Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 228

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 228: Quân đoàn Cửu Lê
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Một khi gặp được nguy hiểm, vẫn có thể đào tẩu ngay lập tức. Mà Dịch An là kẻ linh hoạt nhất trong các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Bất luận là hình thức chiến đấu gì cũng không cần phải lo lắng cho hắn. Mà ngay cả Tề Nhạc dưới tình huống không thi triển lĩnh vực muốn hạn chế hắn cũng không phải chuyện dễ dàng. Mà mang Hồ Quang đi tới nơi này, Tề Nhạc hiển nhiên là có mục đích rất đặc thù.

Xa xa, sơn cốc đã ở trong tầm mắt, Tề Nhạc dùng tinh thần lực của mình khống chế năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên hình thành một tầng ô dù chung quanh thân thể năm người. Coi như là Viễn Cổ Cự Thú cảm giác rất bén nhạy, nhưng khi dò xét đám người Tề Nhạc thì cũng chỉ như là thấy thực vật mà thôi. Cùng khí tức của thực vật đồng hóa là năng lực rất bình thường của Tự Nhiên Chi Nguyên, nhưng vào lúc này nhưng lại có tác dụng vô cùng lớn.

Hiện tại sắc trời đã hoàn toàn tối đen, Tề Nhạc mang theo bốn người tới một chỗ cách sơn cốc chừng một km thì dừng lại, bởi vì hắn phát hiện hai bên sơn cốc đều có quân đội của Tộc Cửu Lê dò xét. Im im lặng lặng chờ đợi tại đó, hào quang trong mắt của Tề Nhạc chớp liên tục.

Lần trước Tề Nhạc đã từng thấy qua Tộc Cửu Lê Nhân, lúc này lần nữa nhìn thấy, sắc mặt của hắn lập tức trở nên ngưng trọng, bởi vì hắn giật mình phát hiện Tộc Cửu Lê Nhân này so với lần trước hắn đụng độ không chỉ có khí lực mạnh hơn, đồng thời khí tức năng lượng trên người tản mát ra cũng lớn hơn rất nhiều. Chẳng lẽ là chỉnh thể Tộc Cửu Lê đã xảy ra dị biến? Có phải chính mình gặp cường giả bên trong Tộc Cửu Lê Nhân không? Không, không đúng, lẳng lặng quan sát mười phút sau, Tề Nhạc liền phát hiện cho dù là Tộc Cửu Lê Nhân bình thường nhất cũng mạnh hơn những tên trước kia mình đã đụng độ. Cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Khó trách Mặc Hỏa dẫn đầu thần thú tập kích Tộc Cửu Lê đều không có bị tổn thất quá lớn, thực lực của đám người đó rõ ràng tiến bộ hơn trước kia. Chẳng lẽ toàn tộc Tộc Cửu Lê đều nhận được năng lượng đặc thù nào đó cải tạo sao?

Tuy rằng kinh ngạc bởi thực lực của Tộc Cửu Lê Nhân tăng lên, nhưng Tề Nhạc cũng không có ý định bỏ đi mục đích của chính mình ngày hôm nay. Hắn khoa tay múa chân với bốn người sau lưng tạo thành một thủ thế rồi thân thể lặng yên đi ra, dưới tác dụng của Kỳ Lân Ẩn, Tề Nhạc biến mất giữa không trung.

Tinh thần lực tựa như ra-đa đem chuẩn xác vị trí Tộc Cửu Lê Nhân phụ trách tuần tra chung quanh nói cho Tề Nhạc, từng cái Tộc Cửu Lê Nhân trong thế giới tinh thần của hắn là một điểm năng lượng, mà hủy diệt những năng lượng này hiển nhiên là chuyện cần làm nhất của Tề Nhạc.

Tề Nhạc không một tiếng động đi đến sau lưng một gã Tộc Cửu Lê Nhân, dáng người Tộc Cửu Lê Nhân phi thường cao lớn, Hỏa Vân Lực trong cơ thể của Tề Nhạc cấp tốc vận chuyển. Thân thể từ mặt đất phiêu đãng bay lên, ngay sau đó, tay phải của hắn đã đặt lên đỉnh đầu của Tộc Cửu Lê Nhân đó.

Quang mang màu đỏ sậm chợt lóe lên rồi biến mất, bởi vì thi triển công kích, công dụng tàng hình của Tề Nhạc lập tức biến mất. Tộc Cửu Lê Nhân tuần tra ở bên cạnh có hơn mười người, có lẽ là bởi vì nguyên nhân bọn hắn đối với thực lực bản thân cực kỳ tự tin. Vì thế, họ tuần tra cách nhau chừng năm mươi mét. Tề Nhạc đột nhiên phát động công kích. Hỏa năng lượng xuất hiện, sóng năng lượng ba động lập tức làm người khác chú ý, bất quá những người Tộc Cửu Lê này còn chưa kịp thấy rõ là người nào đánh lén thì đã hoàn toàn bị bao phủ bởi quang mang màu đỏ sậm.

Dùng Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp tới giết Tộc Cửu Lê nhân có lẽ là dùng dao mổ trâu đi cắt tiết gà, nhưng mà cũng chính bởi vì như vậy mà chỉ cần mấy lần hô hấp đã giải quyết xong binh sĩ cửu lê tuần tra, ngay cả một chút động tĩnh cũng không có phát ra, thậm chí dấu vết cũng không lưu lại. Binh sĩ Cửu Lê biến thành than cốc bị thủy vân lực của Tề Nhạc rửa trôi biến mất.

Tề Nhạc vung tay lên, bốn người Minh Minh lập tức đuổi tới bên cạnh hắn, Tề Nhạc mang bọn hắn lặng lẽ đến hạp cốc quan sát.

Hạ trại ở hạp cốc hiển nhiên là quân đội bình thường không cách nào tưởng tượng. Bởi vì dưới tình huống loại địa hình này, rất dễ dàng bị người đánh trộm. Một khi từ bên trên chiếm cứ vị trí chuẩn, như vậy nơi trú quân phía dưới chắc chắn cực độ nguy hiểm. Nhưng mà Tộc Cửu Lê hiển nhiên không cho rằng nhân loại có năng lực đánh lén bọn họ. Hơn nữa trận doanh đám người này đóng quân cũng xác thực rất có điểm đặc thù. Căn bản không có chỗ ở chính thức, đại bộ phận Tộc Cửu Lê Nhân đều quay chung quanh bên cạnh đống lửa ăn uống, đám người này ăn không phải hoa quả mà là thịt một ít động vật. Dùng lửa đơn giản nướng sơ lên, thậm chí có người ăn sống hiển thị bản sắc hung hãn của Tộc Cửu Lê. Địa phương nghỉ ngơi của đám người này chính là mặt đất, dùng thân thể cường tráng của họ, vách đá hai bên hạp cốc là địa phương che gió che mưa duy nhất.

Tề Nhạc nhíu mày, chẳng lẽ Tộc Cửu Lê quả thực sẽ không sợ đánh lén sao? Vừa rồi tuần tra mà chỉ có mười mấy người mà thôi. Một khi trú đóng ở trong sơn cốc, như vậy hai bên vách đá dựng đứng hiển nhiên là địa phương phi thường trọng yếu, có lẽ điều động đại lượng quân đội đóng ở đó mới đúng a!

Bất quá, không đợi Tề Nhạc suy nghĩ nhiều cái gì, đột nhiên hắn cảm giác được một cỗ áp lực vô hình từ phía sau truyền đến, tinh thần lực nhạy cảm làm hắn lập tức làm ra phản ứng. Xoay phắt người lại, tinh thần lực cực tốc quét ra. Tề Nhạc giật mình phát hiện năm người chính mình đã bị bao vây. Lấy tinh thần lực của hắn, cũng không biết địch nhân trước đó là ở địa phương nào. Đột nhiên xuất hiện nhất thời làm hắn chấn động. Chẳng lẽ bên trong Tộc Cửu Lê còn có cao thủ miễn dịch tinh thần lực tìm kiếm của hắn sao? Nhưng mà hiện tại xuất hiện không phải chỉ một mà là quân đội một ngàn Tộc Cửu Lê. Nhìn thân ảnh cao lớn không ngừng xuất hiện trong rừng cây, trong lòng Tề Nhạc không khỏi trầm xuống. Hắn không phải sợ những người này, mà là hắn đột nhiên cảm giác được Tộc Cửu Lê Nhân tựa hồ không phải đơn thuần chỉ dựa vào vũ lực như trong tưởng tượng, trí tuệ như thế này không phải nhân loại bình thường có thể so sánh.

Đi ở phía trước nhất địch quân là năm tên Na Thôn thân cao sáu mét, thân thể của bọn hắn hùng tráng như là núi cao, đều cưỡi Cự Thú đồng bọn của mình khiến thân hình họ càng thêm cao lớn. Năm tên Na Thôn không ngờ là sử dụng Viễn Cổ Cự Thú Voi ma mút, một loại Viễn Cổ Cự Thú thân thể to lớn mà phi thường hung hãn. Chúng là một loại hung thú, chỉ có điều ở bên trong hung thú có bài danh rất thấp, chúng không có năng lực đặc thù, chỉ có lực lượng cường hãn. Bất quá cũng khó trách Na Thôn chọn chúng, dù sao ngoại trừ như Voi ma mút Cự Thú siêu đại hình thì Cự Thú bình thường làm sao có thể thành tọa kỵ của bọn họ?

*****

Một ngàn tên Tộc Cửu Lê binh sĩ đi theo sau lưng năm tên Na Thôn, chậm rãi xúm lại, cơ hồ đem tất cả đám người Tề Nhạc bao vây. Trong tay bọn họ đều không có vũ khí, đôi tay tráng kiện của họ chính là vũ khí mạnh nhất.

Từ Đông thấp giọng hỏi bên tai Tề Nhạc:

- Làm sao bây giờ? Có cần gọi mấy người Như Nguyệt bọn họ chạy tới hỗ trợ không?

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Không! Không cần, chúng ta đã bị phát hiện rồi, như vậy chút ít Tộc Cửu Lê ở trong cốc nhất định sẽ có phản ứng, bây giờ không phải là thời cơ tốt để cho Như Nguyệt bọn họ chạy tới. Chờ một chút động thủ, năm tên Na Thôn giao cho tôi. Bốn người đối phó với binh sĩ Tộc Cửu Lê bình thường. Tốc chiến tốc thắng, tận khả năng sát thương đối phương. Hồ Quang, anh là công kích chủ lực, Tộc Cửu Lê dựa vào thân thể cường tráng, trong quá trình chiến đấu rất ít né tránh, hơn nữa cũng rất khó né. Mục tiêu của anh là dụng độc tố tận lực lây lan cho đám người này. Dịch An, mục tiêu là công kích của anh là con mắt của những binh lính kia. Những chuyện còn lại hết thảy giao cho Từ Đông cùng Minh Minh.

Sau khi Tề Nhạc dặn dò hết mọi người, tinh thần lực của hắn tăng lên trên phạm vi lớn, hắn không tin bằng vào năm tên Na Thôn trước mắt có thể tìm được tinh thần lực của mình, khẳng định còn có cường giả ở chỗ này, hơn nữa đem khí tức của Na Thôn cùng binh sĩ che lại mới khiến cho nhóm người mình bị lâm vào lớp lớp vòng vây. Mà người này mới có khả năng cấu thành uy hiếp với nhóm người mình.

Đáng tiếc chính là tinh thần lực của Tề Nhạc bao trùm phạm vi lớn vô cùng, nhưng mà ngoại trừ hơn ngàn tên địch nhân trước mặt cũng không có phát hiện bất kỳ điều khác.

Năm tên Na Thôn đều cẩn thận nhìn Tề Nhạc, trước đó khi Tề Nhạc tiêu diệt hơn mười người tuần tra, bọn họ cũng thấy được. Chỉ có một màu quang mang màu đỏ sậm bao phủ chốc lát, đồng bọn của bọn hắn thì biến thành tro tàn, cường giả như vậy, cho dù Na Thôn cũng không khỏi không bắt đầu cẩn thận. Dù sao, đúng như cùng Tề Nhạc suy nghĩ, hiện tại Tộc Cửu Lê Nhân đã không chỉ là hung ác, cường hãn, đồng thời trí tuệ của họ đã đề cao không ít. Cũng chỉ có như vậy, họ mới có thể đứng ở ưu thế áp đảo, mặc cho đại lượng quân đội nhân loại tấn công.

Tề Nhạc mang theo bốn người bên cạnh chậm rãi nghênh đón đối phương, không tìm thấy người ẩn giấu thì phải chiến đấu thôi. Trong chiến đấu, chỉ cần người Tộc Cửu Lê bị chính mình tiêu diệt đại lượng thì không sợ người kia không đi ra.

Quang mang nhàn nhạt phân biệt từ trên người bốn gã Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chiến sĩ phát ra, đối mặt Tộc Cửu Lê Nhân, chủng tộc cường thế tà ác Viễn Cổ Hoàng Đế chính mình đã từng đối mặt, trong lòng mỗi người đều tràn đầy dục vọng chiến đấu. Nhất là hơn một tháng nay, thực lực của mọi người đều gia tăng trên phạm vi lớn. Đám người cũng muốn nhìn một chút, lực lượng chính mình tăng lên đến tột cùng cường đại như thế nào.

Tề Nhạc đi tuốt ở đàng trước, hắn đang đối mặt với Na Thôn ở chính giữa, thân thể cao tới sáu mét hơn nữa Voi ma mút cao khoảng năm mét. Từ phía trên nhìn xuống, Tề Nhạc trong mắt hắn không có gì khác con kiến. Nhưng mà một nhân loại nhỏ bé hơn mình lại mang tới cho hắn một áp lực cực lớn. Nhìn Tề Nhạc một đầu tóc trắng, Na Thôn cầm đầu rốt cục không thể chịu đựng được áp lực trên tinh thần mà phẫn nộ gào thét một tiếng, trong tay không biết lúc nào đã xuất hiện một cây bổng bằng đá cực lớn chỉ hướng Tề Nhạc. Voi ma mút bên dưới cũng gầm một tiếng giận dữ, mang theo địa chấn lao về phía Tề Nhạc, hắn muốn nghiền Tề Nhạc thành thịt nát mới có thể xóa đi cảm giác sợ hãi của bản thân.

Tề Nhạc hét lớn một tiếng:

- Động thủ.

Bốn gã Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sau lưng phân biệt hướng hai bên xông ra ngoài. Họ hoàn toàn yên tâm về thực lực của Tề Nhạc, năm tên Na Thôn tính toán cái gì, ban đầu ở Tây Phương, Tề Nhạc từng diệt bốn gã Đại thiên sứ, đám hung nhân Tộc Cửu Lê cường thịnh tới mấy cũng không thể so với Đại thiên sứ của thiên giới.

Đại lượng tro bụi bị năm thớt voi ma mút cuốn lấy, bên trong tiếng nổ mạnh ầm ầm, qua mấy lần hô hấp, năm tên Na Thôn cũng đã vọt tới trước mặt Tề Nhạc. Ngay sau đó, Na Thôn cầm đầu giơ thạch bổng lên cao rồi đập xuống đầu Tề Nhạc, thạch bổng này có lẽ phải nặng tới mấy trăm kg. Mà Voi ma mút cũng giơ một chân của mình lên giẫm xuống Tề Nhạc dưới mặt đất.

Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, thậm chí không cần phải chạy trốn, hắn đã sớm muốn đại chiến một trận. Từ khi ở Luân Đôn trở về, trong lòng của hắn thủy chung có một loại khuynh hướng bạo lực, nhưng không có cơ hội bộc phát. Mà ở thời điểm này, đúng lúc là thời cơ tốt để hắn biểu đạt, không sử dụng bất kỳ vũ khí nào, cũng không có sử dụng kỹ năng của Kỳ Lân, Tề Nhạc nương tựa theo lực lượng của mình, đón nhận công kích của Na Thôn.

Nắm tay phải, đó là nắm tay phải của Tề Nhạc, thân thể lập tức bành trướng, hắc y trên thân hoàn toàn bị căng nứt, dưới tác dụng của Vân Lực cùng Tự Nhiên Chi Nguyên trong người, thân thể Tề Nhạc bỗng nhiên cao hơn ba mét, cánh tay phải bành trướng mang theo nắm đấm cực lớn đón nhận cây bổng bằng đá của Na Thôn, đồng thời tay trái của hắn cũng giơ lên ngạnh kháng bàn chân của Voi ma mút.

Trong tiếng ầm ầm nổ vang, mảnh đá văng ra bốn phía, bởi vì năng lượng mãnh liệt chấn động, đại lượng đá vụn bắn vào da của Voi ma mút. Một cước kia của nó còn chưa đụng tới Tề Nhạc thì đã kêu một tiếng đau đớn, nó vô ý thức lui về phía sau vài bước. Mà Na Thôn ở trên lưng nó toàn thân run rẩy kịch liệt, khi hắn nhìn về phía cây bổng bằng đá trong tay thì phát hiện cây bổng bằng đá cực lớn hiện tại chỉ còn lại có một cái tay cầm mà thôi.

Một kích chính diện của Na Thôn làm cho Tề Nhạc cũng phi thường giật mình, lực lượng của Na Thôn mạnh hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều, nhất là dưới tình huống va chạm chính diện, có trọng lực từ trên xuống càng khiến cho lực lượng của Na Thôn tăng cường vài phần. Bất quá, lực lượng như vậy đối với Tề Nhạc mà nói còn xa xa chưa đủ. Thân thể bỗng nhiên lui về phía sau, Tề Nhạc trốn tránh công kích của bốn gã Na Thôn khác, trên mặt đất bị bốn cái cây bổng bằng đá tạo thành một cái hố to nhìn vô cùng khủng bố.

Tề Nhạc động, tốc độ quá nhanh khiến cho thân thể của hắn trở nên giống như quỷ mỵ, vừa lui lại tiến, xuyên qua trong sương mù tối tăm lu mờ mịt, cơ hồ chỉ là một cái nháy mắt hắn đã tới trước người tên Na Thôn vừa va chạm với mình. Cánh tay phải, vẫn là cánh tay phải giơ lên, một quyền trùng trùng điệp điệp oanh kích Na Thôn. Trong tiếng ầm ầm nổ vang, công kích của Tề Nhạc chuẩn xác đánh trúng bả vai của đối phương.

Lực lượng của Kỳ Lân Tí lớn như thế nào? Nó được xưng là Phá Thương khung a. (xé rách trời cao), lân giáp trên người trên người xác thực rất dầy, nhưng ở thời điểm đối mặt với Kỳ Lân Tí thì nó còn kém nhiều lắm. Huyết quang bắn ra, Tề Nhạc đánh ra một quyền kia khiến cho lân giáp trên bờ vai của Na Thôn nát bấy, toàn bộ đầu vai bị Tề Nhạc đánh ra một cái lỗ hổng, nhìn vô cùng khủng bố.

*****

Na Thôn kêu một tiếng đau đớn, trong miệng không biết quát cái gì, bốn gã Na Thôn khác đánh tới Tề Nhạc, chỉ có điều, lúc này đây trên người bọn họ đều mang theo một cỗ năng lượng màu xanh lá, hương vị tanh hôi làm cho người ta ngửi thấy mà muốn nôn mửa.

Năng lượng có tính ăn mòn, Tề Nhạc lập tức nhận ra lai lịch của loại lục sắc quang mang này, không dám để cho nó dính vào người, thân thể hơi co rút đã tránh về một phía khác.

Công kích cùng lực phòng ngự của Na Thôn xác thực cực kỳ cường đại, hơn nữa đám người này còn linh hoạt hơn trong tưởng tượng của Tề Nhạc rất nhiều, sau khi bắt đầu chiến đấu cùng Tề Nhạc. Năm tên Na Thôn đem Tề Nhạc vây ở chính giữa, đủ loại thủ đoạn công kích tầng tầng lớp lớp. Đáng tiếc, đám người này tuy rằng có thể sử dụng ra năng lượng có tính ăn mòn, nhưng diện tích bao trùm quá nhỏ, căn bản không thể bắt được thân ảnh của Tề Nhạc, đôi khi sơ sẩy còn nhiễm vào người đồng bạn của mình.

Tề Nhạc cũng sẽ không khách khí với bọn họ, oán khí rất lâu không có biểu đạt lúc này hoàn toàn phát ra, trong lúc nhất thời âm thanh trầm đục không ngừng truyền đến, đều là thanh âm của nắm đấm cùng lân phiến va chạm, tuy rằng bị năm tên Na Thôn vây quanh, nhưng mà huyết quang lại không ngừng từ trên người Na Thôn xuất hiện.

Thân thể của Na Thôn cực lớn, máu của bọn hắn xác thực không ít, thời điểm Tề Nhạc công kích nhanh nhất thậm chí có thể chứng kiến trên người Na Thôn bộc phát ra từng đoàn từng đoàn huyết vụ. Tề Nhạc cũng không muốn hủy diệt bọn chúng ngay mà còn muốn dẫn người đứng sau bọn chúng ra. Vì thế, tại thời điểm công kích, hắn đều là lựa chọn tấn công phần mềm của Na Thôn, như vậy, chẳng những làm cho đối thủ thống khổ, đồng thời cũng sẽ không khiến đám người bởi vì công kích cường hoành của mình mà tử vong.

Tề Nhạc bên này với đám Na Thôn như là mèo vờn chuột, mà bên kia, bốn người Minh Minh cũng đang chiến đấu với binh sĩ Tộc Cửu Lê bình thường. Tề Nhạc trước đó an bài phương pháp chiến đấu rất đơn giản, nhưng phi thường hữu hiệu. Người Tộc Cửu Lê có lực công kích cực nhanh, nhưng mà tốc độ linh xảo của Dịch An còn hơn xa bọn họ. Có lẽ lực lượng của Dịch An không lớn, nhưng mà tốc độ linh hoạt của hắn khiến cho những Tộc Cửu Lê Nhân này không có khả năng tóm được. Kim sắc quang mang không ngừng lóe ra trên không trung, mỗi một lần Dịch An rơi xuống đều mang theo một tiếng kêu thảm thiết thê lương. Sau khi đạt tới cảnh giới bảy vân, thực lực của Dịch An gia tăng mức độ lớn, nhất là tốc độ, lúc này tựa như một đám sợi tơ màu vàng du đãng trên chiến trường. Bất luận Tộc Cửu Lê binh sĩ muốn vây quanh như thế nào, phát động công kích hắn ra sao, đều khó có khả năng chính thức hạn chế hành động của hắn.

Mà Hồ Quang ngay từ lúc đầu chiến đấu cùng một cái phương hướng với Dịch An. Hắn trực tiếp thi triển ra Bản Chúc Tương Dị Hóa của mình, toàn thân bao trùm lấy một tầng lân phiến trắng, xuyên thẳng qua trung ương của các binh sĩ Tộc Cửu Lê. Với tư cách là đế vương Hắc Mạn Ba, độc tính của hắn theo sự gia tăng vân lực của mình mà không ngừng lớn mạnh. Hắc Mạn Ba là một trong các loài rắn có tính công kích rất mạnh, tần suất công kích của Hồ Quang thật nhanh, hai tay của hắn đã trở thành Độc Nha, bên trên mười ngón tay đều xuất hiện quang mang.

Phòng ngự của Tộc Cửu Lê Nhân mặc dù không tệ, nhưng mà trước mặt độc tố tràn ngập tính ăn mòn của Hồ Quang, lân giáp của đám người này tựa như giấy, trực tiếp bị ăn mòn. Mà độc tố của Hắc Mạn Ba cũng tại lúc này dung nhập thân thể của bọn hắn, chỉ có công kích tiếp xúc Hồ Quang, thân thể của hắn lại cực kỳ trơn trượt, muốn phải bắt được thân thể có được sức miễn dịch công kích vật lý thì cực kỳ khó khăn.

Thân thể của Tộc Cửu Lê Nhân xác thực quá mạnh mẽ, độc tính của đế vương Hắc Mạn Ba kịch liệt bực nào, vậy mà sau khi bị truyền độc tính, phải mất một phút sau mới té trên mặt đất bắt đầu run rẩy. Tiếng kêu thảm thiết theo công kích của Hồ Quang cùng Dịch An liên tiếp vang lên. Hoặc là chính là bụm lấy con mắt chảy xuôi theo huyết thủy màu xanh lá thống khổ tru lên, hoặc là toàn thân màu xanh lá biến thành màu đen, lăn ra mặt đất run rẩy kịch liệt. Chỉ là một lát sau đã có trăm người bị Hồ Quang cùng Dịch An liên thủ mất đi năng lực chiến đấu. Mà hai người lúc này lại như cá gặp nước ngoại trừ Hồ Quang bản thân sinh ra độc tố có hạn, hai người hoàn toàn không bị tiêu hao gì.

Mà bên kia, Minh Minh cùng Từ Đông cùng Tộc Cửu Lê Nhân chiến đấu muốn quang minh chính đại. Từ Đông dùng hổ chưởng biến hóa liên tục, hắn sử dụng Bản Chúc Tương Dị Hóa làm cho Tộc Cửu Lê Nhân nghẹn họng nhìn trân trối bởi lực lượng cường hãn. Hổ chưởng mỗi một lần đánh ra có thể đem một gã đối thủ chấn bay ra ngoài, mà Minh Minh giống như là bóng dáng của Từ Đông, thủy chung giấu ở sau lưng của hắn. Chỉ cần người Tộc Cửu Lê bị Từ Đông một chưởng đánh bay, lập tức sẽ có một đạo quang mang màu sắc rực rỡ phát ra từ hai tay của Minh Minh chụp tới.

Trong tiếng cọ xát chói tai, yết hầu Tộc Cửu Lê Nhân bị cắt đứt, hai người phối hợp với nhau, nhất thời đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, hơn nữa người Tộc Cửu Lê qua tay họ đều không ai còn sống, tất cả bị cắt yết hầu mà chết.

Tề Nhạc một bên đánh năm tên Na Thôn như bao cát, một bên chú ý tình huống của toàn trường, tinh thần lực cũng bảo trì trạng thái khẩn trương cao độ, thủy chung đang đợi người thần bí xuất hiện. Mà lúc này đây, từ hạp cốc bên kia đã xuất hiện đại lượng binh sĩ Tộc Cửu Lê. Dưới sự dẫn dắt của vài tên Na Thôn từ phương hướng ngược lại vây quanh Tề Nhạc. Khi bọn hắn chứng kiến thi thể của tộc nhân của mình đầy đất thì không sợ hãi, ngược lại kích phát hung tính trong lòng, không hề cố kỵ lập tức lao đến năm người Tề Nhạc. Nhìn bộ dáng của bọn hắn, không đem đám người Tề Nhạc xé thành mảnh nhỏ sẽ không cam lòng.

Trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia quang mang nhàn nhạt, tốt, ngươi đã không đi ra, như vậy, ta bơm cho ngươi chút thuốc xem thế nào. Vừa nghĩ, thân hình của Tề Nhạc bay lên, ngân sắc quang mang bỗng nhiên tăng vọt, ngay sau đó năm đạo lôi điện từ trên tay hắn phân biệt phát ra, năm tên Na Thôn bị công kích của Tề Nhạc dày vò muốn phản kích, nhưng lập tức định toàn thân tê liệt, đứng yên tại chỗ. Lôi Vân Lực cấp bậc bảy vân tạo ra năng lực tê liệt không phải như trước đây nữa, Không tới nửa canh giờ, những Na Thôn này đều không thể thoát khỏi trạng thái tê liệt, cho dù thân thể của bọn hắn có cường đại như thế nào cũng không thể làm được.

Đương nhiên, đối với Tề Nhạc mà nói, hiển nhiên là không cần nửa giờ thời gian, thân thể hắn nhanh chóng xoay tròn trong ngân quang, chân phải như thiểm điện đá ra năm phát. Đầu của năm tên Na Thôn giống như năm quả dưa hấu bị Tề Nhạc đạp nát. Phải biết rằng, đầu của Tộc Cửu Lê Nhân là bộ phận cứng nhất của bọn hắn. Tề Nhạc có thể bằng vào lực chân của mình đá nát đầu của Na Thôn là có thể thấy được thực lực của hắn cường đại đến cỡ nào.

*****

Năm khối thân thể cực lớn cơ hồ cùng một lúc ngã xuống phát ra thanh âm nổ ầm ầm.

Tề Nhạc phiêu phù ở giữa không trung như Ma Thần lạnh lùng cảm thụ khí tức người Tộc Cửu Lê chung quanh. Hai tay của hắn giơ lên, Kỳ Lân Châu trước ngực giờ khắc này đã hoàn toàn biến thành màu tím sậm, mà bầu trời bao la hắc ám lúc này càng thêm tối đen. Một mảng lớn mây đen ngưng tụ phương huống này.

Tình cảnh hủy diệt năm tên Na Thôn lập tức rung động toàn trường, cho dù là người Tộc Cửu Lê hung hãn giờ khắc này nhìn Tề Nhạc trên không trung bằng vẻ sợ hãi, trong lúc nhất thời cũng không dám xông lên, ai cũng không hy vọng trở thành vật hi sinh dưới chân của Tề Nhạc. Rồi sau đó xuất hiện vài tên Na Thôn cẩn thận nhìn Tề Nhạc. Trong mắt tràn đầy hào quang bất khả tư nghị. Mà bên cạnh bọn hắn, Cự Thú đồng bọn đã xuất hiện, tuy rằng tất cả không giống nhau, nhưng đều là hung thú ba ngàn năm. Đối mặt với khí tức của thần thú vương giả Kỳ Lân nhất tộc, những con hung thú này không tự chủ được mà tự động lui về phía sau.

Đám người này không công kích Tề Nhạc, nhưng không có nghĩa là Tề Nhạc không sẽ tiếp tục công kích. Năm ngón tay nhẹ nhàng hợp lại, một thanh trường kiếm màu tím xuất hiện trong lòng bàn tay của Tề Nhạc, đó là Kỳ Lân huyễn. Trường kiếm trong tay chỉ xéo phía chân trời, Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng:

- Đám người Tộc Cửu Lê, tất cả hãy chết đi.

Trường kiếm vẽ một cái, bầu trời lập tức sáng lên, ngay sau đó, một tiếng sấm ầm ầm như là lôi điện giáng xuống vạc nước, âm thanh như bom nổ rơi vào chính giữa đám binh sĩ Tộc Cửu Lê dầy đặc nhất. Đối mặt với thiên nhiên, thân thể cường hãn tới mấy thì có tác dụng gì? Trong lúc nhất thời, lập tức có vài chục tên Tộc Cửu Lê Nhân bị đánh bay lên cao.

Na Thôn biết rõ, nếu như không tiêu diệt Tề Nhạc thì tổn thất của họ sẽ càng lớn hơn. Lập tức cuống quít ra lệnh cho thủ hạ lao về phía Tề Nhạc, lúc này cả Tộc Cửu Lê trở nên có chút hỗn loạn.

Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay phải liên tiếp chém xuống, mỗi một lần đều lấy đi tính mạng của mười tên Tộc Cửu Lê. Lôi Vân Lực cấp bậc bảy vân triệu hoán Kỳ Lân Bôn Lôi trận. Chỉ cần Lôi Vân Lực hắn không có tiêu hao thì oanh kích của Thiên Lôi có thể thủy chung tồn tại, nhưng tương đối phiền toái chính là Thiên Lôi bởi vì năng lượng vô cùng khổng lồ mà cực không ổn định, vì thế cần tinh thần lực của Tề Nhạc tiến hành chỉ dẫn.

Kỳ Lân kính xuất hiện trên tay trái của Tề Nhạc, không phải dùng để ngăn cản công kích của địch nhân, bên trên Kỳ Lân kính màu đen lóe ra đường vân màu bạc, tay trái Tề Nhạc dùng sức huy động giống như liêm đao thu hoạch tánh mạng của Tộc Cửu Lê, những binh sĩ Tộc Cửu Lê bị Kỳ Lân kính lướt qua đều bị cắt thành hai nửa.

Chỉ có một chữ: Thoải mái. Rất lâu không có chém giết sung sướng như vậy, Tề Nhạc thậm chí có chút ít ảo tưởng, lúc này những tên Tộc Cửu Lê bị chính mình chém giết chính là giáo đình cùng Hy Lạp. Tựa hồ chính mình đang vì Klinsmann, Văn Đình cùng Đế Tâm Tuyết Liên Vương báo thù. Huyết dịch trong cơ thể của Tề Nhạc đang không ngừng sôi trào, sát khí khổng lồ tựa hồ muốn câu dẫn cảm giác ma hóa của hắn.

Mà vừa lúc này, một cỗ năng lượng ôn hòa từ cổ tay của Tề Nhạc truyền vào trong cơ thể hắn. Nguyên bản Xá Lợi Thủ Châu không đủ phật lực để chấn nhiếp thực lực cường đại của Tề Nhạc. Nhưng đại sư Trát Cách Lỗ trước khi đi đã đem đại lượng phật lực của mình rót vào năng lượng vào trong Hoạt Xá Lợi làm cho phật lực của Xá Lợi Thủ trở nên cường đại hơn trước kia rất nhiều. Bởi vậy, dưới tình huống trong lòng của Tề Nhạc sát cơ đại thịnh, phật lực lập tức xuất hiện, bình phục tâm tình kích động trong lòng của Tề Nhạc.

Ngay tại trong nháy mắt sát ý trong lòng của Tề Nhạc có chút thu liễm, hắn cảm thấy nguy hiểm. Lúc này, hắn từ trong khoái cảm giết chóc tỉnh lại, cơ hồ không có chút gì do dự, thân thể bỗng nhiên thuấn di bên cạnh chừng mười thước. Đúng lúc này vị trí hắn đứng vừa rồi bị một mảnh quang mang màu xanh sẫm thôn phệ. Mấy tên Tộc Cửu Lê binh sĩ trong tiếng phốc biến thành Hắc Thủy.

Tinh thần lực Tề Nhạc của chấn động, nhưng vẫn không cảm nhận được khí tức sinh vật tồn tại, khi hắn quay người lại, chỉ thấy mười đạo thân ảnh màu đen đã lăng không trôi nổi, những hắc ảnh này xếp thành một hàng nhìn bề ngoài mỗi một cái bóng lớn nhỏ đều không khác biệt lắm với Na Thôn. Toàn thân lóe ra quang mang màu xanh sẫm.

Tề Nhạc có cảm giác chúng có mấy phần giống hắc ám Vu Yêu của Hắc Ám Quốc Hội.

Chỉ bất quá khí tức trên thân đám người này hoàn toàn là tà ác mà không có cảm giác hắc ám. Công kích năng lượng ăn mòn vừa rồi, hiển nhiên là mười người này phát ra.

Rất nhanh, Tề Nhạc đã hiểu rõ vì cái gì tinh thần lực của mình không cách nào cảm nhận được những người này tồn tại, bởi vì, mười bóng đen trước mặt căn bản không phải sinh vật còn sống.

Năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên là thành lập trên cơ sở năng lượng của thiên nhiên đối với sinh mạng thể có cảm ứng đặc biệt linh mẫn. Mà Tề Nhạc thu hoạch được tinh thần lực khổng lồ cũng dựa trên cơ sở của Tự Nhiên Chi Nguyên. Bởi vậy khi đối phương không phải sinh mạng thể, năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của Tề Nhạc tự nhiên không cách nào cảm nhận được.

Mười bóng đen rất nhanh hướng phía Tề Nhạc đang lơ lửng trên không trung, ngoại trừ bóng dáng có mấy phần giống Na Thôn ra thì bọn chúng hoàn toàn không có thân thể. Tề Nhạc cũng không hiểu những bóng đen màu xanh sẫm này đến tột cùng là vật gì, nhưng mà hắn lại biết trước đó sở dĩ chính mình không có cảm nhận được những binh sĩ Tộc Cửu Lê tồn tại, khẳng định chính là những hắc ảnh này giở trò quỷ rồi. Tộc Cửu Lê vẫn còn có vũ khí bí mật như vậy, nhân loại tứ tộc căn bản cũng không biết, khó trách bọn hắn dám trú đóng ở trong sơn cốc như vậy. Chỉ sợ đóng quân sơn cốc chính là vì muốn để cho nhân loại tới đánh lén, đây căn bản là một cái bẫy.

Đám binh sĩ Tộc Cửu Lê sau khi mười bóng đen mới vừa xuất hiện, lập tức ở dưới sự chỉ huy của Na Thôn hướng hai bên triệt thoái, giống như thủy triều vây quanh bốn người Minh Minh. Người ta có câu kiến nhiều cắn chết voi, nhân lực cuối cùng là có hạn, Tộc Cửu Lê hung hãn tới nỗi không muốn buông tha những địch nhân này, trong lòng họ chỉ có một cái tín niệm chính là giết chóc.

Tề Nhạc bình tĩnh phiêu phù ở trên không trung, thực lực của bốn người Minh Minh hắn là người rõ ràng nhất. Bốn gã Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ cấp bậc bảy vân, trừ phi đối phương có cấp bậc hung thú ngoài vạn năm ở chỗ này. Nếu không, muốn chiến thắng bốn gã chiến sĩ Sinh Tiếu cũng không phải một lát có thể làm được. Để cho bọn họ chịu áp lực cực lớn cũng tôi luyện họ nhiều hơn, không tính là chuyện xấu. Huống chi tinh thần lực của hắn một mực đều đặt lên chiến trường, một khi phát sinh nguy hiểm gì, hắn cũng sẽ kịp phản ứng trước tiên.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-360)