← Ch.244 | Ch.246 → |
Tề Nhạc đoán chừng thực lực Lãnh Nhi rất mạnh, nhưng mà hắn thật sự có lòng tin vào phán đoán của mình, có lẽ năng lực của Lãnh Nhi mạnh hơn mình, nhưng mà hắn có được ưu thế mà Lãnh Nhi không có được chính là năng lực khôi phục. Nương tựa vào Tự Nhiên Chi Nguyên hắn có thể trong thời gian ngắn hấp thu nhiều năng lượng trong không khí. Dưới loại tình huống này tiêu hao là nhỏ hơn rất nhiều. Mà Lãnh Nhi có được năng lực này không? Cho dù có cũng còn kém thể chất Tự Nhiên Chi Nguyên của hắn a. Tề Nhạc cũng không muốn thương tổn Lãnh Nhi, cho nên ngay từ lúc đầu chiến đấu hắn cũng quyết định đánh tiêu hao chiến, chỉ cần đem năng lượng của Lãnh Nhi tiêu hao hết thì hắn cũng đạt được thắng lợi cuối cùng, hắn không xúc phạm tới Lãnh Nhi, điều này hiển nhiên là kết cục hắn muốn nhìn thấy nhất.
Nhưng mà Lãnh Nhi cho hắn thấy kết cục đó sao? Mắt thấy Tề Nhạc vừa mới xuất hiện thì thông minh như nàng lập tức hiểu được cái gì rồi, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Thực giảo hoạt.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Đa tạ khích lệ, trong chiến đấu dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào luôn luôn là chủ trương của tôi. Chỉ cần có thể đạt được thắng lợi cuối cùng thì giảo hoạt một chút có gì không tốt?
Nói đến đây nhìn qua Lãnh Nhi, hắn tin tưởng càng tăng thêm vài phần.
Lãnh Nhi khinh thường hừ một tiếng, nói:
- Anh cho rằng chút tiểu thông minh này có thể chiến thắng tôi sao? Chờ coi a.
Vừa nói thân thể mềm mại của nàng phiêu phù trên không trung, đột nhiên hào quang màu hồng phấn trong mắt thu liễm lại và khôi phục bộ dáng ôn nhu, cười nói tự nhiên, đôi mắt đẹp lưu chuyển như đang suy nghĩ gì đo, ánh mắt tràn ngập mị hoặc kia làm tâm thần Tề Nhạc ngẩn ngơ.
Trong nháy mắt đó Lãnh Nhi đã ra tay, chỉ có điều lúc này không còn là công kích năng lượng nữa, thời điểm ánh mắt của nàng mị hoặc thì thân thể Lãnh Nhi cũng biến mất theo. Ngay cả Klinsmann cũng có thể thi triển di chuyển tức thời thì sao nàng không có đây? Hào quang lóe lên, Lãnh Nhi đã trống rỗng xuất hiện sau lưng Tề Nhạc, một bàn tay nhỏ nhắn đánh vào lưng của Tề Nhạc.
Thời điểm thân thể của Lãnh Nhi biến mất thì Tề Nhạc cũng kịp phản ứng, thân thể vô ý thức vọt tới trước, đồng thời tay trái vắt chéo sau lưng, hai màu đen bạc trong nháy mắt ngưng tụ thành lá chắn, Kỳ Lân kính đã khôi phục năng lượng tự nhiên cũng xuất hiện.
Mặt gương bóng loáng ngăn cản công kích của Lãnh Nhi. Năng lượng khổng lồ chấn động xuất hiện sau va chạm làm Tề Nhạc kêu lên một tiếng, thân thể mượn lực vọt tới trước như đạn pháo bay lên không trung.
Lãnh Nhi giật mình phát hiện trên Kỳ Lân kính có lực phản chấn mạnh, mặc dù trên bề mặt có hai chưởng ấn rõ ràng nhưng bị năng lượng phản chấn tiêu giảm một nửa, đồng thời dưới tác dụng của năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân, Kỳ Lân kính sinh ra lực phản chấn có ảnh hưởng nhất định lên thân thể của nàng.
Đương nhiên Tề Nhạc ăn thiệt thòi còn lớn hơn nàng, dù sao đây chỉ là đạo phòng ngự vội vàng ngăn cản công kích của Lãnh Nhi mà thôi, năng lượng không thể tăng lên cực hạn và trong va chạm hắn hết sức hóa giải tổn thương của Lãnh Nhi mang cho mình, nhưng mà năng lượng trong cơ thể vẫn bị chấn động thật mạnh.
Hào quang nhàn nhạt lập lòe, trong mắt Tề Nhạc xuất hiện một tia hào quang mạnh mẽ, Lãnh Nhi đưa năng lượng vào người của hắn thật mạnh, giống như rót nước vào một trạng thái chân không, tuy bị triệt tiêu tuyệt đại bộ phận nhưng vẫn còn lưu lại chừng một thành tiến vào thân thể của hắn. Năng lượng rót vào trạng thái chân không không có lập tức phá hư thân thể của Tề Nhạc mà điên cuồng hấp thu năng lượng của hắn. Cảm nhận được cổ năng lượng này biến hóa làm Tề Nhạc đổ mồ hôi lạnh toàn thân, hắn hiểu được nếu để cho trạng thái chân không này tự do hấp thu năng lượng thì như vậy sau một lúc nữa sẽ sinh ra nổ tung a! Năng lượng khổng lồ nổ tung trong người của mình thì tác dụng phá hoại rất lớn, Tề Nhạc tuyệt đối không chịu đựng nổi. Cũng may mắn hắn đã triệt tiêu đại bộ phận năng lượng này rồi, một cảm giác không đúng hiện ra, lập tức điều động năng lượng Hiên Viên kiếm trong người phá tan năng lượng chân không kia. Nhưng mà trong nháy mắt này những ưu thế mưu lợi của Tề Nhạc lúc trước đã không còn sót lại chút nào.
Phiêu phù ở giữa không trung nhìn qua Lãnh Nhi, Tề Nhạc không khỏi nói ra:
- Chẳng phải cô cũng mưu lợi hay sao? Mới vừa rồi còn nói tôi.
Lãnh Nhi nhìn qua Tề Nhạc ở giữa không trung, trong nội tâm xuất hiện cảm giác không biết nên cười hay khóc, đây là chiến đấu sinh tử hay sao? Cảm giác này sao giống như tình nhân đang giận dỗi với nhau vậy, một chút hào khí ngưng trọng cũng không có, ngược lại phi thường nhẹ nhõm, hai tay chống nạnh trừng mắt nhìn Tề Nhạc nói:
- Cái gì gọi là mưu lợi, đây gọi là thực lực.
Tề Nhạc cười ha hả, nói:
- Đúng, cô gọi là thực lực tôi gọi là mưu lợi.
Lãnh Nhi thả người bay lên, thân thể mềm mại hiện ra trước mặt của Tề Nhạc.
- Cười cái gì mà cười, tôi muốn giết anh đấy, chẳng lẽ quên sao?
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Tôi có thể quên sao? Tôi không phải người ngu, muốn giết cứ giết đi. Nhưng tôi không bảo đảm mình không chạy trốn.
Bộ dáng côn đồ biến mất trước đó lại xuất hiện, bộ dáng tức giận của Lãnh Nhi làm hắn cảm thấy rất đáng yêu.
Nhìn qua Tề Nhạc Lãnh Nhi biết rõ nếu cứ tiếp tục như vậy mình sẽ không thể hạ quyết tâm hủy diệt Tề Nhạc, gia hỏa ghê tởm này lại khiến mình không thể hạ sát thủ được.
Chẳng lẽ cứ như vậy buông tha hắn sao? Không, không thể. Giờ này khắc này trong nội tâm Lãnh Nhi lại nhớ những lời bàn giao của cha khi vừa rời khỏi địa ngục. Trong đôi mắt đẹp dịu dàng xuất hiện quang mang màu hồng phấn càng mạnh hơn, khẽ quát một tiếng quang mang màu hồng phấn sáng lên. Không còn là màu hồng phấn trước kia nữa, nó biến thành hồng phấn sắc bén.
- Ác Ma Chi Vẫn, một trong ba ma khí của địa ngục, một khi bị Ác Ma Chi Vẫn đánh trúng mục tiêu thì tính mạng của anh cũng bị nó thôn phệ hoàn toàn, hơn nữa còn bị hút vào người tôi, Tề Nhạc, anh nên cẩn thận.
Lãnh Nhi quát một tiếng, lưỡi dao sắc bén từ bắn ra mấy chục cái bao phủ thân thể Tề Nhạc, hào quang năng lượng khổng lồ làm cho năng lượng trên bầu trời bị hấp dẫn cực mạnh.
Tề Nhạc rùng mình, Ác Ma Chi Vẫn, nghe tên cũng biết rõ là ma khí cường đại, Kỳ Lân Huyễn trong tay lại biến ảo thành trường thương, Ác Ma Chi Vẫn của Lãnh Nhi có bộ dáng kỳ lạ, không phải là đao cũng không phải kiếm. Hào quang màu hồng phấn bao phủ hai cánh tay của Lãnh Nhi vào trong, một quang nhận dài một thước và phân thành ba vòng cung đen nhánh, quang mang màu hồng phấn lập lòe, tuy không nhìn được ngọn nguồn nhưng nó vừa xuất hiện trong tay của Lãnh Nhi thì lập tức có một khí lưu lạnh giá từ nó bao phủ thân thể mình, hiển nhiên là có năng lực không tầm thường.
Trong mắt Tề Nhạc xuất hiện hào quang nhàn nhạt, thân thể rất nhanh bay về sau, bộ dáng của Ác Ma Chi Vẫn hiển nhiên là chuyên khắc chế các loại vũ khí cận chiến, bởi vậy Kỳ Lân Huyễn trong tay hắn đã biến thành trường thương, cái gọi là tấc dài tấc cường, đối phương đã dùng binh khí ngắn thì mình phải dùng binh khí dài để khắc chế.
*****
Tay phải chấn động, Kỳ Lân Huyễn mang theo một quang mang màu đỏ như lửa đốt thảo nguyên đánh về phía đối phương. Giờ này khắc này nội tâm Tề Nhạc đã hoàn toàn đắm chìm vào trong thương pháp của mình, năng lượng công kích cũng sinh ra biến hóa, Kỳ Lân chân hỏa ngưng tụ vào đầu mũi thương và bộc phát ra ra thương mang dài ba thốn, tuy Kỳ Lân chân hỏa cũng không phải mạnh nhưng thương mang dài ba thốn này không khác gì thương thật, năng lượng cường hoành mang theo nhiệt độ cao sinh ra va chạm với Ác Ma Chi Vẫn của Lãnh Nhi.
Âm thanh va chạm mạnh mẽ vang lên và Tề Nhạc cùng Lãnh Nhi bắt đầu chiến đấu kịch liệt, thân hình Lãnh Nhi không ngừng lóe lên nhanh chóng, lúc trước Klinsmann thi triển di chuyển tức thời cũng dùng chiến thuật di chuyển là công kích, nhưng Lãnh Nhi lại không phải, thân thể nàng tuy lóe lên không có bất kỳ bộ pháp gì đáng nói, nhưng mà mỗi lần lóe lên tuy cũng xuất hiện ở vị trí khác nhau nhưng không đợi Tề Nhạc ngăn cản nàng đã đổi vị trí khác, mà mỗi lần nàng xuất hiện thì tư thế của nàng không giống trước, nhiều khi Lãnh Nhi mới vừa xuất hiện thì Tề Nhạc đã né tránh chỗ khác.
Nếu như không phải Kỳ Lân du đầy đủ thần diệu chỉ sợ trước cách di chuyển liên tục ngắn đoạn Tề Nhạc trúng chiêu rồi.
Kinh nghiệm thực chiến làm Tề Nhạc luôn né tránh trong khoảng khắc ngàn cân treo sợi tóc, vừa vặn ngăn cản công kích của Ác Ma Chi Vẫn. Hắn phát hiện Ma Quỷ Chi Vẫn là vũ khí của Lãnh Nhi, bởi vì, mỗi khi Lãnh Nhi bộc phát lực lượng mạnh mẽ và Ác Ma Chi Vẫn đụng chạm Kỳ Lân Huyễn thì lực hấp xả thôn phệ tăng lên, có Ác Ma Chi Vẫn tăng phúc biên độ hút xả tăng lên gấp ba lần. Tình huống như vậy làm cho Tề Nhạc không còn tâm tư thủ hộ bản thân của mình nữa. Trường thương trong tay kín không khe hở và trong phạm vi ba trượng tràn ngập hồng quang, năng lượng khổng lồ của Kỳ Lân cũng khiến Lãnh Nhi không cách nào phá vỡ phòng ngự của hắn trong thời gian ngắn.
Hiệu quả của Ác Ma Chi Vẫn quá mạnh mẽ, Tề Nhạc biết rõ nếu như chiến đấu thế này tiếp thì tiêu hao của mình chắc chắn lớn hơn Lãnh Nhi, cho dù phục hồi nhanh hơn nàng thì chiến đấu trong trạng thái giằng co đối với chính mình quá bất lợi.
Lãnh Nhi cũng kinh ngạc năng lực thực chiến của Tề Nhạc. Hắn thi triển chiêu thức phòng ngự không có gì đáng nói nhưng hoàn toàn gói gọn trong một chữ nhanh, hơn nữa thân thể cân đối vô cùng tốt, luôn có thể trong thời khắc nguy hiểm nhất lại dùng các động tác không thể tưởng tượng nổi ngăn cản công kích của Ác Ma Chi Vẫn. Tình huống như vậy làm cho Lãnh Nhi có chút không thích ứng, phải biết rằng nàng trong quá trình di chuyển không ngừng khiến bản thân cũng tiêu hao nhất định. Mặt ngoài nhìn thì thấy nàng công kích rất mạnh nhưng mà không cách nào chiếm cứ thượng phong, chiến đấu tới bây giờ khiến Lãnh Nhi không cách nào nhịn thêm được nữa, nương tựa vào tâm pháp địa ngục nàng cưỡng ép đem hảo cảm của mình với Tề Nhạc đè xuống, toàn tâm vùi đầu vào trong chiến đấu, Ác Ma Chi Vẫn bỗng nhiên thu liễm, thân hình bay ngược ra sau. Hai thanh đao sắc bén hiện ra trong tay.
Lãnh Nhi biến hóa lập tức khiến cảm giác của Tề Nhạc nhẹ nhõm hơn trước. Nhìn qua bộ dáng của nàng thì Tề Nhạc cho rằng Lãnh Nhi đang muốn nói gì đó, trường thương trong tay thu ra sau lưng và nhìn nàng. Nhưng mà động tác tiếp theo của Lãnh Nhi khiến hắn khẩn trương hơn. Hai lưỡi dao đưa vào tay trái, tay phải của Lãnh Nhi chỉ lên bầu trời và bàn tay có chút chuyển động, lập tức một cổ khí lưu màu đen hình vòng xoáy hiện ra trong tay của nàng. Năng lượng khổng lồ không ngừng tăng lên và khí lưu màu đen này giống như vòi rồng, không ngừng khuếch trương, Tề Nhạc cảm giác được năng lượng trên người Lãnh Nhi biến hóa. Hắn biết rõ dưới tình huống chiêu thức không chiếm thượng phong Lãnh Nhi đã bắt đầu sử dụng công kích năng lượng. Công kích năng lượng không thể nghi ngờ là nguy hiểm hơn cả. Hơn nữa tiêu hao cũng cực lớn, giờ này khắc làm cho Tề Nhạc hiểu rõ năng lượng Lãnh Nhi sử dụng không thuộc về cô ta, mà là khí tức mặt trái tràn ngập trong thiên địa đang từ từ trở nên khủng bố hơn trước, con ngươi màu hồng phấn mất đi sinh cơ, có chút khủng bố bình tĩnh nhìn Tề Nhạc, đôi mắt này tập trung khí tức của Tề Nhạc vào trong làm cho hắn cảm thấy rất khó chịu.
Tề Nhạc không có động, thời điểm này hắn biết rõ đây không phải là phát động công kích bình thường. Khí cơ của Lãnh Nhi hoàn toàn tập trung vào người của mình. Chỉ cần mình khẽ động thì toàn thân phải nhận công kích mang tính hủy diệt.
Dù sao hai người bọn họ mới giao thủ lần đầu tiên, cả hai chưa quen thuộc tình huống của nhau nên Tề Nhạc cũng không biết Lãnh Nhi sắp thi triển năng lực gì, nhưng lúc này cảm giác của hắn rất quái dị, không dám khinh thường, Kỳ Lân Huyễn thu hồi vào trong người, phiêu phù ở giữa không trung, Tề Nhạc bắt đầu tiến vào Kỳ Lân Bản Tương Dị Hóa giai đoạn thứ hai, hiện giờ hắn cần lực lượng cường đại hơn nữa để ứng phó với các bất ngờ có thể xảy ra.
Quang ảnh Kỳ lân cực lớn tản mát hào quang thật mạnh, thân thể màu đen và bộ lông màu bạc, cái sừng nhọn uy nghiêm bễ nghễ hiện ra, khí tức vương giả cường hoành khuếch tán ra chung quanh.
Sau khi hư ảnh Kỳ Lân xuất hiện liền bay vào thân thể Tề Nhạc bao phủ hắn vào bên trong và bắt đầu dung hợp. Lân giáp màu đen nhanh chóng xuất hiện biến hóa, lân phiến vốn có một lớp đã biến thành ba lớp, tầng tầng khắn khít, cả thân thể lập tức bành trướng một vòng, ngay sau đó đôi cánh đen sau lưng Kỳ Lân mở rộng ra ngoài, mở ra hai bên cơ thể.
Kỳ Lân Châu trước ngực bành trướng thêm vài phần, cả khỏa Kỳ Lân Châu biến thành màu bạc hoàn toàn, Kỳ Lân giáp lúc này vô cùng bắt mắt, hào quang màu bạc hiện ra ngoài và nó như biến thành miếng hộ tâm.
Trên bờ vai Kỳ Lân giáp cũng biến thành ba tầng, các tầng giáp này không ngừng kéo xuống, phía dưới là tấm chắn bảo vệ sườn và eo, đồng thời có một cái lân phiến dựng thẳng giữa ngực Tề Nhạc, đường vân màu bạc trên Kỳ Lân Tí dần dần khuếch trương, đồ án Kỳ Lân hiện ra hoàn trên cổ tay của hắn, đầu lâu của Kỳ Lân mở to miệng ra, một tầng hào quang không ngừng vặn vẹo chung quanh cánh tay của Tề Nhạc.
Đôi cánh đen sau lưng không ngừng vỗ mạnh, toàn thân bao trùm bên trong Kỳ Lân giáp và thân thể Tề Nhạc nhìn rất khôi ngô tuấn vĩ, trên đầu là mái tóc màu bạc tung bay, khí thế đại thịnh lẳng lặng phiêu phù trên không trung, cùng đợi Lãnh Nhi phát động công kích về phía mình.
Đúng vào lúc này, đột nhiên sắc mặt Lãnh Nhi nở nụ cười quỷ dị, không có bất kỳ báo hiệu nào, vòi rồng trên đầu của nàng biến mất, năng lượng ngưng tụ khổng lồ lúc trước cũng biến mất, lập tức khiến cho không gian có cảm giác như trống rỗng vì không còn năng lượng.
Khí cơ và tinh thần lực của Tề Nhạc hoàn toàn tập trung chú ý vào vòi rồng kia, đột nhiên vòi rồng biến mất thì toàn thân của hắn rung mạnh, dưới khí cơ dẫn dắt thân thể không bị khống chế mà đánh về phía Lãnh Nhi, năng lượng trong cơ thể có cảm giác như bị rút đi, tuy hắn cưỡng ép khống chế được nhưng một khắc này thống khổ đau đớn tới mức khiến Tề Nhạc rống to, vân lực trong cơ thể bất ngờ nhiễu loạn không báo hiệu, các loại năng lượng không hề thông suốt và trở nên khó điều khiển, giống như trời đang mưa bão trên biển rộng.
*****
Lãnh Nhi không có động, nàng đứng nguyên tại chỗ và thần sắc trên mặt trở nên quỷ dị, nhìn qua thân hình của Tề Nhạc nhào đầu về phía trước và hai tay mở ra, Ác Ma Chi Vẫn hai hợp làm một, hào quang màu hồng phấn lấp lánh, một cây trường kiếm màu hồng phấn hiện ra trong tay của nàng, trường kiếm từ trên chém xuống, lập tức một đạo màu hào quang màu hồng phấn hình bán nguyệt hiện ra xé rách không khí vang lên âm thanh chói tai, xé rách không chỉ không khí mà còn có không gian.
Tề Nhạc cảm giác được áp lực hai bên thân thể của mình thật lớn đè xuống thân thể của mình, tuy không tới mức không thể động đậy nhưng tốc độ cũng bị hạn chế cực lớn, bán nguyệt trảm này trong nháy mắt đã tới trước mặt của hắn rồi, năng lượng chấn động mạnh mẽ và quái dị như lỗ đen, cả hai khí tức này song trọng áp xuống người của hắn.
Giờ này khắc này Tề Nhạc biết rõ mình không thể ẩn tàng thực lực được nữa rồi, nếu không kết cục rất thê thảm, năng lượng trong cơ thể rơi vào trạng thái hỗn loạn, trong nháy mắt này hắn căn bản không nắm chắc gì cả, nếu như để Lãnh Nhi tùy ý công kích tới người thì hắn không chết cũng bị trọng thương. Năng lượng trong cơ thể lưu chuyển khiến thân thể Tề Nhạc dừng lại giữa không trung, đôi cánh màu đen sau lưng mở ra, tốc độ phi hành giảm xuống một nửa khiến thân thể dừng lại trong nháy mắt, đồng thời hào quang màu bạc sáng lên, tùy theo đó là kim sắc quang mang bành trướng, kim quang lóe lên chính là năng lượng của bản thân.
Bỗng nhiên Tề Nhạc miễn cưỡng triệu tập năng lượng phụ trợ, mang theo một đạo kim sắc quang mang, kim sắc quang mang nghênh tiếp chính diện công kích của Lãnh Nhi.
Năng lượng Ác Ma Chi Vẫn phi thường khủng bố, một khi gặp được năng lượng khủng bố này thì đầu tiên sẽ thôn phệ năng lượng của đối phương trong nháy mắt và phá hư sau đó, nó có năng lượng của Lãnh Nhi phụ trợ tự nhiên có thể phát huy hiệu quả càng lớn hơn nữa. Nhưng mà lực thôn phệ của nó cuối cùng là có hạn, năng lượng màu hồng phấn va chạm với kim quang sắc bén, giữa không trung xuất hiện tiếng ma sát vang vọng, ngay sau đó kim sắc quang mang và hồng sắc quang mang lướt qua nhau. Hào quang màu hồng phấn một phân thành hai lướt qua người Tề Nhạc. Nhưng kim sắc quang mang vẫn dựa theo lộ tuyến trước đó lao tới. Sắc bén, so sắc bén thì có gì hơn dược Hiên Viên kiếm không? Trong nguy cơ trước mắt Tề Nhạc đã xuất thần khí ra rồi.
Nhưng mà bởi vì Hiên Viên kiếm bị năng lượng màu hồng phấn ngăn cản một lúc cho nên không thể khóa chặt thân thể Lãnh Nhi, nhưng đây là hiệu quả khiến Tề Nhạc bằng lòng, dùng di chuyển tức thời nên Lãnh Nhi cũng thoát khỏi phạm vi bao phủ của Hiên Viên kiếm.
Hào quang nhàn nhạt lóe lên, Tề Nhạc tay phải cầm Hiên Viên kiếm lẳng lặng nhìn qua Lãnh Nhi xuất hiện cách đó không xa, có lẽ do mũi của Hiên Viên kiếm đã hù dọa nàng sợ rồi, Lãnh Nhi sau khi sử dụng di chuyển tức thời cũng không công kích Tề Nhạc, nàng xuất hiện cách hắn vài chục thước. Đôi mắt đẹp nhìn qua Hiên Viên kiếm trong tay của Tề Nhạc.
Tề Nhạc âm thầm thở ra một hơi, chiến thuật của Lãnh Nhi đa dạng tới mức hắn không thể nghĩ tới. Không khỏi nghi hoặc hỏi:
- Cô làm sao vậy? Vì sao cô có thể ngưng tụ năng lượng khổng lồ rồi làm nó biến mất ngay lập tức thế? Hơn nữa còn sinh ra lực hấp dẫn thật mạnh khiến thân thể của tôi không tự chủ mà hướng về phía của cô lao đi.
Lãnh Nhi nhìn qua ánh mắt Tề Nhạc hơi ngốc trệ, hiển nhiên nàng cũng không ngờ được dưới tình huống như thế Tề Nhạc có thể thoát khỏi phạm vi công kích của nàng, không chỉ như thế còn phát động công kích về phía của mình. Phải biết rằng nàng chiến đấu với địch nhân và mỗi một lần sử dụng phương pháp chiến đấu này, đại đa số địch nhân không chịu được mà thổ huyết, hơn nữa nàng còn có Ác Ma Chi Vẫn sắc bén. Trực tiếp giải quyết chiến đấu luôn.
- Bởi vì đây vốn không phải là năng lượng chính thức. Tề Nhạc, xem ra tôi phải lau mắt nhìn anh rồi đấy, dưới tình huống nằm trong phạm vi công kích của tôi mà còn phản kích được đấy, đối thủ của tôi trước đó không ai làm được.
Lãnh Nhi nhìn qua Hiên Viên kiếm trong tay Tề Nhạc, tuy Tề Nhạc cũng không nói gì nhưng thông qua mấy lần nhìn thấy chuôi thần kiếm này xuất hiện nàng hiểu được đây là siêu cấp thần khí của phương đông. Nếu không cũng không thể hóa giải một kích tất sát của Ác Ma Chi Vẫn lại còn phản kích lại.
Kỳ thật Tề Nhạc có khổ tự mình hiểu, tuy vào thời khắc mấu chốt hắn giải quyết được vấn đề nhưng hắn ứng phó cũng không thoải mái, hắn dùng sai năng lượng trong người làm cho hắn phải dùng đại lượng tinh thần lực khôi phục quyền khống chế năng lượng, mà ở vừa rồi mất đi khống chế một khắc này thân thể của hắn đã bị tổn thương nhất định, cảm giác như bị gai đâm vào thịt vậy, thì ra thân thể Tự Nhiên Chi Nguyên mới chống cự được phản chấn thế này, đây chính là kết quả Lãnh Nhi mong muốn. Nhưng đây cũng là hiệu quả cực tốt do cải tạo kinh mạch mang lại, cho nên mới có thể bảo trì mặt ngoài bình tĩnh. Ít nhất Lãnh Nhi chỉ nhìn bằng mắt không thấy được hắn không xong.
- Thì ra là thế, nhưng mà cô tạo năng lượng bảo vệ cũng quá cường đại. Ngay cả tôi cũng không nhìn ra được.
Tề Nhạc có chút cảm thán, phương diện sử dụng năng lượng Lãnh Nhi thậm chí còn mạnh hơn hắn một bậc.
Lãnh Nhi lạnh nhạt nói:
- Đó là bởi vì anh không biết được đặc điểm của địa ngục, năng lượng vừa rồi tôi sử dụng công kích kỳ thật cũng không hoàn toàn dùng để bảo vệ đâu, trong đó có một bộ phận là trực tiếp hấp thu năng lượng của thế giới này tạo thành, bản thân tôi khống chế năng lượng để phát động công kích. Cũng có thể khiến nó đột nhiên tiêu tán rồi mang lại cảm giác mất trọng lượng cho anh.
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Thì ra là như thế, Lãnh Nhi, cô cảm thấy chúng ta chiến đấu như vậy là có ý nghĩa sao? Tuy chúng ta nhất định không có khả năng hợp tác làm đồng bọn với nhau, nhưng tôi nguyện ý làm bạn của cô mà.
Hào quang tức giận trong mắt Lãnh Nhi lại hiện ra, nghe Tề Nhạc nói lời này thì hắn nhớ lại cảnh Tề Nhạc cự tuyệt.
- Không là vợ chồng chính là địch nhân. Ít nói nhảm, tiếp chiêu đi.
Lãnh Nhi lại phát động công kích lần nữa, lần này Tề Nhạc nhìn thấy một chuỗi hư ảnh dài.
Có kinh nghiệm chiến đấu với nàng nãy giờ Tề Nhạc biết rõ thực lực Lãnh Nhi còn cường đại hơn tưởng tượng của hắn nhiều. Cho nên hắn không dám có chút chủ quan, mắt thấy hư ảnh đánh tới trước mặt thì nhanh chóng đem Hiên Viên kiếm đặt ở trước người.
Không có phát động công kích nhưng năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân như phô thiên cái địa tiến vào trong Hiên Viên kiếm, lập tức một cổ khí tức sắc bén từ trong Hiên Viên kiếm bay ra ngoài, khí tức năng lượng khổng lồ lập tức từ chính diện ập về phía của hắn, đây chính là Hiên Viên kiếm ah! Đây chính là thượng cổ thần khí Hiên Viên kiếm có lực xuyên thấu mạnh nhất phương đông.
*****
Ác Ma Chi Vẫn trong tay Lãnh Nhi trong nháy mắt hiện ra mấy chục đạo tàn ảnh, sau một khắc thân thể nàng đã xuất hiện bên cạnh Tề Nhạc, Ác Ma Chi Vẫn mang theo một đạo hồng quang dài ba thước chém tới bả vai của Tề Nhạc.
Tề Nhạc lúc này bắt đầu di động, năng lực di chuyển tức thời của Lãnh Nhi quá khó chơi, hắn chỉ có thể lựa chọn lấy tĩnh chế động. Tuy cảm giác tương đối bị động nhưng Tề Nhạc tin tưởng dùng năng lực phản ứng của mình, Tự Nhiên Chi Nguyên không hổ là đoạt thiên địa tạo hóa, hơn nữa Tề Nhạc trước đó đã tăng thủy vân lực lên tám vân, năng lực tự khôi phục không ai có thể so sánh được, tuy năng lượng trong cơ thể bởi vì không khống chế được mà tiêu hao trong va chạm, nhưng bằng vào hai chủng năng lượng đặc biệt dung hợp với nhau nên không thoải mái trong cơ thể đã biến mất, năng lượng trong cơ thể đang khôi phục, hai cánh Kỳ Lân nhanh chóng hấp thu năng lượng trong không khí, tiêu hao năng lượng được bổ sung rất nhanh.
Ác Ma Chi Vẫn đã tới trước mặt bởi vì Lãnh Nhi đang tức giận nên dùng toàn lực, lực hút cũng mạnh hơn vài phần, thân thể của Tề Nhạc không khống chế được mà hơi nghiêng đi, làm cho thời gian Ác Ma Chi Vẫn chém lên người hắn ngắn hơn một chút. Lúc này Tề Nhạc không có né tránh, hắn cũng muốn thử một lần rốt cuộc ma khí tới từ địa ngục cường đại hay là thần khí phương đông sắc bén đây? Lợi dụng thần kiếm để thử cảm giác Ác Ma Chi Vẫn chém trúng. Hiên Viên kiếm không chút do dự hoành ngang trước ngực phòng hộ, Hiên Viên kiếm cực lớn trực tiếp nghênh đón Ác Ma Chi Vẫn.
Tiếng đinh vang lên giòn tan, thân thể Tề Nhạc cùng Lãnh Nhi cứng lại trong nháy mắt, năng lượng khổng lồ định trụ thân thể của hai người trên không trung. Hào quang màu hồng phấn như điện xà truyền ra ngoài còn có âm thanh xèo xèo của lực hút mạnh mẽ. Hiên Viên kiếm cùng Ác Ma Chi Vẫn không thua kém gì nhau, màu vàng trên Hiên Viên kém ảm đạm, màu hồng phấn trên Ác Ma Chi Vẫn trở nên tối lại, khí tức năng lượng khổng lồ giằng co với nhau. Những chuyện này chứng minh ma khí này rất cường đại, nhưng mà Lãnh Nhi lại đau lòng nhìn thấy Ác Ma Chi Vẫn mình yêu mến nhất lúc này có một phần ba bị trường kiếm Tề Nhạc xâm nhập, kim sắc quang mang lan tràn khắp các lỗ hỏng, vô số năng lượng sắc bén truyền vào trong Ác Ma Chi Vẫn làm cho Lãnh Nhi không tự giác sinh ra cảm giác bị chặt đứt, ma lực trong người vận chuyển nhanh chóng. Cũng không cách nào hoàn toàn hóa giải cỗ khí tức sắc bén cường hãn kia.
Đây rốt cuộc là kiếm gì! Không chỉ hình thái cực lớn hơn nữa lực công kích còn biến thái như vậy, ngay cả Ác Ma Chi Vẫn cũng không thể làm tổn thương tới nó.
Bỗng nhiên Hiên Viên kiếm của Tề Nhạc chấn động mạnh, thân kiếm vừa chuyển sinh ra lực đẩy cường đại đem thân thể Lãnh Nhi chấn bay ra ngoài. Giao phong lúc này làm cho tâm thần hắn đại định, dù sao từ phẩm chất mà nói thì Hiên Viên kiếm càng cường hãn hơn một chút. Đồ vật tới từ địa ngục làm sao có thể so sánh cùng mặt trời mặt trăng và ngôi sao được, năng lượng sông núi cỏ cây ngưng tụ vào Hiên Viên kiếm mạnh thế nào?
Lãnh Nhi cúi đầu nhìn qua Ác Ma Chi Vẫn, nếu như dưới tình huống tổn thương bình thường thì có lẽ nương tựa vào thực lực cường đại của nàng còn có thể chữa trị Ác Ma Chi Vẫn một chút, nhưng lúc này Ác Ma Chi Vẫn tách ra khỏi Hiên Viên kiếm lại mang theo kim sắc quang mang đầy các lỗ hỏng. Cũng chỉ có sự sắc bén của Hiên Viên kiếm mới có thể đả thương tới linh hồn của Ác Ma Chi Vẫn. Tuy không nói không thể khôi phục, nhưng mà muốn khôi phục dễ như vậy sao?
Khí tức cường hãn không ngừng khởi động, Lãnh Nhi lúc này đã thật sự tức giận. Khi còn bé nàng vừa mới bắt đầu tu luyện thì Tát Đán đã đưa chuôi Ác Ma Chi Vẫn cho nàng. Từ ý nào đó mà nói Lãnh Nhi có thể có thực lực bây giờ thì Ác Ma Chi Vẫn ảnh hưởng với nàng rất lớn, điểm này từ năng lượng của nàng tương tự với Ác Ma Chi Vẫn là nhìn ra được vài phần, trong nội tâm Tát Lãnh thì Ác Ma Chi Vẫn chính là bạn tốt của nàng, cũng là đồng bọn tốt nhất của nàng, bất luận thời điểm gì cũng lẳng lặng làm bạn bên người của nàng. Nhưng mà ngay vừa rồi Ác Ma Chi Vẫn lại bị Tề Nhạc làm tổn thương, hơn nữa còn là tổn thương cực kỳ trầm trọng, đả kích hơn nữa chính là Tề Nhạc mấy lần cự tuyệt, trong nội tâm của Lãnh Nhi xuất hiện cảm xúc chính thức của địa ngục rồi.
Không nói gì thêm, trong mắt của nàng đã nhìn ra nhiều thứ từ trong ánh mắt Tề Nhạc, tròng mắt màu hồng phấn của nàng xuất hiện hào quang lạnh lẽo, đoàn khí tức màu đen xuất hiện sau lưng Lãnh Nhi, lấy nàng làm trung tâm nó nhanh chóng biến thành hình thái của lỗ đen, năng lượng khổng lồ không ngừng lao về phía thân thể của Lãnh Nhi, năng lượng tràn ngập khí tức tà ác làm cho nội tâm Tề Nhạc trầm xuống. Ngay vào lúc này Lãnh Nhi cũng xuất hiện biến hóa.
Biến hóa đầu tiên chính là mái tóc dài màu hồng phấn của nàng, cũng không phải tóc phát sinh biến hóa mà là đỉnh đầu của Lãnh Nhi, hai cái sừng cong mọc dài lên, nhìn hai sừng này rất đáng yêu. Hào quang hồng phấn trong mắt của nàng biến thành thanh thúy, tuy không có biến thành màu đỏ khủng bố, nhưng giờ này khắc này ai cũng có thể liên tưởng tới ánh mắt khát máu.
Năng lượng hắc ám khổng lồ không ngừng sinh ra trên người của nàng, thể chất ác ma của Lãnh Nhi được bày ra lúc này, một đôi cánh đen sau lưng mở rộng ra, hắc sắc quang mang huyễn lệ biến thành màu hồng ở biên giới cánh, dù trong bóng tối nhưng Tề Nhạc nhìn thấy rõ ràng, đôi cánh xuất hiện nhất thời làm khí tức trên người Lãnh Nhi sinh ra chuyển biến cực lớn, thân thể mềm mại của nàng như thon dài hơn, cả thân thể đều không ngừng phóng đại và thân cao chừng mét bảy lúc này tiếp cận hai mét, tuy không ảnh hưởng tới mỹ cảm của nàng nhưng mang cho Tề Nhạc áp lực khác nhau. Ngay sau đó nương theo đôi cánh đầu tiên thì đôi cánh thứ hai cũng từ từ xuất hiện, khí tức tà ác khổng lồ màu hồng phần cũng sinh ra trên người Lãnh Nhi, Lãnh Nhi chậm rãi nhắm mắt lại như đang hưởng thự dòng nước ấm áp bao quanh mình, dường như năng lượng hắc ám này khiến nàng ưa thích. Dưới khí tức năng lượng khổng lồ đôi mắt của Lãnh Nhi mang theo cường quang ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng thét dài, bốn đôi cánh hoàn toàn mở rộng ra sau lưng, sau khi bốn cánh xuất hiện thì hai cánh nữa lại mọc ra, sáu cánh đã thể hiện năng lượng hắc ám tinh thuần nhất, so sánh với Khủng Bố Đại Ma Vương thì sáu cánh của nàng mang cho Tề Nhạc cảm thụ khác biệt, sáu đôi cánh này dường như tăng thực lực Lãnh Nhi lên gấp đôi, sáu cánh sau lưng mọc ra thì Ác Ma Chi Vẫn biến thành màu đen. Khí tức năng lượng khổng lồ nhanh chóng ngưng tụ lại, lỗ đen sau lưng nàng từ từ biến mất nhưng có được sáu cánh Lãnh Nhi nhìn qua Tề Nhạc đã khác trước, khóe miệng của nàng xuất hiện nụ cười tàn nhẫn.
Đột nhiên trong nội tâm Tề Nhạc nghĩ tới một chuyện, Lãnh Nhi hiện tại mang cho hắn cảm giác phi thường quen thuộc, linh quang lóe lên, hắn hiểu được vì sao mình có loại cảm giác này rồi, lẩm bẩm.
← Ch. 244 | Ch. 246 → |