Vay nóng Tinvay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 200

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 200: Huyết Kỳ Lân
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Ads Cơ hồ chỉ trong khoảng khắc, Minh Minh lúc trước còn sắp tử vong trên người đã bừng lên một mảnh sáng rọi như Phỉ Thúy, dưới quang mang như Phỉ Thúy kia bao phủ xuống, nương theo tự nhiên chi lực của Tề Nhạc, phụ trợ với Kỳ Lân tẩy tủy dịch cân công, kinh mạch và khí quan tổn hại trong cơ thể Minh Minh đã bắt đầu quá trình trọng sinh.

- Tề... Nhạc, anh cuối cùng... cũng trở về... Rồi.... Cứu, cứu... Tinh Nhi, ... Phiền toái là chúng ta... mang đến, bọn họ... Mục tiêu... Là Vũ... Mâu tỷ tỷ...

Nói xong câu đó, Minh Minh rốt cuộc không kiên trì nổi, bất quá, nàng lúc này cũng không phải chết, mà là ngủ thiếp đi trong năng lượng ôn hòa kia. Thân thể đã bị thương như thế, cho dù năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên khổng lồ, nhưng không có mấy ngày thì không thể khôi phục lại được, đây là không tính tình huống Vân Lực khôi phục. Cũng may mắn Minh Minh đạt đến cấp bậc sáu vân, sinh ra bay vọt về chất trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ, lúc này mới có thể bảo toàn tánh mạng.

- Em yên tâm ngủ đi, tất cả còn lại đều giao cho anh xử lý. Chỉ cần anh còn chưa chết, thì không ai có thể tổn thương Tinh Nhi.

Tề Nhạc chậm rãi đứng lên, dưới năng lượng tự nhiên của hắn giữ gìn, thân thể Minh Minh hóa thành một đạo quang mang xanh biếc tiến vào trong Kỳ Lân Châu.

Huyết sắc trong ánh mắt màu bạc của Tề Nhạc càng mạnh hơn, đứng người lên, hắn dưới chân xê dịch, đã đi tới bên người Klinsmann và Hứa Tình.

Klinsmann lúc này hoàn toàn biến thành một huyết nhân, nhìn hào quang ảm đạm trong mắt hắn, trong nội tâm Tề Nhạc không khỏi một hồi đau nhức kịch liệt, Klinsmann cũng nhìn thấy hắn, khuôn mặt anh tuấn tuy rằng bị máu đen che kín, nhưng hắn vẫn nở một nụ cười, dáng tươi cười nhàn nhạt:

- Anh trở về rồi, anh rốt cục cũng trở về rồi. Như vậy, tôi có thể yên tâm rồi.

Tề Nhạc ngồi xổm người xuống, quỳ một gối xuống trước mặt Klinsmann, mắt hổ rưng rưng:

- Thực xin lỗi, Klinsmann, hảo huynh đệ của tôi, là tôi mang cho các anh trận tai nạn này, đều là tôi, anh yên tâm đi, cho dù dốc hết toàn lực, tôi cũng nhất định phải cứu anh về.

Klinsmann nhẹ nhàng lắc đầu:

- Không, Tề Nhạc, tôi hiểu tấm lòng của anh, cái này cũng đã đủ rồi. Không có người nào hiểu rõ thân thể tôi hơn bản thân, tôi và người phương Đông các anh không giống nhau, tự nhiên chi lực thần kỳ kia của anh tuy rằng rất tốt, nhưng đối với tôi lại không có có hiệu quả, tôi dù sao cũng thuộc về Hắc Ám ah! Trừ phi là Sa-Tăng Ma Thần đích thân tới, nếu không không ai có thể cứu tính mạng tôi được, anh có thấy một Hấp Huyết Quỷ nào sau khi mất nhiều máu tươi như vậy mà vẫn còn sống sao?

- Không, không, anh, em không muốn anh chết, anh.

Hứa Tình đã khóc không thành tiếng rồi, nhìn Klinsmann, thân thể của nàng cũng kịch liệt run rẩy.

Klinsmann chuyển ánh mắt sang người Giáo Đình ở một bên:

- Tất cả đều đã xong, không phải sao? Các vị giáo chủ đại nhân tôn kính, có thể không cho phép tôi vào thời khắc cuối cùng hỏi em gái tôi mấy câu không? Dù cho tôi thuộc về thế giới Hắc Ám, tôi cũng hy vọng có thể có quyền này.

Pau Gasol thở dài một tiếng, nói:

- Sao phải khổ vậy chứ? Klinsmann điện hạ, ngài anh dũng bảo hộ người nhà của mình, tôi đại biểu chính mình, bày tỏ kính ý chân thành với ngài, xin mời, trước khi linh hồn của ngài bị Thượng Thiên tinh lọc, chúng tôi không quấy rầy.

Tề Nhạc thân thể chấn động, vừa muốn đứng lên, tay của hắn lại bị Klinsmann bắt lấy, Klinsmann mắt hàm thâm ý lắc đầu với hắn:

- Để cho thời khắc cuối cùng của tôi bảo trì bình tĩnh trong chốc lát được chứ? Tề Nhạc, khí tức của anh rất không ổn định, anh cần nghỉ ngơi.

Thanh âm của hắn tuy rằng đã bắt đầu có chút suy yếu, năng lượng Hắc Ám theo huyết dịch trôi qua đồng thời cũng lặng lẽ rời đi, nhưng vào thời khắc này Klinsmann lại phi thường thanh tỉnh.

Huyết quang lóe lên một cái trong mắt bạc của Tề Nhạc, hắn đương nhiên rõ ý của Klinsmann. Chiến đấu còn chưa kết thúc, dù cho Klinsmann chết đi, cũng sẽ không chấm dứt, mục đích chủ yếu của những cường giả Giáo Đình này nếu thực sự là Vũ Mâu, như vậy, bọn hắn sẽ không dễ dàng rời đi. Mà bây giờ còn lực chiến đấu, ở đây cũng chỉ có mình hắn thôi

Thở sâu, Tề Nhạc cưỡng ép xua tan đi oán hận mãnh liệt trong nội tâm, Vân Lực trong cơ thể vận chuyển lại, thời gian dài phi hành đối với thân thể của hắn chung quy cũng có vài phần ảnh hưởng, trong sự yên tĩnh như tơ này, hắn bắt đầu miễn cưỡng khôi phục lấy năng lượng bản thân.

Klinsmann đưa mắt nhìn sang Hứa Tình, trong đôi mắt dần ảm đạm vậy mà toát ra một tia quang mang thỏa mãn:

- Này, Kristy, đừng khóc, trong lòng anh, em vĩnh viễn là Huyết tộc xinh đẹp nhất, em là công chúa của gia tộc Dracula chúng ta ah! Đừng khóc, anh trai sau này không thể lại làm bạn với em rồi, em nhất định phải kiên cường, được chứ?

Hứa Tình sao có thể không khóc đây? Nước mắt của nàng không cầm được. Chẳng những dung hợp với huyết dịch trên người Klinsmann, lòng của nàng thậm chí đã bi thương mà sắp ngừng đập:

- Không khóc, anh, em không khóc. Anh, để Tề Nhạc thử xem a, anh ta cường đại như vậy, nhất định có thể khiến anh sống lại.

Klinsmann nhẹ nhàng lắc đầu, kỳ thật, hắn biết rõ, nếu như Tề Nhạc thật sự toàn lực làm thì mình còn có 20% tỷ lệ sống, nhưng nếu quả thật sự là như vậy, tất nhiên phải tiêu hao đại lượng năng lượng của Tề Nhạc. Kết quả cuối cùng là một người cũng không thể rời đi.

Những Huyết tộc còn lại của gia tộc Dracula cũng sẽ bị hoàn toàn hủy diệt bởi hành động lần này của Giáo Đình, đó cũng không phải điều hắn muốn thấy. Với tư cách là gia chủ gia tộc Dracula, với tư cách một đời kiêu hùng, một khắc khi Tề Nhạc xuất hiện, trong lòng của hắn sớm đã có quyết định.

- Kristy, em nghe anh nói, sau khi anh đi, em nhất định phải nghe lời... Anh thấy thì kỳ thật sâu trong lòng em cũng rất có hảo cảm với hắn, anh cũng tin tưởng, hắn là người đáng để phó thác. Tề Nhạc, anh có thể đáp ứng tôi không? Sau này vĩnh viễn bảo hộ an toàn cho Kristy, không để nàng bị bất cứ thương tổn gì.

Nhìn con mắt huyết sắc tràn đầy chờ mong của Klinsmann, Tề Nhạc không cần suy nghĩ, kiên định nhẹ gật đầu:

- Klinsmann, tôi vẫn còn thiếu nợ anh, huống chi Tinh Nhi cũng là bằng hữu của tôi.

Klinsmann nở nụ cười:

- Tinh nhi, Gia tộc Dracula đã xong, anh cố gắng cả đời, cũng không thể mang nó lên sân khấu Hắc Ám chân chính, tuy rằng anh không cam lòng, nhưn anh hiện giờ lại phi thường thỏa mãn. Em biết không? Em đã thành toàn cho tiếc nuối mấy ngàn năm của anh ah! Lúc trước, khi Kristy chết, anh hy vọng có thể ở bên nàng đến mức nào ah!

- Cho dù trả giá tất cả, anh cũng hy vọng có thể đổi về tánh mạng của nàng, nhưng anh lại không làm được, nàng đã đi, vĩnh viễn đầu nhập vào lồng ngực đại thần Sa-Tăng đầy quyền năng. Mấy ngàn năm nay, tuy rằng anh vẫn là tộc trưởng gia tộc Dracula, nhưng anh chưa bao giờ vui vẻ cả, thẳng đến khi em xuất hiện, em cũng có một tia tùy hứng như Kristy, em cũng xinh đẹp như nàng.

- Thậm chí ngay cả khí tức phát ra trên người em cũng giống nàng như đúc, lần đầu nhìn thấy em, anh biết ngay, đây là một cơ hội Thượng Thiên cho anh, để anh có thể đền bù tiếc nuối của mình. Cho nên, anh không chút do dự dùng Hồng Kim Nguyên Huyết biến em thành Huyết tộc như anh. Tinh Nhi, em hận anh không? Hận anh biến em thành Kristy không?

*****

- Không, anh, em không hối hận, dù cho không có lực lượng của Huyết tộc, chỉ cần có một anh trai thì anh thì em đã không hối hận biến thành Hấp Huyết Quỷ rồi.

Hứa Tình dùng sức lắc đầu, nước mắt trong lúc nàng lắc đầu lại bay tán loạn, rơi xuống trên mặt đất bên cạnh, cũng rơi vào trên người Tề Nhạc và Klinsmann.

Klinsmann ôn nhu nhìn Hứa Tình:

- Cảm... Cảm ơn em... Tinh Nhi. Hôm nay, anh... Rốt cục... Hoàn thành... tâm nguyện... của mình... tuy rằng... sâu trong lòng anh... vẫn có... rất nhiều không cam lòng... nhưng... anh rốt cục... vào phút cuối.... cũng cứu được... em, ... Dù cho bỏ ra... tánh mạng... mình... anh... cũng tuyệt không hối hận, ... Anh rất thỏa mãn... , không nên vì anh... chết... Mà bi thương. So với... Người bình thường... anh... đã có tánh mạng hơn... mấy ngàn năm... có lẽ... anh cũng nên sớm... rời khỏi... Thế giới này rồi. Tinh Nhi, trở về... và... Tề Nhạc... trở lại... nơi thuộc về... người phương Đông... các em đi, ở đó, có thể... bảo hộ... , không ai có thể... Tổn thương... em. Mộng... của anh... đã xong... , trở lại... cuộc đời... của... em đi. Em vẫn là một... cô gái trẻ... em... còn đoạn đường rất dài... Phải đi...

Hứa Tình lúc này đã khóc không thành tiếng, căn bản nói không ra lời.

Nhìn Klinsmann, không ai phát hiện, hai con mắt đỏ như máu của Tề Nhạc đã gần như biến thành huyết sắc, khí tức nguy hiểm ẩn hiện, nhưng đang dần bộc phát ở sâu trong nội tâm hắn, đó chính là năng lượng chấn động tràn đầy sát khí và ma khí, hắn lúc này, thân thể đang bắt đầu run rẩy.

- Tề Nhạc, tôi phải đi, nhớ kỹ việc anh đã đáp ứng tôi.

Klinsmann bắt đầu thở dốc... huyết dịch trên người cũng không ngừng dao động.

Tề Nhạc không lên tiếng, chỉ chậm rãi ngẩng đầu, dùng hai con ngươi đã hoàn toàn biến thành màu đỏ như máu kia nhìn chăm chú vào mắt Klinsmann.

Trong mắt Klinsmann toát ra một tia hào quang giật mình:

- Tề Nhạc, anh...

Một tiếng gào thét thê lương từ miệng Tề Nhạc phát ra, một gối quỳ ở nơi đó, hắn mãnh liệt ngẩng đầu lên, tóc dài màu bạc trên đầu đã trở thành màu đỏ như máu, năng lượng vô cùng mênh mông bắn lên bầu trời, thân thể vốn đã cao lớn kia rất nhanh bành trướng, chiến ý mãnh liệt mang theo sát khí và oán hận ngập trời khiến thân thể hắn phát sanh biến hóa.

Đồng tử Quang Nhan Thiên Sử Rafael lập tức co rút lại một chút:

- Ma hóa, nhân loại này rõ ràng lại ma hóa rồi.

Chậm rãi xoay người, hai con ngươi đỏ như máu của Tề Nhạc đảo qua người mọi người Giáo Đình trước mặt, lúc các cường giả Giáo Đình bị đôi mắt tràn đầy huyết sắc kia đảo qua, không khỏi lui về phía sau một bước, bọn hắn còn chưa từng gặp qua ánh mắt tràn ngập oán niệm và sát khí như thế, Tề Nhạc lúc này, tựa như một tòa núi lửa hoạt động, tùy thời đều có dấu hiệu phun trào.

Sát khí, sát khí chính thức từ trên người Tề Nhạc lan tràn ra, thanh âm của Hiên Viên Hồn và Giải Trĩ cơ hồ đồng thời vang lên trong lòng Tề Nhạc:

- Mau dừng lại, ngươi như vậy sẽ hủy chính mình đấy.

Tề Nhạc mắt điếc tai ngơ, lúc này không ai có thể ngăn cản sát ý trong lòng hắn rồi, Hiên Viên Hồn với tư cách là linh hồn của Hiên Viên Kiếm, hắn xác thực rất cường đại, nhưng Tề Nhạc dù sao cũng là chủ nhân Hiên Viên Kiếm, hắn không thể không nhận mệnh lệnh của Tề Nhạc, lại không có năng lực ngăn cản Tề Nhạc.

Ma hóa, tăng khí tức Tề Nhạc lên tới đỉnh, mượn nhờ sát khí khổng lồ, hắn lúc này, thân thể đã rất nhanh bành trướng. Không có trải qua Kỳ Lân bổn tướng dị hoá, vậy mà trực tiếp biến lớn đến cao chừng ba mét, cơ bắp bành trướng khiến quần áo trên thân hắn hoàn toàn căng ra, ngay sau đó, từng đạo ma vân bắt đầu hiện lên trên da hắn, đường vân màu đen kia lóe ra quang mang như kim loại, đường vân rất nhỏ, nhưng lại có thể thấy rõ ràng, mà Kỳ Lân đồ án trước ngực hắn, hai con ngươi màu bạc kia cũng đã biến thành màu đỏ như máu. Đúng vậy, tứ tường vân Hắc Kỳ Lân dưới bi thương và oán hận cực độ, đã biến thành Huyết Kỳ Lân xưa nay chưa từng có.

Chậm rãi giơ tay lên, quang mang màu vàng bỗng nhiên hiện ra, Hiên Viên Kiếm dưới sự khống chế của Tề Nhạc đã hiện ra trong lòng bàn tay hắn, nhưng Hiên Viên Kiếm lúc này lại xuất hiện biến hóa, thân kiếm không ngừng vù vù run rẩy, tựa hồ muốn giãy dụa khỏi tay Tề Nhạc.

Hiên Viên Kiếm là dũng giả chi kiếm, là nhân giả chi kiếm, mà lúc này sát khí mãnh liệt phát ra từ trên người Tề Nhạc đã khiến nó sinh ra bài xích mãnh liệt.

Tề Nhạc nhìn thoáng qua Hiên Viên Kiếm kim quang đang không ngừng yếu bớt, tức giận hừ một tiếng, lần nữa thu nó vào thân thể mình, cánh tay lại chấn, một thanh trường kiếm vẻ ngoài giống với Hiên Viên Kiếm đã hiện ra trong lòng bàn tay hắn, chỉ có điều, kiếm lúc này lại có màu đỏ như máu.

Kỳ Lân bát trân cũng không giống như Hiên Viên Kiếm, thân là thần khí, có năng lượng khí tức bổn nguyên của mình, chúng sau khi nhận chủ sẽ căn cứ theo khí tức chủ nhân của mình mà phát sinh cải biến.

Tề Nhạc dưới tác dụng sát khí biến thành Huyết Kỳ Lân, như vậy, Kỳ Lân huyễn đã ở trong tay Huyết Kỳ Lân sẽ biến thành Kỳ Lân Huyết huyễn, kiếm quang cường hoành kia không ngừng lóe ra trên không trung, mỗi một lần chấn động, đều mang đến sát cơ cực kỳ khủng bố.

Bầu trời vốn được mặt trời chiếu rọi lúc này đã một lần nữa khôi phục Hắc Ám, khói đen nồng đậm xuất hiện giữa không trung, hoàn toàn cách trở mặt trời, toàn thân tản ra hào quang màu đỏ như máu, Tề Nhạc lúc này hoàn toàn như một vị Ma Thần, Ma Thần chính thức.

Kỳ thật lấy tinh thần lực của Tề Nhạc vốn sẽ không nên xuất hiện tình huống như vậy, cho dù trong bi thương cực độ hắn cũng sẽ không sinh ra loại hiện tượng oán hận tới cực điểm thế này, nhưng hắn đã không phải là Tề Nhạc trước kia rồi, trong lòng hắn đã xuất hiện một thứ ngay cả chính hắn cũng không biết.

Kỳ Lân huyết kiếm chậm rãi nâng lên, chỉ về phía mọi người Giáo Đình trước mặt, thanh âm Tề Nhạc như tràn đầy ma lực:

- Là bọn mày, là bọn mày sát thương người vợ tao yêu thương, là bọn mày, hại chết bằng hữu của tao. Hôm nay, bọn mày toàn bộ phải chết. Chỉ có dùng máu tươi của bọn mày mới có thể hóa giải hận ý trong lòng tao, đi chết đi.

Hai tay cầm kiếm, thân thể Tề Nhạc lập tức xông lên, trong khoảnh khắc, hào quang màu đỏ sậm chiếu khắp mặt đất, chỉ trong nháy mắt, hắn vậy mà nương theo Thiên Cơ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp bao phủ tất cả cao thủ Giáo Đình vào trong, mà sau một khắc, thân thể của hắn đã xuất hiện ở bên người Quang Nhan Thiên Sử Rafael.

Oanh --hai thân thể hùng tráng va chạm trên không trung, trường kiếm màu vàng trong tay Rafael cứ thế đỡ lấy Kỳ Lân huyết kiếm của Tề Nhạc, năng lượng chấn động cường hoành khiến tất cả chung quanh đều theo đó run rẩy thoáng một phát. Nhưng sau một khắc, thân thể Tề Nhạc cũng đã biến mất.

Rafael phun ra một ngụm máu tươi, hào quang thần thánh trên người vậy mà vào thời khắc này đã suy yếu rất nhiều, hắn vốn đã bị thương bởi công kích cuối cùng của Minh Minh, mà lần này bị Tề Nhạc toàn lực chém một kiếm, tuy rằng cũng không sắc bén như Hiên Viên Kiếm

*****

Nhưng lúc này sau khi Tề Nhạc biến thành Huyết Kỳ Lân, năng lượng bản thân hắn đã tăng lên đến một trình độ khủng bố, đó cũng không phải là thực lực Kỳ Lân bảy vân có được. Song kiếm va chạm trực tiếp, Rafael đầu tiên cảm giác được là một cổ sát khí vô cùng khổng lồ, sát khí ngay cả hắn cũng không chịu nổi. Ngay sau đó chính là oán niệm ngập trời, lấy năng lực Quang Nhan Thiên Sử của hắn, dưới công kích như vậy cũng không cách nào hoàn toàn hóa giải sát khí và oán niệm đó, lập tức liền bị thương càng nặng hơn.

Kỳ Lân huyết kiếm xuất hiện lần nữa, thì đã đi tới giữa chúng cao thủ Giáo Đình, chỉ một kiếm, bảy tên cao thủ Giáo Đình trong khoảnh khắc biến thành 14 đoạn, hoàn toàn bị hào quang đỏ như máu trong Kỳ Lân huyết kiếm chém ngang lưng.

Ba vị Hồng Y Đại Giáo Chủ đồng thời giận dữ quát một tiếng, Thánh Quang mãnh liệt thiêu đốt mà lên. Ba người một thể, lúc này mới cưỡng ép đẩy lui Tề Nhạc, nhưng dù vậy trong quá trình bị đẩy lui, Kỳ Lân huyết kiếm của hắn lại mang đi ba tánh mạng.

Trong Thiên Cơ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp Tề Nhạc chính là chúa tể tuyệt đối, cho dù hắn hiện giờ đã mất đi sự thanh tỉnh, nhưng năng lực chiến đấu của hắn cũng không mất đi, hơn nữa dưới loại tình huống này, nội tâm tràn ngập khát máu của hắn ngược lại tăng sát khí lên đến cực hạn.

Thân thể Tề Nhạc biến mất, khi hắn xuất hiện lần nữa đã đi tới sau lưng Rafael, Rafael thậm chí ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, chỉ có thể vội vàng xuất kiếm, lại một lần nữa liều mạng với Tề Nhạc.

Ầm ầm nổ vang, thân thể Tề Nhạc biến thành một chùm huyết vụ biến mất không thấy gì nữa, mà đúng lúc này, toàn bộ Thiên Cơ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp cũng hoàn toàn vận chuyển lại, tất cả cao thủ Giáo Đình đồng thời bị ngăn, bọn hắn đều hoảng sợ phát hiện, đồng bạn đột nhiên cách mình càng ngày càng xa, bất luận cố gắng như thế nào cũng không thể đến gần.

Sắc mặt Rafael đã trở nên tái nhợt dị thường, thân thể hắn thậm chí đã có chút run rẩy, mà ngay chuôi quang kiếm màu vàng trong tay cũng bắt đầu lóe ra hào quang không ổn định. Sợ hãi, vị Đại thiên sứ trưởng đến từ Thiên Giới này vậy mà trong nội tâm sinh ra cảm giác sợ hãi.

Thân ảnh huyết hồng sắc kia bắt đầu lập lòe trong đám người, mỗi một lần lập loè, đều mang đi một tánh mạng, công kích của hắn phi thường bá đạo, cũng phi thường cường hoành, công kích mỗi lần đều dùng một kiếm, mà kết quả mỗi lần đều là một gã cao thủ Giáo Đình thân thể bị chia làm hai nửa, vậy mà không ai có thể ngăn cản được công kích của hắn. Kỳ Lân huyết kiếm, cộng thêm phương thức công kích Tu La đao và lực lượng vô cùng cường hoành, cao thủ Giáo Đình bình thường sao có thể là đối thủ của Huyết Kỳ Lân chứ?

Cho dù dưới tình huống mất đi thần trí, công kích của Tề Nhạc cũng phi thường thông minh, hắn cũng không ra tay với mấy vị Hồng Y Đại Giáo Chủ và chánh án Inzaghi kia, đối tượng công kích đều là những cao thủ Giáo Đình bình thường, cơ hồ sau khi Thiên Cơ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp triển khai một phút đồng hồ ngắn ngủi, hơn hai mươi tên cao thủ Giáo Đình vậy mà chỉ còn lại năm người, mà thân ảnh huyết sắc vẫn không ngừng lóe ra trong thế giới màu đỏ sậm này.

Trong Thiên Cơ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp phát sinh chiến đấu như đồ sát, mà ở bên ngoài lĩnh vực, biến hóa cũng sinh ra.

Hấp Huyết Quỷ của gia tộc Dracula tuy rằng may mắn không chết, nhưng lúc này cũng đã mất đi năng lực chiến đấu, nguyên một đám nằm trên mặt đất thống khổ rên rỉ lấy, khí tức sinh mệnh của Klinsmann sắp bên mất, lúc này trên mặt lại nhiều thêm vài phần hồng nhuận phơn phớt. Nếu như Hứa Tình còn có thể thanh tỉnh, như vậy, nàng nhất định sẽ biết được, Klinsmann đã ở vào thời khắc hồi quang phản chiếu.

- Tình Nhi, anh vẫn gọi em là Tình Nhi a, em dù sao cũng không phải Kristy chân chính. Anh phải đi rồi, trước khi đi, có nhiều thứ anh muốn cho e. Tề Nhạc xác thực cường đại, nhưng anh vẫn hi vọng em có năng lực tự bảo vệ mình. Đây cũng là việc cuối cùng anh có thể làm cho em. Còn nhớ rõ bình nguyên huyết mà Tề Nhạc đưa cho anh không?

- Đó là tổ tiên của gia tộc Dracula chúng ta, huyết dịch của Cain Dracula, trong đó bao hàm huyết mạch tinh khiết nhất, vốn, anh muốn đợi sau khi em tu luyện tới cảnh giới đại công tước sẽ cho em dùng. Anh cũng muốn uống một chút, tranh thủ trong vài năm chính thức tăng lên tới cảnh giới Huyết Hoàng, nhưng anh đã không có cơ hội nữa rồi. Hiện giờ, nó hoàn toàn thuộc về em đấy. Anh không cần em làm gì, hảo hảo sống sót, nếu như về sau có rảnh thì hi vọng em có thể trở về Luân Đôn bái tế anh.

Nói tới chỗ này, đôi mắt vốn ảm đạm của Klinsmann chợt phát sáng lên. Không đợi Hứa Tình kịp phản ứng, thân thể của hắn đột nhiên mãnh liệt đứng lên, mở ra hai tay, ôm Hứa Tình vào ngực mình.

Biến hóa đột nhiên xảy ra khiến Hứa Tình đang đắm chìm trong đau thương lắp bắp kinh hãi, nhưng Klinsmann ôm nàng lần cuối sao nàng giãy dụa được? Lúc nàng cảm thụ thân thể lạnh như băng của vị anh trai dị tộc này thì biến hóa đột nhiên đã xảy ra.

Thân thể Klinsmann bỗng nhiên muốn nổ tung lên, hóa thành một chùm huyết vụ, bao phủ thân thể Hứa Tình vào trong.

Thanh âm vốn đứt quãng lại trở nên rõ ràng, Klinsmann nghiêm túc nói:

- Tình Nhi, em nghe rõ đây, hiện giờ, anh sẽ truyền tất cả lực lượng cho em, đây là hi vọng cuối cùng của anh. Anh cả đời này, thủy chung hy vọng có thể trở thành một gã siêu cấp cường giả, chứng minh thực lực Huyết tộc chúng ta cũng không thua ở Hắc Ám Vu Yêu, nhưng anh lại thủy chung không thể thành công. Mà em, chính là hi vọng cuối cùng của anh, tiếp nhận năng lượng huyết mạch của anh và nguyên huyết tổ tiên Cain, em nhất định có thể trở thành huyết hoàng xưa này chưa từng có. Dùng lực lượng của em đến bảo vệ mình a. Em gái... thân yêu... mong cho.... vinh quang gia tộc... lại lần nữa bày ra trên người em...

Thanh âm Klinsmann nương theo tánh mạng của hắn biến mất, hào quang màu đỏ như máu bộc phát trong nháy mắt, Hứa Tình phát hiện thân thể của mình đã không cách nào di động được, Klinsmann đã hóa thành hào quang màu đỏ như máu như là một đám sương mù bao thân thể mình vào trong, ngay sau đó, quần áo biến mất, cái sương mù màu máu kia không ngừng từ trong lỗ chân lông dũng mãnh chui vào thân thể của mình, một cổ năng lượng cường hoành không ngừng từ trên da truyền ra, bởi vì bản thân nàng có Hồng Kim Nguyên Huyết của Klinsmann, cho nên, đối với năng lượng của Klinsmann sẽ không bài xích.

Nước mắt như trước lại chảy xuôi xuống, chỉ là lúc này đây đã biến thành màu đỏ như máu.

Klinsmann, giao tất cả của mình cho Hứa Tình, kể cả tánh mạng và toàn bộ năng lượng.

Năng lượng màu đỏ như máu bị hấp thu vô cùng nhanh, trong chớp mắt, Klinsmann đã biến mất, nhưng từ ý nào đó mà nói, hắn cũng chưa chết, tánh mạng của hắn, đã hoàn toàn hòa thành một thể với Hứa Tình, khí tức của hắn, cũng hoàn toàn biến thành một bộ phận trong thân thể Hứa Tình. Khi tất cả huyết sắc quang mang đều biến mất, một cái bình sứ lăng không phiêu phù trước mặt Hứa Tình, chậm rãi bay vào tay nàng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-360)