← Ch.155 | Ch.157 → |
Khí tức năng lượng Kỳ Lân Ẩn lóe lên, ngay sau đó, hào quang màu đỏ sậm kia đã chuyển hóa thành một đôi cánh màu đỏ sậm, xuất hiện ở phía dưới cánh màu xích kim, hai đôi cánh phối hợp hài hòa như thế, bốn cánh lại mang cho Tề Nhạc năng lượng càng thêm cường đại.
Một tầng quang ảnh màu xích kim xuất hiện trước mặt Tề Nhạc, che lấy khuôn mặt cũng không anh tuấn lắm của hắn, Hiên Viên kiếm trong tay đột nhiên phát sáng lên, Nhật Nguyệt Tinh Thần ở một mặt thân kiếm đột nhiên từ từ bay ra, mang theo quang ảnh trùng trùng điệp điệp, sáp nhập vào trên áo giáp màu xích kim mới xuất hiện, lập tức, đường vân màu đỏ như máu trên Màu xích kim khải giáp bắt đầu lưu chuyển... trên mặt áo giáp bóng loáng đều xuất hiện đồ án Nhật Nguyệt Tinh Thần. Trong lúc nhất thời, Hiên Viên kiếm cũng bao trùm lên một tầng xích quang mang màu vàng, phối hợp hài hòa với thân thể Tề Nhạc.
Phỉ Thúy lĩnh vực vốn sáng chói, ở trước mặt Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải này, cũng không khỏi trở nên ảm đạm thất sắc, cái này áo giáp này sau khi dung hợp năm kiện Kỳ Lân bát trân cùng với Hiên Viên kiếm, lấy năng lượng của Tề Nhạc và Văn Đình làm trung tâm đã lập tức tăng sức chiến đấu của Tề Nhạc lên một độ cao trước nay chưa từng có.
Tề Nhạc cảm giác được rõ ràng, trong thân thể của mình, tràn đầy lực lượng, cùng linh hồn của Văn Đình đồng thời khống chế thân thể tràn đầy tính hủy diệt này, thân thể mềm mại của Văn Đình giao quyền khống chế cho mình, cũng hoàn toàn mở rộng lòng trước mặt Tề Nhạc.
Hai tay nắm lấy Hiên Viên kiếm, đỉnh mũi kiếm xuất ra hào quang vô cùng sáng chói, cho dù là lúc trước khi sử dụng Chung Cực Kỳ Lân Tí, Tề Nhạc cũng không cảm giác được mình lại cường đại như thế. Hiên Viên kiếm ánh lên quang mang khiến người khác không cách nào nhìn thẳng, tựa hồ lại khôi phục hào quang lúc trước ở Hiên Viên mộ, giờ này khắc này, Hiên Viên Hồn trong Hiên Viên kiếm mà hoàn toàn giữ vững trầm mặc, giao toàn bộ quyền khống chế Hiên Viên kiếm cho Tề Nhạc, tùy ý hắn để hắn rót năng lượng hỗn hợp vô cùng khổng lồ vào trong.
Quá trình dung hợp kỳ thật chỉ kéo dài trong 10 giây ngắn ngủi, khi Ngưu Ma Vương chứng kiến hào quang Nhật Nguyệt Tinh Thần trên thân Hiên Viên kiếm dung nhập vào cơ thể Tề Nhạc cũng đã hối hận đã buông tha cho công kích không sớm dùng ra Bất Tử lĩnh vực.
Nhưng hắn đã không có thời gian thay đổi, cho dù sau khi dung hợp, năng lượng hiện giờ của Tề Nhạc cũng không lọt vào mắt hắn, nhưng Hiên Viên thần kiếm, xác thực là tồn tại cường đại hắn không cách nào bỏ qua. Lúc này, hắn cũng chỉ có thể phát huy Bất Tử lĩnh vực của mình đến cực hạn.
Thông qua tinh thần uy áp gây áp lực với Tề Nhạc. Nhưng tiếc chính là, Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải kia vậy mà hoàn toàn bảo hộ thân thể Tề Nhạc vào trong, ngay cả áp lực trong quá trình dung hợp cũng triệt để che đậy lại.
- Tiểu tử, ngươi tuy rằng lại lần nữa khiến ta ngạc nhiên, nhưng ngươi cho rằng như vậy là có thể mang đến uy hiếp chính thức cho ta sao? Lực lượng của ngươi hiện giờ thậm chí còn kém hơn lão giả hỏa Mặc Hỏa kia nhiều. Cho dù có Hiên Viên thần kiếm, cuối cùng cũng chỉ có thể có kết quả bại vong thôi.
Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng:
- Thật là như vậy sao? Vậy tốt, ta sẽ cho ngươi xem xem uy lực chân chính của Hiên Viên kiếm.
Sau lưng, hai đôi cánh vàng ròng, đỏ sậm đồng thời đập động. Phóng xuất ra hào quang năng lượng khổng lồ, đồng thời, tất cả năng lượng trong cơ thể Tề Nhạc trong quá trình cánh đập động cũng nhanh chóng ngưng tụ về phía Hiên Viên kiếm. Năng lượng khí tức khổng lồ vào thời khắc này như cứng lại, như núi cao, áp lực sắc bén khổng lồ áp về phía Bất Tử lĩnh vực vặn vẹo kia.
Ngưu Ma Vương cũng không có khoác lác, áp lực Tề Nhạc mang đến vừa mới xuất hiện, Bất Tử lĩnh vực hắn thi triển ra đã bắt đầu chấn động và vặn vẹo kịch liệt, mỗi một lần vặn vẹo. Đều tránh nặng tìm nhẹ hóa giải lấy áp lực mà Tề Nhạc mang đến. Mà Hiên Viên kiếm lúc này đã hoàn toàn biến thành màu vàng. Thân kiếm cực lớn dài hai mét trong lòng bàn tay Tề Nhạc phóng xuất ra thần khí chi uy tràn ngập khí phách.
Kiếm trong tay, chậm rãi giơ cao khỏi đỉnh đầu, từ khi dung hợp đến giờ, thân thể Tề Nhạc rốt cục động.
Ảo ảnh, ảo ảnh vặn vẹo, đó cũng không phải tác dụng của năng lượng, mà là dùng tốc độ mắt thường không thể nào nhìn thấy, thân thể Tề Nhạc đột nhiên biến mất, toàn bộ Phỉ Thúy thế giới, ngoại trừ Bất Tử lĩnh vực ra, cũng chỉ có Hiên Viên thần kiếm cực lớn kia tồn tại. Thể tích Hiên Viên thần kiếm trong khoảng khắc biến thành dài mười mét, kiếm thật lớn phóng ra hào quang vô cùng khổng lồ.
Thanh âm Tề Nhạc lạnh như băng vang lên trong Phỉ Thúy thế giới này:
- Hiên Viên bát kiếm đệ nhất kiếm -- Thiên Nhân Hợp Nhất.
Nương theo dung hợp với Văn Đình, hắn rốt cục đã có được năng lượng để sử dụng đệ nhất kiếm trong Hiên Viên bát kiếm, một kiếm này, là người và kiếm hoàn toàn dung hợp, cũng là kiếm và thế giới này hoàn toàn dung hợp. Màu bích lục của Phỉ Thúy biến mất, trong toàn bộ không gian chỉ còn lại quang mang màu vàng kia.
Ngưu Ma Vương cũng không phải lần đầu nhìn thấy đệ nhất kiếm của Hiên Viên bát kiếm này, năm đó Hoàng Đế cũng từng sử dụng qua. Nhưng hắn đột nhiên hoảng sợ phát hiện, Hiên Viên kiếm trong tay Tề Nhạc sử dụng ra Thiên Nhân Hợp Nhất, rõ ràng không giống với Hoàng Đế. Cũng là Hiên Viên bát kiếm, nhưng uy lực lại khác nhau, thần tích còn sót lại từ Thượng Cổ này, há sẽ lặp lại chứ?
Tề Nhạc và Văn Đình dung hợp tất cả năng lượng phát động một kiếm, cộng thêm vô hạn năng lượng của bản thân Hiên Viên kiếm tăng phúc, cùng sự sắc bén không cách nào chống cự kia, rốt cục cũng hoàn toàn phát huy ra uy lực của đệ nhất kiếm trong Hiên Viên bát kiếm.
Hoàng Đế lúc trước dùng hứa hẹn đổi lấy năng lực sử dụng đệ nhất kiếm, nhưng đó chẳng qua là năng lượng bản thân Hiên Viên kiếm phát ra.
Nhưng Tề Nhạc hiện giờ lại có được năng lượng chính thức sử dụng một kiếm này, đối mặt với uy hiếp và khinh thường của Ngưu Ma Vương, không chỉ có Tề Nhạc tức giận mà ngay cả Hiên Viên kiếm cũng đã tức giận, cho nên, một kiếm này, là nó cùng Tề Nhạc kết hợp hoàn mỹ. Nó chính là muốn khiến Ngưu Ma Vương nhìn xem, Hiên Viên thần kiếm, đến tột cùng có thể phá Bất Tử lĩnh vực của hắn không..
Phảng phất tất cả xảy ra Thượng Thiên đã chú định cả rồi, Cự Kiếm màu vàng dài đến 10m kia nhìn như chậm chạp, nhưng lại khống chế toàn bộ không gian, Bất Tử lĩnh vực, ở trước mặt của nó đã mất đi quang mang vốn có.
Năng lượng khổng lồ lập tức tràn ngập, những nơi kim quang đi qua, vô kiên bất tồi.
Thiên Nhân Hợp Nhất. Dung hợp tất cả chung quanh.
Thiên Nhân Hợp Nhất, đây chính là uy lực chính thức của Thượng Cổ thần khí Hiên Viên kiếm...
Thiên Nhân Hợp Nhất, một kiếm kia đã không bị bất cứ năng lượng mặt trái nào ảnh hưởng nữa.
Đi thôi, Thiên Nhân Hợp Nhất, vì Thâm Hải Minh Xà và Bạch nương tử đã chết đi, đi thôi.
*****
Xuyên qua rồi, bay qua rồi, đã đâm rồi, chém qua rồi. Dù cho nơi này có vạn người, cũng không có ai có thể thấy rõ quỹ tích phi hành của nó. Những nơi kim quang đi qua, cũng không có nổ vang thanh thế to lớn, cũng không có bành trướng kinh thiên vĩ địa.
Chỉ có một đạo kim sắc huyễn lệ kia, lẳng lặng, tựa hồ chậm chạp, lại tựa hồ xẹt qua như thiểm điện.
Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải biến mất, Tề Nhạc toàn thân xích lõa miễn cưỡng phiêu phù giữa không trung, tay nắm Hiên Viên kiếm lại có chút run rẩy, trong nháy mắt khi Thiên Nhân Hợp Nhất chấm dứt, dung hợp của hắn cùng với Văn Đình cũng đã chấm dứt, bởi vì, một kiếm kia cơ hồ hao tổn tất cả năng lượng của bọn họ.
Văn Đình bởi vì tiêu hao quá độ, trực tiếp lâm vào trong ngủ say, bị Tề Nhạc thu vào Kỳ Lân Châu. Hắn cũng rất mệt mỏi, nhưng hắn biết rõ mình không thể ngủ, ít nhất, hiện giờ vẫn không thể. Bởi vì, địch nhân cường đại kia vẫn còn.
Tề Nhạc xích lõa ở một mặt Phỉ Thúy thế giới, mà một chỗ khác, thân ảnh cực lớn màu đỏ kia vẫn như trước tồn tại, thân thể cực lớn cao tới năm mét phiêu phù ở chỗ đó, lúc này, thân thể của hắn là màu đỏ chân chính, máu tươi, từng giọt, từng giọt từ thân thể hắn nhỏ xuống dưới, trên khuôn mặt vô cùng hung hãn tràn đầy vẻ khiếp sợ. Trên thân thể khổng lồ của hắn, giăng khắp ít nhất trên trăm đạo vết thương. Mỗi một đạo đều đang đổ máu, đều đang chứng minh sự khủng bổ của một kiếm lúc trước.
Hung hãn trong mắt Ngưu Ma Vương biến mất, hắn cũng không đi xử lý vết thương trên người. Xa xa nhìn qua Tề Nhạc, bình tĩnh nói:
- Dưới sự bảo vệ của Bất Tử lĩnh vực, ngươi vẫn có thể làm bị thương ta, nhưng ngươi nên biết, đó cũng không phải là năng lượng thuộc về ngươi.
Tề Nhạc nhẹ gật đầu, có chút thều thào nói:
- Đúng vậy, đó cũng không phải lực lượng thuộc về ta. Là Hiên Viên thần kiếm, cũng chỉ có nó, mới có thể phá vỡ lĩnh vực phòng ngự cường đại của ngươi thôi.
Ánh mắt Ngưu Ma Vương chuyển dời đến Hiên Viên kiếm trong tay Tề Nhạc vì mất đi năng lượng ủng hộ mà không còn phóng thích ra hào quang nữa:
- Đúng vậy, là nó. Ta không thể không thừa nhận, Hiên Viên kiếm xác thực là thần khí lực công kích mạnh nhất. Không thừa nhận cũng không được, ở trước mặt Viễn Cổ thần khí, ta cũng không phải vô địch. Nhưng tất cả đã xong, cho dù ta bị thương thì kết cục cũng vậy thôi.
Tề Nhạc đột nhiên nở nụ cười:
- Ngưu Ma Vương, có lẽ ngươi cũng không biết, ta vốn cũng không phải thuộc về thế giới này.
- Ah?
Ngưu Ma Vương nhướng mi lên, có chút kinh ngạc nhìn Tề Nhạc.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Đúng vậy, ta vốn cũng không phải thuộc về thế giới này, văn học gia vào thời đại của ta đã từng nói qua một câu ta phi thường ưa thích. Người ta nói, trên thế giới vốn không có đường, người đi nhiều rồi mới xuất hiện đường. Trình độ văn hóa của ta thấp, không nói rõ được những lời thâm ý như vậy... , nhưng ta lại muốn nói với ngươi, trên thế giới vốn có rất nhiều chuyện không có khả năng, nhưng nhân loại lại biến chúng thành có khả năng.
Ngưu Ma Vương có chút hăng hái nhìn Tề Nhạc, nói:
- Như thế nào? Ngươi bây giờ chẳng lẽ còn chưa từ bỏ ý định sao? Chẳng lẽ ngươi còn cho rằng, có thể có được lực lượng chống lại ta sao? Ta cũng rất muốn biết, ngươi làm sao để biến không thể thành có thể.
Tề Nhạc thản nhiên nói:
- Ngươi rất nhanh sẽ biết.
Ngưu Ma Vương khinh thường hừ một tiếng, thân thể cực lớn có chút nhoáng một cái, tất cả miệng vết thương trên người vậy mà lập tức biến mất, cũng không hề có máu tươi nhỏ xuống nữa. Hắn lại biến trở về bổn tướng Vương của Hung Thú, năng lượng khí tức khổng lồ ít nhất ở ngoài mặt mà xem, cũng không yếu hơn trước bao nhiêu:
- Cho dù ngươi bây giờ sử dụng Chung Cực Kỳ Lân Tí, cũng không có khả năng lại phát ra công kích như vừa rồi, cho dù ngươi có thể phát động công kích như vừa rồi, cũng không đủ tạo thành tổn thương lớn hơn cho ta.
Tề Nhạc nở nụ cười, hắn đột nhiên cười lên ha hả, thân thể chậm rãi bay về phía Ngưu Ma Vương, trong tay hào quang lóe lên, vậy mà thu hồi Hiên Viên kiếm, cứ như vậy toàn thân xích lõa đến gần Ngưu Ma Vương.
- Ngưu Ma Vương, ta quả thực rất bội phục ngươi, ngươi là tồn tại cường đại nhất ta từng thấy. Ta cũng thừa nhận, một kiếm vừa rồi không đủ để mang đến bao nhiêu tổn thương cho ngươi, hơn nữa, đó còn là lúc ngươi toàn lực phòng ngự. Nếu như ngươi chịu nhiều tổn thương một chút, phản kích ta thì ta sớm đã bị chết rồi.
- Nhưng ta muốn ngươi không thừa nhận cũng không được, uy lực của Hiên Viên kiếm cực lớn, tuy rằng ta cũng không có lực lượng sử dụng nó làm thương tổn ngươi, nhưng năng lực đặc thù kèm theo Hiên Viên kiếm ngươi có lẽ cũng cảm nhận được.
Ngưu Ma Vương sắc mặt hơi đổi:
- Thì tính sao? Hiên Viên kiếm sau khi trúng mục tiêu, sắc bén chi khí sẽ định đối phương lại trong một thời gian ngắn, dùng thực lực của ta, tối đa bất quá chỉ ba phút là có hoàn toàn hủy diệt sắc bén chi khí kia. Huống chi, sắc bén chi khí này cũng chỉ khiến ta không cách nào sử dụng một ít năng lực đặc thù, lại không thể ngăn cản toàn bộ hành động của ta, hiện giờ giết ngươi, với ta mà nói chỉ là chuyện rất đơn giản.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Thời gian ba phút đã có thể làm rất nhiều chuyện. Chẳng lẽ ngươi vẫn không rõ sao? Theo ta đoán chừng, muốn chính thức chiến thắng ngươi, chỉ sợ Hiên Viên bát kiếm phải thi triển đến đệ ngũ kiếm mới có thể, ngươi thật sự quá cường đại. Dù cho ta đến cấp bậc Cửu Vân, cũng không có khả năng thi triển ra đệ ngũ kiếm, lúc năng lượng ta tiêu hao hết vẫn sẽ chết trong tay ngươi. Nhưng hiện giờ ta có một kiếm vừa rồi cũng đã đủ rồi. Vương vĩ đại nhất trong lịch sử Hung Thú, hiện giờ, ngươi chỉ có tiếp nhận vận mệnh của mình thôi.
Không biết vì sao, Ngưu Ma Vương đột nhiên cảm giác được lưng của mình rét run một hồi, một loại cảm giác không rõ mãnh liệt trong khoảnh khắc lan khắp toàn thân. Vô ý thức, hắn lập tức thúc giục năng lượng của mình lên tới cực hạn, không tiến mà lui, hướng về sau bay đi.
- Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tiền, hành! Thần sắc minh sắc, thiên thanh địa thanh, thần quân thanh quân, bất ô bất trọc, quỷ mị hàng phục, âm dương hòa hợp, hàng.
Thanh âm Tề Nhạc trầm thấp vang lên trên không trung. Thanh âm của hắn cũng không lớn, nhưng từng lời lại âm vang hữu lực, đồ án Hắc Kỳ Lân ngân, hắc hai màu thoát thể mà ra. Hai mắt Tề Nhạc vào thời khắc này hoàn toàn biến thành màu bạc.
Đầu đầy tóc đen dựng đứng, một cổ khí tức khủng bố cũng từ thân thể của hắn tán phát ra. Đồ án hình Kỳ Lân không ngừng khuếch trương lấy, chỉ trong nháy mắt, cũng đã biến ảo thành một một quang ảnh Kỳ Lân cực lớn mình dài quá 30m. Kỳ Lân cúi đầu, một sừng trên đỉnh đầu nổi lên ngân hắc quang mang sáng chói. Mà Tề Nhạc cũng vào thời điểm này, giơ lên cánh tay phải của mình.
Nghe chú ngữ của Tề Nhạc, Ngưu Ma Vương không khỏi sửng sốt một chút, trong mắt toát ra hào quang quái dị, thì thào nói:
- Tiểu tử, cái này là biện pháp của ngươi sao? Ngươi làm như vậy, cũng chỉ có thể tạm thời chậm lại thời gian tử vong của ngươi thôi.
*****
Hào quang trong mắt Tề Nhạc cũng quái dị, lạnh nhạt nói:
- Thật là như vậy sao?
Nguyên một đám ký hiệu màu bạc từ đầu ngón tay phải của Tề Nhạc phát ra, mà ký hiệu như vậy cũng từ trong sừng của Hắc Kỳ Lân quang ảnh tản ra. Phù hiệu màu bạc giống nhau giao hòa giữa không trung, hình thành một vòng tròn khuếch tán ra chung quanh, Ngân Quang trong mắt đột nhiên đại phóng, vòng tròn do ký hiệu màu bạc tạo thàn lập tức vọt tới trước, bao phủ về phía thân thể Ngưu Ma Vương.
Đối với quầng sáng do ký hiệu màu bạc kia tạo thành, Ngưu Ma Vương cũng không cách nào né tránh, bởi vì nó không chỉ có tốc độ cực nhanh, lại còn truy tung lấy thân thể của hắn. Huống chi, Ngưu Ma Vương căn bản cũng không có ý né tránh. Hào quang lóe lên, hào quang trong mắt Tề Nhạc đột nhiên biến mất, thân thể khổng lồ của Ngưu Ma Vương cũng theo đó biến mất, toàn bộ Phỉ Thúy thế giới, rốt cục khôi phục lại bình tĩnh vốn có của nó.
Phiêu phù ở giữa không trung, Tề Nhạc cảm giác được rõ ràng, năng lượng khổng lồ của Ngưu Ma Vương đã hoàn toàn tiến nhập thân thể của hắn, khiến hoảng sợ chính là, Ngưu Ma Vương cũng không bị hôn mê dưới tác dụng của Kỳ Lân thần hàng, tuy rằng thân thể của hắn và năng lượng tạm thời bị Kỳ Lân thần hàng chế trụ, nhưng tinh thần của hắn vẫn thanh tỉnh.
- Dùng sức hô hấp a, tiểu tử. Nhiều nhất là hai mươi lần hô hấp nữa thì ngươi sẽ phải chết rồi.
Thanh âm khinh thường của Ngưu Ma Vương vang lên trong nội tâm Tề Nhạc.
Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, nói:
- Đây chẳng qua là cách nghĩ của ngươi thôi. Không sai, cưỡng ép thu ngươi làm sử lệnh đối với Kỳ Lân bình thường mà nói, không khác gì tự sát, nhưng đối với ta mà nói lại không phải như thế. Lúc ngươi khôi phục lại khống chế thân thể có thể giết ta, bất quá, khi đó ngươi cũng sẽ chết.
- Chê cười, ngươi cho rằng ta không biết Kỳ Lân thần hàng của ngươi là gì sao? Kỳ Lân thần hàng, đối với Cự Thú có thực lực yếu hơn bọn ngươi mới có hiệu quả. Muốn dùng nó đến thu ta, ngươi quả thật là mơ mộng hão huyền. Tiểu tử, chuẩn bị để chết tử tế đi.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Ngưu Ma Vương, ta tuy bị rơi vào cái bẫy của ngươi, bị ngươi âm thầm theo dõi đến đây, nhưng ngươi không nghĩ mình cũng đã rơi vào bẫy của ta sao? Chỉ là ta không nghĩ tới, nhanh như vậy đã có thể hoàn thành chuyện đã đáp ứng Vương của Thần Thú. Không sai, Kỳ Lân thần hàng xác thực không cách nào hạn chế ngươi, điểm ấy ta thừa nhận, nhưng có một điểm ngươi chỉ sợ còn không biết, Kỳ Lân thần hàng của ta hoàn toàn không giống với Kỳ Lân khác. Chẳng lẽ ngươi không cảm giác được sao? Khi ta thi triển Kỳ Lân thần hàng với ngươi, thu nhập ngươi vào thể nội của ta, linh hồn của ngươi và ta đã nối thành một thể rồi.
Ngưu Ma Vương trầm mặc thoáng một phát, nhưng cũng không quá lâu, thanh âm của hắn liền vang lên trong nội tâm Tề Nhạc:
- Không, điều đó không có khả năng. Dùng năng lực của ngươi làm sao có thể đem kết nối linh hồn ta với ngươi cũng một chỗ được, đây tuyệt đối là không có khả năng.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Ngươi vẫn không rõ sao? Linh hồn kết nối đã khiến tánh mạng của ta và ngươi liền một chỗ. Ngươi chết, ta chết, đồng dạng, ta chết, ngươi cũng phải vong.
- Không, không. Không, đây tuyệt đối không có khả năng đâu, đây chỉ là biểu hiện giả dối ngươi tạo ra thôi.
Ngưu Ma Vương đã muốn điên rồi. Bị Kỳ Lân thần hàng bắt về làm sử lệnh, hắn muốn đào thoát ra khỏi sự khống chế của Tề Nhạc, nhất định phải phải giết chết Tề Nhạc, nếu không, hắn căn bản là không cách nào rời khỏi thân thể Tề Nhạc ngàn mét được. (Sử Lệnh: Sai Khiến)
Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi giết Minh Xà đại ca, giết Bạch nương tử, ta sẽ giam cầm ngươi cả đời để báo thù cho họ. Chết cũng không sợ, nhưng làm sử lệnh của ta cả đời, ta nghĩ, ngươi sẽ rất vinh hạnh đấy. Hiện giờ cũng không cần giấu diếm gì ngươi nữa. Ngươi biết vì sao linh hồn của ta và ngươi lại kết nối cùng một chỗ không? Bởi vì, ta có một năng lực đặc thù.
Nói đến đây, Tề Nhạc dừng một chút, mới tiếp tục nói:
- Luân Hồi quả có lẽ ngươi cũng đã được nghe nói. Chính vì nó, ta mới có thể đi vào thế giới này. Nhưng với tư cách là một trong Tam đại Thần Quả Vương, ta tuy rằng nhận lấy trừng phạt của Luân Hồi quả, nhưng đồng thời cũng đã nhận được năng lực của nó. Luân Hồi quả khiến ta biến thành Tự Nhiên Chi Nguyên, đồng thời, cũng khiến ta có được một năng lực đặc thù, năng lực đặc thù cả đời chỉ có thể sử dụng một lần, đó chính là Đồng Sanh Cộng Tử lĩnh vực.
- Có lẽ ngươi không cách nào tiếp nhận, nhưng ngươi đã là sử lệnh của ta rồi, hoàn toàn có thể cảm thụ một chút khí tức trong cơ thể ta có phải là Tự Nhiên Chi Nguyên không, nương theo Đồng Sanh Cộng Tử lĩnh vực, ta đã hoàn toàn tập trung vào ngươi, kết nối tính mạng của chúng ta lại với nhau, nếu ngươi muốn giết chết ta, như vậy, chính ngươi cũng phải chết, bất luận thực lực của ngươi cường đại cỡ nào, trong Đồng Sanh Cộng Tử lĩnh vực của ta, đều chỉ có một kết cục.
Ngưu Ma Vương lúc này đã ngốc trệ, hoàn toàn ngốc trệ rồi, hắn cho tới giờ cũng chưa từng nghĩ đến lại xuất hiện tình huống thế này. Cũng khó trách hắn không cách nào nghĩ đến, dù sao, Thần Quả Vương cho dù là hắn cũng chỉ nghe qua trong truyền thuyết thôi, nhưng giờ lại xuất hiện chân thật trước mắt hắn.
Nguyên lai, sau khi Y Nhược và Long Giang cứu ba người Tề Nhạc về Thổ tộc, Y Nhược vừa phát hiện ra Tề Nhạc hấp thu qua năng lượng Luân Hồi quả liền nghĩ đến Đồng Sanh Cộng Tử lĩnh vực của Luân Hồi quả. Nàng khẩn cầu Tề Nhạc dựa vào Đồng Sanh Cộng Tử lĩnh vực và Kỳ Lân thần hàng xứng đôi hợp để chế trụ Ngưu Ma Vương.
Chỉ cần hung thú không còn Ngưu Ma Vương lãnh đạo nữa, như vậy, chiến đấu giữa bọn họ và hung thú cũng không còn tuyệt đối nữa. Chỉ cần không có Ngưu Ma Vương thì hết thảy đối với thần thú mà nói đều trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Bất luận là Y Nhược hay là Mặc Hỏa đều khẩn cầu Tề Nhạc như thế, chuyện này nghe thì dễ dàng, nhưng làm lại rất khó. Ngưu Ma Vương dù sao quá cường đại. Kỳ Lân thần hàng đối với Cự Thú bình thường mà nói, có xác xuất 100% thành công, nhưng đối với Ngưu Ma Vương mà nói thì ngay cả 1% cũng không có.
Bởi vì hắn có được rất nhiều năng lực đặc thù cường đại, cũng có thể lảng tránh Kỳ Lân thần hàng công kích. Cho nên muốn dùng Kỳ Lân thần hàng bắt lấy hắn, là cực kỳ khó khăn.
Lúc rời khỏi chỗ Thương Sơn của Mặc Hỏa, Mặc Hỏa từng nói với Tề Nhạc, trong khoảng thời gian hắn đi tìm Côn Luân Kính, thần thú sẽ an bài tốt tất cả, tìm kiếm cơ hội vây quanh Ngưu Ma Vương, cho dù hi sinh một ít thần thú, cũng phải tạo cơ hội cho Tề Nhạc, bằng vào Hiên Viên kiếm đả thương Ngưu Ma Vương, lợi dụng khả năng của Hiên Viên kiếm khiến Ngưu Ma Vương tạm thời mất đi năng lực đặc thù, lại thi triển Kỳ Lân thần hàng hàng phục hắn. Nhưng ai cũng thật không ngờ, Tề Nhạc và Ngưu Ma Vương lại có thể ma xui quỷ khiến gặp nhau ở Côn Lôn Sơn.
*****
Tề Nhạc một mực đang tìm kiếm cơ hội, nhưng Ngưu Ma Vương thật sự quá cường đại. Không cẩn thận sẽ trực tiếp bị hắn chỗ hủy diệt. Thẳng đến sau khi đến Phỉ Thúy thế giới, Tề Nhạc cũng không có chút nào nắm chắc có thể sử dụng Kỳ Lân thần hàng bắt lấy Ngưu Ma Vương, sự cường đại của hắn, căn bản Tề Nhạc không cách nào ngăn cản được.
Nhưng Ngưu Ma Vương tự cho là đúng thi triển Bất Tử lĩnh vực lại cho Tề Nhạc cơ hội. Hắn vốn muốn bằng vào Chung Cực Kỳ Lân Tí kích phát tiềm lực bản thân thi triển Hiên Viên bát kiếm đệ nhất kiếm lại ngoài ý muốn sau khi dung hợp với Văn Đình bộc phát ra được năng lượng xưng đáng.
Rốt cục trong vô hạn không có khả năng phát hiện ra khả năng, hoàn thành Kỳ Lân thần hàng đối với Ngưu Ma Vương. Cưỡng ép thu hắn làm sử lệnh cho mình. Tất cả chuyện này mạo hiểm như thế, dù cho cuối cùng thành công rồi, cũng bỏ tánh mạng của Thâm Hải Minh Xà và Bạch nương tử nhưng hắn cũng rốt cục cũng hoàn thành hữa hẹn với các thần thú.
- Không, không, tại sao có thể như vậy, hỗn đãn, tại sao phải như vậy.
Ngưu Ma Vương tràn ngập tức tối không cam lòng rống giận. Thử hỏi, một siêu cấp cường giả như hắn, sao lại cho phép tình huống như vậy phát sinh chứ? Trở thành sử lệnh của một Kỳ Lân nhỏ yếu hơn mình biết bao nhiêu lần, mất đi tất cả thuộc hạ hung thú, những điều này, đều là chuyện hắn căn bản không tiếp nhận được..
- Hỗn đãn, ngươi thả ta ra ngoài, thả ta đi ra ngoài. Nếu không, dù cho chỉ có thể hoạt động ở ngàn mét chung quanh thân thể ngươi, ta cũng không tin ngươi không tiếp xúc với bằng hữu người thân, ta nhất định sẽ khiến bọn hắn từng ngươi chết thảm tại trước mặt ngươi.
Ngưu Ma Vương rống giận thê lương, rống giận tràn ngập không cam lòng.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Ngưu Ma Vương, ta khuyên ngươi tốt nhất nên yên tĩnh chút đi. Nếu như ngươi thực sự làm như vậy... ta tự hỏi không có ngăn cản năng lực ngươi, nhưng có một việc ta rất dễ làm được. Ngươi là sử lệnh của ta, hẳn là bị ta khống chế, bản thân sẽ lâm vào bị động, nếu như ngươi dám tổn thương thân nhân bằng hữu của ta một cọng lông tóc thì... như vậy, ta lập tức sẽ làm một chuyện, một chuyện cho ngươi ngay cả cơ hội hối hận cũng không có, đó chính là tự sát.
- Tiểu tử, ngươi đang dọa ta sao?
Thanh âm Ngưu Ma Vương vẫn hung hãn như trước, nhưng đã mất đi vài phần khí tức điên cuồng.
- Dọa ngươi? Ngưu Ma Vương, lúc đầu ta đáp ứng Mặc Hỏa tiền bối và mẹ của ta cũng đã nghĩ đến kết cục tử vong. Ta cho đến giờ cũng không phải là một người sợ chết. Nếu như ngươi không tin, đại khái có thể thử xem xem.
Thân thể Tề Nhạc đã bắt đầu có chút run rẩy, áp lực tâm lý cực lớn trước kia, cùng thiêu đốt tiêu hao Vân Lực quá độ đã khiến cho hắn tiếp cận trình độ dầu hết đèn tắt, nhưng giờ vào lúc này lại là mấu chốt thành bại, bất luận như thế nào, hắn cũng không thể khiến thắng lợi của mình bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
- Hỗn đãn, chẳng lẽ ta đường đường là Vương của Hung Thú lại bị ngươi khống chế sao? Nếu quả thật như thế, ta thà rằng đồng quy vu tận với ngươi.
Ngưu Ma Vương phẫn nộ đã đạt đến đỉnh.
Tề Nhạc cười hắc hắc, sau khi đi vào thời đại này, khí tức côn đồ của hắn lần đầu tiên toát ra:
- Ngưu Ma Vương lão huynh, ngươi cảm thấy đồng quy vu tận với ta đáng giá sao? Ngươi chính là Vương của Hung Thú cường đại ah! Đồng quy vu tận với một tiểu nhân vật như ta, ngươi không thấy thiệt thòi sao?
Nghe Tề Nhạc vừa nói như vậy, Ngưu Ma Vương không khỏi sửng sốt một chút, hắn sao lại muốn chết được? Có được lực lượng cường đại nhất thế giới này, có được quyền uy Vương của Hung Thú, có được tánh mạng gần như vô hạn, bất luận từ điểm nào mà nói, hắn đều tuyệt đối không nỡ chết. Nghĩ tới những thứ này, Ngưu Ma Vương rất nhanh liền bình tĩnh lại, cảm thụ được khí tức phát ra trên người Tề Nhạc, hắn đột nhiên nói:
- Tiểu tử, ngươi gọi là Tề Nhạc đúng không.
Sau khi trở thành sử lệnh, một ít tin tức cơ bản của Tề Nhạc đã thông qua tinh thần lực khắc vào trong óc Ngưu Ma Vương. Nhất là khí tức Tự Nhiên Chi Nguyên, hắn đã hoàn toàn xác định, Luân Hồi quả Đồng Sanh Cộng Tử lĩnh vực đã không cần phải hoài nghi nữa.
- Đúng vậy, đây là tên của ta.
- Tốt, Tề Nhạc, chúng ta bình tâm tĩnh khí nói chuyện được không?
Thanh âm của Ngưu Ma Vương rõ ràng đã nhu hòa hơn rất nhiều.
Tề Nhạc trong nội tâm thầm nghĩ, cứng rắn không được, xem ra tên này muốn mềm rồi, đến lúc này, quyền chủ động đã hoàn toàn ở trong tay mình:
- Nói đi, ta một mực đều rất bình tâm tĩnh khí, ngươi muốn nói chuyện gì đây? Vương của Hung Thú cường đại?
Ngưu Ma Vương nói:
- Không bằng chúng ta tới thương lượng một chút, ngươi bắt ta làm sử lệnh, có thể không có bất kỳ chỗ tốt nào cả. Dùng thực lực của ta, ngươi vĩnh viễn đều khó có khả năng cưỡng ép khống chế ta để phục vụ, ta cũng không có khả năng nghe lời ngươi, đúng không.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Có thể nói như vậy.
Hắn trên miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng trong lòng rất rõ ràng, có Đồng Sanh Cộng Tử lĩnh vực ở đây, cho dù Ngưu Ma Vương không muốn trợ giúp mình, nhưng một khi mình gặp nguy hiểm tánh mạng thì cũng không tin tên này không ra tay, tuy rằng tương đối Tề Nhạc càng hy vọng có thể tiêu diệt hắn, nhưng hiện giờ đã có hắn làm sử lệnh, có Đồng Sanh Cộng Tử lĩnh vực cam đoan, cũng tương đương với một tấm bùa hộ mệnh.
Ngưu Ma Vương nói:
- Tốt, nếu là như vậy, ngươi bắt ta có chỗ tốt gì đâu? Ta biết rõ, Vương của Thần Thú hẳn đồng ý gì đó với ngươi. Nhưng ta có thể cam đoan, chỉ cần ngươi chịu thả ta ra, hắn có khả năng đưa cho ngươi, ta cũng có thể. Đồng thời, ta còn có thể trợ giúp ngươi cải tạo thân thể, bằng vào thực lực của ta, bồi dưỡng ngươi càng ngày càng lớn mạnh, thậm chí có thể khiến tánh mạng của ngươi vô hạn phóng đại.
- Chỉ cần ngươi muốn lấy được, ta đều sẽ giúp ngươi thực hiện, trên thế giới này, ngươi lập tức sẽ có thể có được địa vị dưới một người, trên vạn người. Nếu như ngươi muốn sử lệnh thì... trong hung thú tùy ngươi chọn lựa, Hỗn Độn Vương tên kia thì sao?
- Không được thì Đại Bằng Minh Vương và Thâm Hải Minh Long Vương cũng có thể, ta trước tiên có thể đánh cho bọn chúng nửa tàn, dùng thực lực bản thân khống chế tiến độ năng lượng của bọn hắn, xứng đôi với ngươi. Như vậy, ngươi mới có thể có được cam đoan lợi ích lớn nhất ah! Thậm chí, ta còn có thể trợ giúp ngươi đạt được Côn Luân Kính, khiến ngươi trở thành chủ nhân hai kiện thần khí, ngươi xem thế nào?
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Nghe rất có sức hấp dẫn, ta quả thật rất hứng thú. Bất quá, những gì ngươi nói là đang trợ giúp ta sao? Chỉ sợ là trợ giúp mình a, dưới tác dụng của Đồng Sanh Cộng Tử lĩnh vực, kéo dài tuổi thọ của ta cũng tương đương với kéo dài tuổi thọ của ngươi, không phải sao? Ngưu Ma Vương, ngươi tính thật khéo!
← Ch. 155 | Ch. 157 → |