← Ch.203 | Ch.205 → |
Hắn tự nhiên nhìn ra được, Tề Nhạc sau khi bị mình đánh một phát, bản thân cũng đã là nỏ mạnh hết đà rồi.
Tử vong sắp đến sao? Tề Nhạc trong nội tâm đã có chút trống rỗng, hắn thậm chí nhìn thấy tử thần đang gọi gì, chẳng lẽ cứ như vậy chết ở chỗ này sao? Không phải lực chiến đấu của hắn yếu, mà là đối phương thật sự quá cường đại. Trải qua chiến đấu với Khủng Bố Ma Vương ở Thành Địa Ngục cùng với Đại Thiên Sứ Trưởng trước mặt, lòng tin của hắn đối với mình đã thấp đi rất nhiều.
Vốn Tề Nhạc trở về từ thời kì Viễn Cổ Cự Thú đã nhận định trên thế giới này có rất ít người có thể là đối thủ của mình, mà sự thật cũng đúng là như thế, cho dù là Vũ Mâu kế thừa huyết mạch Athena cầm thần khí chống lại hắn, cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì ngang tay thôi. Nhưng, hai tràng đại chiến sau khi rời khỏi Hy Lạp, Tề Nhạc lại phát hiện mình sai rồi. Thật sự muốn thủ hộ tốt phương đông, như vậy thực lực của mình bây giờ tuyệt đối không đủ a!
Ý nghĩ này chỉ lóe lên trong đầu hắn liền lập tức biến mất, cảm giác rõ rệt thân thể mình ngày càng chậm, Tề Nhạc biết rõ, cho dù có kiên trì thêm, kết quả cuối cùng cũng sẽ không thay đổi, dù lĩnh vực này không kiên trì nổi biến mất, nhưng Cristy hẳn phải chết, mà mình đối mặt công kích của hai vị Đại Thiên Sử Trưởng, còn có thể có cơ hội gì sao?
- Tin tưởng tất thắng cũng không có, ngươi còn xứng làm chủ nhân của ta sao?
Thanh âm tức giấc của Hiên Viên Hồn trong Hiên Viên thần kiếm vang lên trong nội tâm Tề Nhạc.
Tề Nhạc cười khổ một tiếng, nói:
- Hiên Viên đại ca, cũng không phải tôi không có có lòng tin, anh cũng thấy đấy, ta trước sau đánh bại hai gã Đại Thiên Sử Trưởng, đây là cực hạn tôi có thể làm hiện giờ rồi. Có lẽ, nếu như trước kia tôi không biết thành bộ dạng điên cuồng kia, thần trí có thể thanh tỉnh một chút thì lợi dụng Thiên Cơ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp còn có thể có một ít cơ hội a, nhưng giờ nói gì cũng chậm rồi.
Đây là lần đầu tiên Tề Nhạc gọi Hiên Viên Hồn là đại ca, nghe xong thanh âm bất đắc dĩ lại như giải thoát của hắn, cảm xúc của Hiên Viên Hồn cũng hòa hoãn một ít:
- Bất luận vào lúc nào cũng đều không nên vứt bỏ, cho dù thật sự tử vong, cũng phải chiến đấu đến một khắc cuối cùng. Tề Nhạc, cục diện hôm nay để tôi đến hoàn thành đi. Nhưng sau này, tôi chí ít có trăm ngày không cách nào giúp cậu được nữa. Phóng thích năng lượng quá độ, tôi sẽ tiến vào ngủ say, nếu có thể thì dẫn tôi quay lại thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú đi, năng lượng chỗ đó tinh khiết hơn thời đại này nhiều, chỉ có ở đó tôi mới có thể mau chóng khôi phục lại.
Tề Nhạc sững sờ:
- Hiên Viên đại ca, anh muốn gì? Chẳng lẽ, chúng ta còn cơ hội sao?
Hiên Viên Kiếm ngạo nghễ nói:
- Tôi là đệ nhất thiên hạ công kích thần khí, cái gì gọi là cơ hội, tôi khinh thường. Nhưng tôi có thể nói cho cậu biết, cái gì gọi là năng lực mang tính hủy diệt chính thức, dù bằng tự mình chỉ mới có thể phát huy ra 1% uy lực của nó, cậu cũng sẽ thấy một mặt chính thức cường hoành của Hiên Viên Kiếm.
Không đợi Tề Nhạc hiểu được chuyện gì, hắn đột nhiên cảm giác được thân thể của mình đọng lại, một đạo kim sắc quang mang thoát thể mà ra, Hiên Viên Kiếm đã từ bỏ thân thể Tề Nhạc, trong không gian thật thể hoàn toàn bị hạn chế này, mắt thấy bàn tay lớn của cự nhân đã vỗ xuống.
Hiên Viên Kiếm bỗng nhiên phóng xuất ra một tầng kim sắc quang mang cường hãn, ngay sau đó, một tầng màn sáng màu vàng lập tức thoáng hiện, theo Yuri Hyères rên thảm một tiếng, bàn tay lớn hắn đánh tới lập tức bị bắn ngược về, trên bàn tay cực lớn tuy rằng đã bao hàm năng lượng vô cùng khổng lồ, nhưng lúc này máu tươi cũng đầm đìa. Đối mặt với sự sắc bén của Hiên Viên Kiếm, ai có thể không bị tổn thương chứ?
Mỉm cười, trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia thần quang nhàn nhạt. Ở sâu trong nội tâm, hắn đã mơ hồ đã biết chuyện mà Hiên Viên Hồn muốn làm.
Hiên Viên Hồn phát sáng lên, Nhật Nguyệt Tinh Thần từng cái thoát ly khỏi thân kiếm, ngay sau đó là Sơn Xuyên Hà Lưu, tất cả chung quanh tựa hồ đã không có bất kỳ ảnh hưởng nào với nó nữa, tám hiện tượng tự nhiên khủng bố này vừa xuất hiện liền phân biệt tán ra chung quanh, không gian thật thể vậy mà không chút ảnh hưởng tới chúng.
Hiên Viên Kiếm phát ra từng tiếng vù vù, thanh âm như rồng ngâm khiến cả lĩnh vực Định Luật Tuyệt Đối bị run rẩy. Trên thân kiếm thật lớn bắt đầu xuất hiện biến hóa, không đợi Yuri Hyères lần nữa phát động công kích về phía Tề Nhạc, ở chung quanh thân thể hắn đã xuất hiện một vòng mấy trăm thân ảnh chuôi Hiên Viên Kiếm, mỗi một chuôi Hiên Viên Kiếm nhìn qua đều là chân thật. Trong khoảng khắc, hoàn toàn bao phủ Tề Nhạc vào trong.
Mà đúng lúc này, không gian bị lĩnh vực Định Luật Tuyệt Đối bao phủ phát sáng lên, phảng phất như đi tới một thế giới khác vậy, không gian vốn màu vàng xuất hiện như cảnh tượng tự nhiên vậy, mặt trời, ánh trăng cùng với điểm điểm tinh quang vậy mà đồng thời xuất hiện ở giữa không trung, cũng không có năng lượng chấn động cường hoành, mà Sơn Xuyên Hà Lưu lại quay chung quanh chúng, Thiên địa cũng theo đó bắt đầu vặn vẹo, vô số chuôi Hiên Viên Kiếm màu vàng kia trong chớp mắt đã tản ra chung quanh, sau khi khoảng cách giữa chúng kéo lớn, những kiếm quang màu vàng này cũng bắt đầu bành trướng, Hiên Viên Kiếm vốn chỉ dài hơn hai mét, lúc này đã thay đổi thành cự kiếm dài 10m, tựa như lúc Tề Nhạc thi triển Thiên Nhân Hợp Nhất vậy. Thậm chí ngay cả khí tức cường hoành kia cũng như vậy.
Đây chính là mấy trăm chuôi Hiên Viên Kiếm ah! Cũng mấy trăm Thiên Nhân Hợp Nhất ah! Uy lực của Thiên Nhân Hợp Nhất Tề Nhạc rất rõ. Tuy rằng hắn đã liệu tới Hiên Viên Kiếm muốn làm gì, nhưng nhìn thấy một màn rung động trước mắt. Tinh thần của hắn vẫn không khỏi kịch liệt run rẩy. Đúng a! Đây mới là uy lực chân chính của Hiên Viên Kiếm, mới thật sự là đệ nhất thiên hạ công kích thần khí ah! Loại khí tức cường hoành này mới là thứ Hiên Viên Kiếm nên có, mà không phải là những thứ mình đã bày ra.
Hào quang khổng lồ lóe sáng trên không trung, hào quang trong mắt Yuri Hyères đã hoàn toàn biến thành hoảng sợ. Hắn đã dốc hết toàn lực tăng lĩnh vực của mình lên đến cực hạn, nhưng mỗi một đạo kiếm quang kia đều căn bản không chịu ảnh hưởng của hắn, vẫn tự hành luật động như trước, hắn thậm chí đã không còn cảm thủ được lĩnh vực cực kỳ cường đại kia của mình đến cùng còn có thể làm gì nữa.
Một đạo kim mang cự đại lập tức phát sáng lên, khi tất cả Hiên Viên Kiếm phát sáng lên, một thanh Hiên Viên thần kiếm dài đến trăm mét trong đó, không trung vậy mà xuất hiện mặt đất, mà chuôi Hiên Viên thần kiếm cự đại này cũng chọc thật sâu vào lòng đất, thanh Hiên Viên thần kiếm của Tề Nhạc đã xuất hiện, phân biệt biến thành từng hình ảnh rõ ràng, ở một bên là núi non sông ngòi, một đằng là mặt trời mặt trăng và những ngôi sao che kín chuôi kim sắc quang mang cường đại.
*****
- Lấy Hiên Viên Kiếm làm trung tâm, Thất Khước Chi Trận, biến thành thành Tru Thần chi trận, cảm thụ lực lượng mang tính hủy diệt của nó đi.
Âm thanh Hiên Viên Hồn lạnh như băng vang lên, ngay cả Tề Nhạc cũng không biết hắn nói những lời này là với mình, hay là với Yuri Hyères nữa.
Yuri Hyères lúc này cũng kịp phản ứng, theo hắn thấy thì tất cả chuyện này là do Tề Nhạc làm ra, tuy rằng hắn không biết Tề Nhạc làm sao làm được, nhưng lúc này trong nội tâm đã tràn đầy khủng hoảng. Có lẽ là trốn tránh vô ý thức, hắn không công kích những Hiên Viên Kiếm kia, thân thể cực lớn bỗng bay lên, trong tay xuất hiện một thanh siêu cấp thánh kiếm dài đến hơn 10m, bay thẳng tới chỗ Tề Nhạc chém tới.
- Tề Nhạc nói không sai, các ngươi những gia hỏa mọc cánh này, thực là một đám điểu nhân. Ở trước mặt Tru Thần Trận, còn không đợi chết sao?
Thanh âm của Hiên Viên Hồn tràn ngập khinh thường nương theo những Hiên Viên Kiếm kia đồng thời phát ra tiếng vù vù.
Vô số Hiên Viên thần kiếm dài đến 10m đồng thời bắt đầu chuyển động, động cũng không bản bản thể Hiên Viên Kiếm cắm trên mặt đất kia, mà là từng đạo Hiên Viên Kiếm kiếm quang phân liệt ra từ trong bản thể. Nhưng cho dù là kiếm quang thì hình thái cũng hoàn toàn giống Hiên Viên Kiếm, cự kiếm 10m Cự Kiếm dù chỉ là một thanh, cũng đã đủ kinh thế hãi tục rồi.
Một khi hàng trăm hàng ngàn thanh xuất hiện, hiệu quả chính là che khuất bầu trời. Tất cả trước mặt Yuri Hyères đã hoàn toàn biến thành màu vàng. Năng lượng vô cùng bá đạo mang theo vô số sắc bén từ các góc độ trên không trung đồng thời hiện ra chung quanh thân thể. Thậm chí ngay cả cơ hội sử dụng kỹ năng hi sinh cũng không có, những thân kiếm cự đại kia đã phiêu nhiên xẹt qua.
Thân thể Yuri Hyères cứng giữa không trung, trong ánh mắt của hắn không không cam lòng, lại tràn đầy sợ hãi. Miễu sát, đúng vậy, đó tuyệt đối là miễu sát. Đây chính là miễu sát Định Luật Thiên Sứ Yuri Hyères trong lĩnh vực Định Luật Tuyệt Đối ah!
Cho dù là năm Đại Thiên Sử Trưởng khác đồng thời ra tay, bọn hắn cũng tuyệt đối không cách nào làm được chuyện giống vậy, nhưng Hiên Viên Kiếm lại làm được.
Trong Tru Thần Trận, cho dù là thần minh cũng sẽ sớm bị hủy diệt, huống chi hắn còn không tính là Chân Thần chứ?
Tiếng vỡ vang lên như thủy tinh vỡ vụn lên từ bốn phương tám hướng, trên lĩnh vực Định Luật Tuyệt Đối chậm rãi xuất hiện từng đạo vết rách, ngay sau đó, đem khi vết rách kia dùng tốc độ kinh người lan tràn đến từng nơi hẻo lánh thì tiếng nổ thanh thúy cũng vang lên. Thân thể Yuri Hyères nương theo lĩnh vực của hắn, đã hoàn toàn bị phân giải thành nguyên một đám trạng thái phần tử, ngay cả một tia khí tức năng lượng cũng không lưu lại.
Yuri Hyères căn bản chưa từng tưởng tượng qua, mình hàng lâm đến nhân gian vậy mà gặp phải đả kích mang tính hủy diệt như thế. Không chỉ có phân thân ở nhân gian hoàn toàn bị hủy diệt, mà ngay cả thần thức của hắn cũng đã bị Tru Thần Trận xoắn nát bấy.
So sánh với Quang Nhan Thiên Sứ Rafael cùng với Mị Lực Thiên Sứ Hani Ya sử dụng kỹ năng hi sinh thì thương thế của hắn không nghi ngờ là nặng nhất. Một phần ba thần thức bị phá hư, đó cũng không phải nhất thời nửa khắc có thể khôi phục được. Cũng không phải Yuri Hyères có thể tự mình khôi phục.
Mà Pau Gasol hóa thân thành Yuri Hyères lúc này cũng hoàn toàn giống như vậy, hắn không chết, với tư cách là người mạnh nhất trong Hồng Y Đại Giáo chủ, dù Yuri Hyères có bị giết, cũng là do hắn triệu hóa ra. Nhưng trước mặt Tru Thần Trận, cho dù hắn đặt mình bên ngoài cũng bị ảnh hưởng cực lớn, cùng hai vị Hồng Y Đại Giáo chủ khác đồng thời nằm vật xuống trong rừng cây cách đây hơn một dặm, trực tiếp lâm vào hôn mê sâu. Đương nhiên, sau một khắc, ba vị Hồng Y Đại Giáo chủ đã biến thành bốn vị.
Ánh sáng chói lọi của Tru Thần Trận cũng không vì Yuri Hyères tử vong mà biến mất, ngược lại trở nên càng thêm cường thịnh, kiếm quang khổng lồ kia như thủy ngân chảy ra, trong chớp mắt phiêu nhiên mà ra. Ở trước mặt Tru Thần Trận tràn đầy khí vương giả kia, dù Phòng Ngự Thiên Sứ đã khôi phục năng lực hành động. Cũng không dám có chút động tác. Vậy mà lại như tự sát, tự hành tăng năng lượng lên tới cực hạn. Đúng vậy, hắn trực tiếp lựa chọn tự bạo.
Nhưng Phòng Ngự Thiên Sứ Kamal tự bạo lại không sinh ra bất cứ hiệu quả mãnh liệt nào cả, thậm chí ngay cả Cristy ở gần trong gang tấc cũng không thương hại được. Hiên Viên thần kiếm trực tiếp xuất hiện ở nơi hắn tự bạo, năng lượng sắc bén hoàn toàn cắt nát Thánh Lực bành trướng do tự bạo sinh ra, ngay cả một tia dấu vết cũng không để lại.
Kỳ thật, Phòng Ngự Thiên Sứ Kamal cũng không phải bị sợ choáng váng mới làm vậy, trái lại, hắn phi thường thông minh. Khí tức mà Yuri Hyères lộ ra trong nháy mắt trước khi tử vong đã nói cho hắn rất nhiều chuyện, vì để thần thức không bị phá hư như Định Luật Thiên Sứ nên hắn mới chọn lựa như vậy.
Hắn thậm chí còn không nghĩ qua mình có thể tiêu diệt được Cristy hay không. Thiên sứ cũng là ích kỷ, bảo trụ bản thân mới là trọng yếu ah! Bởi vậy, năng lượng tự bạo của hắn mặc dù không sinh ra hiệu quả gì, nhưng hắn vẫn khiến thần trí của mình trong nháy mắt đào thoát khỏi Hiên Viên Kiếm.
Cristy kêu rên một tiếng, mặc dù không bị công kích, nhưng khí tức khủng bố mà Hiên Viên Kiếm tản mát ra vẫn khiến nàng phi thường khó chịu, hơn nữa do bị trọng thương trước kia, tuy rằng Hiên Viên Kiếm cũng không có ý thương hại của nàng, nhưng trước mặt khí tức cường hoành của Hiên Viên Kiếm, bởi vì bi thương do Klinsmann qua đời sinh ra nên lúc này đã hoàn toàn bộc phát, ý thức đã ly thể mà đi, nhưng hai tay nàng vẫn một mực nắm lấy Huyết Thần Liêu, khóe miệng toát ra một tia quật cường.
Quang mang màu vàng cũng không dừng lại, Hiên Viên Hồn không cần biết ngươi có thân phận gì, vị chánh án Inzaghi không may kia vẫn còn trợn mắt há hốc mồm nhìn tất cả trước mắt, thân thể của hắn cũng đã bị Hiên Viên Kiếm như Thiên Hà chảy ngược kia nuốt hết, ngay cả một tia huyết dịch cũng không để lại, biết mất khỏi thế giới này.
Ngay sau đó, mục tiêu của Tru Thần Trận trực chỉ một chỉ cao thủ Giáo Đình còn sót lại trên mặt đất, kiếm quang màu vàng đã hoàn toàn tràn ngập giữa thiên địa, từ sau tấm khăn che mặt kia, trong mắt vị cao thủ Giáo Đình kia toát ra sợ hãi mãnh liệt.
- Không được.
Tề Nhạc hô to một tiếng, kỳ thật, ngay cả chính hắn cũng không biết tại sao phải ngăn cản hành động hủy diệt cuối cùng này của Hiên Viên Kiếm, chỉ là tựa hồ cảm giác thấy người kia không thể chết, hoặc là nói, cảm giác được khí tức thân thiết từ người kia. Loại cảm giác này đã xuất hiện lúc trước khi nàng hét lên với mình lúc mình ma hóa.
Hiên Viên Cự Kiếm màu vàng kia cơ hồ xẹt qua đỉnh đầu cao thủ Giáo Đình kia, nàng cách tử vong chỉ một đường thôi. Kiếm quang màu vàng ngưng tụ trên không thành một thể, ngưng tụ về phía Hiên Viên Kiếm cao trăm mét kia, sau khi tất cả thân kiếm hoàn toàn dung nhập một chỗ, Hiên Viên thần kiếm khổng lồ từ trên trời giáng xuống, chui thẳng vào đỉnh đầu Tề Nhạc, trong chớp mắt biến mất không thấy gì nữa.
*****
Tất cả đều đã xong, tất cả đều đã khôi phục bình tĩnh, Tề Nhạc nương theo một tia năng lượng cuối cùng miễn cưỡng tiếp được thân thể Cristy, đáp xuống mặt đất. Khi chân hắn đạp vào mặt đất, không khỏi lảo đảo một cái, lực lượng còn lại ngay cả thân thể cũng rất khó khống chế, trực tiếp té ngã trên đất, Cristy cũng từ bên cạnh hắn gục xuống, vẫn hôn mê như trước.
Năng lượng khủng bố trên không trung chậm rãi tán đi, một hồi đại chiến trước kia, nếu như không phải trên mặt đất có thi thể những cao thủ Giáo Đình kia thì tựa như cho tới bây giờ cũng chưa xảy ra vậy. Gió thổi, rừng rậm bên cạnh cũng theo đó luật động, lâu đài Dracula im im lặng lặng đứng sửng ở chỗ đó, những cao thủ gia tộc Dracula thẳng đến lúc này mới từ hồi phục lại tinh thần, nhưng không có một ai dám tiếp cận đến gần Tề Nhạc. Hiên Viên Kiếm cực lớn kia đã để lại trong lòng bọn họ vết sẹo không thể xóa nhòa.
- Vì sao? Vì sao không giết tôi?
Cao thủ cuối cùng của Giáo Đình kia có chút kích động hỏi Tề Nhạc, nàng nói, dĩ nhiên là Viêm Hoàng ngữ.
Ánh mắt Tề Nhạc bỗng nhúc nhích:
- Bởi vì cô cũng không thuộc về Giáo Đình, không phải sao?
Đối phương trầm mặc một chút, hào quang trong mắt có chút lập loè:
- Có lẽ vậy, nhưng nếu anh biết tất cả là vì tôi mà ra, anh còn chọn không giết tôi không?
Thanh âm của nàng rất êm tai, nhưng chấn động cảm xúc rõ ràng phi thường kịch liệt.
Tề Nhạc nhàn nhạt nhìn nàng:
- Tôi không biết, nhưng nếu quả thật chính là như vậy, lựa chọn của tôi có lẽ sẽ thay đổi.
Một tiếng cuồng tiếu từ trong miệng nữ tử Giáo Đình kia phát ra:
- Anh thật sự rất cường đại, không ngờ anh lại chiến thắng Tứ đại Hồng Y Giáo Chủ của Giáo Đình, cơ hồ lấy sức một người ngăn cơn sóng dữ. Tôi không rõ sao anh lại làm được, nhưng tôi có thể khẳng định dù là Giáo hoàng lúc này, cũng chưa là đối thủ của anh ở trạng thái đỉnh phong. Nhưng tất cả còn chưa kết thúc, giao Vũ Mâu ra đây, tôi có thể cho các anh đi, bằng không thì anh sẽ phải hối hận.
Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, ôm chặt Cristy trong ngực:
- Hối hận? Trong tự điển của tôi chưa bao giờ có từ này, nếu cô có năng lực thì cứ tới giết tôi đi. Nhưng tôi phải nhắc nhở cô một câu, khi đó, người chết trước chính là cô đấy.
Nữ tử Giáo Đình trầm mặc một chút, nàng giơ chân lên, tựa hồ muốn đi về phía Tề Nhạc, nhưng sau khi do dự một chút, chân lại lần nữa buông xuống, lộ ra phi thường do dự.
Lợi dụng cơ hội này, Tề Nhạc đã bắt đầu điên cuồng hấp thu lấy phần tử năng lượng trong không khí. Hắn căn bản sẽ không đi trông cậy vào người của gia tộc Dracula kia, những người kia cũng chưa chắc có thể đối diện được với uy hiếp do nữ tử Giáo Đình này tạo ra. Tất cả chỉ có thể dựa vào lực lượng của mình, đây là nhận thức trong nội tâm Tề Nhạc cho tới giờ.
Nữ nhân kia nở nụ cười:
- Tôi sẽ không mạo hiểm, bởi vì tôi căn bản không cần phải mạo hiểm. Nhưng anh tốt nhất nên làm ra lựa chọn chính xác, nếu không, cho dù tôi còn muốn tha mạng cho anh cũng không được nữa.
Tề Nhạc chậm rãi nâng tay phải mình lên:
- Phương đông có Kỳ Lân, Kỳ Lân có cánh tay, Kỳ Lân tí hiện phá Thương Khung. Nếu có muốn thử thì tôi có thể cho cô biết cái gì mới là lực lượng chính thức của Kỳ Lân.
Nữ nhân lắc đầu, nói:
- Tôi không muốn nếm thử. Càng không có tin tưởng có thể ngăn cản. Nhưng tôi không được không có nghĩa là người khác không được. Không sai, tôi nói rồi, anh ở trạng thái tốt cho dù là Giáo hoàng cũng chưa chắc có thể đã thắng được. Nhưng lấy trạng thái của anh bây giờ, anh có thể dựa vào, chỉ sợ cũng chỉ có Chung Cực Kỳ Lân Tí kia thôi.
Tề Nhạc trong nội tâm khẽ động:
- Cô cũng biết Chung Cực Kỳ Lân Tí? Cô, cô đến tột cùng là người nào?
Thanh âm nữ nhân tựa hồ có chút cấp bách:
- Nhanh, giao ra Vũ Mâu sau đó nhanh chóng rời khỏi nơi này, nếu không sẽ không còn kịp nữa. Thấy vừa rồi anh tha cho tôi, tôi không hi vọng anh phải chết.
Tề Nhạc kiên định lắc đầu:
- Tôi đã đáp ứng Vũ Mâu, phải bảo vệ an toàn của nàng. Cô cho rằng, tôi sẽ vì an nguy của mình mà thay đổi hứa hẹn sao? Huống chi, tôi thật sự nhìn không ra, cô có lực lượng gì có thể xưng hùng trước mặt Chung Cực Kỳ Lân Tí.
Khí tức nữ nhân đã trở nên ngày càng dồn dập:
- Đồ ngốc, anh tên ngốc này, chẳng lẽ anh không nhìn ra...
Nàng vừa nói tới chỗ này, một thanh âm cứng cáp đã vang lên. Thanh âm kia tuy rằng nghe phi thường già nua, nhưng lại dị thường hùng hậu, thanh âm từ bốn phương tám hướng truyền đến:
- Bất luận kẻ nào cũng không cách nào rời khỏi đây. Thần nói, hủy diệt kẻ bị trừng phạt. Các hạ đến từ đông phương, hình phạt mà ngươi phải chịu phải là nghiêm khắc nhất.
Tề Nhạc sắc mặt thay đổi. Hắn rốt cuộc biết nữ nhân trước mặt này dựa vào gì, thanh âm đột nhiên xuất hiện này, đồng thời mang đến còn có uy áp cực lớn vô cùng mãnh liệt, ai có thể mang cho mình áp lực lớn như vậy? Từ trong âm thanh của hắn, Tề Nhạc đã đoán được đại khái, cũng chỉ có hắn, mới có thể khiến mình ngay cả dục vọng chống lại cũng không có hứng.
- Giáo hoàng.
Hai chữ có chút gian nan từ miệng Tề Nhạc thốt ra, sắc mặt của hắn đã trở nên có chút đắng chát, hắn thậm chí suy nghĩ, vận khí mình có phải quá tốt không, trong vòng một ngày vậy mà trước sau phải đối mặt với cao tầng Giáo Đình, lấy địa vị của Giáo hoàng, chỉ sợ tổng thống các quốc gia theo đạo Thiên Chúa cũng chưa chắc có thể thấy được hắn a.
Áp lực kinh khủng kia, cách nói chuyện giống đám thần côn Giáo Đình kia, hắn tin tưởng phán đoán của mình là chính xác. Nhưng hắn hiện giờ cũng không muốn tin tưởng phán đoán này.
Đúng vậy, đến đúng là Giáo hoàng. Một thân trường bào màu trắng về trước sọc mạ vàng, bảo quang lóe ra trên Giáo hoàng quan, trong tay cầm quyền trượng cán dài, bảo thạch trên quyền trượng dưới ánh mặt trời phóng ra quang mang chói lọi.
Nguyên lai, nữ nhân kia khi phát hiện ba vị Đại Thiên Sứ Trưởng tựa hồ không cách nào chiến thắng Tề Nhạc, liền phát ra tín hiệu cầu cứu với Giáo hoàng. Lúc này đây, vì có thể tìm được Athena, Giáo hoàng biết rõ đang mang trọng đại, cho nên tự mình đến đây. Nhưng đối phó một gia tộc Dracula, hiển nhiên không cần hắn phải xuất mã, cho nên, hắn thân là Giáo hoàng liền lưu lại trong giáo đường St. Paul, để bốn vị Hồng Y Đại Giáo Chủ cùng đi, còn hắn thì chờ đợi tin tức truyền về.
Cướp giết Athena, Giáo Đình có thể nói là đã dốc hết lực lượng, một khi thành công, nữ tử thần bí đối với sự phát triển của Giáo Đình sau này ở Tây Phương sẽ có chỗ tốt cực lớn, nhưng cũng thế, nếu hành động lần này thấy bại, một khi bên phía Hy Lạp phản kích Giáo Đình, vậy thì Giáo Đình sẽ tổn thất rất lớn, nhất là về mặt danh dự càng không thể đánh giá. Cho nên Giáo hoàng vì bảo đảm hoàn thành hành động mới tự mình đến Luân Đôn. Khi hắn ở trong thánh đường St. Paul cảm giác được vị thiên sứ đầu tiên được triệu hoán, trong nội tâm đã tràn đầy kinh ngạc.
*****
Hắn căn bản không nghĩ tới đám sinh vật Hắc Ám của gia tộc Dracula lại có thể bức bách bốn vị Hồng Y Đại Giáo Chủ phải triệu hoán một vị thiên sứ tới nghênh chiến.
Chiến đấu sau đó đã khiến năng lượng chấn động trong không khí vô cùng phức tạp, cho dù là Giáo hoàng, cũng không cách nào cảm nhận được rõ ràng mọi thứ bên này. Nhưng ngay khi hắn cho rằng chiến đấu sắp kết thúc thì ba vị thiên sứ khác lại đồng thời bị triệu hoán ra, khiến nội tâm Giáo hoàng vốn bình tĩnh lập tức trở nên khẩn trương.
Hắn không khỏi suy nghĩ, đến cùng là địch nhân nào, vậy mà khiến bốn vị Hồng Y Đại Giáo Chủ toàn lực ứng phó chứ? Dù cho là bản thân hắn, cũng không cách nào mang đến cho bốn vị Hồng Y Đại Giáo Chủ uy hiếp như vậy ah!
Giáo hoàng đợi không lâu, điện thoại của nữ tử thần bí kia đã truyền đến, nàng và Giáo hoàng là thông qua điện thoại vệ tinh để liên hệ với nhau, đơn giản nói tình hình chiến đấu bên này cho Giáo hoàng nghe. Nghe được tin tức như vậy, cho dù Giáo hoàng trầm ổn cũng không cách nào ngồi yên, lập tức chạy tới bên này. Vừa lúc sau khi Tề Nhạc hủy diệt bốn Đại Thiên Sử Trưởng, người bị thương nặng hơn nữa đã mất đi 95% chiến đấu liền xuất hiện.
Đã không có Hiên Viên Kiếm, sau khi thi triển Tru Thần Trận, Hiên Viên Hồn cũng đã tiến nhập ngủ say, Tề Nhạc căn bản không cách nào triệu hoán Hiên Viên Kiếm tiến hành chiến đấu, cho dù hắn bây giờ còn có thể triệu hoán Hiên Viên Kiếm, lấy năng lượng khô kiệt trong cơ thể hiện giờ, hắn còn có thể làm gì đây? Sự xuất hiện của Giáo hoàng khiến Tề Nhạc và Cristy vốn tưởng đã thoát hiểm, lại một lần nữa lâm vào trong tình trạng nguy hiểm.
Nhìn sắc mặt bình tĩnh của Giáo hoàng và thần quang không ngừng lập lòe trong mắt, Tề Nhạc thay đổi sắc mặt dần dần trầm tĩnh lại, chậm rãi nhắm hai mắt lại, hắn lúc này hoàn toàn vứt bỏ mọi chuyện ngoài thân, chỉ đang nghĩ mình trước khi chết, đến tột cùng có thể mang đến chút tổn thương nào cho Giáo hoàng không?
- Marty Giáo hoàng các hạ.
Nữ tử thần bí đi đến bên người Giáo hoàng.
Giáo hoàng nhìn nàng một cái, trong mắt hiện lên một đạo lửa giận:
- Tiểu thư tôn kính, cô tựa hồ tới giờ cũng chưa nói với tôi, Giáo Đình phải đối mặt với địch nhân cường đại như vậy. Nếu như tôi đoán không sai thì... nếu hành động lần này thất bại, như vậy, Giáo Đình đắc tội cũng không chỉ có thần cách Hy Lạp, đồng thời, còn có Thủ Hộ Giả phương Đông cường đại mà thần bí a.
Nữ tử thần bí khí tức trì trệ:
- Thực xin lỗi, Giáo hoàng các hạ, lúc trước tôi đã nói không kỹ. Lần này bảo hộ Vũ Mâu, chính là Vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đến từ phương Đông. Đây là sơ sẩy của tôi.
Marty Giáo hoàng thản nhiên nói:
- Quả thực chỉ là sơ sẩy thôi sao?
Nữ tử thần bí thở dài một tiếng, nói:
- Thực xin lỗi, tôi nguyện ý vì chuyện này hướng Giáo Đình, cũng hướng ngài tạ lỗi, bởi vì tôi không nghĩ tới, thực lực của vị Sinh Tiếu chi Vương này đã cường đại đến mức này. Cũng không nghĩ tới, hắn vậy mà đã nhận được thần khí trong truyền thuyết phương Đông, Hiên Viên thần kiếm. Cho nên, mới xuất hiện tình huống trước mắt. Nhưng việc này cũng có quan hệ đến việc ngài và những Hồng Y Đại Giáo Chủ kia có chút khinh địch. Nếu bọn họ vừa bắt đầu đã toàn lực, nói không chừng chúng ta bây giờ đã đắc thủ rồi, chẳng lẽ không phải sao?
Giáo hoàng nhàn nhạt liếc nhìn nữ tử thần bí:
- Bây giờ không phải lúc thảo luận những chuyện này, giải quyết xong chuyện đã rồi nói sau. Dù sao, trả một cái giá lớn như vậy, hành động phải thành công.
Chậm rãi giơ tay lên, ánh mắt Giáo hoàng đã rơi xuống trên người Tề Nhạc. Mà Tề Nhạc lúc này đang liều mạng ngưng kết lấy năng lượng của mình, hắn đã không có hy vọng sinh tồn nữa. Nhưng hắn lúc này, đã bắt đầu điều động lực lượng của Chung Cực Kỳ Lân Tí, cho dù chết, cũng phải tạo cho Vũ Mâu một tia cơ hội sống sót ah!
- Tề Nhạc, không nên.
Một thanh có chút suy yếu từ đáy lòng của hắn truyền ra, nơi phát ra thanh âm đúng là vị chiến tranh và trí tuệ nữ thần Athena vẫn một mực ngủ say lúc trước.
- Vũ Mâu, em đã tỉnh rồi à.
Tề Nhạc có chút hưng phấn nói:
- Có phải em đã hoàn toàn dung hợp với thần khí không? Địch nhân trước mắt này chính là Giáo hoàng.
Vũ Mâu nói:
- Dung hợp còn chưa kết thúc, Tề Nhạc, việc xảy ra bên ngoài em đã thấy được, vì em, khổ cho anh rồi, thực xin lỗi.
Tề Nhạc nghe nàng nói vậy, lập tức trong lòng trầm xuống, cười khổ nói:
- Bây giờ không phải lúc nói xin lỗi, trước giải quyết xong việc trước mắt đã. Không dối em, thủ đoạn công kích giờ anh có thể sử dụng, cũng chỉ có Chung Cực Kỳ Lân Tí thôi. Đợi lát nữa, khi Giáo hoàng vừa mới phát động công kích, anh sẽ lập tức thu luôn Cristy vào trong Kỳ Lân Châu, sau đó phát động Chung Cực Kỳ Lân Tí.
- Em cứ việc yên tâm, không có Kỳ Lân huyết mạch, coi như là người cường đại nhất trên thế giới này cũng không cách nào mở ra Kỳ Lân Châu. Đến lúc đó, anh sẽ tận lực ném Kỳ Lân Châu đi xa một chút. Anh nghĩ, đợi đến lúc em và thần khí kia dung hợp hoàn tất thì có thể tự mình đi ra, đến lúc đó em hay mang luôn cả Đế Tâm Tuyết Liên Vương và Cristy ra, đưa bọn họ đến phương đông thay anh, đến biệt thự Long Vực ở Kinh Thành.
- Tề Nhạc, em...
Thanh âm Vũ Mâu có chút nghẹn ngào rồi, nàng từ trong Kỳ Lân Châu tản mát ra khí tức tràn đầy bi thương.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng:
- Người chung quy cũng phải chết, chỉ là anh không nghĩ tới, mình sẽ chết ở tha hương dị quốc. Vũ Mâu đây là thỉnh cầu cuối cùng của anh với em, bọn hắn cho dù giết anh, anh vẫn hoàn thành nhiệm vụ bảo hộ em. Em có thể đáp ứng thỉnh cầu của anh không?
- Không, em không đáp ứng.
Vũ Mâu đột nhiên kích động nói, Tề Nhạc ngạc nhiên cảm thụ khí tức chấn động mãnh liệt của nàng, từ khi biết Vũ Mâu đến nay, đây là lần đầu hắn thấy nàng kích động như thế.
- Vũ Mâu, em làm sao vậy? Chẳng lẽ, ngay cả tâm nguyện cuối cùng em cũng không giúp anh hoàn thành sao? Anh cơ hồ có 80% nắm chắc bọn hắn không cách nào tìm được em. Chỉ cần em có thể dung hợp với thần khí, sau này nhất định có thể báo thù.
Tề Nhạc có chút lo lắng nói. Giáo hoàng lúc này đã bắt đầu ngưng tụ năng lượng rồi.
Giáo hoàng dù sao cũng là tồn tại cường đại nhất trong Giáo Đình, quyền trượng của hắn giơ lên, trong không khí lập tức xuất hiện một mảnh Thánh Lực khổng lồ như đám mây, trong mắt lóe ra thần mang mãnh liệt, hắn đã quyết định phải hủy diệt Tề Nhạc.
- Chờ một chút.
Nữ tử thần bí đột nhiên ngăn cản Giáo hoàng, dùng ngữ khí kiên định nói:
- Ông không thể giết anh ấy.
Đồng tử Giáo hoàng thoáng co rút lại một chút, ánh mắt đảo qua thi thể những cao thủ Giáo Đình trên mặt đất:
- Chẳng lẽ cô không thấy sự hi sinh của những hài tử Giáo Đình này sao? Bọn họ vì Giáo Đình bỏ ra tánh mạng quý giá, chống đối thần minh nhất định phải bị trừng phạt nghiêm khắc nhất. Cô phải hiểu được, hi sinh hôm nay, đều là nhân tài kiệt xuất của Giáo Đình, thậm chí ngay cả bốn vị Hồng Y Đại Giáo Chủ lúc này đều lâm vào hôn mê, Giáo Đình bỏ ra cái giá lớn như vậy, chẳng lẽ cô còn muốn đổi ý sao?
← Ch. 203 | Ch. 205 → |