Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 082

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 082: Huy chương thủ hộ kim cương
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tề Nhạc nói:

- Nói như vậy vấn đề Hấp Huyết Quỷ đã được giải quyết?

Cơ Đức dùng sức gật gật đầu, nói:

- Đã giải quyết triệt để, đã tìm được toàn bộ người nhiễm virus huyết kế, bằng vào giải dược của ngài mang về pha vào trong rượu cho họ uống, đều khôi phục bình thường. Sư phụ, ngài biết không? Lần này quốc gia chuẩn bị hạ tử lệnh với những người bị nhiễm rồi đấy...

Tề Nhạc giơ tay lên, ngăn cản hắn nói tiếp.

- Đi, anh hiểu là được rồi, không cần phải nói ra, nếu như không chiếm được giải dược, thì đây chính là lựa chọn tốt nhất. Đã không có việc gì tôi cũng yên lòng. Anh đến tìm tôi, chắc là báo tin vui đúng không?

Cơ Đức cười ha hả, nói:

- Có thể nói như vậy, thuận tiện cũng mời ngài đi.

Tề Nhạc nhìn Cơ Đức liếc, nói:

- Lão gia tử muốn gặp tôi? Là vì chuyện của Hấp Huyết Quỷ hay là chuyện giữa tôi và Minh Minh?

Cơ Đức gãi gãi đầu, nói:

- Cả hai đều có. Ngài yên tâm đi, lần này các người trợ giúp quốc gia giải quyết vấn đề Hấp Huyết Quỷ, lão gia tử rất cao hứng, chắc chắn sẽ không làm khó ngài, huống chi lần trước lão gia tử đã nói, chuyện của anh và Minh Minh sẽ không có phiền toái gì. Nói như thế nào ngài bây giờ và Minh Minh cũng xác lập quan hệ, cũng nên đi gặp lão gia tử. Chẳng lẽ anh muốn mang em gái của tôi bỏ trốn sao?

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Nếu như nhạc phụ tương lai triệu kiến, tôi làm sao dám không đi. Chờ tôi ăn cơm đã.

Minh Minh lè lưỡi, nói:

- Sau chuyện Lâm Nhất Phàm lần trước, em cũng chưa trở về, anh, ba ba...

Cơ Đức học theo ngữ khí Cơ Trường Minh nói:

- Con gái lớn không dùng được ah!

Tề Nhạc mắt trợn trắng, nói:

- Thôi đi pa ơi... , cái gì con gái lớn không dùng được, không phải anh cũng có bạn gái rồi sao?

Minh Minh sững sờ, có chút quái dị nhìn qua Cơ Đức, nói:

- Anh à, anh có bạn gái? Tại sao không nghe anh nói.

Cơ Đức cười khổ nhìn Tề Nhạc, nói:

- Sư phụ, tôi không muốn nói chuyện này, trước mặt lão gia tử, ngài không nên nói lộ ra nhé, lão gia tử quản tôi rất nghiêm, tôi sợ...

Tề Nhạc cười nói:

- Không thể nào, anh đã trưởng thành rồi, chẳng lẽ lão gia tử không muốn ôm cháu trai sao? Tôi thấy anh thành thật khai báo cho tốt. Tuy tính cách Lam Nhã không phải thật tốt, nhưng làm người không tệ, có lẽ lão gia tử sẽ thích.

Cơ Đức mặt già đỏ lên, nói:

- Chuyện này bàn sau đi, dù sao chúng tôi còn chưa kết hôn.

Lúc này qua thời gian giữa trưa không lâu, Như Nguyệt cố ý bảo phòng bếp làm chút ít đồ ăn cho Tề Nhạc, nhưng Tề Nhạc khi bắt đầu ăn, vẫn dọa mọi người hoảng sợ, sức ăn của Tề Nhạc vốn đã kinh người, nhưng mà, hôm nay hắn đặc biệt khác đi, ban đầu còn không có gì, nhưng khi hắn ăn hai mươi ba cái màn thầu, uống hết bảy chén cháo lớn, ánh mắt Minh Minh cùng Cơ Đức nhìn hắn cũng biến đổi.

- Tề Nhạc, anh còn ăn no chưa? Coi chừng bể bụng đó.

Minh Minh nhìn thấy Tề Nhạc lại cầm lấy màn thầu tiếp theo, đã lên tiếng nhắc nhở hắn.

Tề Nhạc không ngừng ăn, nói rất mơ hồ:

- Không có việc gì, bụng của anh không thấy đáy, nếu không phải có Như Nguyệt, chỉ sợ ăn no cũng biến thành vấn đề. Yên tâm đi, anh không có chút vấn đề gì đâu. Anh còn muốn ăn thêm, em đi bảo phòng bếp làm thêm đi, chỉ cần còn gì ăn được cứ mang ra.

Kỳ thật, Tề Nhạc cũng biết sức ăn của mình quá dọa người, nhưng mà hắn phát hiện, thời điểm mình ăn cái gì, mỗi khi ăn nhiều hơn một chút, đau đớn trên người cũng giảm đi một chút, tuy không phải rất nhiều, nhưng hắn cũng hiểu được, muốn bổ sung tiềm lực bị hao tổn thì phải ăn thật nhiều chất dinh dưỡng mới được, hắn có được huyết mạch Kỳ Lân, công năng tiêu hóa mạnh hơn người bình thường. Ăn một bữa cơm này, tuy chỉ mất thời gian một tiếng, nhưng hắn đã ăn trọn phần ăn của mười mấy người, thẳng đến khi ăn không vô mới dừng lại.

- Sư phụ, tôi có vấn đề vô cùng nghiêm túc muốn nói với ngài.

Cơ Đức vừa lái xe, vừa nghiêm túc nhìn qua Tề Nhạc đang ngồi ở ghế phụ ợ một tiếng.

Tề Nhạc sững sờ một chút, nói:

- Vấn đề gì?

Cơ Đức nói:

- Nếu ngài tham ăn như vậy, sau này làm sao nuôi nổi em gái của tôi.

- Ta kháo!

- Ha ha...

Tề Nhạc vỗ vỗ bụng của mình, cười khổ nói:

- Nhưng nói thật, tôi không có nơi làm ra thu nhập, về sau nuôi Minh Minh sẽ khó khăn a.

Cơ Đức cười ha hả, nói:

- Sư phụ, tôi nói giỡn với ngài thôi, ngài đừng tưởng thật. Dùng bổn sự của ngài bây giờ, còn lo không có nơi kiếm tiền sao? Nếu như ngài nguyện ý, những gì ngài cần quốc gia sẽ cung cấp cho ngài.

Tề Nhạc cười nói:

- Không được! Chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta, không phải trở thành lính đánh thuê của quốc gia sao?

Cơ Đức nhún nhún vai, nói:

- Không thể nói như vậy, các người vì bảo vệ quốc gia mà chiến đấu, quốc gia cũng tỏ vẻ mới được, nếu ngài chịu gia nhập Viêm Hoàng Hồn của chúng tôi thì tốt.

Tề Nhạc lắc đầu nói:

- Không, tôi thích cuộc sống tự do, như bây giờ rất tốt, cho dù tôi không có tiền tiêu, còn có thể đi làm chỗ Như Nguyệt mà.

Tuy hắn nguyện ý chiến đấu cho quốc gia, nhưng hắn không muốn gia nhập bất cứ biên chế nào của quốc gia cả, tuy Tề Nhạc không có nhiều học thức, nhưng hắn vẫn hiểu rõ, một khi mình gia nhập biên chế của quốc gia, không có khả năng tự do như hiện giờ, huống chi, hắn cũng không hy vọng có người quản thúc mình, người có thói quen tự do không muốn bị người ta hạn chế, cho dù có đãi ngộ tốt cũng không được.

Lúc bọn họ về nhà Minh Minh, thượng tướng Cơ Trường Minh đang ngồi trong đại sảnh xem báo, nhìn thấy bọn họ vào cửa, đứng lên mỉm cười nói:

- Các con trở về rồi.

Minh Minh cúi đầu xuống kêu một tiếng ba ba, Cơ thượng tướng khẽ thở dài:

- Nha đầu ngươi nha! Tốt rồi, đều ngồi đi.

Ở trước mặt nhạc phụ đại nhân, Tề Nhạc thu liễm rất nhiều.

- Bá phụ ngài khỏe.

Cơ thượng tướng rót nước trà cho bọn họ, hướng Tề Nhạc nói:

- Chuyện lần này thật sự cảm ơn các anh chị, tôi nghe Cơ Đức nói tao ngộ của các anh ngày hôm qua, không thể trợ giúp các vị, chúng tôi muốn giải quyết vấn đề Hấp Huyết Quỷ thật sự quá khó khăn. Xem ra, bất luận thời điểm nào, thủ hộ giả phương đông các vị không thể thiếu được.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Bá phụ, không cần cảm ơn, Viêm Hoàng là quốc gia của chúng ta, chúng ta tuyệt đối không để cho người ngoài xâm lấn. Những Hấp Huyết Quỷ kia cũng không có rời khỏi Viêm Hoàng, mục đích chủ yếu của chúng cũng không phải Kinh Thành.

Cơ thượng tướng gật đầu nói:

- Tôi cũng nghĩ đến, những người trong thế giới hắc ám ở phương tây, tới quốc gia chúng ta chắc chắn có mục tiêu, tôi đã phái người đi điều tra, nhưng không có bất cứ kết quả gì, lần trước Cơ Đức trở về có nói phán đoán của các vị cho tôi nghe, xem ra, chuyện lần này còn phải làm phiền các vị rồi, cần tôi trợ giúp cái gì, anh cứ việc mở miệng. Đại bộ phận người của Viêm Hoàng Hồn đều tập trung vào Kinh Thành, tôi có thể điều một bộ phận trợ giúp các vị.

*****

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Vậy thì không cần, chúng ta cùng dị năng giả của Viêm Hoàng Hồn không phải cùng loại người, cùng hợp tác chỉ cản tay nhau mà thôi, lần này các hệ phái của phương tây đều tập trung ở nơi này, lòng muôn dạ thú thế nào có thể nghĩ, nhưng bất luận là đối mặt Hắc Ám Quốc Hội, hay là những thủ hộ giả phương tây kia, tôi nghĩ, thủ hộ giả phương đông ra mặt vẫn tốt hơn, không phải vạn bất đắc dĩ, quốc gia tốt nhất không nên chủ động ra mặt.

Trong mắt Cơ thượng tướng xuất hiện ánh mắt tán thưởng.

- Nhiều ngày không gặp, Tề Nhạc anh đã trở nên thành thục rồi. Kỳ thật, đây cũng là lời tôi muốn nói, dù cho tôi phái dị năng giả Viêm Hoàng Hồn giúp đỡ các vị, cũng không thể dùng danh nghĩa quốc gia. Không chỉ đám người thủ hộ giả phương tây, cho dù là Hắc Ám Quốc Hội hay là người phương tây đi vào phương tây chúng ta đều dùng thân phận đường hoàng, một khi quốc gia ra mặt, sẽ dẫn tới rất nhiều phiền toái không cần thiết, thậm chí sẽ xảy ra tranh chấp quốc tế, nhưng mà, tôi lại sợ thực lực các anh đơn bạc! Phải biết rằng, các vị đều là lương tài trụ cột của quốc gia, tôi tuyệt đối không hy vọng các vị gặp chuyện không may.

Tề Nhạc tự tin cười cười, nói:

- Ngài yên tâm đi, tuy chúng tôi không có khả năng thắng được toàn bộ những kẻ đi vào Viêm Hoàng lúc này, nhưng bọn chúng cũng không bền chắc như thép, đồng dạng phân thành các hệ phái, chỉ cần biết cách lợi dụng, tôi nghĩ, cho dù chúng ta không chiếm được mục tiêu của bọn chúng, bọn chúng muốn đi cũng không dễ dàng. Thật sự không được, chúng ta sẽ hủy diệt mục tiêu của bọn chúng lần này. Cho bọn chúng về tay không.

Trên phương diện thực lực, nếu như nói hắn không lo lắng một chút là không thể nào, nhưng Tề Nhạc đã suy nghĩ cẩn thận, Hồ Quang cùng Dịch An đã bắt đầu chính thức tu luyện Thăng Vân Quyết, tin tưởng bọn họ rất nhanh sẽ sử dụng được năng lực của mình, có bọn hắn gia nhập, thực lực chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần sẽ tăng mạnh, hơn nữa còn có bốn đại gia tộc, dưới tình huống đối mặt với kẻ thù bên ngoài, cho dù bọn họ có bất mãn với chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, cũng phải lựa chọn hợp tác.

Dù sao, giải quyết vấn đề bên ngoài mới là việc quan trọng.

Người từ Hy Lạp tới xem ra chỉ có Athena cùng thủ hộ giả chòm sao Thiên Hạt, mà giáo đình phái tới đám người do Nhạc Nguyên cầm đầu. Tuy Tề Nhạc còn không biết bọn họ đi vào Viêm Hoàng bằng con đường nào, nhưng cẩn thận cân nhắc qua, hắn cảm thấy cho dù là phe nào cũng đang ẩn giấu thực lực, cũng sẽ không biết vượt qua Hắc Ám Quốc Hội bao nhiêu.

Nếu thêm vào thực lực của Hồ Quang cùng Dịch An, hơn nữa mình đã đạt tới bốn vân, trên chỉnh thể tuyệt đối không kém bọn họ, huống chi, dù sao Viêm Hoàng cũng là địa bàn của mình, bất luận là bốn đại gia tộc hay là Thánh Hỏa Giáo, tại Viêm Hoàng đều có căn cơ thâm căn cố đế, trình độ quen thuộc các nơi của Viêm Hoàng này, phong thổ, đều chiếm ưu thế lớn hơn những người từ bên ngoài tới, chỉ cần các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần lợi dụng các loại tình thế có lợi, lần này đối kháng người phương tây tuyệt đối không lâm vào hạ phong. Đương nhiên, nếu như có thể, Tề Nhạc không quá nguyện ý lợi dụng thế lực của bốn đại gia tộc.

Làm cho Tề Nhạc có lòng tin nhất là thực lực bản thân của hắn, ba vân đến bốn vân, mặc dù nói không chất biến được bao nhiêu, nhưng thực lực Kỳ Lân mỗi khi tăng lên một vân, thực lực cơ hồ có thể tăng trưởng gấp đôi, nhưng thân thể của mình hiện giờ bị suy yếu, đợi đến lúc suy yếu biến mất, hấp thụ năng lượng trong Lam Hải Lôi Châu, cho dù gặp phải Hấp Huyết Quỷ Thân Vương Klinsmann, Tề Nhạc cũng có lòng tin liều mạng với hắn.

Cơ thượng tướng cúi đầu suy nghĩ mấy phút đồng hồ, nói:

- Như vậy đi, dù sao hành động của các vị lần này là giúp đỡ quốc gia. Tuy không cách nào ủng hộ các vị quá nhiều, nhưng quốc gia cũng tuyệt đôi không thể ngồi nhìn rồi mặc kệ, lần này sẽ cho Cơ Đức cùng hành động với các vị, đồng thời, tôi cũng cho nó quyền hạn nhất định, chính là điều động một chi bộ đội đặc thù giúp đỡ các vị. Tuy nhân số không nhiều, cũng không phải dị năng giả, nhưng tôi tin tưởng vẫn có trợ giúp cho các vị.

Cơ Đức chấn động toàn thân, nói:

- Cha, ngài cho con điều động...

Cơ thượng tướng gật gật đầu, nói:

- Cũng nên kiểm nghiệm thực lực của họ rồi. Nhưng mà, con phải nhớ kỹ, bất luận là tình huống gì, không thể để cho bất cứ người nào trong chi bộ đội này biến thành con tin của người phương tây, càng không thể để trang bị của bọn họ rơi vào tay của người phương tây.

Cơ Đức chợt đứng lên, hướng Cơ Trường Minh thượng tướng cung kính chào theo tiêu chuẩn quân đội.

- Vâng.

Trong mắt của hắn, Tề Nhạc nhìn thấy hưng phấn mãnh liệt. Rốt cuộc là chi bộ đội thế nào?

Xem ý tứ của Cơ thượng tướng, hình như rất có lòng tin với chi bộ đội này a.

Hiển nhiên Cơ Trường Minh cũng nhìn ra nghi hoặc trong nội tâm của Tề Nhạc, mỉm cười, nói:

- Anh sẽ biết nhanh thôi, sau khi trở về Cơ Đức nói cho các vị biết là được. Còn nữa, anh nên đem khối Tứ Thần Thú giao lại cho tôi đi.

Tuy Tề Nhạc không biết Cơ thượng tướng tại sao phải hồi trở lại, nhưng hắn không chút do dự đảo một vòng trong Kỳ Lân Châu, hào quang hơi lập lòe, khối Tứ Thần Thú chưa từng dùng qua hiện ra trong tay của hắn, hai tay đưa tới trước mặt Cơ thượng tướng.

Cơ Trường Minh tiếp nhận khối Tứ Thần Thú, sau đó lấy một cái hộp nhỏ đưa vào trong tay Tề Nhạc.

- Các vị làm việc cho quốc gia, quốc gia vĩnh viễn không quên, Tề Nhạc, từ giờ trở đi, tôi đại biểu cho quốc gia trao huân chương kim cương này cho anh, đây là do tôi yêu cầu lên lãnh đạo và trải qua thương nghị đồng ý mới có được, nó khác với các huy chương kim cương khác, tên của nó là huy chương thủ hộ kim cương, chuyên môn thiết lập cho những thủ hộ giả phương đông các vị, chẳng những đại biểu cho thân phận người nhận nó, đồng thời, bằng vào huy chương này, anh có thể tùy ý đi vào bất kỳ ngân hàng nào trong nước, có thể lãnh không vượt quá một ngàn vạn nguyên trong một lần.

Hơn nữa, khi nhận tiền này không cần lý do. Có hiệu lực cả đời.

- Ách?

Ánh mắt Tề Nhạc nhìn Cơ thượng tướng ngây ngốc.

- Bá phụ, nó quá trân quý, tôi...

Cơ Trường Minh mỉm cười nói:

- Nhận lấy đi, yên tâm, tôi hiểu thói quen của thủ hộ giả phương đông các vị, quốc gia sẽ không có bất cứ ước thúc nào với các vị, chỉ hy vọng thời điểm quốc gia lâm nguy các vị ra tay giúp đỡ là được rồi. Đây là thứ các vị nên được, phần lớn thời gian của các vị đều đặt vào tu luyện và thủ hộ phương đông, quốc gia bây giờ có thể ủng hộ các vị cũng chỉ có vật chất ngoài thân. Huống chi, tôi cũng nên suy nghĩ cho con gái của mình! Hiện tại tôi dùng thân phận người cha thỉnh cầu anh, Tề Nhạc, bất luận là thời điểm gì, tôi hy vọng anh có thể bảo vệ cho Minh Minh, tôi chỉ có một người con gái thôi.

*****

- Ba ba...

Vành mắt Minh Minh đỏ lên, sau đó nhào vào trong ngực Cơ thượng tướng mà khóc thút thít.

Tề Nhạc trịnh trọng tiếp nhận hộp gấm trong tay Cơ thượng tướng, hắn không có xem, trực tiếp thu hộp gấm vào trong Kỳ Lân Châu của mình, đứng lên, Tề Nhạc thở sâu, trầm giọng nói:

- Bá phụ, tôi không cách nào cam đoan với ngài là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần nhất định thủ hộ quốc gia trong lúc nguy nan, nhưng chúng tôi tuyệt đối toàn lực ứng phó. Về phần Minh Minh, tôi cũng không cách nào cam đoan nàng vĩnh viễn không bị tổn thương.

Câu nói sau cùng, bất luận là Cơ thượng tướng hay là Cơ Đức cùng Minh Minh, mọi người đều sửng sốt, Minh Minh ngừng thút thít nỉ non, có chút khó hiểu nhìn qua Tề Nhạc.

Sắc mặt Tề Nhạc rất nghiêm túc.

- Nhưng mà, bất luận là ai muốn gây thương tổn tới Minh Minh, đều phải có một điều kiện tiên quyết. Chính là tôi chết.

Cơ thượng tướng mỉm cười, nói:

- Phương thức biểu đạt của người trẻ tuổi các anh thật sự không giống thế hệ chúng tôi, nhưng mà, tôi tin tưởng quyết tâm của anh. Ai, chuyện của người trẻ tuổi, những lão già như tôi không quản được, tất cả cứ thuận theo tự nhiên đi, lúc nào các người quyết định an định lại, phải nói sớm cho tôi nghe, tôi sẽ chuẩn bị cho các người. Tôi biết anh là cô nhi, sau này nơi này chính là nhà của anh.

Tề Nhạc cũng hiểu được hai chữ an định của Cơ thượng tướng nói có ý gì, nhìn thấy ánh mắt hiền lành của hắn, Tề Nhạc cảm động, đã lớn như vậy, hắn chưa từng được trưởng bối nào yêu mến, mà lúc này từ ánh mắt hiền lành của Cơ thượng tướng, hắn cảm nhận được tình cảm của người cha, tuy loại cảm giác này chỉ thoáng qua, thậm chí Tề Nhạc không kịp thưởng thức liền biến mất, nhưng trong lòng hắn đã nhớ nó mãi, chuyện của Minh Minh, Cơ thượng tướng đã dùng ánh mắt của mình minh xác với Tề Nhạc, từ nay về sau, hắn đã giao Minh Minh cho Tề Nhạc.

Tề Nhạc cười, nhưng nụ cười này khác với nụ cười côn đồ trước kia, đây là nụ cười sung sướng từ nội tâm, mặc dù nói Minh Minh và Lâm Nhất Phàm có hôn ước cũng không vì lời của Cơ thượng tướng mà hủy bỏ, nhưng chuyện này đã không còn trọng yếu, đối với Tề Nhạc mà nói, đến bây giờ hắn chưa từng thừa nhận cái hôn ước chết tiệt kia, đương nhiên, muốn xử lý chuyện này cũng không phải dễ dàng, điểm ấy Tề Nhạc cũng hiểu, xuất hiện bên cạnh Lâm Nhất Phàm chính là thủ hộ giả chòm sao và nữ thần chiến tranh cùng trí tuệ Athena của Hy Lạp, chuyện này rất khó thỏa hiệp.

Cơ thượng tướng nói an định, cũng chính là điểm ấy, chỉ cần giải quyết được cái hôn sự này, thì nơi này chính là nhà của Tề Nhạc, trong lời nói có chờ mong, có cổ vũ, còn có một chút kích thích. Bất kể nói thế nào, chuyện của Minh Minh Cơ thượng tướng sẽ không can thiệp, hắn đem quyền xử lý giao cho Tề Nhạc.

Nghênh tiếp ánh mắt nhu nhuận của Minh Minh, hai mắt Tề Nhạc có hào quang lóe lên, khí tức sung sướng từ trên người của hắn hiện ra, khí tức của hắn tương liên với Minh Minh nên nàng cũng cảm nhận được, hai luồn khí tức giao hòa với nhau, Minh Minh cũng tương thông tâm ý với hắn.

Vào lúc này, nàng cảm nhận được vui vẻ trong lòng Tề Nhạc, cũng cảm nhận được cảm tình của Tề Nhạc đối với nàng, Minh Minh cũng bị Tề Nhạc làm cảm động, nước mắt trên mặt ngừng lại, thân hình mềm mại tới gần Tề Nhạc, trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc, dưới vệt nước mắt là ửng hồng cả mặt, làm cho người ta mê say và yêu thương.

Tuy Cơ thượng tướng nói chuyện rất thoải mái, nhưng cơ thể của Tề Nhạc lại không thoải mái như vậy, cáo biệt Cơ thượng tướng, vừa ngồi lên xe của Cơ Đức, Tề Nhạc liền uể oải rất nhiều, Cơ Đức cảm thấy rất kỳ quái:

- Sư phụ, ngươi làm sao vậy, sắc mặt của ngài không giống bình thường a.

Tề Nhạc nói:

- Không có việc gì, chỉ có chút mệt mỏi, nếu như anh có thể cho tôi mượn xe trong một giờ, có lẽ đủ tiêu trừ mệt mỏi trong người tôi.

Cơ Đức nghe nói như thế, vội vàng dùng tay gắt gao nắm chặt tay lái, sợ Tề Nhạc đoạt lấy nó vậy, nói:

- Được, tôi cái gì cũng chưa từng nói, cái gì cũng không nhìn thấy, như vậy được chứ?

Thời điểm bọn họ quay về biệt thự Long Vực, Hải Như Nguyệt đã sớm chờ ở cửa, lần đầu tiên Hải Như Nguyệt xuất hiện trước mặt Tề Nhạc, mặc dù có chút mỏi mệt, nhưng nhìn thấy bộ dáng ân cần của Hải Như Nguyệt, Tề Nhạc thấy tốt hơn rất nhiều, nhưng hắn nhìn thấy trong mắt của Như Nguyệt lúc này, chính là có chút bận tâm.

Bởi vì, Tề Nhạc thấy gương mặt của nàng nhìn mình rất lo lắng, chẳng lẽ nói lại có chuyện xảy ra, phải biết rằng năng lực khôi phục của Kỳ Lân là phi thường cường đại, chẳng lẽ tu luyện đêm qua xảy ra vấn đề, trạng thái của Tề Nhạc rất kỳ quái, hiển nhiên cũng biết xảy ra ít chuyện trong lúc tu luyện.

Cơ Đức đem Tề Nhạc cùng Minh Minh đưa về rồi rời đi, hiện tại trong đầu của hắn rất hưng phấn, từ khi Cơ thượng tướng giao chi bộ đội đặc thù kia cho hắn, hắn luôn ở trong trạng thái hưng phấn này, hắn biết rõ hắn sẽ tiếp quản chi bộ đội thế nào, với tư cách một gã quân nhân, có thể dẫn đầu một chi đội ngũ là ước mơ thiết tha của hắn.

Cái loại khát vọng này, cũng bức thiết như truy cầu lực lượng, hơn nữa, quan trọng hơn có một nguyên nhân là sau khi gặp được Tề Nhạc, hẳn cảm thấy thực lực mình lấy làm quang vinh trước kia quá nhỏ bé, tuy trải qua sư tổ truyền thụ, nhưng ở trước mặt Tề Nhạc cùng các chiến sĩ cầm tinh, trên cơ bản hắn là yếu kém nhất, thế cho nên thời điểm ở cùng với bọn họ, hắn đều không giúp đỡ được cái gì, cảm giác mình rất vô dụng, đối với một người tôn thờ vũ lực như hắn mà nói, đây là chuyện rất đau xót.

Nhưng mà, tất cả những thứ này sẽ cải biến theo thời gian, chỉ cần mình tiếp quản chi bộ đội đặc thù kia, vậy thì không giống, tuy chuyện này không mang tới bao nhiêu thực lực cho hắn, nhưng lại có thể thay đổi thân phận đứng ngoài cuộc của hắn, bằng vào trang bị và thực lực của chi bộ đội này, hắn ít nhất có thể trợ giúp cho Tề Nhạc và những người khác khi hành động.

Trên xe Minh Minh cũng nhìn ra trạng thái Tề Nhạc không đúng, cho nên nàng cùng Như Nguyệt cùng mang Tề Nhạc đi vào phòng, vừa vào phòng tinh thần Tề Nhạc buông lỏng lập tức ngã xuống giường, cảm giác mệt mỏi tràn ngập tâm thần của hắn, hắn chưa từng có khát vọng ngủ mãnh liệt như hiện giờ, thế cho nên có hai đại mỹ nữ bên cạnh, hắn không có khí lực trêu chọc. Mí mắt hợp lại, cơ hồ lập tức tiến vào giấc mộng đẹp. Tiềm lực tiêu hao quá độ, cũng không phải là ngủ một ngày có khả năng khôi phục được.

Như Nguyệt có chút lo lắng nói:

- Tình huống bây giờ của hắn không phải do vân lực gây ra, thế nhưng mà, Tề Nhạc gần đây tinh lực rất dồi dào, nhưng vì sao đột ngột biến thành như vậy?

- Chị Như Nguyệt, chúng ta có nên đi hỏi thăm Trát Cách Lỗ đại sư không, có lẽ hắn biết rõ!

Minh Minh vừa nhắc nhở liền nghe Như Nguyệt đồng ý, lưu lại Minh Minh trông coi Tề Nhạc, Như Nguyệt lập tức đi tìm Trát Cách Lỗ.

*****

Chỉ một lúc sau, Trát Cách Lỗ đại sư dưới sự dẫn dắt của Như Nguyệt đi vào gian phòng của Tề Nhạc, Trát Cách Lỗ hiển nhiên rất quan tâm tới tình hình của Tề Nhạc, vừa vào cửa đã đi thẳng tới giường.

Trát Cách Lỗ đại sư dùng ngón trỏ, ngón giữa cùng ngón áp út khoác lên uyển mạch của Tề Nhạc, bạch quang nhu hòa truyền vào trong cơ thể Tề Nhạc, hai mắt nhắm lại, Trát Cách Lỗ cẩn thận cảm thụ tình hình bây giờ của Tề Nhạc. Sau một lúc lâu, hắn chậm rãi mở hai mắt ra, kỳ quái nói:

- Từ dấu hiệu mà nhìn, thân thể Tề Nhạc cũng không có gì khác thường, hình như tiềm lực của anh ta tiêu hao quá độ, dựa theo vân lực mà nói, anh ta từ ba vân tăng lên bốn vân, chắc đang trong thời kỳ suy yếu, Kỳ Lân mỗi khi tăng một vân, kỳ thật thực lực tăng lên gấp đôi. Theo đạo lý mà nói, tinh lực của Tề Nhạc hiện tại là dồi dào vô hạn, kỳ quái là vân lực của anh ta dồi dào, lại phi thường mỏi mệt, theo tôi thấy, chỉ sợ nguyên nhân là do phương pháp tu luyện.

- Có lẽ các cô đều hiểu, tốc độ tu luyện của Kỳ Lân đối với chiến sĩ cầm tinh mà nói, là tương đối chậm, nhất là Hắc Kỳ Lân bốn vân, vào trước kia, chưa từng có vị Kỳ Lân nào giống như Tề Nhạc hiện giờ, tốc độ tăng vân lực quá nhanh, đồng dạng trong thời gian, chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần các cô khi giác tỉnh tối đa là tăng lên hai vân. Đương nhiên, chiến sĩ cầm tinh giác tỉnh tiên thiên là ngoại lệ, Như Nguyệt cùng Minh Minh các người là những người có tốc độ tăng vân lực nhanh nhất trong số những người giác tỉnh hậu thiên.

- Nhưng tốc độ tăng một vân của các cô lại chậm hơn anh ta nhiều, mà Tề Nhạc dùng thời gian hơn nửa năm một chút lại tăng lên cảnh giới bốn vân, nhất là quá trình từ ba vân lên bốn vân, dường như nhanh hơn một chút, tốc độ khủng bố này, chính tôi cũng không rõ, Kỳ Lân, thực tế là Hắc Kỳ Lân, có quá nhiều đồ vật không biết trước xuất hiện, chỉ cần thân thể và thần trí của anh ta không có vấn đề, xuất hiện bất kỳ tình huống đặc biệt nào cũng có khả năng.

- Tốt nhất các cô nên chuẩn bị tâm lý đi, đồng thời, lúc anh ta xuất hiện tình huống không bình thường, bảo vệ an toàn của anh ta thật tốt. Nếu như tôi đoán không sai, Tề Nhạc nhất định là cảm giác thực lực của mình không đủ, dùng các loại phương pháp đặc thù cưỡng ép tăng thực lực của mình, nhưng cái giá khi tăng vân lực lên, thân thể nhất định bị tiêu hao quá nhiều tiềm lực.

Như Nguyệt chợt nói:

- Hẳn là như vậy, tôi cũng thấy anh ta bị tiêu hao tiềm lực. Đại sư, như vậy có vấn đề gì không?

Trát Cách Lỗ cười khổ nói:

- Trước kia trong chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, Kỳ Lân thực lực có thể đạt tới bốn vân đã ít lại càng ít, đối với bản thân Kỳ Lân, cho dù chúng ta là Thiên Dẫn, cũng có rất nhiều bí mật không cách nào dò xét được, nhưng mà, Tề Nhạc là có chừng mực, tôi nghĩ, anh ta quyết định làm như vậy, nhất định có đạo lý của mình, các cô cứ yên tâm đừng lo lắng.

Tề Nhạc ngủ một giấc thật lâu, Hải Như Nguyệt cùng Minh Minh đều không đành lòng quấy rồi hắn, có thể các nàng ai cũng không muốn vào lúc này rời khỏi hắn, vì vậy hai nữ ngồi tu luyện hai bên trái phải của hắn, lý do đương nhiên là vì hộ pháp cho Tề Nhạc. Đồng thời tu luyện, các nàng lại bảo trì cảnh giác nhất định, đều lưu lại một ít tinh thần lực chung quanh, một khi có nguy hiểm gì, các nàng vào thời khắc nào cũng tỉnh lại, bảo hộ Tề Nhạc.

Hải Như Nguyệt cùng Minh Minh đều có tâm linh tương thông với Tề Nhạc, khí tức tương quan, Hải Như Nguyệt đã thông qua linh nhục tương giao mà tạo dựng nên tâm linh tương thông với Tề Nhạc, mà trong người Minh Minh lại có huyết dịch Kỳ Lân, hai người bọn họ tuy thành lập tâm thần tương thông với Tề Nhạc theo cách khác nhau.

Nhưng trăm sông đổ vào một biển, ở phương diện này, hai người bọn họ là ngang hàng. Nhưng mà, khi đồng thời tu luyện, khí tức Kỳ Lân mang lại biến hóa thật lớn cho các nàng, vào trước kia, chỉ cần tiến hành tu luyện bên cạnh Tề Nhạc, bởi vì nguyên nhân này cho nên khi các nàng ở bên cạnh Kỳ Lân thì tốc độ tu luyện tăng lên rất nhanh, mà bây giờ lại không giống, Hải Như Nguyệt có khả năng đạt được chỗ tốt còn nhiều hơn Minh Minh một chút, đó cũng không phải nói máu huyết Kỳ Lân trong người Minh Minh và trình độ tương hợp với Tề Nhạc không bằng với Hải Như Nguyệt, mà là vì tiềm lực của Tề Nhạc bị hao tổn.

Thân thể của Tề Nhạc sau khi tăng lên bốn vân tinh thuần hơn rất nhiều, hơn nữa vân lực thập phần dồi dào, mặc dù nói tiêu hao tiềm lực làm cho Tề Nhạc mỏi mệt, nhưng cũng không tạo thành đau đớn thân thể cho Tề Nhạc, Tề Nhạc vận dụng Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp tăng vân lực của mình lên, bởi vì quá nhiều phần tử năng lượng đè ép, mặc dù Hắc Kỳ Lân có được công năng tự lành cường đại, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn lành lại được, Tề Nhạc thông qua ngủ say để khôi phục tiềm lực bị hao tổn, trong vân lực trong cơ thể của hắn ở trạng thái không bị ước thúc, bởi như vậy, đối với Hải Như Nguyệt tu luyện bên cạnh người hắn mà nói, chỗ tốt đạt được còn nhiều hơn trước kia.

Đồng dạng Minh Minh có được khí tức tương thông thì không giống, nàng cùng Tề Nhạc là thông qua máu huyết Kỳ Lân mới tương thông với nhau, Tề Nhạc bị hao hết tiềm lực không có mang cho nàng vân lực dồi dào, ngược lại Tề Nhạc còn phản tác dụng với nàng, tiềm lực bị hao hết nên mệt mỏi khiến Tề Nhạc không thích ứng với Minh Minh, bởi vậy, tương đối mà nói, nàng đạt được chỗ tốt ít hơn Hải Như Nguyệt một chút, chỉ là một chút mà thôi, so sánh với trước kia còn tốt hơn rất nhiều.

Thời cơ tốt để tu luyện như vậy không thể bỏ qua, Hải Như Nguyệt cùng Minh Minh đều hiểu đạo lý kia, cũng biết lúc này mà tu luyện sẽ có chỗ tốt thật lớn cho mình, nhưng ngay cả như vậy, các nàng vẫn đặt nhiệm vụ bảo vệ Tề Nhạc lên hàng đầu, Tề Nhạc lúc này là thời điểm yếu nhất.

Tề Nhạc ngủ một giấc, hắn ngủ tới giữa trưa ngày thứ hai mới tỉnh lại, nghỉ ngơi suốt một ngày như thế khiến tiềm lực của hắn khôi phục rất nhiều, tình huống thân thể đã đạt được năm phần so với trước kia. Tề Nhạc vừa tỉnh lại liền phát hiện, lôi vân lực và thủy vân lực tăng lên trên phạm vi lớn. Tám khỏa Lam Hải Lôi Châu trong cơ thể có một khỏa có năng lượng suy yếu lớn, có một khỏa tiêu hao toàn bộ năng lượng, hiển nhiên là bị thân thể của mình hấp thu.

Giấc ngủ ngày hôm nay, đã đem hai chủng vân lực này tăng lên năm vân. Tăng lên một vân, đối với Tề Nhạc mà nói, thực lực chỉnh thể tăng lên gấp đôi, mà lôi vân lực cùng thủy vân lực lại tăng vọt lên trong phạm vi lớn, ngay cả hắn cũng không biết hai chủng vân lực này có thể sinh ra hiệu quả gì.

Phát hiện Tề Nhạc tỉnh lại là Hải Như Nguyệt, nàng đang cảm thụ vân lực của mình tăng lên được bao nhiêu, nàng liền thấy Tề Nhạc tỉnh lại, khống chế vân lực của mình hoàn thành một vân chu rồi mở mắt ra, ân cần từ đáy lòng nói:

- Anh tỉnh rồi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)