Vay nóng Tinvay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 280

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 280: Uy chấn Chiến sĩ cơ giáp
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Ads Không có tiếng nổ xuất hiện, hào quang bảy màu này lặng lẽ chiu vào trong tấm bia, thân thể mềm mại của Minh Minh lướt qua rồi dừng lại. Với tư cách chiến sĩ cầm tinh gà, trước khi nàng sử dụng Tiểu Phượng Hoàng Biến thì chỉ có thể lướt qua trên không trung mà thôi, bởi vậy thân thể mềm mại xoẹt qua một vòng trên không trung.

- Lực công kích đơn thể 0. 1 độ...

Nghe được tiếng báo cáo này thì tên trung tướng thở ra một hơi, dù sao cũng có chênh lệch thật lớn với hưans, tuy cường độ công kích 0. 1 trên thân thể bình thường là rất lớn, đó là lực nổ của mười ký TNT đấy.

Ồ? Nghĩ tới đây thì tên trung tướng cảm thấy không đúng. Bởi vì đột nhiên hắn nghĩ tới chính phòng ngự của cơ giáp không phải lực công kích 0. 1 độ có thể phá hư được nha. Mà Minh Minh trước đó lưu lại dấu vết thật sâu trên cơ giáp của hắn, với thực lực của nàng vì sao khi biến thân lại hạ thấp uy lực như vậy?

Thời điểm tên trung tướng kinh ngạc không biết nên nói thì một tiếng nổ vang chói tai vang lên, trong tiếng nổ vang ầm ầm thì hào quang bảy màu kia hóa thành tro tàn, tiếng nổ vang cực lớn từ những tấm bia này vang lên.

- Chuyện gì xảy ra? Không phải chỉ là 0. 1 sao?

Tên trung tướng quát to.

Âm thanh của lính truyền tin vang lên. Thông qua loa phóng thanh truyền ra ngoài.

- Đúng thế, cường độ công kích chỉ là 0. 1 thôi, nhưng mà số lượng công kích lại vượt qua một ngàn lần cho nên tấm bia...

Ông --, đột nhiên cả sân huấn luyện nổ tung tiếp tục. Hủy diệt tấm bia là chuyện chưa từng xảy ra ở sân huấn luyện này. Dù sao ở chỗ này không có người nào sử dụng vũ khí cỡ lớn và vũ khí hạt nhân a. Những tấm bia này cũng sử dụng kỹ thuật đặc thù tạo thành, chúng có được kỹ thuật đặc thù tạo thành, có thể thừa nhận uy lực hơn một trăm ký TNT mới tổn hại, mà công kích hào quang cầu vồng kia là do con người làm ra a, Minh Minh dễ dàng phá hủy đồ vật mà binh sĩ cơ giáp của Nước Mỹ cũng không làm được a.

Nhưng mà động tác của Minh Minh hiển nhiên không có dừng lại, thân thể của nàng lướt đi và xuất hiện biến hóa a, đúng vậy, Tiểu Phượng Hoàng Biến xuất hiện đột nhiên mở rộng đôi cánh nhỏ của nàng giống như máy bay chiến đấu, hào quang phi thường huyễn lệ, tư thái ưu mỹ đều hấp dẫn lực chú ý của mọi người phía dưới. Giáo Hoàng từng nghe Hồng Y Đại Giáo Chủ nói qua tình huống Tiểu Phượng Hoàng Biến a, nhưng thời điểm nàng tận mắt nhìn thấy vẫn giật mình há to mồm. Hắn tự biết nếu không triệu hoán đại thiên sứ trưởng thì hắn rất khó chống lại những người này. Về phần Vũ Mâu thì nàng tận mắt nhìn thấy uy lực Tiểu Phượng Hoàng Biến rồi, Minh Minh lúc ấy đúng là nương tựa vào Tiểu Phượng Hoàng Biến mà đánh bại Tinh Tọa Thủ Hộ Giả Ma Yết Miyaluo ah! Lúc này nàng đã đoán được Minh Minh muốn làm gì.

Sau khi hoàn thành Tiểu Phượng Hoàng Biến thì thân thể Minh Minh lập tức bay lên cao, bỗng nhiên tốc độ tăng lên tới cực hạn, lúc này đây không trung xuất hiện đường cong ưu mỹ, cầu vòng do thân thể Minh Minh hình thành hiện ra. Cầu vòng hạ xuống thì xoẹt qua một tấm bia mục tiêu, cái thứ hai, cái thứ ba cho tới cái thứ mười...

- Cường độ công kích, ... , không cách nào phán đoán.

Âm thanh run rẩy của lính truyền tin vang lên, trước khi Minh Minh dùng Tiểu Phượng Hoàng Biến thì còn phán đoán được, tấm bia bị chém thành hai khúc. Mà những chuyện này là hiệu quả do cánh Minh Minh làm ra.

Cánh của nàng được tập trung năng lượng một đường chém thẳng, Minh Minh toàn lực bộc phát công kích cường hãn tới mức nào? Đối mặt với cánh này thì cho dù là Vũ Mâu cũng phải xem xét lại.

Đầu của tên trung tướng như ngắn lại, hắn biết rõ Minh Minh đã trở lại hình người vào lúc hắn ngây người. Sắc mặt Minh Minh có vài phần tái nhợt, Như Nguyệt đi tới bên cạnh nàng lặng lẽ truyền vân lực vào người của Minh Minh. Thoáng cái Minh Minh phá hủy mười tấm bia đã là cực hạn rồi, nhưng mà vì tôn nghiêm của quốc gia nên nàng nhất định phải làm vậy.

Được năng lượng của Như Nguyệt ủng hộ nên gương mặt của Minh Minh nhanh chóng khôi phục hồng nhuận phơn phớt, nhìn qua trung tướng, nói:

- Trung tướng, tôi nghĩ chỉ cần quốc gia của tôi còn có những thủ hộ giả này thì không quá cần những chiến sĩ cơ giáp như ngài đâu. Ngài nói đúng không?

- A?

Trung tướng lúc này từ trong ngẩn người tỉnh táo lại, hắn nhìn qua Minh Minh trước mặt, hiện giờ hắn đã không đối đãi với đối phương như nhân loại nữa. Kết quả như vậy với hắn chỉ sợ vượt qua tưởng tượng rồi. Mà kết quả như vậy cũng đủ cho hắn bàn giao. Dù sao trước mặt thực lực tuyệt đối mà thất bại đã không còn là tội rồi. Lực lượng không bằng đối thủ còn có gì để nói đây? Hắn tin tưởng cho dù chỉ có một mình Minh Minh thì chỉ cần nàng có thể cam đoan duy trì được công kích như vậy trong thời gian ngắn thì cho dù một trăm chiến sĩ cơ giáp cũng không phải đối thủ của nàng! Lực công kích cường đại như vậy có thể hủy diệt mười tấm bia thì tuyệt đối không phải hợp kim ti-tan có khả năng ngăn cản.

Giờ này khắc này một tia kiêu ngạo trong nội tâm của hắn đã bị Minh Minh đánh tan rã, mở cơ giáp ra, từ bên trong đi ra ngoài nhìn qua các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, trong mắt của hắn chỉ có tôn kính và sợ hãi.

Thời điểm tên trung tướng muốn nói cái gì đó thì một tiếng la thật lớn vang lên, nương theo đó là âm thanh cảnh báo toàn căn cứ. Từ xa trên không trung có một hào quang màu đỏ đang dùng tốc độ cực nhanh lao tới, các hệ thống phòng ngự tên lửa của căn cứ đã khởi động, ý đồ thông qua ra-đa khóa chặt mục tiêu.

Trên mặt đẹp của Như Nguyệt cùng Minh Minh hiện ra thần sắc vui mừng, Như Nguyệt vội vàng nói với trung tướng.

- Đừng hiểu lầm, là người của chúng tôi, thỉnh giải trừ cảnh báo đi.

Tên trung tướng sững sờ. Mặc dù cấp bậc của hắn là tướng nhưng chỉ trực thuộc tổng thống mà thôi, hắn không có quyền trực tiếp ra lệnh, nhưng mà hắn vừa bị Minh Minh thuyết phục cũng phi thường phối hợp, lập tức đi vào căn cứ phát tin tức.

Một âm thanh tiếng Anh từ trong căn cứ vang lên, âm thanh cao vút truyền lên không trung.

- Xin chú ý. Xin chú ý, xin báo cáo thân pâận của anh, nếu không sẽ lọt vào công kích, tất cả hậu quả do anh gánh chịu, thỉnh anh cho biết thân phận, ...

Thời điểm toàn bộ lực chú ý của mọi người trong căn cứ tập trung vào hào quang màu đỏ kia. Đột nhiên hào quang màu đỏ biến mất đột ngột, năng lượng chấn động khổng lồ trong nháy mắt đã không còn lại gì cả. Bởi vì đột nhiên biến mất cho nên cả căn cứ hoảng loạn.

Tên trung tướng nhìn qua Như Nguyệt hỏi thăm vài câu thì kinh ngạc phát hiện bên người của hai cô gái không biết lúc nào đã xuất hiện một nam nhân. Người này đang ân cần hỏi Minh Minh cái gì đó. Thân hình của nam nhân này rất cao lớn, hiển nhiên so ra còn kém những chiến sĩ cơ giáp, nhưng thân hình của hắn cân đối hơn nhiều. Mái tóc dài màu bạc dễ dàng gây ấn tượng cho mọi người, Trang phục màu đen khiến người ta cảm thấy lãnh khốc.

*****

Khóe miệng của hắn nở nụ cười vui vẻ. Tuy hắn không đẹp trai nhưng dễ dàng sinh ra lực hấp dẫn với người khác. Càng làm cho trung tướng giật mình là thời nam nhân này xuất hiện. Trừ chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ra thì mười hai tiểu đội Sinh Tiếu quỳ xuống đất, cung kính hành lễ với nam nhân này. Thời hiện đại loại quỳ hành lễ này rất hiếm thấy, rốt cuộc hắn có thân phận gì?

Người tới chính là Tề Nhạc, hắn từ nơi rất xa đã cảm nhận được năng lượng chấn động của Minh Minh rồi, năng lượng chấn động của Tiểu Phượng Hoàng Biến khiến Tề Nhạc rất quen thuộc, hắn nghĩ tới chuyện khiến Minh Minh sử dụng Tiểu Phượng Hoàng Biến là gặp địch nhân vô cùng đại, bởi vậy hắn lập tức không chút do dự đem năng lượng bản thân tăng lên cực hạn, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, tốc độ của hắn nhanh tới mức ra đa không tập trung được, sau khi tới căn cứ này mới bị phát hiện, hắn nương theo kỹ năng tàng hình của Kỳ Lân Ẩn cùng Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp di chuyển tức thời đi tới bên cạnh hai nàng.

Nghe Minh Minh giải thích đơn giản thì Tề Nhạc giờ mới hiểu được là chuyện gì xảy ra, trong nội tâm cũng thầm giật mình, chiến sĩ cơ giáp cường đại tới mức đủ sức uy hiếp các quốc gia a, Minh Minh làm ra chuyện uy hiếp đối phương là vô cùng chính xác. Xem như chấn nhiếp Nước Mỹ không được làm bậy là được rồi.

Tên trung tướng tiến lên vài bước, hỏi dò:

- Vị tiên sinh này là?

Như Nguyệt dán vào người của Tề Nhạc, khoác tay ôm lấy người của Tề Nhạc, nói:

- Vị này chính là người mạnh nhất của phương đông, vương của cầm tinh.

Người mạnh nhất? Trong đầu tên trung tướng xuất hiện nhiều đấu hỏi (???), cô gái vừa rồi không phải là mạnh nhất sao? Chẳng lẽ nam nhân này còn mạnh hơn, trời ạ! Phương đông thần bí rốt cuộc sinh ra quái thai gì thế này!

Tề Nhạc mỉm cười, hào quang trong mắt mạnh hơn, khí phahcs vô hình của hắn còn mạnh hơn dáng người nhiều, nhìn trung tướng gật đầu, nói:

- Ngài khỏe, trung tướng các hạ. Chúng tôi còn có không ít đồng bạn sẽ tới đây, ngài có thể thông tri cho căn cứ để không sinh ra hiểu lầm chứ?

Trung tướng nghe Tề Nhạc nói như vậy thì kinh ngạc trong lòng tăng lên nhiều, nhưng mà hắn cũng đem chuyện này báo lại cho cấp trên, vừa vặn mượn chuyện này đi xử lý công việc.

Tề Nhạc kéo tay Như Nguyệt và Minh Minh, hắn phân biệt chào hỏi các thành viên khác, hoàn thành hành trình đi Hắc Ám Quốc Hội thì hắn vẫn chạy tới kịp thời. Nhìn thấy hắn thì các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần không biết nên cao hứng hay là lo lắng. Nhiệm vụ sắp triển khai rồi, không có ai có thể cam đoan mình còn sống quay về! Vũ trụ không phải địa cầu có thể so sánh được, tùy thời có thể sinh ra những tình huống khó lường.

Giáo Hoàng cùng Vũ Mâu đột nhiên nhìn thấy Tề Nhạc xuất hiện thì trong nội tâm cả kinh, chỉ có điều cảm xúc của hai người không giống nhau, Giáo Hoàng nhìn thấy Tề Nhạc là phi thường phiền muộn, nghe Tề Nhạc nói chuyện đi tới Đức thì hắn biết rõ người mạnh nhất phương đông đã thành công rồi, lập tức gặp lại tử địch của Giáo Đình a. Mà cảm giác của Vũ Mâu còn phức tạp hơn Tề Nhạc nhiều, đối với Hắc Ám Quốc Hội nàng lo lắng không có nhiều như Giáo Hoàng, ngược lại nàng càng để ý tới Tề Nhạc hơn, cảm thụ được khí tức trên người của Tề Nhạc, nhưng mà hắn không nhìn qua một cái nào cả, loại cảm giác khó tả này đâm sâu vào trong tim của Vũ Mâu.

- Tề tiên sinh, thật cao hứng lại gặp được anh.

Giáo Hoàng Martti chủ động đi tới, Tề Nhạc cường đại khiến cho hắn âm thầm buông tha suy nghĩ đối phó thủ hộ giả phương đông, không thể đối phó thì hắn càng thêm hy vọng hợp tác với thủ hộ giả phương đông. Tuy quan hệ trước kia rất căng thẳng và hắn từng đối địch với Tề Nhạc, nhưng mà thông qua lần tu luyện trước và hợp tác lần này, Martti rất hy vọng có thể thành lập quan hệ nào đó với Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, như vậy đối với việc triển khai hành động của giáo đình sau này mới có lợi.

Tề Nhạc nhìn qua Martti gật gật đầu, hắn cũng không có bài xích chuyện người ta bắt quan hệ với mình.

- Giáo Hoàng các hạ, ngài khỏe. Tôi nghĩ ngài nhất định đã đoán được lần này tôi đi Đức đã thành công. Hy vọng trước khi nhiệm vụ lần này chấm dứt thì ngài cùng thủ hạ của ngài không nên làm ra chuyện khiến cho mọi người cảm thấy không thoải mái.

Đương nhiên Martti biết rõ hắn chỉ cái gì, mỉm cười nói:

- Đó là đương nhiên, tôi có thể dùng danh dự của mình cam đoan giáo đình nhất định lấy đại cục làm trọng. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là đám gia hỏa kia cũng ước thúc mình, nếu như để ảnh hưởng tới hành động lần này thì tôi với tư cách người lãnh đạo Giáo Đình, đành phải chuẩn bị phương pháp đặc thù của mình để giải quyết vấn đề mà thôi.

Chương 280: Uy chấn Chiến sĩ cơ giáp. (Hạ)

Tề Nhạc không quan tâm tới hắn, bởi vì hắn phát hiện khí tức của Vũ Mâu đang tập trung lên người của mình, cảm ứng với cao thủ cùng cấp bậc luôn mãnh liệt nhất, năng lượng của Vũ Mâu chấn động rất mạnh, khí tức cường hoành có thể khiến hắn sinh ra cảm giác cảnh giác, vô ý thức xoay người qua gương mặt tái nhợt của nàng, ánh mắt của hắn vẫn lạnh như băng, hơi khẽ mím môi, nhíu mày, nói:

- Có việc gì thế?

Vũ Mâu cúi đầu xuống, thản nhiên nói:

- Không nghĩ tới tôi chỉ dùng phương pháp này mới có thể khiến anh chú ý tới.

Hào quang trong mắt Tề Nhạc lập lòe.

- Yên tâm, cô luôn khiến tôi chú ý mà, chuyện của chúng ta còn chưa kết thúc đâu. Sau khi nhiệm vụ này hoàn thành thì tôi nhất định sẽ tìm cô. Khi đó là chiến đấu giữa chúng ta. Tôi sẽ không hạ thủ lưu tình.

Vũ Mâu ngẩng đầu lên, thần quang trong mắt của nàng nhìn qua ánh mắt kiên định của Tề Nhạc.

- Tốt, đồng dạng tôi cũng không hạ thủ lưu tình. Nhưng mà thỉnh anh phải nhớ kỹ, trước khi nhiệm vụ này chấm dứt thì chúng ta tạm thời không phải là địch nhân. Tôi nghĩ có lẽ anh cũng hiểu nguy cơ trong nhiệm vụ lần này, nếu chúng ta không hợp tác với nhau thì một khi xảy ra vấn đề hậu quả cũng không phải tôi và anh gánh nổi.

Tề Nhạc nói:

- Không cần cô dạy tôi phải làm như thế nào, ước thúc tốt thủ hạ của cô là được rồi.

Nói xong hắn lại dẫn theo chiến sĩ cầm tinh của mình rời đi.

Nhìn qua bóng lưng của Tề Nhạc thì ánh mắt kiên định mới vừa rồi của Vũ Mâu dần dần phát sinh phức tạp biến hóa, tự nhủ:

- Vì cái gì chúng ta lại sinh ra vào thời loạn thế chứ? Tề Nhạc, có lẽ chúng ta không có cơ hội quyết đấu sinh tử rồi. Trát Cách Lỗ đại sư nói không sai, địa cầu gặp phải kiếp nạn lớn như vậy thì ai có thể bảo chứng sau khi kiếp nạn tiểu hành tinh chấm dứt sẽ không có cái khác xuất hiện đây? Anh biết không? Tôi cảm thấy kiếp nạn ở phương tây sắp diễn ra rồi.

Vừa đi Tề Nhạc đơn giản giải thích tình huống với Như Nguyệt một chút, Như Nguyệt trả lời làm cho Tề Nhạc buông lỏng không ít, thì ra ngày mai mới xuất phát, hiện tại tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng. Thủ hộ giả phương đông cùng với các cường giả khắp nơi tụ tập vào căn cứ này. Hiện tại chỉ chờ tiến hành nhiệm vụ mà thôi.

*****

Hai mươi phút sau dùng Lãnh Nhi cầm đầu các thành viên Hắc Ám Quốc Hội đi tới căn cứ. Vì che dấu thân phận của mình nên những gia hỏa này cố ý mặc trang phục truyền thống của Viêm Hoàng, Tề Nhạc dẫn theo các chiến sĩ cầm tinh đi đón bọn họ, trước khi tới đây Tề Nhạc đã nhận được cam đoan từ cao tầng Viêm Hoàng rồi, Nước Mỹ lúc này đã đồng ý cho vài trăm người đi vào căn cứ. Từ biểu hiện mà nhìn ai cũng thấy những người này không phải là cường giả của Viêm Hoàng. Nhưng mà Giáo Hoàng cùng Vũ Mâu biết rõ nhưng lấy đại cục làm trọng. Bởi vì cân đối thân phận nên đám thành viên Hắc Ám Quốc Hội tụ tập ở trong phòng của người phương đông.

Tề Nhạc cùng Lãnh Nhi sau khi thương lượng đơn giản với nhau thì quyết định không lãng phí thời gian làm gì, lập tức dẫn theo các thành viên Hắc Ám Quốc Hội đi tiến hành huấn luyện sinh tồn trong vũ trụ và nghe giảng giải, mà nhiệm vụ này lại rơi vào người của thủ hộ giả phương đông. Tuy các thành viên Hắc Ám Quốc Hội đến từ hắc ám, nhưng mà có chỗ tốt là hắc võ sĩ tuyệt đối phục tòng mệnh lệnh của chủng tộc Hắc Ám, mà Hắc Ám Vu Yêu đại biểu trí tuệ trong bóng tối. Dưới mệnh lệch của Lãnh Nhi thì những thứ này tiếp nhận năng lượng cực nhanh. Về phần khảo thí trong căn cứ Nước Mỹ với bọn họ mà nói quá đơn giản. Nhưng mà khi Lãnh Nhi nhìn thấy những chiến sĩ cơ giáp của Nước Mỹ thì đôi mắt đẹp dịu dàng của nàng phong ra hào quang khác thường, Tề Nhạc cũng cảm nhận được.

- Lãnh Nhi.

Tề Nhạc kêu một tiếng khi thấy thuộc hạ của Tát Lãnh Nhi đang trong phòng thích ứng với trạng thái vũ trụ.

- Ân?

Lãnh Nhi đưa mắt nhìn qua Tề Nhạc, trong mắt xuất hiện hòa quang ôn nhu.

Tề Nhạc nói:

- Lãnh Nhi tiểu thư, hy vọng cô không nên đánh chủ ý vào những chiến sĩ cơ giáp này. Cô nên biết chúng là chủ lực của nhiệm vụ lần này.

Lãnh Nhi mỉm cười, nói:

- Như thế nào? Lo lắng tôi à! Yêm tâm đi, ít nhất là trước khi nhiệm vụ hoàn thành tôi cái gì cũng không làm. Kỳ thật cho dù tôi muốn thì chỉ sợ không làm được. Hiện tại bất luận là Giáo Đình hay là thủ hộ giả Hy Lạp cùng ngành tình báo của Nước Mỹ đang chú ý vào chúng ta. Chỉ cần chúng ta hơi có hành động, lập tức sẽ bị bọn họ đả kích. Lúc này đây Nước Mỹ không tiếc cầm vốn gốc của mình ra thì tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào phá hư, đúng không?

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Cô hiểu là tốt rồi.

Lãnh Nhi tiến gần sát Tề Nhạc, nàng nhích tới gần lỗ tai của Tề Nhạc và nói nhỏ:

- Không nên quên anh đã hứa hẹn với tôi đấy.

Thân thể Tề Nhạc có chút cứng ngắc một chút, đối mặt với hấp dẫn như vậy nếu như nói hắn không động tâm là không thể nào, nhưng mà đối mặt với Lãnh Nhi thì trong lòng của hắn vẫn tồn tại đề phòng. Cái gọi là không phải tộc của ta tất sinh dị tâm, cho dù Lãnh Nhi đối xử với hắn không tệ nhưng mà phòng bị vẫn phải làm. Nhưng mỗi khi Tề Nhạc nhớ tới điều kiện mình đáp ứng Lãnh Nhi cũng âm thầm hỏi chính mình, rốt cuộc vì mời Hắc Ám Quốc Hội tham gia hành động lần này mà đáp ứng Lãnh Nhi hay vì sắc đẹp của Lãnh Nhi? Vấn đề này không có đáp án bởi vì Tề Nhạc cũng không biết trả lời như thế nào, hắn chỉ hiểu thời điểm mình đáp ứng điều kiện thì trong nội tâm có vài phần chờ mong.

Có chút di động thân thể ra xa một chút, Tề Nhạc cau mày nói:

- Lãnh Nhi tiểu thư, xin cô tự trọng. Chuyện đã đáp ứng cô tôi sẽ làm được. Nhưng cũng hy vọng cô tuân thủ hứa hẹn một chút, hảo hảo ước thúc thuộc hạ của mình.

Lãnh Nhi xuất hiện một tia buồn bã.

- Tôi có làm cái gì đâu? Ở chỗ này chúng tôi không có bạn, chỉ có quá nhiều địch nhân. Tuy tôi cũng tự tin, nhưng mà đối mặt với nhiều cường giả khắp nơi như vậy thì tôi phải an phận một chút, nếu không chỉ sợ Hắc Ám Quốc Hội sẽ bị hủy trong tay của tôi. Yên tâm đi, tôi cũng vì bảo trụ địa cầu mà tới, anh nói đúng, địa ngục của tôi không thể đánh mắt trụ cột là địa cầu. Tốt, tôi đi hoạt động một chút.

Vừa nói nàng đi nhanh vào sân huấn luyện thích ứng vũ trụ.

Nhìn qua bóng lưng của Lãnh Nhi thì ánh mắt Tề Nhạc cứng lại vài phần, đúng lúc này một thanh âm lạnh như băng vang lên sau lưng của hắn.

- Anh đáp ứng nàng điều kiện gì?

Tề Nhạc không quay đầu lại, nói:

- Thực xin lỗi. Tôi không thể nói cho cô biết. Kristy, có một số việc cô không nên biết thì tốt hơn.

Người tới chính là Kristy, lúc này đây Kristy cũng đi vào trận doanh của Hắc Ám Quốc Hội. Tề Nhạc không nói cho nàng biết tình huống nhiệm vụ, nhưng mà với tư cách là tộc trưởng Hấp Huyết Quỷ, Kristy không có khả năng thoát ly hàng ngũ của Hắc Ám Quốc Hội. Lãnh Nhi chỉ mới điện thoại thì nàng đã biết được vì sao Tề Nhạc nói vậy, cho nên sau khi Tề Nhạc quay về Đức thì nàng cũng bị người của Hắc Ám Quốc Hội gọi xuất phát, Kristy cũng hiện ra trước mặt của hắn.

- Vì cái gì? Tề Nhạc, chẳng lẽ anh bị sắc đẹp của cô ta mê hoặc sao?

Kristy đứng bên người của Tề Nhạc.

Tề Nhạc quay đầu lại nhìn nàng, nói:

- Trong lòng của cô thì tôi là nam nhân như vậy sao?

Kristy nhìn qua Tề Nhạc, có chút đùa cợt cười cười.

- Là anh tự nói đấy chứ? Từ Minh Minh đến Trầm Vân, càng về sau là Hải Như Nguyệt, Văn Đình lão sư, những cô gái xinh đẹp này có ai chạy khỏi tay của anh đâu? Thậm chí người thừa kế nữ thần Athena cũng như vậy...

Nàng vừa nói tới đây thì đột nhiên phát hiện sắc mặt Tề Nhạc biến đổi, lúc này nàng dừng nói.

Nếu như là trước kia đột nhiên nghe Kristy nhắc tới chuyện thương tâm này cảm xúc của Tề Nhạc không chừng sẽ phát tác, nhưng mà hiện tại hắn sẽ không. Cũng không phải vì hắn quên đi tất cả mà là vì hắn biết rõ đây gọi là thu liễm. Hắn không chỉ một lần tự nói với mình, không thể khong khống chế cảm xúc bản thân, hắn là một nam nhân thì hắn không có quên cừu hận. Chỉ có đem cừu hận chôn vào sâu trong nội tâm.

- Thực xin lỗi, Tề Nhạc, tôi...

Hào quang trong mắt Kristy trở nên nhu hòa, áy náy xin lỗi.

Tề Nhạc khoát khoát tay, ngăn cản nàng nói tiếp.

- Yên tâm đi, tôi không sao. Kỳ thật chuyện này tôi cũng nghĩ tới thật lâu rồi. Tuy tôi không có khả năng tha thứ cho Vũ Mâu, nhưng mà tôi cũng có chút khâm phục nàng ta. Ít nhất lựa chọn của nàng tôi vĩnh viễn không thể làm được. Nàng vì quốc gia mà buông tha tình cảm của mình. Mà tôi vĩnh viễn không làm được chuyện đó. Có lẽ cảm tính và lý tính của hai chúng tôi quá khác nhau. Tôi rất hối hận. Cô biết không? Vì Klinsmann đại ca, Văn Đình cùng Đế Tâm Tuyết Liên Vương chết đi tôi thực sự rất hối hận, hối hận vì sao tôi lại yêu mến một nữ nhân lý tính như vậy. Nếu như tôi phán đoán chính xác hơn một chút và hiểu Vũ Mâu một chút, có lẽ bi kịch không xảy ra.

Kristy thở dài một tiếng, nói:

- Hiện giờ tôi cũng không muốn nhìn thấy anh tái diễn chuyện này lần nữa.

Tề Nhạc nhìn qua nàng một cái, nói:

- Cô nói là Lãnh Nhi?

Kristy gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy, chính là nàng. So với Vũ Mâu thì tôi cảm thấy nữ nhân này còn nguy hiểm hơn. Chẳng lẽ anh không cho là vậy sao?

*****

Ads Tề Nhạc nói:

- Cảm ơn cô nhắc nhở. Tôi cũng biết nàng ta nguy hiểm, nhưng mà trên thế giới này người đi lợi dụng chưa hẳn không bị người khác lợi dụng. Được rồi, cô cũng nên đi huấn luyện thích ứng vũ trụ đi. Như vậy nhiệm vụ lần này mới có lợi. Kỳ thật tôi đã hối hận, hối hận tại sao tìm cô gia nhập vào hành động lần này.

Kristy nhoẻn miệng cười, nói:

- Không phải có anh sẽ bảo vệ tôi sao?

Tề Nhạc nhìn qua nàng một cái thật sâu, nói:

- Chỉ cần tôi còn sống.

Tề Nhạc đi, hắn quay trở lại gian phòng của mình, Kristy lưu lại tại chỗ, một mình nàng đứng tại chỗ mười phút mới như Lãnh Nhi đi vào trong sân huấn luyện.

Tất cả mọi người đang khẩn trương chuẩn bị mọi thứ, Tề Nhạc lại là ngoại lệ, hắn lặng lẽ ngồi yên trong phòng của mình mà tu luyên. Đột nhiên hắn phát hiện mình càng ngày càng khống chế cảm xúc của bản thân rất tốt, mà loại khống chế này đối với tu luyện của hắn là phi thường có lợi. Ít nhất hiện tại bình tâm tĩnh khí tu luyện làm cho hắn cảm giác được chính mình rốt cục sắp đụng vào bình cảm tám vân, đạt tới tám vân chính thức. Hiện tại hắn cần chính là đột phá lôi vân lực lên cảnh giới tám vân.

Hào quang nhàn nhạt lóe lên, ánh mắt Tề Nhạc trở nên cứng lại cả căn cứ quân sự của Nước Mỹ như có một cổ áp lực vô hình thật lớn đang bao phủ, tất cả mọi thứ đều chuẩn bị cho việc cất cánh. Giờ này khắc này mỗi người trong căn cứ đang làm mọi thứ chỉ vì cứu địa cầu khỏi bị hủy diệt, nhưng không có ai biết trọng yếu nhất trong chuyện này chính là vương giả của phương đông.

Hai chiếc phi thuyền hàng không vũ trụ cực lớn lẳng lặng rời khỏi căn cứ quân sự của Nước Mỹ V3, lúc này Nước Mỹ vẫn còn lúc đêm khuya, dân chúng cũng không biết, vận mệnh của bọn họ đang được quyết định bởi hai chiếc phi thuyền vũ trụ vừa xuất phát này.

Chiến Sĩ Cơ Giáp của Nước Mỹ cùng các cường giả đến từ Phương Tây ở trên chiếc trên phi thuyền hàng không vũ trụ thứ nhất, còn quân đoàn Sinh Tiếu, Giáo Đình, Hy Lạp Thủ Hộ Giả cùng với thành viên Hắc Ám Quốc Hội thì ở trên con thuyền thứ hai. Trước khi lên đường, tất cả đạn hạt nhân đã phân phối đúng chỗ, quân đội căn cứ Nước Mỹ biểu hiện số liệu phi hành ước chừng phải đi qua ba mươi sáu giờ mới có thể đạt tới địa điểm dự định. Mà lúc này, tên lửa xuyên lục địa của các quốc gia dưới mặt đất đã chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời có thể tiến hành bắn.

Vì không muốn cho người của Giáo Đình cùng Hắc Ám Quốc Hội phát sinh xung đột, Tề Nhạc dẫn theo Sinh Tiếu quân đoàn cùng Hy Lạp thủ hộ giả chắn ngang chính giữa hai phe này. Nhưng mà điều này cũng làm cho Tề Nhạc cùng tiếp cận gần hơn cùng Vũ Mâu, với tư cách là người lãnh đạo của mỗi phe, họ đều ngồi ở hàng đầu tiên. Bên trái Tề Nhạc là Lãnh nhi, bên phải chính là Vũ Mâu, mà bên phải Vũ Mâu lại là Giáo Hoàng Martti rồi.

Phi thuyền hàng không vũ trụ dùng hỏa tiễn nâng lên đưa vào vũ trụ, trong nháy mắt đó lực đẩy bùng nổ khiến các cường giả đều có chút khó có thể thừa nhận, khá tốt là trọng lực điều tiết hệ thống phi thuyền hàng không vũ trụ nội bộ của Nước Mỹ có hiệu quả không tệ, loại tình huống này không có duy trì trong thời gian quá dài.

Tề Nhạc nhắm hai mắt, im im lặng lặng điều tức Vân Lực trong cơ thể, bao giờ tu luyện cũng là phương pháp tốt nhất để gia tăng thực lực. Mấy ngày nay tới bây giờ, năng lực khống chế cảm xúc của hắn khiến cho hiệu quả mình ở lúc tu luyện tăng lên một cái cấp bậc.

- Tề Nhạc, chúng ta có thể nói chuyện được không?

Thanh âm của Vũ Mâu đột nhiên vang lên trong lòng của Tề Nhạc. Thông qua tinh thần lực truyền âm, cho dù là mạnh như Lãnh nhi cùng Giáo hoàng ở một bên cũng không thể nghe được.

Tề Nhạc nhắm hai mắt như trước, tại trong lòng im lặng hồi đáp:

- Có cái gì để nói đây?

Vũ Mâu trầm mặc một hồi sau đó mới lên tiếng:

- Tề Nhạc, anh có thể bỏ qua thù hận giữa chúng ta để cả hai dùng thân phận bằng hữu bình thường nói chuyện được chứ? Sắp chấp hành nhiệm vụ, bất luận là anh hay là tôi đều không có tuyệt đối nắm chắc có thể ứng phó. Đã như thế, vì sao chúng ta không thể công bằng thảo luận đối sách một chút?

Tề Nhạc nói:

- Được rồi. Cô nói đi.

Tuy rằng hắn mà trả lời rất đơn giản, nhưng vẫn làm cho Vũ Mâu âm thầm nhẹ nhàng thở phào một hơi. Nàng thản nhiên nói:

- Tình huống bên kia của Nước Mỹ tạm thời không nói, với tư cách đệ nhất cường quốc thế giới, vì bảo hộ Địa Cầu, đám người họ tất nhiên là tận hết sức lực. Mà phi thuyền hàng không vũ trụ của chúng ta bên này có tứ phương cường giả, chưa hẳn đều đồng lòng như thế. Ít nhất khi cần xuất lực chính thức, người bất kể bất cứ giá nào toàn lực ứng phó chỉ sợ chỉ có các anh cùng chúng tôi thôi.

Tề Nhạc nói:

- Điểm ấy tôi tán thành. Vậy cô có ý kiến gì không?

Vũ Mâu nói đúng vậy, đối với sự ích kỷ của giáo đình, Tề Nhạc hiểu rõ tường tận. Hắn biết một khi xuất hiện nguy hiểm, Martti tuyệt đối không có khả năng dẫn theo thủ hạ của hắn xông lên phía trước nhất. Về phần Hắc Ám Quốc Hội bên này, có lẽ đám người sẽ ở giai đoạn trước sẽ cố hết sức, nhưng tới thời điểm phải cần không tiếc bất cứ giá nào để hoàn thành thì có trời mới biết họ có quyết tâm hay không.

Vũ Mâu nói:

- Vũ khí hạt nhân là át chủ bài của chúng ta lần này, nhưng mà nếu như chúng ta dốc hết tất cả vũ khí hạt nhân mà vẫn không thể hoàn thành mục tiêu thì ngươi sẽ tính sao?

Trong lòng Tề Nhạc cả kinh:

- Nói như vậy, ngươi đã cảm giác được điều gì rồi sao?

Vũ Mâu lắc đầu đáp:

- Không, ta chỉ phán đoán phòng ngừa chu đáo mọi chuyện mà thôi. Chúng ta nhất định phải làm tốt chuẩn bị phương án hai mới được.

Tề Nhạc nói:

- Nếu quả thật mà xuất hiện tình huống như vậy. Vì Địa Cầu, chúng ta cũng chỉ có thể đem hết toàn lực ứng phó. Đến lúc đó có khả năng dựa vào đấy, cũng chỉ có lực lượng của chúng ta.

Vũ Mâu nói tiếp:

- Sự xuất hiện của Tiểu hành tinh mới khiến cho tôi hiểu được nhân lực nhỏ bé như thế nào, so sánh với vũ trụ vô cùng mênh mông, chúng ta còn kém quá xa. Tề Nhạc, nếu như cuối cùng thật sự xảy ra vấn đề, anh có thể tin tưởng tôi một lần, để cho đông tây thủ hộ giả chúng ta toàn lực phối hợp, đem thực lực bản thân phát huy đến cực hạn không? Tôi có một loại kỹ năng đặc thù, có thể di chuyển công kích của đối phương, mà nếu kỹ năng đó có năng lượng cường đại ủng hộ, có lẽ có thể sinh ra ảnh hưởng nhất định đối với tiểu hành tinh.

Mở hai mắt ra, Tề Nhạc quay đầu nhìn Vũ Mâu:

- Lại muốn để cho tôi dùng năng lượng đến ủng hộ cô sao? Vũ Mâu, cô dựa vào cái gì để cho tôi lại tin tưởng ngươi đây?

Hai người Tề Nhạc thủy chung là trao đổi thông qua tinh thần lực, những người khác chung quanh không nghe được nội dung. Lúc này bên trong phi thuyền hàng không vũ trụ, trong lòng mỗi người đều phi thường khẩn trương, đều lẳng lặng thu liễm lấy năng lượng của mình, dùng trạng thái tốt nhất của cơ thể đối mặt với nhiệm vụ mấy mười giờ tới.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-360)