Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 021

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 021: Kỳ Lân bát trận
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Minh Minh nói:

- Chị Như Nguyệt, Tề Nhạc nhất định phải đi sao? Thời gian ba tháng, anh ấy không có khả năng tăng thực lực của mình. Em thấy, không bằng ba chúng ta cùng đi, hơn nữa có chị, còn có em, có lẽ cũng đủ rồi.

Hải Như Nguyệt lắc đầu, nói:

- Minh Minh, chuyện này không đơn giản như cô suy nghĩ đâu. Những gia tộc cổ xưa bảo hộ phương đông lắng đọng bao nhiêu năm, thực lực phi thường khủng khiếp, hơn nữa bọn họ đều tự hành hệ thống, bằng ba người chúng ta, chưa hẳn có thể chiếm được thượng phong. Có trời mới biết đám lão gia hỏa của những gia tộc kia mạnh tới mức nào. Đáng tiếc, tôi vừa tiếp cận cảnh giới sáu vân. Nếu như tôi có được thực lực bảy vân, bọn họ nào dám khiêu khích.

Minh Minh nói:

- Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ chúng ta thật sự không mang Tề Nhạc theo sao?

Hải Như Nguyệt lườm Tề Nhạc, nói:

- Với tư cách vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, anh ta nhất định phải xuất hiện. Nếu không, có vẻ chúng ta sợ những người đó. Ba tháng này, chúng ta đều phải cố gắng, trông cậy vào anh ta là không thể nào. Chỉ có khi thực lực chúng ta tăng lên, đến lúc đó hành sự tùy theo hoàn cảnh, mới có thể ứng phó. Hiện vào lúc này, chúng ta không cần đánh bại mọi người, chỉ cần thể hiện thực lực Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta là đủ rồi. Đợi đến lúc Thập Nhị Sinh Tiếu tề tụ, bọn họ không còn cơ hội.

Tề Nhạc nghe Hải Như Nguyệt nói, cơ bắp trên mặt giật giật mấy cái, một tia lạnh lẽo trong mắt hiện ra. Đây không phải lần đầu tiên hắn bị người ta xem thường, nhưng mà, bị một nữ nhân coi thường, trong nội tâm của hắn tràn ngập tức giận. Nhưng mà, Tề Nhạc cũng không có lộ ra ngoài, hắn biết rõ, Hải Như Nguyệt nói ra những chuyện này, đều là thực. Dựa theo tình huống của Kỳ Lân bình thường mà nhìn, đừng nói là ba tháng, cho dù là ba năm, cũng chưa chắc có thể cường đại lên. Trong mắt các nàng, bản thân mình chỉ có tác dụng tập hợp chiến sĩ Thập Nhị Sinh Tiếu mà thôi, mà không phải chiến đấu. Đã như vầy, các ngươi đợi đi, ba tháng, chính là gần một trăm ngày, chẳng lẽ ta không có thực lực đầy đủ sao? Nghĩ tới đây, hai đấm của Tề Nhạc xiết thật chặc, trong nội tâm tràn ngập khát vọng với lực lượng.

Minh Minh gật gật đầu, nói:

- Chuyện này cũng chỉ có thể như vậy, nếu thư khiêu chiến đã tới, chúng ta không thể học tiếp. Như vậy chị Như Nguyệt, ngày mai em sẽ mời ba Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mới phát hiện tới, sau đó lập tức dẫn bọn họ đi tới Tây Tạng thỉnh Trát Cách Lỗ đại sư giác tỉnh cho họ, tuy thời gian ba tháng không dài, nhưng ít nhất bọn họ cũng có thực lực sơ vân. Bản thân chị Mạc Địch rất mạnh, có lẽ đến lúc đó lực lượng của chúng ta sẽ mạnh hơn một chút. Đến tìm Trát Cách Lỗ đại sư, chúng ta cũng có thể an tâm tu luyện một thời gian ngắn. Việc học chỉ có thể buông trước.

Hải Như Nguyệt gật gật đầu, nói:

- Tôi cũng nghĩ như vậy. Sau khi nhận được điện thoại của cô tôi đã tìm hiểu tư liệu mấy người kìa, chuyện này ngày mai tôi sẽ cho người đi xử lý. Phương diện trường học tôi sẽ lo.

Chuyện này chỉ một câu đơn giản, nhưng đã hoàn toàn thể hiện thế lực của Hải Như Nguyệt.

Ánh mắt Minh Minh rơi vào người Tề Nhạc, nói:

- Vậy còn anh? Có muốn đi cùng chúng tôi không. Đến chỗ Trát Cách Lỗ đại sư, anh cũng có thể tu luyện một thời gian đấy.

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Không, cô đi đi. Tôi sẽ ở lại Thanh Bắc chờ các người trở về. Dù sao tôi co đi, cũng không thể giúp được cái gì, khổ tu hữu dụng sao?

Hải Như Nguyệt có chút khinh thường nhìn Tề Nhạc, nói:

- Tùy anh vậy. Anh tu luyện đúng là không có ít gì. Nhưng mà, hôm nay gọi các người tới, còn có một việc, có mấy thứ tôi muốn cho anh. Tuy ba tháng anh không có khả năng tu luyện ra thành tích gì, nhưng nêu anh có thể đem những thứ này phát huy thì sẽ có trợ giúp thiết thực, ít nhất có thể bảo vệ mạng của mình.

Tề Nhạc ngẩn người, nói:

- Cái gì thế?

Hải Như Nguyệt không có trả lời, đi tới một vách tường, đưa tay đặt lên một chỗ trên vách tường rồi nhấn xuống, âm thanh nhỏ bé vang lên, vách tường lại mở ra hai bên xuất hiện một khe hở đủ một người đi qua.

Chẳng những Tề Nhạc kinh ngạc, ngay cả Cơ Minh Minh cũng tò mò hỏi:

- Chị Như Nguyệt, chỗ này của chị có cơ quan sao!

Hải Như Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Đây là Trát Cách Lỗ đại sư giao cho tôi bảo đảm. Vốn hiện tại có lẽ không nên cho anh ta, nhưng chuyện quá đột ngột, không cho anh ta chút bổn sự bảo vệ tinh mạng, vạn nhất xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì tôi không đảm đương nổi. Đi theo tôi.

Nói xong, nàng dẫn đầu đi vào trong khe hở.

Ba người đi vào trong khe hở, bê tông của vách tường khép lại, đây là một gian phòng độc lập, Hải Như Nguyệt không biết ấn vào nơi nào, vách tường của gian phòng có ánh sáng lóe lên, chiếu vào một góc căn phòng.

Đột nhiên Tề Nhạc cảm nhận được khí tức không hiểu, khí tức vô cùng cường đại này kích thích thân thể của hắn run lên, ngay sau đó, cổ khí tức này dường như đã tìm được thân nhân của mình, điên cuồng lao về phía thân thể của hắn, Tề Nhạc không khỏi kêu rên một tiếng, thân thể có chút nhoáng lên, lui ra phía sau một bước. Khi khí tức hắn vừa tu luyện hôm nay vận chuyển nhanh hơn, nhận được kích thích của khí tức này, Tề Nhạc rõ ràng cảm giác được, trong thân thể của mình, mỗi tế bào như sinh động hơn, tốc độ khí tức vận chuyển trong thân thể nhanh hơn ở bên ngoài gấp ba lần.

Âm thanh Hải Như Nguyệt vang lên.

- Gian phòng này dùng tài liệu đặc thù kiến tạo mà thành, có thể ngăn cách tất cả năng lượng chấn động. Tề Nhạc, đây chính là đồ vật thuộc về anh. Nếu như anh không thể mang nó đi, vậy chứng minh nó không tán thành anh.

Tề Nhạc dường như không nghe được lời Hải Như Nguyệt nói, ánh mắt của hắn nhìn thẳng, rơi vào một cái bàn kim loại nằm sát vách tường.

Trên cái bàn lớn đó, bầy đặt ba thứ đồ vật, bên trái, là một khay, phía trên có một bộ y phục, giống như vải vóc bình thường, nhìn không ra bộ dáng của nó, bên phải, chính là một viên cầu thủy tinh, trong quả cầu có hào quang lưu chuyển, mỗi một lần lập loè, đều chuyển biến thành một loại màu sắc, chính là tím, lam, hồng, thanh bốn loại màu sắc lưu chuyển. Khí tức cường đại lúc trước, chính là từ trong quang cầu này phát ra.

Mà ở giữa bàn, chính là một khối lân phiến, lân phiến đỏ tươi có hình thoi, phía trên có chút cong lên, hào quang đỏ tươi như máu lóe lên rất yêu dị, ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt khiến căn phòng này có chút quỷ dị.

Minh Minh cùng Hải Như Nguyệt tránh ra hai bên, Tề Nhạc từng bước một đi tới trước bàn rồi dừng lại, hắn giơ tay lên, dường như muốn cầm lấy một kiện, nhưng tay của hắn ở trên không trung liền dừng lại.

- Hải Như Nguyệt, những thứ này là cái gì?

Âm thanh của hắn rất bình tĩnh. Bất luận là Hải Như Nguyệt hay Minh Minh, từ trong đó không nghe được chút cảm tình nào.

*****

Hải Như Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Ba dạng đồ vật này là Kỳ Lân chí bảo lưu truyền tới nay, vốn tổng cộng có tám kiện, nhưng trải qua trắc trở của lịch đại Kỳ Lân, hiện tại chỉ còn lại ba kiện, nếu như anh có thể tập hợp toàn bộ tám kiện Kỳ Lân chí bảo, có lẽ anh chính thức nhận được năng lực của Kỳ Lân cũng nói không chừng.

Nội tâm Tề Nhạc có chút ít run rẩy, hắn có thể cảm nhận được ba món đồ vật này có cùng một nhịp thở với bản thân mình, vô cùng rõ ràng, so về lúc trước nhìn thấy Giải Trĩ, khí tức này còn thân thiết hơn nhiều. Phảng phất bản thân chúng là một với hắn vậy.

- Là chúng, không ngờ là chúng.

Giải Trĩ vốn đang lâm vào ngủ say, nhưng hiện giờ đang kích động trong nội tâm của Tề Nhạc.

- Là cái gì?

Tề Nhạc hỏi trong lòng.

Giải Trĩ có chút hấp tấp nói:

- Đây là Kỳ Lân bát trân, ah! Tôi hiểu rồi. Rốt cuộc tôi cũng hiểu vì cái gì Kỳ Lân biết rõ nhân loại không cách nào nhận được phương pháp tu luyện chính thức của Kỳ Lân trong huyết mạch, nhưng lại còn lựa chọn thông qua huyết mạch của mình truyền lại cho nhân loại.

- Cũng bởi vì có Kỳ Lân bát trân mà anh nói hay sao?

Tề Nhạc nghi ngờ nói.

- Đúng, cũng bởi vì có được tám kiện Kỳ Lân chí bảo. Kỳ Lân bát trân không phải là thứ bình thường, kỳ thật chúng chính là một bộ phận của bản thân Kỳ Lân. Chính vì tám kiện chí bảo này, là do tám Kỳ Lân chính thức của thời thượng cổ trước khi chết đi, nương tựa vào thân thể của mình, dùng năng lượng biến ảo thành, ngưng tụ toàn bộ tâm huyết của chúng.

- Tuy không thể giữ lại năng lực vốn có của chúng ở bên trong, nhưng mà, mỗi một kiện trân bảo đều căn cứ vào năng lực khác nhau của Kỳ Lân, có tác dụng không ngờ tới. Giống như người kế thừa huyết mạch Long vừa nói, nếu như tám kiện Kỳ Lân bát trân được một người kế thừa Kỳ Lân đạt được. Như vậy, hắn hoàn toàn có thể dẫn động tám kiện Kỳ Lân bát trân, mở huyền bí trong huyết mạch của mình. Cũng chính là phương pháp sử dụng năng lực, phương pháp dung hợp huyết mạch mà anh nhìn thấy hôm nay.

Tề Nhạc nhíu mày, nói:

- Nói như vậy, Kỳ Lân bát trân với tôi không dùng được? Không phải tôi có thể học tập được các phương pháp đó rồi sao?

Giải Trĩ tức giận nói:

- Đương nhiên không phải như vậy. Mỗi một món Kỳ Lân bát trân đều có tác dụng cực kỳ cường hoành. Nhưng mà, chúng cũng chỉ có ở trong tay Kỳ Lân mới phát huy năng lực chính thức của mình. Anh hôm nay có thể học được phương pháp tu luyện của Kỳ Lân, nhưng thời điểm tu luyện có phát hiện thiếu hụt hay không?

Tề Nhạc ngẩn người, nói:

- Làm sao có thể phát hiện? Tôi chỉ xem một lần, có thể nhớ kỹ một bộ phận là không tồi. Cho dù có chỗ thiếu hụt, cũng phải trong tu luyện mới phát hiện. Nhưng mà, hôm nay thời điểm tôi dụng tâm nhìn, lại phát hiện tại phương pháp tu luyện kỹ xảo cuối cùng, có một bóng mờ rất lớn. Lúc ấy tôi cho rằng kỹ xảo của Kỳ Lân đã chấm dứt, nhưng cái bóng mờ này dừng lại thời gian rất lâu mới biến mất, bây giờ nghĩ lại, có thể chính là thiếu hụt mà anh nói.

Giải Trĩ nói:

- Vậy thì đúng rồi. Những bộ phận bóng mờ kia, rất có thể bảo tồn mấy kỹ năng cường đại nhất của Kỳ Lân. Mà muốn học được những kỹ năng này, nhất định phải dùng Kỳ Lân bát trân dẫn động. Nếu như anh có thể có được Kỳ Lân bát trân, như vậy, anh không chỉ là người thừa kế Kỳ Lân, mà là một Kỳ Lân chính thức. Đến lúc đó, huyết mạch trong cơ thể của anh hoàn toàn thức tỉnh.

- Có được năng lực của Kỳ Lân năm đó, đến không bằng nói là Kỳ Lân có thể biến hóa hình người. Có Kỳ Lân bát trân, anh không còn bị hạn chế trong ba lượt quan sát, có thể càng cẩn thận nghiên cứu năng lực Kỳ Lân, chuyện này rất thiết thực, cũng có thể nhìn thấy mấy đại tuyệt học cuối cùng.

- Mả mẹ nó, có cần phiền toái như vậy hay không?

Tề Nhạc có chút bất mãn.

Giải Trĩ thở dài một tiếng, nói:

- Điểm này anh cũng nên hiểu cho đám Kỳ Lân tiền bối. Anh phải hiểu được, phương pháp tu luyện của Kỳ Lân vào thời kỳ thượng cổ là thượng thừa nhất. Anh cũng nhìn thấy, những chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần các ngươi phải dựa theo Thăng Lân Quyết diễn hóa ra một Thăng Vân Quyết, mới có thể nhanh chóng tăng thực lực của mình lên.

- Nếu như có được toàn bộ phương pháp tu luyện của Kỳ Lân toàn, bọn họ cũng càng cường đại hơn. Điểm này không chỉ có xuất hiện trên người bọn họ, một khi đạt được toàn bộ phương pháp tu luyện của Kỳ Lân, bất luận là một tu luyện giả nào, cũng có thể trong thời gian ngắn biến thành siêu cấp cường giả. Bởi vậy, tổ tiên Kỳ Lân không thể không phòng bị a.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Vậy anh nói cho tôi nghe ba dạng đồ vật này hiện tại có tác dụng gì. Không phải anh nói bản thân chúng có được đặc tính phi thường cường đại sao?

Giải Trĩ nói:

- Đúng, mỗi một món trong Kỳ Lân bát trân đều phi thường cường đại, nhưng mà, chỉ khi tám kiện tề tụ mới có thể hoàn toàn phóng xuất năng lực của chúng. Mà chỉ có ba kiện, tối đa chỉ có thể dẫn phát 30% tác dụng. Trước mắt anh có được ba kiện Kỳ Lân bát trân đã là không tệ, trong đó có một kiện trọng yếu nhất là áo giáp Kỳ Lân màu đỏ. Mà khối lân phiến nằm ở giữa.

- Chính là lân phiến do một vị Hỏa Kỳ Lân cường đại nhất trong Kỳ Lân biến hóa mà thành, có được năng lực dẫn động thiên hỏa của Kỳ Lân. Hơn nữa, còn có rất nhiều năng lực khác. Cụ thể thế nào tôi không rõ lắm, cần nhờ chính anh đi tìm tòi. Nhưng mà, tôi có thể khẳng định là, khối lân phiến màu đỏ có được năng lực phòng hộ, đem như anh đem vân lực quán chú vào đó, nó có thể biến thành áo giáp năng lượng tăng phúc gấp mười lần, bảo hộ thân thể của anh.

- Đương nhiên, đó là tình huống dưới ba vân. Nếu như vượt qua ba vân, nó sẽ biến ảo thành Kỳ Lân hộ giáp, nhưng sẽ kết hợp thành năng lực của anh, vân lực của anh mạnh bao nhiêu, phòng ngự của nó sẽ mạnh bấy nhiêu, hơn nữa, vân lực của anh phải duy trì nó. Nếu như anh có thể đạt tới thực lực cường đại như vị tiền bối Hỏa Kỳ Lân trước kia, như vậy, anh có thể sử dụng năng lực của nó vĩnh viễn. Kỳ Lân Hồng Giáp này còn có tên gọi khác là Kỳ Lân Xích, là Kỳ Lân trân bảo có năng lực phòng ngự mạnh nhất.

Tề Nhạc mừng rỡ trong lòng, nói:

- Nếu như tôi có nó, chẳng phải biến thành Tiểu Cường?

Giải Trĩ lăng thoáng một phát, nói:

- Tiểu Cường là cái gì?

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Không phải là con gián sao? Chẳng lẽ anh không biết sinh vật này à?

Giải Trĩ nói:

- Đương nhiên tôi biết rõ. Con gián là một trong những sinh vật thượng cổ tồn tại tới bây giờ, tuy chúng không mạng mẽ, nhưng mà, thời gian chúng xuất hiện còn sớm hơn cả thần thú, hung thú, cho tới bây giờ vẫn còn tồn tại, trường thịnh không suy, có được sinh mệnh lực rất mạnh. Anh ví von như vậy rất phù hợp. Nhưng mà, có một điểm tôi phải nhắc nhở anh, dùng lực lượng ít ỏi của anh bây giờ, sử dụng Kỳ Lân Xích tối đa chỉ ba giây mà thôi.

*****

- Cái gì? Chỉ có ba giây? Anh không nói sai chứ.

Tề Nhạc nghe xong lời này, lập tức từ trong trạng thái hưng phấn biến thành thất vọng.

Giải Trĩ buồn cười nói:

- Anh cho rằng năng lực tăng phúc gấp mười lần là cho không à! Tuy đó là năng lượng của Kỳ Lân Xích, nhưng mà, cũng phải căn cứ vào năng lực của anh. Anh ít nhất phải có năng lượng dẫn động Kỳ Lân Xích mới có khả năng mượn năng lực phòng ngự của nó. Với tình huống của anh bây giờ, tôi nói có thể duy trì ba giây là xem trọng anh rồi.

- Nhưng mà, anh không nên xem thường thời gian ba giây này. Sống chết trước mắt, có đôi khi một giây cũng vô cùng trọng yếu. Anh ngẫm lại, nếu có người dùng mũi tên bắn anh, từ khi bắn ra tới bắn trúng, cần bao nhiêu thời gian? Ít nhất trong khoảnh khắc đó, Kỳ Lân Xích có thể giúp anh ngăn cản công kích của địch nhân, chẳng lẽ không phải là chí bảo sao? Huống chi, Kỳ Lân Xích còn có rất nhiều huyền bí khác. Cái này phải do anh đào móc.

Tề Nhạc nói:

- Còn hai món khác? Lại có năng lực gì?

Giải Trĩ nói:

- Quả cầu bên phải kia là món duy nhất trong Kỳ Lân bát trân không có được lực phòng ngự, cũng không có năng lực công kích. Nhưng anh ngàn vạn không nên xem thường no. Nó trong Kỳ Lân bát trân, bài danh của nó thứ tư, tên là Kỳ Lân Châu. Tuy không có năng lực công kích và phòng ngự, nhưng là chí bảo phụ trợ tu luyện. Đây là do vị Tứ Vân Kỳ Lân yếu nhất năm đó biến ảo mà thành. Điểm này nó cũng giống như anh, chỉ có điều, hắn không có may mắn như anh. Anh là Tứ Vân Mặc Kỳ Lân, mà hắn chỉ là Tứ Vân Kỳ Lân, chênh lệch một chút như vậy, nhưng khác biệt thật lớn.

- Tuy hắn cũng có bốn loại năng lực, nhưng không có thân thể cường hoành như anh. Lúc ấy, nếu như cho hắn thêm thời gian một năm, có lẽ hắn thực sự sẽ trở thành Kỳ Lân mạnh nhất từ trước tới nay. Một khi hắn đem bốn loại năng lực tu luyện tới cực chí, thì không có sinh vật gì địch nổi. Đáng tiếc, đám địch nhân kia không cho hắn cơ hội này. Tứ Vân Kỳ Lân mặc dù có khả năng trở nên cường đại, nhưng bởi vì phân tâm bốn phía, tu luyện cũng khó khăn nhất. Làm hạn chế tu luyện của nó, mà lần phát sinh thánh chiến.

- Cuối cùng các thần thú tuy đánh bại hung thú, đáng tiếc, vị Tứ Vân Kỳ Lân này vào lúc nguy hiểm trước mắt sử dụng chung cực Kỳ Lân Tí, miểu sát hai hung thú mạnh nhất của đối thủ, mất đi tính mạng của mình. Hắn trước khi chết, đã biến ảo thành khỏa Kỳ Lân Châu, lúc ấy, không có ai hiểu rõ tác dụng của Kỳ Lân Châu. Thẳng đến thật lâu sau, một vị Kỳ Lân bình thường vô tình ý đạt khỏa Kỳ Lân Châu này, cũng bằng vào nó trong ba trăm năm có được toàn bộ năng lực của Kỳ Lân, đám cự thú mới hiểu được, khỏa Kỳ Lân Châu này có tác dụng phụ trợ tu luyện.

- Bởi vì vị tiền bối Kỳ Lân kia chết đi chính là Tứ Vân Kỳ Lân, bởi vậy, bất luận là Kỳ Lân gì, thì khỏa Kỳ Lân Châu cũng có tác dụng phụ trợ tu luyện. Nó xuất hiện, cũng làm địa vị của Kỳ Lân nhất tộc trong số thần thú càng thêm vững chắc. Cũng bởi vì có nó, mới khiến năng lực Kỳ Lân tăng lên càng thêm biến thái. Cho nên, tuy Kỳ Lân Châu bài danh thấp hơn Kỳ Lân Xích một bậc, nhưng nó có tác dụng cực lớn với anh.

Lúc này đây, Tề Nhạc cũng không có bởi vì biết được Kỳ Lân Châu mà sinh ra cảm giác vui sướng, nhìn trân bảo trước mặt có bốn màu luân chuyển, trong lòng của hắn đột nhiên xuất hiện cảm giác bi thương. Hắn giống như nhìn thấy vị Tứ Vân Kỳ Lân kia, cảm nhận thần sắc không cam lòng sâu sắc của hắn trước khi chết. Đúng vậy!

Bản thân mình là Tứ Vân Kỳ Lân, bị Trát Cách Lỗ đại sư và các chiến sĩ cầm tinh xem là phế vật. Hắn trước kia, cũng không phải bởi vì tu luyện cực khổ mà buồn phiền hay sao? Cũng chính vì như thế, hắn mới dùng sinh mệnh cuối cùng của mình ngưng kết thành Kỳ Lân Châu. Kính dâng chính mình, mang tới cơ hội cho tộc nhân.

Tiền bối, ngài yên tâm đi, bất luận như thế nào, tôi cũng phải sử dụng nó thật tốt, tuyệt đối không vì Tứ Vân Kỳ Lân tu luyện khó khăn mà nhục nhã. Có lẽ cảm nhận được tâm tình của Tề Nhạc, đột nhiên hào quang lập lòe trên Kỳ Lân Châu sáng bóng lên, mặc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng Tề Nhạc lại cảm nhận được một cảm giác thân thiết và quan tâm, bi thương cũng theo đó mà biến mất.

- Tề Nhạc, anh biết không? Trong lịch sử Tứ Vân Kỳ Lân xuất hiện, anh là người thứ hai. Tiến bối ngưng kết thành khỏa Kỳ Lân Châu là đầu tiên. Điểm này, Thiên Dẫn kia cũng không biết. Dù sao, chuyện này đã qua thời gian quá dài. Với tư cách vương giả Giải Trĩ nhất tộc, ta sống hơn ba nghìn năm, năng lực bản thân rất mạnh. Vốn, tôi không muốn trở thành bóng dáng của Kỳ Lân.

- Tuy anh là Kỳ Lân Vương, nhưng dù sao anh quá yếu ớt, cho dù phải trở thành bóng dáng của anh, tôi cũng hy vọng anh trở nên cường đại hơn. Nhưng mà, sau khi tôi biết rõ anh là Tứ Vân Kỳ Lân, đồng thời còn là Tứ Vân Mặc Kỳ Lân, tôi không chút do dự. Tôi hy vọng sẽ ở cùng với Tứ Vân Mặc Kỳ Lân đầu tiên, khai sáng cục diện mới. Cường giả luôn hy vọng phụ thuộc vào người mạnh hơn. Tuy anh bây giờ không đủ cường đại. Nhưng mà, tiềm lực của anh không ai có thể sánh bằng được.

Tề Nhạc nói:

- Đây chính là Kỳ Lân Châu, có phải tốc độ tu luyện Thăng Lân Quyết của tôi sẽ gia tăng nhanh hơn một chút không?

Giải Trĩ nói:

- Đó là đương nhiên, chỗ tốt của Kỳ Lân Châu rất nhiều, bỏi vì anh có được thuộc tính giống như vị tiền bối trước kia, sau khi bốn loại năng lực này ngưng kết lại, trong Kỳ Lân Châu sẽ cấu thành không gian đặc thù, tuy không gian này không tính là lớn, nhưng trong đó lại không giống bên ngoài, chỉ cần anh có thể câu thông với Kỳ Lân Châu, là có thể sử dụng được không gian này, đem đồ vật của mình chứa đựng ở bên trong, bởi vì hoàn cảnh tự nhiên trong đó, bởi vậy, cho dù có chứa đựng sinh vật cũng không sao cả.

- Về phần không gian lớn nhỏ, phải xem vân lực của anh cường đại thế nào. Có lẽ, không gian Kỳ Lân Châu là vô cùng lớn cũng không nói trước được. Về phần tu luyện, anh chỉ cần mang nó trên người của mình, năng lượng vốn có của Kỳ Lân Châu sẽ trợ giúp anh tu luyện. Những điều này tôi nghe các Giải Trĩ tiền bối nói lại, cụ thể có phải hay không, tôi cũng không cách nào xác định.

Tề Nhạc nói:

- Tôi minh bạch. Kỳ Lân bát trân này rốt cuộc có diệu dụng và mạnh thế nào, chủ yếu vẫn phải xem năng lực của mình. Năng lực tôi càng mạnh, chúng có khả năng phát huy công hiệu càng lớn, vậy bộ y phục này là thế nào?

Giải Trĩ nói:

- Đây không phải là y phục, mà là một kiện áo choàng. Vào thời kỳ thượng cổ, bởi vì ánh mặt trời mạnh hơn hiện giờ rất nhiều, cho nên phần lớn nhân loại khi đó phải mặc một cái áo choàng, bởi vậy, nó có tên là Kỳ Lân Ẩn, trong bát trân nó có bộ dáng thích hợp với nhân loại nhất.

- Kỳ Lân Ẩn? Cái tên nghe có chút cổ quái, nó xếp hạng thứ mấy trong Kỳ Lân bát trân?

Vừa nói, ánh mắt Tề Nhạc nhìn vào cái áo choàng màu đỏ sậm trên bàn.

*****

Giải Trĩ nói:

- Trong Kỳ Lân bát trân, Kỳ Lân Ẩn bài danh thứ tám, chính là kỳ trân cuối cùng, tuy nó thứ hạng thấp nhất. Nhưng anh ngàn vạn lần không nên xem thường nó, đối với anh mà nói, Kỳ Lân Ẩn hiện tại có tác dụng vô cùng lớn. Trong Kỳ Lân bát trân, trừ Kỳ Lân Châu ra, bảy kiện phần lớn là có quan hệ tới công kích, phòng ngự. Mà cái Kỳ Lân Ẩn là kiện phòng ngự.

Trải qua Giải Trĩ giới thiệu một phen, Tề Nhạc đã hiểu rõ về Kỳ Lân bát trân này rồi, vội vàng nói:

- Nói như vậy, Kỳ Lân Ẩn là màu đỏ sậm, hắn là một vị tiền bối Hỏa Kỳ Lân lưu lại.

Giải Trĩ ngừng một cái, sau nửa ngày, mới phát ra tiếng thở dài trầm thấp.

- Không, không phải. Sở dĩ Kỳ Lân Ẩn trân quý, cũng có thể trở một trong bát trân, là vì nó đến từ một vị tiền bối Hắc Kỳ Lân.

Tề Nhạc ngẩn người,

- Hắc Kỳ Lân? Chẳng lẽ là hỏa thuộc tính Hắc Kỳ Lân sao?

Giải Trĩ nói:

- Không, theo truyền thừa của tôi, vị Hắc Kỳ Lân kia có thuộc tính là lôi, mà không phải hỏa. Mà sở dĩ Kỳ Lân Ẩn có màu đỏ sậm, cũng không phải vì nguyên nhân thuộc tính nó. Bản thân Kỳ Lân có lân giáp, bên ngoài lân giáp là bộ lông kim, ngân hai màu, mà Hắc Kỳ Lân chính là màu đen. Cái Kỳ Lân Ẩn này không phải lân giáp, nhìn nó giống như vải vóc, kỳ thật, nó là da của vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia trước khi chết ngưng tụ tinh lực mà thành.

Nói đến đây, trong âm thanh Giải Trĩ tràn ngập bi ai. Với tư cách tùy tùng của Kỳ Lân, Giải Trĩ có cảm tình với Hắc Kỳ Lân là sâu nhất.

Tề Nhạc lúc này không có đưa ra nghi vấn, bởi vì hắn cảm giác được bi thương trong nội tâm của Giải Trĩ, chỉ lẳng lặng đợi nó nói tiếp.

- Vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia, đã từng là tội nhân của Kỳ Lân nhất tộc, bởi vì nguyên nhân do hắn, suýt nữa làm cho Kỳ Lân nhất tộc lâm vào hủy diệt. Kỳ Lân tuy cường đại, nhưng mà, trên người mỗi một vị Kỳ Lân, đều có nhược điểm trí mạng. Mà nhược điểm của mỗi vị Kỳ Lân vô cùng ẩn khuất, có xuất hiện ở phòng ngự, có xuất hiện trên công kích, có người nằm ở tính cách.

- Nhược điểm của Kỳ Lân, chính là bí mật trân quý nhất của Kỳ Lân, cho dù là đồng bạn cũng rất khó biết rõ. Mà vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia, chính là Kỳ Lân được sủng ái nhất trong bảy vị, bởi vì sáu vị Kỳ Lân còn lại theo thứ tự là cha mẹ, tổ phụ, tổ mẫu cùng với hai thúc thúc, hắn có thể nói là thiên chi kiêu tử của Kỳ Lân nhất tộc, bởi vậy, bí mật quý giá nhất của Kỳ Lân đối với hắn mà nói không phải là bí mật.

- Hắn cũng không hổ thẹn kiêu ngạo của mọi người, bốn trăm năm mươi năm ngắn ngủi, liền trở thành cường giả trong Kỳ Lân nhất tộc. Nhưng mà, về sau hắn phạm sai lầm, sai lầm ảnh hưởng toàn bộ Kỳ Lân nhất tộc, cũng vì nguyên nhân này, khiến cho số lượng của Kỳ Lân bảo trì bảy đến mười vị lại biến thành không vượt qua ba vị.

Tề Nhạc chấn động trong lòng, nói:

- Chẳng lẽ hắn phản Kỳ Lân nhất tộc, đầu nhập vào hung thú sao?

- Không, Kỳ Lân nhất tộc chẳng những là vương giả trong thần thú, đồng thời cũng cao ngạo nhất, là dân tộc chính trực nhất trong thượng cổ thần thú. Nhưng mà, anh còn nhớ rõ tôi từng nói qua không, Kỳ Lân nhất tộc đều phong lưu? Vị tiền bối Hắc Kỳ Lân này phạm sai lầm trên người nữ nhân.

- Hắn không thể kiềm chế yêu mến một hung thú không thể không nói, vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia yêu mến Cửu Vĩ Hồ xuất sắc nhất trong hung thú, nàng tuyệt sắc và vũ mị, bất luận thần thú nào cũng không so sánh được. Bởi vì mục tiêu của tiền bối Hắc Kỳ Lân này đều tập trung vào tu luyện, cho nên không hiểu nhiều về ngoại giới, cho nên, lúc hắn biết rõ thân phận chân thực của Cửu Vĩ Hồ kia, đã quá muộn.

Giải Trĩ không có tiếp tục nói nữa, nhưng Tề Nhạc cũng đã rõ, Cửu Vĩ Hồ bán đứng Hắc Kỳ Lân, đem tất cả nhược điểm của bảy vị Kỳ Lân nhất tộc kia nói cho phe thượng cổ hung thú, khiến Kỳ Lân nhất tộc bị đả kích mang tính hủy diệt, cũng vì nguyên nhân này, vị tiến bối Hắc Kỳ Lân kia trở thành tội nhân của Kỳ Lân nhất tộc. Tề Nhạc vừa nghĩ, càng hiểu rõ suy nghĩ của Giải Trĩ.

- Anh phán đoán trên cơ bản là chính xác, nhưng mà, ngươi lại xem nhẹ một điểm. Hắc Kỳ Lân với tư cách vương giả trong Kỳ Lân được sủng ái nhất, vị tiền bối kia là nhân tài xuất sắc nhất trong thần thú, bất luận ngoại hình hay thực lực, đều là nhân tài hiếm có của thần thú, tuy Cửu Vĩ Hồ bán đứng hắn, tuy khiến Kỳ Lân nhất tộc bị đả kích cực lớn, nhưng mà, Cửu Vĩ Hồ thực sự thật yêu mến tiền bối Hắc Kỳ Lân. Chính vì như thế, mới dẫn một bi kịch, tạo thành Kỳ Lân Ẩn.

Tề Nhạc có chút mờ mịt, nhìn qua Kỳ Lân Ẩn có màu đỏ sậm, giống như biến thành một con sông máu hiện ra trước mặt của hắn.

Giải Trĩ tiếp tục nói:

- Thời điểm tiền bối Hắc Kỳ Lân kia phát hiện mình bị lừa, thượng cổ hung thú đã tập trung toàn bộ thực lực đánh lén Kỳ Lân nhất tộc, lúc ấy, tổ phụ, tổ mẫu của Hắc Kỳ Lân cùng với cha mẹ, toàn bộ bị thượng cổ hung thú hi sinh mấy hung thú vạn năm làm đại giá. Thậm chí chỉ có cha của Hắc Kỳ Lân kịp thời phóng xuấ tinh hoa Kỳ Lân Tí của mình ra.

- Mà đổi được ba vị tiền bối Kỳ Lân, chết đi thật uổng phí. Khi đó, tiền bối Hắc Kỳ Lân lâm vào trong điên cuồng, hắn thật sự quá yêu Cửu Vĩ Hồ, hắn thật sự không muốn tin tưởng đây là sự thật. Nhưng mà, sự thật bày ở trước mắt, hắn không thừa nhận không được. Quay mắt nhìn sự hoài nghi của các thần thú, quay mắt nhìn thân nhân chết thảm, tinh thần của hắn suýt nữa sụp đổ.

- Vì báo thù cho thân thân, sau khi biết rõ chân tướng, hắn dẫn theo đại quân thần thú giết vào tận hang ổ của hung thú. Rốt cục, sau khi chém giết vô số hung thú, rốt cuộc hắn cũng nhìn thấy Cửu Vĩ Hồ mà mình âu yếm. Thời điểm đó, Cửu Vĩ Hồ khóc, nàng chỉ cầu tiền bối Hắc Kỳ Lân giết chết mình, thì ra khi đó, Cửu Vĩ Hồ thổ lộ tiếng lòng của mình.

- Tiền bối Hắc Kỳ Lân nghe lời này của Cửu Vĩ Hồ, đôi mắt đen của hắn từ đen chuyển sang đỏ, lòng hắn tuy loạn, tinh thần của hắn hoàn toàn sụp đổ, nhưng mà, sau một khắc này hắn hoàn toàn thanh tỉnh. Ngay sau đó, hắn quay người nhìn vào ba thượng cổ hung thú mạnh nhất, không chút do dự phóng thích Kỳ Lân Tí của mình, phóng thích toàn bộ tính mạng tinh hoa của bản thân.

- Ah!

Tề Nhạc kinh hô một tiếng, hắn phát hiện thân thể của mình như sôi trào lên, toàn thân không khỏi run nhè nhẹ, dường như hắn nhìn thấy toàn bộ tình cảnh diễn ra khi đó, nhìn thấy Hắc Kỳ Lân bị chúng bạn xa lánh, cảm nhận được thống khổ và bi ai của hắn. Là ai sai? Hắc Kỳ Lân sai sao? Hắn truy cầu tình yêu của mình, bởi vì yêu quá sâu mới sai. Cửu Vĩ Hồ sai sao? Không, từ góc độ tộc nhân của nàng mà nhìn, nàng cũng không sai. Nhưng mà, bi kịch vẫn hình thành, nhưng mà, thời điểm này, trong nội tâm Tề Nhạc vẫn bảo tồn một tia hy vọng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)