Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 005

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 005: Tứ Tường Vân Kỳ Lân
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đáng tiếc Tề Nhạc không nhìn thấy một màn này, dưới sự bao phủ của phật quang, ý niệm của hắn chìm vào giấc ngủ say. Lúc này, Xá Lợi Thủ Châu trong tay của hắn nhận được ảnh hưởng từ Hoạt Xá Lợi, nếu không, hắn nhất định sẽ đánh giá lại tăng nhân trẻ tuổi trước mặt mình thêm một lần nữa.

Trát Cách Lỗ chắp tay trước ngực, phật khí tường hòa nhanh chóng gia tăng tốc độ tiến vào thân thể của Tề Nhạc, phật khí này người bình thường muốn hưởng dụng một chút cũng không được, nhưng lúc này hoàn toàn không giữ lại truyền cho Tề Nhạc.

Dưới trợ giúp của phật khí, Hắc Kỳ Lân ở trước mặt Tề Nhạc càng thêm sống động, Kỳ Lân như muốn từ ngực của Tề Nhạc xông ra ngoài, khí lưu màu đen nhàn nhạt xuất hiện, đôi mắt màu bạc của Hắc Kỳ Lân sáng lên.

Trát Cách Lỗ than nhẹ một tiếng, nói:

- Thượng thiên thật sự quá trêu người! Lần đầu tiên xuất hiện Hắc Kỳ Lân, lại có Tứ Vân Mặc Kỳ Lân, xem ra, thiên ý là công bình, thật sự quá đáng tiếc trời sinh linh thể Hắc Kỳ Lân. Ngã phật từ bi, hy vọng có thể bảo hộ anh ta vượt qua khó khăn này.

Lúc trước Tề Nhạc rời đi, hắn đã nhìn thấy đồ án đám mây mơ hồ sau lưng của Tề Nhạc rồi.

Hai tay duỗi ngón trỏ ra cùng lúc điểm về phía trước, hai đạo hào quang màu ngà sữa bay về vị trí tim của Tề Nhạc, cũng chính là vị trí Hắc Kỳ Lân đang thủ hộ, một âm thanh ngâm xướng vang lên trong đại điện, đồ án Hắc Kỳ Lân trên người Tề Nhạc động đậy, trong hai màu đen bạc đang vây quanh, Hắc Kỳ Lân như bay thẳng lên trời, năng lượng khổng lồ khuếch trương ra ngoài, cả đại điện tràn ngập khí tức của an lành.

Đột nhiên Hắc Kỳ Lân trên ngực của Tề Nhạc hóa thành trạng thái khí, Hắc Kỳ Lân trong suốt cực lớn bay lên trời, cái sừng hai màu đen bạch đụng vào đỉnh đại điện, một tiếng gào thét quanh quẩn trong đại điện, thân thể Hắc Kỳ Lân cực lớn xoay tròn quanh người Tề Nhạc, phật khí trào dâng, theo lỗ chân lông tiến vào người Tề Nhạc.

Tổng cộng có bốn đầu huyết mạch màu đen trên người Tề Nhạc, làn da đã không cách nào ngăn cản huyết mạch phát tán màu đen ra ngoài, huyết mạch màu đen xếp đặt phi thường kỳ lạ, chúng đều xuất hiện ở ngực và bụng Tề Nhạc, nhưng khởi điểm đều nằm ở đầu Tề Nhạc, bốn đạo huyết mạch màu đen dưới sự tiến vào của phật khí càng nổi rõ lên, Hắc Kỳ Lân trên không trung không ngừng xoay quanh, từng đạo hào quang đen bạch từ sừng của Hắc Kỳ Lân bắn ra, rót vào đỉnh đầu Tề Nhạc.

Trên mặt Tề Nhạc có thần sắc thống khổ hiện ra ngoài, tuy hắn đã mất đi tri giác, nhưng bản năng thân thể vẫn còn, bốn đạo huyết mạch từ đen chuyển sang bạc, rồi từ bạc biến thành đen, không ngừng lặp lại vòng tuần hoàn này.

Trên mặt Trát Cách Lỗ nở nụ cười, hai tay thu lại ở trước người, làm ra tư thế Phật tổ nhặt hoa, phật khí cũng không dừng lại, dưới tác dụng của Hoạt Xá Lợi, liên tục tiến vào người Tề Nhạc.

Triệt để giác tỉnh lực lượng huyết mạch đang ngủ say, cần năng lượng vô cùng khổng lồ, bản thân thi thuật giả cũng nhận phụ tải cực lớn, cho dù thành công, cũng sinh ra ảnh hưởng thật lớn với thi thuật giả, nhưng Trát Cách Lỗ hoàn toàn không chút do dự, hắn phóng thích phật khí, đã theo tinh thần kính dâng hoàn toàn.

Trong đại điện cổ xưa này, khí tức thần thánh đang dâng trào, bên ngoài bầu trời từ sáng chuyển sang tối, không hề ảnh hưởng gì tới chuyện xảy ra trong đại điện, thời gian từ từ trôi qua, thần thái Tề Nhạc trở nên an tường, mà sắc mặt Trát Cách Lỗ dần dần tái nhợt, từng giọt mồ hôi thật lớn, tăng y mộc mạc ướt đẫm nước. Xá Lợi Thủ Châu trên cổ tay Tề Nhạc, dưới lục quang sáng chói mắt từ Hoạt Xá Lợi dẫn động, không ngừng phát ra âm thanh vù vù, bởi vì sự tồn tại của nó, mới có thể khiến Tề Nhạc trong nghi thức vô cùng phức tạp này ổn định tâm thần của mình.

Theo như lời Trát Cách Lỗ nói, lúc Tề Nhạc từ trong giấc ngủ tỉnh lại, hắn như trải qua một giấc chiêm bao, trong mộng cảnh, hắn nhìn thấy mình được bốn đạo hào quang vây quanh, bốn đạo hào quang này theo thứ tự là đỏ, tím, xanh, lam, thời điểm bốn đạo hào quang này thu liễm, giấc mộng của hắn cũng chấm dứt.

Mở to mắt, đại điện vẫn lờ mờ như trước, nhưng Tề Nhạc lại lâm vào mê mang, không có chút biến hóa nào, không thấy Trát Cách Lỗ đâu nữa, cúi đầu nhìn qua ngực của mình, Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện, đồ án Hắc Kỳ Lân đã biến mất đi đâu rồi, tuy thân trên lõa lồ, nhưng hắn không có cảm giác bị lạnh.

Đứng dậy, hoạt động thân thể đơn giản một lát, dường như tất cả vẫn như trước, không có bất kỳ biến hóa nào, mình vẫn là mình, trừ trên tay nhiều ra Xá Lợi Thủ Châu chứng minh tất cả mọi chuyện xảy ra là thật, cảm giác của Tề Nhạc, mình vẫn là mình như tước kia, không có lực lượng đặc thù gì cả.

Ta không thể thành siêu nhân sao? Trong nội tâm Tề Nhạc có suy nghĩ này, ngồi xổm người xuống, dùng sức nện một chưởng xuống đất.

- Ai ôi!!!.

Phản chất từ mặt đất làm tay hắn đau điếng, mặt đất cứng rắn không có chút biến hóa nào.

- Trời ạ! Trát Cách Lỗ không dối gạt ta đấy chứ, tại sao vẫn giống lúc trước, nói như thế nào, ta là Kỳ Lân phải mạnh mẽ hơn chứ. Hiện tại, hình như so với trước kia chẳng có gì khác nhau, chẳng lẽ ta còn phải dựa vào thần công Bản Chuyên Phá Vũ Thuật nữa hay sao?

Hoạt động thân thể của mình, Tề Nhạc phát hiện, mặc dù mình chỉ ngủ một giấc, vẫn bảo trì tư thái ngồi khoanh chân, lẽ ra thân thể phải cứng ngắt mới đúng, nhưng cảm giác đó hiện giờ không có xuất hiện, mỗi đốt ngón tay hoạt động rất linh hoạt, thân thể thập phần co giãn, gân cốt giống như sau một đêm đã mềm đi rất nhiều..

Áo vẫn nằm trên mặt đất, Tề Nhạc mặc y phục vào, hắn kinh ngạc phát hiện, quần áo của mình dường như đã nhỏ hơn trước, mặc vào chật chội. Cúi đầu xuống quan sát thân thể của mình, từ góc độ của bản thân hắn, thân thể không có thay đổi gì cả, nhưng mà, thân thể của hắn giống như được phát dục lần thứ hai, tăng trưởng không ít, không phải cơ bắp bành trướng, mà cốt cách kinh mạch toàn thân cũng bành trướng, chỉ có điều, hiện giờ hắn không phát hiện ra mà thôi.

Lấy điện thoại trong túi quần ra, Tề Nhạc mới phát hiện đã không có điện, do dự một lát, Điền Thử cấp điện thoại cho hắn, nhưng không có cấp cáp sạc điện, hiện tại muốn nạp điện cũng làm không được, điện thoại đã thành phế vật, tiện tay cho điện thoại vào túi quần, Tề Nhạc quyết định đi ra tìm Trát Cách Lỗ, trong lòng của hắn còn rất nhiều nghi vấn, mà những nghi vấn này chỉ có Trát Cách Lỗ có thể giải quyết.

Thời điểm Tề Nhạc vừa đi tới gần cửa lớn, cửa lớn đã tự mở ra, âm thanh cửa gỗ cổ xưa mà âm trầm vang lên, Trát Cách Lỗ một thân tăng bào đỏ sậm từ bên ngoài đi vào, vừa nhìn thấy Tề Nhạc, hắn nhìn qua một lần, kinh ngạc nói:

- Anh tỉnh lại nhanh như vậy sao? So với dự đoán của tôi còn muốn sớm hơn đấy.

*****

Tề Nhạc gãi gãi đầu, nói:

- Tôi sẽ không ngủ ba mươi tiếng nữa chứ?

Trát Cách Lỗ mỉm cười, nói:

- Đương nhiên không phải, một giấc này anh đã ngủ sáu sáu ba mươi sáu ngày. Tôi vốn nghĩ cần bảy bảy bốn mươi chín ngày mới có thể tỉnh lại, nhưng hiện giờ chỉ có ba mươi sáu ngày, xem ra, huyết mạch Hắc Kỳ Lân quả nhiên không phải Kỳ Lân bình thường có thể so sánh!

Tề Nhạc trừng to mắt, nói:

- Anh nói cái gì? Một giấc ngủ là đi ba mươi sáu ngày, anh không nói đùa đấy chứ?

Trát Cách Lỗ lắc lắc đầu nói:

- Người xuất gia không nói dối, tôi giúp anh mở huyết mạch đã mất chín ngày, thời gian hai mươi bảy ngày kế tiếp là anh tự dung hòa huyết mạch với bản thân, vừa vặn ba mươi sáu ngày, hiện tại đã là tuần thứ sáu.

- Được rồi, ngủ một lát cũng không có gì cả. Vậy bây giờ có lẽ anh nên nói cho tôi biết, sau khi huyết mạch Kỳ Lân thức tỉnh sẽ có chỗ tốt gì?

Tề Nhạc luôn luôn là người thích hứng với mọi chuyện, tuy Trát Cách Lỗ nói nghe có chút khó tin được, nhưng hắn rất nhanh tiếp nhận sự thật này.

Trát Cách Lỗ mỉm cười nói:

- Không vội, tôi trước mang anh đi tắm rửa, thân thể nhẹ nhàng khoan khoái hơn, tinh thần của anh sẽ tốt hơn. Mời đi theo tôi.

Nói xong, liền quay người đi ra bên ngoài.

Tề Nhạc đi theo Trát Cách Lỗ ra khỏi đại điện, vừa ra khỏi cửa, ánh sáng mặt trời chói mắt làm cho hắn khó thích ứng ngay được, vội vàng lấy tay che ánh mặt trời, sau khi thích ứng mới cảm thấy thoải mái hơn.

Chùa này rất thanh tịnh, cũng không có những người khác, một gốc cây cổ thụ xa xưa mọc trong sân, có lẽ nguyên nhân do khí hậu cao nguyên, dù Tề Nhạc thấy nó rất thô, nhưng không tính là quá cao.

Không khí ở đây tươi mát mang theo lạnh giá, Tề Nhạc cảm thấy toàn thân thoải mái không nói nên lời, đi theo sau lưng Trát Cách Lỗ, sau khi đi xuyên qua hai cái sân nhỏ, đi vào một căn phòng. Trên đường gặp một ít lạt ma trong chùa, bọn họ rất cung kính hành lễ với Trát Cách Lỗ, trong mắt đầy tôn kính và chân thành.

Sau khi đi vào gian phòng, Tề Nhạc có cảm giác dở khóc dở cười, bởi vì phong cách của gian phòng này và các chùa miếu hắn từng đi qua quá khác xa nhau, các loại dụng cụ điện gia dụng đầy đủ mọi thứ, tuy cũng không có lắp thiết bị hoa lệ gì, nhưng nhìn vào đó, giống như đang ở trong một gia đình ở thành thị.

Trát Cách Lỗ ngồi lên ghế sô pha, mỉm cười nói:

- Đồ vật ở đây do chính phủ tặng, kể cả chiếc xe Lincoln việt dã mà anh nhìn thấy cũng thế. Phòng tắm ở bên kia, anh qua đó tắm rửa đi, tôi sẽ bảo người đi chuẩn bị quần áo sạch sẽ cho anh. Chùa của tôi rất ít có người lạ đi vào.

Tề Nhạc không biết nên nói cái gì, từ khi đến Tây Tạng, hắn đã trải qua rất nhiều điều kỳ diệu, giống như tất cả không phải tồn tại chân thật, nhưng nó tồn tại quá rõ ràng.

Tắm rửa đối với Tề Nhạc mà nói chỉ là quá trình đơn giản, so tốc độ tắm với người bình thường, thì hắn tắm quá nhanh, sau gần mười phứt, Tề Nhạc đã khoan khoái dễ chịu đi ra ngoài, cạo râu ria, tóc cũng chải vuốt ra sau ót, toàn thân có khí tức mát lạnh sau khi tắm, màu da cổ đồng bởi vì ở trong nhà suốt ba mươi sáu ngày, trở nên trắng hơn rất nhiều, trong quá trình thức tỉnh, thân thể của hắn vô hình tiến hành phát dục lần hai, so với trước kia còn đẹp trai hơn nhiều, dáng người của hắn vốn cao gầy, bởi vì khung xương phát triển nên cao hơn trước, quần jean đơn giản, mặc áo thung ba lỗ lên người, đứng dưới ánh mặt trời có dáng vẻ của một người trung niên khỏe mạnh, nhưng ánh mắt của hắn vẫn xấu xa như trước kia càng tăng thêm vài phần hấp dẫn tà dị.

- Ân, tắm rửa quả nhiên thoải mái hơn nhiều, Trát Cách Lỗ, anh mua sắm quần áo rất vừa người với tôi, lúc đi vào tôi còn tưởng sẽ mặc quần áo của tăng nhân, không nghĩ tới anh lại chu đáo như vậy, ngay cả đồ lót cũng chuẩn bị.

Vừa nói, hắn nghênh ngang ngồi bên cạnh Trát Cách Lỗ.

Sau khi tắm nước nóng xong, toàn thân có cảm giác như đang bay bổng, hưởng thụ nói không nên lời, thân thể thoái mái như trước nay chưa từng được thoải mái.

Trát Cách Lỗ liếc mắt nhìn qua Xá Lợi Thủ Châu trong tay Tề Nhạc, nói:

- Huyết mạch Kỳ Lân thức tỉnh rất thuận lợi, so với tưởng tượng của tôi còn thuận lợi hơn nhiều, hiện tại anh chính là Tứ Vân Kỳ Lân đầu tiên trong lịch sử, đồng thời còn là một Hắc Kỳ Lân.

Lúc này, Tề Nhạc mới định thần lại, hắn phát hiện, bộ dáng của Trát Cách Lỗ so với trước lúc mình ngủ say còn tiều tụy hơn nhiều, trên mặt không có chút máu, ánh mắt của hắn vẫn tường hòa như trước, nhưng cảm giác mệt mỏi và suy yếu vẫn không tránh được ánh mắt của Tề Nhạc. Tuy Tề Nhạc không biết có phải cảm giác của mình quá nhạy cảm hay không, nhưng hắn vẫn cảm giác rất rõ ràng, trong quá trình mình thức tỉnh huyết mạch Kỳ Lân, nhất định là nguyên nhân khiến Trát Cách Lỗ suy yếu.

- Vậy bây giờ anh nên nói rõ cho tôi biết về chuyện huyết mạch Kỳ Lân và Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần là cái gì mới được.

Tề Nhạc chuyên chú nhìn qua Trát Cách Lỗ, hắn nghe câu huyết mạch Kỳ Lân của mình thức tỉnh rất thuận lợi, tâm của hắn nóng lên, muốn cảm nhận sự mạnh mẽ của siêu nhân khi mặc quần lót ngoài quần, chẳng phải mỹ nữ trên đời này mình tùy ý muốn quan hệ với ai cũng được sao? Nghĩ tới đây, bộ dáng tươi cười trên mặt hắn mang theo vài phần dâm đãng.

Trát Cách Lỗ hiển nhiên trông thấy biểu hiện trên mặt Tề Nhạc, nhưng hắn vẫn làm bộ không phát hiện ra, nghiêm mặt nói:

- Bất luận là anh hay người nào trong mười hai cầm tinh đều là chiến sĩ, năng lực cũng phân theo đường vân, tổng cộng chia làm chín vân, mỗi khi tăng lên một vân, thực lực sẽ tăng lên tương ứng. Đối với chiến sĩ cầm tinh mà nói, bọn họ tăng lên một vân, thực lực sẽ tăng 1, 5 lần. Nói cách khác, thực lực của hai vân sẽ mạnh hơn một vân 1, 5 lần, mà thực lực ba vân mạnh hơn hai vân 1, 5 lần, cũng mạnh hơn một vân 2, 25 tới 5 lần, cấp bậc càng cao, thực lực càng mánh, tu luyện vân càng cao, mỗi khi tăng một vân, thực lực tăng trưởng càng rõ ràng, đến ba vân cuối cùng, mỗi tăng lên một vân, thực lực trực tiếp tăng lên gấp đôi.

Con mắt Tề Nhạc sáng ngời, nói:

- Nói như vậy, năng lực trực tiếp của tôi là bốn vân, chẳng phải tôi rất lợi hại sao?

*****

Trát Cách Lỗ lắc đầu, nói:

- Không, không phải như vậy. Huyết mạch thức tỉnh là một chuyện, thực lực mạnh yếu lại là chuyện khác. Cũng như anh nói, không ai có thể không làm mà hưởng, tu luyện của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần càng phải như vậy. Làm vương của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, anh càng phải tu luyện ngay từ đầu. Hiện tại anh không có một vân nào cả. Mà Tứ Vân Kỳ Lân theo lời của tôi nói, cũng không phải chỉ năng lực của anh tăng lên tới bốn vân, mà chỉ năng lực vốn có của anh thôi. Thời kỳ viễn cổ, Kỳ Lân nhất tộc chia làm bốn loại, tuy trừ Hắc Kỳ Lân ra, đại bộ phận Kỳ Lân còn lại đều giống nhau, nhưng năng lực của chúng lại khác nhau hoàn toàn, thí dụ như nói năng lực am hiểu khống hỏa, chính là Hỏa Kỳ Lân, năng lực am hiểu khống phong chính là Phong Kỳ Lân, thân thể Kỳ Lân to lớn chia làm bốn loại, cũng chính là lôi, hỏa, phong, thủy. Mà mỗi một Kỳ Lân đều có một đóa tường vân tương ứng năng lực của mình, mỗi một đám tường vân đại biểu cho năng lực thuộc tính. Tường vân của Lôi Kỳ Lân có màu tím, Hỏa Kỳ Lân là màu đỏ, Phong Kỳ Lân là màu xanh, mà Thủy Kỳ Lân chính là màu xanh da trời. Trong lịch sử đã từng xuất hiện Kỳ Lân có hai tường vân hoặc hơn hai tường vân, vậy đại biểu cho bọn họ khống chế hơn hai loại thuộc tính, mà anh có tới bốn đóa tường vân, theo thứ tự là bốn loại màu sắc, nói cách khác, tôi nói Tứ Vân Kỳ Lân, chính là bốn thuộc tính của Kỳ Lân, anh đồng thời có được bốn loại năng lực khống chế lôi, hỏa, phong, thủy. Anh là Kỳ Lân đầu tiên trong lịch sử có được năng lực này, cho dù Kỳ Lân Vương thời kỳ viễn cổ, cũng không có xuất hiện bốn loại thuộc tính.

Tề Nhạc đại hỉ nói:

- Đây chẳng phải nói tôi rất mạnh sao, thoáng cái có bốn loại năng lực, oa ha ha, nói theo một cách khác, tôi chính là thiên tài tuyệt thế rồi.

Đôi mắt của Trát Cách Lỗ có thần sắc bi ai hiện ra, nhưng bởi vì đang Tề Nhạc nên không có phát hiện.

- Theo ý nào đó mà nói, anh chính là Kỳ Lân đệ nhất thiên tài trong lịch sử, cũng là Kỳ Lân có thiên phú tốt nhất. Chỉ cần anh chịu cố gắng tu luyện, đồng thời có được bốn loại năng lực, anh đã cường đại hơn Kỳ Lân bình thường rất nhiều. Hơn nữa thân thể Hắc Kỳ Lân trời sinh có năng lực khôi phục mạnh mẽ, trên lý luận mà nói, anh hoàn toàn có thể trở thành thủ hộ giả mạnh nhất phương đông này.

Nhìn thấy bộ dáng hưng phấn của Tề Nhạc, Trát Cách Lỗ bình tĩnh nói ra.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Vậy anh nên nói cho ta biết tu luyện như thế nào, cảm giác làm cường giả nhất định không tệ a.

Trát Cách Lỗ cười nhạt một tiếng, nói:

- Phương pháp tu luyện của anh và Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tương tự nhau, tổng thể được gọi là Thăng Vân Quyết, mà Thăng Vân Quyết của anh đặc thù một ít, nên gọi là Thăng Lân Quyết, tu luyện gian khổ và dài dằng dặc, muốn đạt tới thực lực siêu nhân, nhất định phải trả giá siêu nhân. Anh không nên cao hứng quá sớm, bốn thuộc tính mặc dù tốt, nhưng chỉnh thể cảnh giới của anh tăng lên một vân, nhất định phải tu luyện bốn loại thuộc tính cùng tăng lên một vân, chỉ khi đó, anh mới có thể tu luyện ra vân thứ hai, bốn loại thuộc tính dung hợp có uy lực cực mạnh, nhưng anh muốn tiếp tục lên cao hơn, thực lực của bốn loại thuộc tính cần cân đối, nói cách khác, muốn tu luyện cảnh giới ba vân, đầu tiên cần làm, chính là tu luyện bốn loại thuộc tính lên hai vân. Với tư cách là vương của mười hai cầm tình, mỗi khi anh tăng lên một vân, thực lực sẽ tăng lên gấp đôi so với lúc trước, vân càng nhiều, thực lực của anh so với Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần còn mạnh hơn rất nhiều.

Tề Nhạc cũng không chú ý tới vấn đề trong lời của Trát Cách Lỗ, hưng phấn nói:

- Nói như vậy, nếu tôi tu luyện tới cảnh giới chín vân, chẳng phải là thiên hạ vô địch sao?

Trát Cách Lỗ liếc hắn một cái, nói:

- Không cần chín vân, anh là Tứ Tường Vân Kỳ Lân, chỉ cần có thể đạt tới sáu vân, cho dù toàn bộ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đạt tới chín vân đỉnh cao, cũng không có khả năng so sánh với anh, sáu vân Tứ Tường Vân Kỳ Lân, cơ hồ có thể so sánh với ha ba chín vân Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Nhưng mà, từ khi có Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tới nay, trong lịch sử chỉ xuất hiện qua một vị chín vân Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần.

Tề Nhạc tán thán nói:

- Trách không được anh nói ta là vương của cầm tinh, danh tiếng của Kỳ Lân không hiện. Đi, nói cho tôi biết nên tu luyện như thế nào, vì muốn làm siêu nhân, tôi sẽ cố gắng tới cùng.

Trát Cách Lỗ nói:

- Đương nhiên tôi sẽ nói phương pháp tu luyện cho anh biết, nhiệm vụ của tôi xem như hoàn thành, anh phải lập tức rời khỏi nơi đây. Tôi còn muốn tiếp tục tham thiền. Về phần sau này cần gì, anh sẽ tự biết rõ.

- Cái gì? Anh muốn nói cho tôi chỉ như vậy sao? Tôi rời khỏi đây phải làm cái gì đây?

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn qua Trát Cách Lỗ.

Trát Cách Lỗ mỉm cười, trong mắt có hào quang từ bi hiện ra, nói:

- Tề Nhạc, anh phải nhớ kỹ, bất luận là Kỳ Lân hay là Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, đều phải lĩnh ngộ năng lực huyền bí của mình, đồ vật chỉ có tự mình lĩnh ngộ, mới có thể khắc sâu nhất trong linh hồn của anh. Bất luận tu luyện cái gì, ngộ tính đều cực kỳ trọng yếu, tin tưởng chính mình, chỉ cần anh chịu cố gắng, dần dần, anh sẽ hiểu tất cả. Tôi và anh với tư cách Thiên Dẫn cùng Kỳ Lân, mệnh trung chú định vốn là bạn bè, cũng có thể nói là đồng bọn. Sau khi rời khỏi đây, anh sẽ trở về thế giới thuộc về chính mình, cái gọi là đại ẩn ở thành thị, chính là thế giới của anh, cũng là nơi tu luyện tốt nhất cho anh, chỉ khi ở trong thế giới thuộc về anh, mới có thể tìm được đồng bọn và mục tiêu của mình. Trước khi anh đi, tôi sẽ kể câu chuyện xưa cho anh nghe.

Tề Nhạc nhìn qua Trát Cách Lỗ, đột nhiên trong nội tâm xuất hiện cảm động, tuy tuổi tác Trát Cách Lỗ không có lớn hơn hắn, nhưng trong mắt hắn, Trát Cách Lỗ chính là anh cả thân thiết, thời gian hai người quen nhau không dài, nhưng Trát Cách Lỗ làm tất cả mọi chuyện đều suy nghĩ cho hắn, loại cảm giác như cha như anh này, đối với cô nhi như Tề Nhạc mà nói, cảm nhận lần đầu tiên khi chào đời tới nay.

- Anh nói đi.

Tề Nhạc ngồi thẳng lên, lẳng lặng lắng nghe.

Hào quang trong mắt Trát Cách Lỗ trở nên nhu hòa, bình tĩnh nói:

- Có một người, lấy bốn người vợ...

Tề Nhạc ngẩn người, nói:

- Vậy chẳng phải người đó vi phạm luật hôn nhân rồi sao?

Trát Cách Lỗ liếc hắn một cái, Tề Nhạc và hắn hai mắt nhìn nhau, đột nhiên trong nội tâm của hắn chột dạ, giống như trẻ con phạm sai lầm vậy.

- Ách... , anh kể tiếp đi, tôi không xen vào.

*****

Trát Cách Lỗ cười cười, tiếp tục nói:

- Người vợ thứ tư là người hắn yêu thương nhất, mặc kệ đi đâu hắn cũng mang nàng theo cùng. Mỗi ngày nàng tắm rửa thay quần áo, ăn uống hay làm việc hàng ngày, đều muốn chồng tự tay chiếu cố nàng, nàng muốn ăn cái gì, thích quần áo gì, hắn đều thỏa mãn cho nàng, che chở nàng bằng mọi cách, ngàn vạn sủng ái.

Nói đến đây, bất luận là Trát Cách Lỗ hay là Tề Nhạc, cũng đã dung nhập vào trong câu chuyện xưa.

- Người vợ thứ ba là người hắn truy đuổi lâu nhất, hắn thiên tân vạn khổ, đả bại mọi người đạt được nàng. Cho nên, mỗi ngày hắn cũng phải quan tâm nàng, lo lắng cho nàng, thường thường dỗ ngon dỗ ngọt bên tai nàng, xây căn phòng đẹp nhất cho nàng ở.

- Người vợ thứ hai là tri kỷ nhất của hắn, mỗi khi hắn có tâm sự gì hoặc làm việc phức tạp, hắn sẽ đi tìm người vợ thứ hai để phân ưu chia sẻ, an ủi lẫn nhau chỉ cần ở chung với nàng thì hắn sẽ thỏa mãn, tách ra thì nhớ.

- Về phần người vợ đầu tiên, hắn cơ hồ muốn quên nàng đi, căn bản rất ít gặp nàng. Xem nàng giống như tỳ nữ, tất cả công việc nặng nhọc trong nhà đều do nàng đảm đương, phân cho nàng các loại trách nhiệm phiền não, nhưng không quan tâm chú ý tới nàng.

- Một ngày, hắn phải rời khỏi cố hương, đến một địa phương xa xôi, không thể trở về. Hắn nói với người vợ thứ tư: hiện giờ ta có việc không thể không rời đi, nàng sẽ đi cùng ta chứ?

- Người vợ thứ tư trả lời: thiếp không muốn đi theo chàng. Hắn kinh dị vạn phần, khó hiểu hỏi: ta thương yêu nàng nhất, nàng nói gì ta nghe nấy, chúng ta một khắc cũng chưa từng tách ra, tại sao lại không muốn đi theo ta rời đi?

- Bất luận là chàng nói cái gì, thiếp nhất quyết không chịu rời đi.

Người vợ thứ tư nói rất kiên quyết.

Hắn hận nàng vô tình, cho nên gọi người vợ thứ ba tới:

- Nàng có theo ta rời đi hay không?

Người vợ thứ ba trả lời:

- Ngay cả người vợ thứ tư chàng yêu thương nhất cũng không chịu rời đi, tại sao thiếp phải đi theo chàng?

Hắn đành phải gọi người vợ thứ hai tới:

- Nàng nguyện ý theo ta chứ?

Người vợ thứ hai nói:

- Ân, chàng phải rời đi thiếp cũng rất khổ sở, nhưng thiếp chỉ tiễn chàng ra ngoài thành, con đường sau này chàng tự đi đi!

Hắn không nghĩ tới người vợ thứ hai cũng không muốn đi cùng hắn, lúc này mới nhớ tới người vợ đầu tiên, gọi nàng tới cũng hỏi câu như vậy.

Người vợ đầu tiên trả lời:

- Bất luận chàng đi đâu, bất luận khổ vui sướng hoặc sinh tử, thiếp sẽ không rời khỏi chàng. Cho dù chàng đi đâu thiếp cũng đi theo.

- Lúc này hắn mới biết được, người có thể vĩnh viễn không rời xa hắn chân chính, cũng chỉ có người vợ đầu tiên!

- Kỳ thật hắn muốn đi chính là thế giới tử vong.

- Người vợ thứ tư, là thân thể người.

- Người sẽ quý trọng thân thể của mình gấp đôi, vì thỏa mãn tất cả dục vọng và vật chất của thân thể, không thua gì tình hình hắn săn sóc người vợ thứ tư; nhưng khi chết ngươi lại không hề tiếc thân thể, bởi vì nó không đi theo người.

- Người vợ thứ ba, là tài phú nhân gian.

- Bất luận ngươi vất vả truy cầu tài phú cỡ nào, tích lũy bao nhiêu của cải, khi chết đi ngươi không thể mang theo cái nào.

- Người vợ thứ hai, là vợ, thân bằng quyền thuộc và bạn hữu.

- Người sống trên đời, có lẽ yêu thương lẫn nhau, nhưng trong quá trình đi lại có mục đích khác nhau. Thê tử, thân bằng quyền thuộc và bạn hữu sau khi ngươi chết, chỉ có thể đưa tiễn ra ngoài thành, chính là ngôi mộ của ngươi, sau khi trở về sẽ thương tâm một thời gian ngắn, về sau tiếp tục bôn ba vì cuộc sống của mình, quên lãng ngươi đi, trăm năm sau, ai cũng không biết ai.

- Mà người vợ đầu tiên, chính là tâm linh người.

- Nó sẽ theo ngươi như hình với bóng, sinh tử không rời, nó có quan hệ mật thiết với chúng ta, nhưng chúng ta dễ dàng xem nhẹ nó nhất, ngược lại hết sức chăm chú vào vật chất, dục vọng và của cải hư ảo ngoài thân. Chúng ta say đắm bản thân, say đắm thân tình và tiền tài, thật tình không biết, trọng yếu nhất chính là nội tâm và linh hồn của chúng ta, chỉ có nó mới vĩnh viễn cùng tồn tại với chúng ta.

(Câu chuyện quá dài, cho nên tách ra thành nhiều đoạn ngắn cho dễ đọc)

Một câu chuyện đơn giản, nhưng với lời kể bình tĩnh của Trát Cách Lỗ rất nhanh chóng hoàn thành, ánh mắt của hắn nhu hòa nhìn qua Tề Nhạc đang ngây ngốc, nói:

- Anh hiểu chứ?

Sở dĩ lựa chọn câu chuyện này, là vì hắn rất rõ ràng tính cách của Tề Nhạc, nhấc tới bốn người vợ, có lẽ làm cho trí nhớ của hắn khắc sâu hơn.

Tề Nhạc gật gật đầu, lại lắc đầu.

- Tôi cũng không rõ mình đã hiểu chưa, anh muốn nói cái gì ta cũng hiểu rõ, anh muốn nói với tôi rằng, tu luyện trước cần phải tu tâm, không nên bị tất cả những thứ ngoại vật ảnh hưởng tâm linh của mình. Nhưng mà, tôi hiểu mình là dạng người gì, cũng hiểu anh nói rất đúng, thẳng thắn mà nói, tôi làm không được. Ít nhất hiện tại còn làm không được. Tôi chỉ có thể nói, sau này khi tôi làm việc gì, tận lực không thẹn với lương tâm.

Trát Cách Lỗ cười một tiếng, nói:

- Tôi chưa từng nói muốn anh tận lực không làm cái gì, tốt rồi, anh chỉ cần nhớ kỹ năm chữ không thẹn với lương tâm là được, kỳ thật, đây là một loại phương pháp tu tâm. Cái gì cần nói tôi đã nói xong, tôi sẽ tiến cử một người, trong tương lai sẽ có một thời gian rất dài, nàng sẽ làm bạn bên cạnh anh, giải đáp nghi hoặc trong nội tâm của anh, cũng chỉ đạo cho anh tu luyện.

Tề Nhạc cơ hồ vô ý thức mỉm cười nói:

- Không phải là đưa tôi đi gặp đại mỹ nữ chứ? Chuyện này không giống phong cách của anh a?

Trát Cách Lỗ mỉm cười, mà lúc này, cửa phòng lại mở ra. Một người từ bên ngoài đi tới, nhìn thấy người này, Tề Nhạc há to miệng tới mức có thể nhét một quả trứng gà vào bên trong.

- Tôi nói, thì ra tôi đúng là điềm lành, không ngờ lại nói trúng a?

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)