Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 329

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 329: Trị hết, Viễn Cổ đại thụ
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Tát Đán hơi do dự một chút, nhưng mà ánh mắt của hắn càng kiên định hơn.

- Hades, mang theo người của ngươi đi tới bên ta đi.

Hades hơi sững sờ. Ngay sau đó ánh mắt của hắn lập tức nhiều hơn vài phần khác thường.

- Chạy tới chỗ của ngài? Tát Đán, tôi còn không hiểu ngài nói gì đấy.

Tát Đán đứng lên, hắn đi qua lại trong phòng, đi thẳng ba vòng rồi mới dừng lại.

- Thẳng thắn nói cho ngươi biết, bên ta gặp phiền toái còn lớn hơn của ngươi nhiều. Muốn chiếm lĩnh địa cầu nhất định phải giải quyết phiền toái trước mắt này. Nếu không chẳng những bên ta khó tiến, một khi phiền toái ta gặp phải đi tìm ngươi thì kết cục của ngươi chính là hủy diệt.

Hades tràn ngập kinh ngạc nhìn qua Tát Đán, nói:

- Như thế nào? Dùng thủ hạ quân đoàn Thiêu Đốt của ngài chẳng lẽ không đối phó nổi đám vớ vẩn giáo đình sao? Những người kia chỉ là phát ngôn của đám điểu nhân Thiên Giới mà thôi, đối với ngài có tác dụng ngăn cản gì chứ, tôi không tin.

Một đạo hào quang khát máu hiện ra trong mắt Tát Đán. Chậm rãi lắc đầu nói:

- Không, đương nhiên không phải đám dở hơi giáo đình rồi, là cường giả phương đông của địa cầu. Hades, ngươi nên biết trước khi chúng ta xuất hiện thì đông đảo cường giả địa cầu không thể đối kháng chúng ta. Tuy bọn chúng cuối cùng bị hủy diệt, nhưng mà lực lượng còn sót lại phi thường cường đại. Mà ta hiện giờ đối mặt chính là địch nhân cường đại hơn thủ hạ của ta nhiều, có hắn và giáo đình liên hợp thì ta căn bản không làm gì được.

Nghe âm thanh Tát Đán càng ngày càng cao thì sắc mặt Hades hơi đổi, tuy hắn lo lắng Tát Đán lừa gạt hắn, muốn dẫn hắn tới rồi hủy diệt. Nhưng mà hắn biết Tát Đán là người phi thường cao ngạo. Nhưng mà đúng như hắn hiểu, tới tầng thứ của bọn họ thì không cần lừa gạt làm cái gì, tôn nghiêm không cho phép làm như vậy.

Hào quang nhàn nhạt lập lòe, hào quang trong mắt Tát Đán có một tia chống cự, hắn rõ ràng nhìn thấy do dự trong mắt Hade s, hào quang màu đỏ sậm từ trong mắt của hắn trực tiếp đâm vào tấm gương màu xám, dùng năng lượng tinh thần truyền tin tức hôm nay cho Hades.

Thời gian trầm mặc nửa tiếng thì gương mặt của Hades trong gương trở nên kinh ngạc hơn, sắc mặt của hắn càng ngày càng ngưng trọng, hiển nhiên hắn cũng không nghĩ tới Tát Đán lại gặp phải địch nhân cường đại như thế, cũng đồng thời hiểu vì sao Tát Đán lại gọi hắn.

Thật lâu, sau khi hình ảnh chiến trường không còn thì Hades khôi phục tinh thần, âm thanh của hắn bén nhọn hơn.

- Nhân loại lại có được lực lượng cường đại như vậy, Tát Đán, xem ra chúng ta sai rồi, có lẽ chúng ta không nên tới thế giới này.

Tát Đán trầm giọng nói:

- Hiện tại nói cái gì cũng muộn rồi, cho dù ngươi muốn rời khỏi cũng không kịp. Chẳng lẽ ngươi nguyện ý buông tha khối thịt mở địa cầu sao? Kỳ thật tình huống cũng không hỏng như ngươi tưởng tượng, hiện giờ ta không có biện pháp làm gì được người phương đông kia, chủ yếu là do thủ hạ của ta tổn thất hơn một nửa, lúc trước người phương đông Tề Nhạc này đi tới địa ngục đã hủy diệt một đám cường giả bốn cánh của Hắc Tương tộc chúng ta. Chỉ cần ngươi có thể tới liên hợp thì với lực luownguj của chúng ta, ta nghĩ hủy diệt hắn không thành vấn đề. Những cường giả phương đông này bị chúng ta hủy diệt là vấn đề thời gian, trên thế giới này cũng không có kẻ nào sống được với chúng ta.

Hades chần chờ nói:

- Thế nhưng mà ngài có nắm chắc như vậy sao? Vừa rồi tôi cũng nhìn thấy nhân loại kia chỉ phóng thích một phân thân là hủy diệt nhiều thủ hạ của ngài như vậy, hơn nữa những thuộc hạ của hắn phi thường hung mãnh, cho dù thủ hạ Minh Tướng của tôi cũng không có khả năng dưới tình huống một đấu một chiến thắng được, Tát Đán, ngài không nên lợi dụng tôi.

Tát Đán hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ta không có nhàm chán như vậy. Nếu như có thể thì ngươi cho rằng ta sẽ mời ngươi sao? Ta, Ma Vương Tát Đán chúa tể địa ngục, dùng mặt trời tím của địa ngục mà thề, nếu như Hades có thể liên thủ với ta hủy diệt cường giả phương đông thì sau này chiếm lĩnh địa cầu ta nguyện ý nhượng xuất một nửa lãnh địa cho Hades chưởng quản, không xâm phạm. Nếu như vi phạm thì mặt trời tím nổ tung hủy diệt ta.

Nghe Tát Đán thề thì Hades lập tức động dung. Đối với sinh vật địa ngục mà nói đây tuyệt đối là lời thề độc nhất vô nhị, lúc này hắn không còn hoài nghi lời của Tát Đán lời. Gật gật đầu, nói:

- Vậy được rồi, tôi hiện giờ sẽ tụ tập lực lượng lại, tuy nhân loại kia cường đại. Nhưng số lượng của bọn chúng rất ít. Như vậy cũng tốt, cường giả địa cầu tập hợp cùng một chỗ thì chúng ta cũng ít phiền toái sau này.

Hàn quang trong mắt Tát Đán lập loè, nói:

- Trước khi ngươi tới đây không nên kinh động đám thủ hộ giả Hy Lạp kia, chúng ta tốt nhất nên trước khi thủ hộ giả Hy Lạp tới thì hủy diệt toàn bộ phương đông, như vậy có thể đạt tới mục tiêu đánh bại cường giả rồi. Còn có kẻ nào ngăn cản bước tiến của chúng ta đây?

Hades mỉm cười, dung nhan vũ mị tràn ngập nữ tính của hắn hiện ra.

- Chỉ cần Tát Đán bệ hạ không quên lời hứa hẹn là tốt rồi.

Từ thực lực mà nhìn thì hắn tự biết Minh giới kém hơn địa ngục nhiều, sinh vật địa ngục đông đảo, nếu quả thật bằng vào lực lượng chiếm lĩnh địa cầu thì địa cầu ít nhất có hai phần ba nằm trong quản lý của địa ngục, mà lúc này Tát Đán nguyện ý dùng một nửa địa vực đổi lấy liên thủ với hắn thì Hades đã thoả mãn.

Tát Đán nhìn Lucifer gật gật đầu, Lucifer phóng xuất tinh thần lực biến đổi. Hắn truyền vị trí chính xác của Địa Ngục thành cho Hades. Song phương đạt thành hợp tác.

Đương nhiên Tề Nhạc không biết Tát Đán vì giết hắn và quân đoàn Sinh Tiếu đã liên thủ với Minh Vương Hades. Lúc này hắn đang tìm địa phương để tu luyện, năng lượng trong cơ thể từ từ khôi phục thì nương tựa vào năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên đã giúp thương thế mọi người khôi phục rất nhiều.

- Tề Nhạc.

Một âm thanh khiến Tề Nhạc từ trong trạng thái tu luyện tinh táo lại, âm thanh này hắn vô cùng quen thuộc. Là Ấn Linh.

- Ấn Linh đại ca. Như thế nào?

Tề Nhạc kinh ngạc hỏi. Không Động Ấn nhận hắn làm chủ thời gian đã lâu, nhưng Ấn Linh cũng it khi chủ động nói chuyện với hắn, tất nhiên là phát sinh chuyện gì đó, chẳng lẽ là quân đoàn Sinh Tiếu có chuyện sao?

Ấn Linh trầm giọng nói:

- Tiến vào lĩnh vực Ngũ Hành đi, tôi sẽ cho Ngũ Hành Thần Long thủ hộ thân thể của anh, bạn của anh đang cần anh đấy.

Tề Nhạc không hỏi thêm cái gì, vội vàng đem tinh thần lực và linh hồn lực trực tiếp tiến vào trong lĩnh vực Ngũ Hành.

Chiến sĩ Sinh Tiếu lúc này lẳng lặng đứng chờ, trên người bọn họ thương thế đã khôi phục một ít, có hơn một trăm chiến sĩ đang đứng chờ. Cực lớn Viễn Cổ đại thụ đang đứng sừng sững ở đó.

So sánh với trên chiến trường thì Viễn Cổ đại thụ nhìn nó suy bại rất nhiều, thân thể của nó có ít nhất 80% cành cũng đã đứt gãy. Khí tức sinh mệnh của nó biến thành hấp hối, toàn thân cao thấp đều hiển hiện hào quang tối như mực, năng lượng hắc ám không ngừng ăn mòn thân thể của nó.

*****

Ads - Đây là chuyện gì?

Tề Nhạc vừa tiến vào lĩnh vực Ngũ Hành thì phát hiện không đúng, hắn vội vàng đi qua

Mọi người nhìn thấy Tề Nhạc đến thì lập tức thở ra một hơi, lệ quang trong mắt Minh Minh lập lòe, nàng như như tên xuất hiện trước mặt Tề Nhạc.

- Tề Nhạc, anh nhất định phải cứu nó! Nó vì bảo vệ mọi người nên đã đem toàn bộ khí tức sinh mệnh phóng xuất ra. Trong chiến đấu nó bị thương tổn cũng lớn nhất. Thừa nhận không biết bao nhiêu năng lượng hắc ám của quân đoàn Thiêu Đốt công kích, hiện tại nó không duy trì được rồi, ngay cả Thực Vật Hồn muội muội cũng không có biện pháp cứu tính mạng của nó, em cảm giác được tính mạng của nó đang từ từ biến mất, thậm chí không cách nào liên hệ với nó được.

Ánh mắt Tề Nhạc nhìn qua Thực Vật Hồn, Thực Vật Hồn ngưng trọng nhìn hắn gật đầu, nói:

- Năng lượng của em đưa vào cơ thể của nó không có tác dụng, nó trúng quá nhiều năng lượng hắc ám, tích tụ năng lượng trong cơ thể của nó quá nhiều, tiếp tục như vậy nhiều nhất một giờ nó sẽ chính thức tử vong. Tề Nhạc ca ca, anh phải cứu mạng của nó.

Cũng như lời của Minh Minh, hôm nay quân đoàn Sinh Tiếu lấy được chiến tích như vậy thì Viễn Cổ đại thụ tuyệt đối không thoát khỏi công lao, nó phòng ngự phạm vi lớn bảo hộ tất cả mọi người, khiến công kích trúng người nhiều nhất, cho nên nó thương tổn cũng lớn nhất.

Tề Nhạc không nói gì, hắn đi tới trước mặt Viễn Cổ đại thụ thò tay đặt lên cành cây vừa thô vừa to. Tinh thần lực hỗn hợp có khí tức linh hồn hiện ra, trong khoảnh khắc đã đem cả Viễn Cổ đại thụ bao phủ vào trong.

Rất nhanh tinh thần lực của hắn truyền đạt tin tức của Viễn Cổ đại thụ quay lại cho hắn, đúng vậy, đúng như Thực Vật Hồn dã nói, Viễn Cổ đại thụ bị thương cực kỳ nặng nề, tánh mạng lạc ấn của nó không ngừng bị năng lượng hắc ám ăn mòn, nó đang chết dần chết mòn.

Nếu như đổi lại người khác đương nhiên không có biện pháp ứng phó rồi, nhưng mà Tề Nhạc lại không giống, năng lực hắn cường đại nhất chính là Tự Nhiên Chi Nguyên ah! Có Tự Nhiên Chi Nguyên thì hắn làm sao để Viễn Cổ đại thụ hy sinh được?

Lục sắc quang mang lặng yên tiến vào trong Viễn Cổ đại thụ, đồng thời một tầng ánh sáng màu lam từ trên người Tề Nhạc hiện ra, đem trọn Viễn Cổ đại thụ bao phủ vào trong.

- Diệt --

Khẽ quát một tiếng thì lam sắc quang mang bao quanh Viễn Cổ đại thụ rồi bộc phát, lập tức có từng tiếng sét vang lên, chỉ thấy vô số điện quang vây quanh thân thể của Viễn Cổ đại thụ phát ra tiếng nổ vang trời, năng lượng lôi điện khổng lồ trong khoảnh khắc đã oanh kích thân thể Viễn Cổ đại thụ thành than cốc.

- Tề Nhạc, anh làm gì?

Minh Minh hô to một tiếng, nàng nổ nhào qua Viễn Cổ đại thụ. Đột nhiên cánh tay xiết chặt, thân thể nàng bị kéo vào một bộ ngực ấm áp, âm thanh Như Nguyệt vang lên bên tai Minh Minh, nói:

- Giao cho anh ấy đi, chẳng lẽ em chưa tin năng lực của anh ấy sao?

Hai mắt Minh Minh đẫm lệ mông lung ngẩng đầu nhìn qua Như Nguyệt, cái miệng nhỏ nhắn mở ra muốn nói cái gì đó, nhưng mà nàng vẫn nhịn xuống.

Viễn Cổ đại thụ cháy đen đã đình chỉ run rẩy thân thể như trước kia, đứng sửng ở chỗ đó giống như mất đi toàn bộ khí tức sinh mệnh. Lôi điện oanh kích thân thể của nó thành than cốc, nhánh cây không ngừng tróc ra hóa thành từng đoàn từng đoàn tro bụi, đám chiến sĩ Sinh Tiếu từng được nó bảo hộ trong lòng đau nhức kịch liệt, đồng bọn trong chiến đấu biến thành như vậy thì bọn họ làm sao không đau lòng? Huống chi Viễn Cổ đại thụ giống như người mẹ của bọn họ, trước đó vẫn bảo hộ bọn họ vào trong.

Bích lục sắc quang mang từ trong hai tay của Tề Nhạc đưa vào trong thân cây cháy đen này, những cánh cây bị tróc ra có một tầng lục sắc quang nhàn nhạt xuất hiện trên cành. Viễn Cổ đại thụ cực lớn hiện tại chỉ còn lại một thân cây trụi lũi đứng sững, hơn nữa một phần ba chiều dài của thân cây bị lôi điện hủy diệt.

Một màn kỳ dị này xuất hiện vào thời khắc mọi người đang lo lắng, Viễn Cổ đại thụ đang đình chỉ mọi dấu hiệu sinh sơ thì đột nhiên khẽ run lên, giống như nó muốn giãy dụa khỏi cái gì đó. Thời gian không dài thì thân cây cực lớn bắt đầu sinh trưởng, ngay cả thân cây của nó cũng khuếch trương ra, tuy tốc độ khuếch trương rất chậm nhưng bởi vì thân cây đang hóa thành than cốc thì trở nên rõ ràng hơn.

Thân cây màu rám nắng xuất hiện, hơn nữa so với vừa rồi thì sinh cơ bành trướng. Viễn Cổ đại thụ cực lớn lấy mắt thường có thể nhìn thấy đang sinh trưởng mạnh hơn, thân cây sinh trưởng tới độ cao vốn có, thậm chí còn cao hơn trước kia một chút, ngay sau đó một cành cây tráng kiện trên người của nó mọc ra, tốc độ mọc rất nhanh, mỗi một lần năng lượng chấn động đều có vài chục cành cây mọc dài, hơn nữa những cành cây bị gãy làm hai thì mọc dài ra, thân thể Viễn Cổ đại thụ lúc này tỏa ra sức sống bừng bừng.

Không biết thời gian qua bao lâu, khi tất cả mọi người đang ngây ngốc vì tình cảnh trước mắt thì Viễn Cổ đại thụ đã hoàn toàn khôi phục lại hình thái vốn có, thậm chí hình thái này còn lớn hơn trước kia, khí tức sinh mệnh nồng đậm hơn.

- Tự Nhiên Chi Nguyên vĩ đại, cảm tạ ngài đã kéo tôi từ cái chết trở về.

Âm thanh già nua tràn ngập tôn kính và cảm tạ từ đáy lòng vang lên.

Thu hồi hai tay, Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Tiền bối, là chúng ta nên cảm tạ ngài mới đúng, nếu như không có ngài thì có lẽ đồng bạn của tôi hôm nay đã tổn thất thảm trọng, cũng vì ngài thừa nhận năng lượng hắc ám ăn mòn đã làm cho tôi cảm thấy thật xin lỗi. Nhưng ngài yên tâm. Chỉ cần ngài vẫn còn tồn tại một chút tính mạng lạc ấn thì tôi có nắm chắc giúp ngài khôi phục như lúc ban đầu. Huống chi nếu như tôi không khôi phục ngài lại chỉ sợ Minh Minh sẽ tìm tôi dốc sức liều mạng đấy.

Vừa nói Tề Nhạc mỉm cười nhìn qua Minh Minh, Minh Minh đỏ mặt lên, thấp giọng nói:

- Chán ghét, lại hù dọa người ta. Sau anh không trực tiếp khôi phục Viễn Cổ đại thụ lại?

Tề Nhạc giả thành bộ dáng ủy khuất, nói:

- Sao anh không trực tiếp khôi phục cho Viễn Cổ đại thụ? Thế nhưng mà em cũng nên hiểu được, thân thể Viễn Cổ đại thụ tiền bối bị năng lượng hắc ám làm ô nhiễm rồi, nếu như anh không thanh trừ năng lượng hắc ám trong cơ thể trước thì cho dù anh làm thân thể của Viễn Cổ đại thụ thì những năng lượng hắc ám kia vẫn tiếp tục hủy diệt sinh cơ.

- Chỉ có trước tiên dùng thiên địa chính khí hủy diệt năng lượng hắc ám mới có thể khôi phục thân thể tốt hơn, cho Viễn Cổ đại thụ được trọng sinh. Trước kia anh phát động lôi thuộc tính oanh kích đã dùng khí tức Tự Nhiên Chi Nguyên bảo vệ tính mạng lạc ấn của tiền bối rồi, vốn không có việc gì, tình huống của em gọi là quan tâm quá sẽ bị loạn.

Minh Minh hừ một tiếng, cũng không quan tâm tới Tề Nhạc, nàng nhẹ nhành đi tới một cành cây của Viễn Cổ đại thụ, giống như con gái nằm trong ngực của cha, trong mắt tràn ngập hào quang vui sướng.

*****

Ads Ánh mắt của Tề Nhạc đảo qua chiến sĩ Sinh Tiếu một vòng, vui mừng nói:

- Mọi người dùng hành động của mình chứng minh thực lực rất tốt. Xem ra thời gian tu luyện trong lĩnh vực Ngũ Hành là rất tốt! Nếu như không phải các vị phi thường dũng mãnh, chỉ sợ cục diện hôm nay cũng không dễ chấm dứt như hiện giờ. Mọi người cũng bắt đầu tu luyện a, tôi sẽ dùng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên truyền vào trong lĩnh vực Ngũ Hành, phụ giúp đỡ mọi người khôi phục thực lực. Tu luyện không hề có điểm cuối, ít nhất các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đã đạt tới chín vân không được ngừng lại. Nếu như tất cả mọi người có thể đạt tới chín vân thì tới lúc đó đừng nói một Tát Đán, cho dù là hai ba Tát Đán cũng có thể đối phó.

Các tiểu đội Sinh Tiếu nghe lệnh của Tề Nhạc liền chấp hành, khi nghe xong lập tức phân tán ra chung quanh, bọn họ đi tìm chỗ thích hợp nhất trong lĩnh vực Ngũ Hành tu luyện. Mà các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần lưu lại.

Như Nguyệt đi đến bên người Tề Nhạc, chủ động cầm chặt tay của hắn, tán thán nói:

- Nơi này đúng thật là thần khí, vốn em còn nghĩ phải cần một năm mới có thể đột phá bình cảnh này. Thật không nghĩ đến ở trong đây không bao lâu liền đột phá. Thực lực của mọi người tăng lên tâật nhanh, thực lực càng thấp thì hiệu quả tăng lên càng rõ ràng. Hiện tại tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần từ em đạt tới chín vân ra thì có Minh Minh, Từ Đông cùng Quản Bình cũng đạt tới, có được lĩnh vực của mình rồi.

- Em tin tưởng dùng thời gian không dài mỗi người của chúng ta đều đạt tới chín vân. Hiện tại em rất chờ mong khi thực lực mọi người đạt tới chín vân thì lĩnh vực Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sẽ như thế nào. Những thủ hộ giả Hy Lạp kia không bao giờ có khả năng so sánh với chúng ta. Nếu như ban đầu ở đỉnh Everest chúng ta đạt tới mức này, chỉ sợ bọn họ đã bị chúng ta hủy diệt ngay lập tức.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Chuyện lúc trước nên tạm quên đi, sau khi giải quyết nguy cơ của địa ngục và Minh giới thì chúng ta lại tìm thủ hộ giả Hy Lạp để tính sổ.

- Tề Nhạc.

Đột nhiên Như Nguyệt gọi Tề Nhạc một tiếng, ánh mắt của nàng nhu hòa hơn.

Tề Nhạc sững sờ, nói:

- Như thế nào?

Như Nguyệt nói:

- Kỳ thật những thủ hộ giả Hy Lạp kia cũng không phải kẻ xấu hoàn toàn, em và Tuyết Nữ thương lượng qua, cừu nhân chính thức của chúng ta chỉ có ba người Vũ Mâu, Vũ Vân cùng giáo hoàng Martti. Những chuyện lúc trước đều do bọn chúng mới xuất hiện. Cho nên đối phó thủ hộ giả Hy Lạp anh có thể buông tha những người khác không?

Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:

- Không, không thể thiếu một người, đây mới đúng là anh. Nếu như không phải anh quá ngốc, không có khám phá ra ý đồ của Vũ Mâu thì cuối cùng làm sao liên lụy Đế Tâm Tuyết Liên Vương, Klinsmann đại ca cùng Văn Đình đây?

Hào quang thống khổ trong mắt của hắn hiện ra ngoài, tuy thời gian đã qua rất lâu rồi, nhưng mà những chuyện lúc trước hắn vĩnh viễn không quên được.

- Tề Nhạc, anh đừng như vậy. Loại tình huống đó bất luận là ai cũng mắc lừa mà.

Tuyết Nữ không biết lúc nào đã đi tới bên người của Tề Nhạc, nhẹ giọng an ủi hắn, nhớ tới cha của mình thì ánh mắt của nàng trở nên ảm đạm rất nhiều.

Thở sâu và thở ra một hơi, vui vẻ hiện ra trên mặt của Tề Nhạc.

- Tốt, hiện tại không nói những chuyện này ít nhất phải chờ Cửu Tinh Liên Châu chấm dứt chúng ta phải giải quyết, đây là thù riêng của anh. Tốt rồi, mọi người tiếp tục tu luyện đi. Anh phải ra ngoài quan sát đại cục. Dù sao Martti không được. Quân đoàn Thần Thánh của hắn không thể ngăn cản quân đoàn Nhiên Thiêu. Thời gian năm ngày có lẽ cũng đủ khôi phục thực lực và tăng lên rồi, nhưng mà mọi người phải chuẩn bị chiến đấu. Như Nguyệt, chiến thuật do em an bài.

Thời gian năm ngày trôi qua rất nhanh, Tát Đán lúc này phi thường tuân thủ lời hứa, thành Địa Ngục không cho binh lính nào đi ra ngoài cả. Mọi người khó có được một lần yên tĩnh để nghỉ ngơi. Vũ khí bằng bạc được các quốc gia Châu Âu vận chuyển tới vùng ngoại ô của Berlin.

Quân đội của các quốc gia Châu Âu đạt tới hơn trăm vạn. Phải biết rằng là dùng khoa học kỹ thuật để chiến tranh. Số lượng đạt tới một trăm vạn tuyệt đối là một chuyện phi thường đáng sợ. Hơn nữa còn là bộ đội vũ trang hạng nặng! Các loại hỏa lực mạnh đều nhắm vào thành Địa Ngục, chỉ cần có một mệnh lệnh thì mức độ oanh tạc thảm khốc sẽ xuất hiện.

Đứng bên ngoài chiến trường nhìn qua Thành Địa Ngục to lớn trước mặt, trong mắt của Tề Nhạc hiện ra hào quang suy tư. Năm ngày qua đi thực lực của hắn đã khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Thành Địa Ngục rất yên tĩnh, nhưng mà hào quang màu đỏ bảo hộ vẫn tồn tại. Trong nội thần có hơn trăm vạn binh sĩ quân đoàn Nhiên Thiêu như ẩn như hiện, không có chút âm thanh nào phát ra cả.

Tình huống như vậy làm cho Tề Nhạc ẩn ẩn có cảm giác bất an, bởi vì sự yên tĩnh của Thành Địa Ngục quá đáng sợ, dựa theo thời gian mà suy đoán thì hiện tại hẳn là ban đêm. Tuy hiện giờ chẳng phân biệt được ngày đêm, nhưng với tư cách người địa cầu Tề Nhạc vẫn có thói quen phán đoán thời gian. Nhưng mà suốt mấy tiếng đồng hồ này Thành Địa Ngục đã ngưng chiến, Tát Đán hiện tại đang làm gì?

Quân đoàn Nhiên Thiêu, dù sao cũng là một tồn tại khủng bố! Chỉ nói một điểm chiến đấu không sợ chết kia thôi cũng đủ để thể hiện tất cả. Tuy đã hủy diệt hai mươi tán vạn quân, nhưng mà cả quân đoàn Nhiên Thiêu làm gì chỉ có hai mươi tám vạn chứ! Quân đoàn Sinh Tiếu có mạnh hơn nữa cũng chỉ có hơn trăm người mà thôi.

Một khi Tát Đán dốc toàn lực xuất kích thì bản thân của hắn chỉ có thể lựa chọn rút lui mà thôi, chiến đấu với địa ngục lúc này chỉ sợ thời gian rất dài. Giờ này khắc này Tề Nhạc thật sự rất hoài niệm Hiên Viên kiếm. Thực lực đã tới lên mức độ của Tát Đán thì nếu có Hiên Viên kiếm bên người. Tề Nhạc tin tưởng dưới tình huống bản thân toàn lực ứng phó thì Tát Đán cùng Lucifer rất khó gắng gượng vượt qua công kích của hắn.

Lực công kích của Hiên Viên kiếm cộng thêm năng lượng siêu cường phối hợp chính là thủ đoạn công kích hoàn mỹ a! Đáng tiếc Hiên Viên hồn lúc này còn đang ngủ say trong Hiên Viên mộ và đợi hắn dùng Thiên Hỏa thức tỉnh. Nhưng mà hiện giờ hắn phải đi nơi nào tìm kiếm Thiên Hỏa đây? Ít nhất trên địa cầu căn bản không có nơi nào khiến hỏa vân lực của hắn đạt tới mức Thiên Hỏa..

Tề Nhạc đang suy nghĩ miên man thì đột nhiên tinh thần lực của hắn chấn động, ánh mắt của hắn bỗng nhiên thu liễm, một ngọn gió như đao lúc này lướt qua người của hắn.

- Xuất hiện đi. Nếu như không phải vì ngươi không có địch ý thì hiện giờ ngươi đã chết rồi.

Từ âm thanh của Tề Nhạc thì một đạo thân ảnh màu tím lặng yên đứng cách hắn không xa, nhìn thấy người này thì trên mặt Tề Nhạc hiện ra nụ cười nhàn nhạt.

- Tôi còn tưởng rằng cô đang ở trong Thành Địa Ngục đấy.

Đến không phải người khác, chính là Hấp Huyết Quỷ Nữ Hoàng Kristy.

Gương mặt tái nhợt của Kristy lộ ra nụ cười nhàn nhạt.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-360)