Một đạo ảo ảnh hình dạng đôi cánh cực lớn đánh ngược lại, Tác Tác ngay cả cơ hội trốn tránh đều không có đã bị Kim Sí Đại Bằng Điêu như đập con ruồi đè xuống dưới đất.
Tư Tư Chòm cự giải vì cứu nàng nghênh đón công kích của Kim Sí Đại Bằng Điêu, tuy rằng đem hết toàn lực chống cự lực trùng kích mãnh liệt nhưng lúc hai người rơi xuống đất, Tác Tác đã phun ra vô số máu tươi rồi hôn mê bất tỉnh. Tư Tư đạt được Hoạt Xá Lợi của Trát Cách Lỗ tương trợ, tình huống tốt hơn nhiều, nhưng mà vẫn bị phún ra một ngụm máu tươi nhỏ.
Kim Sí Đại Bằng Điêu đột nhiên xông ra ngoài, hiển nhiên là đuổi theo Cự Thú Hoạt Xá Lợi rồi, nhất thời Khế Dũ phía dưới rất là lo lắng, Phật quang biến mất, thực lực của Khế Dũ mới hoàn toàn phát huy ra. Vũ Mâu phát động phá thủng cái lưới ánh sáng cực lớn tạo thành một lỗ hổng, thân thể cực lớn của nó vào lúc này trở nên linh hoạt dị thường, trực tiếp từ chỗ lỗ hổng xông ra ngoài.
Kim Sí Đại Bằng Điêu bay mất, thì ý nghĩa là Tề Nhạc sẽ bị truy kích, Như Nguyệt kêu to một tiếng, thân hình lóe lên đã đi tới vị trí Khế Dũ lao ra. Long lực hoàn toàn bộc phát, một quyền tràn ngập tính áp bách đánh mạnh vào người Khế Dũ. Lúc này đại não của Như Nguyệt phi thường thanh tỉnh.
*****
Bởi vì Tề Nhạc sử dụng Kỳ Lân Ẩn có năng lực liễm tức, mấy người đều khó có khả năng tìm kiếm được bóng dáng của Tề Nhạc, cũng càng đuổi không kịp tốc độ của Kim Sí Đại Bằng Điêu. Điều duy nhất có thể làm là tận lực vây khốn Khế Dũ, mà về phía Tề Nhạc thì chỉ đành nhìn vận khí của hắn thôi.
Il Elias Chòm sao Sư Tử, Gia Tây Á chòm sao Song Ngư cùng với Tư Tư chòm sao Cự Giải, ba gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả còn có thể tiếp tục chiến đấu đồng thời xông tới phát động ra công kích y hệt cuồng phong bạo vũ về phía Khế Dũ.
Trên người Vũ Mâu không biết lúc nào đã bao phủ lên một tầng quang mang màu vàng, hai mắt phóng ra thần quang, đỉnh quyền trượng trong tay tản mát ra quang mang lóng lánh:
- Nữ -- thần -- khoan -- thứ --
Kim quang phóng lên trời, tất cả ánh sao đang lóe sáng trên không trung tại thời khắc này đều trở nên ảm đạm vô quang, tất cả tinh quang lập tức ngưng tụ được quyền trượng chỉ dẫn trực tiếp đánh tới thân thể của Khế Dũ.
Khế Dũ ngửa cổ nổi giận gầm lên một tiếng, Cửu Muội Chân Hỏa chung quanh thân thể nó dao động kịch liệt, thân thể khổng lồ của nó tản mát ra khí tức khủng bố cực kỳ.
Một viên hạt châu màu hồng phấn từ trong miệng phụt lên nghênh tiếp kim quang, lập tức bên trong Sùng Thánh Tự bộc phát ra ánh sáng chói mắt.
Năng lượng khổng lồ trùng kích khiến cho Như Nguyệt cùng ba gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả đồng thời bị đẩy lui, sắc mặt Vũ Mâu hơi đổi. Trong mắt thần quang trở nên ảm đạm một ít, trước ngực có chút phập phồng. Quang mang cường hành trong tay của nàng ảm đạm xuống, Vũ Mâu cường hành mượn nhờ năng lượng cực lớn của của ngôi sao phát động một kích. Dưới một kích toàn lực của nàng, tình huống của Khế Dũ cũng không tốt lắm, thân hình khổng lồ của nó lộ ra vẻ uể oải, hạt châu màu hồng phấn cũng ảm đạm hơn rất nhiều.
Trát Cách Lỗ hét lớn một tiếng:
- Mọi người toàn lực công kích. Nhất định không thể để cho nó đem nội đan thu hồi lại.
Nói xong, hắn toàn lực thúc dục Hoạt Xá Lợi, kim quang thẳng đến nội đan màu hồng phấn của Khế Dũ đang bị suy yếu.
Các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cùng Tinh Tọa Thủ Hộ Giả ở bên cạnh chiến đấu khó khăn, mà Tề Nhạc đã rời khỏi Sùng Thánh Tự hơn mười dặm.
Một bên phi hành, Tề Nhạc một bên đem cảm giác của mình mở rộng đến lớn nhất, tùy thời cảm thụ được những khí tức cường đại có tiếp cận mình hay không. Dù sao hai đầu hung thú sự quá cường đại, tâm tình của hắn khẩn trương tới mức trước đây chưa từng có. Tề Nhạc biết rõ hết thảy đều chỉ có thể dựa vào chính mình, Kỳ Lân Ẩn thu liễm thu liễm không chỉ giấu diếm được hai đầu hung thú, đồng thời cũng khiến cho các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cùng mình đã mất đi liên hệ. Dưới loại tình huống này, không ai có thể giúp được hắn.
Vốn hắn đã sắp xếp xong xuôi Cơ Đức cùng chi bộ đội đặc thù bộ đội, ngày mai sẽ có thể tùy thời điều động. Nhưng tất cả những điều đó đã không kịp, ngay cả phục bút Tề Nhạc trước lại xuất phát lưu lại tại tứ đại gia tộc, lúc này cũng không có bất kỳ tác dụng.
Kế hoạch vĩnh viễn cản không nổi biến hóa, ở thời điểm này hết thảy đều chỉ có thể dựa vào chính hắn.
- Tề Nhạc. Anh sao phải khổ vậy chứ?
Văn Đình nằm trong ngực Tề Nhạc ôn nhu nói, cảm thụ được khí tức Kỳ Lân trong cơ thể hắn bành trướng mà thân thiết, nàng sâu kín thở dài.
Tề Nhạc một bên toàn lực bay đi, một bên an ủi:
- Đây chính là kế hoạch của anh, không có khổ gì hết. Nha đầu ngốc, em chỉ cần mau chóng hoàn thành một lần tiến hóa cuối cùng của mình là trợ giúp lớn nhất cho anh rồi. Bất luận từ góc độ nào, anh cũng khó có khả năng cho phép em hi sinh vô ích. Chỉ cần anh còn sống, thì nhất định sẽ bảo vệ em chu toàn.
Thân thế của Văn Đình khiến hắn thương cảm vô cùng, hắn chưa bao giờ muốn đi làm một chuyện kiên định như bây giờ. Giờ khắc này, bất luận gặp phải khó khăn như thế nào, hắn cũng không lùi bước.
Văn Đình nói:
- Xem ra, em vẫn còn đánh giá thấp năng lực các bằng hữu của anh. Kim Sí Đại Bằng Điêu cùng Khế Dũ nhất định lúc chúng ta rời đi cũng cảm giác được rồi, nhưng cả buổi rồi hắn vẫn không có đuổi theo, có lẽ đã bị mấy người họ vây khốn.
Tề Nhạc cười ha ha nói:
- Đừng quên, chúng ta là Thủ Hộ Giả của toàn bộ Đông Phương. Cho dù còn không có đạt tới thực lực mạnh nhất, nhưng cũng không phải dễ đối phó như vậy đâu.
Ngay khi Tề Nhạc vừa dứt lời thì ngay lập tức, hắn đột nhiên biến sắc. Trên không trung hai người đang phi hành phát sáng lên, bạch sắc quang mang đem không trung cùng mặt đất tỏa sáng như ban ngày. Khí tức năng lượng khổng lồ mà trầm trọng bao phủ xuống, làm cho Tề Nhạc không thể không đem tốc độ phi hành giảm chậm lại.
Hơn mười đạo quầng sáng trong nháy mắt này xuất hiện, quầng sáng lăng không xuống vừa vặn bao vây Tề Nhạc cùng Văn Đình vào chính giữa. khi quầng sáng rơi trên mặt đất, mấy chục cổ năng lượng khí tức cường hành khóa chặt khí tức của Tề Nhạc cùng Văn Đình. Phảng phất một cái địa lao cái cự đại khốn hai người ở trong đó. Mà ngay cả hiệu quả tàng hình của Kỳ Lân Ẩn trên người Tề Nhạc dưới áp lực cường đại hoàn toàn biến mất, thân thể hai người trực tiếp xuất hiện giữa không trung.
Bên trong mỗi một cái quầng sáng đều xuất hiện một đạo thân ảnh, những quần sáng bao quanh thân ảnh này biến mất, sau đó tạo nên lớp lớp vòng vây bao quanh Tề Nhạc. Những người này chính là người trong Giáo Đình không hề biết bay trong nhận thức biết của Tề Nhạc.
Las Ogg vẫn cầm bổn Thánh kinh, ngẩng đầu nhìn Tề Nhạc bên trong hư không, trên mặt toát ra vẻ mỉm cười:
- Tề tiên sinh, vội vã ly khai như vậy sao? Chúng ta dù sao cũng là đồng bọn hợp tác, ngài ít nhất cũng có thể lên tiếng chào từ biệt chứ?
Trong lòng Tề Nhạc tràn đầy khiếp sợ, bởi vì hắn căn bản không cách nào tưởng tượng nổi đám người giáo đình này đuổi theo mình như thế nào. Chính mình dùng hiệu quả tàng hình của Kỳ Lân Ẩn huống chi hắn chưa từng nghe nói qua Giáo Đình kỵ sĩ hoặc là những giáo chủ có năng lực phi hành. Nhưng mà sự thật đã xuất hiện trước mắt, lòng của hắn lập tức trầm xuống. Bốn gã Thánh Kỵ Sĩ, hai mươi tên Quang Minh kỵ sĩ lại cộng thêm năm vị Hồng Y Đại Chủ Giáo cùng một hồng y giáo chủ Las Ogg địa vị gần với Giáo Hoàng. Chính mình đối mặt với hơn phân nửa thực lực của toàn bộ Giáo Đình. Dưới loại tình huống này, còn có thể có cơ hội ly khai sao?
Las Ogg hiển nhiên là nhìn ra nghi hoặc bên trong tâm của Tề Nhạc, hắn mỉm cười nói:
- Xác thực, năng lực của Tề tiên sinh thu liễm khí tức làm chúng ta mở rộng tầm mắt, căn bản không có bất luận phát giác bất luận cái gì. Bất quá, Tề tiên sinh tựa hồ quên mất chiêm tinh thuật của Giáo Hoàng đại nhân. Tuy rằng chúng ta không cách nào tìm được khí tức của ngài, mà liễm tức thuật của ngài cũng đủ cao minh, chỉ là năng lượng thánh nguyên Giáo Hoàng đại nhân đã nghiên cứu ba năm, cho dù ngài che dấu bao nhiêu cũng có một chút bỏ sót.
*****
- Bởi vậy, chúng ta nương tựa theo năng lượng định vị của Thánh Nguyên mới tìm đến nơi này. Tuy rằng tiêu hao một cái quyển trục truyền tống định vị cự ly xa, nhưng cũng rất đáng giá a.
Văn Đình nhìn Tề Nhạc thật sâu nói:
- Là em làm phiền hà tới anh rồi.
Tề Nhạc nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Không cần nói thêm nữa, hãy nghỉ ngơi cho tốt. Anh đã nói rồi, chỉ cần anh còn sống, bất kỳ kẻ nào cũng không thể làm tổn thương em.
Vừa nói quang mang trong mắt sáng rực của Tề Nhạc, hào quang Tường Vân bốn màu lóe lên. Thân thể Văn Đình đã bị trực tiếp đã thu vào bên trong Kỳ Lân Châu. Vốn Tề Nhạc sợ Văn Đình bên trong Kỳ Lân Châu sẽ cảm thấy cô độc, mới một mực ôm nàng, nhưng giờ khắc này, thế cuộc trước mắt hiển nhiên đã không thể không làm thế. Người của giáo đình tuyệt không hiền lành như mặt ngoài thể hiện, nhất là trước ích lợi vô cùng lớn như thế này. Nhìn thoáng qua Hồng Y Đại Chủ Giáo ở năm phương hướng, Tề Nhạc hiểu rõ mình muốn bay đi là không thể nào. Vân Lực dưới chân có chút thu liễm, hắn đã phiêu nhiên rơi trên mặt đất. Kỳ Lân giáp ngăm đen tản ra quang mang nhàn nhạt, tuy rằng hắn chỉ có một mình, nhưng mà sống lưng Tề Nhạc vô cùng thẳng, trong mắt thiểm động quang mang, khí thế không hề thua kém đối phương.
Trong ánh mắt hắn tỏa ra uy thế nhìn mọi người Giáo Đình chung quanh một vòng, Tề Nhạc nhàn nhạt hỏi:
- Las Ogg giáo chủ, ta không rõ ngài đang nói cái gì. Cái gì Thánh Nguyên? Ta căn bản cũng không biết.
Las Ogg ra vẻ kinh ngạc mà nói:
- Ah? Tề tiên sinh không biết sao? Vậy vừa nữ tử cùng một chỗ với ngài là ai? Chúng ta trước đó chưa từng gặp qua nàng, nàng tựa hồ cũng không phải thuộc về Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần các ngươi a.
Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, nói:
- Vậy là bằng hữu của ta, Las Ogg, ngươi đang chất vấn ta sao? Ngươi nghĩ thế nào, dám quản cả chuyện của chúng ta.
Lúc này trong lòng hắn, cho dù là người của Hắc Ám nghị viện cũng không có đáng giận như đám Giáo Đình trước mặt luôn ra vẻ đạo mạo này, cách nói chuyện của Tề Nhạc lập tức trở nên không khách khí.
Las Ogg lắc đầu, cũng không có bởi vì Tề Nhạc không khách khí mà phẫn nộ:
- Không, không, không, đây cũng không phải là việc đâu đâu. Tề tiên sinh, Viêm Hoàng các ngươi có câu nói người sáng mắt không làm chuyện mờ ám. Thánh Nguyên là mục tiêu của chúng ta lần này, vì không cho thế lực tà ác đạt được nó, xin ngài hãy giao nó cho chúng ta.
Tề Nhạc nói:
- Nói như vậy, trong mắt các ngươi ta chính là loại người tà ác sao?
Las Ogg nói:
- Cũng không có thể nói như vậy, bất quá, ta cho rằng vẫn là Giáo Đình có năng lực bảo hộ an nguy của Thánh Nguyên. Hi vọng Tề tiên sinh không nên để cho chúng ta khó xử.
Tề Nhạc cường ngạnh nói:
- Ta đây nếu không giao ra thì sao? Ngươi muốn cắn ta à?
Sắc mặt Las Ogg hơi đổi, hắn lạnh giọng nói:
- Tề tiên sinh, đã hơn nhiều năm không người nào dám nói như vậy với ta rồi.
Tề Nhạc nở nụ cười:
- Đáng tiếc, ta không tin Thượng Đế. Có lẽ, Thượng Đế nếu xem lại tác phong mạnh mẽ cướp bóc của các ngươi, có lẽ sẽ không khoan dung cho các người đâu.
Las Ogg thở dài một tiếng, hai tay đem Thánh kinh để trước ngực lạnh nhạt nói:
- Xem ra, chuyện này không thể dùng phương thức hòa bình để giải quyết. Tề tiên sinh, thật xin lỗi, ta chỉ có thể hướng ngươi nói tiếng xin lỗi mà thôi.
Vừa nói, hắn chậm rãi lui về phía sau, bốn gã Thánh Kỵ Sĩ phân biệt từ bốn phương tám hướng bức tới Tề Nhạc.
Ánh mắt của Tề Nhạc sáng rực lên, hai đạo quang mang màu bạc từ trong mắt hắn điện xạ ra ngoài. Trong đêm tối mênh mông nhìn vô cùng rõ ràng. Gió thổi qua, ánh trăng chiếu xuống, bóng cây trên mặt đất ào ào vũ động.
Bá khí ngập trời lập tức tràn ngập, hư ảnh Kỳ Lân cực lớn lăng không xuất hiện sau lưng Tề Nhạc. Tuy rằng phải đối mặt với phía địch nhân cường đại như thế, nhưng xét chỉnh thể khí thế thì Tề Nhạc lại nương tựa theo lực lượng một người áp chế toàn bộ Giáo Đình.
Kỳ Lân giáp bị cơ bắp của hắn phồng lên khiến dáng người càng trở nên cao lớn cao ngạo, phảng phất như đang đội trời đạp đất.
Điện quang màu tím vây quanh thân thể Tề Nhạc không ngừng phát ra những thanh âm ba ba, Kỳ Lân Châu trước ngực lóng lánh quang mang mỹ lệ. Kỳ Lân Ẩn sau lưng không ngừng sinh ra một tầng huyết sắc quang hoa như là gợn sóng dao động. Tuy rằng Kỳ Lân giáp trên người hắn là màu đen, nhưng lúc này xem ra, thân thể Tề Nhạc giống như là một viên minh tinh chói mắt nhất, hào quang tản ra tứ phía.
Bốn gã Thánh Kỵ Sĩ rõ ràng không chống chịu được khí thế điên cuồng tăng lên của Tề Nhạc. Bốn người đồng thời duỗi ra tay phải của mình, bạch sắc quang mang sáng lên, trong tay từng người xuất hiện một thanh kiếm quang ngưng kết bằng năng lượng tinh khiết. Một đôi cánh màu ngà sữa vô hình xuất hiện sau lưng họ, lập tức từng chuỗi hư ảnh lưu lại trên không trung, bốn người phóng về phía Tề Nhạc.
Kiếm quang trên không trung trướng đại, bốn đạo Thập tự quang ảnh bao trùm tất cả lộ tuyến Tề Nhạc có thể né tránh, Nhạc Nguyên đã từng lĩnh giáo thực lực của Tề Nhạc, bởi vậy trong quá trình công kích, bốn gã Thánh Kỵ Sĩ đều không hề giữ lại. Hai mươi tên Quang Minh kỵ sĩ cũng không có tham dự trong chiến đấu, mà phân tán đến bốn phía, từng người tăng Thánh Lực của mình lên canh phòng nghiêm ngặt đề phòng Tề Nhạc muốn đào thoát.
- Hừ!
Tề Nhạc hừ một tiếng, trong chốc lát, không gian chung quanh thân thể của hắn bóp méo một chút. Hắc ngân sắc quang mang hư ảo xuất hiện biến hóa rất nhỏ. Tề Nhạc xoay tròn một vòng như thiểm điện tại chỗ, nắm tay phải đồng thời hướng bốn phương tám hướng oanh ra mỗi nơi một quyền.
Không có năng lượng thấu ra, nhưng mà bốn quyền của Tề Nhạc công kích đón đúng bốn đạo Thập tự quang trảm đang đánh tới.
Địa phương mạnh nhất thường thường cũng có nơi yếu nhất, tuy rằng bốn gã Thánh Kỵ Sĩ đều có được tu vi không kém. Nhưng Tề Nhạc oanh ra bốn quyền lại ẩn chứa năng lượng vô cùng cường hoành của Kỳ Lân Tí.
Rầm rầm rầm oanh --
Bốn tiếng nổ mang theo quang điện đầy trời bay tán loạn, năm tiếng kêu đau đớn đồng thời truyền đến. Bốn gã Thánh Kỵ Sĩ đang vọt tới trước thì thân thể bỗng nhiên khựng lại. Bốn đạo Thập Tự Trảm đã sớm biến thành những đốm sáng bay đầy trời.
Tề Nhạc đứng tại chỗ, phảng phất từ đầu đến cuối đều không có di động, mà bốn gã Thánh Kỵ Sĩ tức thì dừng lại cách hắn hơn mười thước, khóe miệng đồng thời chảy ra một đám tơ máu.
Sắc mặt Las Ogg không khỏi thay đổi, hắn mặc dù đối với Tề Nhạc đã có đánh giá rất cao, nhưng thật không ngờ, bốn gã Thánh Kỵ Sĩ mà liên thủ công kích lại có kết quả này. Nhẹ nhàng lật Thánh kinh trong tay ra, hắn hướng năm tên Hồng Y Đại Chủ Giáo làm thủ thế.
Kỳ thật, tình huống hiện tại của Tề Nhạc cũng không phải quá tốt, chỉ từ mặt ngoài mà xét thì thực lực của bốn gã Thánh Kỵ Sĩ, ít nhất có thể cùng so sánh với Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cấp bậc Năm Vân. Hơn nữa Thánh Lực viêm lực của mấy người đã ngưng kết.
*****
Nếu như không phải Vân lực của Tề Nhạc cường đại thì sợ đã sớm ăn phải quả đắng.
Mặc dù như thế, công kích liên thủ của bốn người vẫn làm cho khí huyết của Tề Nhạc dâng lên cuồn cuộn, Tề Nhạc đột nhiên cười lên ha hả, cuồng ngạo gào thét lớn:
- Đến đây đi, đều đến đây đi, ta sẽ cho đám gia hỏa Tây Phương các ngươi kiến thức một chút cái gì mới là lực lượng Đông Phương. Kỳ lân cụ -- phong -- trảm –
Chung quanh thân thể Tề Nhạc đột nhiên biến thành thân hình quang mang màu xanh, thân hình cao lớn bay lên không. Sức gió khổng lồ vây quanh thân thể Tề Nhạc đang xoay tròn, trong lúc nhất thời, tất cả thực vật chung quanh đều dưới tác dụng của gió nhổ tận gốc.
Màu xanh của gió, quay chung quanh thân thể của Tề Nhạc như một cái vòng xoáy cự đại, vô số Phong Nhận màu xanh lóe sáng mang theo tiếng xé gió mãnh liệt lập tức xuất kích. Hào quang luân chuyển lóng lánh, từng đạo Nguyệt Nha hình Phong Nhận phô thiên cái địa hướng phía tất cả mọi người trong giáo đình.
Năm tên Hồng Y Đại Chủ Giáo một mực dùng ngôn ngữ Tề Nhạc nghe không hiểu thấp giọng ngâm xướng, vòi rồng trảm màu xanh đột nhiên xuất hiện nhất thời làm mấy người trì trệ một chút. Las Ogg không hổ là hồng y giáo chủ, trong mắt hắn lóe lên kim quang. Thánh kinh trong tay đột nhiên phiêu phù ở trên đỉnh đầu hắn:
- Thánh Quang linh trận!
Quang mang màu vàng lập tức lan tràn đến trên thân người mỗi một tên Giáo Đình, chung quanh thân thể của bọn hắn hình thành một cái màn hào quang màu vàng. Năm tên Hồng Y Đại Chủ Giáo đồng thời đem một đạo kim quang bắn về phía Las Ogg, sáu người toàn lực thúc dục khiến cho màn hào quang màu vàng như là khôi giáp thực chất.
Phong Nhận màu xanh như là cối xay thịt phát động lực cắt cường hoành, nhưng mà Tề Nhạc chỉ có lực lượng của một người không cách nào cùng nhiều giáo chủ Giáo Đình đối chiến như thế. Kim quang trên người các thánh kỵ sĩ bị Phong Nhận công kích đến không ngừng kích phát ra từng vòng màu vàng rung động. Mấy người dốc sức liều mạng ngăn cản, nhưng vẫn bị công kích cường hoành đẩy lui về phía sau.
Tề Nhạc không có nghĩ qua Cụ phong trảm của chính mình có thể mang đến hiệu quả gì, hắn muốn làm là chế tạo cho mình cơ hội. Bốn gã Thánh Kỵ Sĩ đồng thời hướng bốn phương tám hướng lui về phía sau, trong nháy mắt mà khoảng cách lập tức kéo lớn, nguyên bản xu thế vây kín cũng tự nhiên trở nên rời rạc rất nhiều. Lợi dụng cơ hội này, lập tức thân thể không phải chân chánh đột nhiên biến mất, không phải chân chính biến mất mà là vì tốc độ quá nhanh mà khiến cho người khác cảm thấy phảng phất biến mất.
Cơ hồ chỉ trong một tức, hắn đã đi tới trước người một gã Thánh Kỵ Sĩ. Khi tên Thánh Kỵ Sĩ kia nhìn thấy đồng tử màu bạc của Tề Nhạc thì lập tức trong lòng hoảng hốt, kiếm quang trong tay vung vẩy trước người tạo nên một quang màn dày đặc. Đồng thời đôi cánh hư ảnh sau lưng vỗ một cái muốn rời khỏi phạm vi công kích của Tề Nhạc.
Nhưng mà, Tề Nhạc sẽ cho hắn cơ hội sao? Đương nhiên là không.
Tay trái của Tề Nhạc bị bao trùm bởi lớp vảy màu đen, ngạnh sanh đâm vào bên trong màn sáng do kiếm quang hình thành. Tiếng va chạm dày đặc mà thanh thúy lập tức truyền ra, trong tay trái Tề Nhạc không biết lúc nào đã nhiều hơn một mặt thuẫn bài màu đen. Trung ương của thuẫn bài là một ảnh chân dung của Kỳ Lân cự đại, chung quanh là bốn đường vân tím, lam, hồng, thanh. Kiếm quang của Thánh Kỵ Sĩ bị thuẫn bài đụng vào lập tức văng lên cao, mà tay phải của Tề Nhạc vừa lúc đó đánh tới.
Thánh Quang linh trận, không thể nghi ngờ là một kiện phòng ngự năng lực phi thường mạnh. Do sáu gã giáo chủ liên thủ thi triển thì uy lực càng kinh người, nhưng mà Thánh Quang linh trận có năng lực chủ yếu là phòng ngự hết thảy năng lượng công kích, phân tán lên mấy chục người khác. Khi tay phải của Tề Nhạc tiến tới phòng ngự trước ngực của Thánh Kỵ Sĩ thì lưỡng sắc quang mang trên tay hắn bạo phát, trực tiếp tóm lấy năng lượng màu vàng.
- Cạch!!!
Bên trong một tiếng gào to, kim sắc quang mang trên người Thánh Kỵ Sĩ bị Tề Nhạc dùng Kỳ Lân Tí bá đạo cường hành xé thành mảnh nhỏ, ngay sau đó, hắn đổi chưởng thành quyền oanh một kích về phía lồng ngực của Thánh Kỵ Sĩ.
Nguy cơ trước mắt, kiếm quang trong tay Thánh Kỵ Sĩ biến mất, hai tay giao nhau trước người ngăn cản công kích của Tề Nhạc. Dưới tình huống uy hiếp tánh mạng này, Thánh Lực của Thánh Kỵ Sĩ tăng lên tới cực hạn, bản thân hắn phát ra bạch sắc quang mang không ngờ có bộ phận chuyển hóa thành màu vàng.
Nhưng mà, làm một gã Thánh Kỵ Sĩ 1 vs 1 trước mặt đối với công kích của Kỳ Lân Tí thì không khác gì một gã không mặc quần áo trước nữ nhân lưu manh. Thời điểm Tề Nhạc chỉ Tam Vân thì Nhạc Nguyên đã từng thất bại dưới tay hắn, huống chi Tề Nhạc bây giờ là Tứ Vân.
Âm thanh nghiền nát xương cốt khủng bố vang lên, nhất là khi cái thanh âm này tiếp tục không ngừng truyền đến khí tức quỷ dị. Kèm theo thanh âm, nghiền nát xương cốt, thân thể của Thánh Kỵ Sĩ như là bao rách bay ra ngoài, sau khi đụng vào một gốc đại thụ thì ngã trên mặt đất và không còn động đậy nữa.
Tề Nhạc không có tiếp tục phát động công kích, bởi vì lúc này hiệu quả của Cụ phong trảm đã biến mất. Ba gã Thánh Kỵ Sĩ còn lại một lần nữa vây Tề Nhạc vào giữa, thổi một hơi vào nắm tay của mình, Tề Nhạc khinh miệt nói:
- Thánh Kỵ Sĩ cũng không gì hơn cái này. Bất quá, Thánh Lực của hắn cũng không phải không có chút tác dụng nào. Dù sao cuối cùng vẫn có thể bảo vệ được nội tạng. Nhưng mà mấy trăm khối xương cốt toàn thân hắn chỉ sợ không có một khối nguyên vẹn được rồi, cho dù còn sống trở về cứu trị kịp thời, chỉ sợ sau này cũng không cách nào tiếp tục cầm kiếm chiến đấu.
Trong mắt Las Ogg tràn đầy quang mang phẫn nộ, một đạo kim quang từ trong tay phát ra, bao phủ lấy Thánh Kỵ Sĩ bị Tề Nhạc đánh bay:
- Tề Nhạc, ngươi thật sự muốn cùng Giáo Đình đối đầu sao?
Tề Nhạc khinh thường nói:
- Las Ogg giáo chủ, xuất hiện tựa hồ là ngươi mang người vây đánh ta ở nơi này. Ai muốn đối nghịch với ai có lẽ ngươi rất tỏ tường. Ta nói cho ngươi biết, nếu như các ngươi tiếp tục ngăn cản bước chân của ta tiến lên thì vị Thánh Kỵ Sĩ vừa rồi không phải là người cuối cùng. Trước cân nhắc một chút có đáng giá hay không rồi hãy nói tiếp.
Khí tức của Las Ogg lộ ra vẻ cực kỳ không ổn định:
- Tốt, Tề tiên sinh, xem ra, chuyện ngày hôm nay không thể không giải quyết. Vốn ta cũng không có tính toán xử lý ngươi như thế nào, nhưng mà hiện giờ ngươi lại đánh trọng thương Thánh Kỵ Sĩ của Giáo Đình, ta đại biểu sở tài phán ra lệnh trừng phạt nghiêm khắc nhất với ngươi. Tất cả chúng Giáo Đình nghe lệnh tấn công, sống hay chết không cần biết.
- Ngươi làm cho ta hãi quá! Tưởng ta sợ sao?
Trên mặt Tề Nhạc toát ra khí tức đặc thù mà chỉ lưu manh mới có, thân thể của hắn lại động, chân đạp Kỳ Lân Du thẳng đến phương hướng của Las Ogg.
← Ch. 093 | Ch. 095 → |