Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 208

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 208: Đế Tâm Tuyết Liên Vương và Cự Thú Hoạt Xá Lợi dung hợp cứu vớt
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Khí tức tức tà ác và uy áp cường đại hiện ra rồi biến mất, ngay sau đó một vòng xoáy màu đen trống rỗng xuất hiện, ngay cả mũi nhọn của vòng xoáy và ngọn nguồn của vòng xoáy nhanh như thiểm điện đâm vào ngực của Tề Nhạc.

Toàn thân Vũ Mâu đã thu hồi ba thần khí của Athena lại, vào lúc này cảm thấy có một cổ khí tức mạnh mẽ ngăn cản nàng lại. Cũng giống như Marty, nàng phát hiện khí tức này rất mạnh mẽ và nhắm vào Tề Nhạc, tâm thần của nàng lại đang tập trung lên người Tề Nhạc nên căn bản không cách làm ra phản ứng kịp thời, lập tức bị đánh bay ra ngoài, nàng phiêu phù trên không trung giống như cửu thiên thần nữ hạ xuống mặt đất.

Vòng xoáy màu đen vừa xuất hiện rồi biến mất. Biến mất ở ngực của Tề Nhạc, mà lúc này thân thể Tề Nhạc cũng không có vì Vũ Mâu rời đi mà té xuống, hai đạo thân ảnh uyển chuyển hạ xuống một thân thể màu đỏ trong đó ôm lấy người hắn, ngay cả đạo thân ảnh màu xanh khác cũng hiện ra bên cạnh hắn.

- Tề Nhạc.

Văn Đình bi thiết kêu một tiếng. Đột nhiên xuất hiện chính là Văn Đình cùng Tuyết Nữ, tuy các nàng cũng không hiểu vì sao mình lại xuất hiện ở đây nhưng sự thật chứng minh những hư ảnh trước đó là sự thật, khi Văn Đình vừa mới tiếp xúc với thân thể Tề Nhạc nàng cảm nhận được trạng thái thân thể của Tề Nhạc hiện tại.

Tề Nhạc vốn nhắm mắt chờ chết thì nay đã thanh tỉnh hoàn toàn, nhìn qua Văn Đình cùng Tuyết Nữ trong đôi mắt của hắn có thêm sinh cơ, nhưng phần sinh cơ này lại tràn ngập áy náy và chân tình.

- Sao các người có thể tới đây?

Năng lượng hồi quang phản chiếu không cách nào ủng hộ hắn nói quá nhiều.

Văn Đình dùng sức lắc đầu, Tề Nhạc suy yếu như vậy nàng lần đầu tiên nhìn thấy. Cho dù lúc trước sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí và sau đó ở thời kỳ viễn cổ cự thú đại chiến Ngưu Ma Vương Tề Nhạc cũng chưa bao giờ như thế này. Mỗi tấc thịt toàn thân của hắn đều tràn ngập khí tức tử vong!

- Cha, cha ơi, tại sao cha lại biến thành thế này.

Tuyết Nữ cầm thật chặt bàn tay lớn của Tề Nhạc, bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của nàng đang run rẩy.

Tề Nhạc thở dài thật sâu.

- Những chuyện này là tôi phải tự trách mình rồi, là tôi tự mình đa tình, là tôi quá ngu ngốc. Thật xin lỗi mọi người, Đình Đình, Tuyết Nữ sau khi tôi chết các người nhất định phải chiếu cố mình thật tốt, nếu như có kiếp sau tôi nhất định sẽ dùng nó để bồi thường tình ý của các người ở kiếp này.

- Không, con đã từng thề con chỉ muốn kiếp này. Cha phải vì con mà sống thật tốt, chính là cha đã giúp con khôi phục bình thường. Nếu như không phải có cha thì con chỉ sống trong u mê đần độn không biết gì. Cha à, vì cha Tuyết Nữ nguyện ý trả bất cứ giá nào. Cha à, con không sợ chết, cha vĩnh viễn không được chết. Cha có biết không? Kỳ thật sau khi con tỉnh lại ở thời kỳ viễn cổ cự thú, con cũng đã, cũng đã...

Nói đến đây, đột nhiên con mắt Tuyết Nữ sáng lên, đôi mắt của nàng lúc này đã biến thành màu xanh da trời, dùng ngữ khí vô cùng kiên định nói với Tề Nhạc.

- Cha à, con yêu cha lắm.

Trong mắt Tề Nhạc xuất hiện hào quang giật mình, ngay cả Văn Đình đỡ lấy Tề Nhạc và truyền năng lượng cũng phải giật mình run lên. Tề Nhạc cùng Văn Đình cảm giác hoàn toàn không giống nhau, trong cảm giác của Tề Nhạc thì Tuyết Nữ đang nhìn hắn tỏ tình!

Mà trong cảm giác của Văn Đình thì hoàn toàn khác biệt, kỳ thật nàng đã sớm nhìn ra Tuyết Nữ đã có tình với Tề Nhạc rồi, nếu không thì nàng xứng là phụ nữ sao? Chỉ có điều nàng cũng không có vạch trần mà thôi. Lúc này Tuyết Nữ dũng cảm nói ra những lời trong nội tâm đã cho thấy nàng quyết định dùng tính mạng của mình trao cho Tề Nhạc.

Nhìn qua Tuyết Nữ, trong nội tâm Văn Đình tràn ngập cảm kích, kỳ thật nàng đã sớm nghĩ đây là sự thật rồi, Tuyết Nữ nhất định sẽ làm như vậy. Dù là ai cũng có mặt ích kỷ của mình, Văn Đình cũng không ngoại lệ, nàng không có ngăn cản Tuyết Nữ mà chỉ lặng lẽ nhìn qua Tuyết Nữ, trong mắt xuất hiện hào quang kiên định. Vì nam nhân trước mặt này không chỉ có Tuyết Nữ, nàng cũng nguyện ý trả giá tất cả vì hắn! Ít nhất so sánh với cha mẹ của nàng thì bọn họ cuối cùng vẫn yêu thương lẫn nhau.

Trên mặt đẹp của Tuyết Nữ xuất hiện nụ cười ngọt ngào, nói khẽ:

- Cha à, cha có thể vĩnh viễn nhớ kỹ bộ dáng của Tuyết Nữ không? Vĩnh viễn không nên quên trong sinh mệnh của cha đã từng có đứa con gái này. Cha à, con thật sự yêu cha lắm. Cha nhất định phải sống sót thật tốt, bất cứ thời điểm gì Tuyết Nữ cũng ở trên trời quan sát cha.

Nói tới đây trên người Tuyết Nữ xuất hiện quang mang màu lam không ngừng biến hóa.

Thân thể nàng đang từ từ biến mất và ngưng tụ vào mặt đất.

Kể cả Vũ Mâu, Vũ Vân, Marty và mọi người nơi đây đều nhìn qua ngây ngốc. Chẳng ai ngờ lại xảy ra biến hóa như vậy. Nghe âm thanh của Tuyết Nữ càng ngày càng xa dần tâm tình của bọn họ từ từ biến hóa, không có ai động đậy cả, đứng ở một bên nhìn qua mọi chuyện đang xảy ra.

Tề Nhạc cảm giác không ổn, trong mắt của hắn từ tịch mịch biến thành lo lắng.

- Tuyết Nữ, không được...

Đúng lúc này một âm thanh già nua đột nhiên vang lên.

- Đứa nhỏ ngốc, con còn trẻ sao phải làm như vậy? Để cha tới.

Quang mang màu lam nhạt hiện ra trên người của Tề Nhạc, trong lúc Tuyết Nữ giật mình nhìn lại chuyện gì đang xảy ra, khi vừa tiếp xúc với quang mang màu lam nhạt này nàng đã khôi phục bản thể, dung nhan tuyệt mỹ kích động nhìn qua hào quang màu lam nhạt này.

Đế Tâm Tuyết Liên Vương trống rỗng xuất hiện, những chuyện xảy ra ở bên ngoài làm cho hắn bừng tỉnh, thời điểm Tuyết Nữ tới đây hắn đã cảm nhận được khí tức con gái của mình. Đồng dạng hắn cũng ích kỷ. Hắn đã sớm nhìn rõ tình huống của Tề Nhạc phải làm thế nào mới bảo vệ tính mạng, nhưng mà hắn không nỡ con gái của mình, không nỡ thật vất vả đạt được tự do.

Cho nên hắn lựa chọn trầm mặc không nói gì. Nhưng thời điểm hắn nhìn thấy Tuyết Nữ định làm như vậy hắn mới hiểu được Tề Nhạc cứu không chỉ có hắn, đồng thời cũng là vì Tuyết Nữ ah! Một nam nhân cường hãn cứu vãn tính mạng của hai cha con bọn họ hắn còn thế nào trầm mặc được nữa không? Cho nên hắn đi ra.

Tuyết Nữ cùng Đế Tâm Tuyết Liên Vương bốn mắt nhìn nhau, Tuyết Nữ nói khẽ:

- Cha, rốt cuộc cha cũng được cứu ra.

Đế Tâm Tuyết Liên Vương giơ tay lên vỗ nhè nhẹ vào vai con gái của mình, trong đôi mắt hiền lành của hắn tràn ngập yêu thương của người cha.

- Nha đầu, con đã lớn rồi, sau này phải tự chiếu cố bản thân. Cha đã già rồi, Đế Tâm Tuyết Liên chúng ta là chủng tộc cao quý nhất, chúng ta không nên thiếu nợ ai cái gì. Sau này con chỉ còn lại một mình nên hảo hảo sống sót, cha trên trời có linh thiên cũng hy vọng con được sống tốt.

*****

- Không nên bi thương, bởi vì thời điểm này cha sẽ hợp làm một với anh ta, con có thể xem anh ta là cha mà đối đãi, hoặc là con có thể trở thành nữ nhân của anh ấy. Mặc dù anh ta hơi ngốc nhưng mà anh ta là nam nhân duy nhất cha cảm thấy xứng đôi với Tuyết nhi.

Thân thể mềm mại của Tuyết Nữ chấn động, đột nhiên nàng phát hiện thân thể của mình không cách nào động đậy. Từ khi được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của Tề Nhạc cải tạo thân thể, thực lực của Tuyết Nữ vốn không dưới cha của mình, nhưng mà Đế Tâm Tuyết Liên Vương là cha của nàng a!

Nàng làm sao có tâm phòng bị được chứ? Đột nhiên bị ánh sáng màu lam bao phủ, tuy cảm nhận được suy nghĩ của Đế Tâm Tuyết Liên Vương nhưng nàng không có sức ngăn cản, ngay cả năng lực nói chuyện cũng bị năng lượng của Đế Tâm Tuyết Liên Vương phóng thích ngăn chặn.

Nước mắt từ trên gương mặt đẹp của Tuyết Nữ chảy xuống, Đế Tâm Tuyết Liên Vương đi lên một bước ôm con gái vào lòng, sau đó hôn một nụ hôn chúc phúc lên trán của nàng rồi quay người lại nhìn qua Tề Nhạc. Hắn biết rõ nếu như mình nhìn con gái thêm vài lần thì có lẽ mình vĩnh viễn không cách nào quyết định được.

- Anh cứu Tuyết Nữ cũng cứu tôi. Không cần nói cảm ơn làm gì, bởi vì những chuyện này là tôi báo đáp lại những gì anh đã giúp chúng tôi. Anh nên chiếu cố con gái của tôi thật tốt được chứ?

Nam nhân và nam nhân nhìn nhau, đột nhiên Đế Tâm Tuyết Liên Vương cảm giác được nội tâm của mình bình tĩnh. Hắn cười hoàn toàn là nụ cười phát ra từ nội tâm, nhìn qua Tề Nhạc hắn có loại dự cảm nam nhân này vĩnh viễn không để cho con gái của mình chịu ủy khuất.

Lam sắc quang mang lại sáng lên lần nữa, chỉ có điều lúc này là ngưng tụ, không phải là của Tuyết Nữ mà là Đế Tâm Tuyết Liên Vương vừa được Tề Nhạc cứu ra từ trong tay Hắc Ám Quốc Hội. Gương mặt anh tuấn mang theo nụ cười, mang theo nụ cười thấy chết không sờn, đôi mắt màu xám của hắn nhìn qua Tề Nhạc thật sâu.

Tề Nhạc thở dốc kịch liệt, lúc này hắn cũng hiểu được chuyện mà Tuyết Nữ cùng Đế Tâm Tuyết Liên Vương muốn làm là gì.

- Không...

Tề Nhạc gian nan giãy dụa khỏi ngực của Văn Đình và định đứng lên. Sinh mạng của hắn vốn đã đứng trên bờ vực thẩm, đột nhiên lúc này dục vọng muốn sống tăng vọt. Nhưng mà tình huống thân thể của hắn làm sao đứng lên được chứ?

Văn Đình đã sớm rơi lệ đầy mặt, trong miệng nỉ non nói hai chữ cảm ơn, nàng không thể đi ngăn cản Đế Tâm Tuyết Liên Vương, bởi vì Tề Nhạc chỉ cần mất đi năng lượng của nàng ủng hộ sẽ chết ngay lập tức, tuy năng lượng rót vào người của hắn sẽ trôi đi, nhưng dù sao cũng là năng lượng đồng nguyên, thân thể của Tề Nhạc được năng lượng của Văn Đình kích thích nhưng vẫn cận kề cái chết không xa. Huống chi nàng làm sao có thể ngăn cản được chứ? Đây là quan hệ tới người yêu của mình a!

Lam sắc quang mang ngưng kết trên mặt đất một đóa hoa lớn đường kính nửa mét, đóa tuyết liên này có màu sắc như băng tinh, mỗi một mảnh cánh hoa đều óng ánh hồng nhuận động lòng người. Cánh hoa này giống như một đám băng tuyết kết tinh mà thành, nhụy hoa màu bạc, đây chính là biểu tượng của Đế Tâm Tuyết Liên Vương.

Chỉ có đạt được tới Vương cấp Đế Tâm Tuyết Liên thì nhụy hoa mới có thể từ màu trắng biến thành bạc.

Bông hoa cực lớn phiêu phù gần mặt đất, khí tức màu lam nhạt bao phủ thân thể của Tề Nhạc, nước mắt trên mặt Tuyết Nữ không thể ngăn cản mà chảy xuống, dưới ảnh hưởng năng lượng nước mắt của nàng chưa rơi xuống đất đã đóng thành băng rồi.

Bản thể Đế Tâm Tuyết Liên Vương không ngừng xoay tròn trên không trung, băng lam sắc quang mang phiêu nhiên hạ xuống, nhụy hoa màu bạc rót vào trong miệng của Tề Nhạc, đồng thời các cánh hoa chung quanh nó bắt đầu héo rủ và ngưng kết thành một khối, nhụy hoa màu bạc giống như sọi tơ dẫn dắt hóa thành từng giọt chất lỏng màu xanh da trời rót vào miệng Tề Nhạc.

Chất lỏng mát lạnh rót vào trong miệng khô cạn của Tề Nhạc, lập tức thân thể của hắn bắt đầu run rẩy kịch liệt, năng lượng sinh mệnh tràn ngập thân thể của hắn, thoải mái mỗi tế bào trên người, khí tức sinh mệnh khổng lồ tứ tán khắp tứ chi bách hải hô hoán sinh cơ trên người Tề Nhạc.

Thời điểm năng lượng sinh cơ khổng lồ này tràn ngập thân thể thì khi tức sinh mệnh khổng lồ lại ngưng tụ trong đan điền và dung nhập vào sinh cơ, hội tụ vào vị trí của Tự Nhiên Chi Nguyên trong đan điền lúc trước.

Đế Tâm Tuyết Liên Vương là thiên tài địa bảo sinh tồn trên vạn năm a! Năng lượng của hắn là do hấp thu thiên địa linh khí mà có được, mà thiên địa linh khí này không cần nghi ngờ chính là khí tức sinh mệnh khổng lồ a, lúc này tự nguyện chịu nguy hiểm đem cỗ năng lượng sinh cơ khổng lồ này trao cho Tề Nhạc, thiên địa linh khí không ngừng rót vào người của hắn.

Đế Tâm Tuyết Liên Vương trên không trung đã biến mất, giống như hắn đã nói hắn dung nhập làm một thể với Tề Nhạc, tuy hắn mất đi ý thức nhưng hắn vẫn dùng cách sống sót khác ở trong thân thể của Tề Nhạc, hóa thành năng lượng sinh mệnh bao phủ Tề Nhạc, một lần nữa cứu vớt thân thể đang cận kề cái chết.

Dù sao Luân Hồi quả cũng là một trong ba đại thần vương quả do ông trời ban tặng, năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên tuy đã theo năng lượng sinh mệnh của Tề Nhạc bị Vũ Mâu hấp thu hoàn toàn. Nhưng căn nguyên của Tự Nhiên Chi Nguyên vẫn không có biến mất, Vũ Mâu đạt được chỉ là năng lượng chứ không phải căn cơ của Tự Nhiên Chi Nguyên, căn cơ vẫn còn lại trong cơ thể Tề Nhạc nhưng nó đang bị khô kiệt mà thôi.

Năng lượng Đế Tâm Tuyết Liên Vương giống như một dòng nước mắt bắt đầu tưới tắm căn cơ của Tự Nhiên Chi Nguyên, quang mang màu bạc bắt đầu hiện ra trên ngực bụng của Tề Nhạc, tham lam hấp thu khí tức sinh mệnh do Đế Tâm Tuyết Liên Vương mang lại.

Khí tức khô hạn trên người Tề Nhạc đã biến mất thay vào đó là một hạt giống tánh mạng bắt đầu nảy nầm như gặp mùa xuân. Nhưng mà hạt giống này muốn sinh trưởng cần phải có năng lượng. Nếu như không có năng lượng ủng hộ thì hạt giống nho nhỏ này mới nảy mầm một lúc sẽ héo rủ nhanh chóng.

Cảm thụ biến hóa trong thân thể của Tề Nhạc Văn Đình vui mừng cười lên, sau khi nhìn thấy Đế Tâm Tuyết Liên Vương cống hiến tánh mạng của mình nàng thủy chung không có nói câu nào. Không có trách cứ Tề Nhạc cũng không có đi trách hắn tại sao vì nữ nhân mà biến thành thế này. Thời điểm nàng nhìn thấy hạt giống tính mạng này nảy mầm thì tay nàng ôm Tề Nhạc bắt đầu xiết chặt, ôm thân thể Tề Nhạc đứng thẳng và dán thân thể mềm mại của mình vào lưng của Tề Nhạc.

- Không nên thương tâm, không nên khổ sở, có lẽ đây chính là ông trời đã định. Tề Nhạc, anh là nam nhân nên em tin tưởng anh nhất định sẽ đứng lên lần nữa, không phải sao? Không nên làm chuyện điên rồ, bởi vì khi anh đạt tới cảnh giới cực cao thì em nhất định còn sống đứng trước mặt của anh.

Năng lượng màu đỏ bốc chảy lên thiêu đốt Văn Đình, thiêu đốt thân thể của hắn.

*****

Y phục trên người đã biến mất. Thân thể của Văn Đình óng ánh như hồng bảo thạch, nhiệt độ cực cao cũng làm Vũ Mâu phải lui bước lại nhìn qua Văn Đình cùng Tuyết Nữ đứng trước người Tề Nhạc, trong ánh mắt của nàng xuất hiện một tia vui mừng.

Nhưng mà ẩn sau vui mừng còn có cô đơn thật sâu, thậm chí là một tia sợ hãi.

- Đình Đình dừng lại đi. Không nên làm như vậy, Nếu như em hi sinh để cứu anh thì anh cũng không muốn sống một mình đâu.

Trong nội tâm Tề Nhạc hoảng hốt, lúc này hắn đã hoàn toàn hiểu rõ cách Tuyết Nữ cùng Văn Đình cứu sống mình cần cái gì rồi, đây là hai tính mạng đấy! Hắn thật sự hối hận nếu mình không vì nữ nhân thì không thế này, hắn hiểu Vũ Mâu quá ít, nếu không thì làm gì có chuyện ngày hôm nay?

Văn Đình cũng không có ngừng hành động của mình lại.

- Đồ ngốc, không kịp rồi. Em đã thiêu đốt xá lợi rồi đấy. Tuy lúc trước chúng ta hoàn toàn hấp thu năng lượng Cự Thú Hoạt Xá Lợi, nhưng mà thân thể của em vẫn là Cự Thú Hoạt Xá Lợi ah! Chỉ cần anh còn sống thì bất luận trả cái giá lớn gì em đều nguyện ý. Không nên ngốc. Em không có tử vong chân chính, chẳng lẽ anh quên rồi sao?

- Em đã từng nói dưới tình huống em tình nguyện thì em chỉ mất đi thân thể và tinh thần của em vẫn sống trong lòng của anh! Cố gắng lên, em hy vọng nam nhân của mình có thể đứng ở đỉnh phong, đến lúc đó nói không chừng anh sẽ có được đầy đủ năng lực giúp em phục sinh và cải tạo thân thể cho em đấy. Em sẽ lặng lẽ chờ đợi thời khắc này tới trong lòng của anh. Tề Nhạc, hảo hảo chiếu cố con gái bảo bối của chúng ta, nên đối xử tốt với nàng.

Quang mang đỏ hồng thiêu đốt tới khi cực điểm thì bắt đầu hòa tan vào trong thân thể của Tề Nhạc, năng lượng vô cùng khổng lồ ngưng tụ thành kén bao bọc thân thể Tề Nhạc, bao phủ Tề Nhạc vào bên trong, từ bên ngoài không cách nào nhìn thấy thân thể của hắn. Trong nháy mắt thân thể của Tề Nhạc biến mất trong cái kém màu đỏ đấy Vũ Mâu nhìn thấy sau lưng Tề Nhạc xuất hiện đôi cánh màu vàng kim, hào quang lóng lánh trong đôi mắt của nàng.

Cái kém màu đỏ này hoàn toàn ngưng tụ tất cả năng lượng và không tiết ra ngoài chút nào, hào quang nhàn nhạt không ngừng dao động, mỗi một lần chấn động đều sinh ra biến hóa.

Đột nhiên bầu trời hình thành một đám mây màu đỏ giống như ánh chiều tà, đám mây màu đỏ này bao phủ lấy cái kén bên dưới, dùng cái kén màu đỏ sậm làm trung tâm, không khí chung quanh nó vặn vẹo kịch liệt. Cái kén có hào quang lóng lánh giống như một viên hồng bảo thạch đang nằm lộ thiên trên mặt đất.

Thân thể của Đế Tâm Tuyết Liên Vương hoàn toàn biến mất và bị đồng hóa với năng lượng của Tề Nhạc, hạn chế của hắn với Tuyết Nữ cũng biến mất.

Tuyết Nữ bi thiết một tiếng quỳ xuống mặt đất cho dù cái kén màu đỏ kia tỏa ra khí tức khiến nàng cực kỳ khó chịu nàng cũng không có ý rời đi, nhiều năm như vậy thật vất vả gặp lại cha ruột của mình lại chỉ nói và câu cha đã vĩnh viễn rời xa mình. Nàng thà rằng người biến mất là mình chứ không phải là cha! Nước mắt không ngừng rơi xuống, tinh thần của Tuyết Nữ có chút hoảng hốt, trong bi thương cực độ nàng thậm chí quên hộ pháp cho Văn Đình.

Vũ Vân giơ tay lên che miệng của mình lại, bởi vì nàng thút thít mà đôi mắt đỏ bừng lên, trong mắt có hào quang hâm mộ, có ghen ghét nhưng nhiều chính là mờ mịt. Sau khi nàng biết rõ thân thể của mình vẫn vì tranh đoạt lại thần cách Athena mà không ngừng nỗ lực, nàng sẵn sàng làm tất cả chỉ vì hoàn thành mục tiêu này.

Nhưng nàng phát hiện thế giới nội tâm của mình hiện giờ hoàn toàn trống rỗng. Nàng âm thầm hỏi chính mình nếu như đổi là mình thì có biết dùng cái giá lớn là mạng mình cứu Tề Nhạc không? Văn Đình nàng đã từng gặp qua, đó chính là lão sư dạy tiếng Anh a, đã từng là đệ nhất mỹ nữ của đại học Thanh Bắc, hiện tại nàng vì Tề Nhạc mà không chút do dự hi sinh mạng của mình, nàng dùng thiêu đốt năng lượng làm đại giá dung nhập vào thân thể của Tề Nhạc.

Nàng là ngốc sao? Không, nàng cũng không ngốc. Nàng làm những chuyện này cũng là một loại tín niệm, đó chính là tình yêu với Tề Nhạc! Tề Nhạc cũng là nam nhân duy nhất xâm nhập vào nội tâm của nàng, nhưng mà mình làm được cái gì đây? Thật đáng buồn, đáng tiếc đạt được thần cách Athena với mình thật sự trọng yếu như vậy sao? Nếu như không phải vì mình tranh đấu với Vũ Mâu thì chuyện hôm nay có diễn ra không?

Trong nội tâm Vũ Vân đã xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, mà Vũ Mâu thì thống khổ càng sâu sắc hơn nàng rất nhiều. Nàng hại Tề Nhạc để đạt được thực lực cường đại hơn, nàng đã hại nam nhân mà mình yêu mến nhất, cũng hại luôn những nữ nhân yêu thương hắn, hại các nàng vì cứu hắn mà hi sinh tính mạng của mình. Tuy nàng hiện tại là nữ thần Athena chân chính, nhưng mà đột nhiên Vũ Mâu phát hiện mình đối mặt với Văn Đình lại trở nên nhỏ bé rất nhiều.

- Hắn vẫn còn hy vọng sống sót, Vũ Mâu tiểu thư chúng ta nhất định phải hành động mới được.

Marty mắt thấy cái kén đỏ sậm hình thành thì lập tức tỉnh táo lại. Vì chiến thắng một người hắn đã tổn thất bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ, cho dù hắn đồng thời triệu hoán hai đại thiên sứ trưởng mạnh nhất cũng tuyệt đối không có nắm chắc tất thắng. Tề Nhạc cường đại làm nội tâm của hắn tràn ngập cảm giác nguy cơ, cho nên lập tức nhắc nhở Vũ Mâu bên cạnh.

Thống khổ trong nội tâm làm Vũ Mâu không cách nào hô hấp được. Nhìn qua Marty, ánh mắt của nàng chỉ còn lại ngây ngốc và mờ mịt.

- Hèn hạ.

Vũ Vân tức giận quát lên một tiếng đưa tay chỉ vào Marty.

- Tôi cảm thấy xấu hổ thay cho giáo đình có người như ông lãnh đạo. Ông không cảm thấy mình quá hèn hạ vô sỉ sao? Tề Nhạc có cái gì sai, nếu như không phải hắn thì Vũ Mâu có thể có được thực lực cường đại như bây giờ sao? Mục đích các người lợi dụng hắn đã đạt được, hiện tại hắn thật vất vả có được một tia sinh cơ thì các người nhẫn tâm hủy diệt sao?

Marty lãnh đạm nói:

- Nếu như hắn chết thì tất cả bình tĩnh lại. Nhưng nếu hắn thật sự sống thì lại khác, Vũ Vân tiểu thư, cô cảm thấy tình huống khi đó sẽ là cái gì? Nếu một siêu cấp cường giả như hắn cố ý trả thù thì cho dù Vũ Mâu tiểu thư có trở thành nữ thần Athena chân chính chỉ sợ ứng phó không phải dễ dàng đâu. Huống hồ người này có thế lực cường đại ở phương đông. Một khi hắn ngóc đầu trở lại thì với phương tây chúng ta mà nói là nguy cơ cực lớn.

Ánh mắt Vũ Mâu nhìn qua Marty nhiều hơn vài phần thấn thái, nàng thật sự có thể ra tay với Tề Nhạc sao? Nàng còn có thể sao? Không, tuyệt đối không, sâu trong nội tâm Vũ Mâu kiên định nói với mình như thế. Vì cái gì trở thành nữ thần Athena chân chính phải hại nam nhân của mình chứ, nhưng đó là bất đắc dĩ ah! Nếu như không hấp thu toàn bộ năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên thì nàng không thể dung hợp với thần khí.

*****

Nhưng mà bây giờ không giống, Tề Nhạc có cơ hội sống, lúc này tỉnh táo lại trong nội tâm nàng tràn ngập vui sướng cùng hưng phấn, tuy nàng biết rõ Tề Nhạc sẽ không tha thứ cho mình nên nàng không có đi hy vọng xa vời, nhưng những hưng phấn phát ra từ nội tâm này lại khiến thống khổ trong lòng của nàng giảm đi rất nhiều.

Thời điểm Vũ Mâu chuẩn bị mở miệng thì Vũ Vân cướp lời nói:

- Vũ Mâu, chúng ta nên làm giao dịch đi.

Vũ Mâu sững sờ.

- Giao dịch? Giao dịch gì.

Vũ Vân thở sâu, đột nhiên nàng phát hiện dã tâm và oán hận trong nội tâm của chính mình khi nhìn thấy Văn Đình hy sinh tính mạng cứu Tề Nhạc đã hoàn toàn biến mất.

- Buông tha Tề Nhạc, chỉ cần cô buông tha Tề Nhạc sau này tôi không có dị tâm nữa, cam tâm tình nguyện trở thành thủ hộ giả chòm sao Song Tử, tôi cũng như Thập Nhị Tinh Tọa Thủ Hộ Giả trung thành với cô.

Vũ Mâu kinh ngạc nhìn qua nàng, nàng không nghĩ tới Vũ Vân lại nói ra những lời này, sâu trong lòng của nàng có cảm giác quái dị.

- Chị...

Vũ Vân lạnh lùng nói:

- Nếu không, cho dù chết tôi cũng không quay về Hy Lạp.

Marty biến sắc.

- Vũ Mâu tiểu thư, cái này...

Vũ Mâu lắc đầu, ngăn cản Marty nói thêm những lời khác, nàng đi tới bên cạnh cái kén đỏ sậm nói:

- Giáo hoàng bệ hạ, cảm tạ ngài tới đây trợ giúp lần này, Hy Lạp vĩnh viễn không quên hữu nghị của ngài, nhưng mà vì thủ hộ giả chòm sao nguyên vẹn tôi đã quyết định, hy vọng ngài có thể hiểu được.

Nhìn qua ánh mắt kiên định của Vũ Mâu, lại nhìn qua cái kén màu đỏ, Marty thở dài một tiếng.

- Đã như vầy sau này nếu xảy ra vấn đề hy vọng Vũ Mâu tiểu thư có thể chủ động gánh chịu.

Nói xong câu đó hắn ở lại không còn ý nghĩa gì, quyền trượng trong tay phát ra bốn đạo thánh quang đem thân thể của mình cũng tùy tùng biến mất. Dưới bốn đạo thánh quang bao phủ bốn tên Hồng Y Đại Giáo Chủ hôn mê cũng bị hắn mang đi.

Thời điểm giáo hoàng rời đi được một phút thì hào quang đỏ sậm của cái kén biến mất, thân ảnh Văn Đình biến mất, sắc mặt Tề Nhạc đờ đẫn đứng ở nơi đó, thân thể của hắn hoàn toàn xích lõa, ánh mắt của hắn bình tĩnh tới đáng sợ, sau lưng của hắn có đôi cánh vàng kim giang rộng, thò tay kéo Tuyết Nữ qua người mình, ánh mắt nhìn qua Vũ Mâu, âm thanh như từ cửu u địa ngục sâu thẳm vang vọng lên thế gian.

- Ngày mười tháng một năm sau mang theo thủ hộ giả chòm sao của cô lên đỉnh Everest, đến lúc đó nên kết thúc cừu hận giữa chúng ta rồi.

Liếc nhìn đôi mắt của Vũ Mâu thật sâu, khí tức của Tề Nhạc bình tĩnh tới đáng sợ, Vũ Mâu hiện càng hy vọng Tề Nhạc tức giận mắng nàng một trận hoặc trực tiếp động thủ thì nàng còn cảm thấy thoải mái hơn một chút. Nhìn qua gương mặt không chút biểu tình của Tề Nhạc, Vũ Mâu không có nói những lời cầu xin tha thứ gì đó bởi vì nàng biết rõ chuyện giữa mình và Tề Nhạc đã xong rồi, sau này chỉ còn lại thù hận mà thôi. Ngay cả cô ta cũng không rõ vì trở thành nữ thần Athena chân chính mà đi trêu chọc kẻ thù vô cùng cường đại này là đúng hay sao, do yêu sinh hận a!

Mephisto lo lắng nói:

- Tiểu thư, không nên để hắn rời đi! Nếu không...

Hắn biết rõ Tề Nhạc đáng sợ đến cỡ nào, tuy lúc này hắn có được tính mạng lần nữa nhưng hắn cũng phi thường suy yếu, nếu như không thừa dịp này mà hủy diệt hắn thì sao này phải đối diện với địch nhân quá sức cường đại như Tề Nhạc thì chuyện này quá đáng sợ rồi, huống chi Tề Nhạc đã hạ chiến thư với thủ hộ giả chòm sao bọn họ.

Vũ Mâu nhẹ nhàng lắc đầu, nàng nhắm mắt thở sâu và đưa tay phải lên, nàng dùng ống tay áo lau nước mắt trên mắt của mình, khí tức thần thánh bắt đầu trở nên cường đại.

Thần quang trong mắt lập lòe nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Tốt, ngày mười tháng một năm sau chúng tôi nhất định đến. Tề tiên sinh, gặp lại.

Nói xong câu này nàng liền xoay người lại, cũng không quay đầu mà đi về phương xa.

- Tề Nhạc...

Vũ Vân muốn nói cái gì đó nhưng lời vừa ra tới miệng đã nuốt trở vào, nhìn qua Tề Nhạc thở dài một tiếng, đồng dạng lắc đầu đi theo sau lưng Vũ Mâu.

Mephisto do dự một chút mình có nên phát động công kích đánh Tề Nhạc hay không, cho dù vi phạm lệnh của Vũ Mâu tiêu diệt hắn ở chỗ này cũng phải làm. Tuy hắn ngưng tụ năng lượng mấy lần rồi nhưng không có động thủ, kỳ thật hắn lại làm sao không đồng tình với tao ngộ của Tề Nhạc chứ? Vì thủ hộ giả Hy Lạp cường đại hơn bọn họ đã làm tổn thương sâu sắc kẻ vốn là minh hữu của mình. Bất đắc dĩ lắc đầu mang theo tất cả thủ hộ giả chòm sao đi theo Vũ Mâu.

Tề Nhạc vẫn nhìn qua bọn họ. Đợi tới khi bọn họ biến mất khỏi tầm mắt của mình mới đưa tay ôm Tuyết Nữ đang đẫm lệ mông lung vào ngực của mình. Nhẹ khẽ vuốt mái tóc dài màu lam của nàng.

- Những chuyện tôi gặp hôm nay tương lai không lâu tôi sẽ trả toàn bộ lại cho bọn chúng. Tuyết Nữ, cha không nói nhiều, chúng ta về nhà thôi. Cha ruột của cô đã vì tôi mà chết thì tôi sẽ thay thế ông ta thủ hộ cô cả đời cả thế, tôi dùng tính mạng Kỳ Lân mà thề từ nay về sau tuyệt đối không để cho cô bị tổn thương.

Tuyết Nữ trở tay ôm vai Tề Nhạc cất tiếng khóc lớn, Tề Nhạc không có nói cái gì nữa, đôi cánh màu vàng sau lưng của hắn vỗ mạnh mang theo Tuyết Nữ phóng lên trời. Hắn bay thẳng về phương xa, hắn không có dùng máy bay mà dùng đôi cánh của mình mang theo Tuyết Nữ, nương tựa vào năng lực phi hành của mình bay về phương đông.

Hắn hiện giờ cần yên tĩnh, chỉ có yên tĩnh mới giúp hắn ổn định tâm thần và hiểu rõ tất cả.

Bay lượn giữa không trung Tề Nhạc đem năng lượng trong thân thể phóng thích ra ngoài, cho dù là ra đa của quốc gia nào cũng không thể biết được sự tồn tại của hắn, đồng thời ở giữa không trung hắn đem Tuyết Nữ sau khi thút thít nỉ non thiếp đi vào bên trong Kỳ Lân Châu.

Tâm thần của hắn hiện giờ phi thường bình tĩnh, cái gọi là bi thương tại tâm chết, nếu như tâm đã chết thì làm gì còn thống khổ nữa chứ. Vũ Mâu phản bội làm nội tâm của hắn tràn ngập tịch mịch. Hắn biết rõ trên phương diện tình cảm mình còn quá ngây thơ, có lẽ từ trước nay hắn chưa bao giờ bị tổn thương trên phương diện tình cảm cho nên mới lâm vào cạm bẫy của Vũ Mâu lần này.

Tề Nhạc hiện tại đang suy nghĩ những chuyện khi Văn Đình ôm mình. Khi đó khí tức sinh mệnh của hắn được Đế Tâm Tuyết Liên Vương làm thức tỉnh, các loại cơ năng thân thể trong người hắn khôi phục lại. Vào một khắc trước lúc chết hắn đã vô cùng sợ hãi, bởi vì tính mạng của Văn Đình bắt đầu rót vào trong người của hắn.

Nữ nhân yêu thương mình mà sẵn sàng hy sinh tính mạng cứu hắn! Cho dù hắn không thể cũng phải thừa nhận đả kích không nhỏ.

Văn Đình là nữ nhân yêu thương Tề Nhạc sâu sắc, thẳng đến một khắc này Tề Nhạc mới cảm giác được mình đã để nữ nhân yêu thương mình chịu thua thiệt là bao nhiêu.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)