← Ch.255 | Ch.257 → |
Không hổ là buôn bán vũ khí ah! Giới thiệu kỹ càng như thế, thành phần những độc chất kia Tề Nhạc có nghe cũng không hiểu, nhưng độc khí đạn đạo hệ thần kinh có uy lực như thế nào hắn hiểu rất rõ. Lực lượng Kim Sí Đại Bằng Điêu tuy rằng cường đại, nhưng trước mặt độc khí cường hoành, chỉ sợ ngay cả mình cũng chưa chắc có thể đối phó a.
Đúng lúc này, thanh âm của tiểu Bằng đột nhiên vang lên trong lòng Tề Nhạc:
- Chủ nhân, đừng mà. Hãy bỏ qua cho tộc nhân của ta.
Tề Nhạc sững sờ, tiểu Bằng dù sao đã là Sử Lệnh của mình. Thanh âm bi thương của nó làm cho Tề Nhạc không khỏi chấn động. Hào quang lóe lên, Tề Nhạc đem tiểu Bằng từ trong cơ thể phóng xuất ra, trầm giọng nói:
- Tiểu Bằng, ngươi phải hiểu được, bây giờ không phải là ta không muốn bỏ qua tộc nhân của ngươi, mà tộc nhân của ngươi không chịu buông tha cho chúng ta.
Tiểu Bằng tuy rằng không biết rõ độc khí hệ thần kinh là vật gì, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được khi nhắc tới độc khí hệ thần kinh, trong lòng của Tề Nhạc sinh ra cảm giác sợ hãi. Ngay cả cường giả như Tề Nhạc còn sợ hãi, có thể nghĩ cái loại vũ khí này cường hãn cỡ nào rồi. Vì phụ thân của mình cùng các tộc nhân, hắn mới vội vàng hướng Tề Nhạc cầu xin tha thứ.
Tiểu Bằng vội vàng nói:
- Chủ nhân, nếu như ngài đồng ý, ta hiện tại cũng có thể đi tìm cha ta, để cho ông ấy dẫn đầu các tộc nhân lui lại. Nếu như vậy, ngài có thể không đối phó với họ không?
Trong lòng của Tề Nhạc khẽ động, nếu như có thể không sử dụng độc khí đạn đạo đương nhiên là tốt nhất, chỉ cần Đại Bằng Minh Vương chịu đáp ứng thì sẽ không sợ hắn đổi ý. Dù sao con của hắn còn ở trong cơ thể của mình, chỉ cần mình không muốn, tiểu Bằng không thể nào một lần nữa đạt được tự do. Nghĩ tới đây, Tề Nhạc gật nhẹ đầu nói:
- Để ngươi đi khuyên bảo phụ thân ngươi là có thể, nhưng mà, chúng ta nhất định phải đem đạn đạo chuẩn bị cho tốt mới cho ngươi đi. Nếu không ngươi đem sự tình nói cho hắn, hắn lập tức dẫn người đến công kích, chúng ta ứng phó như thế nào?
Nhìn bộ dạng cầu khẩn của tiểu Bằng, Tề Nhạc tiếp tục nói:
- Tiểu Bằng, ngươi nếu là Sử Lệnh của ta thì ta liền coi ngươi trở thành bằng hữu mà đối đãi. Ta đáp ứng ngươi, chỉ cần phụ thân ngươi chịu dẫn các tộc nhân của ngươi lui lại, không có trở thành địch nhân của nhân loại thì ta cũng không sử dụng đạn đạo nữa.
Rơi vào đường cùng, tiểu Bằng chỉ có thể đành đáp ứng.
Việc này không nên chậm trễ, sau khi cùng Hồ Quang thương lượng đơn giản một chút thì Tề Nhạc lập tức tìm đến Tuyết Nữ, trong vòng một ngày, lần thứ hai phát động năng lực Côn Lôn Kính xuyên qua không gian và thời gian. Vì để cho Tuyết Nữ có đầy đủ năng lượng thúc dục Côn Lôn Kính, Tề Nhạc, Như Nguyệt, Hồ Quang, Dịch An bốn người đồng thời quay trở về hiện đại, sau đó lưu Hồ Quang cùng Dịch An lại. Ba người Tề Nhạc trở về thời kì Viễn Cổ Cự Thú, đến lúc này, Tề Nhạc đã tiêu hao trọn vẹn gần một nửa năng lượng. Nhưng mà hắn không thể không trở lại, Tề Nhạc phải dùng thời gian nhanh nhất để cho các chiến sĩ quân đoàn Sinh Tiếu khôi phục lại sức khỏe.
Thời gian một ngày rất nhanh qua đi, năng lượng tự nhiên phụ trợ thủy vân lực sinh ra phương pháp chữa thương đặc thù còn tốt hơn cả Tề Nhạc tưởng tượng. Mà thời kì Viễn Cổ Cự Thú vừa có năng lượng tự nhiên bổ sung nên chỉ trong một ngày hán đã trị liệu tốt thương thế của mọi người tới tám phần trở lên. Một lần nữa toàn bộ quân đoàn Sinh Tiếu khôi phục năng lực chiến đấu, hơn nữa sau khi phân phối đạn dược khiến thực lực liên quân nhân loại được khôi phục.
Hoàn thành xong những chuyện này, Tề Nhạc trở về hiện đại một lần đón Hồ Quang cùng Dịch An trở lại thời kì Viễn Cổ Cự Thú, theo hai người Hồ Quang trở lại còn có mười thủ hạ tâm phúc của hai người chuyên môn phụ trách thao tác VX độc khí đạn đạo. Mà lúc này, thời gian ba ngày của Đại Bằng Minh Vương còn có không đến thời gian một ngày.
Tề Nhạc tuân thủ lời hứa, để tiểu Bằng đi ra khuyên bảo Đại Bằng Minh Vương, mà chính hắn cũng nhanh chóng lợi dụng trong khoảng thời gian này tận khả năng khôi phục vân lực của mình.
Được Hồ Quang cùng Dịch An chỉ huy, bốn viên VX độc khí đạn đạo thể tích cũng không lớn lắm đã hoàn tất giai đoạn thiết kế. Thông qua điều khiển trực tiếp từ laptop, chỉ cần trong hai mươi giây có thể tiến hành công kích bất kỳ phương hướng nào trong phạm vi ba mươi kilômét. Vì để cho hiệu quả đạn đạo phát huy trạng thái chuẩn xác nhất, đám người Hồ Quang lần này còn mang về một cái ra-đa quân dụng cỡ nhỏ để định vị chính xác cho đạn đạo.
Hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, nỗi buồn của Tề Nhạc không khỏi bay hết, khoa học kỹ thuật dù sao cũng cực kỳ quan trọng. Chỉ cần có độc đạn đạo này, chiến đấu rất nhanh sẽ phát sinh biến hóa.
Chuyến đi này của Tiểu Bằng giằng co tiếp cận hai giờ mới một lần nữa trở lại trong doanh địa của nhân loại. Ánh mắt của nó nhìn bề ngoài tràn đầy lo lắng, cảm nhận được khí tức trên thân biến hóa, Tề Nhạc đã biết rõ lời khuyên của nó chỉ sợ là đã thất bại.
- Phụ thân ngươi không đáp ứng sao?
Tề Nhạc hỏi.
Tiểu Bằng nói:
- Bị các ngươi bắt hơn 100 tộc nhân, phụ thân đã sớm bạo nộ rồi, hắn căn bản không tin ngươi có đồ vật gì đó làm tổn thương tộc nhân phạm vi lớn. Bất luận ta khuyên như thế nào hắn cũng không chịu đáp ứng. Chủ nhân, van cầu ngươi, hãy buông tha tộc nhân của ta a.
Tề Nhạc đã sớm nghĩ tới câu trả lời của Đại Bằng Minh Vương, tiểu Bằng cùng Đại Bằng Minh Vương không giống nhau, tiểu Bằng cùng mình đi tới hiện đại, thấy được rất nhiều đồ vật không thể tưởng tượng nổi. Vì thế nó sẽ tin tưởng mình. Mà Đại Bằng Minh Vương chỉ sống ở thời kì Viễn Cổ Cự Thú, hắn không thể nào biết rõ đây hết thảy những điều này, chỉ luôn tự tin vào thực lực của mình là điều bình thường.
Cầu khẩn của Tiểu Bằng cùng chuyện Tề Nhạc không muốn can thiệp quá nhiều đến thời kì Viễn Cổ Cự Thú khiến hắn đã có quyết định.
- Tiểu Bằng, ngươi lại đi một lần nữa. Khi gặp phụ thân ngươi thì nói cho hắn biết, ngày mai khi lúc mới bắt đầu chiến đấu thì để cho tộc nhân Tộc Cửu Lê xông ở phía trước, ta để cho hắn biết một chút về uy lực của độc khí đạn đạo VX. Khi đó hắn sẽ biết được có phải ta hù dọa hắn hay không. Nếu như khi đó hắn còn quyết định muốn cùng chúng ta chiến đấu đến cùng thì đừng trách ta hạ thủ vô tình.
Tiểu Bằng biết rõ đây đã là cực hạn của Tề Nhạc, nó vội vàng thiên ân vạn tạ mà đáp ứng một tiếng, lần nữa đi tìm kiếm phụ thân của mình. Lần này trở nên thuận lợi hơn, lúc trở lại nó đã mang tới tin tức Đại Bằng Minh Vương đáp ứng để cho Tộc Cửu Lê xung phong đầu tiên. Thực lực của Kim Sí Đại Bằng Điêu nhất tộc rõ ràng phía trên Tộc Cửu Lê nên không sợ bọn họ không đáp ứng.
Nghỉ ngơi một đêm, tất cả Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bọn họ đều khôi phục đến trạng thái tốt nhất, trận quyết chiến hôm nay có quan hệ tới sự sinh tử tồn vong của nhân loại thời kì Viễn Cổ Cự Thú, , mỗi người đều phi thường khẩn trương.
*****
Bốn miếng VX độc khí đạn đạo đã được treo ở phía trước trận doanh, chiều dài của nó không đến hai mét, dưới ánh mặt trời lóe ra quang mang nhàn nhạt. Hiện tại Tề Nhạc duy nhất lo lắng chính là thể chất đặc thù của Tộc Cửu Lê có thể bị độc khí ảnh hưởng hay không, nếu như hiệu quả của VX độc khí đạn đạo không tốt như trong suy nghĩ thì nghênh đón đám người Tề Nhạc chính là một cuộc ác chiến. Đến cuối cùng trước mắt, hắn không thể không triệu hồi ra Ngưu Ma Vương một lần nữa, sử dụng điều kiện thứ hai đáp ứng hắn. Đây cũng là đòn sát thủ cuối cùng của Tề Nhạc. Nhưng bất luận như thế nào, hắn đều tuyệt không buông tha nhân loại nơi này.
Các chiến sĩ của nhân loại bốn tộc còn có năng lực chiến đấu chia làm bốn phương trận, dưới sự chỉ huy của từng người tộc trưởng giơ vũ khí đơn giản lên lẳng lặng chờ đợi sau lưng quân đoàn Sinh Tiếu. Mấy ngàn người đã có đầy đủ súng ống đạn dược lúc này đều tiến vào trong hào, nạp đạn lên nòng đợi công kích của địch nhân, có đạn dược làm bọn hắn tin tưởng tăng nhiều. Dù sao thì họ đã từng mấy lần chiến thắng quân đội Tộc Cửu Lê. Lúc này chiến đấu đã biến thành cuộc đọ sức giữa khoa học kỹ thuật cùng sức mạnh.
Khi thái dương bay lên cao, bình nguyên bắt đầu run rẩy, từ rất xa, quân đội Tộc Cửu Lê dùng trận hình phân tán bức bách tới bên này. Đi đầu tiên chính là hai gã Na Lê, phía sau bọn họ là Na Thôn. Từ khi nhân loại có vũ khí tiên tiến thì Tộc Cửu Lê vì đem tổn thất xuống đến thấp nhất, mới sử xuất chiến thuật như vậy, lực phòng ngự của Na Thôn còn cường hãn hơn Tộc Cửu Lê bình thường, có đám người ngăn cản ở phía trước, coi như là Đạn Xuyên Giáp cũng không cách nào mang đến thương tổn quá lớn.
Tốc độ của quân đội Tộc Cửu Lê không tính là nhanh, nhưng phi thường ổn định. Trong lúc vô hình mang đến cho liên quân nhân loại áp lực cực lớn.
Tề Nhạc, Tuyết Nữ, thương băng, Thực Vật Hồn, Cơ Đức cùng với mười hai vị Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đứng ở phía trước nhất, mà liên quân nhân loại thì do Y Nhược cùng các tộc trưởng thống nhất chỉ huy, Thanh Long đến bây giờ đều còn chưa có khôi phục thương thế nên không tham gia quyết chiến này.
Tề Nhạc phất phất tay, Hồ Quang trầm giọng nói:
- Đạn đạo Số 1 chuẩn bị, mục tiêu trên không 20m chính giữa trận hình địch nhân.
Để cho đạn đạo bộc phát trên không trung thì mới phát huy tác dụng lớn nhất của nó.
Lúc này, Tề Nhạc cũng không có để ý quân đội Tộc Cửu Lê, ánh mắt nhìn về phía xa. Quả nhiên, quân đội Tộc Cửu Lê xuất hiện không lâu, là bầu trời bao la phương xa đã biến thành màu vàng. Gần hai trăm đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu phiêu phù ở giữa không trung, mặc dù không có bay tới, nhưng mà vẫn tạo cho Tề Nhạc áp lực cực lớn. Tu vi Kim Sí Đại Bằng Điêu hiển nhiên là Tối Cường Giả trong toàn bộ Kim Sí Đại Bằng Điêu trong gia tộc, trong đó không thiếu cấp bậc giống tiểu Bằng. Mà ở phía trước nhất trận doanh Kim Sí Đại Bằng Điêu, một đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu khổng lồ chiều cao vượt qua 30m, cơ hồ có thể tương đương với bất tử thần long đang im im lặng lặng lơ lửng trên không trung. Nó khác với Kim Sí Đại Bằng Điêu bình thường là màu sắc lông vũ trên người nó đậm hơn một chút, gần giống màu tử kim. Hơn nữa thân thể cực lớn, ở giữa không trung nhìn bề ngoài càng rõ ràng. Dùng tốc độ phi hành của Kim Sí Đại Bằng Điêu, nếu như không phải bởi vì VX độc khí đạn đạo khóa chặt mục tiêu sau sau đó còn có khả năng truy tung thì Tề Nhạc còn thực không có gì nắm chắc chống lại gia tộc Kim Sí Đại Bằng Điêu. Phải biết, đây chính là một phần ba lực lượng mạnh nhất trong toàn bộ thế giới hung thú.
Quân đội Tộc Cửu Lê càng ngày càng gần, Tề Nhạc tính toán một cái khoảng cách của song phương cùng tốc độ gió hiện tại, hắn mang theo tâm tình hưng phấn gật nhẹ đầu với Hồ Quang. Đối với Tộc Cửu Lê Nhân giết hại vô số nhân loại, Tề Nhạc sẽ không có bất kỳ cảm giác mềm lòng.
Hồ Quang vung tay phải ra lệnh dẫn đường bắn số 1. Mục tiêu vừa rồi cũng đã khóa chặt, tiếng gõ bàn phím thanh thúy vang lên khiến cho khiến cho ra-đa hoàn toàn khóa chặt mục tiêu, theo một tiếng nổ tung chói tai, đạn đạo phía sau hỏa tiễn phát xạ rồi "vèo" một tiếng bắn ra. Dưới tác dụng của hỏa tiễn phát xạ, trong nháy mắt tốc độ của đạn đạo đã vượt qua vận tốc âm thanh, đó là tốc độ phi hành mà Kim Sí Đại Bằng Điêu cũng không cách nào bằng được.
Đám thuộc hạ Hồ Quang mang đến hiển nhiên cũng là lần đầu tiên điều khiển vũ khí hoá học tính sát thương đại quy mô này, vì thế lộ ra có chút hơi khẩn trương. Khi đạn đạo nhanh chóng bay tới mục tiêu thì hắn nhấn cái nút nổ tung, tốc độ chậm nửa phần, bất quá cũng may khoảng cách này không làm ảnh hưởng tới hiệu quả của VX độc khí đạn đạo.
Đạn đạo mang theo tiếng rít khiến cho đám quân đội Tộc Cửu Lê chú ý, bất quá không đợi Na Lê phía trước nhất tiến hành chặn đường, đạn đạo đã đến phía trên quân đội Tộc Cửu Lê, dù sao thì nó thật sự quá là nhanh.
Ngay khi đại đa số Tộc Cửu Lê nhìn thấy đạn đạo còn đang kinh ngạc ngẩng đầu nhìn thì đột nhiên "Ầm" một tiếng, đầu đạn nổ tung.
Lúc này, Na Lê đang chỉ huy ở phía trước mới tỉnh ngộ, hắn hò hét thê lương cái gì đó. Đại quân Tộc Cửu Lê lập tức bắt đầu chạy trốn về bốn phương tám hướng, sương mù màu xanh lá trong không trung càng lúc càng mờ nhạt hóa khiến cho bọn họ cảm giác được sự sợ hãi chưa từng có. Nhưng vì phòng bị vũ khí nóng của nhân loại mà trận hình của quân đội Tộc Cửu Lê rất dày đặc, muốn nhanh chóng thoát đi không dễ chút nào. Tốc độ của độc khí nhanh hơn tốc độ chạy trốn của bọn hắn rất nhiều, hơn nữa trong quá trình khí độc phát huy, quân đội Tộc Cửu Lê muốn chạy trốn giữ mạng không khỏi giẫm đạp lên nhau. Trong lúc nhất thời, toàn bộ trận doanh Tộc Cửu Lê đều trở nên rối loạn.
Tề Nhạc hướng xạ thủ nhân loại tứ tộc cao giọng hô:
- Tất cả mọi người chuẩn bị, một khi thấy Tộc Cửu Lê chạy ra khỏi phạm vi sương mù màu xanh lá thì lập tức tập trung hỏa lực bắn chết, một tên cũng không để lại.
Chiến đấu của nhân loại cùng Tộc Cửu Lê đến bây giờ đã không còn chút lo lắng nào, mấu chốt quyết định thắng bại không ngờ lại là một quả đạn đạo nho nhỏ. Bằng vào thị giác phán đoán, trong thời gian thật ngắn, ít nhất đã có hơn một phần ba Tộc Cửu Lê bị độc khí VX lấy mạng, mà con số này vẫn đang không ngừng tăng lên.
Kim Sí Đại Bằng Điêu ở phương xa vẫn thủy chung không nhúc nhích, Đại Bằng Minh Vương bằng vào thị lực siêu cường thấy rõ ràng hết thảy những gì phát sinh ở bên dưới. Giờ này khắc này hắn mới chính thức hiểu ra vì sao con hắn lại tình nguyện làm Sử Lệnh của người kia cũng không muốn cùng mình dẫn tộc nhân tấn công. Tộc Cửu Lê cường tráng như thế nào, hắn hiểu rất rõ. Mà giờ này khắc này, Tộc Cửu Lê trong sương mù màu xanh lá không có năng lực chống cự, trong lòng của hắn đã tràn đầy sợ hãi, hắn thật sự không rõ sương mù màu xanh lá đến tột cùng là cái gì? Thời đại này làm gì có khái niệm của hóa học.
*****
Tề Nhạc mỉm cười trong mắt toát ra một tia quang mang nhàn nhạt, hai tay sau lưng, nói:
- Mười hai tiểu đội Sinh Tiếu chuẩn bị. Khóa chặt quân đội Tộc Cửu Lê phân tán chạy trốn tiến hành tiêu diệt. Chú ý thời điểm đang hành động nhất định phải xác nhận Tộc Cửu Lê Nhân đã ra khỏi phạm vi của độc khí VX mới có thể tiến hành công kích, hơn nữa tùy thời chú ý hướng gió biến hóa.
Những lần chiến đấu gần đây một mực bị đối phương hoàn toàn áp chế. Mỗi một lần đều đại bại mà quay về, các chiến sĩ Sinh Tiếu quân đoàn đã sớm nhẫn nhịn một bụng uất khí, mắt thấy Tộc Cửu Lê cường hoành trước đạn đạo độc khí VX không hề có lực chống cự, nhìn bộ dáng chật vật của bọn hắn, được phân công đánh chó mù đường đúng là chuyện sảng khoái. Mười hai vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mang theo mười hai tiểu đội Sinh Tiếu đồng thời phân tán vòng ra chung quanh bốn phía các con đường mà Tộc Cửu Lê muốn chạy trốn.
Tề Nhạc lầu bầu nói:
- Sao hả? Vẫn còn nhịn được không chịu ra?
Phảng phất là đã nghe được thanh âm của hắn, một thanh âm tức giận từ phương xa truyền tới. Thân ảnh khổng lồ bay lên không trung, năng lượng bành trướng mang theo gió lốc cuốn tới độc khí VX trong không khí, dưới tác dụng của năng lượng khổng lồ, trên không trung lập tức nổi lên một hồi gió lốc.
Sắc mặt của Tề Nhạc hơi đổi, thân thể như là như thiểm điện bay ra, quang mang màu xanh được năng lượng Tự nhiên Chi Nguyên tăng phúc tạo nên một cái vòi rồng xuất hiện chung quanh thân thể hắn.
Vị trí kích nổ của đạn đạo độc khí VX đã được Tề Nhạc tính toán chính xác, nơi này cách trận doanh của nhân loại rất xa. Vì thế, mắt thấy độc khí sắp bị thổi tan, hắn không có chút nào lo lắng, chỉ cần không thổi về chính diện thì cho dù sang hai bên cũng chỉ mang tới thương vong cho đám Tộc Cửu Lê Nhân chạy trốn mà thôi.
Sự phẫn nộ trong lòng Xi Vưu đã đạt đến cực điểm. Nguyên bản hắn cho rằng, hôm nay chiến một trận vô cùng nhẹ nhõm, có Đại Bằng Minh Vương trên không trung cùng các tộc nhân của hắn phối hợp, hơn nữa bộ đội Tộc Cửu Lê của mình trên mặt đất có thể giết sạch tất cả nhân loại. Nhưng mà hắn lại tuyệt đối thật không ngờ, ngay tại thời điểm hắn tưởng rằng đã tới lúc kết thúc thì cục diện lại hoàn toàn cải biến. Kim Sí Đại Bằng Điêu không có hành động, mà quân đội của mình đã bị đả kích mang tính hủy diệt. Lúc này hắn không còn muốn làm cái gì nữa, nhìn từng đống lớn thân thể Tộc Cửu Lê run rẩy trên mặt đất. Xi Vưu chỉ có thể sử dụng lực lượng của chính mình hy vọng có thể đem độc khí thổi tới trận doanh của nhân loại. Đáng tiếc là khoảng cách đó quá xa, hơn nữa, Xi Vưu tuy rằng cường đại, nhưng hắn không am hiểu năng lượng Phong thuộc tính, sao có thể so với Phong Vân Lực của Tề Nhạc?
Vòi rồng màu xanh bỗng nhiên tách ra, Tề Nhạc không có toàn diện đối kháng cùng Xi Vưu mà là dựa vào vòi rồng màu xanh chặn chính diện, lợi dụng gió lốc kích phát độc khí VX ra hai bên. Dưới sự bùng nổ năng lượng của hai người, tốc độ phát huy của độc khí nhanh hơn và phạm vi bao phủ càng rộng hơn. Nhìn Xi Vưu xuất hiện, Tề Nhạc dùng tinh thần lực thông tri Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bọn họ lập tức trở về đội ngũ, tạm thời không nên truy sát Tộc Cửu Lê nữa, hắn không hi vọng người một nhà bị độc khí công kích.
Độc khí phát động tứ tán, Tề Nhạc đã không có thời gian đi quan tâm hiệu quả của nó đối với quân địch. Xi Vưu trôi nổi ở trước mặt hắn ngoài ngàn mét, tuy rằng khoảng cách không gần, nhưng Tề Nhạc vẫn cũ có thể cảm giác được rõ ràng sát cơ mãnh liệt bộc phát trên người Xi Vưu. Đó là cảm giác tràn đầy tính hủy diệt, hiển nhiên vị Viễn Cổ Ma Thần này đã phẫn nộ tới cực điểm.
Tâm tình của Tề Nhạc thật là khoan khoái dễ chịu, nguyên bản cục diện chiến tranh nghiêng về đúng một bên nhưng chỉ bởi vì một đầu đạn độc khí đã xảy ra biến hóa. Có thêm kinh nghiệm lần này, nhân loại đối kháng với Tộc Cửu Lê càng thêm dễ dàng hơn. Thời đại lạc hậu này đúng là không thể so với công nghệ cao của thời hiện đại.
Xác thực lúc này Xi Vưu đã tiếp cận trạng thái điên cuồng, nhìn Tề Nhạc đối diện trên không trung, dùng đầu ngón chân mà nghĩ hắn cũng hiểu rõ chính là bởi vì thằng này xuất hiện nên chiến cuộc mới biến hóa như thế. Xi Vưu không biết vừa rồi sương mù màu xanh lá là thứ gì, nhưng chính nó đã làm tan rã bộ phận quân đoàn chủ lực của Tộc Cửu Lê. Bàn Cổ Phủ hiện ra trong tay hắn, giờ này khắc này, Xi Vưu đã quên mất uy hiếp của Ngưu Ma Vương lần trước, trong lòng của hắn chỉ nghĩ một điều duy nhất chính là xả nhỏ tên nhân loại trước mặt này ra.
Tề Nhạc đối mặt với Xi Vưu không có chút ý tứ nào lùi bước. Lần trước thất bại cũng không có nghĩa là lúc này cũng sẽ như thế. Xi Vưu có mạnh cỡ nào cũng có thể đối chọi được với hai kiện thần khí của mình sao? Ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, khí tức bá đạo từ trên người Tề Nhạc phóng thích, oai vương giả Kỳ Lân hoàn toàn bày ra, hư ảnh Kỳ Lân cực lớn xuất hiện sau lưng của Tề Nhạc. Trong hiện tượng thiên văn, hắn trực tiếp liền tiến vào giai đoạn thứ hai của Kỳ Lân Bản Tương Dị Hóa. Có lẽ là bởi vì Vân Lực tăng lên bên trên lân giáp màu đen kia tản ra một tầng quang trạch màu vàng lợt.
Kim quang thiểm diệu, Hiên Viên Kiếm xuất hiện trong tay phải của Tề Nhạc, Hiên Viên Hồn trở về không thể nghi ngờ làm cho thực lực của Hiên Viên Kiếm có thể phát huy đến trình độ lớn nhất, thông qua Hiên Viên Hồn, Tề Nhạc có thể nắm giữ mỗi một phần biến hóa năng lượng của Hiên Viên Kiếm, lần nữa đối mặt Bàn Cổ Phủ, trong lòng của hắn tràn đầy tin tưởng.
- Ah --
Xi Vưu nổi giận gầm lên một tiếng, khoảng cách ngàn thước đối với hắn mà nói không đáng kể chút nào, Bàn Cổ Phủ giơ lên cao. Một đạo khí lưu bá đạo vô cùng mênh mông bay thẳng đến Tề Nhạc, đồng thời thân thể cao lớn cũng lấy một tốc độ mắt thường khó phân biệt xông về phía Tề Nhạc.
Tề Nhạc vẫn yên tĩnh như giếng nước, không bởi vì công kích của Xi Vưu mà động dung, Hiên Viên Kiếm từ dưới hướng lên vung lên, kiếm quang màu vàng ngưng tụ cách người hắn ba mét. Tiếng cọ xát chói tai vang lên, công kích cự ly xa của Bàn Cổ Phủ trực tiếp bị Hiên Viên Kiếm sắc bén chém thành hai nửa. Mà thân thể của Tề Nhạc cũng ở thời điểm này chuyển động. Kỳ Lân dực màu đen huy động khiến thân thể của hắn như là mũi tên xông tới phía Xi Vưu.
Xi Vưu rất mạnh, đây là điều không hề nghi ngờ, nhưng hiện giờ Tề Nhạc cũng đã trở nên càng mạnh hơn, nhờ sự cố gắng của hắn và cơ duyên của mình, lúc này tổng hợp thực lực của hắn hoàn toàn có thể đối mặt với Xi Vưu.
""Đinh"!" một tiếng vang nhỏ xuất hiện, thanh âm tuy rằng rất thanh thúy, nhưng không lớn. Khi một tiếng này lan ra, chiến đấu của Tề Nhạc cùng Xi Vưu đã trở thành tiêu điểm của toàn bộ mọi người ở nơi này. Bất luận là liên quân nhân loại tứ tộc, quân đội Tộc Cửu Lê may mắn thoát khỏi độc khí hay là Đại Bằng Minh Vương và thủ hạ của hắn đang nhìn chăm chú lên chiến trường.
← Ch. 255 | Ch. 257 → |