Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 358

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 358: Va chạm cuối cùng
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ads Búa luôn luôn là vũ khí đại biểu cho lực lượng, mà kiếm tuy rằng sắc bén, càng nhiều hơn là kỹ xảo, dùng sở trường tấn công sở đoản là chỗ thông minh của Ngưu Ma Vương.

Xác thực, Tề Nhạc không có cách nào không chọn va chạm chính diện với công kích của Ngưu Ma Vương, hắn tuyệt không thể để cho Địa Cầu bị công kích của Ngưu Ma Vương làm tổn thương. Vì thế Hiên Viên Kiếm thi triển ra cũng là một trong chung cực Áo Nghĩa. Lúc trước hắn nương tựa theo một thức này cải biến quỹ đạo của tiểu hành tinh cứu Địa Cầu.

Đấu Chuyển Tinh Di đối mặt phá tinh. Kết quả xuất hiện trong nháy mắt.

Quang ảnh Bàn Cổ Phủ cực lớn trên không trung bị kim quang trước mặt đánh bay, khí tức năng lượng khổng lồ lập tức chém tới không trung hư vô rất xa rồi tiêu tán. Mà giờ khắc này Tề Nhạc cùng Ngưu Ma Vương cũng đã cận thân, đây là lần thứ nhất hai người cận thân sau khi bắt đầu chiến đấu.

Mặt đối mặt, hai người có chiều cao tương đối bằng nhau, cơ hồ là có thể nghe hô hấp. Trong lòng Tề Nhạc báo động bởi vì hắn từ trong mắt của Ngưu Ma Vương thấy được một tia càng thêm sợ hãi. Lòng mang sợ hãi càng sâu càng sâu thì uy lực càng lớn.

Năng lượng của Bàn Cổ Phủ trên không trung tuy rằng biến mất, nhưng mà trong tay trong tay Ngưu Ma Vương lại đột nhiên rút nhỏ mấy lần, biến thành Bàn Cổ Phủ chỉ dài có một thước, quay tít một vòng trong tay hắn, sau một khắc chém về phía ngực Tề Nhạc.

Ngưu Ma Vương hiển nhiên là xếp đặt vô cùng tốt, nhưng phản ứng của Tề Nhạc cũng không chậm. Ngũ thải quang mang lập tức lưu chuyển, trong tích tắc thân thể của hắn đã trở nên hư ảo. Tuy rằng công kích của Bàn Cổ Phủ cực kỳ cường hãn, nhưng phản ứng của Tề Nhạc thật sự quá là nhanh. Bàn Cổ Phủ căn bản không có đánh trúng thực thể của hắn, sau khi xuyên qua hư ảnh liền chém vào hư không.

Mà lúc này, tay phải của Tề Nhạc còn dùng Hiên Viên Kiếm làm ra thủ thế Đấu Chuyển Tinh Di. Trong khoảng thời gian ngắn không cách nào thu hồi, nhưng mà điều này cũng không có ảnh hưởng đến công kích của hắn, tay trái nắm lại oanh kích vào ngực của Ngưu Ma Vương.

Thực lực của Ngưu Ma Vương cực kỳ cường hoành, tại thời khắc này triển lộ không thể nghi ngờ, bởi vì cận thân cùng bất tử lĩnh vực đột nhiên phát động. Hắn từ chủ động biến thành bị động, nhưng mà điều này cũng không có ảnh hưởng đến Ngưu Ma Vương, năng lực phản ứng đầy đủ mà kinh nghiệm thực chiến làm hắn lập tức làm ra phản ứng, hồng sắc quang mang cùng loại với bất tử lĩnh vực lặng yên xuất hiện trên người hắn khiến cho cảm giác của Tề Nhạc oanh kích trong sự ngất ngư. Ngay sau đó một đạo bạch sắc quang mang bành trướng mang theo lực phản chấn rất mạnh oanh kích. Thân thể hai người lần nữa tách ra, lực đánh vào cực lớn khiến cho thân thể của bọn hắn đều đã nhận lấy áp lực cực lớn.

Lúc này đây va chạm đã hoàn toàn thăng cấp, không chỉ là lực công kích của Hiên Viên Kiếm cùng Bàn Cổ Phủ bày ra đến trình độ mạnh nhất. Đồng thời đám người cũng phân biệt đã phát động ra một kiện thần khí khác, Không Động Ấn là bất tử lĩnh vực bảo trụ Tề Nhạc trong tập kích của Ngưu Ma Vương không bị tổn thương, mà Hạo Thiên tháp cũng ngăn cản phản kích của Tề Nhạc.

Cơ hồ đồng thời phun ra một ngụm máu tươi. Bất luận cái gì phòng ngự cũng không phải tuyệt đối một trăm phần trăm. Cho dù là bất tử lĩnh vực cũng là như thế, Bàn Cổ Phủ sắc bén bực nào? Tuy rằng phản ứng của Tề Nhạc đủ nhanh, nhưng mà khí bá đạo sắc bén bên trên Bàn Cổ Phủ không phải là bất tử lĩnh vực có thể hoàn toàn loại bỏ. Dù sao xét phẩm cấp thì Bàn Cổ Phủ vượt qua Không Động Ấn. Mà Ngưu Ma Vương cũng đồng dạng không dễ chịu. Thân thể Tề Nhạc chính là Hiên Viên Kiếm, tuy rằng đại bộ phận năng lượng dùng vào Đấu Chuyển Tinh Di nhưng mà uy lực quyền trái của hắn tuyệt không nhỏ, có chứa đặc tính sử dụng của năng lượng nhân giả khiến cho Hạo Thiên tháp sinh ra một hồi thanh âm vù vù. Lúc này thân thể của Ngưu Ma Vương đã có chút cảm giác lung lay sắp đổ.

Ánh mắt hai người lần nữa ngưng tụ, đối mặt với đối thủ cường đại như thế, hai người đều không dám đi khôi phục thương thế. Khoảng cách vạn mét đối với bọn hắn thì chỉ trong cái chớp mắt. Cả hai đang một mực nhìn chăm chú đối thủ cùng đợi thời cơ xuất thủ tốt nhất.

Bàn Cổ Phủ cử động, sự sợ hãi của Ngưu Ma Vương càng thêm mãnh liệt.

Hiên Viên Kiếm cũng cử động, ánh mắt của Tề Nhạc cũng trở nên càng thêm bình tĩnh.

Khí tức năng lượng khổng lồ trong nháy mắt tăng lên tới đỉnh, lại một lần nữa đã bắt đầu va chạm.

Lúc này đây, không còn là năng lượng điên cuồng oanh kích nhưng mà cận chiến lại càng thêm nguy hiểm.

Dưới điều kiện năng lượng ngang nhau ai thi triển công kích năng lượng trước thì tự nhiên sẽ chịu thiệt một ít, vì thế cả hai người lựa chọn cận thân. Chỉ có cận thân mới có thể phát huy ra đặc tính công kích lớn nhất của Bàn Cổ Phủ cùng Hiên Viên Kiếm, cũng mới có thể bảo chứng một kiện thần khí khác của đối phương không cách nào ngăn cản công kích của mình, kỹ xảo chiến đấu tại thời khắc này bày ra không bỏ sót.

Hiên Viên Kiếm huyễn hóa ra vô số quang điểm màu vàng va chạm màn sáng màu ngà sữa Bàn Cổ Phủ sinh ra, mỗi một tiếng va chạm thanh thúy nghe trên địa cầu cũng như những tiếng chuông buổi sáng ở cổ mộ, năng lượng ba động đang không ngừng lan tràn.

Hiên Viên Kiếm của Tề Nhạc chỉ về phía trước, mười đạo bóng kiếm phân biệt đánh úp về phía thân thể của Ngưu Ma Vương, Bàn Cổ Phủ trong tay Ngưu Ma Vương linh xảo huy động lên, ba tấm màn sáng hoàn toàn ngăn lại công kích của Tề Nhạc. Lúc này chiến đấu tuy rằng đã tiến vào trạng thái gay cấn nhưng mà hai người vẫn có điều giữ lại, bởi vì bất luận là Ngưu Ma Vương hay là Tề Nhạc cũng biết một khi phát động công kích toàn lực cuối cùng vậy thì không có bất kỳ khoan nhượng gì, mà khi đó chính là thời điểm quyết định sinh tử. Vì thế, đám người nhất định phải tìm được tốt nhất tốt nhất đối phương đối phương, chỉ có như vậy, mới có thể phát huy ra uy lực công kích chung cực của chính mình...

Từng tiếng nổ vang không ngừng sinh ra, bạch sắc quang vụ chung quanh thân thể Ngưu Ma Vương trở nên càng ngày càng rõ ràng, mà năng lượng trên người Tề Nhạc sau khi chuyển thành màu trắng cũng trở nên càng thêm yếu ớt và rõ ràng hiển lộ ra bản thể của hắn. Tiếp tục chiến đấu, tính ổn định của năng lượng Tề Nhạc không bằng lão Ngưu đã dần dần hiển hiện ra. Năng lượng của hắn tuy rằng khổng lồ, nhưng trình độ dày đặc lại không như lão Ngưu, cũng bởi vì những năng lượng này vô cùng khổng lồ, mà thời gian Tề Nhạc nắm giữ lại không dài, đương nhiên khả năng ứng dụng sẽ chênh lệch thêm vài phần. Bởi vậy dù cho cường độ năng lượng của hắn phía trên lão Ngưu nhưng không có chiếm được bất luận tiện nghi gì, ngược lại bởi vì chiến đấu tiếp tục mà năng lượng tiêu hao đại lượng khiến chênh lệch của năng lượng Tề Nhạc hiện tại cùng lão Ngưu càng ngày càng gần.

Ánh mắt sợ hãi của Lão Ngưu không ngừng lóe ra nhìn không ra vui mừng, nhưng mà phạm vi công kích của hắn lại trở nên càng ngày càng nhỏ, nhưng mỗi một cái đều tràn đầy lực phá hoại bức bách Tề Nhạc không thể không toàn lực thi triển công kích. Như vậy thì có thể tiêu hao càng lớn mà bản thân của Tề Nhạc.

*****

Năng lượng của xác thực bá đạo, mà Hiên Viên Kiếm so với Bàn Cổ Phủ thất thức cũng không thể chiếm được tiện nghi quá lớn. Chiến đấu chiến đấu của hai người đã phát huy đến trình độ cực hạn, giữa không trung có khả năng nhìn thấy chính là hai cái quang đoàn không ngừng đụng vào nhau. Hạo Thiên tháp cùng Không Động Ấn phóng thích ra quang mang mãnh liệt, tiếp xúc khoảng cách gần khiến cho thân thể của hai người trở thành vũ khí hữu lực nhất.

Một trận chiến này, chỉ có thể dùng mấy từ thiên hôn địa ám để hình dung.

- Tề Nhạc, nhận thua đi. Hiện tại lựa chọn cùng ta hợp tác còn kịp. Đây là cơ hội cuối cùng của ngươi.

Ngưu Ma Vương liên tiếp mười búa, bức bách Tề Nhạc có chút không thở nổi, thanh âm run rẩy hướng Tề Nhạc nói.

Tề Nhạc lúc này đã bị lão Ngưu áp chế tại hạ phong, năng lượng ba động trên người hắn đã trở nên càng ngày càng không ổn định. Mà ngay cả ánh mắt bình tĩnh cũng bắt đầu xuất hiện chấn động cho thấy Nhân Giả Chi Tâm không ổn định.

Tề Nhạc trả lời lão Ngưu bằng một cái hừ lạnh, công kích giống như cuồng phong bạo vũ đánh tới. Va chạm của hai người vẫn tiếp tục, mà trên người bọn họ cũng bắt đầu xuất hiện từng đạo vết thương. Năng lượng trong cơ thể không ngừng yếu bớt, ngược lại làm ý chí chiến đấu trong lòng làm bọn hắn trở nên càng ngày càng mãnh liệt, khí tức năng lượng khổng lồ mỗi một lần tăng lên đều làm bọn hắn càng thêm tiếp cận đối quyết cuối cùng.

Hiên Viên Kiếm trong tay của Tề Nhạc chém ra một chữ, ngay sau đó thân thể bỗng nhiên nhanh lùi lại. Phía dưới dẫn dắt của khí cơ, lão Ngưu lần nữa thi triển ra phá tinh Khai Thiên Thất Thức, lưỡi búa cực lớn trực tiếp đuổi theo thân thể của Tề Nhạc. Khí thế giảm sút, dưới dạng tình huống này Tề Nhạc rốt cục bị Ngưu Ma Vương đẩy vào tuyệt cảnh. Nhưng mà đúng lúc này Ngưu Ma Vương thấy được vẻ mỉm cười trong mắt của Tề Nhạc, trong lòng cả kinh, động tác trên tay cùng năng lượng phối hợp lập tức giảm bớt nửa phần. Mà thân thể của Tề Nhạc lại tại lúc này tiêu thất trong hư không.

Đối thủ trong tinh thần khóa chặt đột nhiên biến mất, nếu như thực lực cả hai sàn sàn nhau thì điều này hoàn toàn là điều không cách nào tưởng tượng được.

Năng lượng hao phí khi thi triển tinh tinh cực kỳ khổng lồ, sau khi dùng nó, cho dù với thực lực của Ngưu Ma Vương cũng không thể thu hồi công kích. Giờ khắc này, hắn chính thức cảm thấy sợ hãi. Mà bây giờ phương hướng phá tinh thi triển không phải là phương vị Địa Cầu.

Khí cơ khổng lồ trong khoảnh khắc khóa chặt lại từ phía sau lưng của Ngưu Ma Vương, ngay sau đó, năng lượng vô cùng sắc bén đã bao phủ toàn bộ không gian, ba âm tự lạnh như băng xuất hiện giữa không trung làm cho toàn thân toàn thân Ngưu Ma Vương phảng phất tiến nhập một thế giới lạnh như băng. Dù cho ban đầu ở Hàn Băng tuyền cũng không làm hắn rét lạnh như bây giờ.

- Tru Tiên Trận!

Quang mang màu vàng lập tức bao gồm toàn bộ không gian, kim quang khổng lồ từ sau cuốn tới. Chỉ trong một cái nháy mắt biến thành một cái kim sắc quang đoàn cự đại, vô số bóng kiếm màu vàng đan vào thành một khúc tử vong giữa không trung, trong khoảnh khắc cắn nuốt cả người của Ngưu Ma Vương.

Cho dù là Hạo Thiên tháp, đối mặt Thất Khước Chi Trận của Hiên Viên Kiếm làm trung tâm phát động cũng không cách nào ngăn cản. Hạo Thiên tháp màu trắng đã hiện ra bổn tướng, từng tiếng va chạm vù vù như là nó đang rên rĩ thống khổ. Năng lượng như là vòi rồng không ngừng cắt lấy thân thể của Ngưu Ma Vương, năng lượng khổng lồ chấn động lập tức tăng lên, trong chớp mắt năng lượng ba động bên trên Hạo Thiên tháp đã bị suy yếu đến điểm tới hạn. Mà lúc này, phá tinh của Ngưu Ma Vương vừa vặn hoàn thành, lực cũ vừa đi, lực mới nháy mắt sinh ra.

Phá!

Ngưu Ma Vương điên cuồng nổi giận gầm lên một tiếng, lúc này, hắn đã bất chấp sợ hãi của mình. Bàn Cổ Phủ điên cuồng xoay tròn vây quanh thân thể của hắn, màu trắng màu trắng cực lớn không ngừng va chạm bóng kiếm màu vàng bên trong Tru Tiên Trận. Mà lúc này Tề Nhạc lại phiêu phù ở một bên nhìn chăm chú lên tình cảnh trước mắt. Từng đạo quang mang màu vàng không ngừng từ trong cơ thể hắn của hắn phún dũng. Ngưu Ma Vương tiến vào trong trận khiến cho uy lực của Tru Tiên Trận trở nên càng ngày càng lớn mạnh.

Không có khả năng, đây tuyệt đối không có khả năng. Lúc này trong lòng lão Ngưu đã sinh ra cảm giác tuyệt vọng, hắn tuyệt không tin thực lực của Tề Nhạc có thể lập tức tăng lên trong tinh thần lực của mình giãy giụa đi ra ngoài. Trong chiến đấu siêu cấp cao thủ như bọn hắn, chỉ một cái sai lầm cũng đã chú định kết cục cuối cùng. Năng lượng bên trong Tru Tiên Trận trở nên càng ngày càng mãnh liệt, mà Bàn Cổ Phủ thậm chí không thể tạo ra nổi tác dụng phản kích, bởi vì vạn đạo kiếm hồn bên trong Tru Tiên Trận căn bản sẽ không cho Ngưu Ma Vương cơ hội ngưng tụ đầy đủ năng lượng. Đây mới là chỗ đáng sợ chính thức của Tru Tiên Trận. Nếu như Ngưu Ma Vương ở trạng thái bình thường thì hắn tuyệt đối sẽ không để cho Tru Tiên Trận của Tề Nhạc khóa chặt lại thân thể của mình. Hơn nữa Bàn Cổ Phủ cũng đồng dạng có thể thi triển ra năng lực cường hoành cùng loại lực, bất luận là Tru Tiên Trận hay là Bàn Cổ Phủ thi triển ra diệt ma huyễn đều là thủ đoạn công kích tối chung cực của hai kiện thần khí. Trong lúc va chạm lẫn nhau muốn chiếm được tiện nghi là rất khó khăn. Nhưng mà ngay tại đạt được thắng lợi Ngưu Ma Vương cho là mình sắp đạt được thắng lợi, tâm tình của hắn đã có chút ít buông lỏng, phá tinh chém tới khi hắn cho rằng dù cho Tề Nhạc không bị hủy diệt, cũng nhất định sẽ đã bị trọng thương. Dưới loại tình huống đó chỉ cần mình tái phát động một kích toàn lực, như vậy thắng bại sẽ quyết định. Nhưng mà hắn vạn lần không ngờ, tình huống lại sẽ biến thành như vậy. Tề Nhạc đột nhiên đi vòng phía sau hắn, đồng thời khi hắn thi triển phá tinh thong dong dùng Tru Tiên Trận khóa chặt thân thể của hắn lại, sát chiêu tuyệt cường bộc phát ra khiến Lão Ngưu tuyệt vọng, bởi vì hắn biết rõ, mình đã không có một chút cơ hội.

Phịch một tiếng, Hạo Thiên tháp hóa thành điểm điểm bạch quang biến mất không thấy gì nữa. Với tư cách một trong thập đại thần khí, đương nhiên sẽ không dễ dàng bị hủy diệt như vậy. Nhưng mà năng lượng hoàn toàn tiêu hao hầu như không còn, Hạo Thiên tháp cần một đoạn thời gian thật dài để khôi phục. Mà Hạo Thiên tháp đồng thời biến mất thì Bàn Cổ Phủ cũng rốt cục ngăn cản không nổi Tru Tiên Trận vô khổng bất nhập (chỗ nào cũng có). Công kích điên cuồng cứng rắn vô đối của pháp trận siêu cường đã từng giết chết thiên sứ thiên giới mang theo một chùm huyết vụ lúc này hoàn toàn bao phủ thân thể Ngưu Ma Vương ở bên trong.

Tiếng kêu thảm thiết thê lương từ trong Tru Tiên Trận vang lên, Tề Nhạc chậm rãi nhắm hai mắt lại, trên mặt toát ra một tia không đành lòng. Hắn cảm giác được rõ ràng, bên trong Tru Tiên Trận thân thể của Ngưu Ma Vương đã bị xoắn thành bột mịn.

Ngay tại thời điểm trong lòng Tề Nhạc yên lặng phúng điếu thì hắn mạnh mẽ mở ra cặp mắt của mình. Lúc này, bởi vì tánh mạng địch nhân kết thúc nên Tru Tiên Trận đã tự hành thu hồi.

*****

Tề Nhạc sở dĩ đột nhiên mở hai mắt ra là vì hắn cảm giác được rõ ràng, Bàn Cổ Phủ cùng Hạo Thiên tháp cũng không có bởi vì Ngưu Ma Vương chết đi mà biến mất.

Giữa không trung, trên vị trí lúc trước Ngưu Ma Vương bị Tru Tiên Trận giết chết có một viên bảo thạch lăng không phù phiếm tại đó, bảo thạch nhìn bề ngoài bày biện ra cửu thải hào quang, cả viên bảo thạch to cỡ nắm tay, nhưng mà nó phiêu phù ở chỗ đó, lại làm cho Tề Nhạc sinh ra một loại cảm giác kỳ dị. Khí tức sinh mệnh vô cùng khổng lồ thậm chí còn lớn hơn cả năng lượng tự nhiên chi nguyên của hắn.

- Thất Khước Chi Trận, phục sinh!

Âm thanh lạnh như băng của trở nên có chút già nua. Hào quang năng lượng khổng lồ lập tức phóng ra, một màn hào quang cự đại đẩy thân thể của Tề Nhạc đi ra, cho dù là sắc bén như Hiên Viên Kiếm tại thời khắc này cũng không cách nào xuyên thấu ngưng tụ cửu thải quang mang.

Thân ảnh khổng lồ của Ngưu Ma Vương xuất hiện giữa không trung, nhìn bề ngoài hắn có chút mệt mỏi, cũng có chút mờ mịt. Ngơ ngác đứng ở nơi đó, trong lòng bàn tay của hắn Bàn Cổ Phủ và Hạo Thiên tháp đã mất đi năng lượng.

Tề Nhạc hoảng sợ nhìn chuyện đang diễn ra trước mắt, vì chiến thắng Ngưu Ma Vương, hắn đã sớm lập kế hoạch, tại thời khắc quan trọng nhất mới triển lộ ra thực lực chân chính của chính mình, lại bộc phát ra Tru Tiên Trận, một lần hành động công thành. Nhưng mà Ngưu Ma Vương bị Tru Tiên Trận giết xong lại xuất hiện trước mặt mình. Phải biết Hiên Viên Kiếm không chỉ có cứng rắn vô đối, mà ngay cả linh hồn cũng không cách nào còn sống Tru Tiên Trận. Nhưng mà Ngưu Ma Vương lại sống sờ sờ xuất hiện trước mắt mình, cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Lúc này những gì Tề Nhạc nhìn thấy đã vượt qua phạm vi nhận thức của hắn, đại não không khỏi có chút trống rỗng.

Ngưu Ma Vương cũng không có thừa dịp Tề Nhạc ngốc trệ mà phát động công kích, hoặc là nói lúc này hắn ngốc trệ thậm chí còn nhiều hơn Tề Nhạc. Khủng Cụ Chi Tâm (lòng mang sợ hãi) không còn nữa, lúc này khóe miệng của hắn hiện ra một nụ cười khổ bất đắc dĩ. Vẻ tươi cười đắng chát này nhìn bề ngoài rất dễ dàng mang cho người ta có một loại cảm giác bi thương.

- Dĩ nhiên là như vậy, dĩ nhiên là như vậy?

Ngưu Ma Vương thì thào tự nhủ:

- Tại sao có như vậy? Chẳng lẽ, ta thật sự sai rồi hả? Chẳng lẽ ta mấy vạn năm chờ đợi, mấy vạn năm cố gắng là sai phương hướng sao?

Chỉ trong một phút, Ngưu Ma Vương tựa hồ trở nên già đi rất nhiều, hắn ngẩng đầu nhìn Tề Nhạc trước mặt, thần sắc trên mặt hắn đã trở nên tái nhợt.

Tề Nhạc cũng nhìn hắn, hai người cứ như vậy nhìn nhau. Đột nhiên Ngưu Ma Vương động, Bàn Cổ Phủ nắm trên hai tay rồi giơ lên cao. Năng lượng khổng lồ mang theo năng lượng ba động kiên quyết: Diệt ma huyễn chi Thất Sát trảm. Bàn Cổ Phủ giữa không trung phiêu nhiên mà ra, bảy cái hư ảnh Bàn Cổ Phủ cự đại ngưng kết sau lưng Ngưu Ma Vương, một chùm khí tức năng lượng khổng lồ phóng xuất ra bên trên bản thể của Bàn Cổ Phủ. Một tầng năng lượng như là hình dáng sương mù. Đúng là Diệt Ma Huyễn pháp trận uy lực ngang với Tru Tiên Trận.

Bất luận là một thức cuối cùng của Khai Thiên Thất Thức hay là một pháp cuối cùng của Hiên Viên Bát Pháp đều phải ở trong Thất Khước Chi Trận mới có thể thi triển ra. Mà trước mắt, Ngưu Ma Vương không hề báo trước sử dụng công kích mạnh nhất của Bàn Cổ Phủ có khả năng phát động. Theo Diệt Ma Huyễn xuất hiện, thân thể của Ngưu Ma Vương cũng dần dần trở nên mờ đi, nhìn bề ngoài khí tức năng lượng của bản thân hắn đã trở nên càng ngày càng mãnh liệt, năng lượng khổng lồ chấn động không ngừng lóe ra, mỗi một lần lập loè đều khiến cho không gian càng thêm hư vô, mà bảy cái hư ảnh Bàn Cổ Phủ cự đại trở nên càng ngày càng rõ ràng.

Cảm thụ được năng lượng khổng lồ trước mặt, sắc mặt của Tề Nhạc không khỏi trở nên có chút tái nhợt. Hắn vừa mới dùng Tru Tiên Trận, đối với năng lượng bản thân mình tiêu hao cực lớn. Mà Ngưu Ma Vương chẳng những sống lại, hơn nữa năng lượng lại cũng khôi phục đến đỉnh phong đỉnh phong đỉnh phong trước khi chiến đấu, mặc dù không có Hạo Thiên tháp nhưng giờ khắc này Ngưu Ma Vương phát ra tuyệt đối là một kích cường đại nhất tối chung Áo Nghĩa của Bàn Cổ Phủ.

Thở sâu, ánh mắt của Tề Nhạc đã sớm khôi phục bình tĩnh. Từ lúc chiến đấu bắt đầu đến bây giờ Nhân Giả Chi Tâm của hắn thủy chung không có biến mất. Hai tay giơ cao khỏi đầu cầm Hiên Viên Kiếm. Năng lượng trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, một tầng thần quang xuất hiện sau lưng Tề Nhạc, đây là một hư ảnh nhìn bề ngoài rất giống bản thể của Tề Nhạc. Hai mắt hắn nhắm lại, khí tức năng lượng toàn thân cao thấp của Tề Nhạc đột nhiên cường đại gấp đôi vừa rồi. Năng lượng ba động kịch liệt sinh ra từng vòng rung động đặc thù, Hiên Viên Kiếm trên tay hắn không ngừng phát ra từng tiếng vù vù, năng lượng chấn động tựa hồ hô hoán cái gì đó.

Đối mặt Diệt Ma Huyễn Thất Sát trảm hình thành trước đó, Tề Nhạc đột nhiên mở hai mắt ra, giờ khắc này trong mắt của hắn lập loè quang mang óng ánh. Hết thảy tựa hồ cũng đã quy về nhất thể, năng lượng của hắn lại khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Trong hai tay hắn nắm lấy năng lượng tăng lên tới một trình độ vô cùng khủng vố. Khí tức năng lượng nhàn nhạt lại làm cho người ta có một loại cảm giác cứng rắn vô cùng.

- Tru Tiên Trận chi tru diệt thiên địa.

Thanh âm bình tĩnh từ trong miệng của Tề Nhạc phát ra, vô số hư ảo kim sắc quang ảnh bắt đầu xoay tròn vây quanh thân thể của hắn, đúng là vạn đạo kiếm hồn của Tru Tiên Trận. Khi năng lượng khổng lồ của hắn thúc đẩy xuống, những kiếm hồn này đều phảng phất tràn đầy sinh mệnh khí tức không ngừng xoay tròn thân thể của Tề Nhạc. Mỗi một lần xoay tròn đều mang đến một loại cảm giác đặc thù, mỗi một chuôi kiếm hồn đều phảng phất biến thành thật thể. Giờ khắc này, mới thật sự là quyết chiến, năng lượng tối chung cực của Tề Nhạc cùng Ngưu Ma Vương quyết đấu.

Bảy đạo quang hoa màu ngà sữa bỗng nhiên bộc phát, đó là bảy đạo phá tinh ngưng kết mà thành công kích mạnh nhất, dưới sự kích thích của Diệt Ma Huyễn, phần tử năng lượng cũng sẽ bị nó làm cho tan vỡ.

Vạn đạo kim quang lập tức gom lại thành một, trường kiếm màu vàng cực lớn xuất hiện vị trí trước đó của Tề Nhạc. Dùng bản thể làm Hiên Viên Kiếm, lúc này Tề Nhạc đã hoàn toàn sáp nhập vào bên trong một kích cuối cùng mạnh nhất này. Dùng một chọi bảy, pháp thứ tám của Hiên Viên Bát Pháp chống lại thức thứ bảy của Khai Thiên Thất Thức. Từ sau khi là Đông Phương thần giới bị phong ấn thì đây là lần thứ nhất năng lượng va chạm cường đại nhất, thậm chí có thể so sánh với năng lượng va chạm của Thủy Hỏa Nhị Thần.

Năng lượng điên cuồng phóng lên trời đã vượt qua tồn tại của Thái Dương Hệ, khi một ít đạo kim quang cùng bảy đạo bạch quang dây dưa cùng một chỗ, hết thảy tất cả đều tiến nhập trạng thái bất động. Dưới sự nỗ lực của Ngưu Ma Vương cùng Tề Nhạc, cả hai đã đi tới một vị trí khác của vũ trụ. Mà giờ khắc này dùng năng lượng bộc phát của hai người làm trung tâm, đụng vào một hệ hành tinh nào đó không biết tên.

*****

Hơn mười viên hành tinh không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung trước mặt sóng xung kích năng lượng khổng lồ biến thành bột mịn, toàn bộ không gian đều biến thành một mảnh hải dương cuồng bạo. Vô số năng lượng lập tức phóng thích, khiến cho bên trong cả cái tinh hệ tràn đầy khí tức hủy diệt làm cho tinh hệ không có tính mạng xuất hiện tai nạn khủng bố.

Năng lượng ba động khổng lồ một lần lại một lần sinh ra, một lần lại một lần nổ vang. Tất cả chỉ là hai thần bình thường mang tới.

Thần cuối cùng là tồn tại của thần! Năng lượng vô hạn càng thêm bành trướng vô hạn. Lực lượng tính hủy diệt của Hiên Viên Bát Pháp cùng Khai Thiên Thất Thức và hai kiện thần khí đã va chạm năng lượng lần cuối cùng.

Không biết đã qua bao lâu thời gian, kim cùng bạch, quang ảnh hai loại màu sắc đã lặng yên biến mất. Cho dù ở trong năng lượng loạn lưu, hai người vẫn nhẹ nhõm cắt vết rách không gian trở lại địaphương ban đầu.

Hết thảy phảng phất đều không có phát sinh, Tề Nhạc vẫn một thân trường bào màu trắng như cũ, mà Ngưu Ma Vươngở đối diện cũng vẫn là trang phục trước đó. Hiên Viên Kiếm trên tay cùng Bàn Cổ Phủ đã hoàn toàn biến mất, hai người nhìn nhau, tuy nhiên trên mặt lại nở một nụ cười.

- Ngươi đã cường đại đến trình độ như vậy sao? Thì ra ngươi đã trở thành vị thần thứ ba trên thế giới này. Vì sao ngươi vẫn cùng ta chiến đấu thời gian dài như vậy? Là bởi vì thần lực của ngươi còn không có hoàn toàn ổn định sao? Không, ta không tin.

Ngưu Ma Vương lắc đầu nói.

Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:

- Lão Ngưu, ngươi nói không sai, ta xác thực đã đạt đến thực lực như vậy. Trong thần giới Đông Phương năng lượng mà ta đã hấp thu thật sự thật là đáng sợ. Không phải năng lượng của ta không có hoàn toàn ổn định. Mà là ta căn bản là không có thể hoàn toàn hấp thu năng lượng đó, tu luyện một việc tiến hành theo chất lượng, nếu như muốn đem những năng lượng hoàn toàn hấp thu chuyển hóa, không có một thời gian vạn năm là tuyệt đối không cách nào làm được. Năng lượng đó chẳng qua là dùng tu di giới tử tồn tại trong một góc thân thể của ta. Vừa rồi ta chỉ kích phát ra một bộ phận trong đó suýt nữa làm cho linh hồn của mình sụp đổ.

Ngưu Ma Vương thở dài một tiếng, nói:

- Bất luận như thế nào, ngươi đã đạt đến cấp độ ta một mực truy tìm, nếu như ta cũng có thể đạt tới tốc độ mạnh như vậy thì làm sao phải buồn bã đi tìm bọn hắn? Ít nhất cường độ linh hồn của ngươi đã siêu việt hơn xa ta, vì thế, ngươi mới có thể trong khoảnh khắc đó từ trong khóa chặt của ta thoát ly, hơn nữa còn dùng Tru Tiên Trận giết chết ta.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Nghi ngờ của ngươi đã giải đáp rồi. Có thể giải đáp nghi ngờ của ta một chút không?

Ngưu Ma Vương nhìn Tề Nhạc thở dài một tiếng nói:

- Ta hiện tại mới biết được, nguyên lai quy tắc cũng sớm đã bị phá hư rồi. Trong thập đại thần khí một kiện bài danh cuối cùng là cái gì? Ngươi còn nhớ rõ không?

Tề Nhạc kinh ngạc mà nói:

- Nữ Oa thạch? Chẳng lẽ, mới vừa rồi giúp ngươi trọng sinh là...

Ngưu Ma Vương gật nhẹ đầu, nói:

- Đúng vậy, chính là Nữ Oa thạch, không có Nữ Oa thạch, ta làm sao có thể tại bị Tru Tiên Trận hủy diệt mà còn có thể trọng sinh. Tề Nhạc, ngươi phải cẩn thận, tuy rằng ngươi chiến thắng ta, cũng đã chứng minh, Hiên Viên Kiếm xác thực thắng Bàn Cổ Phủ, nhưng mà ngươi sắp thừa nhận là hành động trả thù của bọn hắn. Khi tính mạng của ta lần thứ nhất biến mất dẫn động Nữ Oa thạch, khí tức của ta sẽ kéo dài qua vũ trụ, rơi vào tay trong tai của bọn hắn. Một khắc này ta trọng sinh, ta mới biết được, nguyên lai lúc trước đám người không phải là đem ta vứt bỏ, mà là vì bảo hộ ta mà thôi. Ta sai rồi, sai vô cùng, nhưng mà cũng đã không có biện pháp để cứu vãn. Tề Nhạc, khi ngươi nhìn thấy đám người thì hãy nói cho bọn hắn biết rằng ta không hận họ một chút nào.

Tề Nhạc trầm mặc, tuy rằng Ngưu Ma Vương cũng không có giải thích quá nhiều, nhưng hắn đã minh bạch lúc trước Bàn Cổ cùng Nữ Oa cũng không bỏ rơi còn mình. Mà là vì không thể để cho Thủy Hỏa Nhị Thần biết rõ tư tình của đám người mới nhịn đau đem nhi tử phóng thích ra ngoài không gian. Dùng phương pháp đặc thù đem Ngưu Ma Vương đưa đến trên địa cầu, Nữ Oa còn vi phạm ý nguyện của Thủy Hỏa Nhị Thần đem Nữ Oa thạch có thể trọng sinh cho con của mình. Đối với người bình thường mà nói, Nữ Oa thạch chính là biểu tượng của trường sanh bất lão, dù cho như Tề Nhạc cùng Ngưu Ma Vương siêu cấp cường giả cũng có thể bằng vào Nữ Oa thạch phục sinh một lần, hơn nữa khôi phục toàn bộ năng lượng, đây cũng là vì sao vừa rồi một màn kia xuất hiện.

- Ta sẽ nói cho hắn biết đám bọn chúng. Ngươi yên tâm đi đi! Tuy rằng chúng ta là đứng ở trên lập trường đối địch, nhưng mà ta thật sự không hy vọng chứng kiến một màn này.. Lão Ngưu, ngươi vừa rồi vì sao còn muốn phát động công kích với ta? Thời điểm trong Tru Tiên Trận, ngươi vì sao không vứt bỏ thân thể làm cho linh hồn thoát đi. Nương tựa theo Bàn Cổ Phủ ngươi hoàn toàn có thể làm được đấy. Khi ngươi phục sinh thì có thể phát động công kích mạnh nhất, ngươi tại sao phải bức ta.

Tề Nhạc đột nhiên có chút kích động nhìn Ngưu Ma Vương, Nhân Giả Chi Tâm trong mắt của hắn đã không còn bình tĩnh nữa.

Ngưu Ma Vương cười khổ một tiếng, nói:

- Trong nháy mắt Tru Tiên Trận phóng xuất ra thì ta cũng đã minh bạch, ngươi cũng không muốn chính thức giết chết ta. Chúng ta dù sao đều là tới từ đông phương, tuy rằng ta đã xúc phạm tới đồng bọn của ngươi nhưng ta cũng không có đẩy họ vào chỗ chết. Vì thế ngươi nghĩ thả ta một con đường sống. Muốn cho ta bằng vào Bàn Cổ Phủ bảo trụ linh hồn của mình, vì thế, ngươi mới không có thi triển một pháp cuối cùng của Tru Tiên Kiếm để cho ta cơ hội đào tẩu. Nhưng mà ta lại không thể đào tẩu. Ta phá hủy cân đối của cái thế giới này, như vậy nên tiếp nhận kết quả tối chung này. Tuy rằng đào thoát linh hồn có thể làm cho ta có cơ hội sống lại, nhưng mà ta thật sự không muốn lại đi khổ tu mấy thời gian vạn năm. Chẳng lẽ, ngươi nghĩ mấy vạn năm về sau lại cùng ta đại chiến một hồi sao? Vì thế, ta không có thoát đi. Mà ở sau khi phục sinh, ta biết những gì trong dĩ vãng là sai lầm thì ngươi cảm thấy ta phải làm gì? Ta tương lai phải như thế nào đối mặt với bọn họ? Ta sai rồi! Sai lầm không thể sửa chữa, ta không mặt mũi đi gặp họ.. Đáng tiếc, ta lại hại ngươi, thẳng đến Hiên Viên Kiếm lâm thê r trong nháy mắt đó, ta mới hiểu được ta cùng bọn họ có một mối liên hệ.. Thực xin lỗi, Tề Nhạc, ta lại làm phiền ngươi. Kỳ thật, với ta mà nói, có thể chết trong tay ngươi tuyệt đối là một chuyện may mắn, bất luận ngươi muốn như thế nào thì vừa rồi ngươi chịu cho ta một cơ hội thì ta cũng đã khẳng định, ngươi là duy nhất duy nhất của ta. Bằng hữu duy nhất trên thế giới này!

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)