Vay nóng Tinvay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 058

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 058: Mô tơ
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Đột nhiên Tề Nhạc chấn động, vân lực trong người lập tức khuếch trương ra chung quanh, đám người chung quanh lặng lẽ tránh ra một khe hở, liên tiếp bước lên hai bước, hắn đi tới gần sân khấu hình tròn kia, thò tay bắt lấy biên giới của sân khấu kéo một cái, thân thể lập tức bay lên một thước, ngay sau đó hai tay bắt lấy lan can, không bao lâu là lên được sân khấu.

Tề Nhạc hôm nay mặc cái quần jean hơi rách nát, trên thân mặc cái áo sơ mi trắng, hình dáng đối lập của hắn rất rõ ràng với cô gái áo dạ đen này, thân hắn cao một mét chín, dáng người cực kỳ phối hợp với người dẫn đầu.

Mỹ nữ trên sân khấu vừa mới nhảy theo điệu nhạc, đột nhiên Tề Nhạc xông lên đài, lập tức dọa nàng nhảy dựng lên, nhưng động tác của nàng không dừng lại, bởi vì ngọn đèn không ngừng lập lòe, bọn họ không thấy rõ tướng mạo của đối phương.

Tề Nhạc hô to một tiếng.

- Mỹ nữ, GOGOGO.

Chân trái bước lên chừng một mét, làm tư thế ngồi xổm xuống, dùng tay đặt lên đai lưng, nhanh chóng làm ra động tác đỉnh khố, tay phải cực khốc quét qua trán của mình, tay trái không ngừng vặn vẹo làm ra động tác cực đẹp.

Cô gái múa dẫn đầu cũng phối hợp với động tác của Tề Nhạc, kỹ thuật nhảy cũng thay đổi, thân thể hơi nghiêng về phía trước, áp vào mặt Tề Nhạc, đồng dạng làm ra động tác đỉnh khố, trong dạng hoàn cảnh này, trong âm nhạc, Tề Nhạc vô ý thức ôm vòng eo nhỏ nhắn của nàng, eo của hai người làm ra động tác đỉnh khố uốn éo với nhau, tiếng rên rỉ động lòng người phối hợp với tiếng nhạc vang lên trong miệng mỹ nữ, hỏa diễm trong người Tề Nhạc lập tức bốc lên, hai chân xê dịch, kỹ thuật của hắn biến đổi.

Tay phải vẫn đặt lên vòng eo của mỹ nữ, mà thân thể của hắn không ngừng làm ra động tác yêu cầu kỹ thuật cao, những động tác hông làm chủ đạo trong kỹ thuật nhảy, nhưng Tề Nhạc nhảy thế này, làm cho mọi người có cảm giác mạnh mẽ, eo của hắn như mô tơ điện, không ngừng trêu đùa thân thể của mỹ nữ.

Yến Tiểu Ất phía dưới trợn mắt há hốc mồm nhìn Tề Nhạc trên đài.

- Móa, đây thật sự là Điện Động Tiểu Mã Đạt ah! Mẹ kiếp, lão đại thật sự là xử nam sao, nếu anh là xử nam, Điện Động Tiểu Mã Đạt luyện thành thế nào?

Lúc người phụ trách trong quán bar nhìn thấy Tề Nhạc leo lên đài, bọn họ lập tức hành động, nhưng lúc này nhìn thấy Tề Nhạc nhảy không kém gì người múa dẫn đầu của bọn họ, tạm thời bỏ đi ý niệm kéo hắn xuống, động tác người múa dẫn đầu của họ cực kỳ phối hợp với Tề Nhạc, hai người giống như diễn luyện cả trăm ngàn lần, mỗi một động tác đều tràn ngập cảm giác hấp dẫn và mị lực, phối hợp hoàn mỹ tôn vinh kỹ thuật nhảy của bọn họ.

Âm thanh kim loại nặng dưới sự khống chế của DJ dừng lại một chút, tay phải Tề Nhạc đưa về phía trước, mu tay trái, đối mặt với động tác nhảy đỉnh khố của nữ dẫn đầu, tay phải chậm rãi lướt qua mặt của cô gái này, lướt qua hai gò má, lại đặt lên ngực đầy đặn của nàng, cuối cùng lại đặt lên bụng.

Động tác này nhìn thì ái mỹ, kỳ thật Tề Nhạc từ đầu đến cuối, tay không đụng vào người của nàng, đây chỉ là một loại phong cách mà thôi.

Dansing cũng bị Tề Nhạc lây nhiễm, đột nhiên nàng tiến lên một bước, trước tiên cọ nhẹ qua người của Tề Nhạc, ngay sau đó, một tay ôm lấy cổ của hắn, cái đùi thon dài của Tề Nhạc thăm dò dầu gối của hắn, thân thể hơi nghiêng về trước, cả người như đọng lên người Tề Nhạc.

Ban đầu Tề Nhạc lăn lộn nhiều năm như thế, tự nhiên hiểu rõ Dansing muốn gì, thầm nghĩ trong lòng, dựa vào, nữ nhân này biến mình thành ống tuyp rồi. Phải biết rằng, động tác này của nàng chính là động tác múa cốt a! Tới thì tới đi, ai sợ ai chứ!

Tâm niệm thay đổi thật nhanh, động tác của hắn không ngừng lại, thân thể hơi chuyển động, đã đặt lên ngực Dansing, một tiếng thét chói tai vang lên từ sân khấu, hắn cứ như vậy mang theo Dansing chuyển động, mái tóc đen của Dansing hỗn loạn, hình thành vòng tròn mỹ diệu.

Trát Cách Lỗ dưới đài mỉm cười nói:

- Không nghĩ tới Tề Nhạc còn có ngón này, kỹ thuật và lực mỹ diệu thật.

Từ Đông có chút ngốc trệ nhìn Tề Nhạc trên đài, nghi ngờ nói:

- Đại sư, tiểu tử này thật sự là xử nam sao? Tôi không thấy anh ta có điểm nào giống xử nam cả! Nhìn bộ dang của anh ta giống một kẻ lăn lộn trong bụi hoa lâu năm a, nhìn eo của anh ta kìa, rõ ràng là công phu trên giường a, không có Bách Nhân Trảm thì sao có thể làm được. (Bách nhâm trảm là "xử" trăm người)

Trát Cách Lỗ mỉm cười, hai tay đặt ở trước ngực, nói:

- Chuyện này không có khả năng thay đổi, không phải anh nói, eo tốt, thận tốt, không cần hợp thành nhân thận bảo sao?

- Kháo, đại sư, ngài thực thành thạo.

Từ lúc âm thanh kim loại nặng chấm dứt, tất cả hào quang chiếu xuống, ánh đèn chiếu lên sâu khấu, chiếu lên hai người. Lúc này, thân thể Dancing nằm song song trên người Tề Nhạc, không biết hai chân của nàng lúc nào đã co lên eo của Tề Nhạc, động tác nhìn cực kỳ ái muội. Nhưng mà, lúc đèn trên sân khấu lóe sáng, bất luận Tề Nhạc hay thân thể của Dancing đều thất thần.

- Là anh (cô)?

Hai người trăm miệng một lời kinh hô một tiếng.

Dancing không phải người khác, lúc ở Thái Dương Quốc, Tề Nhạc gặp được đặc công báo nữ của Mỹ Kiên Quốc. Lúc này hắn mới hiểu được mình có cảm giác vô cùng quen thuộc với nàng, thì ra khi gặp lại. Nhìn báo nữ lúc này còn hấp dẫn hơn trước kia, bởi vì quan hệ tới nhảy múa, gương mặt của nàng hơi đỏ lên, hắn nhìn thấy có xúc động muốn cắn một cái.

Báo nữ phát hiện thân phận Tề Nhạc, dù sao nàng cũng có kinh nghiệm đặc huấn, trước tiên đã kịp phản ứng, cái miệng nhỏ nhắn có chút he ra, một đạo hàn quang lập tức bắn vào mặt Tề Nhạc. Tề Nhạc biết rõ thân phận của nàng, nàng là đặc công, đến đây chắc chắn là có nhiệm vụ, nếu như không giết chết Tề Nhạc trước mặt, như vậy, thân phận của nàng sẽ bại lộ. Chỉ dùng một phần vạn giây, báo nữ đã biết rõ mình nên lựa chọn như thế nào.

Đổi lại lúcTề Nhạc ở Thái Dương Quốc, có lẽ không có khả năng né tránh hay ngăn cản độc châm của nàng, nhưng mà, Tề Nhạc hiện giờ đã sớm biến hóa, hai tay của hắn buông lỏng, tùy ý cho thân thể báo nữ rơi xuống đất, lúc này né tránh đã tới không kịp, há miệng thổi nhẹ, tụ khí thành tuyến, thổi một cái, độc châm bay lên bầu trời.

Báo nữ cận thân bác đấu hiển nhiên rất có nghề, nàng muốn đá Tề Nhạc, nhưng hai chân vẫn đang quấn quanh hông của Tề Nhạc, hai chân xiết chặt lại, hai tay thành trảo, ngửa người ra sau, trực tiếp chạm vào mặt sàn sân khấu cứng rắn, đùi thon dài mượn sức, muốn xoắn Tề Nhạc ngã xuống đất.

- Mỹ nữ, eo của tôi rất tốt.

Tề Nhạc không có động, hắn vẫn đứng sừng sững như núi, eo của Tề Nhạc vặn ngược trở lại, hai tay Tề Nhạc đưa tới, ôm thân thể báo nữ vào ngực của mình, một chân của báo nữ vừa buông ra, còn một chân vẫn xiết eo của Tề Nhạc, lúc này, mặt của hai người cách nhau một tấc.

- Mỹ nữ, gặp mặt là hữu duyên, không cần ác như vậy a.

Tranh đầu trên đài không làm cho người ta chú ý, tất cả mọi người cho rằng bọn họ đang làm động tác nhảy mà thôi.

*****

Báo nữ dùng Viêm Hoàng ngữ lạnh giọng hỏi:

- Sao anh tìm được tôi?

Tề Nhạc bất đắc dĩ nhíu mày.

- Nếu như tôi nói là trùng hợp cô có tin hay không? Chúng ta thật đúng là có duyên phận với nhau.

Khoảng cách hai người gần như thế, lẽ ra là thời cơ ra tay thích hợp nhất, nhưng báo nữ lại phát động công kích về phía Tề Nhạc, bởi vì nàng rõ ràng cảm giác được, trong cơ thể Tề Nhạc có một cổ năng lượng cường đại, năng lượng lưu lại dò xét, không phải dò xét thân thể, chỉ cần mình tiến công, chỉ sợ không may đầu tiên chính là mình.

- Mỹ nữ, tôi không biết cô tới đây làm cái gì? Nhưng mà, tôi là lưu manh, đối với mỹ nữ không có sức miễn dịch gì, cô đã ở đây, hiển nhiên là nhiệm vụ chưa thành, hiện tại trở về Mỹ Kiên Quốc, tôi sẽ xem như không co việc gì xảy ra, co gì không?

Báo nữ có chút ngẩn người, nói:

- Anh thả tôi?

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Chẳng lẽ cô muốn tôi giết cô sao? Tôi không có thòi quen tồi hoa lạt thủ, nhất là người đẹp như hoa hồng đen này, tôi chỉ muốn nghe thôi.

Vừa nói, hắn cúi đầu xuống, ngửi ngửi cổ của báo nữ, làm ra thần thái say mê.

- Tốt, thả tôi ra, tôi đi.

Hào quang trong mắt báo nữ lập lòe dưới loại tình huống này nàng căn bản không có lựa chọn, huống chi, với tư cách đặc công, nàng căn bản không biết cái gì gọi là tín dự.

Tay Tề Nhạc dần dần buông ra, báo nữ hiện giờ không có ý định công kích hắn, tiềm thức của hắn tự nói với mình, bất luận là tình huống như thế nào, mình cũng không thể làm gì, bởi vì hắn thật sự quá mạnh mẽ. Hiện tại nàng hy vọng Tề Nhạc cũng không có lừa gạt mình, chỉ cần mình chạy đi, bằng vào tốc độ của mình, cho dù lưu manh trước mắt rất mạnh, chỉ sợ cũng khó mà đuổi kịp mình.

Tay của Tề Nhạc rời khỏi eo của nàng, không đợi báo nữ có động tác, đột nhiên thu tay về, hơn nữa lần này phi thường dùng sức, trực tiếp kéo thân thể báo nữ vào ngực mình, thân thể đồng thời hơi nghiêng, mang theo báo nữ trực tiếp nhảy xuống sân khấu.

Báo nữ cũng không có chút bất mãn nào, thân thể nàng khẽ run lên, bởi vì, nàng cảm giác được khí tức mình sợ nhất, khí tức của quang minh.

- Thần nói, tất cả hắc ám của thế gian phải bị xoa tan, cừu non lạc đường! Thức tỉnh trong quang minh..

Đột nhiên quán bar lờ mờ sáng lên, âm nhạc cũng dừng lại, ánh mắt mỗi một người có chút mê mang, giống như một cái xác không hồn. Lúc trước Tề Nhạc và báo nữ đứng trên sân khấu, không biết lúc nào đã nhiều hơn một người, một nam nhân ngoại quốc.

Tóc ngắn màu vàng, âu phục thẳng, tròng mắt màu lam thâm thúy, trên tay của hắn cầm thập tự giá màu bạc, nam tử anh tuấn này chừng hai mươi bảy tuổi, sắc mặt của hắn phi thường nhu hòa, ánh mắt nhìn qua đám người phía dưới, mang theo vài phần thương hại.

Người không bị mê mang chỉ còn lại chẳng bao nhiêu, trong đó co cả Tề Nhạc, Yến Tiểu Ất, Từ Đông, Trát Cách Lỗ cùng báo nữ. Ánh mắt của bọn họ không hẹn mà cùng nhìn vào người nam nhân này.

Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, nói:

- Anh là người nào, tại sao phải đánh lén.

Nam tử mỉm cười, nói:

- Tôi tên Nhạc Nguyên, anh có thể hiểu là Cực Nhạc Nguyên Tuyền, tôi đến từ giáo đình phương tây, với tư cách là người thanh lý và thẩm phán của giáo đình, tôi phải hủy diệt những thế lực tà ác trên đời, các người có thể bảo trì thanh tỉnh dưới Chân Ngôn Thuật của tôi, hiển nhiên không phải người bình thường. Hy vọng các người không nên xen vào tranh đâu giữa giáo đình và Hắc Ám Quốc Hội.

Tề Nhạc bĩu môi, nói:

- Anh nói không tham dự là không tham dự sao? Nàng sợ anh, nhưng tôi không sợ.

Thân hình Nhạc Nguyên lóe lên, đã đi xuống đài, hai người phía dưới đài lui về phía sau, lưu lại một sân bãi rộng rãi.

- Nếu như tôi đoán không sai, các hạ hẳn là thủ hộ giả phương đông a. Ở phương tây, chúng tôi tôn trọng là tự do, dân chủ, điểm này phương đông của các người kém rất nhiều. Chúng ta đều nghênh chiến cho chính nghĩa, thỉnh anh không nên khó xử tôi nhé? Tôi cũng tôn trọng quốc gia các người, tuyệt đối không muốn phát sinh xung đột với thủ hộ giả phương đông của các vị. Lần này tôi đến đây, muôn hủy diệt thế lực ngầm của phương tây tới phá hoại phương đông, theo ý nào đo mà nói, tôi đang giúp các người đấy.

Yến Tiểu Ất nhìn báo nữ đang lạnh run trong ngực Tề Nhạc, nói:

- Thủ hộ giả phương đông chúng tôi cũng không cần phương tây can thiệp, chúng tôi thờ phụng cũng không giống giáo đình. Anh nói rất đường hoàng, có trời mới biết có phải anh ưa thích sắc đẹp của cô ta không, muốn cường đoạt dân nữ.

- Tiểu Ất.

Đột nhiên Tề Nhạc đề cao âm thanh ngăn cản Yến Tiểu Ất nói thêm gì đó.

- Anh ta nói đúng, nữ nhân này đúng là thành viên thế lực hắc ám ở phương tây, trước kia tôi gặp qua nàng. Nhạc Nguyên lão huynh, phi thường cảm tạ anh tới bắt thế lực hắc ám phương tây giúp chúng tôi, nhưng mà, vừa rồi tôi đã đáp ứng nàng, chỉ cần nàng lập tức rời khỏi phương đông, tôi sẽ không truy cứu nữa. Có thể thỉnh Nhạc Nguyên huynh cho tôi mặt mũi, tạm thời thả nàng rời đi, đợi nàng ra khỏi phương đông, anh muốn làm gì tôi không xen vào.

Nhạc Nguyên nhíu mày, nói:

- Thủ hộ giả phương đông tôn kính, anh đang làm tôi khó xử. Nếu trước kia anh gặp qua nàng, thì nên biết tốc độ của báo nữ rất kinh người. Nếu như không phải tôi trùng hợp phát hiện nàng ở đây, bố trí Thánh Quang Linh Trận khiến nàng không thể đào thoát, bằng không với thực lực của tôi rất khó bắt được nàng ta. Cho nên thỉnh anh giao nàng cho tôi, giáo đình sẽ nhớ trợ giúp của anh.

Trong nội tâm Tề Nhạc quả thật có chút khó xử, theo đạo lý mà nói, hắn không có lý do không giao báo nữ ra, nhưng từ góc độ nam nhân mà nói, giao mỹ nữ trong ngực cho người khác, đúng là chuyện không thoải mái, trong lúc nhất thời trong lòng của hắn có chút do dự.

Từ Đông đi đến bên người Tề Nhạc, nhìn qua Nhạc Nguyên trước mặt liền mỉm cười, nói:

- Chắc hẳn các hạ chính là Kỵ sĩ Bàn Tròn (Round Table Knights) của giáo đình a. Hoặc xưng anh là thánh kỵ sĩ, mà anh là kỵ sĩ tinh thần của giáo đình. Như vậy, nếu như một tiểu nữ tử yếu đuối dưới sự bảo vệ của anh, không biết anh nên lựa chọn thế nào?

Nhạc Nguyên nói Viêm Hoàng ngữ không tệ, nhưng lại không hiểu một it lời lẽ mờ mịt trong Viêm Hoàng ngữ, nghe vậy ngẩn người, nói:

- Đương nhiên là bảo vệ nàng không bị tổn thương rồi, đây là điều kỵ sĩ nên làm. Tuy hiện giờ trên thế giới không có kỵ sĩ chính thức, nhưng tinh thần kỵ sĩ chúng tôi không cải biến.

Từ Đông tán thưởng gật gật đầu, nói:

- Phải nên như vậy, nếu là thế, hiện tại lão đại của tôi giữ báo nữ trong ngực, anh lại bảo lão đại của tôi giao nàng ra, hình như có chút không thích hợp. Chúng tôi cũng có khó xử, bỏ qua hiện tại, về sau anh muốn bắt nàng, chúng tôi tuyệt đối không quan tâm. Nhưng hiện tại không được.

Nhạc Nguyên giờ mới hiểu được, gương mặt biến đổi, nói:

- Tôi không hy vọng dùng vũ lực để giải quyết vấn đề. Trước mặt thượng đế, tất cả thế lực hắc ám không thể dùng lý lẽ bình thường mà cân nhắc. Nàng đến từ hắc ám, nhất định phải hủy diệt, nếu không, chỉ mang lại thông khổ hơn nữa cho nhiều người. Thực xin lỗi các vị, nếu như các vị muốn ngăn cản tôi, tôi chỉ có thể động thủ.

*****

Yến Tiểu Ất hừ lạnh một tiếng, nói:

- Sợ mày sao! Đừng quên, nơi này chính là phương đông, không phải phương tây của mày. Trên địa bàn của chúng tao, mày không có tư cách nói vậy với chúng tao đâu.

- Đủ rồi.

Tề Nhạc khẽ quát một tiếng.

- Nhạc Nguyên lão huynh, tôi không muốn nhắc lại chuyện này, bỏ qua hôm nay, bỏ qua nơi này, tôi có thể mặc kệ, nhưng, à, hiện tại anh muốn mang cô ta đi, trừ phi anh thắng tôi. Tôi nghe nói các phương tây các anh thích nhất là quyết đấu. Như vậy, xin mời, nếu như bây giờ anh có thể đánh thắng tôi, cứ việc mang nàng đi.

Nhạc Nguyên cười nhạt một tiếng, nói:

- Vậy được rồi, tôi tiếp nhận thỉnh cầu quyết đấu của anh.

Từ Đông cùng Yến Tiểu Ất che chở Trát Cách Lỗ lui ra phía sau, Trát Cách Lỗ vẫn không mở miệng, ánh mắt của hắn nhìn thẳng vào người Nhạc Nguyên, giống như đang tự hỏi cái gì đó.

Tề Nhạc vẫn ôm lấy báo nữ, duỗi tay phải ra, làm thủ thế mời Nhạc Nguyên.

Nhạc Nguyên nhìn hắn nói:

- Anh không buông nàng sao? Chẳng lẽ anh muốn ôm cô ta để quyết đấu? Tôn kính thủ hộ giả phương đông, tôi hy vọng anh có thể tin tưởng giáo đình, giáo đình làm tất cả, đều đến từ ý chỉ của thượng đế mà thôi.

Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng.

- Ý chỉ của thượng đế ý chỉ sao? Tôi không hiểu, bởi vì tín ngưỡng của tôi khác với anh, cho nên tôi không tin thượng đế.

Biểu hiện nà mà nhìn, Tề Nhạc như đang phản bác cách nói của Nhạc Nguyên, kỳ thật, tay phải của hắn, cơ hồ đang ngưng tụ tám phần thực lực của hắn.

Sắc mặt Nhạc Nguyên triệt để biến đổi, với tư cách là thánh kỵ sĩ, hắn coi trọng nhất chính là tôn nghiêm, Tề Nhạc lại phản kích đã vượt qua điểm mấu chốt của hắn rồi, không có nói thêm cái gì, hai mắt và thập tự giá bằng bạc của hắn sáng lên, hào quang màu ngà sữa hiện ra chung quanh thân thể, cảm giác thánh khiết làm báo nữ trong người Tề Nhạc run lên.

Tề Nhạc tiến lên trước một bước, uy nghiêm vô hình tán dật ra ngoài, khí tức Kỳ Lân cường hoành, dùng xu thế quân lâm thiên hạ bức thẳng chính diện vào Nhạc Nguyên, dưới sự bảo vệ của khí tức Kỳ Lân, báo nữ lập tức cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, Kỳ Lân chính là vương của thần thú, đắm chìm trong khí tức Kỳ Lân, báo nữ có cảm giác mình rất an toàn.

Khí thế Tề Nhạc đại thịnh, Nhạc Nguyên lập tức có chút ngẩn người, hiển nhiên hắn không nghĩ tới người trẻ tuổi trước mặt lại khó đối phó thế này, nhưng mà, vì tôn nghiêm của kỵ sĩ, hắn hoàn toàn không có ý định lùi bước, thân thể bước lên phía trước, tay phải lập chưởng như đao, hướng Tề Nhạc mà bổ tới. Hào quang màu ngà sữa hiện ra trên tay hắn, đã ngưng kết thành hình kiếm, chém vào bả vai Tề Nhạc.

Báo nữ kinh hô một tiếng.

- Thánh kiếm.

Tề Nhạc nói:

- Chỉ có những sinh vật hắc ám như cô mới e ngại hắn ta mà thôi.

Vừa nói, tay phải của Tề Nhạc mở ra, không có chút ý định né tránh, trực tiếp chộp lên cái gọi là thánh kiếm, lòng bàn tay phải có ánh sáng màu bạc bộc phát, hiển nhiên năng lượng Kỳ Lân Tí hiển lộ ra không thể nghi ngờ.

Trong nội tâm Nhạc Nguyên tức giận đề thăng lên cao, thầm nghĩ, ngươi cũng quá coi thường ta rồi. Cho dù năng lượng thủ hộ giả phương đông có mạnh hơn nữa, ngươi cũng không có khả năng bằng vào thân thể đón đỡ thánh kiếm. Lập tức, hắn vận chuyển thánh lực của mình, hào quang trên thánh kiếm mạnh hơn vài phần, chém lên tay phải của Tề Nhạc.

Nhạc Nguyên phán đoán rất chính xác, từ góc độ bình thường mà phán xét, tay người rất khó ngăn cản được thánh kiếm do năng lượng tinh khiết ngưng tụ thành. Nhưng mà, cánh tay phải của Tề Nhạc bây giờ, lại không phải tay người, đó là sừng của Kỳ Lân nha! Kỳ Lân Tí, chính là điểm mạnh nhất trên người Kỳ Lân, không có ai có thể xem nhẹ sự tồn tại của nó.

Hai đạo hào quang chói mắt va chạm với nhau, hào quang màu bạc trong mắt Tề Nhạc lóe lên, phanh một tiếng, nắm tay phải của hắn hiện giờ, lại có thể trực tiếp bóp nát thánh kiếm do năng lượng tinh khiết ngưng tụ thành.

Trong nội tâm Nhạc Nguyên hoảng hốt, hắn cảm giác được năng lượng bá đạo cường hoành đang đánh về phía hắn, tuy hắn toàn lực vận chuyển thánh lực của mình, nhưng vẫn không cách nào khống chế thân hình được, phải lui ra sau ba bước mới có thể hoa giải được cổ năng lượng này.

Từ thực lực mà nhìn, kỳ thật Tề Nhạc không thể mạnh hơn cường giả như Nhạc Nguyên quá nhiều, dù sao, Nhạc Nguyên thân là một trong vô số nhân tài của giáo đình, sàn chọn để trở thành thánh kỵ sĩ, thực lực rất mạnh. Đáng tiếc, hắn lựa chọn công kích tay phải Tề Nhạc, chính là điểm mạnh nhất của địch thủ. Chỉ có điều vừa mới tiếp xúc mặt ngoài, lại ăn chút it thiệt thòi. Tuy không có bị thương, nhưng khí thế của song phương đã bị Tề Nhạc ngăn cản, hắn không thể nào tin tưởng nổi, một thủ hộ giả phương đông lại dùng phương thức như thế ngăn cản công kích của mình.

Tề Nhạc thu hồi tay phải, nhìn qua thánh kỵ sĩ trước mặt, mỉm cười nói:

- Còn muốn tiếp tục không? Thủ hộ giả phương tây tôn kính.

Ngữ khí của hắn hoàn toàn là nhạy lời của Nhạc Nguyên.

Nhạc Nguyên thầm than một tiếng, lắc đầu, có chút chán nản nói:

- Xem ra, tôi còn hiểu quá ít về phương đông rồi. Rất cảm tạ anh hôm nay cho tôi một bài học, được rồi, trước khi báo nữ rời khỏi anh, giáo đình chúng tôi tạm thu tay lại. Tôi nghĩ, có thủ hộ giả phương đông các anh ở đây, nàng cũng không thể gây sóng gió gì.

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn qua Nhạc Nguyên, hắn cũng thật không ngờ, thánh kỵ sĩ trước mặt lại là người dễ nói chuyện như vậy, trong nội tâm lập tức có nhiều hảo cảm hơn, chậm rãi gật đầu, nói:

- Tôi cũng cảm tạ anh rồi. Tính toán là tôi thiếu nợ nhân tình của anh, có cơ hội tôi nhất định sẽ trả cho anh

Nhạc Nguyên cười nhạt một tiếng, nói:

- Bên ngoài còn đồng bọn của tôi, tôi cáo từ trước. Anh cũng không nợ tôi cái gì, nhưng mà, với tư cách thủ hộ giả phương tây, tôi rất hy vọng có thể kết giao bạn bè với anh. Ah, thuận tiện nói một tiếng, chuyện hơn trăm năm trước, tôi cũng không rõ tình hình cụ thể là như thế nào, tôi chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi. Có lẽ các người cũng không biết, vào khi đó, thế lực hắc ám ở phương tây mạnh hơn giáo đình rất nhiều.

- Bởi vậy, khi đó giáo đình thật sự không rảnh chiếu cố tới. Mà chuyện xảy ra ở quôc gia các anh, tôi chỉ có tiếc nuối sâu sắc. Dùng cách nói của phương đông các anh, hữu duyên sẽ gặp lại. Nơi này đã bị Thánh Ngôn Thuật của tôi ảnh hưởng, ước chừng chỉ nửa tiếng sau, tất cả mọi người mới có thể tỉnh táo lại, tôi đề nghị các anh nên rời đi thì tôt hơn.

Vừa mới nói xong, thân thể Nhạc Nguyên như không có sức nặng lướt đi, hào quang màu ngà sữa lập lòe vài cái rồi biến mất.

Nhạc Nguyên vừa đi, động tác đầu tiên của Tề Nhạc là dùng sức vung vẩy cánh tay của mình, gương mặt khổ sở, lòng bàn tay phải của hắn có nhiều vết cháy, hiển nhiên là dấu tích do thánh kiếm lưu lại.

- Lão đại, anh không sao chớ?

Yến Tiểu Ất ân cần hỏ thăm.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-360)