← Ch.095 | Ch.097 → |
Khi thân thể khổng lồ kia của Khế Dũ té ngã trên mặt đất, ba gã Tinh Tọa Thủ Hộ Giả không khỏi đồng thời hoan hô một tiếng. Hồ Quang tại thời điểm lúc này cũng rốt cuộc tìm được cơ hội, hung thú cực lớn hắn luôn e sợ này đã chết, độc tố toàn thân tại thời khắc này được hắn trực tiếp đưa vào ở trong thân thể cực lớn của Khế Dũ.
Nội đan của Khế Dũ trên không trung lúc này cũng đã đình chỉ giãy dụa, bị Hoạt Xá Lợi của Trát Cách Lỗ hấp thụ.
Trát Cách Lỗ lại phun ra một ngụm máu tươi. Rốt cục duy trì không được, yếu đuối dựa vào ngực Yến Tiểu Ất.
Vũ Mâu nhẹ nhàng thở ra một tiếng nói:
- Ma thú mạnh thật! Linh khí Đông Phương quả nhiên thai nghén không giống bình thường, hợp sức của nhiều người chúng ta như thế mới có thể hủy diệt được nó.
Như Nguyệt nửa quỳ trên mặt đất, từng ngụm từng ngụm mà thở hào hển. Long trảo của nàng không ngừng run rẩy, trong cơ thể đã bị hỏa độc xâm nhập. Nhưng mà, ánh mắt của nàng nhưng không có nhìn Khế Dũ đã chết đi, mà lưu chuyển nhìn chăm chú lên phương hướng lúc trước Tề Nhạc ly khai.
Minh Minh cùng Như Nguyệt cơ hồ cũng giống như nhau, Thất Thải Vũ trên người nàng lúc này đã trở nên tổn hại không chịu nổi, có lông vũ thậm chí cũng đã bị Cửu Muội Chân Hỏa đốt không còn. Nhưng nàng lại không có chút hưng phấn nào bởi vì giết chết Khế Dũ, ánh mắt lo lắng nhìn chăm chú lên phương hướng kia giống Như Nguyệt.
Từ Đông đột nhiên biến sắc, hắn thấy được một đạo ngân sắc quang mang từ phương Bắc bay lên, bầu trời bao la nơi đó lúc này không ngừng sáng lên từng đoàn từng đoàn kim quang, đạo ngân sắc quang mang vô cùng rõ ràng. Tuy rằng tại trong đêm tối cũng ẩn ẩn có thể chứng kiến chung quanh ngân sắc quang mang ở đằng kia còn vây quanh bởi một đoàn hắc sắc khí lưu.
Từ Đông cảm giác được, Trát Cách Lỗ đồng thời cũng cảm giác. Thân là Thiên Dẫn. Khí tức của hắn vốn là cùng Kỳ Lân tương liên, hắn biến sắc nói:
- Không tốt, Tề Nhạc nhất định là đã cùng Kim Sí Đại Bằng Điêu tao ngộ. Hắn, hắn muốn thi triển công kích gì mà tạo nên năng lượng khổng lồ như vậy?
Tề Nhạc chưa bao giờ đem chuyện mình có thể sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí nói với Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, cho dù là thân mật nhất như Như Nguyệt cùng Minh Minh cũng chưa từng nói qua. Cũng không phải là hắn muốn giữ bí mật, mà là một khi đã trở thành Chiến Sĩ của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, hắn đã có giác ngộ. Khi có một ngày, người yêu của hắn cùng các bằng hữu gặp nguy hiểm chính thức, hắn không hi vọng có người ngăn cản chính mình thi triển kỹ năng mạnh nhất của Kỳ Lân.
Bất quá, tuy rằng mấy người Trát Cách Lỗ cũng không biết Tề Nhạc muốn thi triển năng lực gì, nhưng nhìn thấy khí tức khủng bố của chung cực Kỳ Lân Tí dâng lên, đồng thời Trát Cách Lỗ lại rõ ràng mà cảm giác khí tức của Tề Nhạc biến hóa.
Như Nguyệt giãy dụa từ mặt đất đứng lên. Cắn răng một cái, nàng cố nén thân thể đang đau đớn dang hai cánh ra, khí tức của Tề Nhạc đã xuất hiện, nàng tự nhiên muốn đi trợ giúp nam nhân sớm đã đã trở thành trượng phu trong lòng mình.
- Như Nguyệt, ngươi hiện tại cần nghỉ ngơi, hay là để tôi đi a.
Từ Đông đỡ lấy Như Nguyệt suýt nữa ngã sấp khuyên can.
- Không, tôi nhất định phải đi, Tề Nhạc hiện giờ rất nguy hiểm. Thực lực của Kim Sí Đại Bằng Điêu, chẳng lẽ anh không phát hiện sao? Hắn chỉ có một người, làm sao có thể ngăn cản được?
Như Nguyệt lo lắng muốn vùng khỏi tay của Từ Đông, nhưng nàng tiêu hao thể lực nhiều hơn hắn, thân thể lại nhận lấy bị thương không nhẹ, hiện giờ làm gì còn chút sức lực nào?
Vũ Mâu đi đến trước, nói:
- Chỉ sợ, Tề Nhạc gặp được còn không chỉ là Kim Sí Đại Bằng Điêu đơn giản như vậy. Tại thời điểm chúng ta tham dự chiến đấu, người của giáo đình thì đã đi rồi. Tuy rằng ta không biết mấy người đó dùng lực lượng gì, nhưng có thể cảm giác Las Ogg cùng thuộc hạ của hắn nhất định có phương pháp đuổi theo xử lý Tề Nhạc.
Lời vừa nói ra, tất cả các chiến sĩ của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần lập tức sắc mặt đại biến, Điền Thử cơ hồ không chút lựa chọn chạy về phía Bắc.
Vũ Mâu nói:
- Chờ một chút. Các ngươi đừng có gấp, dùng trạng thái hiện giờ của các ngươi, có chạy sang đó cũng không còn kịp nữa. Dù sao năng lượng ba động cũng phải cách nơi này ngoài mười dặm.
Trát Cách Lỗ hít sâu một hơi, được Yến Tiểu Ất phụ trợ miễn cưỡng đứng thẳng thân thể:
- Vũ Mâu tiểu thư, vậy ngươi có biện pháp nào sao? Nếu như các ngươi có thể trợ giúp chúng ta cứu Tề Nhạc, sau này các chiến sĩ của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sẽ thiếu nợ các ngươi một cái nhân tình.
Vũ Mâu lắc đầu, nói:
- Điều này không quan trọng, chúng ta trước tiên phải chạy qua đó rồi mới nói.
Garcia, ngươi ở tại chỗ này chiếu cố người bị thương. Tư Tư, ngươi cùng Il Elias đi theo chúng ta.
Vừa nói, Vũ Mâu chậm rãi giơ quyền trượng trong tay lên, lúc này thân thể của nàng hoàn toàn được bao phủ bởi bạch sắc quang mang thánh khiết. Một tầng sương mù màu vàng phiêu nhiên bay lên bên ngoài bạch quang. Vũ Mâu trầm thấp ngâm xướng:
- Nữ Thần Athena chiến tranh và trí tuệ. Ta, với tư cách là người phát ngôn của ngài ở nhân gian. Xin ngài ban cho ta thần lực bay lượn, đưa ta cùng đồng bạn của ta đến nơi khác.
Sương mù màu vàng chậm chạp tán đi chung quanh, được Il Elias cùng Tư Tư ra hiệu. Ngoại trừ Quản Bình đã lâm vào hôn mê, các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác. Kể cả Trát Cách Lỗ đại sư đều tập trung vào trong sương mù màu vàng.
Trát Cách Lỗ giống như có lẽ đã biết được điều gì, trong mắt toát ra một tia cảm kích, hướng Yến Tiểu Ất bên cạnh nói:
- Tiểu Ất, ngươi lưu lại, trước đi xem Sùng Thánh đại sư, sau đó giúp Quản Bình coi chừng trị liệu thương thế một chút. Ngươi mới Giác Tỉnh năng lực trị liệu nên có chút công dụng.
Ngay tại lúc này, Tiểu Ất bình thường ưa thích nói đùa cũng trở nên nghiêm túc, hắn đáp ứng một tiếng chạy về phía Quản Bình.
Sương mù màu vàng trở nên càng ngày càng cường thịnh, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tiêu hao đại lượng Vân Lực, hiện giờ ở bên trong sương mù màu vàng đều cảm thấy thư thái hơn rất nhiều.
Mồ hôi theo dung nhan tuyệt mỹ của Vũ Mâu chảy xuôi xuống, nhưng mà thân thể của nàng lại vẫn kiên định như trước. Trong quang mang lóe ra, sương mù màu vàng hình thành một cái quầng sáng cái cự đại, mọi người chỉ cảm thấy toàn thân xiết chặt, thoát khỏi trọng lực của trái đất, tự bay lên.
Tuy rằng trong lòng lo lắng đến an nguy của Tề Nhạc, nhưng Như Nguyệt vẫn không khỏi vì thực lực của Vũ Mâu mà cảm thấy kinh ngạc. Trước đó trong chiến đấu cùng Khế Dũ, tuy rằng song phương xuất lực không sai biệt lắm, nhưng đúng là Vũ Mâu hai lần toàn lực công kích mới tạo cho Khế Dũ tổn thương chính thức.
Sau khi chấm dứt một hồi chiến đấu kịch liệt, vị tuyệt sắc mỹ nữ kế thừa thần cách của Nữ Thần Athena - nữ thần của chiến tranh cùng trí tuệ lại một lần mang theo mười người phi hành. Như Nguyệt tự hỏi thực lực thế này, cho dù nàng cùng Tề Nhạc cộng lại chưa chắc có thể cùng mỹ nữ Hy Lạp nhìn còn nhỏ hơn cả mình so sánh.
*****
Ánh mắt mọi người đều ngưng tụ hướng phương Bắc, tâm tình của bọn hắn lúc này tràn đầy khẩn trương cùng vội vàng.
Oa --
Hồng y giáo chủ Las Ogg phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lùi về phía sau mấy bước. Ba gã Thánh Kỵ Sĩ sau lưng của hắn ngã ra mặt đất, thân thể không còn phát ra một tia Thánh Lực. Mà những Quang Minh kỵ sĩ còn lại tuy rằng đều tụ tập sau lưng sáu gã giáo chủ, nhưng mà Thánh Lực trên người bọn họ cũng đều rót vào năm tên Hồng Y Chủ Giáo đã mất đi năng lực chiến đấu.
Las Ogg nhìn Thánh kinh biến thành bột mịn trên không trung, ngay cả dấu vết đều không có để lại. Tình huống của năm tên Hồng Y Chủ Giáo so với Las Ogg cũng không khá hơn bao nhiêu. Tiếp tục sử dụng Dự Ngôn thuật cùng cần đại lượng Thánh Lực và siêu cấp phòng ngự thuật đều đã mang tới gánh nặng cực lớn cho thân thể họ.
Màn sáng màu bạc trước mặt ngày càng trở nên ảm đạm, thậm chí còn có thể cảm giác rằng bên trên xuất hiện đạo đạo liệt ngân.
Kim Sí Đại Bằng Điêu lúc này cũng đồng dạng tràn đầy phẫn nộ. Trên người nó đã trúng phải hơn trăm đạo quầng sáng Dự Ngôn thuật. Thực lực ít nhất giảm bớt hơn phân nửa, mà ngay cả phun ra nội đan cũng bị Dự Ngôn thuật ảnh hưởng, năng lượng hoàn toàn bị áp súc ở trong đó thi triển không ta.
Nếu như xét cường độ năng lượng đơn thuần, cho dù tất cả mọi người ở đây cộng lại cũng kém xa nó. Nhưng Dự Ngôn thuật của Giáo Đình xác thực thần kỳ, lại dưới loại tình huống này trên phạm vi lớn tước nhược thực lực của nó. Lại cộng thêm trước đó ở Sùng Thánh Tự chiến một trận, chỉnh thể thực lực của Kim Sí Đại Bằng Điêu chỉ còn lại một phần ba trạng thái đỉnh phong.
Bất quá, lúc này Kim Sí Đại Bằng Điêu đã đem tất cả chống cự của Giáo Đình sắp hóa giải rồi, Dự Ngôn thuật tuy rằng có uy lực cường đại. Nhưng chỉ cần người thi triển bị giết, như vậy toàn bộ hiệu quả đều sẽ lập tức biến mất. Kim Sí Đại Bằng Điêu rất thông minh, hiển nhiên nó cũng minh bạch đạo lý này, bởi vậy thẳng đến hiện giờ, công kích của nó cũng không có chút ý tứ buông lỏng nào.
Đáng tiếc chính là, Tề Nhạc sẽ không cho nó cơ hội nào nữa.
Thân thể của Tề Nhạc lúc này đã hoàn toàn bị hắc, ngân lưỡng sắc quang mang bao phủ ở bên trong. Ngay tại thời điểm Kim Sí Đại Bằng Điêu chuẩn bị tập trung toàn lực đem mọi người Giáo Đình hủy diệt thì khí tức của Tề Nhạc đột nhiên biến hóa.
Hắc, ngân lưỡng sắc quang mang năng lượng lập tức ngưng kết, một đầu Kỳ Lân thật thể cực lớn bỗng nhiên xuất hiện.
Bộ lông màu bạc, lân giáp hắc sắc cùng với hắc sắc lân giáp, trên đầu có một sừng cùng quang bốn màu trước ngực tản ra khí tức vương giả Kỳ Lân. giờ khắc này, Tề Nhạc lại nương tựa theo năng lượng biến dị, hoàn toàn huyễn hóa ra bản thể Kỳ Lân. Hai con ngươi của Kỳ Lân không phải là hắc sắc cũng không phải ngân sắc mà giờ khắc này là một màu huyết sắc.
Kim Sí Đại Bằng Điêu đình chỉ công kích những cao thủ Giáo Đình, dưới đôi huyết sắc đồng tử nhìn soi mói, lần đầu tiên nó cảm giác được sự sợ hãi mãnh liệt. Đó là sợ hãi đủ để uy hiếp được tánh mạng của nó. Kỳ Lân trước mắt này nó chưa từng gặp qua trong suốt mấy ngàn năm nay. Nhưng mà, khi hắn nhìn kỹ lại thì không khỏi bị khí thế của Kỳ Lân Thần Thú Vương chấn nhiếp.
- Hắc Kỳ Lân, ngươi lại là Hắc Kỳ Lân vương giả trong Kỳ Lân.
Thanh âm Kim Sí Đại Bằng Điêu tràn đầy kinh ngạc, không hề mang theo cảm giác trầm thấp mà trở nên bén nhọn.
- Đúng vậy, huyết mạch ta kế thừa đúng là Hắc Kỳ Lân. Kim Sí Đại Bằng Điêu, hôm nay sẽ là tử kỳ của ngươi.
Ở bên trong thanh âm của Tề Nhạc không có bất kỳ sắc thái cảm tình nào, đồng thời thanh âm của hắn cũng đã xảy ra một ít biến hóa, nếu như Như Nguyệt ở nơi này nhất định có thể nghe ra, thanh âm Tề Nhạc lúc này phi thường giống thanh âm của hư ảnh Kỳ Lân ban đầu ở nhìn thấy Giải Trĩ lúc xuất hiện.
- Kỳ Lân, ngươi cảm thấy như vậy đáng giá sao? Được rồi, Cự Thú Hoạt Xá Lợi ta không cần. Hơn nữa lập tức liền rời đi, ngươi thấy thế nào?
Kim Sí Đại Bằng Điêu vừa nói, một bên mở ra của mình cánh chậm rãi lui về phía sau.
- Ý của ngươi muốn cho ta bỏ qua cho ngươi sao?? Đáng tiếc, hết thảy đều đã đã chậm. Ngươi hối hận đã quá muộn. Hơn nữa, ta cũng không có chút cơ hội hối hận. Đến lúc này, ngay cả tự chính mình đều không thể đình chỉ năng lượng vận chuyển. Đi đi, hãy chôn cùng với đồng bọn của ta.
- Không, không muốn, ta cũng không có giết chết những đồng bọn của ngươi. Bọn họ đều còn sống cả.
Sợ hãi trong lòng của Kim Sí Đại Bằng Điêu càng ngày càng mạnh, hắn lúc này mới minh bạch vì cái gì truyền thừa kinh nghiệm của đám tiền bối từng nói qua, tuyệt đối không được đem chính mình đi đối kháng chí tử với Kỳ Lân. Khí tức của Chung cực Kỳ Lân Tí thời khắc này tuy rằng không cường thịnh tới mức tận cùng, nhưng mà năng lượng như thực chất lại hoàn toàn khóa chặt trên thân thể của hắn. Đồng thời, cũng bao trùm toàn bộ cao thủ Giáo Đình phía dưới.
Las Ogg lúc này đã cảm thấy không đúng:
- Tề tiên sinh, ngài làm cái gì vậy, năng lượng của ngài tựa hồ đã tập trung vào ngay cả chúng ta.
Hắc Kỳ Lân cực lớn ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rít gào:
- Las Ogg, ngươi cảm thấy ở thời điểm này ta sẽ bỏ qua cho bọn ngươi sao? Kim Sí Đại Bằng Điêu phải chết, các ngươi cũng đi chết đi, những tên gia hỏa hèn hạ ích kỷ các ngươi chẳng lẽ giữ lại làm tai họa cho Đình Đình của ta sao? Các ngươi đều chết, đều phải chết. Kim Sí Đại Bằng Điêu, ngươi hiện tại nói cái gì cũng đã muộn rồi, ngươi cảm thấy ta sẽ tin tưởng ngươi thì sao? Nguyên lai hung thú vạn năm cũng có lúc sợ hãi sao? Thật là thú vị vô cùng. Bất quá hiện giờ các ngươi phải chết hết.
Ở bên trong tiếng gào thét điên cuồng, Hắc Kỳ Lân cúi đầu, Kim Sí Đại Bằng Điêu kinh sợ hét lên một tiếng. Năng lượng toàn thân không hề giữ lại bành trướng ra, mà ngay cả năng lượng bên trong nội đan cũng không bảo tồn chút nào. Vận khí của nó cũng không tệ lắm, bởi vì không có Dự Ngôn thuật tiếp tục gây ảnh hưởng nên tại thời khắc này thực lực của nó khôi phục lại rất nhiều.
Kim sắc quang mang khổng lồ ngăn cản trước người, nhưng mà nó không có ý định đi công kích Tề Nhạc mà toàn lực bố trí xuống một tầng màn sáng màu vàng xong thì thân thể khổng lồ kia của vội vàng hướng không trung bỏ trốn, năng lực Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý lại một lần nữa thi triển ra.
Nhưng mà một khi bị Kỳ Lân Tí Kỳ Lân Tí khóa chặt thì có thể bằng vào tốc độ đào thoát sao? Đáp án dĩ nhiên là không thể nào.
Thời gian, không gian, trong nháy mắt này đột nhiên dừng lại. Chung quanh hết thảy mọi thứ, cho dù là một phần tử năng lượng phiêu đãng đều hoàn toàn đình trệ. Con mắt màu đỏ như máu của Hắc Kỳ Lân tràn đầy bi thương vô tận, hắc, ngân lưỡng sắc quang mang đang dây dưa cùng Kỳ Lân một sừng lập tức bạo phát.
*****
Trong nháy mắt khi thời gian, không gian bất động, một đám sương mù màu vàng xuất hiện sau lưng Tề Nhạc hơn trăm thước. Vũ Mâu cùng Tinh Tọa Thủ Hộ Giả và Trát Cách Lỗ đại sư, Như Nguyệt, Minh Minh cùng các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, đều thấy rõ ràng một màn trước mắt làm cho mấy người cả đời đều không thể quên.
Cho dù là Vũ Mâu kế thừa thần lực khổng lồ của Nữ Thần Athena- nữ thần chiến tranh cùng trí tuệ ở thời điểm này cũng theo thời gian, không gian bất động mà bất động.
Ánh mắt của nàng lộ ra vẻ khiếp sợ cực độ.
Đúng như Tề Nhạc đã nói, khi chung cực Kỳ Lân Tí phát động, không có ai có thể ngăn cản, cũng không có bất kỳ lực lượng có thể ngăn cản. Mọi người trơ mắt nhìn Hắc Kỳ Lân cao hơn sáu thước ngẩng cao đầu, chân đạp tường vân bốn màu. Ở bên trong hắc ngân lưỡng sắc một sừng bộc phát một đoàn hắc, ngân quang mang rồi lập tức nổ tung.
Hắc vây quanh ngân, ngân vây quanh hắc như là một đoàn gió lốc, cũng như là một cái vòng xoáy cái cự đại. Bởi vì năng lượng quá khổng lồ, lúc này lại không cách nào rõ ràng cảm nhận được nó ba động. Khi năng lượng một sừng mới bắt đầu bộc phát, đường kính tự hồ chỉ có không đến một thước.
Nhưng mà, khi công kích của chung cực Kỳ Lân Tí chính thức hàng lâm thì tấm kim sắc quang màn do Kim Sí Đại Bằng Điêu phát ra chỉ hơi chút cản trở một chút đã bị hoàn toàn cắn nuốt. Thân thể Kim Sí Đại Bằng Điêu đang đào thoát trong nháy mắt cứng lại giữa không trung, chỉ có thể lẳng lặng đợi năng lượng chung cực Kỳ Lân Tí bao trùm, kết quả chỉ có một là triệt để xóa bỏ khỏi thế giới này. Trên mặt đất, phàm là phương hướng chung cực Kỳ Lân Tí bộc phát, toàn bộ thực vật biến thành tro bụi, nó kéo dài với phạm vi hơn ngàn thước hiện lên một cái hình quạt cự đại. Khe rãnh trên mặt đất sâu hơn mười thước giống như một con sông lớn.
Las Ogg cùng những cao thủ Giáo Đình từ ý nào đó mà nói tương đối may mắn, bởi khi chung cực Kỳ Lân Tí của Tề Nhạc bộc phát, phương hướng Kim Sí Đại Bằng Điêu đào tẩu vừa vặn ngược với mấy người đó. Vì thế, mấy người chỉ đã nhận lấy một chút dư ba còn lại của chung cực Kỳ Lân Tí mà thôi.
Nhưng mà chỉ một chút dư ba còn lại của chung cực Kỳ Lân Tí đã trọn vẹn mang đi tánh mạng toàn bộ Quang Minh kỵ sĩ còn thừa, đồng thời năm tên Hồng Y Đại Chủ Giáo có ba gã toàn thân phún huyết mà chết, ba gã Thánh Kỵ Sĩ còn may mắn thoát chết.
Mấy người ở sau lưng Las Ogg cũng không có bị trùng kích. Giờ khắc này, thực lực của Las Ogg hồng y giáo chủ mới hoàn toàn bày ra.
Khi dư ba còn lại của chung cực Kỳ Lân Tí chấn nhiếp đến thân thể hắn thì trước ngực hắn sáng lên một đạo Thập tự Ngân Quang, miễn cưỡng bảo vệ thân thể của hắn cùng ba gã Thánh Kỵ Sĩ sau lưng. Nhưng mà, khi dư ba còn lại của chung cực Kỳ Lân Tí qua đi thì trước ngực Las Ogg rõ ràng xuất hiện một tiếng nghiền nát, bột phấn màu bạc từ bên trong vạt áo của hắn phun ra.
Đã xong! Hết thảy đều đã xong.
Cho dù là dư ba còn lại của chung cực Kỳ Lân Tí cũng có thể hủy diệt cơ hồ toàn bộ cao thủ Giáo Đình. Kim Sí Đại Bằng Điêu chính diện nhận lấy vòng xoáy hắc ngân sắc đã biến mất, không để lại dù một chút dấu vết. Hắc ngân sắc quang mang hoàn toàn phóng thích, thân hình cực lớn của Kỳ Lân cũng tại thời khắc này từ phía trên hư không rơi xuống.
Thời gian, không gian vẫn như cũ bất động. Tất cả mọi người còn sống đều thấy rõ ràng một sừng trên đầu Hắc Kỳ Lân đã biến mất. Tường Vân bốn màu dưới chân cũng đã biến mất, hắn trùng trùng điệp điệp rơi trên mặt đất, thân thể Kỳ Lân không ngừng thu nhỏ lại. Tề Nhạc xuất hiện, giờ khắc này đập vào mắt mọi người khiến họ cảm thấy kinh tâm là cánh tay phải nguyên bản mạnh nhất đã biến mất, máu tươi phun ra, để lại trên mặt đất những dấu vết thê lương.
Thời gian một lần nữa đã bắt đầu vận chuyển, không gian cũng khôi phục bình thường. Nhưng mà tất cả mọi người bị tình hình vừa rồi làm cho ngây người. Mấy người ít nhất đều ngốc trệ nửa giây. Người phản ứng nhanh nhất chính là Như Nguyệt cùng Minh Minh. Các nàng tuy rằng đồng dạng bởi vì khiếp sợ nhưng mà trong lòng các nàng còn quan tâm tới Tề Nhạc hơn. Cơ hồ không có chút gì do dự, hai người đồng thời hướng về phía Tề Nhạc nhào tới.
Tề Nhạc ngã trên mặt đất, thân thể bình thường kiên cường dẻo dai tại thời khắc này đã không có bất luận khí tức năng lượng nào ba động. Miệng vết thương Cánh tay phải rất nhanh ngưng kết, máu tươi được huyết mạch Kỳ Lân trong nháy mắt cường hành ngừng lại.
- Tề Nhạc!
Nhị nữ đồng thời bi thiết kêu một tiếng, bổ nhào vào người Tề Nhạc. Như Nguyệt rất nhanh chọn vài cái huyệt vị trên bờ vai của Tề Nhạc trợ giúp bản thân hắn phát huy hiệu quả cầm máu.
Minh Minh tức thì đem Vân Lực còn lại không nhiều lắm rất nhanh rót vào trong cơ thể của Tề Nhạc. Nhưng mà nàng lại hoảng sợ phát hiện, thân thể Tề Nhạc lúc này tựa như một cái lỗ đen, bất luận Vân Lực của nàng rót vào như thế nào đều không có bất kỳ hiệu quả.
Sắc mặt Tề Nhạc lộ ra rất yếu ớt, nhìn Minh Minh, cũng nhìn Như Nguyệt, hắn nở nụ cười, suy yếu nói:
- Thì... ra Kim Sí... Đại Bằng... Điêu thực... lừa... anh. Các em vẫn... còn sống... Thật sự là... Quá... Tốt rồi....
Như Nguyệt vội la lên:
- Anh đừng nói chuyện nữa, cảm giác hiện giờ như thế nào? Có phải là tiêu hao thể lực quá độ không? Tình huống Kỳ Lân chỉ có mình anh hiểu rõ nhất, bọn em phải làm như thế nào để giúp anh?
Tề Nhạc nhẹ nhàng lắc đầu, nói:
- Không... , không cần... Yên tâm đi... Anh... Không chết được. Có biết không... ? Tuy rằng... Anh... Đã mất đi... Cánh tay phải, nhưng mà, anh... Cả đời... này đều sẽ rất vui vẻ... Bởi vì các em... Tất cả đều... Còn sống... , mọi người... sao rồi? Cũng đều còn sống... Sao?
Minh Minh lệ rơi đầy mặt nói:
- Đúng vậy! Mọi người cũng đều còn sống, ngoại trừ quản Bình đại ca bản thân bị trọng thương thì tụi em không có vấn đề gì. Tề Nhạc, Tề Nhạc, anh ngàn vạn không thể có chuyện gì đó.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Nha đầu... ngốc! Anh... Không có chuyện gì nữa.... Chỉ có điều.. Chỉ sợ có một đoạn... Thời gian không thể lại... Bảo hộ... Các em... Rồi.... Kim... Xí Đại Bằng điêu... Tên hỗn đản kia... Gạt anh nói... Các em... Đều... Chết rồi... Các em... Có biết không... ? Tại... Khi đó... , ... Trái tim của anh...... như muốn vỡ vụn.. Rồi.... Minh Minh... , ... Thực xin lỗi, ... Anh... Một mực không có... Đem... Chuyện tình... Anh... cùng... Như... Nguyệt... Nói cho... Em.... Kỳ thật, ta anh.... . Thích... Như... Nguyệt... , em... Ngàn vạn lần đừng... Trách nàng... , muốn... Trách... Thì trách... Anh đi, anh... Là... khống chế... Không được... tình cảm... của mình.
← Ch. 095 | Ch. 097 → |