Vay nóng Tinvay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 265

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 265: Gà thắng chó thắng và heo xuất chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Ads Tốc độ của Minh Minh không ngừng tăng lên, đạo hào quang màu vàng cách hắn càng xa, đột nhiên một thân hình Thải Phượng hiện ra giữa không trung, một thân thể xinh đẹp. Bỗng nhiên hào quang huyễn lệ bảy màu hiện ra, Thải Phượng và đôi cánh của nó tấn công vào Địa Ngục Tu La Đao, năng lực của Minh Minh lúc này thể hiện ra ngoài, đôi cánh bảy màu va chạm với hào quang vàng kim, thời điểm thân thể Minh Minh hạ xuống thì kim sắc quang mang biến mất.

Đúng vào lúc này đột nhiên Miyaluo giật mình phát hiện cảm giác tê liệt tràn ra khắp toàn thân, mỗi một lông vũ đều hiện ra hào quang sắc bén, tuy bị áo giáp ngăn cản đại bộ phận nhưng vẫn kích thích toàn bộ thân thể, dưới những kích thích không mạnh này hắn đã mất đi năng lực hành động, ngay cả năng lượng cũng bắt đầu khó điều động.

Hắn nào biết rằng đây là điểm huyệt thuật của phương đông. Vị trí mỗi cái lông vũ đều là một huyệt đạo của hắn. Cho dù năng lượng bản thân của hắn mạnh mẽ, nhưng mà với tư cách nhân thể yếu ớt nhất chính là liên kết giữa mạch máu và huyệt đạo không cần quá nhiều năng lượng, Minh Minh cũng có thể làm cho hắn mất hết năng lực công kích.

Thân thể Miyaluo muốn động đậy nhưng hắn không được như nguyện, mà khí tức của Minh Minh tương liên với lông vũ nên khống chế rất chuẩn xác, mà giờ này khắc này Phượng Hoàng rực rỡ kia đã biến thành một đạo cầu vồng bảy màu từ trên trời hạ xuống, thời điểm này cánh chim kia đánh tới đầu của hắn, chiến đấu chấm dứt cũng là lúc tính mạng của hắn kết thúc.

Người ném quả mận, ta ném quả đào. Không phải các người muốn giết Dịch An sao? Vậy thì tốt, hiện giờ ta sẽ cho các người biết thế nào là giết người phải lo bị người giết. Sát cơ lạnh như băng của Minh Minh lạnh đã bao trùm cả đỉnh Everest hiện giờ.

- Hạ thủ lưu tình.

Vũ Mâu hét to một tiếng, thân thể mềm mại phiêu nhiên bay lên ngăn cản thân thể mềm mại của Minh Minh, bỗng nhiên khí tức năng lượng thần thánh hình thành một hào quang cực lớn bao phủ thân thể Miyaluo vào bên trong. Dưới can thiệp của nàng Minh Minh lập tức mất đi khống chế với lông vũ của mình, bỗng nhiên thân thể Miyaluo hạ thấp và ngã vật xuống mặt đất.

Mắt thấy Vũ Mâu ngăn cản Minh Minh cũng không có đình chỉ công kích của mình, ngược lại đem năng lượng tăng lên tới cực hạn, Vũ Mâu làm những chuyện đó với Tề Nhạc nàng đã sớm muốn báo thù, lúc này nàng sao buông tha cơ hội tốt này chứ?

- Tiểu thư.

Đám người Tinh Tọa Thủ Hộ Giả cùng kêu lên, dù sao bọn họ cũng cảm giác được khí tức mạnh mẽ của trên người của Minh Minh. Lúc này nàng sử dụng Tiểu Phượng Hoàng Biến thì cho dù Như Nguyệt cường thế đấu với Il Elias trước đó cũng không so sánh được! Mà Vũ Mâu vội vàng nghênh chiến có thể không toàn thân trở ra.

Tề Nhạc không có động, nếu như hôm nay là sinh tử tương bác thì hắn nhất định sẽ ngăn cản Vũ Mâu chiến đấu với Minh Minh, nhưng mà mục tiêu hôm nay của hắn chính là Vũ Mâu thì không cần hủy diệt Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, bởi vậy hắn chỉ lặng lẽ nhìn xem. Tuy hắn hận Vũ Mâu, nhưng hắn cũng rõ Vũ Mâu tuyệt đối không tổn thương Minh Minh, đây là cảm giác kỳ diệu, có lẽ là bởi vì ánh mắt buồn bã của Vũ Mâu nhìn qua người của hắn.

Kim sắc quang mang lập tức ngưng tụ, vô số ký hiệu màu vàng xuất hiện trước người của Vũ Mâu, một chiếc kiên tròn cực lớn xuất hiện trước mặt nàng, mắt thấy cánh Phượng Hoàng rực rỡ sắp chạm vào kiên thì kiên tròn của Vũ Mâu hơi nghiêng, bỏ qua khí cơ tập trung của Minh Minh, tấm chắn chỉ ma sát một chút với Minh Minh mà thôi. Lập tức tiếng ma sát và năng lượng biến hóa hiện ra, sóng xung kích năng lượng cực lớn hiện ra chung quanh. Trong tiếng nổ vang ầm ầm, đỉnh Everest lập tức xuất hiện một khe rãnh thật sâu.

Hào quang lóe lên và Minh Minh đã trở lại bên người của Tề Nhạc, hơi có chút thở hổn hển nhìn qua tấm chắn màu vàng không tổn thương chút nào, mặt mũi của nàng tràn ngập kinh ngạc. Nàng rất rõ ràng công kích vừa rồi mạnh tới cỡ nào, nhưng không có phát ra hiệu quả nào làm cho nội tâm Minh Minh có chút bất mãn.

Vũ Mâu cũng trở lại trong trận doanh của mình và sắc mặt của nàng có chút tái nhợt, tuy thực lực của Minh Minh không thể so sánh cùng với Tề Nhạc nhưng với tư cách là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tám vân, một kích toàn lực của nàng không phải dễ ngăn cản như vậy.

Dưới vội vàng lại không muốn thương tổn Minh Minh là điều kiện tiên quyết, tuy nàng tận lực công kích Minh Minh, nhưng vẫn sắc bén thừa nhận, tiêu hao năng lượng của bản thân nàng rất lớn. Thậm chí một đám tóc màu tím chưa kịp phòng bị cũng bị cắt đứt, phiêu phù ở giữa không trung từ từ rơi xuống.

Nhìn chăm chú qua Tề Nhạc, Vũ Mâu thở dài một tiếng, nói:

- Sao phải khổ vậy chứ? Nếu quả thật là muốn đưa đối thủ vào chỗ chết thì chúng ta quyết đấu làm gì, còn không bằng do chúng ta trực tiếp tiến hành cho xong.

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Không, tôi sẽ không chiếm tiện nghi của các người. Còn hai trận cuối cùng hiện tại các người đã vượt qua một trận, chỉ cần lại thắng một trận là xong, tiếp tục đi, tôi và cô sẽ ước thúc người của mình.

Vũ Mâu nhìn qua gương mặt bình tĩnh của Tề Nhạc, trong nội tâm bi ai càng mạnh hơn vài phần, đành phải gật đầu cho Tinh Tọa Thủ Hộ Giả tiếp theo nói vài câu, không biết nói cái gì đó.

Một hồi quyết đấu năng lượng sắc bén cứ như vậy mà chấm dứt, tuy Minh Minh ở năng lượng sắc bén không mạnh bằng Miyaluo, nhưng năng lực chỉnh thể của nàng dưới tác dụng của tập huấn và Hàn Băng Đống Tuyền, tốc độ lên rất nhanh. Tiểu Phượng Hường Biến của nàng và Thần Long Biến của Như Nguyệt chỉ sợ sẽ có được lĩnh vực của Vũ Vân cùng Mephisto đều không thể ngăn cản, huống chi là những Tinh Tọa Thủ Hộ Giả khác.

Một hồi đọ sức mạo hiểm cứ vậy mà chấm dứt, bởi vì đọ sức kế tiếp chính là băng và hỏa.

Tinh Tọa Thủ Hộ Giả chòm sao Thủy Bình Salem, đấu với chiến sĩ cầm tinh cẩu Quản Bình.

Hai người vừa ra tràng đấu thì khí tức trên người hoàn toàn khác biệt, nhiệt độ trên đỉnh Everest hạ thấp, năng lượng của Salem hiển nhiên đạt được trợ giúp cực lớn. Lam sắc quang mang lập loè nhìn toàn thân của hắn tỏa ra hào quang lạnh giá.

Nhìn qua Salem trước mắt, Tề Nhạc lại nghĩ tới công chúa địa ngục Tát Lãnh Nhi, nàng không biết thế nào, Lucifer bị thương nặng, không biết nàng bàn giao với cha của mình như thế nào rồi?

Quản Bình cũng không đem năng lượng tỏa ra khỏi thân thể, nhưng mà hòa quang hỏa diễm nóng rực, nhìn qua đối thủ như băng sơn thì gương mặt điềm đạm của hắn trở nên cường hoành. Bởi vì nhiệt độ ở đây rất thấp cho nên không tỏa ra ngoài thân thể, ảnh hưởng của thời tiết sẽ trở nên nhỏ hơn. Cho nên Quản Bình mới tận lực bảo trì năng lượng của mình. Đối thủ trước mặt bất kể mạnh hay yếu thì hắn tuyệt đối không được thua! Minh Minh đã hoàn thành sứ mạng, nếu như hắn thua thì chẳng khác gì kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ.

Hai mắt Salem nhìn qua Quản Bình liền biến thành màu xanh da trời, tuyết trên không trung rơi xuống bao quanh thân thể của hắn, dưới tác dụng của năng lượng cả đỉnh Everest lại lạnh hơn vài phần, trở nên càng thêm giá lạnh.

*****

Trong ánh mắt của Tề Nhạc rất bình tĩnh, hắn lẳng lặng chờ đợi và hiện tại vào thời khắc này bất luận là Quản Bình hiện giờ, hay là Quan Tĩnh xuất hiện cuối cùng hắn cũng không nghĩ tới thực lực của mình làm gì, hắn có thể lựa chọn tín nhiệm tuyệt đối. Tín nhiệm đồng bọn của mình có thể mang đến thắng lợi.

Hào quang lập loè, khí tức năng lượng của Quản Bình càng mạnh hơn trước, năng lượng chấn động từ người của hắn làm không khí chấn động, đây cũng không phải là khí tức năng lượng của hắn mà là sức nóng từ người của hắn, năng lượng nóng rực còn ở trong tâm của hắn.

Tuyết mù ngưng tụ chung quanh thân thể Salem đã động, tuyết sương mù trôi nổi nhưng tụ đôi cánh bằng băng, thân thể Quản Bình oanh kích tới trong nháy mắt đã bao quanh hai bên của Quản Bình.

Thấy được một màn này Tề Nhạc âm thầm thở ra một hơi, vừa rồi nhìn qua mảnh sương mù bao quanh thân thể Salem, hắn còn tưởng rằng lĩnh vực sắp xuất hiện, mà hiện tại xem ra Salem công kích tuy rất đặc thù, hơn nữa có thể mượn nhờ lực lượng thiên nhiên nhưng hiển nhiên cũng không có năng lực sai khiến quá nhiều.

Quản Bình phát ra tiếng gầm giận dữ, hắn không có né tránh, kim hồng sắc hỏa diễm bay lên trời, hai tay mở ra hai bên và năng lực nóng rực hiện ra chung quanh.

Nhưng mà hiện giờ vừa bắt đầu đã có vô số băng lăng bao phủ sương mù phiêu phù chung quanh Salem, lập tức bao trùm tất cả phương hướng né tránh của Quản Bình.

Quản Bình đã chuẩn bị quá tốt, nhưng mà băng lăng tản ra, vây thân thể của hắn vào giữa, sau một khắc bắn chụm. Đúng vậy, chính là bắn chụm, dùng thân thể Quản Bình làm trung tâm bắn chùm.

Tuy những băng lăng bén nhọn này không làm gì được thân thể của Quản Bình nhưng nó cũng lưu lại quá nhiều cảm giác rét lạnh, hắn có chút luống cuống tay chân, rơi vào đường cùng Quản Bình đành phải khởi động Bản Chúc Tương Dị Hóa giai đoạn đầu tiên, lập tức bành trướng thân thể, tóc ngắn màu vàng cùng với hỏa diễm trên người lập tức đem công kích của Salem hóa thành vô hình.

Quản Bình biết rõ mình không thể chờ đợi thêm nữa, đỉnh Everest giống như động thiên tuyết địa phụ trợ cho Salem quá lớn, nếu như tùy ý cho hắn mượn nhờ lực lượng của nó mà tăng lực công kích, như vậy phải chiến đấu cực khổ hơn.

Quản Bình động, sau khi tiến vào Bản Chúc Tương Dị Hóa giai đoạn đầu tiên, thân thể Quản Bình trở nên vô cùng cường hoành, lợi dụng sức bật cường đại bay thẳng tiến vào băng sương. Kim hồng sắc hỏa diễm thiêu đốt nóng bỏng, đến mức băng sương hoa thành khí, cảnh tượng trước mắt bắt đầu khoáng đạt.

Rốt cuộc Salem xuất hiện và khi Quản Bình nhìn thấy hắn liền kinh ngạc phát hiện, Salem lúc này bị phong bế trong tảng băng màu xanh. Salem chắp tay trước ngực của mình, hắn trong tảng băng nhìn phi thường yên tĩnh giống như chiến đầu bên ngoài không liên quan gì tới hắn.

Đương nhiên Quản Bình sẽ không vì đối thủ xuất hiện biến hóa mà lưu tình, một quyền mang theo năng lượng bành trướng lập tức đánh nổ khối băng trước mắt. Phấn Toái Cuồng Sư Quyền bày ra vòng xoáy hỏa diễm nồng đậm, kim hồng sắc hỏa diễm hoàn toàn bao trùm trên cánh tay phải của Quản Bình, năng lượng này của hắn làm băng chung quanh hòa tan, khiến cho phạm vi năm mét vuông chung quanh hắn và Salem tan biến.

Oanh - -

Nắm tay phải của Quản Bình không hề có sức tưởng tượng oanh kích lên hàn băng màu xanh da trời, giờ khắc này thời gian giống như đình chỉ, ánh mắt tất cả mọi người tập trung lên quyền phong này.

Âm thanh nghiền nát vang lên, từng đạo vết rách xuất hiện trong băng cứng xanh da trời này, dùng nắm đấm Quản Bình làm trung tâm, băng đã bắt đầu hóa thành bột mịn. Cho dù Quản Bình đạt được thắng lợi thậm chí đánh gục đối phương, đột nhiên biến hóa phát sinh.

Bột mịn này phiêu tán giữa không trung và cứng lại, một khắc này thể tích của vụn băng bành trương vài chục lần, chỉ trong nháy mắt cánh tay phải Quản Bình hoàn toàn bao phủ bên trong, vụn băng khuếch tán khiến thân thể Quản Bình như bị vụn băng thôn phệ. Mà hàn băng chung quanh thân thể Salem cũng theo Quản Bình đóng băng mà biến mất.

Oa một tiếng, Salem phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân bao trùm trong một tầng băng sương đã sớm lặng lẽ sử dụng Tinh Tọa Thủ Hộ làm thân thể của hắn lắc lư, suýt nữa té ngã trên đất, sắc mặt của hắn tái nhợt nhìn không có một tia huyết sắc nào. Hiển nhiên thân thể bị thương kịch liệt. Nhưng mà biểu lộ của hắn vô cùng hưng phấn, thì thào tự nhủ:

- Độ không tuyệt đối, rốt cuộc ta cũng tiếp cận độ không tuyệt đối, mình thắng rồi, mình thăng rồi.

Gần đây sắc mặt của hắn hỉ nộ vô thường, lúc này trên mặt của hắn vô cùng hưng phấn. Mà đám Tinh Tọa Thủ Hộ Giả bên kia bộc phát hoan hô mãnh liệt, Il Elias không để ý đau đớn, đầu tiên xông ra một tay ôm lây Salem ném lên không trung. Đây là quyết định thắng bại một hồi, Salem thắng, ý nghĩa là một phương của Tề Nhạc đã không còn cơ hội lật bàn.

Thì ra Salem đã cảm giác được khí tức năng lượng trên người Quản Bình, hắn đã biết rõ mình không phải là đối thủ của chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần này, nhưng mà hắn không cam lòng thất bại, hắn biết rõ cơ hội của mình chỉ có một mình. Lợi dụng đỉnh Everest là lợi dụng hoàn cảnh chung quanh, Salem bố trí xuống bố cục này hắn bắt đầu công kích.

Chẳng qua dùng tinh thần lực khống chế băng tuyết chỉ là thăm dò mà thôi, cũng không chuẩn bị lực sát thương quá mạnh, mà hăn giấu trong băng tuyết sương mù trực tiếp phát động Tinh Tọa Thủ Hộ, lặng yên không một tiếng động đem năng lượng của mình ngưng tụ vào chỗ, hơn nữa phát động năng lực không hoàn toàn của mình.

Thời điểm công kích của hắn vào Quản Bình đã sử dụng cách phân tán lực chú ý, lợi dụng khả năng ngưng tụ năng lượng của mình phát động một chiêu tuyệt sát Quản Bình. Chỉ có điều Salem dự đoán thực lực của Quản Bình còn ít hơn một chút, lực công kích của Quản Bình vô cùng cường hoành. Hàn băng kia vô cùng cứng rắn nhưng vẫn bị công kích của Quản Bình làm trọng thương, Salem lúc này tạm thời không cách nào chiến đấu nữa.

- Đừng nóng vội hoan hô như vậy, chiến đấu còn chưa kết thúc đâu.

Tề Nhạc lạnh lùng nói ra. Âm thanh của hắn không lớn nhưng chẳng khác gì cơn gió lạnh thổi qua đỉnh Everest truyền vào tai mọi người rõ ràng.

Il Elias đem Salem đặt lên mặt đất, liếc mắt nhìn qua Quản Bình bị đông cứng hoàn toàn. Trầm giọng nói:

- Như thế nào? Bây giờ anh cho rằng chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần này còn khả năng tái chiến sao? Hắn đã mất đi năng lực chiến đấu, nếu như các người không chạy đi cứu thì có vấn đề cũng không nên trách chúng ta.

Mỉm cười, hào quang trong mắt Tề Nhạc mỉm cười.

- Tôi nói chiến đấu không có chấm dứt thì không có chấm dứt.

- Đúng vậy, chiến đấu còn chưa chấm dứt.

Âm thanh này vang lên còn rét lạnh hơn cả hàn băng, trong âm thanh ầm ầm và Quản Bình bị phong ân trong băng truyền ra. Băng bay tứ tán ra chung quanh, sắc mặt các Tinh Tọa Thủ Hộ Giả biến đổi.

Thân thể Quản Bình đã tăng trưởng cao ba mét, bộ lông màu vàng tràn ngập lực lượng, cơ bắp cường hoành phát triển còn không thua kém Xương Kiệt chút nào, khí tức tràn ngập cuồng bạo từng bước một đi tới gần Salem.

*****

Salem giật mình nhìn qua Quản Bình, không dám tin nói:

- Không, điều đó không có khả năng. Dưới độ không tuyệt đối anh phải mất năng lực chiến đấu mới phải.

Quản Bình khinh thường hừ một tiếng.

- Vậy anh phải thật sự thi triển được độ không tuyệt đối mới được. Đáng tiếc tuy nhiệt độ đóng băng của anh là cực thấp, nhưng cũng không phải là độ không tuyệt đối chân chính đâu, hơn nữa anh trước tiên đã bị tôi đánh bị thương, cho nên năng lực của anh còn chưa ngưng tụ đủ đã phong bế tôi rồi, thế nào, còn tiếp tục không?

Hào quang nóng rực bốc cháy lên, lúc này đây Quản Bình không còn bất kỳ giữ lại nào, toàn thân xuất hiện kim quang chói mắt, đỉnh Everest lóe lên phía trên.

Đúng thật, thủ đoạn công kích của Salem hoàn toàn vượt qua dự kiến của Quản Bình, nhưng mà chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trừ ba người có thực lực tám vân. Gần đây hắn cũng đã tiếp cận gần tám vân. Hơn nữa lúc trước mọi người tập thể đánh bại con hung thú hỏa hệ Khế Dũ lấy nội đan cho hắn hấp thu. Và hắn cũng đã ăn không ít thịt Khế Dũ, thân thể Quản Bình đã biến thành hỏa hệ tinh khiết, tuy băng lực của Salem tạo thành tổn thương không nhỏ với hắn, tiêu hoa năng lượng hỏa hệ của hắn không nhỏ, nhưng muốn phong bế chính thức còn xa mới đủ.

Đồng thời lúc trước bị băng phong Quản Bình đã kích thích đầy đủ năng lượng hỏa hệ bao quanh người của hắn, cuối cùng dưới áp lực thật lớn hắn cũng tăng thực lực tăng lên tám vân, chẳng những một lần hành động phá tan phong tỏa của đối thủ, đồng thời cũng làm cho thực lực Quản Bình cũng tăng lên thật lớn, trong lúc nhất thời khí tức năng lượng hỏa hệ cường hoành làm cho toàn trường khiếp sợ.

Tề Nhạc với tư cách Kỳ Lân, vương của cầm tinh, đối với khí tức năng lượng của chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần là phi thường quen thuộc, cho nên sau khi Quản Bình bị băng phong thì hắn không cần lo lắng, bởi vì hắn có thể cảm giác được khí cơ Quản Bình không vì đóng băng mà biến mất, hơn nữa từ quá trình áp súc không ngừng mạnh hơn. Rốt cuộc vị chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tám vân đã xuất hiện.

Sắc mặt Salem tái nhợt nhìn qua Quản Bình, lúc này đang chuẩn bị chiến đấu với đối thủ lại bị Vũ Mâu ra tay ngăn cản lại, Vũ Mâu nhìn qua Salem lắc đầu, nàng rất rõ ràng tình huống bây giờ của Salem phải lập tức chữa thương chứ không phải chiến đấu, nếu không chắc chắn mang lại tổn thương không thể bù đắp cho thân thể.

- Trận này chúng tôi thua, tiến hành trận đấu cuối cùng đi, chòm sao Song Ngư Garcia, xuất chiến.

Quản Bình nghênh tiếp thắng lợi trở về và cảm xúc các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần không có hưng phấn, ngược lại trở nên ngưng trọng hơn. Vào lúc này song phương đã có năm thắng, một hồi chiến thắng cuối cùng cũng nên bắt đầu rồi. Mọi người cũng không phải rất quen thuộc với Tinh Tọa Thủ Hộ Giả chòm sao Song Ngư Garcia, nhưng cho dù năng lực bình quân cũng tuyệt đối không quá yếu.

Mà chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cuối cùng chính là cầm tinh heo Quan Tĩnh, hắn là người yếu nhất trong tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, Tuy hắn vừa mới đạt tới cảnh giới sáu vân, nhưng mà với tư cách chiến sĩ gia nhập trận doanh Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần trễ nhất, hơn nữa trụ cột thân thể kém nhất, có thể chiến thắng đối thủ sao?

Nhìn thấy biểu lộ ủ đột của mọi người thì Quan Tĩnh tức giận nói:

- Ta kháo, đối với lão tử các người không tin sao? Mẹ kiếp, lão tử thắng cho các người xem.

Vừa nói hắn đi tới phía trước. Trong tất cả các chiến sĩ cầm tinh có ba người mập mạp gồm: Điền Thử, Mạc Đạm Đạm cùng Quan Tĩnh. Mạc Đạm Đạm vì tập huấn mà giảm béo, Điền Thử không có biến hóa gì, mà Quan Tĩnh thì ngược lại so với Mạc Đạm Đạm, không biết là nguyên nhân gì thể trọng của hắn không có giảm bớt, ngược lại gia tăng lớn hơn nhiều, hắn vỗ cái bụng phì nhiêu của mình đi tới. Hắn bước đi bộ dáng giống như ông chủ lớn.

Garcia rất đẹp, hơn nữa nhìn bộ dáng của nàng rất đơn thuần, Quan Tĩnh gần đây có hứng thú với cả nam và nữ, vừa nhìn thấy đối phương là mỹ nữ thò đôi măt nhỏ híp lại và tỏa sáng.

- Thì ra là mỹ nữ! Nếu không cô nhận thua đi, lão Trư tôi là người rất thương hương tiếc ngọc. Vạn nhất đả thương cô thì không tốt lắm đúng không? Cho dù cô không bị thương thì chúng ta cũng không bị tổn thương hòa khí không phải sao? Nhìn bộ dáng của cô không giống những người lúc trước, cô thiện lương hơn bọn họ nhiều. Về sau nếu Tinh Tọa Thủ Hộ Giả các người thần phục Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta thì cô sẽ đi theo tôi, tôi nhất định chiếu cố cô thật tốt.

Nói xong câu này Quan Tĩnh còn cười thêm vài tiếng dâm đãng. Bộ dạng như vậy giống như địa chủ giàu có gian ác đang đùa giỡn với tá điền a.

Đằng sau Từ Đông buột miệng cười, nói:

- Mập mạp này, không hổ là người nổi tiếng a! Theo tôi được biết tiểu đội của thằng này có không ít ý kiến a! Đây chính là cao thủ nam đều nữ ăn sạch, tôi thật sự không so được. Xem ra danh hiệu đê tiện nhất trong chúng ta nên giao cho con heo này rồi.

Bình thường Yến Tiểu Ất cùng Hồ Quang hay đấu khẩu với Từ Đông đồng thời gật gật đầu, không hẹn mà cùng nói:

- Đúng vậy, danh hiệu đê tiện đệ nhất nên thuộc về con heo này.

Garcia đúng là rất đơn thuần, bình thường trừ tu luyện ra thì tiếp xúc trên cơ bản là các thân sĩ, người như Quan Tĩnh nàng mới lần đầu gặp được, nhìn thấy nụ cười dâm đãng của Quan Tĩnh và một thân thịt mỡ của hắn liền cảm thấy buồn cười, mỉm cười, nói:

- Đầu hàng là không thể nào. Cho dù thực lực của anh mạnh hơn tôi cũng phải đánh qua mới biết.

Vừa nói Garcia tiến lên một bước. Chung quanh thân thể tản mát ra năng lượng màu hồng phấn vây quanh thân thể mềm mại của nàng.

Quan Tĩnh nhìn qua Garcia cười với mình thì hoa tâm nộ phóng, thầm nghĩ trong lòng chẳng lẽ tiểu cô nương này thực sự có ý với mình sao? Nếu là như vậy thì đi một chuyến này không uổng công rồi. Vừa nghĩ hắn đi nhanh về phía Garcia, dâm quang trong mắt phóng ra ngoài, hai tay không ngừng chà xát vào nhau giống như con sói gian ác đang chuẩn bị làm thịt thỏ trắng. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là trên thế giới này phải có con sói nào mập được như thằng này mới được.

Garcia còn không biết Quan Tĩnh đang đùa giỡn chính mình, bởi vì trong ý thức của nàng cũng không có hai chữ đùa giỡn, lập tức Quan Tĩnh đi về phía mình thì thần sắc ngoại trừ cổ quái ra còn có thầm run sợ. Từ những kinh nghiệm chiến đấu trước kia trước khi đối thủ hoàn toàn mất đi năng lực chống cự thì nhất định toàn lực ứng phó.

Quát một tiếng Garcia đã động, thân thể của nàng mang theo một chuỗi ảo ảnh, hai tay đặt ở trước ngực đẩy ra, bàn tay nhỏ nhắn kiều nộn của nàng không ngừng đan xen vào nhau, dưới năng lượng màu hồng phụ trợ, nhìn vào ngực của nàng giống như có một đóa hoa hồng đang nở rộ.

Thật xinh đẹp ah! Trong nội tâm Quan Tĩnh âm thầm tán thưởng, bỗng nhiên hai tay mở ra và không tránh trốn, hắn bay thẳng tới ôm lấy Garcia.

Song chưởng của Garcia huyễn hóa kỹ xảo chuẩn bị tấn công Quan Tĩnh thì bị hắn ôm một cái làm cho tất cả kỹ xảo không còn chút tác dụng nào, một đôi bàn tay nhỏ bé kiều nộn không ngờ lại đặt lên ngực của Quan Tĩnh.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-360)