← Ch.355 | Ch.357 → |
Mắt nhìn bóng người kia sắp vẫn lạc, Tuyết Nữ bước tới phía trước, để nàng dựa vào trong ngực mình. Người đột nhiên xuất hiện, hơn nữa cứu tánh mạng của tứ nữ không phải ai khác mà là người thừa kế của Nữ Thần chiến tranh cùng trí tuệ Athena - Vũ Mâu.
Kim quang trùng kích chung quanh thân thể Ngưu Ma Vương đã hoàn toàn biến mất, Như Nguyệt, Minh Minh, Từ Đông cũng tứ nữ tụ hợp cùng một chỗ, nhìn mấy người bọn hắn, lão Ngưu tựa hồ cũng không vội hạ sát thủ, hắn nhíu nhíu mày, nói:
- Thiêu đốt thần cách phát động công kích. Ta không thể không thừa nhận, tuy rằng thực lực của các ngươi xa xa không đủ lớn, nhưng mà ý chí chiến đấu lại rất điên cuồng. Ta thu hồi lời nói trước kia, các ngươi đủ để tạo thành đối thủ ta. Đây là sự tôn kính của cường giả.
- Vì sao?
Tuyết Nữ nhìn khuôn mặt đã biến thành màu vàng kim nhạt của Vũ Mâu, lúc này tâm tình của nàng cực kỳ phức tạp, nhìn Vũ Mâu, lòng của nàng có chút mờ mịt. Cho tới nay, Vũ Mâu đều là địch nhân thống hận trong nội tâm nàng, không chỉ có là bởi vì nàng hại chết phụ thân của mình, cũng bởi vì nàng lừa gạt Tề Nhạc suýt nữa đưa hắn vào chỗ chết. Nhưng mà giờ khắc này, nàng lại phát hiện nội tâm của mình trống rỗng, tựa hồ hết thảy cũng đã biến mất.
Vũ Mâu nở nụ cười, thân thể của nàng rõ ràng cho thấy có lẽ cực kỳ thống khổ, nhưng mà nàng lại nở nụ cười. Hơn nữa, là một loại nụ cười thoải mái, phảng phất mọi thống khổ đều biến mất.
- Ta muốn đền bù tổn thất. Ta biết rõ, ta đã từng làm hết thảy khiến cho các ngươi không thể nào tha thứ, cũng càng không khả năng được Tề Nhạc tha thứ. Bởi vì nguyên nhân của ta, phụ thân của ngươi, cùng huynh trưởng của Kristy chết đi. Ta chỉ có thể sử dụng của mạng của chính mình tới cứu các ngươi xem như đền bù tổn thất. Tuy rằng đây chỉ là ta một bên tình nguyện nhưng mà ít nhất nội tâm của ta cũng đã thư thái rất nhiều. Ta còn nhớ rõ, Tề Nhạc trước khi rời đi đã từng nói với ta lâm tẩu chi thì tằng kinh đối ngã thuyết quá, thiên trường địa cửu hữu thì tẫn, thử hận miên miên vô tuyệt kỳ (thiên trường địa cửu có khi tận, hận này liên tục không tuyệt kỳ). Ta vĩnh viễn cũng không cách nào quên biểu lộ khi hắn nói những lời này, ta nợ hắn rất nhiều, nhưng mà hắn lại vĩnh viễn không cho ta cơ hội đền bù tổn thất. Các ngươi không cần suy nghĩ nhiều cái gì, ít nhất tại thời khắc này ta còn là chiến hữu của các ngươi, ta có năng lực ngăn cản công kích của địch nhân, ta như thế nào lại lui về phía sau? Tin tưởng ta, tin tưởng Tề Nhạc, hắn nhất định sẽ trở lại, ta hình như đã cảm thấy khí tức của hắn, cảm thấy sự hiện hữu của hắn. Nói cho hắn biết, ta thiếu nợ hắn. Dùng tánh mạng của mình hoàn lại, tựa như Martti đồng dạng, hắn đừng có ghi hận Thủ Hộ Giả Tây Phương, đó là tâm nguyện cuối cùng của ta.
Phun ra một ngụm máu tươi màu vàng kim nhạt, hai mắt Vũ Mâu lập tức biến thành màu xám trắng, thân thể mềm mại chậm rãi yếu đi trong ngực Tuyết Nữ, khí tức thân thể đang lấy một tốc độ không gì sánh kịp rất nhanh biến mất.
Kỳ thật, lúc trước hủy diệt Minh Vương Hades, năng lượng Vũ Mâu còn lại đã không còn mấy, hơn nữa thân thể nhận lấy trọng thương cực kỳ nghiêm trọng. Trước đó nhờ Yến Tiểu Ất kịp lúc trợ giúp, khiến nàng rốt cục đã có một cơ hội khôi phục. Ngay tại thời điểm công kích của Ngưu Ma Vương sắp tiêu diệt bốn vị hồng nhan tri kỷ của Tề Nhạc thì lập tức xông ra ngoài. Đúng như Ngưu Ma Vương nói, nàng thiêu đốt thần cách của mình làm đại giá cứu các nàng. Lúc này nàng chẳng những bản thân bị trọng thương, đồng thời thần cách Athena đã bị nàng hoàn toàn thiêu đốt, lúc này nàng không phải là người thừa kế mà chỉ là một nhân loại bình thường như bao người bình thường khác.
Khí tức năng lượng nhàn nhạt không ngừng lan tràn trong không khí, Ngưu Ma Vương cũng không đi tới trước mặt chúng nữ. Hắn ngẩng đầu, trên mặt của hắn giờ khắc này hoàn toàn lâm vào một mảnh ngưng trọng, ánh mắt rơi vào giữa không trung, tựa hồ đang đợi cái gì. Tất cả năng lượng cùng tinh thần khí tức trong nháy mắt hoàn toàn ngưng tụ cùng một chỗ, thậm chí uy áp toàn trường đều đã bỏ đi khiến cho Quân Đoàn Nhiên Thiêu địa ngục một lần nữa khôi phục năng lực hành động.
Tuyết Nữ có chút mờ mịt nhìn Như Nguyệt, giờ khắc này bất luận là nàng hay là Kristy đều giảm bớt rất nhiều hận ý đối với Vũ Mâu. Tuy rằng các nàng không có khả năng tiếp nhận nữ nhân Hy Lạp này, nhưng mà các nàng lại biết, hận thù đối với Vũ Mâu không mãnh liệt giống như trước kia nữa rồi.
Như Nguyệt trầm giọng nói:
- Nàng là chiến hữu của chúng ta. Ít nhất hiện tại là như thế.
Đúng lúc này, áp lực cực lớn từ sau lưng đám người truyền đến. Mạt Nhật Chiến Sĩ mất đi uy áp của Ngưu Ma Vương cùng với Tứ Dực Hắc Tương giữa không trung đang điên cuồng đánh tới phương hướng của bọn họ, đội hình khổng lồ kia che khuất cả bầu trời.
Quang mang thảm đạm xuất hiện trong mắt mọi người, giờ khắc này thậm chí bọn họ không thể xuất hiện ý niệm muốn chống cự. Nếu như chiến sĩ Sinh Tiếu bọn họ vẫn còn trạng thái tốt nhất thì tự nhiên sẽ không e ngại những địch nhân này, nhưng mà thân thể bọn hắn hiện tại ở vào trạng thái cực độ suy yếu. Cơ hồ mỗi người đều mang theo thương thế nghiêm trọng, có hơn phân nửa chiến sĩ Sinh Tiếu cũng đã lâm vào trong hôn mê sinh tử không biết. Đối với tình huống địch nhân giống như thủy triều công kích trước mắt, đám người còn có thể bằng vào cái gì để ngăn cản đây? Như Nguyệt không biết, mỗi người cũng không biết, đám người đang đợi một khắc khi tử vong tiến đến. Giờ khắc này trong lòng đám người nghĩ đến chỉ có một danh tự, mọi người đều gọi tên của một người.
Ngưu Ma Vương vẫn đứng im không nhúc nhích ở nơi đó, Mạt Nhật Quân Đoàn từ bên cạnh hắn xông qua, không có một Mạt Nhật Chiến Sĩ nào dám tới gần trong phạm vi 30m của hắn. Đột nhiên con mắt của Ngưu Ma Vương, hắn ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm giận dữ. Hai tay đột nhiên hợp lại cùng một chỗ chém vào không trung.
Quang mang màu đỏ sậm trở thành hạch tâm năng lượng công kích của hắn, quang đoàn màu đỏ sậm cực lớn vây quanh một vòng năng lượng màu trắng. Năng lượng khổng lồ chấn động trong khoảnh khắc tăng lên, năng lượng kịch liệt hoàn toàn áp súc trong phạm vi nhỏ hẹp bay lên không trung, trong chớp mắt một tia hư ảnh xuất hiện rồi biến mất không thấy gì nữa.
Thân thể Ngưu Ma Vương ngay sau đó bay lên trời, căn bản cũng không có đi chú ý chiến đấu dưới mặt đất, mà vừa lúc này, toàn bộ bầu trời đã hoàn toàn sáng lên, năng lượng khổng lồ ở giữa không trung hình thành một mảnh quang màu đỏ trắng. Tiếng nổ vang kịch liệt khiến cho đại địa run rẩy mãnh liệt, cát sỏi trên sa mạc Takla Makan lập tức bay lên không cách mặt đất ba mét, thậm chí cả Mạt Nhật Chiến Sĩ cùng Tứ Dực Hắc Tương giữa không trung điên cuồng trùng kích cũng bị dừng lại trong chốc lát. Tràng cảnh năng lượng bị Ngưu Ma Vương phong ấn lại một lần nữa xuất hiện, chỉ có điều lúc này đây năng lượng phóng thích hoàn toàn bất đồng cùng Ngưu Ma Vương trước đó. Đây là một cỗ khí tức năng lượng phi thường tinh khiết.
*****
Giữa không trung, ám hồng sắc quang mang dần dần biến mất chỉ còn lại một mảnh màu ngà sữ giống như Thái Dương tái nhập nhân gian, trên sa mạc Takla Makan đều tràn ngập sinh cơ phồn vinh mạnh mẽ.
Trong bạch sắc quang mang thấp thoáng, hai điểm thân ảnh kim sắc từ trên trời giáng xuống, công kích của Ngưu Ma Vương giống như đã biến mất, mà hai điểm kim sắc thân ảnh cũng phóng đại trở thành hai thân ảnh đạo kim sắc.
- Ta đã tới chậm!
Thanh âm tràn ngập áy náy vang lên giữa không trung nghe được cái thanh âm này, những chiến sĩ Sinh Tiếu lập tức toàn thân rung mạnh, đám người đương nhiên minh bạch cái thanh âm này đại biểu cái gì. Cho dù là kiên cường như Như Nguyệt, tại giờ khắc này cũng không khỏi nước mắt chảy ra, đám người chờ đợi cái thanh âm này đã quá lâu. Hắn, rốt cục xuất hiện, rốt cục trở lại. Nghe được thanh âm của hắn, chiến ý điên cuồng cùng vui sướng từ trong nội tâm của mỗi một vị Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bay lên. Cho dù là chiến sĩ Sinh Tiếu hôn mê cũng được thanh âm ẩn chứa năng lượng ba động làm tỉnh táo lại, khí tức năng lượng khổng lồ không ngừng tăng lên, mỗi một lần tăng lên đều mang đến một tia cảm giác đặc thù. Đám người mở ra hai mắt của mình ra nhìn hai đạo kim sắc thân ảnh trên không trung, bọn họ cũng đều biết từ thời khắc này chiến đấu không có bất cứ quan hệ nào với họ nữa.
Thân thể Ngưu Ma Vương rất nhanh tiếp cận hai đạo thân ảnh màu vàng từ trên trời giáng xuống, nhưng mà hào quang năng lượng trên người hắn phóng xuất ra cũng không còn mạnh như trước nữa. Cảm giác nhẹ nhõm trong nháy mắt thân ảnh màu vàng xuất hiện biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại sự ngưng trọng. Khí tức năng lượng nhàn nhạt không ngừng tăng lên, mỗi một lần tăng lên đều làm cho mỗi một người có một cảm giác hoàn toàn mới. Giờ khắc này, thần sắc cảm giác Ngưu Ma Vương hoàn toàn biến thành ngưng trọng. Mặc dù trên chiến trường còn có trăm vạn tính mạng tồn tại, nhưng mà giờ khắc này trong mắt của hắn chỉ còn hai đạo thân ảnh kim sắc.
Thời gian dần qua, hai đạo thân ảnh kim sắc càng ngày càng gần, tướng mạo cùng thân hình của hai thân ảnh này khiến họ hoàn toàn rung động.
Tề Nhạc một thân trường bào trắng noãn giả cổ, mái tóc dài màu bạc đã khôi phục thành màu đen, hai mắt như là hắc bảo thạch lóe ra thần sắc áy náy. Nhìn hết thảy những gì phát sinh trên mặt đất, giờ khắc này trong ánh mắt của hắn toát ra thần sắc thương cảm. Tề Nhạc tựa hồ thay đổi, là cải biến về khí chất. Hắn lúc này tựa như Ngưu Ma Vương đã trở thành hạch tâm của thiên địa khiến cho áp chế khống chế toàn cục của Ngưu Ma Vương triệt để biến mất.
Nhưng mà, mọi người kinh ngạc mà không phải là Tề Nhạc xuất hiện, mà là một đạo thân ảnh khác bên cạnh hắn. Bóng người kia mọi người quá quen thuộc, trừ mấy vị Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần gia nhập lúc sau thì không biếy, những chiến sĩ Sinh Tiếu cũng biết bóng người kia có ý nghĩa trọng đại như thế nào.
Váy dài màu vàng tô đậm kiều nhan tuyệt sắc của nàng, nhưng mà váy dài huyễn không chút nào không ảnh hưởng khí tức thanh nhã tản ra trên người nàng. Dung mạo động lòng người, dáng người hoàn mỹ. Đúng vậy! Là nàng... Chính là nữ nhân vì Tề Nhạc mà hy sinh tánh mạng của mình, cũng nghịch lân trong lòng của Tề Nhạc một mực thống khổ nhất. Văn Đình, đúng là Văn Đình đã chết, giờ này nàng phiêu phù ở bên cạnh Tề Nhạc nắm bàn tay to lớn của hắn, trong mắt tràn đầy quang mang nhu hòa.
Ngưu Ma Vương cũng không có đi quản Quân Đoàn Nhiên Thiêu địa ngục đang bị uy áp cường đại của Tề Nhạc mà không cách nào di động, hắn nhìn Tề Nhạc, lúc này trong mắt của hắn hoàn toàn biến thành kinh nghi bất định, hắn thật sự khó mà tin được ở trong thời gian ngắn như thế, Tề Nhạc lại có thể đạt tới trình độ như vậy. Trong ý thức của hắn và kinh nghiệm tu luyện trước kia thì chuyện này tuyệt đối không có khả năng! Nhưng mà giờ khắc này Tề Nhạc khiến cho hắn cảm giác so với trước kia xác thực đã xảy ra biến hóa long trời lỡ đất. Đây mà còn là Tề Nhạc lúc trước sao? Khí tức trên người hắn phát tán ra đã cho thấy hắn xác thực đã trở thành siêu cấp cường giả có địa vị ngang với mình, áp đảo mọi cường giả bình thường.
- Ngươi rốt cục đã trở lại, ta còn tưởng rằng ngươi sợ mà không đến.
Ngưu Ma Vương thản nhiên nói.
Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:
- Lão Ngưu, ngươi cho là ta sẽ sợ chiến sao? Ngươi biết vì sao trước hôm nay, ta đối với ngươi đều không có địch ý quá sâu, thậm chí còn có mấy phần hảo cảm coi ngươi như bằng hữu mà đối đãi không?
Ngưu Ma Vương sửng sốt một chút, nói:
- Là bởi vì ta đã giúp ngươi? Ngươi không cần phải nghĩ như vậy, ta lúc đầu giúp ngươi cũng là có mục đích khác.
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Không, không phải bởi vì ngươi lúc trước đã từng đã giúp ta. Ta sở dĩ đối với ngươi không địch ý quá sâu là bởi vì ngươi tuy rằng là địch nhân của ta nhưng chưa từng tổn thương bằng hữu cùng người thân của ta. Trong truyền thuyết Long có nghịch lân, sờ váo ẽ nổi giận. Mà nghịch lân của ta là đồng bọn của ta, ta đã về trễ khiến cho ngươi tổn thương họ. Vì thế, ta và ngươi từ giờ trở đi chỉ là địch nhân không còn quan hệ khác nữa.
Cho tới nay từ lúc Ngưu Ma Vương trở thành sử lệnh của Tề Nhạc, giữa hai người thủy chung có một loại quan hệ vi diệu, là địch mà như bằng hữu luôn tồn tại trong lòng cả hai người. Mặc dù là lợi dụng lẫn nhau nhưng mà đám người trong mơ hồ đều có chút khâm phục đối phương. Ngưu Ma Vương khâm phục tốc độ tăng lên thực lực của Tề Nhạc, mà Tề Nhạc cũng khâm phục sự cường đại của lão Ngưu. Nhưng mà ngày hôm nay khi hai người tiến hành quyết đấu thì quan hệ vi diệu đó rốt cục bị triệt để chặt đứt.
Ngưu Ma Vương nhìn Tề Nhạc, có chút nhíu nhíu mày, sau đó lại nhì Văn Đình bên cạnh:
- Xem ra, ngươi thật là có kỳ ngộ gì rồi. Tiềm thức của ta thức thủy chung nói cho ta biết ngươi là địch nhân lớn nhất trong đời ta. Xác thực đúng lànhư thế. Ngươi cũng không cần nói thêm cái gì, có câu thắng làm vua, thua làm giặc. Ngươi có thể thắng ta, ngươi chính là chúa tể của cái thế giới này, bằng không mà nói Địa Cầu vĩnh viễn trở thành lãnh địa của ta. Hãy cho ta thấy trong thời gian ngắn ngủi như thế, ngươi đến tột cùng đã nhận được những thứ gì.
Tề Nhạc gật nhẹ đầu, buông tay của Văn Đình ra rồi nói:
- Đây là chiến đấu giữa ngươi cùng ta, ngươi yên tâm, ta sẽ cùng ngươi 1 vs 1 đến một khắc cuối cùng, ta và ngươi chỉ có một người có thể đặt chân trên mặt đất ở địa cầu. Như vậy có lẽ là cách duy nhất giải quyết vấn đề giữa chúng ta.
Văn Đình nhìn thật sâu Tề Nhạc, nàng có vài phần lo lắng, nhưng mà khi nàng chứng kiến vẻ kiên định và chấp nhất trong mắt của Tề Nhạc thì cũng không có nhiều lời. Thân thể mềm mại phiêu nhiên hóa thành một đạo lưu quang, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt chiến sĩ Sinh Tiếu.
Năng lượng nhu hòa trong cơ thể của Văn Đình phóng xuất ra cho mỗi một vị chiến sĩ Sinh Tiếu đều mang đến cảm giác quen thuộc cực kỳ. Đây không phải là khí tức năng lượng của Văn Đình mà là giống như đúc năng lượng ba động của Tề Nhạc. Ngay cả khí tức Tự Nhiên Chi Nguyên cũng hoàn toàn đồng dạng.
*****
Thân ảnh của Ngưu Ma Vương cùng Tề Nhạc cơ hồ trong cùng một lúc biến mất, tia chớp màu đen cùng tia chớp màu vàng đồng thời sáng lên. Sau một khắc đám người đã biến mất cuối chân trời. Bất luận là lão Ngưu hay là Tề Nhạc đều không hy vọng Địa Cầu bởi vì bọn họ mà hủy diệt, vì thế hai người không có khả năng chiến đấu ở chỗ này. Thân là cường giả thần cấp thì vũ trụ mênh mông vô cùng mới là chiến trường cuối cùng của là bọn hắn.
Năng lượng nhu hòa không ngừng từ trên người Văn Đình phóng xuất ra, khí tức năng lượng khổng lồ mà ôn hòa xâm nhập trong cơ thể mỗi một chiến sĩ Sinh Tiếu chiến sĩ Sinh Tiếu làm thân thể của bọn hắn thoải mái vô cùng. Phạm vi năng lượng ba động phóng thích càng lúc càng lớn, mà ngay cả quân đoàn Kim Sí Đại Bằng Điêu trong hố cát cũng được honà toàn bao phủ.
Năng lượng nhu hòa tràn ngập sinh cơ mang cho mỗi người cảm giác sảng khoái vô cùng, năng lượng trong không khí không hề bị chế ước dung hợp năng lượng thân thể của mỗi người. Năng lượng trong cơ thể tựa như thực vật trong mưa xuân nẩy mầm rất nhanh khôi phục lấy sinh cơ, mà năng lượng ba động trong cơ thể cũng trở nên càng ngày càng mãnh liệt. Thân thể đang bị thương lấy một tốc độ kinh người tu bổ. Mà hết thảy tất cả cũng chỉ có một người Văn Đình mang lại cho mọi người đấy.
- Văn Đình!
Như Nguyệt tiến tới bên cạnh Văn Đình kích động kéo hai tay của nàng, nhìn dung nhan của Văn Đình không có gì khác trước, đôi mắt của Như Nguyệt ẩm ướt, nàng nghẹn ngào nói:
- Cảm ơn em!
Văn Đình mỉm cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nàng đương nhiên biết rõ Như Nguyệt vì sao lại cám ơn mình, nàng khẽ nói:
- Nếu như lúc ấy đổi lại là chị thì chị cũng sẽ làm như thế.
Mục quang của Như Nguyệt rơi vào Vũ Mâu trong ngực Tuyết Nữ, Như Nguyệt có chút chần chờ nói:
- Nàng...
Văn Đình không đợi Như Nguyệt nói xong đã đưa tay ấn lên trán của Vũ Mâu, bạch sắc quang mang nhu hòa trong khoảnh khắc bao trùm thân thể của Vũ Mâu khiến cho sinh cơ của nàng một lần nữa tụ lại.
- Tuy rằng chúng ta trở về muộn một chút nhưng mà hết thảy những gì đã phát sinh đều được chúng ta nhìn thấy. Sau khi lợi dụng Côn Lôn Kính xuyên việt lúc sau. Tề Nhạc bởi vì nóng lòng biết rõ tình huống của bên này mà cường hành mở ra Thông Thiên Nhãn. Quá khứ đều đã qua, Vũ Mâu tuy rằng sẽ không chết đi, nhưng mà, nàng cũng đã mất đi toàn bộ năng lực của chính mình. Viêm Hoàng chúng ta luôn luôn là dân tộc biết tha thứ không phải sao? Huống chi, nàng đã vì những chuyện chính mình làm mà đền bù tổn thất. Kỳ thật trừng phạt lớn nhất đối với nàng là vĩnh viễn không bao giờ được sống cùng Tề Nhạc. Em thay Tề Nhạc làm chỉ, tha thứ cho nàng và Hy Lạp Thủ Hộ Giả của nàng. Có lẽ, đây là kết cục tốt nhất. Mùa đông sắp đi qua, mùa xuân sắp tới. Chúng ta cần gì phải cho mùa xuân lại tăng thêm hàn ý? Lĩnh ngộ của Tề Nhạc là lòng người, có lẽ đối với hắn thì xóa đi tất cả những gì trong nội tâm mới là tốt nhất. Đúng không?
Vừa nói, Văn Đình nhoẻn miệng cười, mọi người hoàn toàn bị nụ cười của nàng ảnh hưởng, chiến sĩ Sinh Tiếu tự bò lên từ nơi đã ngã xuống vây chung quanh Văn Đình. Ánh mắt đám người nhìn Văn Đình có khâm phục, có tôn kính, mà thêm nữa là nghi vấn. Mọi người thật sự không rõ, Văn Đình đã chết đi tại sao lại sống sờ sờ ở chỗ này.
Văn Đình mỉm cười, nói:
- Ta biết rõ trong lòng mọi người tràn đầy nghi vấn, chờ ta giải quyết mọi chuyện ở đây rồi sẽ nói chuyện với mọi người. Trước đơn giản nói cho các ngươi biết một câu. Linh hồn của ta mặc dù là của chính mình nhưng thân thể lúc này là của Tề Nhạc hoặc là nói ta là linh hồn khống chế một Tề Nhạc khác.
Nói xong câu này mọi người không hiểu nổi nữa, thân thể mềm mại của Văn Đình đã phiêu nhiên bay lên lên. Mà lúc này, uy áp cực lớn trước đó Tề Nhạc mang đến sa mạc Takla Makan cũng đã hoàn toàn biến mất.
Địa ngục sinh vật đương nhiên là không biết sợ hãi, tuy rằng hết thảy những gì phát sinh trước đó là cho dục vọng chiến đấu của họ thấp xuống nhiều, nhưng mắt nhìn địch nhân từ trên mặt đất đứng lên, đám người vừa mới khôi phục năng lực hành động lập tức không chùn bước đánh tới. Hủy diệt tất cả địch nhân, luôn luôn là đệ nhất tín điều của Quân Đoàn Nhiên Thiêu.
Mắt nhìn địch nhân đánh tới, chiến sĩ Sinh Tiếu đều đã làm tốt chuẩn bị ứng đối. Mỗi người đều ngưng tụ năng lượng của mình, chuẩn bị thừa nhận cuồng phong bạo vũ địch nhân mang đến. Mà đúng lúc này một màn kỳ dị lại xuất hiện.
Bầu trời lần nữa sáng lên, quang mang màu vàng thậm chí chói mắt hơn thái dương phiêu phù ở trước mặt Văn Đình giữa không trung, nàng thay thế địa vị của Tề Nhạc cùng lão Ngưu trước đó, trở thành hạch tâm của không gian. Nàng đã nhận lấy rất nhiều thống khổ, mà lúc này, sau khi phục sinh thu được một số đồ vật.. Đúng là câu nói kia, không trải qua mưa gió, như thế nào gặp cầu vồng. Hiện tại Văn Đình là một con người hoàn toàn mới hoặc là nói một cường giả hoàn toàn mới.
Không có như vậy giống Ngưu Ma Vương cùng Tề Nhạc nhưng mà trong tay Văn Đình lại nhiều hơn một vật, nhìn bề ngoài rất giống một cái hũ nhỏ. Nói là hũ nhưng mà nó có hơi giống cái chai, mà hào quang thì là do nó phát ra.
Tay trái của Văn Đình nâng lên, miết vào thân hũ, kim sắc quang mang khiến nàng nhìn bề ngoài đã cùng hũ hoàn toàn tan ra làm một thể. Không có chú ngữ tối nghĩa nào, bờ môi ngọt ngào động lòng người chỉ thốt ra một chữ:
- Thu!!!
Quang ảnh màu vàng lập tức mở ra, tựa như thiên hà trút từ trên trời xuống, kim sắc quang mang khổng lồ sinh ra một đạo hấp lực khổng lồ không cách nào chống cự, mà giờ khắc này, năng lượng ba động cực lớn được sinh ra.
Mạt Nhật Chiến Sĩ cùng Tứ Dực Hắc Tương vừa mới vọt tới trước mặt chiến sĩ Sinh Tiếu đã bị kim quang mảng lớn sợ ngây người, mà sau một khắc từng mảng lớn Mạt Nhật Chiến Sĩ cùng Tứ Dực Hắc Tương đã bay lên trời. Giữa không trung thân thể của bọn hắn đang không ngừng thu nhỏ lại, mà cuối cùng thì biến mất trong cãi hũ nhỏ nhìn không có gì thu hút.
Phạm vi bao phủ của năng lượng màu vàng càng lúc càng lớn, mà khí tức của năng lượng cường đại làm cho chiến sĩ Sinh Tiếu bọn họ cũng không dám sảo động. Mắt nhìn mảng lớn địch nhân ở trước mặt mình không ngừng biến mất, trong lòng của họ không khỏi siết chặt. Đây là năng lực gì? Thực lực anh Mạt Nhật Chiến Sĩ cùng Tứ Dực Hắc Tương thông qua chiến đấu trước đó đã làm họ vô cùng tinh tường, đối mặt cái bình nhỏ này không ngờ lại không có một chút chống cự. Văn Đình còn như thế, vậy Tề Nhạc sẽ cường đại tới trình độ nào? Bởi vì Tề Nhạc cùng Ngưu Ma Vương đồng thời biến mất mà sinh ra lo lắng, lúc này trong lòng mọi người dần dần yên tâm hơn rồi.
Khí tức năng lượng nhàn nhạt hoàn toàn phóng thích ra, còn lại 30 vạn Tứ Dực Hắc Tương cùng Mạt Nhật Chiến Sĩ ở trong không đến phút hoàn toàn bị thu hút vào trong cái hũ này, không còn thấy gì nữa.
*****
Ads Xa xa, Lãnh nhi thống lĩnh hai trăm vạn Quân Đoàn Nhiên Thiêu đã hoàn toàn ngốc trệ. Trước đó những gì phát sinh đã mang tới cho nàng quá nhiều rung động. Giờ khắc này, nàng rốt cục minh bạch địa ngục muốn xâm lấn Địa Cầu, căn bản chính là tự cao tự đại, thực lực trên địa cầu vốn có không phải là đám người có thể xúc phạm.
Năng lượng khổng lồ đang không ngừng chấn động tăng lên, miệng hũ trong tay Văn Đình cũng đã chuyển đổi một cái phương hướng.
- Không!!!
Lãnh nhi buồn bã kêu to lao về phía Văn Đình, mà trên mặt đất thân thể cực lớn có mười hai cánh chim giữa không trung không ngừng thu nhỏ lại rồi biến mất, đồng dạng con dân của hắn, Đại Ma Vương cũng bị hút vào trong cái hũ nhỏ.
Một mảnh quang mang màu vàng đem Lãnh nhi ngăn cản tại bên ngoài, ánh mắt nhu hòa của Văn Đình nhìn Lãnh nhi, nói:
- Lãnh nhi tiểu thư, chẳng lẽ cô còn chưa nhìn ra sao? Hết thảy đã xong rồi.
Cảm thụ được năng lượng hào quang trước mặt, Lãnh nhi biết rõ đừng nói là chính mình, coi như là phụ thân ở trạng thái toàn thịnh cũng chưa chắc có thể xông qua, nhưng mà phụ thân bị bắt đi, nàng làm sao có thể giữ được bình tĩnh?
Chậm rãi ở giữa không trung quỳ rạp xuống đất, Lãnh nhi buồn bã cầu khẩn:
- Van cầu cô, buông tha cha tôi. Cô có thể bắt đi Tứ Dực Hắc Tương cùng Mạt Nhật Chiến Sĩ, nhưng xin hãy tha cho cha tôi, Hắn vừa rồi đã bị Giáo hoàng Martti tự bạo mà bị trọng thương, vĩnh viễn cũng không thể khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Hắn hiện tại chẳng qua là một bình thường bình thường của địa ngục thôi. Cầu xin cô, hãy bỏ qua hắn a. Bất luận cô muốn tôi làm gì, tôi cũng đồng ý.
Đôi mi thanh tú của hơi nhíu lại, nàng nói:
- Không phải tôi không muốn tha cho hắn mà là trên tay hắn đã dính quá nhiều máu nhân loại, nếu như cứ buông tha thì làm sao tôi ăn nói với Tề Nhạc.
Tề Nhạc. Vừa nghe đến cái tên này, hai mắt Lãnh nhi lập tức sáng lên, nàng nói một cách dồn dập:
- Tề Nhạc, tôi sẽ đi khẩn cầu Tề Nhạc, van cầu cô buông tha cha tôi được không? Tề Nhạc nhất định sẽ đáp ứng. Coi như là nể mặt tôi không hãm hại nhân loại ở Tây Phương mà bỏ qua cho hắn.
Văn Đình thở dài một tiếng, nói:
- Lãnh nhi tiểu thư, được rồi. Lần này địa ngục của cô hàng lâm nhân gian, cho thế giới loài người gặp tai nạn mang tính hủy diệt. Trên đường trở về, tôi cùng Tề Nhạc đã thương lượng qua. Tề Nhạc nói cường giả phía cô đều phải bị thu vào bên trong Luyện Yêu hũ chỉ có người bị rửa sạch hoàn toàn khí tức tà ác mới có thể còn sống từ trong Luyện Yêu hũ đi ra. Đây là một quá trình tẩy lễ đối với bọn họ, Chúng tôi cũng không muốn chém tận giết tuyệt, vì thế, tôi để lại Quân Đoàn Nhiên Thiêu cho cô. Phụ thân của cô tuy rằng đã bị tôi bắt đi, nhưng mà địa ngục các cô vẫn còn hy vọng, với tư cách là một trong những vị diện đi tới Địa Cầu, cô có thể mang theo các tộc nhân của cô trở về. Hiện tại tôi không quyết định được vận mệnh của ma vương, cô hãy cùng tộc nhân của cô trở về trước đi. Sau khi chấm dứt uy hiếp của cửu tinh liên châu, cô hãy quay lại đây tìm Tề Nhạc. Chỉ cần hắn đồng ý, buông tha ma vương, cũng không phải là không được.
Lãnh nhi tràn ngập bất đắc dĩ nhìn Văn Đình, nghe xong câu nói sau cùng của nàng thì trong nội tâm Lãnh nhi một lần nữa bốc cháy lên hy vọng, nàng vội vàng dùng sức gật nhẹ đầu nói:
- Được! Chúng ta bây giờ trở về từ thồn đạo phương tây. Nhưng mà trong đoạn thời gian này xin cô ngàn vạn không nên thương tổn phụ thân của tôi! Cầu xin cô!
Văn Đình gật nhẹ đầu, nói:
- Điểm ấy cô có thể yên tâm. Bất quá, các cô cũng không cần từ phương tây đi trở về. Từ nơi này cũng có thể làm được.
Vừa nói Văn Đình chuyển Luyện Yêu hũ sang tay trái, tay phải nâng lên gằn từng chữ quát to:
- Kỳ -- lân -- tí -- hiện -- phá -- thương -- khung --
Khí tức năng lượng màu ngà sữa ngưng tụ trên người nàng thành một mảnh ánh sáng mãnh liệt, một thanh đao khổng lồ dài đến trăm mét xuất hiện, theo nắm tay phải của Văn Đình huy động, giữa không trung, một cái cửa bị cắt ra. Ánh mắt màu xanh biếc lăng không mà ra buộc lấy cánh cửa này tạo nên một mảnh quang mang xanh biếc. Nhìn bề ngoài năng lượng vô cùng tận khiến cho khí tức chung quanh lập tức trở nên quái dị vài phần.
Trên mặt đất Tuyết Nữ kinh ngạc phát hiện, ở bên trong cánh cửa này còn bao hàm khí tức của Côn Lôn Kính. Đúng vậy, chỉ có Văn Đình mới từng đi theo Tề Nhạc tới địa ngục, dựa theo năng lượng kế thừa trên người Tề Nhạc, nàng hoàn toàn có thể phát huy ra lực lượng của Côn Lôn Kính song song xuyên việt vị diện, đó là một trong những năng lực cường đại của Côn Lôn Kính.
Văn Đình nói:
- Cánh cửa này có thể duy trì thời gian tầm một ngày. Trong vòng một ngày, nếu như cô không thể trở lại thì chỉ sợ sẽ vĩnh viễn không cách nào trở lại địa cầu nữa. Thông đạo vị diện kia của cô tới địa cầu sẽ bị chúng tôi phong bế, khiến cho địa ngục vĩnh viễn ngăn cách ngăn cách cùng cái thế giới này.
Lãnh nhi có chút mờ mịt gật nhẹ đầu, không dám trì hoãn, lúc này nàng đã trở thành quan chỉ huy cao nhất của Quân Đoàn Nhiên Thiêu địa ngục, dẫn theo Quân Đoàn Nhiên Thiêu còn lại dùng tốc độ nhanh nhất đi vào trong đại môn. Nhìn Lãnh nhi tại đó chỉ huy thuộc hạ của nàng, trên gương mặt xinh đẹp của Văn Đình không khỏi toát ra một nụ cười nhàn nhạt, trong lòng thầm nghĩ: Nha đầu ngốc ah, cô bị lừa rồi. Tề Nhạc vốn là không có ý định giết chết ma vương. Dù sao Quân Đoàn Nhiên Thiêu các cô tuy rằng làm bậy rất nhiều, đều là ở Tây Phương, mà không phải tại Đông Phương. Suy yếu thế lực quốc gia phương tây đối với Đông Phương tại chúng ta mà nói là chuyện tốt. Sinh trưởng tại tà ác trận doanh cô có thể không bị nhiễm bùn. Tuy rằng Tề Nhạc không quá muốn mở rộng số lượng bạn gái, nhưng mà hắn như bây giờ nếu như không nhiều hơn mấy tỷ muội thì... sau này chúng ta phải ứng phó làm sao? Vì thế ta liền thay Tề Nhạc làm chủ rồi, Tề Nhạc, anh sẽ không trách emchứ? Nghĩ tới đây, trên mặt Văn Đình không khỏi cười thật ngọt ngào.
Ngoài không gian, hiện tượng thiên văn cửu tinh liên châu nhìn bề ngoài rất quái dị, nhưng không phải không thừa nhận, tất cả hành tinh đều chuyển động trên một đường thẳng vô cùng đồ sộ.
Tề Nhạc đối diện với Ngưu Ma Vương, ai cũng không có ý định động thủ trước, chỉ trầm ổn nhìn đối phương.
Đột nhiên, Ngưu Ma Vương phảng phất cảm nhận được cái gì, sắc mặt đại biến:
- Luyện Yêu hũ, dĩ nhiên là năng lượng của Luyện Yêu hũ. Điều đó không có khả năng, nó đã phá vỡ cân đối của thần khí.
Lúc này ánh mắt hắn nhìn Tề Nhạc đã hoàn toàn biến thành kinh hãi.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Không có gì không có khả năng, ngay cả Văn Đình đã chết đều có thể ta còn có thể giúp nàng phục sinh thì làm sao lại không có khả năng? Lão Ngưu, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không dùng thêm một kiện thần khí nào đối phó với ngươi. Xuất phát từ tôn kính ngươi, quyết chiến hôm nay là tuyệt đối công bình.
← Ch. 355 | Ch. 357 → |