← Ch.321 | Ch.323 → |
- Thì ra cách cục của địa cầu là như thế này, nói như vậy lần này chúng ta hàng lâm chính là quốc gia mạnh nhất địa cầu?
Âm thanh của Hades cũng giống như bề ngoài của hắn, tràn ngập khí tức âm nhu. So với nữ nhân thì dung nhan của hắn đẹp hơn nhiều, trên miệng lúc nào cũng mỉm cười.
Thân thể thống đốc Kansas không ngừng run rẩy, nếu như là người bình thường lần đầu tiên nhìn thấy Hades nhất định sẽ cho rằng hắn là siêu cấp minh tinh, trừ nữ tính hóa ra thì tướng mạo của hắn phải dùng hoàn mỹ để hình dung. Nhưng mà thị trưởng lại biết ngồi ở trước mặt mình tuyệt đối là một ác ma. Ác ma chân chính a! Trong một ngày ngắn ngủi mà người này trước đó không biết từ nơi nào tới, hắn đã đạt được vô số tình báo. Kansas có hơn bốn trăm vạn dân bị sát hại. Mà sát hại bọn họ chỉ hơn một trăm người. Nhưng mà mỗi người đều có được thực lực phi thường cường đại, chuyện này không phải là tưởng tượng.
Phong cách của Minh giới khác với Địa Ngục và có rất nhiều chỗ tương tự Thần giới, dù sao Minh Vương Hades xuất ra từ Thần giới. Dươi tay của hắn có tám mươi mốt Minh tướng, nhưng mà chỉ có tám mươi mốt người nay lại có được năng lực chiến đấu khủng bố. Ít mà tinh lại càng dễ khống chế, căn bản có thể tập hợp lực lượng cường đại mà linh hoạt, đây chính là nguyên nhân khiến Minh Vương Hades làm Minh giới có thể chống lại Địa Ngục.
Trong mắt Hades xuất hiện ý cười, ôn hòa nói:
- Ngươi là thị trưởng đúng không. Đúng rồi, ngươi là thống đốc a. Về sau ngươi phải làm tham mưu tốt cho ta. Chờ ta thống nhất cái thế giới này nói không chừng ngươi sẽ có địa vị cao đấy.
- Không, không, những gì ngài cần biết tôi cũng đã nói rồi. Xin ngài bỏ qua cho tôi đi.
Toàn thân của thông đốc không ngừng run rẩy, tuy trong nội tâm của hắn tràn ngập sợ hãi nhưng hắn cũng có mấy phần tôn nghiêm của mình. Nếu như hắn thật sự đầu nhập vào Minh Vương Hades chỉ sợ hắn chính là đối tượng bị mọi người thóa mạ, dù cho chết hắn cũng không muốn xuất hiện tình huống như vậy.
Hades hừ một tiếng, nói:
- Chuyện này cần ngươi cho phép sao?
Tay phải vung lên và một đạo hào quang màu xám hiện ra, tiếng kêu gào thảm thiết vang lên, thân thể thống đốc Kansas bị thôn phệ hoàn toàn.
Năng lượng màu xám tràn ngập hiệu quả ăn mòn. Rất nhanh thân thể thống đốc Kansas hoàn toàn bị hào quang thôn phệ không còn gì, lúc này lại thả ra một thống đốc khác có mái tóc xám trắng như Hades. Toàn thân cao thấp không còn khí tức sinh mệnh, ánh mắt hoàn toàn trở nên ngốc trệ và mất đi sắc thái tính mạng.
- Được rồi, ngươi đi xuống đi. Về sau ngươi chính là người hầu của ta.
Hades nhíu mày nhìn thống đốc Kansas nói ra.
- Vâng thưa chủ nhân tôn kính.
Thống đốc Kansas hoàn toàn mất đi thần trí vốn có của mình, cung kính hành lễ với Hades thì nhanh chóng lui xuống.
Hades nhìn qua bóng lưng của hắn rời đi, khinh thường hừ một tiếng, nói:
- Sinh cơ quá bạc nhược, ngay cả thần trí cũng không còn bao nhiêu. Thật không rõ vì cái gì nhân loại nhỏ yếu như vậy lại có thể thống trị cái thế giới hạch tâm này. Nếu như không phải Minh giới cách trở chỉ sợ ta đã sớm thôn phệ nơi này.
- Miersapu!
- Mời điện hạ phân phó.
Toàn thân tên Minh Tướng này yên lặng xuất hiện trước người của Hades.
Hades lạnh lùng nói:
- Đi, lệnh cho mọi người tạm thời đình chỉ khuếch trương, dùng Kansas làm giới tuyến đem nhân loại nơi này toàn bộ biến thành Minh bộc, sau khi củng cố lại tiếp tục khuếch trương.
- Vâng, bệ hạ.
Thân ảnh màu xám trắng này giống như sương mù biến mất đi, bỗng nhiên trong mắt Hades xuất hiện hào quang khát máu, có chút mê say thè lưỡi liếm bờ môi của mình.
- Địa cầu, quả nhiên là địa phương không tồi. Hắc ám hàng lâm nhân gian, ha ha, Tát Đán, đến lúc đó phải xem ngươi làm sao đối kháng với ta.
Đúng, là hắc ám, Cửu Tinh Liên Châu đồng thời xuất hiện ở phương tây, khi thời gian kéo dài thì chính phủ các nước không có khả năng giấu diếm, lập tức cả thế giới phương tây lâm vào khủng hoảng, quân đội các quốc gia phương tây phái ra rất đông để chống lại địch nhân không biết tên này. Nhưng mà kết quả phần lớn là toàn quân bị diệt. Lực lượng của Tát Đán cùng Hades giống như ôn dịch vậy, bắt đầu lan tràn ra khắp phương tây.
...
Trói buộc chung quanh thân thể Tề Nhạc biến mất, Tề Nhạc chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ hơn, hắn lúc này đã quay về thế giới loài người. Nhưng mà không đợi hắn quay về biệt thự Long Vực thì hắn cảm nhận được áp lực thật lớn ép tới.
Bóng tối, hoàn toàn là bóng tối. Tuy bao phủ trong bóng tối nhưng ánh đèn trong biệt thự Long Vực phi thường huyễn lệ, nhưng cảm giác áp lực này lại truyền vào thân thể của Tề Nhạc. Cảm nhận khí tức khổng lồ này hoàn toàn này giống thiên thể. Nương theo Cửu Tinh Liên Châu xuất hiện thì cả thế giới loài người đã hoàn toàn lâm vào trong bóng tối.
Biệt thự Long Vực cũng không có thay đổi gì, bây giờ an tĩnh hơn rất nhiều. Tề Nhạc đi tìm Chu thúc trước tiên.
- Tề Nhạc, anh đã trở về. Anh biết rốt cuộc là chuyện gì hay không? Bắt đầu từ hôm qua cả thế giới xao động rất lớn. Hơn nữa thời gian bóng tối kéo dài quá lâu, ánh mặt trời không cách nào xuất hiện.
Chu thúc có chút vội vàng hỏi Tề Nhạc.
Nhíu mày, Tề Nhạc trầm giọng nói:
- Chu thúc, ngài đúng có gấp. Rốt cuộc địa cầu xảy ra chuyện gì thì lát nữa tôi sẽ nói cho ngài biết.
Chu thúc gật gật đầu. Nói:
- Từ tin tức của quốc gia thì hiện giờ phương tây và Nước Mỹ đều xuất hiện vô số sinh vật không biết tên tập kích quốc gia của bọn họ. Dười tình huống không có bất kỳ tình huống nào thì đứng mũi chịu sào chính là Nước Mỹ cùng Đức, người chết cũng hơn trăm vạn rồi. Không ai biết rõ những sinh vật này xuất hiện từ nơi nào. Tuy cục diện hiện tại đã không chế được một ít, nhưng các quốc gia không ngừng tăng cường đề phòng.
- Đến, quả nhiên đến rồi.
Tề Nhạc thì thào tự nhủ, đồng thời hai đạo hào quang tràn ngập chiến ý từ trong mắt của hắn sáng lên. Thời điểm tới thì tự mình ra tay.
- Chu thúc, phương đông của chúng ta có xuất hiện sinh vật như vậy không?
Tề Nhạc vẫn có chút lo lắng cho phán đoán của mình, nếu như sinh vật tà ác xuất hiện ở phương tây, như vậy phương đông có xuất hiện hay không? Nếu là như vậy thì cho dù mình có muốn trợ giúp các quốc gia phương tây cũng không cách nào làm được.
Chu thúc lắc đầu, nói:
- Khá tốt, quốc gia của chúng ta không có xuất hiện tình huống này. Bởi vì phương tây xuất hiện biến hóa nên quốc gia của chúng ta bắt đầu điều động vô số đại quân chuẩn bị chuẩn bị chiến đấu. Nếu như bên này của chúng ta xảy ra chuyện như vậy thì chính phủ đang chuẩn bị cho quân đi qua phương tây chi viện cho bọn họ. Tề Nhạc. Anh nói có phải là sinh vật ngoài hành tinh xâm lược địa cầu hay không?
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Không phải. Chu thúc, ngài đừng hỏi. Biệt thự Long Vực bây giờ phải dựa vào ngài rồi. Tôi lập tức đi xem tình huống, nếu như bên này có chuyện gì thì ngài phải điện thoại báo cho tôi biết.
*****
Nói xong cầu này Tề Nhạc lại bay lên trời lần nữa, sau khi trở về từ Thiên Giới thì Tề Nhạc không có nghỉ ngơi chút nào, hắn đi thẳng vào nội thành.
Tin tức Chu thúc biết rõ dù sao cũng có hạn, muốn biết kỹ càng thì đi tìm cao tầng của quốc gia là biết.
Tề Nhạc lúc này bay lên không trung và bấm số điện thoại của Cơ Trường Minh.
- Tề Nhạc, là tiểu tử anh sao? Hiện giờ anh ở nơi nào? Gần đây sao tôi tìm anh lại không gặp. Gọi điện thoại tới biệt thự thì nói anh không ở đó. Anh bị làm sao vậy, chẳng phải đã đổi điện thoại vệ tinh rồi sao?
Trong âm thanh của Cơ Trường Minh có chút vội vàng.
Trong nội tâm Tề Nhạc cười khổ, cho dù có điện thoại vệ tinh cũng không có khả năng bắt được tín hiệu ở Thiên Giới a!
- Bá phụ, thật xin lỗi, tôi đi xa nhà vừa mới trở về. Tôi đã biết đại khái là chuyện gì rồi, hiện tại đang đi tới tổng bộ Viêm Hoàng Hồn đây. Ah, ngài cũng ở đó sao. Vậy quá tốt, chúng ta gặp rồi nói sau.
Cúp điện thoại bỗng nhiên thân thể Tề Nhạc gia tốc, dùng tốc độ phi hành của hắn thì chỉ vài hô hấp là tới được tổng bộ của Viêm Hoàng Hồn rồi.
Thời điểm Tề Nhạc tiến vào tòa cao ốc này thì vừa vặn gặp Cơ Đức đi ra đón tiếp hắn, thậm chí Cơ Đức không có quá nhiều thời gian nói chuyện với hắn, lập tức kéo Tề Nhạc tiến vào trong thông đạo bí mật của Viêm Hoàng Hồn.
Tổng bộ Viêm Hoàng Hồn lúc này phi thường bận rộn, thời điểm Tề Nhạc tới mấy lần trước thì thành viên của Viêm Hoàng Hồn đều là lười biếng, hoặc là đang nghỉ ngơi, hoặc là đang nói chuyện liên thiên. Hôm nay lại hoàn toàn không giống, trên mặt mỗi người tràn ngập cảm xúc khẩn trương, cả Viêm Hoàng Hồn đang vận chuyển nhanh chóng.
- Tề Nhạc.
Cơ Trường Minh thượng tướng nhìn thấy Tề Nhạc lập tức đi tới. Lúc này hắn đang nói chuyện với mấy cường giả của Viêm Hoàng Hồn về cái gì đó.
- Bác, con đến rồi. Hiện tại con cần phải biết được tin tức kỹ càng, có thể nói cho con biết được không.
Cơ Trường Minh gật gật đầu, nhìn những người khác phất phất tay bảo bọn họ đi làm việc của mình đi, một mình mang theo Tề Nhạc đi vào bên trong, vào một căn phòng có màn hình lớn.
- Tề Nhạc, anh nhìn đi, đây là tin tức mới nhất chúng ta nhận được. Đều là từ các quốc gia phương tây phát tới, hiện tại bọn họ hướng tin tức cầu viện cho chúng ta và nước Nga.
Vừa nói màn hình lớn đã sáng lên. Tề Nhạc đầu tiên nhìn thấy chính là Thành Địa Ngục lơ lửng trên không trung. Hơn nữa hắn nhìn thấy đạn đạo đang oanh kích vào Thành Địa Ngục bị Tát Đán tiện tay phát ra lĩnh vực ngăn cản.
- Tát Đán, ngươi đúng là đã đến rồi. Bác à, đây là nơi nào thế?
- Đức. Đây là nước Đức. Sinh vật kỳ dị xuất hiện ở hai địa phương chủ yếu, một chính là Đức, một khác chính là Nước Mỹ. Hiện tại Đức cùng nước Mỹ đã tiến vào trạng thái sơ tán toàn dân. Liên quân các quốc gia không ngừng tập trung vào Đức, mà nước Mỹ thì cùng quân đội Canada tập kết ở trong nước Mỹ.
Hình ảnh biến đổi, lúc này xuất hiện Kansas tràn ngập khí tức màu xám. Trong tấm hình hiện ra thì trên đường phố tập trung nhiều nhân loại, trên người mỗi nhân loại đều có khí tức màu xám nhàn nhạt, hai mắt ngây ngốc không có thần thái, tuy nhân số đông nhưng phi thường yên tĩnh, ngay cả đi cũng di chuyển quá chậm chạp. Mà trên người của những người này chính là âấy sinh vật không rõ bao phủ trong sương mù màu xám. Hình như khu sử những nhân loại tiến lên.
- Tình huống hai bên không giống nhau. Đức thì còn đỡ một ít, ít nhất số lượng dân thường tổn thất không quá lớn. Nhưng số lượng địch nhân rất nhiều và lực công kích quá mạnh. Vũ khí hiện đại hình thành thương tổn cho chúng là có hạn. Mà tình huống nước Mỹ thì không lạc quan. Đầu tiên một Kansas có chừng mấy ngàn vạn người dân, nhưng mà trừ số đã chết thì hình như bị địch nhân nô dịch. Anh cũng nhìn thấy những người dân Nước Mỹ này đã mất đi thần trí. Mà quân đội lại không thể nổ súng vào bọn họ được. Nước Mỹ là cường quốc mạnh nhât đang gặp phải nguy cơ chưa từng có.
Nhìn thấy hai cảnh này thì Tề Nhạc cũng không có quá nhiều kinh ngạc, bởi vì cũng giống như suy đoán của hắn, Địa Ngục cùng Minh giới đồng thời hàng lâm thì phân ra xuất hiện ở Đức cùng Nước Mỹ. Tình huống của Địa Ngục thì hắn hiểu đôi chút, nhưng hiện tại xem ra Minh giới đáng sợ thậm chí còn vượt qua Địa Ngục, Minh Vương Hades là dạng đối thủ gì đây?
- Bác, giáo đình có xuất động hay không?
Tề Nhạc hỏi.
Cơ Trường Minh nói:
- Dị năng giả của giáo đình đều tham gia chiến tranh ở Đức rồi, dùng bọn họ làm hạch tâm nên quân đội các quốc gia mới miễn cưỡng ngăn chặn đối thủ, nhưng mà vẫn bại lui liên tiếp, hiện tại các quốc gia Châu Âu đang dùng mạng người ngăn cản địch nhân tiến lên. Vũ khí trên cơ bản đã vô dụng rồi. Nhưng mà vũ khí hiện đại có hiệu quả lên đối phương quá kém, chỉ có năng lượng của dị năng giả giáo đình là có hiệu quả tương đối tốt. Nghe nói chính phủ các nước đã căn cứ vào đề nghị của giáo đình là chế tạo đạn bạc, hy vọng có thể có công dụng a.
Vũ khí bằng bạc? Trong nội tâm Tề Nhạc có chút nghi hoặc, hắn cũng không biết vũ khí bằng bạc có bao nhiêu thương tổn với những sinh vật Địa Ngục kia, nhưng hiện tại xem ra đại quân Tát Đán còn chưa xuất động hoàn toàn, xem ra chỉ là công kích mang tính thăm dò mà thôi. Xem ra giáo đình hiện giờ gặp phiền toái không nhỏ! Nhưng mà giáo đình đã xuất động thì Hy Lạp thì sao?
- Bác, thủ hộ giả Hy Lạp có tham dự chiến tranh không?
Cơ Trường Minh lắc đầu, nói:
- Ta cũng không biết, tin tức chúng ta nhận được chỉ có bao nhiêu thôi. Hiện tại vừa mới qua một ngày mà cả phương tây đều lộn xộn, ai cũng không nghĩ quá nhiều. Tề Nhạc, anh có biết những sinh vật kia tới từ nơi nào hay không. Bọn chúng có thể xuất hiện ở quốc gia chúng ta hay không?
Tề Nhạc có thể nói là dị năng giả quyền uy nhất ở phương đông, cũng là cường đại nhất, lúc trước hắn dẫn theo quân đoàn Sinh Tiếu là giải quyết vấn đề tiểu hành tinh, trong các quốc gia tham dự thì cũng lan truyền cách nói thủ hộ giả phương đông không thể là địch. Lúc này đối diện với sinh vật không rõ này thì Cơ Trường Minh tự nhiên muốn nóng lòng hỏi Tề Nhạc. Nếu như Tề Nhạc cũng không biết thì người khác càng không rõ được.
Tề Nhạc nói:
- Bác, tình huống lần này con hiểu rõ. Hai địch nhân này không thể nào xuất hiện ở phương đông chúng ta, ít nhất là trước khi bọn chúng chiếm lĩnh phương tây là không thể xuất hiện trước mặt của chúng ta. Nhưng mà bác cũng không nên khinh thường. Xuất hiện ở Đức chính là Quân đoàn Nhiên Thiêu của Địa Ngục. Không biết ngài nghe qua truyền thuyết của phương tây chưa. Có giáo đình tồn tại đồng thời cũng có Hắc Ám Quốc Hội. Giáo đình thờ phụng là Thiên Giới. Mà Hắc Ám Quốc Hội thờ phụng chính là Địa Ngục. Lần này Thái Dương Hệ xuất xuất hiện kỳ Cửu Tinh Liên Châu mấy chục vạn năm mới có một lần, đây chính là Địa Ngục hàng lâm nhân gian.
- Anh nói cái gì? Địa Ngục? Chẳng lẽ Địa Ngục thật sự tồn tại sao?
*****
Cơ Trường Minh trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Tề Nhạc.
Tề Nhạc cười khổ một tiếng, nói:
- Đúng, kỳ thật có rất nhiều thứ trong truyền thuyết là có tồn tại. Không chỉ ở phương tây mà, phương đông chúng ta cũng có những thứ này. Cho nên hiện tại toàn bộ thế giới đều lâm vào trong khủng hoảng. Đơn giản mà nói trong Thái Dương Hệ có rất nhiều vị diện khác nhau, mà những vị diện này có chính nghĩa và tà ác. Nhưng mà những vị diện này không dễ dàng hiện ra trên địa cầu, địa cầu chính là trung tâm của các vị diện trong Thái Dương Hệ. Nhưng mà những vị diện này có thông đạo kết nối với địa cầu, chỉ có điều những thông đạo này bị phong ấn lại rồi. Lúc này đây Cửu Tinh Liên Châu xuất hiện đã làm phong ấn của thông đạo từ vị diện tà ác đi địa cầu mở ra, cho nên lúc này Địa Ngục và Minh giới mới hàng lâm Nước Mỹ và Đức. Bọn chính chính là hai vị diện tà ác cường đại nhất. Mục đích của chúng là thống trị địa cầu, sau đó duy trì bóng tối vĩnh viễn trên địa cầu. Chỉ cần địa cầu của chúng ta tràn ngập khí tức tà ác thì tà ác sẽ phủ xuống. Tình huống Cửu Tinh Liên Châu cứ duy trì như vậy thì nhân loại phải thừa nhận tai nạn cực lớn, chỉ sợ cũng không kém gì tiểu hành tinh va chạm đâu.
- Địa Ngục? Minh giới?
Sắc mặt Cơ Trường Minh thượng tướng phi thường khó coi.
- Tề Nhạc, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ đây? Có nên đi trợ giúp các quốc gia phương tây không? Tổ chim bị phá há còn trứng lành, nếu phương tây xong đời thì chúng ta cũng chịu uy hiếp cực lớn. Không bằng hiện giờ đi giúp bọn họ.
Tề Nhạc chậm rãi gật gật đầu, nói:
- Ngài nói đúng, con cũng cân nhắc như vậy. Nhưng mà hiện giờ nội tâm của con rất nghi hoặc. Các vị diện tà ác xuất hiện ở phương tây thì có thể xuất hiện ở phương đông không? Nếu vị diện tà ác xuất hiện ở phương đông thì sẽ tạo thành bao nhiêu tổn thất cho quốc gia?
Nghe Tề Nhạc vừa nói như vậy thì sắc mặt Cơ Trường Minh lập tức biến đổi. Đây tuyệt đối là chuyện hắn không muốn nhìn, cũng là vấn đề quốc gia lo lắng nhất.
- Chúng ta bây giờ phải làm gì? Nếu như quốc gia của chúng ta xuất động đại quân thì không rõ sinh vật tà ác có công kích hay không, tổn thất của quốc gia chúng ta rất lớn. Phải biết rằng nhân khẩu của quốc gia chúng ta là nhiều nhất thế giới đấy. Bất luận là Đức hay là Nước Mỹ xuất hiện tình huống gì thì xuất hiện trên quốc gia của chúng ta, như vậy sẽ tạo thành tổn thất không cách nào vãn hồi!
Trong lúc nhất thời Cơ Trường Minh cũng lâm vào trong bối rối, từ khi trở thành thượng tướng thì đây là lần đầu tiên hắn lâm vào khủng hoảng, nếu như không phải bên cạnh có Tề Nhạc là cột chống trời thì chỉ sợ hắn đã lập tức đi lên quân ủy báo cáo rồi.
Tề Nhạc rất tỉnh táo, gương mặt của hắn yên lặng như nước giếng, hào quang trong mắt chớp động liên tục, nói:
- Bác, ngài không cần gấp. Ngài tin con không?
Cơ Trường Minh lập tức gật gật đầu, nói:
- Đương nhiên tin rồi. Có lẽ chính anh còn không biết, anh bây giờ là vũ khí bí mật của quốc gia đấy. Trở thành tồn tại uy hiếp các quốc gia phương tây. Anh nói đi, ý kiến của anh nhất định sẽ được coi trọng.
Trong nội tâm Tề Nhạc ấm áp, quốc gia khẳng định coi trọng thì hắn biết rõ, nhưng nghe được lời này thì cảm thấy tất cả không uổng phí, hào quang trong mắt lạnh lẽo, trầm ổn nói:
- Vậy bây giờ cứ như vậy. Lực lượng các đại quân khu tập kết lại, tùy thời chuẩn bị ứng phó biến hóa có thể xuất hiện. Nhưng mà đình chỉ viện trợ phương tây.
- À? Thật sự không viện trợ bọn họ sao? Nhưng mà làm như vậy thì có khả năng bọn họ xong đời thì tới lượt chúng ta đấy! Tề Nhạc, anh phải hiểu được chuyện cây đổ bầy khỉ tan...
Tề Nhạc mỉm cười gật đầu, nói:
- Đương nhiên con hiểu, ngài yên tâm đi. Con cũng không đem binh lực và vận mệnh quốc gia ra quyết định tùy tiện, sở dĩ tôi nói như vậy là vì tôi biết cho quân đội đi qua phương tây đối với bọn họ mà nói trợ giúp phi thường có hạn, nhưng lại dễ dàng tạo thành tình huống thương vong cực lớn. Đã như vậy thì cần gì bảo người ta đi chịu chết chứ? Thẳng thắn nói cho ngài biết muốn đối phó hai trận doanh tà ác Địa Ngục và Minh giới này cần cũng không phải lực lượng khoa học kỹ thuật và chiến thuật biển người, mà là cường giả, cường giả chân chính. Quân đội thì không cần. Quân nhân của chúng ta có thể chống lại sinh vật tà ác chỉ có thành viên Viêm Hoàng Hồn. Hơn nữa tác dụng cũng không quá lớn. Đã như vầy thì không bằng để cho con đi, quân đội thì phòng ngừa chu đáo, chuẩn bị ứng phó những biến hóa tùy thời xuất hiện ở quốc gia chúng ta. Đồng thời con lát nữa sẽ nói phương thức liên lạc cho ngài nghe, ngài liên lạc với bọn họ một chút, nói cho bọn họ biết là con nói, bảo bốn đại gia tộc tập trung lực lượng một khi phương đông có việc thì bọn họ phải đứng ở tuyến đầu chống lại địch nhân. Bất luận xuất hiện là vị diện tà ác gì thì bọn họ cũng phải kiên trì tới lúc con quay về. Chỉ có như vậy thì thời điểm xuất hiện biến hóa mới có thể giảm tổn thất xuống thấp nhất.
- Tề Nhạc. Ý của của anh là, anh muốn đi...
Trong nội tâm Cơ Trường Minh cả kinh, nhìn thấy gương mặt bình tĩnh của Tề Nhạc thì nội tâm của hắn có cảm giác tôn kính.
Tề Nhạc mỉm cười, gật gật đầu, nói:
- Đúng, con phải đi, bởi vì con phải đi. Con có thể không quản giáo đình cùng thủ hộ giả Hy Lạp chết sống ra sao, nhưng mà dân chúng bình dân của phương tây là vô tội. Hơn nữa như lời ngài đã nói, nếu như không chấm dứt chiến đấu ở phương tây thì một khi lan tràn đến phương đông của chúng ta thì sẽ tạo thành sinh linh đồ thán. Là người thì phải ích kỷ, con cũng vậy, cho nên con nhất định phải chấm dứt chiến đấu ở phương tây. Ngài nên đem lời con nói báo cáo lên đi. Con phải xuất phát trợ giúp phương tây. Lực lượng quốc gia thì không cần động, con nghĩ có quân đoàn Sinh Tiếu chúng con phụ trợ thì đó là trợ giúp lớn nhất cho phương tây rồi.
Cơ Trường Minh gật gật đầu, nói:
- Tốt, ta sẽ báo cáo chuyện này cho cấp trên. Nhưng mà anh phải đi phương tây thì nhất định cẩn thận, dù sao cũng là thế hệ tà ác.
Tề Nhạc tự tin cười cười, nói:
- Bác, ah, không, kỳ thật phải gọi là nhạc phụ mới đúng, ngài yên tâm đi. Con đã giao thủ với bọn chúng rồi, bọn chúng muốn tiêu diệt con cũng không phải dễ dàng như vậy. Sau khi chuyện này chấm dứt thì tôi phải hướng ngài cầu hôn Minh Minh rồi. Đến lúc đó ngài không nên cự tuyệt con rể này mới tốt!
Cơ Trường Minh tức giận nhìn Tề Nhạc, nói:
- Tiểu tử anh đấy, bây giờ còn nói mấy thứ này, có đáp ứng hay không chờ anh trở về thì nói sau. Anh phải đáp ứng tôi thì anh cần làm đầu tiên nhất định phải phải còn sống quay về. Ah, đúng rồi, lần này có phải anh cũng mang theo Minh Minh hay không, với tư cách tướng quân tôi không hoài nghi tài chỉ huy của anh, nhưng mà với tư cách người cha tôi phải thỉnh cầu anh bảo vệ tốt cho Minh Minh. Ta muốn nhìn thấy sau khi kết thúc chiến tranh thì phải xuất hiện đầy đủ trước mặt của ta, được chứ?
*****
Tề Nhạc nghiêm mặt, nhưng không có chào theo tư thế nhà binh.
- Vâng, tướng quân, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.
Nói xong liền cười tươi lên nhìn Cơ Trường Minh đang vui vẻ gật đầu, thân ảnh của hắn lặng lẽ biến mất.
Nhìn qua vị trí Tề Nhạc vừa rồi Cơ Trường Minh bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng hắn nhanh chóng cười lên.
- Tiểu tử này, trừ hoa tâm một chút thì đúng là con rể tốt nhất rồi! Tiểu tử, anh nhất định phải mang Minh Minh còn sống trở về. Chỉ cần anh có thể quay về thì bất luận là cái gì tôi cũng đáp ứng.
Sau khi lầm bầm xong những lời này, tươi cười trên mặt Cơ Trường Minh dần dần giảm bớt, khẽ vươn tay nắm lấy thiết bị truyền tin bên cạnh, trầm giọng nói:
- Gọi cho quân ủy, phải nhanh, tôi là Cơ Trường Minh.
Rời khỏi cao ốc, đột nhiên Tề Nhạc có cảm giác huyết mạch sôi trào, bởi vì bầu trời tối đen nên hiện tại đèn đường đều mở ra, người qua lại trên đường vẫn không dứt. Tuy so với bình thường ít hơn nhiều, nhưng mà trên mặt người quay lại trong Kinh Thành mang theo rất nhiều lo lắng.
Trong kinh thành, cao ốc mọc lên như rừng, tùy ý đều tràn ngập sinh cơ, nhưng mà bóng tối phủ xuống thì sinh cơ có thể duy trì bao lâu? Tề Nhạc rất rõ ràng trên vai của mình mang theo cái gì, hắn nhìn qua tòa cao ốc một lần rồi thân thể của hắn lại biến mất lần nữa, vì thân nhân của mình nên hắn đi. Mọi người yên tâm tôi tuyệt đối không để đại quân Địa Ngục cùng Minh giới bước vào nhà của chúng ta đâu, cũng không ai bị chúng hại.
Cửu Tinh Liên Châu, đây là thời khắc bóng tối hàng lâm, kỳ thật nguy hiểm không chỉ có Địa Ngục cùng Minh giới là hai vị diện tà ác này, mất đi ánh mặt trời bao phủ thì địa cầu sẽ mất đi rất nhiều thứ. Mỗi một ngày tổn thất con số cực lớn. Đầu tiên tất cả thiết bị dùng năng lượng mặt trời mất đi năng lượng. Không có ánh mặt trời thì quang hợp của thực vật trên địa cầu sẽ dừng lại, hơn nữa từ từ phát triển theo phương hướng suy bại. Mọi người không có ánh sáng mặt trời chiếu rọi thì thân thể cũng dần dần suy yếu đi rất nhiều. Ánh mặt trời, mọi người sinh hoạt hàng ngày dưới ánh mặt trời thì rất ít chú ý, nhưng mà sinh hoạt trong bóng tối lại rất khó chịu! Bóng tối mang tới chính là lạnh lẽo và hủy diệt, chỉ có lần nữa nhìn thấy ánh mặt trời xua tan bóng tối, địa cầu mới có thể trở lại bình thường.
Cực tốc. Đây là năng lực Tề Nhạc có thể thi triển hiện giờ, đây là năng lực phong vân lực giao phó cho hắn, lúc này hắn đã tiến vào phạm vi vùng biển quốc tế, hắn nhanh chóng bay về phương tây. Từ Thiên Giới hắn trợ giúp Thiên Đế thì hắn tiêu hao nhiều năng lượng, về sau lại thông qua hồ nước áp bách cường đại quay về địa cầu, năng lượng của hắn tiêu hao hơn bảy thành. Nếu như không phải thủy vân lực của hắn đủ cường đại thì chỉ sợ hắn đã chết trên đường từ Thiên Giới quay về.
Sau khi về địa cầu thì hắn thậm chí không có thời gian nghỉ ngơi đã phải lâm vào chiến đấu, hắn hiện giờ trong lòng tràn ngập chiến ý, nhưng thân thể của hắn không thừa nhận nổi. Mà bây giờ trong quá trình chạy đi chính là lúc hắn nghỉ ngơi tốt nhất. Từ Viêm Hoàng tới phương tây đối với Tề Nhạc hiện tại mà nói chỉ cần không tới ba giờ là tới. Ba giờ này hắn thúc dục tinh tâần lực và linh hồn lực đem thể xác và tinh thần mở ra toàn bộ, năng lượng bổn nguyên khiến thân thể của hắn tiến vào hôn mê, mà bốn loại nguyên tố vân lực điên cuồng hấp thu năng lượng trong không khí bổ sung tiêu hao.
Mục tiêu của Tề Nhạc chính là Thành Địa Ngục, đúng vậy, chính là Thành Địa Ngục. Cũng không phải bởi vì khoảng cách từ Viêm Hoàng tới Đức thì gần hơn Nước Mỹ, mà đối mặt với Thành Địa Ngục không phải là thủ hộ giả Hy Lạp. Bất luận Apollo đã từng nói với hắn cái gì thì cừu hận với Vũ Mâu hắn vĩnh viễn không quên. Văn Đình, Klinsmann, Đế Tâm Tuyết Liên Vương, ba tính mạng đấy Chuyện này không cách nào phai mờ trong tâm trí của hắn. Giáo hoàng cũng từng là địch nhân của Tề Nhạc, hắn cũng không có quên. Nhưng mà so với Vũ Mâu thì cừu hận với giáo đình nhẹ hơn nhiều. Quân tử báo thù mười năm không muộn, nhưng dưới tình huống xảy ra tai nạn thì Tề Nhạc cũng phải bỏ qua cừu hận của mình, nhưng mà hiện giờ hắn không đi Nước Mỹ đối phó Minh giới. Bởi vì hắn biết rõ người thừa kế nữ thần Athena thì hiện giờ là Vũ Mâu đã mang theo Tinh Tọa Thủ Hộ Giả đi tìm Minh giới đối phó Minh Vương Hades.
Thời gian hơn một ngày trôi qua cho dù Nước Mỹ hay là Berlin thì hiện tại cũng lâm vào cảnh dầu sôi lửa bỏng.
Trên địa cầu, tuy nhiên thường xuyên xuất hiện chiến tranh quy mô nhỏ nhưng mà chu dù thời gian chiến tranh một năm cũng tuyệt đối không có tổn thất lớn thế này.
Sắc mặt giáo hoàng Martti rất khó nhìn, năng lượng thần thánh của hắn hiện giờ chỉ còn lại ba thành. Tổn thất của quân đội các quốc gia không ngừng tăng cao. Tuy không có thảm trọng như lúc mới bắt đầu chiến tranh, nhưng cho dù có cao thủ Giáo Đình trợ giúp thì đại quân các quốc gia vẫn chết hơn vạn người, các loại vũ khí hao tổn nhiều vô số kể. Nhưng làm cho quân đội và Giáo Đình nghi hoặc là, Quân đoàn Nhiên Thiêu trong Thành Địa Ngục hình như không vội hủy diệt bọn họ, mỗi khi công kích một giờ thì số lượng xuất kích không vượt quá năm vạn. Chỉ cần bức lui quân đội các quốc gia thì bọn chúng lại co rút lại.
Trên tường của Thành Địa Ngục thì mỗi gian phòng cách nhau mười mét sẽ có một gã pháp sư Địa Ngục trong Quân đoàn Nhiên Thiêu đứng, tổng cộng có hơn ba vạn tên pháp sư đang ngâm xướng chú ngữ, chung quanh Thành Địa Ngục được hào quang đỏ sậm bao phủ. Cường độ phòng ngự của hào quang đỏ sậm này căn bản không phải nhân loại có khả năng tưởng tượng. Lúc trước sau lần tiểu hành tinh thì đạn hạt nhân của các quốc gia đã hao tổn thật lớn, nhưng cũng không có nghĩa là không bảo tồn. Nhưng nếu các quốc gia sử dụng đạn hạt nhân oanh kích thì hao tổn chỉ có thể là quân đội mà thôi, vô số phóng xạ sẽ bao phủ Thành Địa Ngục, mà bản thân Thành Địa Ngục có năng lượng đỏ sẫm bảo hộ thì không có xuất hiện một chút dấu hiệu tổn hại nào, vẫn công kích một giờ thì Thành Địa Ngục vẫn là bảo lũy vững chắc.
Lúc này bên người Martti đều là lãnh đạo của liên quân, bởi vì lúc ban đầu thất bại cho nên tên tướng quân kia đã mất chức, hiện tại mỗi quốc gia đều phái một nguyên soái tới đây. Bọn họ cùng giáo hoàng chống lại kẻ thù chung.
- Giáo hoàng bệ hạ, ngài thật vất vả. Nếu như không phải quân đoàn thần thánh của ngài ngăn cản công kích điên cuồng của địch nhân thì sợ rằng tổn thất của chúng ta càng lớn.
Một tướng quân Đức nói ra.
Martti thở dài một tiếng, lắc đầu, nói:
- Hiện tại chúng ta chỉ tạm thời ngăn cản công kích của chúng thôi, nhưng mà có thể kiên trì thời gian bao lâu tôi cũng không nói. Các người cũng nhìn thấy rồi, tuy Giáo Đình có thể đả kích địch nhân, nhưng mà số lượng của chúng ta không bằng bọn chúng, Giáo Đình tiêu hao không thể nghi ngờ là quá lớn. Tôi cũng không biết mình có thể ngăn cản địch nhân bao nhiêu lần nữa.
← Ch. 321 | Ch. 323 → |