Vay nóng Tima

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 050

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 050: Thần long chân thân
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Sắc mặt bốn vị tộc trưởng đều biến đổi, nhưng bọn họ lại phát hiện, chính mình không cách nào phản bác lời của Tề Nhạc. Trường hạo kiếp hơn trăm năm trước tạo thành tai nạn thế nào bọn họ rất rõ ràng, trong nội tâm của bọn họ vẫn cảm thấy áp lực nặng nề. Tề Nhạc noi không sai chút nào, hơn trăm năm trước những tên xâm lược ngoại quốc gây hại ra sao? Những câu xin lỗi đơn giản có thể giải quyết được không?

Từ Thành Viễn tính tình nóng vội, nói:

- Vậy các người muốn chúng ta làm thế nào? Chẳng lẽ bảo người của bốn đại gia tộc chúng ta tự sát tập thể tạ tội với người đã chết sao?

Tề Nhạc khinh thường hừ một tiếng, nói:

- Chết có cái gì? Chết là một loại giải thoát, người luôn phải chết, cho dù thực lực có cường đại hơn nữa, cũng có một ngày vào đất vàng. Nghĩ đến muốn người chết tha thứ thật khó. Dùng thực lực và thế lực của bốn đại gia tộc các người bây giờ, có thể đền bù rất nhiều sai lầm trước kia. Các người dùng thời gian này gây khó xử cho Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta, sao không đem tinh lực tạo phúc cho người dân. Chỉ có không ngừng tạo phúc cho phương đông, mới có thể dần dần đền bù sai lầm của các người lúc trước. Đến hiện tại, nếu như bốn đại gia tộc các người nhận sai, vậy các người nên quay mặt về phương đông, ở trước mặt Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta, dập đầu ba cái với những người đã khuất.

- Mày nói cái gì? Mày bảo người của bốn đại gia tộc chúng ta quỳ dập đầu ba cái với tụi mày sao?

Một nam tử của Trầm gia lớn tiếng quát lên. Người này là trung niên hơn bốn mươi tuổi, chính là Trầm tổng lúc ở dưới núi.

Tề Nhạc cũng không thèm nhìn qua, nhìn Trầm Trác nói:

- Quy củ của bốn đại gia tộc thật tốt.

Sắc mặt Trầm Trác trầm xuống, nói:

- Việt nhi, không được vô lễ.

Kỳ thật Tề Nhạc cũng không biết, người giận dữ mắng mỏ hắn, chính là cha ruột Trầm Vân, Trầm Việt.

Chu Thiên Lộc nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Dùng sai lầm năm đó của bốn đại gia tộc, dập đầu cũng không phải vấn đề. Tôi cũng cho rằng anh noi rất đúng, muốn sám hối chuyện trước kia, không bằng đền bù chút tổn thất cho hiện tại. Kỳ thật, bốn đại gia tộc chúng ta vẫn làm chuyện này. Nhưng mà, hôm nay là thời gian diễn ra hội trao đổi giữa thủ hộ giả phương đông với nhau. Chuyện dập đầu thì không cần.

Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, nói:

- Đây là thành ý các người nói sao? Vậy thì tốt, vẫn câu nói trước, các người phái kẻ có thực lực mạnh nhất ra, chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chung ta cũng phái một người. Ai thắng, người đó chiếm cứ địa vị chủ đạo, thế nào?

Chu Thiên Lộc cùng Trầm Trác liếc nhau, hai người cộng lại cũng vượt qua một trăm năm mươi tuổi nên biết rõ đối phương muốn nói cái gì. Trầm Trác nói:

- Nếu Kỳ Lân hy vọng dùng thực lực giải quyết vấn đề. Chúng ta cũng thấy không bằng thế này. Song phương sẽ chọn ra mười người, từng người tỷ thí, phương nào thắng nhiều, sẽ đạt được thắng lợi cuối cùng. Một cuộc tỷ thí thì không cách nào thể hiện thực lực chân chính. Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tổng cộng có mười hai người, tôi nghĩ, chúng ta tổ chức mười hai trận đấu, có lẽ không tính quá phận a.

Từ Đông dùng âm thanh mềm nhũn nói:

- Trầm tộc trưởng đúng là đánh chủ ý tốt! Biết rõ chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta nhân thủ không đồng đều, lại đưa ra tỷ thí như vậy. Tôi nghĩ, không bằng các ngươi trực tiếp đánh đồng loạt thì tốt hơn.

Chu Thiên Lộc nói:

- Cầm tinh hổ, xin chú ý ngôn từ của mình, đây là vũ nhục bốn đại gia tộc chúng ta. Mười cuộc tỷ thí định thắng bại là điểm mấu chốt. Không tệ, hôm nay bốn đại gia tộc mang theo các thành viên tinh nhuệ nhất, nhưng mà, từ thời thượng cổ tới nay, chiến sĩ cầm tinh luôn lấy thực lực vi tôn, nếu như các người không vượt qua bốn đại gia tộc chúng ta một cách toàn diện, làm sao chúng ta phục tùng đây?

Hải Như Nguyệt âm thanh lạnh lùng nói:

- So mười tràng cũng có thể, yêu cầu bên tôi là được lặp lại.

Nàng có tin tưởng bốn tộc trưởng trước mặt không phải đối thủ của mình, chỉ cần mình có thể xuất hiện lặp lại, mười cuộc tranh tài sẽ chiến thắng được mấy trận. Huống hồ thực lực Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác cũng không có yếu.

Trầm Trác mỉm cười, nói:

- Tôi vừa mới noi, năng lực chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần phải toàn diện. Xuất hiện lặp lại sao có thể nghiệm chứng đây? Đồng thời, chúng ta yêu cầu, với tư cách là vương của cầm tinh, chúng ta hy vọng Kỳ Lân phải xuất hiện. Dù sao, chúng ta hy vọng thống soái của mình phải là cường giả chân chính.

Hải Như Nguyệt bước lên một bước, mặt đất rây rẩy kịch liệt, nàng tức giận tức thì càng mạnh hơn.

- Hôm nay bốn đại gia tộc các ngươi không phải muốn trao đổi, đã như vầy, chúng ta không còn gì để bàn..

Từ Thành Viễn cười lạnh nói:

- Như thế nào? Chẳng lẽ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần các người không đánh mà chạy sao?

Tề Nhạc đi lên trước một bước, ngăn trước mặt Hải Như Nguyệt, nói:

- Tốt, không phải mười trận sao, chúng ta đáp ứng.

- Tề Nhạc, anh điên à?

Từ Đông vội vàng kéo Tề Nhạc lại.

Tề Nhạc mỉm cười, Từ Đông nhìn thấy nụ cười dâm đãng của hắn.

- Dâm hổ, nếu anh đã gọi tôi là lão đại, tôi lại là vương của cầm tinh, như vậy hôm nay sẽ do tôi làm chủ. Chúng ta chưa hẳn sẽ thua bọn họ. Tôi cũng muốn nhìn thực lực của bốn đại gia tộc mạnh như thế nào mà mơ tưởng lấy địa vị chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta.

Từ Đông nhìn về phía Hải Như Nguyệt, Hải Như Nguyệt cũng vì lời của Từ Thành Viễn mà tức giận, nhưng nàng vẫn có thể bảo trì thanh tỉnh, trong nội tâm âm thầm tính toán, chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hiện tại, cộng thêm Tề Nhạc cũng chỉ có tám người, có năng lực chiến đấu chân chính được năm người mà thôi, Yến Tiểu Ất, Điền Thử cùng Tề Nhạc không có năng lực chiến đấu, năm người cho dù toàn thắng, cũng chỉ ngang tay với đối phương mà thôi, nghĩ tới đây, nàng mở miệng nói:

- Mười cuộc tỷ thí cũng có thể, nhưng chúng tôi yêu cầu phải có một cầm tinh xuất hiện thêm một lần. Các người cũng có một người có quyền lợi này. Nói cách khác song phương sẽ có một người xuất chiến hai lần.

Bốn vị tộc trưởng liếc nhau, sau đó gật đầu, Chu Thiên Lộc nói:

- Tốt, chúng ta sẽ lui một bước, sẽ theo lời của chiến sĩ long nói.

Nhìn thấy nụ cười tự tin trên mặt của bốn tộc trưởng này, Hải Như Nguyệt cùng Từ Đông đều âm thầm cảm giác có một chút gì đó không đúng. Bốn đại gia tộc tuyệt đối sẽ không làm chuyện không nắm chắc, xem bộ dáng của bọn họ như thể đã tính trước, xem ra, trận đấu hôm nay không dễ ứng phó rồi.

Đột nhiên Tề Nhạc nói:

- Tôi còn có một yêu cầu, nếu như chúng ta thắng, vậy tôi hy vọng chuyện các người nói sẽ làm được.

Hắn chỉ bảo bốn đại gia tộc quỳ lạy về hướng đông, tế điện những người đã chết hơn trăm năm trước.

Nụ cười trên mặt Trầm Trác biến thành âm trầm.

- Đương nhiên có thể, nếu như các người thắng, sau này các người vẫn là chủ đạo hàng ngũ thủ hộ giả phương đông, bốn đại gia tộc chúng ta nguyện ý nghe theo các người.

*****

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Vậy thì tốt, chúng ta bắt đầu đi, các huynh đệ tỷ muội, đều đi ra gặp khách.

Hào quang trước ngực léo lên, tím, lam, hồng, thanh sáng chói, từng đạo thân ảnh trống rỗng xuất hiện chung quanh thân thể Tề Nhạc, bốn vị gia chủ đồng thời lui về phía sau một bước, khí tức năng lượng trên người nội liễm, cẩn thận quan sát những chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vừa xuất hiện.

Tuy bốn đại gia tộc đã đoán được chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tuyệt đối không chỉ có Tề Nhạc cùng long, hổ ba người, nhưng không nghĩ tới lại xuất hiện nhiều chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần như thế. Cẩn thận đếm, tổng cộng có tám người. Phương thức xuất hiện đặc thù của bọn họ khiến người của bốn đại gia tộc cảnh giác.

Kỳ thật, dựa theo kế hoạch của Hải Như Nguyệt, mọi người sẽ cùng bay tới. Hải Như Nguyệt, Từ Đông hai người có thể bay, Minh Minh cũng có thể lướt đi. Chỉ cần chuẩn bị tốt, mang theo vài người cũng không có gì. Nhưng Tề Nhạc lại sợ độ cao, làm sao đáp ứng bay lên bầu trời, sau khi thương lượng, liền quyết định Hải Như Nguyệt cùng Từ Đông sẽ bay trên không trung làm người bốn đại gia tộc rung động, mà Tề Nhạc thì thu những người khác vào trong Kỳ Lân Châu, lại dùng Kỳ Lân Ẩn che dấu thân thể của mình, thần không biết, quỷ không hay tiến lên Quỷ Kiến Sầu. Hiển nhiên tác dụng chấn nhiếp cũng rất lớn.

Tinh nhuệ của bốn đại gia tộc chậm rãi đi tới sau lưng của bốn tộc trưởng, phân biệt rõ ràng với Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, hình thành hai phe khác nhau.

Hải Như Nguyệt chậm rãi từ trong chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đi tới, lạnh nhạt nói:

- Trận đầu, vị tộc trưởng nào của bốn đại gia tộc lãnh giáo.

Nàng đoạt vị trí đầu tiên là có nguyên nhân, nàng là người có thực lực mạnh nhất trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần. Mà trận đầu quan hệ tới toàn bộ khí thế cuộc tỷ thí, bởi vậy, Hải Như Nguyệt nhất định phải thắng.

Sau khi bốn tộc trưởng thương lượng một phen, Chu Thiên Lộc chậm rãi đi về phía trước. Hắn mặc một bộ trường bào màu trắng, nhìn hắn có vài phần khí tức phiêu dật, đôi tan chấp sau lưng, thân thể như không có sức nặng, chỉ hơi bước nửa bước, đã đi tới ba mét trước mặt Hải Như Nguyệt, mái tóc bạc phiêu dật trong gió. Duỗi bàn tay phải về phía Hải Như Nguyệt, nói:

- Lão phu tộc trưởng Chu gia, Chu Thiên Lộc, lĩnh giáo tuyệt kỹ chiến sĩ cầm tinh long.

Ý nghĩa chân chính của hội giao lưu này là biểu hiện thực lực, Tề Nhạc vừa xuất hiện điểm danh, hội giao lưu không còn gì để bàn, chỉ có dùng thực lực áp đảo đối phương, mới có thể nói chuyện khác, bởi vậy, chiến đấu là tất nhiên.

Hào quang trong mắt Hải Như Nguyệt lóe sáng, yêu kiều quát một tiếng,

- Cẩn thận!

Hai cánh sau lưng thu lại, thân thể lưu lại một tàn ảnh trên không trung, khoảng cách ba mét với nàng thật sự quá ngắn, chẳng khác gì vươn tay là tới, long trảo lợi hại tấn công vào cổ họng Chu Thiên Lộc. Thăng Long Quyết mang theo long khí cường hãn xuyên qua hư không.

Chu Thiên Lộc không có chút hoảng sợ, tay trái của hắn đưa ra sau lưng, tay phải giơ lên, dừng lại trước cổ họng của mình, lấy tay ngăn cản long trảo của Hải Như Nguyệt.

- BOANG...

Âm thanh trong trẻo khi tay hai người tiếp xúc với nhau, thân thể Chu Thiên Lộc hơi chấn động, thân thể hơi lắc lư, mà thân thể Hải Như Nguyệt lộn vòng ra phía sau, hai móng đưa ra lần nữa, huyễn hóa thành vô số trảo ảnh, giống như phô thiên cái địa tấn công mỗi bộ vị thân thể Chu Thiên Lộc.

Rốt cuộc tay trái của Chu Thiên Lộc đã đưa ra, hai tay nhìn thì chậm chạp đang qua lại trước mặt, âm thanh bang bang bang bang không ngừng vang lên, mỗi tiếng vô cùng mạnh mẽ, bất luận Hải Như Nguyệt công kích nhanh cỡ nào, nhưng mỗi kích đều bị hai tay Chu Thiên Lộc ngăn cản thành công.

Từ Đông bên người Tề Nhạc tán thưởng một tiếng.

- Tốt cho một chiêu Như Phong Tự Bế.

Tề Nhạc thấp giọng nói:

- Long trảo của Như Nguyệt có dùng sức hay không, tại sao bàn tay của đối phương cũng không phá vỡ được.

Từ Đông cười khổ nói:

- Lão đại, anh nói nhỏ một chút. Năng lực thuộc tính của Quảng Đông Chu gia chính là canh tân kim, vô cùng lợi hại, đồng thời vô cùng cứng rắn. Công kích, phòng ngự, tốc độ, đều là thứ Chu gia am hiểu nhất. Khuyể điểm của bọn họ là không thiên biến vạn hóa như ba nhà kia. Năng lực mạnh nhất của Chu gia là kim loại hóa toàn thân. Tất cả công kích kim loại ở trước mặt họ không có công hiệu. Thân thể của Chu Thiên Lộc là vũ khí tốt nhất, cũng là tấm kiên chắn. Dùng tuổi tác và địa vị của hắn ở Chu gia, có lẽ năng lực kim loại hóa của hắn đạt tới cảnh giơi đăng phong tạo cực rồi.

Tề Nhạc kinh ngạc nói:

- Nói như vậy, ngay cả đạn cũng bắn không thủng rồi.

Từ Đông gật gật đầu, nói:

- Đúng là như thế, trừ phi là vũ khí hạng nặng uy lực cực lớn, nếu không, dùng năng lực kim loại hóa bản thân của Chu gia, có thể hoàn toàn ứng phó. Chu gia có chút năng lực đặc thù khác, không biết Chu Thiên Lộc này có vài loại nào. Lão đại, anh không cần lo lắng, Như Nguyệt không phải dễ đối phó như vậy. Cho dù kim loại cứng rắn trước mặt của nàng cũng không ăn được quả ngon.

Thời điểm hai người nói chuyện, một tiếng âm vang thật lớn vang lên, hai móng của Hải Như Nguyệt va chạm chính diện với hai tay Chu Thiên Lộc, thân thể hai người bị phản chấn lui về phía sau. Mặc dù Chu Thiên Lộc có năng lực kim loại hóa bản thân, nhưng mà, dù sao Hải Như Nguyệt cũng dùng trảo, công kích của trảo là ngưng tụ ở đỉnh đầu ngón tay, lực công kích khi xuyên thấu một điểm là cực lớn.

Khí tức của Chu Thiên Lộc hơi dồn dập, trên làn da xuất hiện một tầng kim loại sáng bóng, khí tức từ từ trở nên mạnh mẽ, bạch quang chung quanh thân thể của hắn sáng lên, đó là màu trắng khác với Hải Như Nguyệt, hào quang trên người Chu Thiên Lộc cực mạnh, mà hào quang trên người Như Nguyệt chính là long khí như sương mù, đồng dạng là màu trắng, nhưng khi tiếp xúc lại bài xích nhau cực mạnh.

Hai đâm Chu Thiên Lộc nắm chặt, khẽ quát một tiếng, trường bào trên người không gió tự bay, hai tay chấn động, tât cả viên đá nhỏ trên đất bay lên, nhanh chóng hình thành vành đai bằng đá chung quanh người. Khi chung quanh thân thể Chu Thiên Lộc bị hào quang bao trùm, những cục đá này xuất hiện hào quang sáng bóng như kim loại.

Cơ Minh Minh bên cạnh Tề Nhạc hô nhỏ một tiếng.

- Khống vật thuật, kim loại cố hóa. Đây là dị năng phụ trợ cường đại.

Không biết vì cái gì, đột nhiên trong nội tâm Tề Nhạc có chút hưng phấn, từ khi trở thành một thành viên của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đến nay, hắn còn chưa bao giờ nhìn thấy năng lực toàn diện của các đồng bạn, hôm nay hiển nhiên là cơ hội tốt, dùng ngạo khí của Hải Như Nguyệt, thực lực của nàng không yếu hơn tên tộc trưởng trước mặt.

Hải Như Nguyệt bị đẩy lui, nàng cũng dừng lại, động tác Chu Thiên Lộc thật nhanh, hai tay vừa giơ lên, chung quanh thân thể đã có vô số hòn đá biến thành kim loại, lớn thì như quả bóng rổ, nhỏ nhất như quả bóng tennis, rậm rạp chằng chịt, phản chiếu hào quang kim loại, tràn ngập cảm giác quỷ dị.

*****

Hai cánh thu liễm lại hiện ra sau lưng, chân hơi chạm đất, người đã bay lên không trung. Tề Nhạc chú ý tới, hạt châu màu ngà sữa trên bụng của nàng sáng lên, không còn hào quang như mây mù nữa, mà là hào quang chói mắt.

Dâm hổ Từ Đông có chút hưng phấn nói:

- Mau nhìn, Như Nguyệt sắp sử dụng tuyệt kỹ Long Dược Thập Bát Kích, không biết Chu Thiên Lộc có thể ngăn cản mấy kích. Long Dược Thập Bát Kích không phải võ thuật, mà là dị năng của Như Nguyệt kết hợp với long lực tạo thành công kích đặc thù. Thời điểm tôi gặp Như Nguyệt lần đầu tiên, tôi chỉ chèo chống đến kích thứ ba đã bị nàng đánh bại, cho dù là hiện tại, tôi đoán chừng cũng khó vượt qua sáu kích. Không biết Như Nguyệt luyện đến mấy kích, đây là năng lực đặc thù của nàng, bởi vì Như Nguyệt có đôi cánh mà các chiến sĩ long trước kia không có, cho nên xoay chuyển trên không trung cực kỳ nhanh nhẹn, lực công kích cực kỳ cường hoành.

Thời điểm Từ Đông nói chuyện, thân thể mềm mại của Như Nguyệt đã bay lên ba mươi mét, trong mắt Chu Thiên Lộc toát ra một tia giảo hoạt, hai tay đưa lên, những viên đá bằng kim loại chung quanh hắn bao trùm lấy Hải Như Nguyệt. Hòn đá mang theo tiếng rít chói tai, hiển nhiên là vô cùng mạnh mẽ.

Hải Như Nguyệt cũng không có trốn tránh, cũng không có bay lên cao tránh né những hòn đá này. Lúc thân thể của nàng đạt tới độ cao ba mươi mét, đột nhiên thân hình quay lại, hai cánh sau lưng khép lại, long trảo đưa ra trước ngực, trong miệng nói cái gì đó, một bạch sắc quang cầu xuất hiện trong hai móng vuốt. Cánh sau lưng vừa thu lại đã mở ra, mà quang cầu trong tay Hải Như Nguyệt bay ra ngoài, hóa thành vô số hào quang điểm thật nhỏ dung nhập vào trong cánh, sau một khắc, long trảo của nàng đã thu lại sát ngực, mà hai cánh phía sau lại chấn động.

Vào lúc này, vô số quang điểm thật nhỏ từ trong cánh bắn ra, không có tiếng kêu gào, nhưng những nơi hào quang đi qua, không trung vặn vẹo biến hành mơ hồ. Long dực màu trắng mang theo nhiều hào quang nhỏ, nhìn nó rất rực rỡ xinh đẹp.

Từ Đông hô nhỏ một tiếng.

- Kích thứ nhất, Long Dực Thôi Tinh.

Quang điểm màu trắng nhỏ bắn ra, hoàn toàn biến mất trong không khí, giống như không có chút tác dụng nào, nhưng Chu Thiên Lộc phía dưới đại biến. Những viên đá kim loại vốn đang đuổi theo Hải Như Nguyệt bị đình trệ hoàn toàn, hắn là người khống chế, nhưng lúc này, những viên đá kim loại trên không trung đã phát ra âm thanh nổ vang, liên tiếp nổ thành tro bụi. Một ít quang điểm màu trắng, từ trong những hòn đá này bay ra, chỉ trong nhay mắt bắn tới trước, trực tiếp bắn xuống Chu Thiên Lộc phía dưới.

Tuy những quang điểm này thật nhỏ nhưng lại rất mạnh mẽ, nhưng sắc mặt Chu Thiên Lộc phi thường ngừng trọng, quát to một tiếng, chân phải bước lên một bước, bạch sắc quang mang chung quanh thân thể biến thành màu vàng, một tầng kim quang bắt đầu vạn vẹo vây chung quanh người của hắn, Long Dực Thôi Tinh còn thừa lại biến mất không còn lại gì, giống như nước rơi vào biển, không để lại chút dấu vết nào.

Kim sắc quang mang vặn vẹo nhưng không có biến mất, quang điểm biến mất, đột nhiên thân thể Chu Thiên Lộc bành trướng hơn trước rất nhiều. Không, không phải thân thể của hắn bành trướng, mà là chung quanh thân thể của hắn hình thành một tầng giáp, lóe hào quang của kim loại sáng chói mắt, bao trùm mỗi bộ vị thân thể của hắn, hàn quang trong mắt đại thịnh, ngẩng đầu nhìn Hải Như Nguyệt.

Những chuyện này xảy ra quá nhanh, hào quang biến mất thì áo giáp xuất hiện, Từ Đông tán thán nói:

- Không hổ là gia chủ Chu gia, đây cũng là một loại năng lực, kim loại biến thành áo giáp, lực phòng ngự tăng cường gấp ba.

Tề Nhạc tức giận nói:

- Hình như anh không lo lắng cho Như Nguyệt ah!

Từ Đông thấp giọng nói:

- Nếu như anh nhìn thấy Phách Vương Long toàn lực phát uy một lần, chỉ sợ sẽ không lo lắng cho nàng đâu.

Hải Như Nguyệt trên không trung cũng không có kinh ngạc vì đối phương xuất hiện một lớp áo giáp, hai cánh đập mạnh, thân thể nàng lại bay lên cao hơn mười mét, ngay sau đó, một tiếng long ngâm vang lên điếc tai, thân thể của Hải Như Nguyệt như sao băng, hóa thành một đạo hào quang, trực tiếp phóng thẳng vào Chu Thiên Lộc phía dưới.

Tề Nhạc nhìn thấy rõ ràng, thân thể Hải Như Nguyệt trên không trung cũng không phải bổ nhào thẳng xuống, mà giống như sấm sét trên không trung, không ngừng biến ảo thân hình, chuyện này khiến thân thể của hắn ma sát với không khí càng mạnh diện tích che phủ cũng rộng thêm. Có thể nhìn thấy rõ ràng, những nơi bạch quang đi qua, không khí xuất hiện vặn vẹo.

- Long Dược Thập Bát Kích kích thứ hai, Mục Dã Lưu Tinh.

Con mắt Từ Đông sáng lên.

Thân thể Chu Thiên Lộc cũng trở nên mờ đi, hai chân như đạp lên bộ pháp quỷ dị, áo giáp trên người cũng không gây ảnh hưởng tới tốc độ. Thời điểm thân hình Hải Như Nguyệt bổ nhào cách đầu của hắn không xa, bởi vì tốc độ quá nhanh, thân thể Chu Thiên Lộc đã biên thành mấy chục, căn bản không cách phân biệt đâu là thật, cái đó nào là giả.

Hai đạo quang mang vàng, trắng từ vụ va chạm của hai người tản ra, một cổ khí lưu bộc phát, trong khí lưu mang theo vô số mảnh vụn kim loại, bay tán loạn ra chung quanh.

Từ Đông vội vàng tiến lên một bước ngăn trước người Tề Nhạc, gầm nhẹ một tiếng, khí lưu màu trắng trên người của hắn bộc phát, đánh tan toàn bộ những mảnh vụn bay tới. Tình huống này cũng phát sinh bên phía bốn đại gia tộc, có thể tới đây đều là tinh nhuệ của các gia tộc, tuy mãnh vụn kim loại ẩn chứa lực công kích mạnh mẽ, xuất hiện phi thường đột ngột, nhưng vẫn không cách nào ảnh hưởng tới bọn họ. Chỉ có thể nghe thấy âm thanh kim loại rơi xuống đất.

Thân ảnh màu trắng lại nhảy lên, làm cho bốn đại gia tộc hoảng sợ là, rồng ngâm lại bộc phát lần nữa, công kích lần nữa, trong nháy mắt Hải Như Nguyệt cùng Chu Thiên Lộc công thủ mấy trăm lần, tuy nàng bị Chu Thiên Lộc đẩy lui, nhưng dù sao lực phòng ngự của Chu Thiên Lộc cũng kém hơn công kích của Hải Như Nguyệt, cho nên áo giáp kim loại trên người xuất hiện nhiều tổn thương.

Trong cái nhìn của Tề Nhạc, Hải Như Nguyệt lúc này như một thanh kiếm sắc bén, mà Chu Thiên Lộc phía dưới là khối kim loại cứng răn, nói khó nghe một chút là xác rùa đen, mặc dù kiếm sắc bén, nhưng không có chỗ ra tay.

- Long Vực, Như Nguyệt, một kích định thắng bại.

Từ Đông ngẩng đầu nhìn quay Hải Như Nguyệt, ánh mắt sau mặt nạ bảo hộ sáng lên..

- Long Vực là cái gì?

Tề Nhạc nghi hoặc hỏi.

Từ Đông thấp giọng nói:

- Long Vực là tuyệt chiêu mạnh nhất Như Nguyệt phải sử dụng nếu muốn sử dụng năng lực, cũng là một trong vài loại năng lực cường hãn nhất của cầm tinh Long long, ở trong Long Vực, thực lực của long gia tăng trên phạm vi lớn, mà ở long uy trong Long Vực áp xuống, thực lực của những sinh vật khác giảm mạnh. Chỗ kỳ dị chân chính trong đó chỉ có Như Nguyệt mới hoàn toàn tinh tường.

Thân thể Hải Như Nguyệt lúc này hoàn toàn hóa thành mây mù, nhưng không biết vì cái gì, liên hệ với khí tức của Kỳ Lân, Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện, mình nhìn thấy áo giáp màu trắng óng ánh trên người của Hải Như Nguyệt.

*****

- Chu gia chủ, ngài phải cẩn thận.

Âm thanh Hải Như Nguyệt hư vô mờ mịt vang vọng khắp không trung.

Chu Thiên Lộc phía dưới nhìn thấy Long Vực xuất hiện đã làm ra ứng biến, chín đạo ô quang từ trên người đệ tử Chu gia bắn ra, đã vây chung quanh thân thể của Chu Thiên Lộc, dựa theo phương vị cửu cung không ngừng vận chuyển. Một tầng hào quang nhàn nhạt phân tán ra khắp chung quanh. Tề Nhạc nhìn chăm chú vào, phát hiện cái đây là chín thanh kiếm, chín thanh kiếm này do Chu Thiên Lộc khống chế, đầu mỗi một mũi kiếm, đều có kiếm quang dài nửa xích bắn ra ngoài.

Hải Như Nguyệt không chút bối rối nói vang trên không trung.

- Không nghĩ tới gia chủ Chu gia lại tu luyện Khống Vật Thuật lên tới mức Ngự Kiếm Thuật. Nhưng gia chủ Chu gia phải cẩn thận, Ngự Kiếm Thuật chưa hẳn ngăn được tôi đâu.

Chu Thiên Lộc cười một tiếng, vẫn trung khí mười phần như trước.

- Tốt, tôi sẽ lấy Ngự Kiếm Thuật so sánh với Long Vực của cô một chút.

Bốn đại gia tộc có nghiên cứu cực sâu với năng lực mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, mà năng lực của long có cái gì, đương nhiên bọn họ rất rõ ràng, tuy Hải Như Nguyệt nhiều hơn các chiến sĩ long khác một đôi cánh, nhìn thì được hổ trợ nhiều hơn, nhưng năng lực trụ côt của long thì không cải biến. Sở dĩ hắn sử dụng Ngự Kiếm Thuật là sớm có dự mưu, Ngự Kiếm Thuật trọng yếu nhất một điểm chính là tập trung, chỉ cần có thể khóa chặt đối phương, vậy thì tác dụng mê hoặc của Long Vực mê sẽ biến mất, tìm được vị trí Hải Như Nguyệt, đối phó cũng dễ dàng hơn.

Chín thanh kiếm vòng quanh trong hư không, Chu Thiên Lộc đoạt xuất thủ trước, mang theo tiếng rít chói tai, chín đạo kim quang xông thẳng lên trời, chín thanh trường kiếm tiến vào Long Vực, lập tức khiến sương mù chấn động kịch liệt. Nhưng mà, Chu Thiên Lộc vẫn xem thường năng lực của Hải Như Nguyệt rồi. Long Vực, là lĩnh vực của long, bài trừ dễ thế sao?

Chín thanh trường kiếm mang theo kiếm quang nửa xích bay vào trong Long Vực, Chu Thiên Lộc giật mình phát hiện, dường như kiếm của mình bị chất lỏng sền sệt giữ lại, tốc độ trong Long Vực giảm xuống rất nhiều. Mà đúng lúc này, mây trên không trung đã lưu chuyển.

Sáu đám mây lóe lên, từ sương mù nồng đậm như hóa thành thật thể, sáu đám mây này chính là tinh hoa của Long Vực. Sáu đám mây theo quỹ tích phiêu dật bay đi, không có hạ xuống, quấn quanh trong không trung.

Tề Nhạc hướng Từ Đông hỏi:

- Rốt cuộc đây là năng lực gì?

Từ Đông bất đắc dĩ nhíu mày, nói:

- Năng lực này tôi mới nhìn thấy lần đầu tiên, trước kia Như Nguyệt chưa bao giờ dùng qua, hắn là nàng vừa lĩnh ngộ không lâu, hoặc là không dùng tới, hãy chờ xem.

Hai người vừa dứt lời, đấm mây trên không trung đã biến hóa, sáu đám mây trắng ngưng kết trên không trung, mà sương mù nguyên bản trong Long Vực lại lặng yên tiêu tán đi, giống như Long Vực tùy biến mất theo. Nhưng mà, ngay sau đó phát sinh biến hóa làm tất cả mọi người cực kỳ kinh ngạc.

Sáu đám mây hợp lại làm một, tiếng long ngâm vang vọng không trung, đám mây chấn động mạnh mẽ, hình thái của nó cũng cải biến, một quang ảnh hình rồng nhàn nhạt hiện ra trên hư không, Tề Nhạc giật mình phát hiện, quang ảnh hình rồng trong Long Vực và điêu khắc hình rồng trong biệt thự là giống nhau. Càng làm hắn kinh ngạc đã xảy ra, quang ảnh hình rồng này dung hợp với mây mù, ngay sau đó, một tiếng long ngâm còn to hơn vang lên, mây trên không trung biến mất, chỉ còn lại môt con Bạch Long cực lớn xuất hiện.

Thân thể Bạch Long dài mấy chục thước, nhìn nó cực kỳ chân thật, long mục màu đỏ như hai viên bảo thạch, không ngừng tán phát hào quang khí phách ra khắp nơi. Đôi long giác, toàn thân bao trùm lân phiến màu trắng dày đặc, bốn trảo dưới thân không ngừng chuyển động, dưới trảo có sương mù lượn lờ, chính là hình dáng long đằng vân.

Long, không ngờ là long chân chính, thành viên bốn đại gia tộc không cách nào chuyển dời ánh mắt được, tuy bọn họ cũng biết Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần với tư cách đứng đầu thủ hộ giả, thực lực phi thường cường đại, nhưng không nghĩ tới cường đại tới mức độ này. Không cách nào dùng lời lẽ hình dung cảm giác lúc này, Long ah! Long là một trong những đồ đằng của đế vương, nhìn thây long xuất hiện, nội tâm của các thành viên bốn đại gia tộc bị áp xuống hạ phong.

Trong đó có lẽ rung động lớn nhất chính là Chu Thiên Lộc, ngay cả làn da bằng kim loại của hắn xuất hiện cảm giác rung động cực nhỏ. Long uy của Hải Như Nguyệt như áp toàn bộ lên người của hắn, bởi vậy hắn có cảm thụ rõ ràng nhất, chín thanh trường kiếm vào lúc Bạch Long xuất hiện đã mất đi khống chế, đây chính là bảo bối hắn bồi dưỡng tỉ mỉ nha. Đối mặt với áp lực cực lớn từ Bạch Long trên không trung, hắn không cách nào có chiến ý chứ đừng nói là chống cự.

Bạch Long há to miệng, một bạch viêm màu trắng từ trong miệng của nó phun ra, mục tiêu của bạch viêm cũng không phải Chu Thiên Lộc phía dưới, mà là tấm bia đá sừng sững ghi ba chữ Quỷ Kiến Sầu thật lớn. Tấm bia đá màu xám dưới sự bao phủ của bạch viêm nhanh chóng dỏ lên. Dưới ánh mắt sợ hãi của mọi người, nham thạch cực lớn của tấm bia đá đã thu nhỏ lại, nhưng ngoại hình của tấm bia không bị phá hư.

Âm thanh Hải Như Nguyệt từ trong Bạch Long vang lên.

- Tất cả mọi người là thủ hộ giả phương đông, tôi không hy vọng ra tay độc ác, Chu gia chủ, chúng ta cần so nữa không?

Lúc này, dưới tác dụng của bạch viên, tấm bia đá cực lớn kia đã thu nhỏ hai phần ba, nhưng trên tấm bia đá không có một tia rạn nứt hay phá hư nào, ngay cả ba chữ Quỷ Kiến Sầu cũng cực kỳ rõ ràng.

Chu Thiên Lộc lui về phía sau một bước, áo giáo kim loại trên người biến mất, lộ trường bào màu trắng bên trong, thở dài một tiếng, nói:

- Tôi vốn chuẩn bị Cửu Ly Tử Mẫu Kiếm chống lại Long Vực, nhưng không ngờ còn chưa sử dụng, cũng đã bại, hơn nữa bại thảm hại như vậy. Nhưng không thể không thừa nhận, tôi không phải là đối thủ của cô.

Vừa nói, hắn lui về phía sau vài bước, hai tay rủ xuống, ý bảo mình đã nhận thua.

Phá hủy một tòa tấm bia đá dễ dàng, Chu Thiên Lộc tự nhận cũng có thể làm được, nhưng mà, muốn làm cho tấm bia đá không chút tổn thương nào, hắn không làm được. Hắn biết rõ, Hải Như Nguyệt biến thành cự long phun bạch viêm đã luyện hóa tạp chất trong bia đá, là tiến hành áp súc phân tử bên trong đá, mới có thể khiến tấm bia đá biến thành bộ dáng hiện giờ, long viêm cường đại như thế, năng lực khống chế tinh diệu như thế, hắn trừ nhận thua ra đã không còn biện pháp nào khác.

Kỳ thật, Hải Như Nguyệt trên không trung lúc này cũng thở ra một hơi, năng lực nàng sử dụng, là thức thứ mười trong Long Dược Thập Bát Kích, Thần Long Chân Thân, sau khi nàng đạt tới sáu vân, trong mấy ngày gần đây được khí tức Kỳ Lân phụ trợ nên lĩnh ngộ không lâu. Ngay cả cô ta cũng không nắm chắc có thể khống chế hoàn mỹ, sở dĩ lựa chọn sử dụng, là vì nàng muốn chấm dứt chiến đấu thật nhanh, năng lực của Chu Thiên Lộc còn cường đại hơn tưởng tượng của nàng, nhất là sau khi hắn sử dụng chín thanh kiếm, Hải Như Nguyệt đã hiểu được mình muốn thắng cũng khó khăn.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-360)