← Ch.299 | Ch.301 → |
Sao mà không thoải mái được, hắn hao phí cả buổi cũng không giết được bao nhiêu sinh vật địa ngục, nhưng chỉ một cái lỗ đen có thể hủy diệt một phần năm vòng hạch tâm của địa ngục, nếu như mấy lần như vậy, hoặc là một cái lỗ đen rơi vào trong quân đoàn Nhiên Thiêu dày đặc chỉ sợ không cần mình làm cái gì, Tát Đán muốn chinh phục địa cầu cũng không cần làm nữa.
Tát Đán ngẩng đầu, ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc đã hoàn toàn biến đổi, xương cốt toàn thân của hắn không ngừng vang lên, không có ai biết tâm tình của hắn hiện giờ.
- Hủy diệt, hủy diệt. Nhân loại, ngươi hủy diệt tâm huyết bao nhiêu năm qua của ta. Phá hư vòng hạch tâm của địa ngục. Ngươi biết sẽ mang tới cái gì cho nhân loại không?
Trong lòng Tề Nhạc nghiêm nghị, nhưng vẫn ngang nhiên không sợ.
- Bất luận đại biểu cho cái gì thì địa ngục muốn tung hoành ở nhân gian chỉ sợ cũng không phải dễ dàng như vậy. Trước mắt của ngài tôi sẽ toàn lực ngăn cản.
Âm thanh của Tát Đán tràn ngập tĩnh mịch.
- Tử vong, trong quá trình ta chinh phục ta sẽ nhượng mang những tổn thất hôm nay hoàn trả cho nhân loại. Đương nhiên, hiện tại kết cục của ngươi chỉ có chết, không, ta sẽ không cho ngươi chết, chết đối với ngươi mà nói quá tiện nghi. Ta sẽ cho ngươi thừa nhận thống khổ vô tận, hơn nữa còn cho ngươi tính mạng vô tận. Cho ngươi vĩnh viễn hưởng thụ mỹ diệu của thống khổ.
Mục đích cơ bản của Tề Nhạc đạt được hắn chưa từng nghĩ tới dùng lực lượng của mình hủy diệt địa ngục a, đó là không thực tế, có thể mượn lực lượng Tát Đán lực tiêu diệt một phần năm lực lượng của vòng hạch tâm, với hắn mà nói đây là chuyện phi thường may mắn, chỉ công kích một cái hắn và Tát Đán liên thủ lại sinh ra hiệu quả như vậy.
- Nhạc phụ đại nhân, xem ra giữa chúng ta hiểu lầm quá sâu rồi, tôi phải đi, nếu ngài cố ý muốn tới địa cầu thì tốt, tôi sẽ ở địa cầu chờ ngài quang lâm, đến lúc đó ngài không nên trách tôi phạm thượng nha.
- Muốn đi?
Tát Đán động, thân thể của hắn hiện giờ bành trướng cộng thêm cánh chim mở rộng ra mấy trăm mét, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã đi tới trước mặt Tề Nhạc, nắm đấm cực lớn trực tiếp oanh kích lên ngực của Tề Nhạc.
Năng lượng năm màu chấn động vô cùng mạnh mẽ hiện ra, lĩnh vực Bất Tử là bất tử tuyệt đối. Tề Nhạc mặt mỉm cười thừa nhận một quyền này, thân thể của hắn hóa thành một đạo năng lượng giông như đạn pháo bay đi.
Tát Đán vừa định truy kích, cự long năm màu hiện ra, năng lượng ngũ hành lập tức ngưng tụ, năng lượng khổng lồ chấn động chính diện đối chiến thân thể Tát Đán. Thể tích thân thể đối mặt với ngũ hành thần long không chiếm được tiện nghi gì. Tát Đán đã bị thương, muốn giải quyết ngũ hành thần long không phải nhất thời nửa khắc là làm được, mà ngũ hành thần long xuất hiện cũng triệt để chặt đứt tập trung tinh thần của hắn vào Tề Nhạc.
- Nhạc phụ đại nhân, tôi cũng đưa ngài đại lễ cuối cùng, đồng thời thỉnh ngài nhớ kỹ Lãnh Nhi là nữ nhân của tôi. Nếu để cho tôi biết ngài ép nàng lập gia đình, như vậy lần sau hủy diệt chính là vòng hạch tâm của Địa Ngục. Tôi nhất định nói được làm được.
Thân ảnh của Tề Nhạc cũng biến mất theo âm thanh, mà vòng hạch tâm Địa Ngục lúc này lại bộc phát pháo hoa huyễn lệ, đây là máu hoa bằng máu.
Những lôi châu Tề Nhạc giấu trong người Hắc Tương tộc cũng bị kíp nổ, hiệu quả nói như thế nào đây? Giống như đánh bom tự sát a.
Đám người xem cuộc chiến dày đặc, năm ngàn quả bom người nổ tung sẽ có hiệu quả gì? Đương nhiên khẳng định không có hiệu quả tốt bằng lỗ đen lúc trước, nhưng mà mỗi tên Hắc Tương tộc nổ tung sẽ kéo theo sáu bảy sinh vật Địa Ngục.
Tề Nhạc đi, ngũ hành thần long cũng bị Tát Đán giải quyết, nhưng mà hắn cũng mất đi khả năng đuổi giết Tề Nhạc.
Vòng hạch tâm của Địa Ngục lâm vào trong hỗn loạn, năng lượng trên người Tát Đán dao động trước nay chưa từng có.
Quân đoàn Nhiên Thiêu không có động, cảm xúc khủng hoảng không xuất hiện trong Quân đoàn Nhiên Thiêu, bọn chúng đang nhìn qua chúa tể Địa Ngục vĩ đại, nhìn xem Đại Ma Vương Tát Đán ra lệnh gì cho bọn họ.
Tát Đán nổi giận gầm lên một tiếng, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, năng lượng chung quanh thân thể đồng thời thu liễm, lập tức quay vào trong lâu đài Ma Vương, âm thanh nổi giận gầm lên.
- Ổn định vòng hạch tâm của Địa Ngục, kẻ nào dám can đảm nháo sự giết không tha. Tát Lãnh Nhi nhốt vào trong Địa Ngục Thâm Uyên, không có lệnh của ta ai cũng không thả nàng ra, Lucifer tự mình giám thị.
Tát Đán không có đi truy đuổi Tề Nhạc, bởi vì hắn biết rõ. mình căn bản không có khả năng đuổi theo, mất đi tinh thần tập trung thì cho dù hắn đuổi theo được cũng không làm gì được tên nhân loại kia. Phái người đuổi theo? Làm sao có thể, tuy Tề Nhạc bị thương hắn không rõ, nhưng cho dù là Lucifer đuổi theo cũng không có kết quả tốt, Tát Đán không cách nào thừa nhận nổi tổn thất nhân tài thế này.
Tát Đán thổ huyết lần cuối cùng không phải vì Tề Nhạc đánh, vị chúa tể Đại Ma Vương tâm chí kiên định này bị tức mà thổ huyết nha! Trải qua chuyện lần này hắn biết rõ thì uy nghiêm trong Địa Ngục của mình bị đả kích cực lớn.
Lãnh Nhi nhìn qua phương xa, si ngốc nhìn qua phương hướng Tề Nhạc vừa rời đi, giờ này khắc này tâm tình của nàng không biết là cái gì. Từ góc độ Địa Ngục có lẽ nàng hận hắn. Nhưng không biết vì cái gì nàng lại không hận được. Hắn và cha của nàng, tư thế oai hùng đối kháng chúa tể của Địa Ngục đã in sâu vào tâm trí của nàng. Bất luận nói như thế nào thì hắn đã giải quyết phiền não kén rể của mình. Nhốt, cha nhốt nàng là vì giận chó đánh mèo mà thôi, Tề Nhạc, anh có làm sao không?
Ánh mắt buồn bã cho dù là Lucifer bên cạnh cũng động dung, thở dài một tiếng, nói:
- Công chúa điện hạ, chúng ta đi thôi. Bệ hạ chỉ tức giận nhất thời mà thôi, quyết định này chỉ là tạm thời. Tin tưởng không lâu sau bệ hạ sẽ thả công chúa ra ngoài. Cô và nam nhân kia không có khả năng đâu. Hắn đã là địch nhân lớn nhất của Địa Ngục rồi.
Lãnh Nhi lắc đầu, cũng không nói thêm cái gì, nàng được Lucifer hộ tống lặng lẽ rời khỏi sân thượng cao nhất của lâu đài Ma Vương.
Phun máu tươi lần nữa Kỳ Lân Ẩn đem khí tức Tề Nhạc che dấu đi, phiêu nhiên rơi xuống đất, Tề Nhạc thở dốc càng thêm kịch liệt, vì ngăn cản một kích sau cùng của Tát Đán mà thân thể của hắn bị năng lượng hắc ám cuồng bạo của Tát Đán ăn mòn. Khi đó Tát Đán đã nhìn ra mục đích của Tề Nhạc. Vì ngăn cản đã bộc phát toàn bộ thực lực, cánh tay phải của Tề Nhạc lúc này bị gãy xương. Kỳ Lân Tí toàn lực công kích Tát Đán chính diện bị trọng thương a. Đồng thời năng lượng hắc ám đang tàn sát bừa bãi khắp nơi trong cơ thể của Tề Nhạc khiến hắn không cách nào ổn định thần hình.
Tát Đán đúng là cường hãn, cho dù dùng thực lực mạnh nhất của mình thì cuối cùng cũng là thua, đương nhiên nếu như từ hiệu quả chỉnh thể mà nhìn thì mình mới là người cười cuối cùng.
*****
Nhưng mà Tề Nhạc lúc này tâm tình vô cùng nặng nề, cũng không phải vì hắn bị thương, tuy thương thế của hắn rất nghiêm trọng nhưng mà mạng của hắn nổi danh như gián, muốn chết cũng không dễ dàng, có được nhiều loại vân lực như hắn thì năng lượng hắc ám cường đại nhưng nương tựa vào lôi vân lực cũng có thể khu trừ nó, mà vài loại vân lực khác phối hợp với Tự Nhiên Chi Nguyên cũng có thể xua tan, hơn nữa thủy vân lực cùng Tự Nhiên Chi Nguyên kết hợp lại sẽ tạo thành hiệu quả trị thương cực mạnh, cho dù thương thế có nặng hơn một chút hắn chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là khôi phục.
Sở dĩ tâm tình không tốt chủ yếu là vì Lãnh Nhi, hắn biết rõ lần này vòng hạch tâm của Địa Ngục tổn thất lớn nhất định sẽ làm cho Tát Đán tức giận đạt tới đỉnh điẻm, cũng vì thế mà giận lây sang Lãnh Nhi. Hiện tại chỉ hy vọng hắn xem Lãnh Nhi là con gái duy nhất nên không làm khó Lãnh Nhi quá nhiều.
Tuy Tề Nhạc cũng từng nghĩ phải dẫn Lãnh Nhi cùng đi, nhưng hắn biết rõ với Lãnh Nhi mà nói đây là kết quả không tốt. Không nói trước hắn có khả năng ở trước mặt Tát Đán mang theo Lãnh Nhi rời đi hay không, cho dù thật sự làm cho Lãnh Nhi cùng đi với hắn thì chỉ sợ nàng cũng không được vui vẻ. Dù sao Tát Đán là cha của nàng!
Hơn nữa trong tương lai không lâu chỉ sợ mình và Tát Đán sẽ có va chạm càng thêm mãnh liệt. Cùng chình vì cảm tình hắn và Lãnh Nhi càng sâu sắc thì càng thống khổ, đây chẳng khác gì nghiệt duyên của hai người. Dù sao bọn họ ở trận doanh đối nghịch nhau.
Lãnh Nhi ah Lãnh Nhi, hy vọng nàng có thể khoái hoạt. Nếu như Địa Ngục không xâm nhập vào địa cầu thì cho dù cha của nàng có mạnh hơn nữa ta cũng nhất định đoạt nàng đi.
Tề Nhạc suy nghĩ đến nơi đây thì dừng lại, tâm trí của hắn được tôi luyện sớm chiều nên càng thành thục hơn nhiều, tuy cảm tình dễ dàng khiến nhân tâm chấn đọng nhưng Tề Nhạc lúc này có thể trong thời gian ngắn nhất điều chỉnh tâm trạng của mình, thời điểm này hắn cần làm chính là chữa thương của mình. Dù sao đây cũng là Địa Ngục, không có thực lực đỉnh phong thì một khi gặp được Tát Đán đang nổi giận thì kết quả có thể nghĩ, Tề Nhạc biết rõ, Tát Đán tuyệt đối không buông tha cho mình đâu, ít nhất là mình đang ở trong thế giới Địa Ngục. Tát Nã biết rõ nơi quay về địa cầu thì Tát Đán càng biết rõ. Nói không chừng hắn đang tìm kiếm tung tích của mình.
Kỳ Lân Ẩn lại khoác lên thân thể, Tề Nhạc hoàn toàn tiến vào trạng thái tàng hình để tu luyện, bốn loại vân lực trong cơ thể hoàn toàn chảy xuôi, lôi vân lực biến thành hình tròn đúng là mạnh mẽ, nó không ngừng ăn mòn năng lượng hắc ám đang tàn phá thân thể Tề Nhạc. Mà thủy vân lực cũng phát huy hiệu quả chữa thương sau đó.
Cánh tay phải gãy xương cũng không phải vấn đề gì lớn, ít nhất đối với kẻ có năng lực khôi phục biến thái như Tề Nhạc là không lớn.
Tát Đán ngồi trong căn phòng cao nhất trong lâu đài Ma Vương, tức giận trong lòng đạt tới đỉnh điểm. Tề Nhạc xuất hiện không chỉ làm mặt mũi của hắn bị quét sạch, đồng thời cũng mang lại đả kích mang tính hủy diệt cho Hắc Tương nhất tộc. Lúc ấy sở dĩ hắn đè nén tức giận đồng ý hôn sự của Lãnh Nhi cùng Tề Nhạc, hơn nữa đáp ứng cho Tề Nhạc trở thành vương của địa cầu là vì một mình Tề Nhạc có thể so sánh với cả Hắc Tương nhất tộc.
Nếu như hắn có thể phụ tá Lãnh Nhi thì sau khi thực lực của hắn đạt tới mức phá toái hư không rời khỏi thế giới này Lãnh Nhi cũng vui vẻ. Nhưng mà Tề Nhạc cường hãn và âm hiểm hắn không ngờ tới, kết cục cuối cùng lại biến thành như vậy. Vòng hạch tâm của Địa Ngục bị phá hư, có thể nói làm quyền uy của hắn xuất hiện lỗ hỏng lớn. Tuy lực ảnh hưởng hắn xây dựng từ trước không ảnh hưởng gì, nhưng mà dân tâm trong Địa Ngục đã sinh ra ảnh hưởng lớn tới địa vị của hắn.
Tề Nhạc, tên nhân loại kia tên là Tề Nhạc. Là tồn tại cường đại nhất của nhân loại quả nhiên là có thực lực tốt.
Khí tức toàn thân Tát Đán lúc này ổn định lại, hai tay của hắn khép lại ở trước ngực, một khỏa quang cầu màu tím hiện ra trước ngực của hắn, năng lượng hắc ám tràn ngập khắp căn phòng, quang cầu màu tím này bị năng lượng hắc ám kích phát sang lên, mặt trời màu tím và năng lượng màu tím này liên hợp với nhau, năng lượng hắc ám khổng lồ không ngừng tiến vào trong cơ thể Tát Đán trị liệu thương thế của hắn.
Năng lượng của Tề Nhạc cũng xâm nhập vào cơ thể của hắn, đối với uy lực của Kỳ Lân Tí hắn cảm nhận được chỉ có hai chữ bá đạo. Hơn nữa tức giận công tâm nên vết thương của Tát Đán tuy không nghiêm trọng như Tề Nhạc nhưng tuyệt đối không dễ chịu. Bao nhiêu năm rồi. Cho dù ban đầu đối phó đệ đệ Tát Nã hắn cũng không bị thương nặng thế này. Nhưng lần này bị tổn thương trong tay nhân loại đối với Tát Đán mà nói đây tuyệt đối là nhục nhã.
Tát Nã, nghĩ đến Tát Nã đột nhiên nội tâm Tát Đán khẽ động, tức giận trong nội tâm từ từ tỉnh táo lại. Hiển nhiên nhân loại này là do Lãnh Nhi mang đến, nha đầu kia không có nói với mình thì có thể thấy được nàng đã động chân tình với nhân loại kia. Thế nhưng mà nhân loại này tới dễ dàng nhưng muốn trở về lại rất khó.
Từ thực lực của hắn mà nhìn thì các thông đạo nhỏ không thể chứa hắn được, mà thông đạo duy nhất hắn có thể trở về không phải là Vạn Ma Sơn Cốc hay sao? Đó cũng là thông đạo mà mình chờ đợi mở ra nha, nhưng hắn muốn trở về dễ như vấy sao. Chính mình cố gắng nhiều năm như vậy còn không có thành công thì đừng nói thực lực của hắn không bằng mình. Nếu như hắn không cách nào rời khỏi Địa Ngục thì mình có thể mang tất cả nhục nhã hôm nay trả lại cho hắn..
Nghĩ tới đây trong mắt Tát Đán toát ra oán độc sâu đậm, đối với Tề Nhạc hiện giờ hắn chỉ có tâm tư hủy diệt.
Không, không đúng, đột nhiên toàn thân Tát Đán chấn động, hình như tên nhân loại kia có năng lượng lôi thuộc tính vô cùng cường đại. Hơn nữa tình huống của hắn khác với sinh vật Địa Ngục. Hắn không có năng lượng hắc ám, nói cách khác cũng không e ngại sấm sét mang theo hạo nhiên chính khí. Hơn nữa năng lượng bản thân của hắn là tia sét hình tròn, nếu như hắn có thể thừa nhận được sấm sét thì sao? Như vậy rất có thể hắn sẽ tiến vào thông đạo.
Nghĩ tới đây sắc mặt Tát Đán lập tức biến hóa, nếu như cứ như vậy để hắn thoát khỏi Địa Ngục thì mặt mũi của mình biến thành thế nào?
Hắn đứng lên, sắc mặt Tát Đán không ngừng biến hóa, Tát Nã, Tát Nã cũng ở đó. Ngày ấy sắp tới rồi. Cũng nên giải quyết hai vấn đề này, còn tên nhân loại kia, không cần biết hắn có biết cách trở về hay không thì hắn sớm muộn gì cũng biết. Đã như vầy hắn sẽ đi Vạn Ma Sơn Cốc, hừ hừ.
- Người đâu.
Tát Đán hét lớn một tiếng. Năng lượng chấn động lập tức truyền đi.
Cửa mở, một gã người hầu cung kính nói:
- Bệ hạ, ngài có gì cần phân phó.
Hiển nhiên hắn biết hôm nay tâm tình Tát Đán không tốt, bộ dáng cung kính của hắn hôm nay tuyệt đối không chê vào đâu được.
*****
Ads Tát Đán trầm giọng nói:
- Đem Lucifer và ba Khủng Bố Ma Vương gọi tới đây cho ta, đồng thời phân phó đệ nhất liên đội của Quân đoàn Nhiên Thiêu tùy thời chuẩn bị xuất động, chờ đợi lệnh của ta.
- Vâng, bệ hạ.
Tát Đán tự nhủ:
- Tiểu tử, thương thế của ngươi còn nặng hơn cả ta, cho dù ngươi biết có thể rời đi từ Vạn Ma Sơn Cốc cũng tuyệt đối không dễ dàng như vậy. Chờ ngươi tới Vạn Ma Sơn Cốc thì chờ đợi ngươi chính là hủy diệt.
Ác ma vực sâu, đây là nơi chuyên môn giam giữ trọng phạm của Địa Ngục, nơi này là một khu vực hắc ám tuyệt đối, chỉ có thực lực đạt tới trình độ nhất định mới có thể bằng vào tinh thần lực nhìn rõ nơi này. Vực sâu thâm nhập vào lòng đất ba ngàn mét, có trọng binh gác. Chỉ cần là người xúc phạm mệnh lệnh của Tát Đán thì phàm không chết đều nhốt vào trong phòng gian nơi này. Bên ngoài có đại quân Quân đoàn Nhiên Thiêu trông coi, sau khi nơi này kiến thành thì chưa từng có kẻ nào thoát ra.
Lúc này Lucifer đang ở trong ác ma vực sâu an ủi Lãnh Nhi, hắn nhìn Lãnh Nhi từ nhỏ lớn lên, từng ấy năm tới nay hắn luôn là người thủ hộ Lãnh Nhi, tuy vì chuyện của Tề Nhạc mà tức giận nhưng hắn càng hy vọng Lãnh Nhi không bị tổn thương.
- Lucifer thúc thúc, người nói Tề Nhạc có thể tới nơi này không?
Tâm tình của Lãnh Nhi lúc này bình tĩnh hơn rất nhiều.
Lucifer nói:
- Hắn nhất định sẽ quay về địa cầu, về phần hắn làm sao thì ta không biết. Nhưng mà với thực lực của hắn chỉ có thể đi về từ Vạn Ma Sơn Cốc mà thôi, nhưng mà hắn có thể quay về vấn đề không lớn. Công chúa điện hạ, quên nhân loại này đi, bệ hạ sẽ không bỏ qua cho hắn. Ngài cũng nhìn thấy hắn mang lại tổn thất cho Địa Ngục là lớn bao nhiêu!
Lãnh Nhi cười khổ nói:
- Nếu như nói quên là quên thì ta đã không mang hắn vào trong Địa Ngục. Hắn chỉ muốn hắn ở lại trong Địa Ngục. Thế nhưng mà hắn cũng không có hàng lâm cùng một chỗ tới lâu đài Ma Vương như ta. Không nghĩ tới hắn nặng tình với đồng tộc như vậy. Hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy có lẽ cha cũng không tha thứ cho ta. Dù sao, hắn là do ta mang tới.
Lucifer lắc đầu, mỉm cười nói:
- Tính tình của bệ hạ công chúa còn không biết sao? Người là con gái duy nhất cũng là người thân duy nhất của bệ hạ, bệ hạ sao có thể không tha thứ cho ngài được chứ? Nhưng bây giờ bệ hạ vẫn còn tức giận, chờ ít ngày nữa bệ hạ hết giận thì mọi chuyện sẽ khôi phục bình thường, Phụ tử với nhau thì có gì mà câm thù.
Đúng lúc này thì một gã binh sĩ Quân đoàn Nhiên Thiêu chạy tới, hắn dừng cách vực sâu chừng trăm mét nói ra:
- Lucifer đại nhân, bệ hạ cho mời.
Lucifer có chút kinh ngạc nói:
- Chuyện gì xảy ra? Biết rõ là chuyện gì không?
Nghe được bên binh sĩ Quân Đoàn Nhiên Thiêu truyền lệnh của Tát Đán thì trong lòng của hắn cũng có chút tâm thần bất định. Dù sao vừa rồi Tát Đán nổi giận hắn cũng nhìn thấy rõ ràng, vào lúc này hắn không hy vọng mình trở thành kẻ bị giận chó đánh mèo.
Tên binh sĩ Quân Đoàn Nhiên Thiêu quân nói:
- Không biết là chuyện gì. Nhưng mà bệ hạ bảo ngài và ba vị Khủng Bố Ma Vương điện hạ cùng đi. Đồng thời còn điều động đệ nhất liên đội nói là chờ xuất phát, hình như là có nhiệm vụ cần chấp hành.
Trong nội tâm Lucifer khẽ động, tự nhủ:
- Nhiệm vụ? Chẳng lẽ tìm được tung tích của hắn rồi sao? Ah, ta hiểu rồi, nhất định bệ hạ cũng nghĩ tiểu tử kia phải rời khỏi đây bằng Vạn Ma Sơn Cốc, chỉ sợ lần này sẽ bố trí thiên la địa võng bắt hắn. Lãnh Nhi, công chúa ở lại đây nghỉ ngơi thật tốt đi, ta đi trước.
Nói xong hắn cũng đi lên mặt đất theo sau tên binh sĩ kia rời đi.
Cái gọi là người nói vô tâm người nghe hữu ý, Lucifer nói như vậy lập tức khiến Lãnh Nhi chú ý, thân thể mềm mại của Lãnh Nhi giống như run lên nhè nhẹ, nhưng cũng không nói thêm cái gì, nàng cúi đầu xuống và trong đôi mắt màu hồng phấn toát ra hào quang kiên định.
Lần này Tề Nhạc tu luyện suốt hai ngày mới chấm dứt, dù sao tổn thương gân cốt, xương cánh tay phải bị gãy còn chữa trị mấy giờ, nhưng muốn cho năng lượng trở nên thông suốt trong cánh tay cần phải mất trọn vẹn một ngày mới được. Năng lượng hắc ám hoàn toàn bị xua tan, các loại vân lực bản thân khôi phục bình thường. Về phần tu luyện tới ngày hôm sau chính là hắn cần thời gian thể nghiệm kinh nghiệm chiến đấu với Tát Đán vào ngày hôm đó.
Mỗi khi Tề Nhạc đối mặt với đối thủ cường đại hơn mình thì đó là một lần hắn lâm vào tử địa, khi đó tiềm lực bản thân sẽ được kích phát. Tuy thực lực của hắn bây giờ đạt tới đỉnh phong. Muốn lại đề thăng đã phi thường khó khăn. Nhưng mà lôi vân lực tăng lên khiến hắn hiểu được mình vẫn có khả năng đạt tới chín vân chân chính. Mà bây giờ cố gắng tu luyện chính là đánh trụ cột trong tương lai. Chỉ không biết phải đi tới nơi nào mới tìm được nơi tăng lên cho ba vân lực kia mà thôi.
Thân thể nhẹ nhàng và Tề Nhạc cảm thấy năng lượng bản thân như cứng lại, thời điểm trở về thì thời gian hắn đi tới Địa Ngục lần này đã mười ngày rồi. Sau khi trở về nhà ở địa cầu thì còn không đi nữa. Nghĩ tới những huynh đệ đồng bạn và những nữ nhân của mình thì Tề Nhạc lại sinh ra cảm giác quy tâm. Dù sao Địa Ngục không phải thế giới thuộc về hắn! Ở chỗ này hắn có cảm giác không tốt.
Thời điểm cánh đen mở ra và không muốn người chung quanh nên hắn sử dụng Kỳ Lân Ẩn, sau khi tiến vào trạng thái ẩn thân hắn nhanh chóng bay thẳng tới Vạn Ma Sơn Cốc.
Thời điểm đi tới vòng hạch tâm của Địa Ngục thì Tề Nhạc tận lực nhớ kỹ vị trí của Vạn Ma Sơn Cốc rồi, đây chính là con đường hắn trở về nhà.
Trải qua một ngày phi hành và khi mặt trời màu tím đã lên cao Tề Nhạc đã cảm nhận được khí tức lôi điện được phát ra từ Vạn Ma Sơn Cốc, mặc dù không người nào dẫn động lôi điện nhưng ở nơi này khí tức năng lượng hắc ám yếu kém nhất của Địa Ngục. Có lẽ cũng chính vì nguyên nhân này Tát Nã bị nhốt lâu như vậy cũng không cách nào đạt tới cấp bậc của Tát Đán.
Trong lúc phi hành thì Tề Nhạc cảm thấy có chút không đúng, gần đây hắn vô cùng cẩn thận nên trong lúc phi hành hắn đã mở tinh thần lực của mình ra, lúc này đây tinh thần lực cũng nhắc nhở hắn.
Khí tức, nhiều khí tức như thế? Làm sao có như vậy? Chẳng lẽ, chẳng lẽ sinh vật Địa Ngục trong Vạn Ma Sơn Cốc thoát ra rồi sao? Không có khả năng ah! Tát Nã tuyệt đối không có thực lực này, dõi mắt nhìn ra xa và Tề Nhạc cũng không có cảm thụ được khí tức quen thuộc nào cả. Một loại dự cảm không tốt hiện ra trong nội tâm của Tề Nhạc. Tốc độ phi hành của hắn giảm xuống và hắn từ từ tiến về phía trước. Đồng thời, tinh thần lực của hắn cũng tra tìm khí tức của Tát Nã.
Thời điểm khoảng cách Vạn Ma Sơn Cốc càng gần thì tinh thần lực của Tề Nhạc càng ngày càng nhạy cảm hơn, đây là cảm giác năng lượng hắc ám nha, ah, không đúng. Trong nội tâm Tề Nhạc rùng mình và ngừng bay về phía trước, đồng thời năng lượng trong cơ thể tăng lên.
*****
Đúng lúc này một âm thanh lạnh như băng từ bốn phương tám hướng truyền tới.
- Ngươi đang tìm hắn sao?
Trong tiếng nổ vang ầm ầm và mặt đất xuất hiện một thân thể cực lớn, không, phải nói là thi thể.
Đồng tử của Tề Nhạc co rút lại, Tát Nã, là Tát Nã.
Trên người của Tát Nã không còn bất kỳ khí tức sinh mệnh nào, thân thể rơi xuống mặt đất và xương cốt toàn thân vỡ vụn, đôi mắt của hắn mở to tràn ngập không cam lòng.
Áp lực khổng lồ và khí tức quen thuộc lại xuất hiện lần nữa. Trên mặt đất bắt đầu xuất hiện biến hóa, một đám binh sĩ Quân Đoàn Nhiên Thiêu từ trong lòng đất chui ra ngoài, năng lượng hắc ám chấn động không ngừng tăng lên. Lucifer cùng ba Khủng Bố Ma Vương đồng thời xuất hiện, đem Tề Nhạc đang trong trạng thái ẩn thân vây vào chính giữa. Đột nhiên không khí vặn vẹo một hồi, thân hình cực lớn của Tát Đán lại xuất hiện lần nữa trong mắt Tề Nhạc.
Tay của Tát Đán cầm một khỏa Thủy Tinh Cầu màu tím, một tầng năng lượng chấn động kỳ dị bắn ra ngoài, mà mục tiêu chính là Tề Nhạc đang tàng hình.
Tề Nhạc biết rõ hiệu quả tàng hình đã vô dụng, triệt tiêu hiệu quả tàng hình của Kỳ Lân Ẩn đối mặt với Tát Đán, hắn biết rõ lúc này mình đã thua rồi. Hiển nhiên Tát Đán cũng biết mình sẽ tới Vạn Ma Sơn Cốc này, cho nên hắn thừa dịp mình chữa thương bố trí cạm bẫy đợi mình xuất hiện. Bởi phải trong vòng hạch tâm nên các sinh vật Địa Ngục đều phi hành. Lúc này những cường giả của Quân Đoàn Nhiên Thiêu đều dùng cánh hoặc thiên phú của mình để phi hành, bọn chúng hình thành một vòng vây như thép phong tỏa đường đi của Tề Nhạc.
Tát Đán có chút đùa cợt nhìn qua Tề Nhạc.
- Hiện tại ngươi còn cảm giác mình chạy trốn nữa không? Không sai, ngươi đúng là rất mạnh. Nhưng mà Tát Nã cũng rất mạnh, thế mà hắn lại chết trong tay của ta. Nhân loại quả nhiên là hèn hạ. Không nghĩ tới ngay cả hắn ngươi cũng cứu ra được, nhưng mà hắn cũng không chạy thoát khỏi tay của ta, ta lúc trước ở đây chờ ngươi mà thôi, nhưng ta cũng không ngờ lại gặp được đệ đệ có khả năng cấu thành uy hiếp với ta cũng đang ở đây nên ta đã giết hắn rồi. Tề Nhạc, lúc này ta đã bày thiên la địa võng, không biết ngươi làm sao thoát được đây.
Tề Nhạc phiêu phù trên không trung và nhìn qua chung quanh. Lucifer cùng ba Khủng Bố Ma Vương phân biệt thủ vệ mỗi phương hướng, mà Quân Đoàn Nhiên Thiêu lần này xuất động rất nhiều đơn vị phi hành, bọn chúng đã hoàn toàn phong tỏa tất cả đường thoát của Tề Nhạc. Tuy bọn chúng không phải đối thủ của Tề Nhạc nhưng muốn chạy đi nhất định phải muốn mặt với công kích của bọn chúng, chỉ cần bọn chúng có thể ngăn cản mình một chút thì công kích của Tát Đán sẽ tới. Ít nhất từ biểu hiện mà nhìn thì Tề Nhạc hiện tại không có bất cứ cơ hội thoát thân nào cả.
Thời gian hai ngày lại nhìn thấy Tát Đán, tình huống của Tề Nhạc đã khác với trước kia, đối với hắn mà nói có lẽ đây là một hồi hí kịch. Lần trước hắn tính toán Tát Đán, mà lần này hắn bị tính toán ngược, đây không phải là báo ứng hay sao.
- Tề Nhạc, ngươi biết hiện tại ngươi lựa chọn tốt nhất là gì không?
Hắn nhìn qua tên nhân loại như cá trong chậu mà hắn hận thấu xương kia Tát Đán không có vội vàng động thủ và nhìn giễu cợt Tề Nhạc.
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Ta không biết, nhạc phụ đại nhân, còn xin ngài dạy ta.
Tát Đán nổi giận gầm lên một tiếng, nói:
- Không được gọi ta là nhạc phụ. Ta không phải nhạc phụ của ngươi, lựa chọn tốt nhất của ngươi bây giờ là tự sát. Nếu không rơi vào trong tay của ta ngươi sẽ chính thức biết cái gì mà sống không được muốn chết không xong.
Tát Đán nhắc nhở Tề Nhạc đương nhiên không có hảo ý gì, tuy hắn nắm chắc dưới tình huống này có thể tiêu diệt Tề Nhạc nhưng mà thực lực của Tề Nhạc rất cường đại, cho dù là đệ đệ Tát Nã của hắn cũng không so sánh được. Lúc trước hủy diệt Tát Nã thì Quân Đoàn Nhiên Thiêu đã bị tổn thất nhất định. Ba gã Khủng Bố Ma Vương đều có thương tổn trên người. Trải qua một trận chiến trong vòng hạch tâm trước đó thì thế giới Địa Ngục có thể nói là nguyên khí đại thương, Tát Đán thà rằng buông tha cơ hội tra tấn Tề Nhạc cũng không hy vọng thủ hạ của mình tổn thất quá nhiều.
Lắc đầu, Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Có lẽ đây thật sự là lựa chọn tốt nhất, đáng tiếc với ta mà nói cũng không phải lựa chọn duy nhất. Tự sát? Đó là biểu hiện của kẻ nhu nhược mà thôi, cho dù chết ta cũng phải chết trong chiến đấu, huống chi nhạc phụ đại nhân cảm thấy bằng đám người này có thể ngăn cản bước chân của ta sao?
Tát Đán hừ lạnh một tiếng, nói:
- Nói như vậy trong nội tâm của ngươi vẫn còn tâm tư may mắn?
Tuy Tề Nhạc vạn phần không muốn nhưng hắn biết rõ hiện tại chỉ có thể sử dụng đòn sát thủ cuối cùng. Cho dù là ở giữa quảng trường lúc trước hắn cũng không sử dụng tới. Nhưng mà cục diện này chính là sát kiếp, nếu như hắn không còn sống vĩnh viễn không trở lại địa cầu được.
- Xuất hiện đi lão Ngưu. Đây là chuyện ngươi giúp đỡ ta lần cuối cùng, tận khả năng hủy diệt đám sinh vật Địa Ngục này và yểm hộ ta quay về địa cầu.
Âm thanh của Tề Nhạc rất bình tĩnh giống như khí tức của bản thân hắn vậy. Hắn căn bản không lo lắng chuyện lần này sẽ hủy diệt mình, tuy Tát Đán cường đại nhưng mà hắn có thể mạnh hơn mình và lão Ngưu liên thủ sao?
Năng lượng trong không khí vặn vẹo, Tát Đán là kinh ngạc mà Lucifer thì đại biến. Hiển nhiên hắn đã rõ Tề Nhạc muốn làm cái gì.
Thân thể cao lớn mười mét trống rỗng xuất hiện, tuy dáng người của bọn họ kém nhau xa nhưng mà thân thể to lớn này xuất hiện lại mang theo năng lượng chấn động vô cùng khủng bố, cho dù là Tát Đán cũng vì sự xuất hiện của hắn mà khiếp sợ.
Bộ dáng của Ngưu Ma Vương từ ý nào đó mà nói lại có vài phần giống như Tát Đán, trên đầu của bọn chúng có hai sừng, chỉ có điều sừng của Tát Đán là sừng ác ma, mà Ngưu Ma Vương chỉ là sừng trâu mà thôi.
Ngưu Ma Vương cười ha hả, nói:
- Cảm giác thật thoải mái. Nơi này chính là Địa Ngục sao? Trước kia vẫn không tìm được tọa độ để đi qua xem là bộ dạng gì, lần này chính là cơ hội tốt nhất.
Lão Ngưu không hổ là lão Ngưu, đối mặt với địch nhân đông đảo như vậy cũng không có chút e ngại nào, cây xiên trên tay của hắn là dùng kim loại trên tiểu hành tinh lúc trước đúc thành, hiện tại nằm trong tay lão Ngưu thì bắn ra năng lượng cường hoành.
Lucifer trầm giọng nói:
- Bệ hạ, đả thương ta lần trước chính là hắn. Hắn rất là mạnh, còn mạnh hơn cả Tề Nhạc.
Lão Ngưu cười hắc hắc, nói:
- Vết sẹo trên người bây giờ vẫn còn đau chứ hả? Không nghĩ tất cả đều là một đám điểu nhân.
Lão Ngưu cho tới bây giờ còn không hành sự theo lẽ thường, hắn nói chuyện và thân trâu đã động.
Tát Đán giật mình phát hiện tinh thần lực của hắn không cách nào khóa chặt thân thể lão Ngưu, cây xiên ba chỉa quét ngang, mục tiêu trực chỉ ba tên Khủng Bố Ma Vương ở chung quanh.
← Ch. 299 | Ch. 301 → |