Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 037

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 037: Mỹ nữ con lai lại xuất hiện
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tề Nhạc ngẫm lại, nói:

- Trong cái viện nghiên cứu này có cơ quan không? Tôi bị mù chữ, cũng không hiểu nhiều về khoa học kỹ thuật.

Thiên Hồn mỉm cười, nói:

- Chuyện này Tề huynh không cần lo lắng, có Điện Não Hồn, đừng nói là một phòng nghiên cứu, cho dù là mạng lưới inte của nhà trắng Mỹ Kiên Quốc cũng xâm nhập được, trước khi hành động, chúng ta nhất định sẽ có biện pháp đưa ra chú ý cho anh. Chuyện này đợi Điện Não Hồn trở về rồi nói sau.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Thiên Hồn đại ca, không sợ anh chê cười, tôi là người rất sợ chết. Dưới điều kiện tiên quyết là an toàn, tôi đương nhiên nguyện ý xuất lực cho quốc gia. Tôi nghĩ, anh cũng hiểu ý trong đó.

Thiên Hồn gật đầu, nói:

- Đương nhiên, anh là thủ hộ giả phương đông, cũng có thể nói là tài phú lớn nhất của quốc gia, chúng ta nhất định phải nắm chắc thật lớn mới có thể xuất thủ. Tề huynh là người thống khoái, đừng nói là anh, chỉ cần là người bình thường, sợ rằng đều sợ chết.

Nhìn qua Thiên Hồn đang tươi cười, Tề Nhạc nói:

- Tôi sẽ nghe chỉ huy.

Thiên Hồn ngẫm lại, nói:

- Tề huynh, khả năng tàng hình của anh có thể dẫn người không?

- Dẫn người?

Tề Nhạc ngẩn người, nói:

- Tôi không rõ ràng lắm, nhưng mà, nhưng phương pháp tàng hình của tôi có hạn chế nhất định, nếu như dáng người không lớn, có lẽ có thể nha.

Kỳ Lân Ẩn rất rộng rãi, nếu mang theo một người có hình thể không lớn thì chẳng sao.

Thiên Hồn mỉm cười nói:

- Vậy nhiệm vụ lần này càng có nắm chắc. Thỉnh Tề huynh đệ thử xem, có thể mang Thực Vật Hồn hay không.

Ánh mắt Tề Nhạc nhìn qua Thực Vật Hồn, do dự một chút, nói:

- Anh bảo tôi mang Thực Vật Hồn cùng đi đúng không? Nếu gặp nguy hiểm thì làm sao? Tôi nghĩ, tôi nên đi một mình thôi.

Thiên Hồn cười, Cơ Đức cũng cười, Thiên Hồn nói:

- Tề huynh đệ, anh biết vì sao chúng ta chỉ có bốn người không? Đầu tiên, Cơ Giới Hồn là chuyên gia máy móc, hắn phải gánh trách nhiệm về máy móc. Mà Điện Não Hồn là chuyên gia máy tính, là Hacker đỉnh cấp của thế giới, mà tôi, là người phụ trách toàn cục và tìm kiếm người. Nói đến đây, anh có phải cảm thấy kỳ quái, trong tổ hợp của chúng tôi không có thành viên chiến đấu?

Tề Nhạc nhìn Cơ Đức, nói:

- Không phải anh ta là người có thể chiến đấu sao?

Thực lực của Cơ Đức hắn đã nhìn thấy, cho dù hiện tại thực lực tăng lên, nếu như không dùng phương pháp kích phát Kỳ Lân Tí thì hắn tự nhận mình chẳng phải đối thủ của Cơ Đức.

Thiên Hồn mỉm cười nói:

- Đương nhiên không phải anh ta rồi, tôi nói, Cơ Giới Hồn chỉ chịu trách nhiệm về phương diện máy móc.

Vừa nói, ánh mắt của hắn nhìn qua người Thực Vật Hồn.

Tề Nhạc giờ mới hiểu được, thất thanh nói:

- Anh không phải nói với tôi là, trong bốn người các anh, người phụ trách chiến đấu chính là Thực Vật Hồn a.

Thực Vật Hồn nhìn qua bộ dáng của Tề Nhạc thì cười lên, đáng tiếc, nàng không cách nào nói chuyện được, trong miệng cũng không phát ra âm thanh nào. Nhưng dáng tươi cười của nàng rất hồn nhiên.

Thiên Hồn gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy, luận sức chiến đấu đơn thuần, Thực Vật Hồn tuyệt đối là trước ba của Viêm Hoàng Hồn. Nếu như địa điểm quyết chiến là rừng rập, chỉ sợ trên thế giới này trừ siêu cấp dị năng giả khống hỏa, không có người nào là đối thủ của nàng.

Tề Nhạc ngơ ngác nhìn qua nàng, Thực Vật Hồn chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, nhưng không cách nào liên tưởng tiểu cô nương này lại là siêu cấp cao thủ chiến đấu nha. Thiên Hồn hiển nhiên không có khả năng gạt hắn, nhưng chuyện này quá khó tin.

Cơ Đức cười ha hả, nói:

- Sư phụ, tôi đã từng nói qua với ngài rồi. Có thể tiến vào Viêm Hoàng Hồn đều là cao thủ. Lúc trước tôi tiến vào Viêm Hoàng Hồn đưa tin, phụ trách đánh giá vũ lực của tôi là Thực Vật Hồn muội muội, ngài biết tôi kiên trì bao lâu không? Mười giây, cũng chỉ có mười giây.

Lời này vừa nói ra, rung động của Tề Nhạc càng lớn hơn trước, ánh mắt nhìn qua Thực Vật Hồn cũng có biến hóa, Thực Vật Hồn cũng đang mỉm cười nhìn hắn, hai tay như là Xuyên Hoa Hồ Điệp liên tiếp làm ra vài thủ thế. (*Xuyên Hoa Hồ Điệp: bướm vờn hoa)

Thiên Hồn mỉm cười nói:

- Nàng đang hỏi, anh có thể mang theo nàng cùng tàng hình hay không?

Tề Nhạc nhìn qua dáng người nhỏ nhắn xinh xắn của Thực Vật Hồn, nói:

- Chuyện này không cần thử, mang theo nàng không có bất cứ vấn đề nào.

Đúng lúc này, thần sắc Thiên Hồn hơi động một chút, trong trong mắt khôi phục bình thường,

- Điện Não Hồn đến rồi. Ah, đúng, Tề Nhạc, tất cả mọi người là một nhà, sau này tôi sẽ gọi tên anh. Tôi đưa cho anh chiếc nhẫn không chỉ có khả năng định vị, đồng thời, cũng là trang bị khoa học kỹ thuật mới nhất của quốc gia, nó có tác dụng cảm ứng tinh thần. Mỗi người đều có tinh thần lực không giống nhau, đồng thời, cũng có tinh thần ba động khác nhau, chỉ cần anh biết rõ sóng tinh thần của chúng tôi, trong phạm vi một trăm km, thông qua chiến nhẫn này là có thể dễ dàng tìm được chúng tôi.

- Bởi vì sóng tinh thần của mỗi người khác nhau, bởi vậy, cho dù chiếc nhẫn bị người ta đoạt đi cũng không có gì, chúng tôi đều có thể dựa vào sóng tinh thần dễ dàng tìm được anh, sau này anh có thể trực tiếp thông qua cảm ứng tinh thần tìm được chúng tôi. Cũng có thể thông qua sóng tinh thần trò chuyện với Thực Vật Hồn muội muội.

- Thứ này không tệ ah! Trao đổi thông qua tinh thần lực, hoàn toàn có thể tránh bị lộ bí mật, chỉ có người một nhà mới có thể tiến hành liên hệ bằng sóng tinh thần.

Nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay trái không thu hút, Tề Nhạc có chút tán thưởng.

Tiếng đập cửa vang lên, Thiên Hồn mỉm cười nói:

- Động tác của hắn thật nhanh, vào đi.

Cửa mở, Điện Não Hồn mang theo một bao lớn đi tới. Trên đầu có mồ hôi, mồ hôi của người mập rất rõ ràng.

Điện Não Hồn tiện tay đóng cửa lại, sau đó đặt cái bao qua một bên.

- Nặng muốn chết.

Thiên Hồn nói:

- Có muốn ăn trước không?

Điện Não Hồn cười khổ nói:

- Không cần, tôi đã ăn chút bánh bích quy bên Diệt Dương rồi, ta nên giảm béo, ăn chút ít là được rồi.

Thiên Hồn bật cười nói:

- Cũng là anh nha. Mỗi lần anh vừa nói giảm béo, đều tăng mấy cân. Nếu anh muốn giảm béo một chút, coi chừng tôi cưỡng chế anh giảm béo. Cam đoan anh giảm đi mười cân.

Toàn thân Điện Não Hồn khẽ run rẩy,

- Lão đại, tôi sai rồi, tôi cam đoan về sau ăn ít đi. Ngàn vạn lần dừng bắt tôi tham gia chế độ giảm béo.

Tề Nhạc cười nói:

- Cưỡng chế giảm béo có đáng sợ như vậy không?

Điện Não Hồn có chút sợ hãi nói:

- Đương nhiên đáng sợ, nếu như anh mặc áo bông chạy vào mùa hè nóng nực, anh nói đáng sợ hay không đáng sợ.

Tề Nhạc nhìn Thiên Hồn, le lưỡi nói:

- Đúng là khủng bố, khá tốt là tôi không mập.

Thiên Hồn nói:

- Tốt, Điện Não, tình huống bên anh thế nào?

Điện Não Hồn nói:

- Không được tốt lắm cũng không tính xấu nhất. Tôi cẩn thận tìm kiếm mấy vệ tinh mới nhất của Thái Dương Quốc. Hàm lượng khoa học kỹ thuật đúng là cao, tôi thử qua, nếu như tôi toàn lực phát tán virus mới phát minh, đại khái có thể làm nó gián đoạn công tác mười phút. Đây đã là cực hạn. Về phần phòng ngự trong nơi đó càng không cần nói, xâm lấn phải phí một chút khí tức, nhưng không có vấn đề gì lớn.

*****

Thiên Hồn mỉm cười nói:

- Anh làm việc tôi rất yên tâm. Vậy bây giờ vấn đề chủ yếu của chúng ta là tiềm phục vào cơ sở của địch, chỉ cần có thể bình an mang Quản Bình tiến sĩ ra ngoài trước khi vệ tinh hoạt động lại, nhiệm vụ của chúng ta thành công cơ bản rồi.

Tề Nhạc nói:

- Nếu như mình tôi tiến vào cơ sở nghiên cứu, có thể trợ giúp Quản Bình tiến sĩ tàng hình được không?

Thần sắc Thiên Hồn khẽ động, nói:

- Quản Bình tiến sĩ dáng người trung bình, thân cao một mét bảy lăm, thể trọng bảy mươi cân. Anh có thể giúp tàng hính sao? Nhưng mà, nếu như anh có thể mang người đi ra ngoài, tính nguy hiểm sẽ tăng lên thật lớn.

- Một mét bảy lăm? Quá cao rồi. Tôi nhiều nhất chỉ mang người dưới một mét sáu mươi lăm, dáng người phải hết sức nhỏ nhắn, nếu không thì không cách nào che đậy toàn bộ được.

Sau khi tính toán đại khái thể tích che đậy của Kỳ Lân Ẩn, Tề Nhạc trả lời.

Thiên Hồn nói:

- Vậy cũng chỉ có dựa theo kế hoạch tiến hành thôi. Cách vị tìm được vị trí Quản Bình tiến sĩ, phải dùng tốc độ nhanh nhất lao ra ngoài. Thực Vật Hồn, chuyện này phải nhờ cô rồi. Nhớ kỹ, nhất định phải bảo vệ tốt Quản Bình tiến sĩ.

Thực Vật Hồn gật gật đầu, trong mát có hào quang lóe lên.

Tề Nhạc nói:

- Lao ra? Chuyện này dường như không dễ dàng. Bọn họ nhất định có vũ khí.

Thiên Hồn nói:

- Vũ khí không đáng sợ, những thứ có thể sinh ra uy hiếp chúng ta, chủ yếu đến từ Phệ Hồn Đường của Thái Dương Quốc. Phệ Hồn Đường cung cấp võ sĩ mạnh nhất cho Thái Dương Quốc. Lúc trước vì đối phó Viêm Hoàng Hồn mà thành lập. Cũng không giống chúng ta, trong Phệ Hồn Đường này toàn là chiến đấu giả, thực lực của bọn họ phi thường cường đại. Tôi có thể khẳng định, hiện tại người chịu trách nhiệm giám thị Quản Bình tiến sĩ, chính là cao thủ tinh nhuệ của Phệ Hồn Đường. Bọn họ mới là người chúng ta cần chú ý.

Điện Não Hồn nói:

- Tôi có thể thông qua hệ thống máy tính bên trong chỉ dẫn các vị, tận lực tránh cao thủ của bọn họ. Sau khi các vị tìm được Quản Bình tiến sĩ, phải lập tức cho tôi biết, tôi lúc đó sẽ đánh phá hệ thống máy tính. Nhớ kỹ, thời gian của các vị chỉ có mười phút, trong mười phút nhất định phải lao ra, nếu không sẽ khó khăn.

Tề Nhạc ngẫm lại, nói:

- Nếu như anh có thể xâm lấn hệ thống máy tính, vậy có thể trực tiếp tìm được vị trí cụ thể của Quản Bình tiến sĩ hay không? Nếu như có thể tìm được, chúng ta nghĩ cách cứu viện dễ dàng hơn nhiều.

Điện Não Hồn cười khổ nói:

- Tôi cũng không phải toàn năng. Mọi người đều biết, khoa học kỹ thuật của Thái Dương Quốc luôn luôn nằm trong vài quốc gia mạnh nhất thế giới, tuy trình độ khoa học kỹ thuật quốc gia chúng ta vài năm nay phát triển mạnh, nhưng cuối cùng vẫn còn kém một ít.

- Tôi chỉ có thể xâm lấn hệ thống bên ngoài. Mà địa phương của Quản Bình tiến sĩ lại là nơi có hệ thống điện tử kín kẽ nhất, chỉ riêng việc phá hoại chương trình mã hóa đã tốn không biết bao nhiêu thời gian. Cho nên, tôi chỉ có thể cung cấp vị trí đại khái cho các vị, hành động phải nhờ vào thực lực của các vị mà hoàn thành. Hiện tại khả năng tàng hình của anh có ưu thế rất lớn, cho nên hoạt động của chúng ta tăng lên rất nhiều.

Thiên Hồn nói:

- Tốt, tạm thời trước như vậy, các vị đi nghỉ ngơi đi. Tôi cùng Điện Não Hồn thương lượng cẩn thận một chút, sẽ cho ra phương án ổn thỏa nhất cho việc này, hai ngày sau hành động.

Trở lại gian phòng của chính mình cùng Cơ Đức, trong nội tâm Tề Nhạc có chút khẩn trương, dù sao trước kia hắn là côn đồ, lần này được làm đặc công hắn cảm thấy rất kích thích, nhưng hắn cũng rõ, một khi không tốt, chỉ sợ mình vĩnh viễn không thể quay về tổ quốc được. Nhưng mà, thời điểm này, mình làm sao lùi bước được đây?

- Sư phụ, ngài muốn làm cái gì?

Cơ Đức hỏi.

Tề Nhạc tức giận nói:

- Muốn Minh Minh đấy.

Cơ Đức cười khổ nói:

- Tôi nói rồi ngài không nghe sao? Chuyện hôn nhân của Minh Minh đã được xác định, cho dù là cha tôi hiện giờ cũng không có cách nào ngăn cản.

Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:

- Thời điểm Minh Minh đính hôn còn chưa phải Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Nhưng nàng bây giờ là thành viên thủ hộ giả phương đông, gả nàng cho đất nước của thủ hộ giả phương tây sao? Với tư cách cầm tinh chi Vương, tôi tuyệt đối không cho tình huống này xảy ra.

Cơ Đức lặng đi một chút, nói:

- Sư phụ, ngài không nên như vậy, chẳng lẽ ngài muốn... Nếu là như vậy, ngài chỉ có cách đối nghịch với quốc gia. Vạn nhất phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, ngài chính là tội nhân của quốc gia đấy.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Vậy cũng không nhất định, Bản Chuyên Phá Vũ Thuật anh nghe qua chưa? Chân trần không sợ đi giày, tôi tự có biện pháp của mình. Dù sao còn thời gian hơn một năm, tôi sẽ nghĩ biện pháp giải quyết.

Kỳ thật, hiện giờ hắn sợ nhất chính là việc Minh Minh yêu tên con trai thổng thống Hy Lạp, nếu là như vậy, hắn không có lý do ngăn cản.

Cơ Đức nói:

- Đợi gặp Minh Minh rồi nói sau, sư phụ, ngài thật sự thích em tôi sao?

Tề Nhạc cười nói:

- Như thế nào? Chẳng lẽ anh không muốn từ đồ đệ biến thành anh vợ của tôi sao? Chẳng phải lúc nãy anh nói nguyện ý cho em gái mình gả cho tôi sao?

- Tôi hối hận có được không?

- Không được!

- Sư phụ, ngài thật đen!

- Ta kháo!

Hai thầy trò nhìn nhau cười cười, Cơ Đức có chút bất đắc dĩ nhìn qua sư phụ nhỏ hơn mình gần mười tuổi này, trong nội tâm có cảm giác quái dị, ngay lúc trước hắn nghe Tề Nhạc không muốn Minh Minh gả đi phương tây, hắn cảm giác khí tức trên người Tề Nhạc biến đổi, ngay cả ánh mắt cũng lợi hại hơn rất nhiều.

Cái gọi là lâm trận mới mài gươm, không bén cũng sáng. Vì nhiệm vụ hai ngày sau, Tề Nhạc lại vươn lên hùng mạnh, tu luyện hai ngày không có hiệu quả lớn, nhưng vẫn tốt hơn bất an không làm gì. Trong thời gian hai ngày này, Tề Nhạc cũng không có tu luyện vân lực, mà là ghi nhớ vài loại kỹ năng hữu ích trong phương pháp tu luyện Kỳ Lân, thử nghiệm phương pháp hữu ích mấy lần, chỉ có điều vân lực không đủ, hiện ở loại tình huống này, chỉ có đem vân lực sử dụng vào lúc thích hợp mới là đúng đắn nhất.

Thời tiết âm trầm mang tới áp lực cho mọi người, mây đen trên không trung cuồn cuộn, không có gió, thời tiết có chút không tốt, may mắn bây giờ là cuối thu, nếu không cảm giác oi bức càng khiến người ta khó chịu hơn.

Mái tóc bị điện giật của Tề Nhạc đã được vuốt bằng lại, cũng chải chỉnh tề hơn trước, mặc một bộ màu quần áo trắng thoải mái, nhìn hắn có mấy phần anh khí, bộ dáng không làm người ta ghét, hơn nữa dáng người cao lớn, miễn cưỡng có được một cái gì đó gọi là anh tuấn.

Bàn tay nhỏ bé mềm mại nằm trong lòng bàn tay khiến Tề Nhạc đặc biệt thoải mái, Thực Vật Hồn giống như em gái nắm tay hắn, gương mặt xinh xắn mỉm cười khả ái

Hai người đi lại trên đường phố, nhìn giống như một đôi tình lữ, gương mặt thanh tú của Thực Vật Hồn khiến không ít nam nhân Thái Dương Quốc nhìn chăm chú, dù sao, một cô gái thuần khiết như thế, gần như tuyệt tích ở quốc gia này.

*****

- Tề đại ca, chúng ta đi nhanh lên, anh buông lỏng một chút.

Thông qua chiếc nhẫn truyền tinh thần lực, rốt cuộc Tề Nhạc cũng có thể tiến hành trao đổi với Thực Vật Hồn. Đáng tiếc, chỉ có thể cảm nhận được ý của đối phương, mà không có bất kỳ thanh âm nào. Lần đầu tiên Tề Nhạc thông qua cách nào liên hệ với Thực Vật Hồn, hắn âm thầm thề, chỉ cần có thể làm được, bất luận trả giá lớn ra sao, mình cũng phải giúp cô bé khả ái này khôi phục năng lực nói chuyện, nghe được âm thanh của nàng.

- Tôi rất buông lỏng a.

- Vậy sao tay anh nhiều mồ hôi như thế?

- Tôi...

Nói không khẩn trương là không thể nào. Tề Nhạc nghĩ tới những chuyện cùng làm với đám bạn lưu manh của mình. Lúc ấy bọn họ sống trong cái vòng luẩn quẩn, trừ côn đồ chính là lưu manh, bởi vì nhà mấy tên bạn lưu manh có điều kiện. Trình độ học vấn khi thi lái xe cũng được, đến ngày thi, dựa theo quy củ, lên xe đạp nhẹ chân ga, sau đó đi tới bên cạnh giám khảo nói, hình dáng bình thường, thỉnh cầu cất bước. Sau đó giám khảo đáp ứng, chỉ thế là qua dược vòng thi.

Nhưng mà, Tề Nhạc khác với đám bạn kia của mình, vô cùng khẩn trương, động tác bắt đầu không có sai, chân đạp ga, ngay sau đó, vô ý thức, hình dáng bình thường, thỉnh cầu được chạy. Giám khảo đồng ý, trực tiếp nói hai chữ, chạy đi.

Kết quả có thể nghĩ, khẩn trương tới trình độ đó, đạp ga vượt đèn đỏ, giám khảo lại bảo quẹo trái, hắn quẹo phải, khi dừng xe lại, rớt!

Tề Nhạc hiện tại, giống như mấy tên bạn lưu manh lúc trước, lần đầu tiên đối mặt với tình huống này, hắn làm sao không khẩn trương, ngay cả lòng bàn tay cũng tràn ngập mồ hôi.

- Tề đại ca, anh chớ khẩn trương, có tôi đây, tôi sẽ bảo hộ anh.

Thực Vật Hồn hảo tâm nói.

Tề Nhạc trầm mặc, một đại nam nhân nghe được cô gái nói như thế với mình, bất luận là ai, chỉ sợ trong nội tâm không dễ chịu, dù sao mình cũng là nam nhân a! Tề Nhạc cúi đầu xuống, bước chân cũng dừng lại.

Thực Vật Hồn ngẩn người, nói:

- Tề đại ca, anh làm sao thế?

Tề Nhạc thở sâu, sau đó ngẩng đầu lên, bàn tay nhỏ của Thực Vật Hồn xiết chặt,

- Tôi không cần cô bảo hộ, Thực Vật Hồn muội muội, tin tưởng tôi. Chỉ cần Tề đại ca chỉ còn một hơi, tuyệt đối sẽ không cho em bị tổn thương nào.

Thực Vật Hồn từ trong ánh mắt của Tề Nhạc nhìn thấy hào quang kiên định, gương mặt nhỏ nhắn thanh tú mỉm cười.

- Tôi tin tưởng.

Chỉ ba chữ đơn giản, lại giao cho Tề Nhạc dũng khí cực lớn, khẩn trương vẫn tồn tại, nhưng một tia sợ hãi trong nội tâm đã hoàn toàn biến mất, đột nhiên hắn cảm giác được, mình đã cho một nữ tử đáng yêu một hứa hẹn, mà bây giờ mình phải hoàn thành hứa hẹn này. Đúng vậy! Có chỗ cố kỵ nào chứ, nếu nhìn lén đồ lót của nữ sinh, cho dù bị phát hiện, nhiều lắm là bị cái tát, bị mắng một câu là sắc lang. Có Kỳ Lân Ẩn, chỉ cần vân lực mình còn đủ, nhất định có thể mang Thực Vật Hồn trốn ra ngoài, thời điểm vạn bất đắc dĩ, buông tha tiến sĩ gì đó chẳng phải được rồi sao?

Chỗ nghiên cứu của Quản Bình tiến sĩ có tên là trung tâm nghiên cứu gien di truyền, là một trong mấy phòng nghiên cứu cao cấp nhất của Thái Dương Đế Quốc, chuyên môn nghiên cứu gien di truyền cùng gien đặc thù của con người. Nhìn từ bên ngoài, viện nghiên cứu giống như thành lũy bằng kim loại, kiến trúc chỉ có một tòa, không có sân nhỏ, kiến trúc nửa vòng tròn. Theo Thiên Hồn nói, kiến trúc này chẳng những cách ly điện từ, đồng thời, kết cấu chủ thể của kiến trúc do công nghệ cao tinh luyện ti tan tạo thành tên lửa cũng chẳng có khả năng phá hủy nó.

Ở cửa có bốn cảnh vệ, một thân hình cao lớn, làm cho Tề Nhạc cảm giác buồn cười là, trên đầu của bọn họ đội mũ bảo hiểm, tay nắm tay, nhìn chăm chú vào người đi đường.

Đương nhiên trong trụ sở nghiên cứu không có khả năng do một người thủ hộ, biện pháp phòng bị nội bộ vẫn phải có. Thực Vật Hồn gật đầu với Tề Nhạc, Tề Nhạc biết rõ nên hành động.

Ngay thời điểm Tề Nhạc vừa mới chuẩn bị mang theo Thực Vật Hồn tìm nơi không người phát động Kỳ Lân Ẩn, đột nhiên hắn nhìn thấy một người, nữ nhân mặc áo da màu đen.

- Ồ, tại sao là nàng?

Trong lúc kinh ngạc, Tề Nhạc dừng động tác lại. Bởi vì hắn nhìn thấy cô gái đồ đen ngày vừa mới tới đây. Vẫn cách ăn mặc ngày đó, vẻ mặt lạnh như băng, nhưng mà, dáng người nóng bỏng của nàng làm Tề Nhạc âm thầm nuốt vài ngụm nước miếng. Sở dĩ Tề Nhạc dừng hành động lại, nguyên nhân chủ yếu chính là cô gái mặc đồ đen này đi về trung tâm nghiên cứu.

Đương nhiên Thực Vật Hồn cũng nhận ra cô gái này, Tề Nhạc đưa ánh mắt thăm dò nhìn qua nàng, Thực Vật Hồn thông qua tinh thần lực trả lời:

- Đợi quan sát đã, nàng có phải là người của trung tâm nghiên cứu hay không.

Rất nhanh, bọn họ đã có được đáp án. Thời điểm cô gái đi tới trước cửa trung tâm nghiên cứu, lập tức đã bị bốn gã vũ trang đầy đủ chặn lại. Cô gái mặc áo đen dùng Thái Dương Ngữ nói vài lời, thái độ bảo an rất mạnh bạo, họng súng đã chỉ về nàng, có lẽ là bệnh chung của người Thái Dương Quốc, họng súng chỉ thẳng vào ngực của nàng.

Vị trí địa lý của trung tâm nghiên cứu này nằm ở ngoại ô thủ đô Thái Dương Quốc, so sánh với khu vực nội thành, người đi đường rất ít, hơn nữa bên ngoài trung tâm nghiên cứu còn treo biển cấm người không phải công nhân viên đi vào.

Thời điểm nội tâm của Tề Nhạc nghi hoặc, đột nhiên cô gái kia đã động, Tề Nhạc chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, thân thể cô gái kia nhảy vào giữa bốn gã bảo an này, bốn gã bảo an đồng thời cả kinh, vô ý thức giơ súng lên. Ngay trong nháy mắt này, cô gái mặc áo đen này nhanh như thiểm điện lao ra ngoài, thân hình vừa lui, Tề Nhạc còn không có nhìn rõ ràng, bốn gã bảo an té xuống đất.

- Trời ơi, chẳng lẽ nàng muốn đi vào chính diện sao?

Tề Nhạc giật mình nhìn qua cô gái mặc áo đen này.

Thực Vật Hồn cau mày nói:

- Không tốt, sợ rằng hành động của chúng ta phải hủy bỏ rồi. Nàng náo lớn như vậy, tất nhiên sẽ khiến nơi này cảnh giác. Tề đại ca, chúng ta làm sao bây giờ?

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Không vội, đợi thêm một chút.

Vừa nói, hắn đem Thực Vật Hồn kéo tới bên cạnh nàng, một tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, hào quang đỏ sậm hiện ra, thân thể của hai người tiêu thất vào hư không.

- Kỳ Lân gọi Điện não, Kỳ Lân gọi Điện Não, tình huống giám sát và điều khiển thế nào rồi?

- Điện Não thu được, Kỳ Lân, giám sát và điều khiển hệ thống biểu hiện, đột nhiên có một cô gái áo đen xâm nhập trung tâm nghiên cứu, trung tâm nghiên cứu đã tiến vào trạng thái báo động, tình huống không quá tốt. Các người không được hành động, chờ tôi thông tri.

- Hiểu rõ!

Thông qua tinh thần lực truyền thông tin, Tề Nhạc mang theo Thực Vật Hồn lặng lẽ đi qua một nơi vắng vẻ của trung tâm ngiên cứu, cũng không có vội vã đi vào.

- Tề đại ca, cô gái áo đen kia là người nào? Lá gan của nàng quá lớn a.

Tề Nhạc nói:

- Cô là cao thủ Viêm Hoàng Hồn, cô cũng không biết, tôi làm sao biết. Nhưng mà, ngày đó chỉ thấy nàng ánh mắt màu xanh da trời, hẳn là con lai.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)