Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 224

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 224: Kỳ Lân chung cực kỹ năng chi Kỳ Lân đồng hóa
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


- Lạnh sao? Lạnh vẫn còn ở phía sau.

Tề Nhạc cười hắc hắc, đột nhiên thân thể lướt tới sát bên cạnh Yến Tiểu Ất. Ngay sau đó, Yến Tiểu Ất chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ truyền tới, thân thể hắn không bị khống chế như là đạn pháo từ trong động quật bay ra ngoài. Phù phù một tiếng ngã vào Hàn Băng Đống Tuyền. Hắn bởi vì kinh hãi mà phát ra kêu thảm thiết, nhưng chỉ mới phát ra một nửa thì ngưng lại.

Trên người Tề Nhạc tản mát ra một tầng khí tức rét lạnh:

- Tốt rồi, các người muốn để cho ta động thủ hay là tự mình nhảy xuống đây?

Hồ Quang hỏi:

- Lão đại, phía dưới là cái gì?

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Hàn tuyền.

- Hả? Anh muốn tụi em chết cóng sao?! Đánh chết cũng không đi.

Hồ Quang kiên định nói.

Tề Nhạc bình tĩnh nhưng có chút tà dị nói:

- Đánh chết cũng không đi? Vậy có phải đánh không chết sẽ đi, mau đi xuống cho ta.

Khí tức năng lượng khổng lồ không hề báo hiệu bành trướng trong hầm băng nhỏ hẹp chớp liên tục khiến hắn không có khả năng trốn. Thực lực Hồ Quang tuy rằng không kém, nhưng so sánh với Tề Nhạc vẫn là kém quá xa, chỉ một cái nháy mắt, thân thể của Hồ Quang đã bị năng lượng khổng lồ của Tề Nhạc quăng đi ra ngoài. Đồng dạng hét thảm một tiếng.

Khí tức Tề Nhạc chuyển hướng các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác, kỳ thật mọi người cũng đều biết. Hắn tuyệt đối không có khả năng hại mình, lúc này nhiệt độ quá thấp, nếu như còn ngâm ở trong nước, không phải sẽ bị đông cứng sao?

Minh Minh nhìn Tề Nhạc nói:

- Tự em xuống đó.

Đối với lão công của mình, đương nhiên phải ủng hộ hết lòng. Vì thế, nàng là người đầu tiên chủ động nhảy xuống, đã có Minh Minh dẫn đầu, Thương Băng cùng Thực Vật Hồn cũng trước sau nhảy xuống.

Hãn Mã thở dài một hơi nói:

- Ta cũng vậy, chẳng lẽ nam nhân lại không bằng nữ nhân sao?

Có lẽ là bởi vì bị những lời này của hắn kích thích, không đợi Tề Nhạc phí sức, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đã nhảy vào trong Hàn Băng Đống Tuyền.

Mười phút rất nhanh đã trôi qua, Tề Nhạc thậm chí không có nhìn vào trong Hàn Băng Đống Tuyền. Hắn đứng ở cửa động lẳng lặng cùng đợi, từng Sinh Tiếu đội viên từ phía trên trượt xuống đều được một cỗ năng lượng tự nhiên ôn hòa tràn ngập trong phổi. Sau một khắc, thân hình của đám người đã bị Tề Nhạc ném vào trong Hàn Băng Đống Tuyền.

Như Nguyệt là người cuối cùng nhảy xuống, trong Hàn Băng Đống Tuyền vẫn không hề có bất kỳ tiếng động nào.

- Bên trên không còn ai nữa. Tề Nhạc, đây là nơi nào?

Như Nguyệt có chút ít tò mò hỏi.

Tề Nhạc nói:

- Đây là một chỗ tu luyện vô cùng tốt. Một tháng trước đó chuẩn bị là vì hôm nay, chỉ khi cường độ thân thể mọi người đạt đến trình độ nhất định mới có thể tới nơi này hấp thu Thiên Địa chi tinh khí. Tốt rồi, em cũng đi xuống đi. Kiên nhẫn một chút, tuy rằng rất lạnh, nhưng mà ngươi mới có thể cảm giác được. Phần tử năng lượng cực kỳ thuần hậu hơn nữa là không có bất kỳ thuộc tính nào, rét lạnh cũng không cách nào che dấu linh tính của thiên địa tinh khí.

Như Nguyệt đáp ứng một tiếng, cuối cùng nhảy vào bên trong Hàn Băng Đống Tuyền. Như Nguyệt đi xuống, Tề Nhạc cũng theo sau nàng chui ra cửa động. Bất quá thân thể của hắn cũng không có rơi xuống, mà là phiêu phù ở giữa không trung. Từ khi hắn rời khỏi thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú. Hắc Bạch song long vẫn ở tại chỗ này tu luyện, năng lượng bí mật tại đây là do Hắc Bạch song long nói cho hắn biết. Trước khi lựa chọn đến Côn Lôn Sơn mạch hạ trại tập huấn, Tề Nhạc làm như vậy là để có thể làm cho tất cả mọi người ở trong hoàn cảnh phức tạp mà khó khăn rèn luyện bản thân, nhưng lúc hắn nghe Hắc Bạch song long nói năng lượng bên trong Hàn Băng Đống Tuyền thì lập tức liền có ý nghĩ khác. Trải qua mấy ngày tự hỏi, hắn đã nghĩ tới một phương pháp xử lý có thể thực hiện. Mãi cho đến hôm nay. Khi thân thể các đội viên mười hai tiểu đội Sinh Tiếu đã đủ để ứng phó đây hết thảy thì Tề Nhạc mới đưa họ tới nơi này.

Phiêu phù ở phía trên Hàn Băng Đống Tuyền, Tề Nhạc rõ ràng chứng kiến. Mỗi một tên đội viên Sinh Tiếu tiến vào Hàn Băng Đống Tuyền hiện tại cũng im im lặng lặng phiêu phù ở trên mặt băng hồ, sắc mặt đã sớm bị đông cứng trở thành màu xanh trắng. Phải biết, nước tại đây mặc dù không có ngưng kết thành băng, nhưng nhiệt độ còn lạnh hơn băng rất nhiều... Dưới tình huống trước đó leo núi tiêu hao không ít năng lượng, lúc này ở băng trong hồ còn có thể bảo trì thanh tỉnh cũng chỉ có vài Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cấp bậc năm vân trở lên. Bất quá, đám người vì có thể dùng toàn lực chống cự rét lạnh chung quanh cũng vẫn xanh mặt ở chỗ đó, ai cũng nói không ra lời. Ngoại trừ Như Nguyệt cùng Minh Minh nhìn Tề Nhạc không thay đổi những người khác mang theo vài phần thần sắc cầu khẩn.

Tề Nhạc không để ý đến đám người, phiêu phù ở giữa không trung, tinh thần lực cùng Vân Lực đồng thời luật động, vốn là quang mang màu xanh chiếu sáng không gian hắc ám này, ngay sau đó, là tím, hồng, lam tam sắc quang mang. Nhất là lam sắc quang mang tại địa phương tràn đầy thủy thuộc tính năng lượng phần tử phát huy ra tác dụng của nó khiến cho thời điểm Tề Nhạc điều động thủy vân lực trở nên càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Lục sắc quang điểm nhàn nhạt từ bên ngoài thân Tề Nhạc hiện ra ưng kết thành nguyên một đám quả cầu ánh sáng màu xanh lá phiêu phù ở chung quanh thân thể của hắn. ước chừng chỉ có năm phút đồng hồ thời gian, Tề Nhạc đã đem năng lượng tự nhiên trong cơ thể vượt qua hai phần ba phóng xuất ra bên ngoài cơ thể, nương tựa theo tinh thần lực khống chế chung quanh thân thể của mình. Từng cái tự nhiên năng lượng tạo thành quả cầu ánh sáng đều có một sợi tơ tinh thần lực vô hình dẫn dắt ngưng kết mà thành, quang mang nhàn nhạt lập loè, ánh sáng âm u màu xanh lá khiến cho Tề Nhạc nhìn bề ngoài có vài phần sắc thái quỷ dị.

- Lên!!!

Tề Nhạc đột nhiên hét lớn một tiếng, Vân Lực bốn màu lúc trước phát ra lập tức trở nên cường thịnh. Mà năng lượng tự nhiên ngưng kết thành quả cầu ánh sáng giống như phiêu phù ở trong hải dương bốn màu khổng lồ. Kỳ Lân hư ảnh từ sau lưng của hắn bay lên trời, thân thể Hắc Kỳ Lân chân đạp bốn màu tường vân, đỉnh đầu quấn quanh ngân hắc một sừng cao cao giơ lên bộc phát ra từng đạo quang mang lóng lánh, khí tức Kỳ Lân trong khoảnh khắc tràn ngập toàn bộ động quật.

Tiếng nói trầm thấp của Tề Nhạc trong không gian:

- Dùng tự nhiên chi lực làm dẫn, dùng Kỳ Lân huyết mạch làm nguồn suối, khí tức của Viễn Cổ Kỳ Lân bộc phát trong sự rung động của tánh mạng.

Hai mắt biến thành màu đỏ lập tức biến thành màu bạc, mà năng lượng Kỳ Lân bổn nguyên cũng bỗng nhiên cường thịnh không hề giữ lại bị hắn phóng xuất ra bên ngoài cơ thể. Khí tức năng lượng khổng lồ trên không trung không ngừng biến hóa. Năng lượng tự nhiên tạo thành quả cầu ánh sáng dưới tác dụng của năng lượng khổng lồ bắt đầu cùng năng lượng bản thân Tề Nhạc ngưng kết cùng một chỗ, Kỳ Lân năng lượng như là dây lụa kết nối lấy chúng, bay xuống bên dưới.

*****

Từng cái quả cầu ánh sáng ngưng kết năng lượng tự nhiên chuẩn xác đánh vào một người trong nước. Nhất thời thân thể các thành viên mười hai tiểu đội Sinh Tiếu trong nước bị phủ lên trở thành màu xanh lá.

Sau một khắc ngân sắc quang mang trong mắt Tề Nhạc trở nên càng thêm cường thịnh. Ngân quang mắt trái dần dần chuyển hóa thành màu đen. Một màu tối sầm tràn đầy khí tức tà dị, năng lượng khổng lồ cũng tại lúc này hoàn toàn phóng thích. Lực lượng của Kỳ Lân bổn nguyên phóng thích thật lớn như thế làm cho sắc mặt Tề Nhạc nhìn bề ngoài có chút tái nhợt.

Dừng lại một chút, Tề Nhạc giơ cánh tay phải của chính mình lên, năm đạo huyết quang đồng thời từ năm ngón tay trong tay phải của hắn phá ra, huyết dịch trong không khí nhanh chóng ngưng tụ cùng một chỗ tạo thành một quả cầu ánh sáng huyết hồng, quả cầu ánh sáng phiêu phù ở trước ngực Tề Nhạc tương đối cùng Kỳ Lân Châu.

- Lâm binh đấu giả giai trận liệt tại tiền, dùng huyết dịch của Kỳ Lân làm nguồn suối, Viễn Cổ Kỳ Lân chi lực! Ta dùng danh nghĩa của Hắc Kỳ Lân triệu hoán ngươi, phóng xuất ra huyết mạch Kỳ Lân chúc phúc cho những sinh vật trước mắt.

Năng lượng Kỳ Lân kết nối lấy phía dưới hơn một trăm người nhiều hơn một quang vựng màu bạc, mà huyết châu ngưng tụ trước người Tề Nhạc bắt đầu hòa tan ra. Khi từng sợi huyết quang truyền đi ra ngoài, theo những sợi tơ truyền vào trong cơ thể mỗi người. Tất cả mọi người ở trong nước tại thời khắc này run rẩy lên kịch liệt thân thể, tựa hồ đng chịu thống khổ cực lớn. Mà toàn bộ mặt nước của Hàn Băng Đống Tuyền cũng như sôi trào, dao động rất nhanh.

Mà Tề Nhạc trở nên có chút ngưng trọng, hắn bình tĩnh nhìn chăm chú hết thảy quá trình ở phía dưới, hét lớn một tiếng:

- Kỳ Lân hàng phúc tứ vân phân.

Vân Lực bốn màu đồng thời phân tán ra chung quanh, mỗi người dưới nước đều dựa theo thuộc tính bất đồng đã nhận được Vân Lực Kỳ Lân ủng hộ, dưới tác dụng của Vân Lực Kỳ Lân, năng lượng tinh khiết bên trong bên trong Hàn Băng Đống Tuyền cũng tùy theo bị dẫn phát. Một tầng hơi nước nhàn nhạt sôi trào bay lên trời, sáp nhập vào thân thể mỗi người, trong quá trình chút ít hơi nước dung hợp cũng đem đại lượng năng lượng truyền vào trong cơ thể của bọn họ. Dưới tác dụng của năng lượng tự nhiên Tề Nhạc phát ra cùng năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân, thân thể mỗi người đều rất nhanh hấp thu những năng lượng từ bên ngoài tràn vào, hơn nữa đem những năng lượng này rất nhanh chuyển hóa thành năng lượng của bản thân.

Tề Nhạc muốn làm rất đơn giản chính là dùng lực lượng của hắn làm môi giới. Trợ giúp các thành viên mười hai tiểu đội Sinh Tiếu hấp thu năng lượng khổng lồ ngưng kết không biết bao nhiêu năm ở nơi này. Nếu như không có Tự Nhiên Chi Nguyên là không thể nào thực hiện mục tiêu này, đồng thời, nếu như không có năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân, nếu như không phải hắn có tứ thuộc tính Vân Lực có thể phù hợp biến hóa bất đồng của mỗi người ở đây thì không thể nào làm được. Cùng lúc đó, Tề Nhạc cũng thi triển ra một trong chung cực kỹ năng của Kỳ Lân, đó chính là Kỳ Lân đồng hóa.

Kỹ năng Kỳ Lân đồng hóa này là do Trát Cách Lỗ giao cho Tề Nhạc. Với tư cách là một trong những chung cực kỹ năng của Kỳ Lân, mặc dù không có bất luận năng lực công kích cùng phòng ngự nhưng trong phạm vi năng lực có thể giao phó năng lượng Kỳ Lân cho từng sinh vật. Mà đến tột cùng giao phó một ít chủng loại năng lực như thế nào thì phải do Kỳ Lân Kỳ Lân quyết định. Mỗi một vị Kỳ Lân đều có thể sử dụng Kỳ Lân đồng hóa, nhưng tựa như Tề Nhạc lúc trước dùng đồng sanh cộng tử lĩnh vực hàng phục Ngưu Ma Vương thì trong cả đời Kỳ Lân chỉ có thể sử dụng kỹ năng này một lần.

Mà Tề Nhạc lúc đó đã dùng rồi, một trong năng lực bổn nguyên của Kỳ Lân Kỳ Lân Thần Hàng. Đúng vậy, đúng là Kỳ Lân Thần Hàng.

Lực lượng một người cuối cùng vẫn có hạn, sau khi học xong năng lực này, Tề Nhạc nhớ tới ban đầu ở thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú gặp được các tộc nhân loại theo lời Cự Thú đồng bọn. Muốn đạt được Cự Thú đồng bọn không thể nghi ngờ là phi thường khó khăn cùng nguy hiểm. Nhưng mà, nếu có Kỳ Lân Thần Hàng năng lực bổn nguyên của Kỳ Lân thì hết thảy trở nên đơn giản hơn rồi.

Tề Nhạc cũng bởi vì lần đồng hóa này mà Kỳ Lân Thần Hàng của chính hắn giảm bớt một lần, may mắn hắn phát hiện trong người chỉ có một Ngưu Ma Vương, Kỳ Lân Thần Hàng cũng còn có thể tái sử dụng một lần.

Quy mô dụng Kỳ Lân đồng hóa lớn như thế trong lịch sử toàn bộ Kỳ Lân là lần đầu tiên. Coi như là Mặc Hỏa cũng không dám làm như thế, dù sao thì năng lượng Kỳ Lân bổn nguyên có thể nói là chỗ căn bản của Kỳ Lân, một khi quá độ phóng thích, ảnh hưởng đối với bản thân Kỳ Lân không thể đánh giá. Nhưng mà, Tề Nhạc dù sao bất đồng, hắn là Tứ Tường Vân Hắc Kỳ Lân, những Kỳ Lân khác không thể so với hắn. Bổn nguyên năng lượng vốn có của hắn chẳng những phi thường quái dị, hơn nữa cũng rất khổng lồ. Vì có thể tăng lên thực lực của mười hai tiểu đội Sinh Tiếu, hắn suy đi nghĩ lại vẫn cảm thấy quyết định làm như vậy. Mà ở Hàn Băng Đống Tuyền có năng lượng trung tính khổng lồ làm hậu thuẫn, cũng làm giảm tiêu hao của bản thân tới mức độ thấp nhất.

Năng lượng khổng lồ không ngừng truyền thâu khiến thân thể đội viên Sinh Tiếu run rẩy, lúc này đây, đám người không chỉ thân thể nhận được cải tạo thật lớn, mà đồng thời năng lượng trong cơ thể cũng đang không ngừng hấp thu và cường hóa.

Chỉ cần là người sẽ có tư tâm. Tề Nhạc cũng không ngoại lệ. Tuy rằng đồng dạng là xúc tiến năng lượng tăng trưởng, nhưng mà, trong quá trình xúc tiến, hắn đem tâm tư đặt ở trên người Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Dù sao, Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ mới là căn bản. Mà thành viên khác của mười hai tiểu đội Sinh Tiếu chẳng qua là đến từ tứ đại gia tộc mà thôi. Thực chính là muốn để cho Đông Phương Thủ Hộ Giả cường đại lên. Đầu tiên cường đại hơn tất nhiên là Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, bởi vì chỉ có lợi dụng đám người huyết mạch kế thừa mới có thể gia tăng thực lực của bản thân lên.

Dưới tình huống sử dụng đại lượng năng lượng, năng lượng bổn nguyên của Kỳ Lân khiến cho Tề Nhạc tạm thời khôi phục năng lực thị giác. Hắn một bên khống chế năng lượng Hàn Băng Đống Tuyền rót vào trong cơ thể mỗi người, đồng thời mình cũng không ngừng hấp thu năng lượng trung tính ở bên trong đó, tận khả năng cân đối Hàn Băng Đống Tuyền Hàn Băng Đống Tuyền phân bố mỗi một chủng thuộc tính bên trong Vân Lực của mình.

Mỉm cười, trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia quang mang nhàn nhạt, hắn kinh hỉ phát hiện, bốn loại Vân của mình dưới năng lượng của Hàn Băng Đống Tuyền ảnh hưởng đã bắt đầu xảy ra biến hóa. Bảy vân, đúng vậy, chính thức tiến đến bảy vân rồi. Tề Nhạc sao có thể không hưng phấn đây? Thực lực bản thân tăng lên một chút, thì ý nghĩa hắn khoảng cách phục sinh Văn Đình càng gần thêm một bước.

Năng lượng bên trong Hàn Băng Đống Tuyền bắt đầu dựa theo quy định của Tề Nhạc tiến hành vận chuyển sau đó mới yên tĩnh trở lại, thời gian yên tĩnh này vượt xa tính toán của Tề Nhạc.

*****

Trong tính toán của Tề Nhạc, vốn cho là có ba ngày cũng đã đủ rồi, nhưng mà khi toàn bộ năng lượng của Hàn Băng Đống Tuyền hoàn toàn bị Sinh Tiếu mười hai tiểu đội cùng chính hắn hấp thu đã suốt bảy ngày rồi.

Bảy ngày này không chỉ là quá trình tu luyện, đồng thời cũng là quá trình thoát thai hoán cốt a.

Mặt trời chiếu khắp nơi, đã mang đến cho Côn Lôn Sơn mạch vài phần ánh sáng chói lọi, băng sơn tuyết trắng thấp thoáng ánh mặt trời, khiến cho khắp Côn Lôn Sơn mạch thoạt nhìn càng thêm thuần khiết.

Nhìn thoáng qua Côn Lôn Sơn mạch sau lưng, trong mắt mỗi người của mười hai tiểu đội Sinh Tiếu đều tràn đầy cảm tình sắc thái phức tạp. Ở chỗ này, đám người chịu đựng quá nhiều thống khổ, nhưng cũng chính là ở chỗ này để cho bọn họ để cho bọn họ đạt đến lực lượng trước nay chưa từng có.

Mạc Đạm Đạm cao hứng luồn lên nhảy xuống, trong chốc lát chạy đến mặt trước đội ngũ, trong chốc lát lại tới đằng sau đội ngũ, nhìn mỗi người ai cũng thân thiết với nhau.

Mà người nhìn nàng chạy trốn cũng không khỏi vì nàng lo lắng, vạn nhất hung khí siêu cấp trước ngực nàng đục thủng áo ra thì sẽ là cảnh tượng gì đây? Cũng khó trách Mạc Đạm Đạm sẽ hưng phấn như thế. Dù sao, khi bọn hắn ly khai Côn Lôn Sơn mạch, Mạc Đạm Đạm rõ ràng phát phát hiện thực lực của mình chẳng những đề cao hơn nữa có thể thi triển toàn lực. Một tháng khổ tu từ thực lực ba vân trực tiếp tiến nhập cảnh giới năm vân.

Tình huống đồng dạng cũng xuất hiện ở trên người Quan Tĩnh, hắn cũng đạt tới cấp bậc năm vân.. Điền Thử cùng Yến Tiểu Ất tuy rằng cũng năm vân, nhưng thực lực của bọn hắn đã tiếp cận biên giới sáu vân. Lực lượng của thiên nhiên không thể nghi ngờ là khổng lồ nhất. Năng lượng Hàn Băng Đống Tuyền tích góp từng tí một không biết bao nhiêu năm, bị đám người quét sạch, có biến hóa lớn như vậy cũng rất bình thường.

Ở bên trong các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, Như Nguyệt có biến hóa nhỏ nhất, nàng không có bất kỳ đột phá, vẫn dừng lại ở cấp bậc bảy vân. Nhưng mà hiện tại nàng đã đến gần cảnh giới vô hạn tám vân. Phải biết, Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trong khi tu luyện ba vân cuối cùng là tăng lên khó khăn nhất. Ngoại trừ Điền Thử, Yến Tiểu Ất, Mạc Đạm Đạm, Quan Tĩnh bốn người này, tám vị Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác cũng đạt đến sáu vân trở lên, ngoại trừ Xương Kiệt gia nhập Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tương đối trễ, bây giờ là sáu vân, bảy người còn lại đều là cấp bậc bảy vân, chỉ có điều trình độ không giống nhau mà thôi.

Tề Nhạc đồng dạng với mọi người, rốt cục được năng lượng của Hàn Băng Đống Tuyền ảnh hưởng vọt tới cảnh giới bảy vân. Chỉ có điều bảy ngày này tu luyện, hắn tuy rằng thu hoạch cực lớn, nhưng trả giá cũng đồng dạng rất lớn. Khi tu luyện kết thúc, hắn bởi vì năng lượng tự nhiên tiêu hao quá độ, suýt nữa đã hôn mê. Kiên trì nói cho mọi người bước tiếp theo của mục đích mới tiến nhập tu luyện cho bản thân.

Hắc Bạch song long theo sau đám người đi ra khỏi tuyết sơn. Tề Nhạc dù sao cũng không có làm cạn kiệt, năng lượng của Hàn Băng Đống Tuyền mặc dù bị hắn dẫn đạo hoàn toàn, nhưng Hàn Băng Đống Tuyền vẫn còn tồn tại. Có thần lực Côn Lôn ảo cảnh phía dưới làm cơ sở, năng lượng bên trong Hàn Băng Đống Tuyền sẽ một lần nữa ngưng tụ.

Tề Nhạc hiện tại an vị trên lưng của Hắc Long, người khác không biết đường của thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú, nhưng Bạch Long cùng Hắc Long thì nhận thức. Chúng bây giờ đang ở phía trước dẫn đường, mà mục đích của chuyến này chính là tổng bộ của Thổ tộc.

Tập huấn hơn một tháng đã hoàn thành, mười hai tiểu đội Sinh Tiếu Kể cả Thương Băng, Cơ Đức cùng Thực Vật Hồn trong hơn một trăm người đều đã có biến hóa thoát thai hoán cốt. Trong kế hoạch của Tề Nhạc cần bắt đầu chính thức lịch lãm rèn luyện trên chiến trường. Phía dưới máu và lửa tẩy lễ, đám người mới có thể tiến thêm một bước phát triển, cũng ứng dụng rất tốt vân lực của chính mình đã tăng lên để đạt tới sức chiến đấu tương ứng cảnh giới của mình.

Mười hai vị Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần luôn có bốn người bên cạnh Hắc Long hộ vệ Tề Nhạc, tập huấn tại Côn Lôn Sơn mạch khiến cho chỉnh thể mười hai tiểu đội Sinh Tiếu phối hợp cực kỳ ăn ý, lúc này Hắc Bạch song long mặc dù đang đi phía trước nhất, nhưng mười hai tiểu đội lại dùng nửa hình tròn vây chung quanh đi tới. Hai bên trái phải có tất cả bốn đội, đằng sau có bốn đội. Đội viên bên ngoài thì thủy chung bảo trì tính cảnh giác. Bởi vì thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú đại lục đều là bị rừng rậm nguyên thủy bao bọc, vì thế đệ tử Trầm gia Mộc hệ chủ động gánh nhiệm vụ cảnh giới bên ngoài, được năng lượng tự nhiên chi nguyên của Tề Nhạc cải thiện, hiện tại cảm giác của bọn hắn đối với thực vật mạnh hơn trước kia không biết gấp bao nhiêu lần. Chỉ cần có người tiếp cận ở trong phạm vi một km, đám người đều có thể báo động.

Ly khai Côn Lôn Sơn mạch đã năm ngày rồi, Tề Nhạc vẫn bảo trì trạng thái tu luyện như trước, mọi người thường xuyên có thể chứng kiến trên người của Tề Nhạc tản mát ra lục sắc quang mang nhàn nhạt, mà quay chung quanh bên cạnh hắn, phần tử năng lượng trong không khí so với địa phương khác thì lại càng mạnh hơn.

Tuyết Nữ hướng Hắc Long hỏi:

- Đại ca, chúng ta còn cách tổng bộ của Thổ Tộc còn có bao nhiêu ngày đường nữa?

Hắc Long nghĩ một hồi, nói:

- Theo như tốc độ hiện giờ mà tính thì ước chừng còn phải đi mười ngày nữa. Đáng tiếc Tề Nhạc bây giờ đang ở tu luyện, nói cách khác, dùng thân thể lớn của ta cùng Bạch Long, hoàn toàn có thể mang theo một trăm người các ngươi phi hành, nói như vậy, tối đa ba, bốn ngày có thể đạt tới mục đích.

Tề Nhạc hiện tại chủ yếu hấp thu đúng là năng lượng tự nhiên, mà hiệu quả của trên mặt đất cùng tại giữa không trung hấp thu hoàn toàn bất đồng, vì có thể làm cho hắn nhanh chóng khôi phục, vì thế mọi người mới lựa chọn con đường phía trước.

Đang nói đến đó, đôi mắt màu tím của Hắc Long đột nhiên sáng:

- Ồ! Giống như có khí tức của Viễn Cổ Cự Thú, mọi người trước dừng một cái.

Cảm giác của hắn tự nhiên phải mạnh hơn nhiều so với đám đệ tử của Trầm gia.

Nhìn quang mang ngưng trọng trong mắt của Hắc Long, Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vô ý thức xúm lại chung quanh thân thể của Tề Nhạc, mà tất cả tiểu đội cũng bảo trì trận hình chiến đấu, tùy thời chuẩn bị ứng phó biến hóa đột nhiên xuất hiện.

Quả nhiên, thời gian không dài, tất cả mọi người cảm nhận được lực áp bách cường đại truyền từ giữa không trung tới. Từ rất xa nguyên bản là bầu trời bao la sáng ngời đột nhiên tối sầm xuống.

- Trời ạ! Đó là vật gì?

Thực Vật Hồn kinh hô một tiếng, bởi vì nàng chứng kiến, chân trời phương xa đang bay tới không phải là mây đen, mà tựa hồ là sinh vật gì đó. Bay phía trước là những sinh vật có thân thể cực lớn, đôi cánh sải rộng đạt tới vài trăm mét. Mà số lượng những sinh vật này tiếp cận hai trăm, từ đằng xa bay tới chẳng những mang đến lực áp bách cường đại, thậm chí ngay cả ánh mặt trời cũng bị chúng che chắn rồi.

*****

Cách gần đó, Như Nguyệt đầu tiên nhìn ra những sinh vật này là gì. Bởi vì Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bọn họ đều gặp loại sinh vật này, cũng chính là loại sinh vật lúc trước làm cho Tề Nhạc sử xuất chung cực Kỳ Lân Tí. Đúng vậy, tới là Kim Sí Đại Bằng Điêu, hơn nữa là một quân đoàn Kim Sí Đại Bằng Điêu.

Phi hành phía trước nhất là một đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu sải cánh vượt qua mười lăm mét, thân thể cực lớn dưới ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ quang trạch màu vàng. Khí tức cường hãn chính là từ trên người nó phóng xuất, sau lưng nó có bốn đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu sải cánh 10m, đằng sau nữa là những Kim Sí Đại Bằng Điêu có sải cánh năm tới tám mét mà thôi. Bất quá, đôi cánh cộng với thân hình đạt tới năm thước cũng vô cùng kinh người, số lượng trên hai trăm Kim Sí Đại Bằng Điêu trở nên cực kỳ khủng bố.

Như Nguyệt hướng Hắc Long hỏi:

- Bọn họ muốn tấn công chúng ta sao?

Hắc Long lắc đầu, nói:

- Không có khả năng này. Đây là tộc nhân của Đại Bằng Minh Vương, nhìn số lượng của chúng thì ít nhất là một phần ba chiến đấu giả của toàn tộc Đại Bằng Minh Vương. Trong gia tộc Kim Sí Đại Bằng Điêu, thực lực đạt tới cấp bậc ngoài vạn năm, không cao hơn mười lăm. Mà ở trong đó có năm tên, chính là năm tên đi đầu tiên. Tuy rằng thực lực so ra kém Đại Bằng Minh Vương, nhưng nhìn bề ngoài cũng chỉ tiếp cận tu vi hai vạn năm, ở bên trong, thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú tuyệt đối được coi là cường giả trong cường giả. Kim Sí Đại Bằng Điêu trời sinh đối với Viễn Cổ Cự Thú bò sát chúng ta có hiệu quả khắc chế, bỗng chốc xuất hiện nhiều như vậy, chúng ta tốt nhất vẫn nên né tránh thì hơn.

Như Nguyệt cười khổ nói:

- Chúng ta nhiều người như vậy, thể tích của anh thì lớn như thế, sợ rằng muốn tránh né cũng phi thường khó khăn.

Hắc Long nhìn thoáng qua các thành viên mười hai tiểu đội Sinh Tiếu bên cạnh. Tuy rằng đối mặt không trung mang đến áp lực thật lớn, nhưng trên mặt mỗi người đều lộ ra thần sắc kiên định, không có bị những Kim Sí Đại Bằng Điêu này hù ngã chút nào.

Hắc Long nói:

- Nếu như là một tháng trước, ta nhất định mang các người chạy thật nhanh. Nhưng mà hiện tại cũng chưa chắc không có lực đánh một trận. Đương nhiên nếu dưới sự lãnh đạo của Tề Nhạc mới có thể hoàn thành. Dù sao, trong chiến đấu của Viễn Cổ Cự Thú, Tối Cường Giả của song phương trận doanh va chạm mới là tối trọng yếu nhất. Chỉ là không biết hiện tại thực lực của Tề Nhạc đã khôi phục thế nào rồi.

Như Nguyệt gật nhẹ đầu, dù sao, hiện tại thực lực chỉnh thể của Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều đạt đến cấp bậc năm vân trở lên, cũng chưa chắc thì không có lực đánh một trận, tựa như nàng Sinh Tiếu long chiến sĩ tiếp cận cảnh giới tám vân, chỉnh thể thực lực đã không kém bao nhiêu so với Hắc Long. Nếu như nàng có thể đột phá đến cấp bậc tám vân, sợ rằng Hắc Long cũng không phải là đối thủ của nàng.

Mỉm cười, quang mang trong mắt của Như Nguyệt trở nên cường thịnh rất nhiều:

- Người không phạm ta, ta không phạm người. Mọi người tại chỗ chờ lệnh. Nếu như đám người không hướng chúng ta phát động công kích coi như xong, nếu không thì để cho bọn họ biết rõ mười hai tiểu đội Sinh Tiếu chúng ta lợi hại như thế nào. Tất cả Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trở về chỉ huy của tiểu đội mình. Tuyết Nữ, Thương Băng, Thực Vật Hồn, Cơ Đức, Tề Nhạc ở nơi này giao cho mọi người. Xin hãy bảo vệ tốt sự an toàn của hắn.

Cơ Đức nói:

- Như Nguyệt tỷ yên tâm đi. Chỉ cần chúng ta còn có một hơi thở sẽ không để cho đám lông vũ súc sinh này làm tổn thương Tề Nhạc một chút nào.

Như Nguyệt gật nhẹ đầu, thân hình nàng bay vào trong tiểu đội của mình, các thành viên mười hai tiểu đội Sinh Tiếu bắt đầu kết hợp hữu hiệu cùng một chỗ, dựa theo tứ đại gia tộc một lần nữa phân loại. Tuy rằng như vậy làm rối loạn trình tự nguyên bản của tiểu đội, nhưng mà cũng chỉ có như vậy mới có thể đem lực chiến đấu của bọn hắn phát huy ra trình độ mạnh nhất.

Tới gần, càng ngày càng gần. Quân đoàn Kim Sí Đại Bằng Điêu trên không trung hiển nhiên đã phát hiện Hắc Bạch song long cùng đám người bên dưới. Đối với loại thú dữ như Kim Sí Đại Bằng Điêu mà nói thì nội đan của Viễn Cổ Cự Thú bò sát không thể nghi ngờ là đồ vật mà chúng thích nhất. Nếu như Viễn Cổ Cự Thú đủ cường đại thì một viên nội đan thậm chí có thể tăng lên công lực mấy trăm năm cho chúng. Nhưng Hắc Bạch song long rõ ràng cho thấy là siêu cấp Cự Thú cấp bậc vạn năm, thậm chí có thể cho bọn chúng tăng lên ngoài ngàn năm thực lực. Mà nhân loại đối với những con hung thú này mà nói không hề có sức uy hiếp.

Vì thế, vừa phát hiện Hắc Bạch song long, Kim Sí Đại Bằng Điêu cầm đầu lập tức phát ra một tiếng kêu to rõ. tổng cộng gần hai trăm Kim Sí Đại Bằng Điêu lập tức tản trận hình tạo thành một cái hình cung hướng phía dưới, một bên giảm xuống độ cao phi hành, một bên phóng xuất ra kim sắc quang mang của bản thân.

Đúng lúc này, Tề Nhạc một mực ngồi ở trên lưng Hắc Long đột nhiên mở hai mắt ra, khóe miệng toát ra một tia cười nhàn nhạt, hắn lẩm bẩm:

- Cự Thú đồng bọn đưa tới cửa, chúng ta không cần khách khí. Xem ra, mười hai tiểu đội Sinh Tiếu phải đổi thành không quân rồi.

Tề Nhạc mỉm cười, quang mang trong mắt hắn trở nên cường thịnh hơn, hắn nhẹ nhàng nhảy một cái từ trên lưng Hắc Long bay lên, phiêu phù ở cách mặt đất 10m, nhìn về phía Kim Sí Đại Bằng Điêu cầm đầu.

- Mười hai tiểu đội Sinh Tiếu nghe mệnh lệnh của ta. Tất cả mọi người không được phát động công kích. Lập tức khóa chặt lại một đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu trên không trung, dùng mười người làm đơn vị, bắt đầu làm theo lời tôi nói, lập tức theo chú ngữ của ta ngâm xướng làm động tác giống như ta. Mỗi 10 giây bắt đầu vòng tiếp theo, hai đội không được khóa chặt cùng một đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu. Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần không cần tiến hành ngâm xướng. Chuẩn bị.

Các thành viên tiểu đội Sinh Tiếu tuy rằng rất kinh ngạc vì sao Tề Nhạc không để cho bọn họ nghênh chiến, nhưng ai cũng sẽ không vi phạm mệnh lệnh của Tề Nhạc. Thậm chí trong suy nghĩ của họ còn nghĩ hai trăm đầu cự điểu trên không trung cũng là bồi luyện mà lão đại chuẩn bị cho mình.

Trong mắt của Tề Nhạc toát ra một tia quang mang nhàn nhạt, hắn tuy rằng nhìn không thấy, nhưng tinh thần lực của hắn đã một mực khóa chặt đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu đang phi hành phía trước nhất. Trong mắt toát ra một tia quang mang nhàn nhạt, hắn cao giọng ngâm xướng:

- Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tiền, hành! Thần sắc minh sắc, thiên thanh địa thanh, thần quân thanh quân, bất ô bất trọc, quỷ mị hàng phục, âm dương hòa hợp, hàng.

Đồ án ngân, hắc hai màu Hắc Kỳ Lân thật sự thoát thể mà ra. Hai mắt của Tề Nhạc tại thời khắc này hoàn toàn biến thành màu bạc. Tóc dựng đứng lên, một cỗ khí tức khủng bố từ thân thể của hắn tán phát ra.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-360)