← Ch.477 | Ch.479 → |
Doanh Thừa Phong cười dài một tiếng, nhưng trong lòng lại âm thầm cảnh giác.
Sỡ dĩ hắn có thể áp chế đối phương không phải dựa vào bản thân mà mấu chốt là do sức lực vô địch siêu việt của Linh Binh Hàn Băng trường kiếm
Đây là chỗ đáng ngưỡng mộ của linh khí siêu phẩm.
Nếu như nói Linh Vũ giả có thể vô địch cùng cấp trong nhân loại, như vậy thì linh khí siêu phẩm có thể vượt cấp khiêu chiến và chiến thắng ở trong linh khí.
Huống chi, Doanh Thừa Phong còn phóng ra Đoạn Tầng Điệp Gia Bí Pháp ở trên Hàn Băng trường kiếm, tuy rằng không thể trảm phá linh khí áo giáp Hoàng Kim cấp dày xác của đối phương nhưng áp chế Linh Binh của đối phương lại dễ như trở bàn tay.
Tuy nhiên, nếu Khải Đặc Nhĩ là cường nhân Hoàng Kim Cảnh đỉnh cao thì thủ đoạn nắm giữ tất nhiên sẽ không chỉ có như thế, mà điều khiến Doanh Thừa Phong lo lắng nhất chính là Phù Lục đại hắc ám thần bí khó lường kia.
Chân khí trên người hắn lưu chuyển, sức lực tinh thần tích tụ lại chờ đợi, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng phóng thích ra sức lực quang minh để đối phó với Phù Lục đại hắn ám.
Sở dĩ lần trước trúng chiêu là bởi vì không có phòng bị, nhưng lúc hắn đã phòng bị, thì cho dù Phù Lục kia có uy năng cường thịnh trở lại thì cũng đừng mơ có thể dễ dàng làm tổn thương hắn.
Nhưng mà, không ngờ kdc lại không phóng xuất ra Phù Lục đại hắc ám, hắn đột nhiên điên cuồng cười một tiếng, như một đầu trâu điên cuồng vọt lên.
Doanh Thừa Phong khẽ giật mình, trong mắt hiện lên một chút khó hiểu.
Nếu Khải Đặc Nhỉ có thể sử dụng Phù Lục thì hắn cũng sẽ là một vị Linh Sư Phù Lục hắc ám lớn. Cường nhân như vậy àm đối địch với người khác thì khoảng cách chính là điều kiêng kỵ nhất.
Nhưng người này chẳng những không hề kéo dài cự ly xa, ngược lại còn chạy thẳng về phía hắn, thật là một việc khiến người khác cảm thấy khó hiểu.
Sức lực tinh thần nhanh chsong xông vào bên trong đồ trang sức, ngay sau đó, sắc mặt của hắn khẽ đổi.
Dưới sự trinh thám toàn lực của mũ sắc, Doanh Thừa Phong phát hiện ra một chuyện khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Chân khí trên người kcn dày đặc, phảng phất như là một ngọn nùi lớn hùng vĩ không thể nào phá vỡ. Nhưng sức lực tinh thần dập dờn quanh thân thể hắn lại là nhỏ tới cực điểm.
Tuy rằng sức lực tinh thần kia chính là sức lực hắc ám tinh túy nhất, nhưng lại mỏng manh đến mức này thì cũng quả là hiếm có.
Trong đầu đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ không thể nào tin nổi.
Người kia có lẽ không phải là phù sư, mà là một vị vũ giả hùng mạnh.
Dưới chân khẽ động, thân thể Doanh Thừa Phong giống như điện bắn về phía sau. Nhưng vào giây phút này tốc độ của Khải Đặc Nhĩ lại bạo phát mạnh, thân thể cường tráng giống như sao băng bắn về phía Doanh Thừa Phong, không ngờ còn nhanh hơn so với hắn dùng toàn lực lui về phía sau một bậc.
Vũ giả, vũ giả dũng mãnh.
Một chốc kia, cuối cùng Doanh Thừa Phong đã xác định.
Đối phương chính là một vị vũ giả hùng mạnh Hoàng Kim Cảnh đỉnh cao, về phần một vũ giả làm sao lại có thể phóng xuất ra Phù Lục hắc ám thì không thể biết được.
Khẽ quát một tiếng, thân hình của Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng đung đưa.
Thân pháp Quỷ Ảnh được hắn vận dụng đến cực hạn, cả người phảng phất như là hóa thành một chiế là rụng nhje trong gió, cử động theo khí tức của Khải Đặc Nhĩ. Vào lúc này, ngay cả bản thân của Doanh Thừa Phong cũng không thể xác định được hắn cuối cùng sẽ thổi tới đâu.
Ánh mắt của Khải Đặc Nhĩ ngưng tụ, hắn dùng toàn lực bộc phát ra, tốc độ và sức lực đều đạt tới một độ cao hoàn toàn có thể áp chế được Doanh Thừa Phong. Nhưng, thân pháp của tiểu tử quỷ dị khó lượng, thậm chí hắ còn mơ hồ cảm thấy mình đã mất đi sự khống chế toàn cục.
Trong mắt của hắn hiện lên vẻ quyết đoán. Lòng bàn tay hắn chợt lóe ra hắc khí. Trên người Doanh Thừa Phong cũng hiện ra một luồng hắc quang.
Đây là dấu ấn hắc ám lúc trước hắn đã lưu lại trên người Doanh Thừa Phong, dấu ấn hắc ám này sẽ ẩn nấp bên trong khí tức của Doanh Thừa Phong và hòa thành một thể với sức lực của hắn. Kể từ đó, cho dù Doanh Thừa Phong trốn tới đâu cũng đều không thể tránh thoát cảm ứng của hắn.
Nhưng, lúc này hắn lại kích phát ra uy lực của luồng khí tức này.
Kể từ đó, cho dù thân hình của Doanh Thừa Phong biến hóa như thế nào đều khó có thể chạy khỏi phạm vi nắm giữ của hắn. Nhưng, nếu cuối cùng Doanh Thừa Phong vẫn có thể tìm ra đường sống thì một phần dấu ấn này sẽ không còn tồn tại nữa.
Vì đánh chết Doanh Thừa Phong, Khải Đặc Nhĩ sẽ tận dụng hết mọi khả năng, không hề lưu lại bất kỳ cái nào.
Giữa hai đạo hắc quang dường như là có sức lực thần bí nào đó kiềm chế lẫn nhau, một bàn tay không ngừng khuếch tán trong đôi mắt Doanh Thừa Phong, dần dần lan ra khắp cơ thể.
- Ầm.
Một hanh âm nổ vang dội vang lên.
Không ngờ một chưởng vô kiên bất tồi của Khải Đặc Nhĩ không đánh trúng Doanh Thừa Phong mà lại đánh vào một tấm chắn không thể nào phá vỡ.
Sức lực cường đại tấn công tới. Thân thể của Doanh Thừa Phong lộn ngược bay ra ngoài.
Tuy rằng vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc hắn sử dụng Lang Vương thuẫn chặn một chưởng này của đối phương, nhưng sức lực của một chưởng này lại quá mạnh mẽ, tại thời khắc này lực bộc phát của cường nhân Hoàng Kim Cảnh đỉnh cao được thể hiện hoàn mỹ nhất.
Cho dù là có siêu phẩm linh khí Bạch Ngân Cảnh Lang Vương thuẫn làm suy yếu bớt nhưng bây giờ Doanh Thừa Phong cũng khó có thể tiếp nhận được.
Đang ở giữa không trung, một luồng sức lực hùng hậu lập tức nghịch lại vọt lên, dường như là muốn đi vào kinh mạch của hắn, xé thân thể của hắn thành mảnh nhỏ.
Vũ giả, vũ giả cường đại cũng là sự tồn tại đáng sợ nhất trên thế giới, bọn họ chỉ dùng thân thể và sức lực chân khí cũng đủ để trấn áp tất cả.
Nhưng mà, một khắc luồng chân khí kinh khủng này xâm nhập vào trong cơ thể, chân trí của Doanh Thừa Phong và Trí Linh cùng vận chuyển, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã đánh tan luồng chân khí từ bên ngoài tới này.
Khải Đặc Nhĩ nhướn mày, nói: - Không hổ là linh khí siêu phẩm, không ngờ đã hóa giải được hơn phân nửa sức lực của lão phu. Ha ha, chỉ tiếc là rơi vào trong tay tiểu tử Bạch Ngân Cảnh nhà ngươi nên căn bản là không thể phát huy uy năng thật sự của siêu phẩm. Hắn nhe miệng cười độc ác, thân hình không hề chậm chạp mà tiếp tục theo vào.
Tốc độ di chuyển của vũ giả tuyệt đối là ở phía trên Linh Sư, hắc mang chớp động trên bàn tay của hắn, không ngờ là muốn một chưởng tiếp một chưởng đánh chết Doanh Thừa Phong.
- Ầm.
Lại là một quyền đánh vào trên tấm chắn, chân khí cường đại lại lần nữa nghịch lại mà tập kích lên, làm cho khí huyết của Doanh Thừa Phong bị đảo lưu.
Trong mắt hiện lên vẻ tàn ác, Doanh Thừa Phong tức giận hừ một tiếng. Hắn vốn dĩ không phải là một người rộng lượng, bị đối phương cách tấm chắn cứng rắn đập mấy cái nên vô cùng tức giận.
Tâm niệm khẽ chuyển, trên bầu trời chợt đánh xuống vạn đạo quang hoa, Hàn Băng trường kiếm bay nhanh xuống đâm tới phía sau Khải Đặc Nhĩ.
Nhưng mà, theo sát phía sau quang hoa là một luồng hắc khí thật lớn hung ác nện xuống.
Lúc Khải Đặc Nhĩ tấn công Doanh Thừa Phong, tay kia vẫn thủy chung cầm chặt một đoạn xích sắt không hề buông ra.
Xích sắt này được chân khí của hắn khống chế, sức lực bí văn được phóng thích hoàn toàn, tuy rằng không huyền diệu vạn phần như Hàn Băng trường kiếm, nhưng lực đạo lại kinh khủng, không thể khinh thường.
Lúc này bám theo đuôi Hàn Băng trường kiếm nện xuống, có thể nói khí thế như cầu vồng.
Cảm nhận được thanh âm khí tức rít gào như cuồng phong, trong đôi mắt của Doanh Thừa Phong cuối cùng đã hiện lên một tia sát khí kiên định.
Một bàn tay của hắn vươn ra ngoài tấm chắn, nghênh đón Khải Đặc Nhĩ.
Hai mắt Khải Đặc Nhĩ sáng ngời, tuy rằng hắn không hiểu vì sao Doanh Thừa Phong lại đột nhiên làm ra một việc giống như tự sát thế này, nhưng cơ hội thật tốt ở phía trước, tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua.
Chân khí toàn thân tụ tập lại dưới bàn tay, hung hăng đánh sang.
Sau đó, ngay lúc bàn tay của hắn tiếp xúc với bàn tay của Doanh Thừa Phong, trong lòng đột nhiên nổi lên một trận hàn ý xuyên tim.
Một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm nháy mắt liền tràn ngập trong lòng hắn.
Trong lòng Khải Đặc Nhĩ biết không ổn, hắn muốn lùi về phía sau, nhưng lúc này toàn bộ chân khí đều xông về phía trước để đánh thì làm sao có thể dễ dàng rút lui trở về như thế được.
- Ầm.
Một tiếng nổ lớn phát ra giữa hai người, một mảng lớn mưa máu ầm ầm khuếch tán, mang theo sức lực vô cùng vô tận đánh vào trên thân thể của Khải Đặc Nhĩ.
Nhất khí Hỗn Nguyên bạo, chiêu thức cao nhất trong bí pháp quang minh được Doanh Thừa Phong thi triển ra ngoài không chút do dự.
Trong miệng của Khải Đặc Nhĩ phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, hắc khí uốn lượn trên người hắn lại bị Doanh Thừa Phong đánh thấu qua tạo thành mưa máu. Một một luồng mưa máu rơi xuống trên người của hắn đều khiến trên người của hắn hiện ra nhiều thêm một lỗ máu.
Bất kể trên người hắn là chân khí của cường nhân Hoàng Kim Cảnh, hay bảo giáp đã đạt đến cấp bậc Hoàng Kim cũng không thể ngăn cản một màn mưu máu vô cùng lớn này.
- Sức lực quang minh, là sức lực quang minh Trong miệng của Khải Đặc Nhĩ phát ra một tiếng kêu thê lương, một tay của hắn đã biến mất không còn, trên mặt lại là máu thịt hỗn loạn, dường như là bị vô số viên đạn bắn thành cái sàng.
Doanh Thừa Phong khẽ giật mình, tuy rằng nhất khí Hỗn Nguyên bạo lợi hại, nhưng cũng không thể đánh một vị cường nhân Hoàng Kim Cảnh thê thảm như vậy. Huống chi trên người của Khải Đặc Nhĩ còn có một bảo giáp Hoàng Kim Cảnh nữa.
Tuy nhiên khi nghĩ lại hắn liền giật mình.
Khải Đặc Nhĩ tu luyện chính là hệ sức lực hắc ám, bảo giáp trên người hắn của là chí bảo hệ hắc ám.
Nhưng, nhất khí Hỗn Nguyên công lại chính là công pháp quang minh thuần chính nhất trên thế giới, huống chí nhất khí Hỗn Nguyên bạo lại ngưng tụ toàn bộ sức lực quang minh cùng một chỗ lại rồi bộc phát trong nháy mắt.
Dưới một kích này, đừng nói là cường nhân Hoàng Kim Cảnh, cho dù là cường nhân Tử Kim Cảnh cũng khó mà chịu đựng được. Mà quang minh lại có thể khắc chế sức lực hệ hắc ám của Khải Đặc Nhĩ, vậy nên thương thế càng thêm nghiêm trọng cũng không có gì lạ cả.
Lặng lẽ cường, cổ tay Doanh Thừa Phong khẽ xay chuyển, lưu quang của Lang Vương thuẫn văng khắp nơi, một con sói nho nhỏ hiện lên đi ra.
Tuy rằng Lang Vương bị Khải Đặc Nhĩ đánh tan nhưng linh hồn khí linh cũng không bị tổn thương, vẫn có thể ngưng tụ lại một chút sức lực.
Một luồng sức lực từ tính kỳ dị lập tức phóng ra ngoài, tuy rằng luồng sức lực này cũng không hùng mạnh, nhưng lại tạo thành hỗn loạn vô cùng lớn đối với khí tức trên người Khải Đặc Nhĩ.
Sức lực từ tính lại có thể khắc chế khí tức trên người hắn, đây chính là kết quả do Trí Linh suy đoán ra.
Sử dụng vào thời khắc mấu chốt này quả nhiên là làm ra hiệu quả nhanh chóng.
Mà cùng lúc đó trên bầu trời chợt lóe quang hoa, Hàn Băng trường kiếm đâm xuống.
Lúc này không có xích sắt quấn quanh, cũng không có bảo giáp chống cự, cứng rắn đâm vào trong bụng Khải Đặc Nhĩ, hơn nữa còn đâm xuyên qua, để lại trên người hắn một lỗ thủng.
Khải Đặc Nhĩ rên thảm một tiếng, nhìn về hướng Doanh Thừa Phong. Tuy nhiên ngay sau đó, cặp mắt của hắn đăm đăm, gần như là sợ tới mức hồn bay phách lạc.
Không ngờ Doanh Thừa Phong lại hoàn hảo vô khuyết đứng nguyên tại chỗ, đôi cánh tay của hắn căn bản không có bất kỳ vết thương nào cả, dường như bùng nổ vừa rồi giống như không phải hắn làm ra.
Cười lạnh một tiếng, Doanh Thừa Phong tiện tay chỉ ra, hào quang của Hàn Băng trường kiếm cao ngất.
Sắc mặt của Khải Đặc Nhĩ như tro tàn, đột nhiên chịu đựng đau nhức kịch liệt giữa bụng và ngực, quỳ mạnh xuống, kêu lớn: - Đại nhân tha mạng.
← Ch. 477 | Ch. 479 → |