Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 274

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 274: Lại đến Hắc Ám Quốc Hội
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Mà Tề Nhạc hy vọng chính là như vậy. Tuy Địa Ngục Thành không tính là địa ngục chân chính nhưng Tề Nhạc vẫn không muốn đi. Dù sao năng lượng nơi đó có trói buộc quá lớn với hắn. Nếu quả thật có đánh nhau cũng khó mà chạy đi. Nhưng ở ngoài thì không giống, tuy thực lực Lucifer rất mạnh nhưng nương tựa vào năng lực phi hành hiện giờ của hắn thì chỉ cần dùng ngũ hành thần long cuốn lấy hắn thì thoát thân không có vấn đề gì.

Thời gian Tề Nhạc chờ đợi cũng không quá lâu, vào lúc hắn uống tới chai bia thứ ba thì một âm thanh lạnh như băng hiện ra sau lưng của hắn.

- Sao anh lại tới đây? Chẳng lẽ anh cải biến chủ ý rồi sao?

Tề Nhạc quay người lại nhìn Lãnh Nhi và giơ ly bia trong tay lên, mỉm cười nói:

- Cô tới uống một ly nhé?

Lãnh Nhi đi tới bên cạnh ngồi xuống bên cạnh Tề Nhạc, khui một chai bia nói:

- Anh còn chưa trả lời vấn đề của tôi đấy?

Nhìn Lãnh Nhi lúc này hình như còn xinh đẹp hơn nhiều, nhưng ôn nhu trong mắt trước kia giảm đi vài phần, biểu lộ cô đơn lại nhiều hơn. Đối với công chúa địa ngục này ấn tượng của Tề Nhạc thật không tốt. Chỉ là vị trí khác nhau hơn nữa hắn không muốn dây dưa vấn đề này, cho nên mới lần đầu tiên gặp phải cô gái tuyệt sắc như Vũ Mâu mà không theo đuổi a.

- Cô bảo tôi trả lời thế nào đây? Tôi thật sự muốn nói cho cô biết là tôi đã cải biến chủ ý. Nhưng mà tôi không thể lừa gạt cô được. Tôi không hy vọng nhìn thấy ánh mắt thất vọng của cô.

Tề Nhạc nửa thật nửa giỡn nói ra.

Lãnh Nhi sâu kín nhìn qua hắn, nói:

- Anh thật sự nghĩ như vậy? Tôi thấy chưa hẳn, nếu anh thật sự không so đo thì cũng có chuyện gì đó.

Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:

- Nếu như cô đã nói như vậy thì có lẽ nên hỏi cô trước. Nếu đi theo tôi cô có nguyện ý buông bỏ thân phận công chúa địa ngục không?

Sắc mặt Lãnh Nhi hơi đổi, quả quyết nói:

- Chuyện này là không thể nào, chúng ta không có khả năng chạy thoát đuổi bắt của cha tôi. Đừng tưởng rằng lần trước anh triệu hồi cường giả kia ra chiến thắng Lucifer thúc thúc thì anh đã chiến thắng địa ngục. Cha tôi cường đại không phải sinh vật triệu hồi kia có khả năng so sánh được.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Tùy cô nói như thế nào, Lần này tôi đến là hy vọng có thể hợp tác với cô. Có thể nói là hợp tác với địa ngục, cũng có thể nói là hợp tác với Hắc Ám Quốc Hội. Không biết cô có hứng thú hay không?

- Hợp tác? Phương pháp hợp tác như thế nào? Lần trước tôi đã nói hợp tác với anh nhưng anh cự tuyệt, tại sao bây giờ lại đổi ý thế?

Lãnh Nhi có chút buồn cười nhìn qua Tề Nhạc, so sánh với lần trước thì khí tức của Tề Nhạc hiện giờ vững vàng hơn, bi thương trong mắt cũng ẩn tàng sâu hơn. Hắn uống bia vào trong lúc vô hình toát ra một tia khí tức côn đồ, cảm giác này càng dễ thân cận hơn một chút.

Tề Nhạc uống một hớp bia lớn, nói:

- Không giống nhau, lần trước cô đưa ra lời hợp tác tôi không thể nào đáp ứng được, bởi vì nó đã vi phạm nguyên tắc làm người của tôi. Mà lần này chúng ta hợp tác là hai bên cùng có lợi đấy, hơn nữa chuyện này chúng ta nhất định phải làm. Cũng không ảnh hưởng tới trận doanh của chúng ta đâu, tôi nghĩ cô không có khả năng không đáp ứng chứ?

Lãnh Nhi lạnh nhạt nói:

- Vậy anh nói đi, tôi đang chờ anh làm sao thuyết phục tôi đấy.

Tề Nhạc nói:

- Hiện tại người của Hắc Ám Quốc Hội hẳn là do cô khống chế rồi, tôi không tin cô không biết tin địa cầu gặp nguy cơ.

Sắc mặt Lãnh Nhi hơi đổi.

- Chẳng lẽ đồn đãi kia là thật sao?

Tề Nhạc sững sờ một chút, nói:

- Cô thật không biết? Chẳng lẽ thành viên Hắc Ám Quốc Hội của cô không có gián điệp trong các quốc gia hay sao?

Lãnh Nhi lắc đầu, nói:

- Không phải là không có, nhưng mà rất khó tiến vào giai tầng hạch tâm mà thôi. Có lẽ anh cũng biết giáo hội có nhiều tín đồ, bọn họ tra giết người của Hắc Ám Quốc Hội vô cùng triệt để. Muốn lẫn vào trong cao tầng quốc gia dễ vậy sao. Cho nên tôi chỉ nghe được các tin tức ngoài lề. Nhưng mà bây giờ tôi lại biết nó là thật rồi.

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Nói ra sợ cô không tin đâu, ban đầu tôi vừa nghe tin này cũng lựa chọn không tin. Nhưng sự thật bày ra trước mắt rồi, hiện giờ chỉ còn mười ngày thì tiểu hành tinh có thể tích gần một phần bảy của trái đất sẽ tới đây. Đến lúc đó vị diện địa ngục không cần tới đây nữa rồi, địa cầu đã không còn tồn tại.

Lãnh Nhi nhìn qua Tề Nhạc. Trong mắt của nàng không ngừng lóe ra hào quang phức tạp. Tề Nhạc cũng không quấy rầy nàng, phối hợp uống bia đen của mình, hắn biết rõ thông minh như Lãnh Nhi sẽ lựa chọn chuẩn xác.

Thời gian Lãnh Nhi suy nghĩ rất dài, thẳng tới khi Tề Nhạc gọi thêm két bia mới nàng mới tỉnh táo lại.

- Vậy bây giờ anh hy vọng chúng ta hợp tác như thế nào đây? Tôi nghĩ anh cũng hiểu được chuyện này với chúng ta mà nói là không có gì không thể hợp tác. Không nói giai tầng lãnh đạo quốc gia chống lại chúng tôi, chỉ nói tình huống bây giờ của Hắc Ám Quốc Hội rất tốt. Hắc Ám Quốc Hội đúng là có lực lượng chống lại Giáo Đình, nhưng mà chúng ta không thể dùng phương thức này chông lại tiểu hành tinh được. Tiểu hành tinh va chạm địa cầu ah! Đây là vấn đề chúng ta có thể giải quyết sao? Anh cho rằng nương tựa vào trên trăm tên cường giả là có thể ngăn cản một tiểu hành tinh hàng lâm? Vậy chẳng khác gì trò đùa cảm cho dù cấp bậc cường giả như anh cũng không có khả năng chống lại lực lượng của vũ trụ. Làm sao ngăn cản tiểu hành tinh này va chạm chính là chuyện của chính phủ các nước. Tôi nhiều nhất chỉ có thẻ ước thúc thủ hạ không làm hại xã hội vào thời điểm này mà thôi, còn chuyện giải quyết tiểu hành tinh nên để cho chính phủ các nước làm đi.

Trong mắt Tề Nhạc toát ra hào quang thưởng thức, tuy Lãnh Nhi đưa ra dị nghị nhưng mà nàng vô cùng nguyện ý hợp tác với mình.

- Đúng vậy, cô nói những chuyện này rất đúng, chính thức có thể ngăn cản tiểu hành tinh chính là các quốc gia. Nhưng mà hiện giờ có vấn đề xuất hiện. Các quốc gia cần cường giả gia nhập liên minh. Tôi nghĩ cô cũng nhận được tin tức này, chỉ có điều chính phủ các nước không nói cụ thể mà thôi. Nếu như cô không biết rõ tình huống thì tôi sẽ nói rõ cho cô biết.

Tề Nhạc lúc này nói ra những ý kiến của các quốc gia sau khi thương lượng rôi, ngay cả tình huống số lượng bom hạt nhân chưa đủ người mang cũng nói cho Lãnh Nhi nghe.

Nghe được Tề Nhạc noi thì Lãnh Nhi lại lâm vào trong trầm tư, Tề Nhạc nói càng rõ ràng thì hợp tác giữa song phương càng có lợi dù sao nếu như không có địa cầu địa ngục cũng không cần hàng lâm. Địa cầu có tầm quan trọng cực lớn với địa ngục.

- Đề nghị của anh tôi sẽ cân nhắc. Nhưng mà thời gian hiện giờ quá khẩn trương. Tôi cũng không thể nào thuyết phục mọi người trong vài ngày được. Giống như anh vừa nói Giáo Đình không nguyện ý nhìn chúng tôi gia nhập, đồng dạng chúng ta cũng không nguyện ý hợp tác với Giáo Đình. Dù sao cũng thù địch nhau hơn vạn năm rồi, nếu thời điểm hành động mà đối phương ra tay sau lưng thì tinh nhuệ của Hắc Ám Quốc Hội tổn thương trên phạm vi lớn, khi đó chúng ta làm cái gì bây giờ?

*****

Ads Tề Nhạc bất đắc dĩ nói:

- Cô lo lắng giống như Giáo Đình lo lắng. Nhưng mà sau khi đi vào vũ trụ thì phải đồng tâm với nhau, chẳng lẽ các người không thể thu liễm cừu hận của mình được sao? Ngay cả tôi cũng tạm thời không báo thù Giáo Đình và Vũ Mâu, vì cái gì các người không làm được chứ?

Lãnh Nhi nói:

- Tề Nhạc, anh phải đi tới Hắc Ám Quốc Hội với tôi a. Anh trước tiên phải thuyết phục được những người kia đã, khi đó chúng ta mới tiếp tục bàn được.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Được rồi. Nếu như bọn họ thật sự không đáp ứng thì ngày địa cầu bị hủy diệt bọn họ tự nhận là không may đi.

Tuy không muốn đi Thành Địa Ngục nhưng Lãnh Nhi đã nói vậy hắn tuyệt đối không có khả năng lùi bước. Hắc Ám Quốc Hội thực lực không kém. Giáo Đình có thể mang mấy trăm quả bom hạt nhân thì Hắc Ám Quốc Hội tuyệt đối không kém hơn bọn họ, huống chi Hắc Ám Quốc Hội còn có siêu cấp cường giả như Lucifer đấy, có hắn gia nhập thì tất cả dễ dàng hơn rất nhiều.

Đi trên đường cái Berlin hô hấp của Tề Nhạc hít không khí mới mẻ, nói:

- Lãnh Nhi, cô có thể tìm tôi nhanh như vậy chẳng lẽ cô rất nhạy cảm với khí tức của tôi sao?

Lãnh Nhi tức giận nói:

- Ai nhạy cảm với khí tức của anh chứ. Chẳng qua là bọn thủ hạ cảm nhận được khí tức nguy hiểm cho nên mới báo cáo lại, bọn họ nhớ kỹ hình dáng của anh nên tôi cũng biết anh tới, chẳng qua tôi còn có chút không dám tin đấy. Bởi vì trong trí nhớ của tôi không nghĩ ra lý do anh tới đây. Nhưng mà thật sự là anh đấy.

Tề Nhạc cười ha hả, nói:

- Có phải là cảm giác vui vẻ hay không?

- Xấu muôn chết. Có gì mà vui vẻ chứ, lần trước các người đánh Lucifer thúc thúc trọng thương thẳng đến mấy ngày nay hắn mới miễn cưỡng khôi phục lại, tôi có thể nói cho anh biết Lucifer thúc thúc hiện tại hận anh tới ngứa răng, nếu như không phải anh có thể triệu hoán siêu cấp cường giả kia ra chiến đấu nói không chừng hắn đã đi tìm anh báo thù rồi. Lần này anh tới nói chuyện hợp tác thì có lẽ anh cũng nghĩ tới lực cản lớn nhất không phải là tôi, cũng không phải Hắc Ám Quốc Hội mà là Lucifer thúc thúc, tuy trên danh nghĩ hắn là thiên sứ thủ hộ của tôi, nhưng mà địa vị ở địa ngục của hắn cao hơn tôi không ít đâu. Đến lúc đó tôi cũng không chắc giữ được anh. Hiện tại hối hận còn kịp nha.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Cô cảm thấy tôi là người hối hận sao?

Lãnh Nhi nhìn Tề Nhạc nhíu mày, nói:

- Tôi lại hy vọng anh hối hận đấy.

Đương nhiên Tề Nhạc biết rõ nàng chỉ cái gì, thở dài nói:

- Xem ra chúng ta chỉ có thể đợi kiếp sau rồi.

Lãnh Nhi cười thần bí, nói:

- Vậy cũng chưa hẳn nha.

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn qua Lãnh Nhi, nhưng hắn cũng không nói thêm cái gì, cảm thụ được tình huống thân thể của mình một chút, tổn thất máu tươi đã bổ sung đầy đủ rồi. Chuyện sắp đối mặt chính là khiêu chiến mạnh mẽ, đồng thời cũng là khảo nghiệm trí tuệ của hắn. Thuyết phục Đọa Lạc Thiên Sứ lần trước bị Ngưu Ma Vương xé nát ba cánh, độ khó có thể nghĩ.

Nhưng mà Tề Nhạc cũng không có vì chuyện này mà nhụt trí, thật sự không được thì không dựa vào lực lượng Hắc Ám Quốc Hội là được. Huống chi hắn tin tưởng cho dù Lucifer cừu hận mình sâu hơn nữa hắn cũng không dám đen cừu hận đặt lên trên lợi ích và quyền lợi.

Cùng đi với Tề Nhạc Lãnh Nhi lộ ra rất điềm tĩnh, ánh mắt cũng khôi phục ôn nhu như trước, sâu trong đôi mát màu hồng phấn kia hình như đang suy tư cái gì đó. Hào quang nhàn nhạt lập loè, hai tay đặt ở trước người không chú ý Tề Nhạc.

- Lãnh Nhi tiểu thư, chúng ta dùng phương pháp gì tiến vào Hắc Ám Quốc Hội đây? Đi như vậy chỉ sợ tới khi trời tối cũng chưa tới đâu.

Tề Nhạc hỏi dò. Đối với Lãnh Nhi trong lòng của hắn tràn ngập hảo cảm, ít nhất hắn cũng xem thiếu nữ trước mặt đối đãi như người bạn.

Lãnh Nhi lườm Tề Nhạc, nhìn qua bộ dáng ngu ngơ không hiểu phong tình của Tề Nhạc.

- Vậy anh muốn đi như thế nào? Gần đây thân thể của người ta không thoải mái cũng không thể bay nha.

Tề Nhạc thầm nghĩ trong lòng: cô không thể bay? Không thể bay sao cô chạy tới đây nhanh như vậy, chẳng lẽ bản thân cô đang ở trong Berlin sao? Trong nội tâm tuy nghĩ như vậy nhưng hiển nhiên hắn không nói vậy rồi, đành phải hỏi:

- Chúng ta phải đi như thế nào? Nếu không chúng ta ngồi xe?

Lãnh Nhi tức giận nói:

- Dùng thân phận của tôi anh cảm thấy tôi sẽ ngồi xe sao? Tôi không thể bay, chẳng lẽ anh không thể mang tôi bay sao! Thật sự là keo kiệt, người ta cũng không có nặng a.

Tề Nhạc liếc mắt nhìn thân thể mềm mại yểu điệu của Lãnh Nhi, cười khổ nói:

- Vậy được rồi, tôi sẽ mang cô bay.

Vừa nói hắn nhìn qua chung quanh tìm nơi hẻo lãnh, hắn muốn dùng hiệu quả Kỳ Lân Ẩn.

Lãnh Nhi nói:

- Anh mang theo tôi bay cũng được nhưng không thể dùng dây năng lượng kéo tôi a, nếu không vạn nhất năng lượng của anh không đủ đem tôi té xuống làm sao bây giờ?

Tề Nhạc sững sờ một chút, nói:

- Không thể nào, trừ phi gặp đạn hạt nhân oanh kích nếu không dùng thực lực của tôi anh cũng biết.

Lãnh Nhi gắt giọng:

- Anh không thể dùng dây năng lượng kéo tôi bay a, cảm giác ngăn cách tôi không thích.

Hai người vừa nói liền chạy tới khe hở sau một cánh cửa, không đợi Tề Nhạc kịp phản ứng Lãnh Nhi đã áp lên người hắn, hai tay ôm cổ của hắn, cười hì hì nói:

- Cứ như vậy đi.

Cảm thụ được thân thể mềm mại của nàng, nếu như nói không động tâm thì Tề Nhạc cũng không phải là nam nhân, xấu hổ nhìn qua Lãnh Nhi, Lãnh Nhi dùng ánh mắt kiên trì nhìn qua hắn. Rơi vào đường cùng Tề Nhạc đành phải phát động Kỳ Lân Ẩn đem hai người bao phủ vào bên trong, thân thể nhẹ nhàng bay lên bay theo phương vị Hắc Ám Quốc Hội trong trí nhớ.

- Anh là người chết à! Cũng không biết ôm người ta một chút được sao, vạn nhất tôi rơi ra làm sao bây giờ?

Lãnh Nhi bất mãn nói.

- Cái này... được rồi.

Đã như vậy Tề Nhạc dứt khoát thỏa hiệp, nhưng mà hai tay của hắn vờn quanh vòng eo tràn ngập co giãn kéo sát vào, thân thể hai người tiếp xúc gần sát với nhau. Chuyện này mỹ diệu không thể dùng lời lẽ nói được, thậm chí làm cho Tề Nhạc ngay cả vấn đề Hắc Ám Quốc Hội đều quên mất.

Hương khí nhàn nhạt trên người của Lãnh Nhi thoảng qua, cũng không phải mùi vị nước hoa, đây là một loại hương khí vô cùng kỳ lạ, nhìn qua dung nhan yêu kiều kia gần trong gang tấc Tề Nhạc cảm giác được tim đập nhanh hơn trước kia nhiều.

Nằm trong ngực Tề Nhạc hai tay Lãnh Nhi ôm cổ của hắn thật chặt, thân thể của nàng dán sát vào người của Tề Nhạc tựa đầu vài vai của hắn, bộ dáng của nàng rất hưởng thụ. Bộ ngực đẩy đà của Lãnh Nhi dán sát vào người. Từng đợt cảm giác khác thường không ngừng xâm nhập vào thể xác và tinh thần của mình.

- Lãnh Nhi tiểu thư, cô có thể đừng dán sát vào người của tôi được không?

- Như thế nào? Chẳng lẽ anh là xử nam sao? Không phải thân thể của tôi lúc trước bị anh nhìn sạch rồi sao, tôi không cảm thấy gì thì anh giả bộ làm gì? Đúng rồi, lần trước tôi đi Viêm Hoàng hình như nghe ở kinh thành của các người là cái gì giả bộ trang B. Hình như là bộ dáng của anh hiện giờ đấy.

*****

- Ách... , ngay cả trang B cô cũng biết?

Lãnh Nhi cười hì hì, nói:

- Như thế nào? Tôi có thể không biết sao? Ý của trang B chính là vô cùng muốn nhưng lại giả vờ như không muốn cái gì đó cả.

- Cái này...

Tề Nhạc thật sự là im lặng hận không thể dịch chuyển tức thời tới Hắc Ám Quốc Hội mới tốt. Nhưng mà hắn mang theo Lãnh Nhi bay thẳng tới cánh cửa không gian vào Hắc Ám Quốc Hội trên ngọn núi nhỏ, đột nhiên cảm giác trong lòng có vài phần thất lạc, hình như quá trình này chậm hơn quá nhiều a. Xem ra Lãnh Nhi nói đúng, hình như mình quá giả vờ rồi...

Không bỏ hai tay ra nhìn qua bộ dáng ngốc núc ních của Tề Nhạc thì Lãnh Nhi buột miệng cười, nói:

- Như thế nào? Không buông tay ra được sao! Nếu không anh mang tôi trở về Viêm Hoàng được không?

Tề Nhạc đã giật mình, vội vàng buông hai tay đang ôm chặt nàng ra, lúng túng nói:

- Lãnh Nhi tiểu thư, tự chủ của nam nhân luôn có hạn, huống chi cô cũng biết tình huống của chúng ta, nếu cô không sợ cha của cô tiêu diệt thì tôi cũng không sao cả.

Lãnh Nhi sâu kín nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Chuyện này là lo lắng duy nhất của anh sao?

Tề Nhạc sững sờ một chút. Không biết nàng sẽ trả lời thế nào.

Lãnh Nhi quay người đi vào hư không trước mặt, hào quang màu hồng phấn nhàn nhạt hiện ra trước mặt, tay phải điểm nhẹ vào hư không trước mặt, một cánh cửa màu đen hiện ra chung quanh. Quay đầu lại nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Đi thôi.

Tề Nhạc quay người đi theo cùng Lãnh Nhi đi vào cánh cửa màu đen này.

Đây là lần thứ hai hắn đi vào Hắc Ám Quốc Hội, lập tức xuất hiện năng lượng hắc ám mang tới cảm giác áp bách cho Tề Nhạc rất lớn. Hắn vô ý thức thu liễm tâm thần của mình, tinh thần lực hỗn hợp có mang theo năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên hình thành một tầng phòng hộ ngăn cản năng lượng hắc ám ở bên ngoài.

Lần này đi theo Lãnh Nhi vào trong Hắc Ám Quốc Hội nên Tề Nhạc không cần che dấu thân thể của mình nữa, vừa mới đi vào không gian bọn họ lập tức bị hắc ám võ sĩ phát hiện. Lập tức một tên võ sĩ ngực khảm nạm hồng bảo thạch và một đám vây quanh quỳ gối xuống mặt đất, dùng tiếng Đức nói vài lời với Lãnh Nhi.

Lãnh Nhi đối mặt với hắc ám võ sĩ không có ôn nhu như với Tề Nhạc. Chỉ Ân một tiếng liền nhìn cũng không nhìn đám thủ hạ cấp thấp này, nàng mang Tề Nhạc bay vào bên trong, đi thẳng tới Địa Ngục Thành. Nàng hiện tại không còn nói mình không thể bay.

Hai người dưới hào quang màu tím chiếu rọi bay qua một tường thành màu xám có con sông bảo vệ nước đỏ như máu trực tiếp tiến vào trong Địa Ngục Thành. Vừa mới đi vào phạm vi Địa Ngục Thành thì vài tên Hắc Ám Vu Yêu đẳng cấp cao bay lên dẫn đường ở phía trước, bọn họ chỉ dám dẫn đường chứ thậm chí ngay cả nhìn cũng không dám nhìn Lãnh Nhi.

Lãnh Nhi dùng tiếng Đức nói vài câu gì đó với Hắc Ám Vu Yêu, bọn họ lập tức phân ra một người gia tốc bay vào trong thành. Mà Lãnh Nhi thì mang theo Tề Nhạc tới kiến trúc cao nhất trên thành mới dừng lại.

- Tôi đã bảo bọn họ đi gọi Hắc Ám Chủ Tịch và Hắc Ám Hoàng Đế tới rồi. Trong thế giới hắc ám này chỉ cần trưng cầu ý kiến bọn họ là đủ rồi, nếu như không phải tôi không cách nào khẳng định ý của Lucifer thúc thúc thì cũng không cần gọi bọn họ tới làm gì.

Đương nhiên Tề Nhạc cũng hiểu được quyền uy công chúa Địa Ngục này, nhưng vẫn hỏi:

- Tôi nghe nói Hắc Ám Quốc Hội tổng cộng có mười ba vị nghị viên ah! Chẳng lẽ bọn họ ngay cả quyền biểu quyết cũng không có.

Lãnh Nhi khinh thường hừ một tiếng. Nói:

- Cái gì quyền biểu quyết? Đây là thế giới hắc ám. Cũng không phải là Giáo Đình. Chỉ cần anh có thực lực tuyệt đối như vậy anh có được quyền nói chuyện tuyệt đối, điểm này tôi nghĩ anh không rõ. Ở chỗ này trừ tôi cùng Lucifer thúc thúc ra thì chỉ còn lại ba gia hỏa có thể triệu hội Khủng Bố Ma Vương là được nói đôi chút. Những người khác sao, trừ phi là muốn chết, nếu không anh cho rằng bọn chúng dám nói cái gì?

Lãnh Nhi ngừng nói nhưng trong lòng Tề Nhạc phát lạnh, đúng thế, cho dù Lãnh Nhi đối với mình thế nào thì dù sao nàng cũng xuất thân từ Địa Ngục, có rất nhiều thứ không thể dùng lẽ thường để cân nhắc.

- Lãnh Nhi, cô còn nhớ rõ gia tộc Dracula không? Chính là gia tộc Dracula lần trước bị Giáo Đình hủy đấy, hiện tại bọn họ như thế nào?

Lãnh Nhi quay đầu nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Gia tộc Dracula bây giờ đang trong quá trình trùng kiến, nói như thế nào lần trước bọn họ tổn thất quá thảm trọng, còn làm chết không ít cao thủ của Giáo Đình. Đương nhiên tôi biết rõ những việc này là anh làm, nhưng xem trên mặt mũi của anh nên tính công lao cho bọn họ. Sau khi anh rời đi tôi phái tới một ít Hắc Ám Vu Yêu tới trợ giúp Gia tộc Dracula khôi phục lĩnh vực che dấu của lâu đài cổ, đợi lúc nào bọn họ khôi phục nguyên khí thì tôi cũng không biết. Hiện tại gia chủ Gia tộc Dracula hẳn là em gái của Klinsmann a. Hình như là cô gái phương đông.

Nghe Lãnh Nhi vừa nói như vậy Tề Nhạc cũng bớt lo rồi, chỉ cần Gia tộc Dracula vẫn tồn tại thì Kristy cũng không có chuyện gì. Đối với cái chết của Klinsmann thì trong nội tâm Tề Nhạc tràn ngập áy náy, mà cảm giác áy náy này khiến hắn hắn hiện tại chỉ có thể hồi báo trên người Kristy, cái khác không nói, chỉ việc Hứa Tình chính là Kristy cũng đã là bạn của hắn rồi!

Hai người đi vào trong kiến trúc đỉnh nhọn cao nhất, nơi này không phải là nơi cư trú của hắc ám chủ tịch như tưởng tượng của Tề Nhạc, đây là một đại sảnh phi thường trống trải. Trong đại sảnh có thờ pho tượng cực lớn. Cả pho tượng này bao phủ trong khói đen chỉ có thể nhìn thấy mơ hồ, pho tượng kia có tới mười hai cánh chim màu đen, không cần hỏi Tề Nhạc cũng biết vị đại biểu cho pho tượng kia chính là cha của Lãnh Nhi, chưởng khống giả của thế giới Địa Ngục Đại Ma Vương Tát Đán.

Trong đại sảnh có đặt một cái bàn theo kiểu dáng của Châu Âu, cái bàn rất lớn. Chung quanh cái bàn có mười ba cái ghế sô pha, ngay cả ghế sô pha cũng dùng da màu đen bọc bên ngoài, trong cả tòa đại ảnh này đều tỏa ra cảm giác âm u. Chính giữa đại ảnh có giắt một khỏa thủy tinh cầu màu tím, nhìn vào phía trên thấy thủy tinh cầu có năng lượng mãnh liệt. Màu tím này như không co quan hệ gì với màu đen chung quanh nên mang lại hào quang màu tím yếu ớt cho gian phòng.

Lãnh Nhi thấy Tề Nhạc nhìn chăm chú vào thủy tinh cầu màu tím. Mỉm cười nói:

- Kỳ thật Thành Địa Ngục này là một nơi tương thông với Địa Ngục đấy, cũng không sợ nói cho anh biết nơi này chính là lối ra của Địa Ngục, chính vì đủ loại nguyên nhân nên Địa Ngục còn không có hàng lâm nhân gian mà thôi. Nhưng mà thời gian này không quá dài. Anh cũng nhìn thấy mặt trời màu tím ở ngoài rồi, chỉ là màu tím ngụy trang thôi, mặt trời màu tím chính thức chỉ có ở Địa Ngục. Đó cũng là nơi phát ra năng lượng cung cấp cho Địa Ngục. Chỉ khi màu tím này phủ xuống thì bất luận là hắc ám sinh vật hay là hắc ám thực vật mới có thể sinh trưởng rất tốt.

*****

Nàng vừa nói đến đây thì bên ngoài có âm thanh cung kính của Hắc Ám Chủ Tịch vang lên.

- Công chúa điện hạ.

Lãnh Nhi thu hồi dáng tươi cười trên mặt lại, không chút khách khí đi lên chủ vị và ngồi xuống, nói:

- Tất cả vào đi.

Cửa mở, Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội cùng Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế đi vào bên trong, đi theo phía sau bọn họ còn có bốn gã Hăc Ám Vu Yêu, người cầm đầu chính là tên Hăc Ám Vu Yêu có thể triệu hoán Khủng Bố Ma Vương phụ thể.

Hào quang nhàn nhạt lập lòe, tuy bọn họ cúi đầu đi tới nhưng sau khi bọn họ tiến vào trong đại sảnh thì dưới ánh mắt ý thức nhìn qua Tề Nhạc bên người Lãnh Nhi.

Lãnh Nhi đã ngồi xuống, Tề Nhạc đương nhiên là đang ngồi, mà chỗ hắn ngồi chính là chỗ của Hắc Ám Chủ Tịch ngồi.

Nhìn thấy Tề Nhạc xuất hiện những này người cầm quyền của Hắc Ám Quốc Hội đều biến sắc. Lần trước Tề Nhạc dùng lực lượng một người đánh bại Khủng Bố Ma Vương còn lưu lại ấn tượng thật sâu cho bọn họ đấy, lại gặp người phương đông này bọn họ có chút suy nghĩ kỳ quái.

Lãnh Nhi phất phất tay, nói:

- Tốt, các ngươi ngồi xuống đi. Hôm nay ta tìm các ngươi tới chỉ để báo một việc.

Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội thấy Tề Nhạc ngồi vào vị trí của mình thì ở trước mặt Lãnh Nhi không thể cướp lại, đành phải mang những người khác ngồi ở vị trí còn lại, cung kính hỏi thăm:

- Công chúa điện hạ, không biết là chuyện gì mà phiền ngài thông báo vậy?

Lãnh Nhi nói:

- Có lẽ các ngươi cũng nhận được một ít tin tức, hiện tại tôi cho các người đáp án xác thực, tiểu hành tinh sắp va chạm địa cầu là sự thật, hơn nữa so với tưởng tượng của chúng ta thì nguy cơ này còn lớn hơn nhiều lần.

Lời vừa nói ra bất luận là Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội hay là Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế, thần sắc trên mặt trở nên cứng ngắc lại. Tuy bọn họ là sinh vật hắc ám, tuy không phải nhân loại nhưng dù sao bọn họ cũng sinh hoạt trên địa cầu a! Đúng như Tề Nhạc phán đoán trước đó, những sinh vật hắc ám này cũng không hy vọng nhìn thấy gia viên của mình bị hủy diệt.

Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế ồm ồm nói:

- Công chúa điện hạ, vậy chúng ta phải làm cái gì bây giờ? Tiểu hành tinh sắp va chạm với địa cầu sẽ mang tới hậu quả gì?

Lãnh Nhi trả lời rất tự nhiên.

- Đơn giản thôi! Nổ tung một cái rồi không còn lại thứ gì cả.

Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội cùng Hắc Võ Sĩ Hoàng Đế hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời nói không ra lời. Đương nhiên bọn họ cũng biết Lãnh Nhi không thuộc vị diện này, cho dù địa cầu bị hủy diệt nàng cũng có thể trốn về Địa Ngục, còn bọn họ có thể làm cái gì bây giờ?

- Công chúa điện hạ, vậy ngài có thể dẫn theo chúng tôi đi nhận sự che chở của Tát Đán bệ hạ trong thời gian ngắn được không, nếu như địa cầu không bị hủy diệt thì chúng ta lại trở về?

Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội hỏi dò.

Lãnh Nhi khinh thường hừ một tiếng, nói:

- Ngươi nghĩ các ngươi là thứ gì? Nói đến Địa Ngục có thể đi sao? Tuy các người thờ phụng cha của ta, nhưng mà các ngươi chẳng qua là người phát ngôn của cha ta ở thế giới này mà thôi, cũng không thuộc về Địa Ngục. Đừng nói ta căn bản không muốn, cho dù ta đồng ý mang theo các người thì các người cũng không vượt qua được lực ngăn cản vị diện, với lực lượng của các ngươi căn bản không qua được.

Nghe xong lời này Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội cùng với đám cao tầng Hắc Ám Quốc Hội đều biến săc, sống càng lâu bọn họ càng sợ chết, nguy cơ sắp tới tâm thần của bọn họ đã xao động. Nhưng thân phận Lãnh Nhi còn ở đó, thực lực lại cường đại nên bọn họ còn có thể làm sao, trong lúc nhất thời chỉ lo lắng nhìn qua Lãnh Nhi.

Tề Nhạc thờ ơ lạnh nhạt nhưng trong lòng âm thầm tán thưởng, Lãnh Nhi trước tiên nói nguy cơ ra sau đó lại tỏ vẻ không đếm xỉa đến, không sợ những gia hỏa Hắc Ám Quốc Hội này không vội, chỉ cần bọn chúng không hy vọng địa cầu bị hủy diệt thì chuyện gì cũng dễ giải quyết.

Quả nhiên Lãnh Nhi nói:

- Chuyện này ta vốn không muốn quản, địa cầu chết sống với ta mà nói cũng không có ảnh hưởng gì. Nhưng mà vị Tề Nhạc ở phương đông này đả động được ta. Hắn là bạn của ta, lần này tới đây hắn hy vọng cùng Hắc Ám Quốc Hội tiến hành hợp tác. Về phần có đáp ứng hay không ta mặc kệ, chính các ngươi thương lượng đi.

Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội nghe xong lời này ánh mắt lập tức nhìn qua người của Tề Nhạc, trầm giọng hỏi:

- Tề tiên sinh, không biết hợp tác trong lời ngài nói là ý gì. Chẳng lẽ quan hệ tới tiểu hành tinh kia sao?

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Đương nhiên là có quan hệ tới tiểu hành tinh rồi, bằng không thì tôi ngàn dặm xa xôi chạy tới đây làm gì.

Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội cười lạnh một tiếng, nói:

- Đó là lực lượng vũ trụ, tuyệt đối không phải sức người có thể ngăn cản. Tề tiên sinh, thứ cho tôi mạo muội, chẳng lẽ ngài hy vọng chúng ta dùng năng lượng bản thân đi rung chuyển tiểu hành tinh kia sao? Đó tuyệt đối không có khả năng, cũng như người phương đông các người nói chuồn chuồn lay cột đá, tuyệt đối không có khả năng thành công.

Tề Nhạc đã tính trước nên nói:

- Đương nhiên không phải là chuồn chuồn lay cột đá, chuyện là như thế này...

Lập tức, hắn đem chuyện mình đã nói với Lãnh Nhi miêu tả lại một lần.

-... , cho nên hiện tại mới cần Hắc Ám Quốc Hội trợ giúp. Tuy lực lượng của các ngươi chưa hẳn là quá lớn, nhưng mà chuẩn bị nhiều hơn một quả đạn hạt nhân cũng an toàn cho địa cầu một phần. Lần này tôi đến vốn không ôm hy vọng quá lớn, Giáo Đình cũng nhất trí phản đối, nhưng mà tôi vẫn tới đây, với tư cách một nhân loại tôi tuyệt đối không mong nhìn thấy địa cầu bị hủy diệt. Nếu như quý phương không muốn nhìn thấy chuyện này thì như vậy chúng ta rất có cơ hội hợp tác, không phải sao?

Cao tầng hắc ám của Hắc Ám Quốc Hội nghe lời Tề Nhạc nói liền lâm vào trầm tư, bọn họ không thể không cẩn thận được, dù sao đối với Hắc Ám Quốc Hội mà nói thì người của thế giới quang minh chính là địch nhân của bọn họ, nếu như tin tức này là giả thì làm sao bây giờ? Rời khỏi Thành Địa Ngục thì bọn họ không có thứ gì dựa vào cả, nếu như người trẻ tuổi trước mặt là gián điệp của Giáo Đình thì đối với Hắc Ám Quốc Hội mà nói đây chính là tai nạn.

Sau một lúc lâu Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội nói:

- Tề tiên sinh, chúng tôi rất nguyện ý ra sức cho địa cầu chúng ta, dù sao chúng tôi sinh hoạt trong hắc ám nhưng cuối cùng cũng là phần tử của địa cầu, đối với chuyện bảo hộ địa cầu này chúng tôi không có ý kiến gì cả. Nhưng mà ngài dựa vào đâu khiến chúng tôi tin tưởng được đây? Với tư cách người lãnh đạo của Hắc Ám Quốc Hội tôi phải cân nhắc cho toàn thể sinh vật dựa vào hắc ám này.

Tề Nhạc nhìn qua Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội, mỉm cười nói:

- Chuyện này đơn giản thôi, ngài sợ Giáo Đình lừa gạt sao? Tôi cam đoan chỉ cần các người toàn tâm toàn ý bảo vệ địa cầu thì trong quá trình làm nhiệm vụ các người tuyệt đối không bị đối đãi không công bằng nào cả.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-360)