← Ch.478 | Ch.480 → |
Hàng nghìn hàng vạn tia sáng của Hàn Băng trường kiếm dừng lại giữa không trung.
Doanh Thừa Phong kinh ngạc nhìn hắn, một cường nhân Hoàng Kim Cảnh đỉnh phong, không ngờ vào lúc này lại quỳ xuống trước kẻ thù cầu xin tha mạng, chuyện này có thể nào cũng là một việc khó có thể tưởng tượng được.
Tròng mắt xoay tròn, Doanh Thừa Phong hừ nhẹ nói: - Tháo bỏ toàn bộ linh khí xuống, móc hết Phù Lục ra, bổn tọa sẽ tha cho ngươi một mạng.
Khải Đặc Nhĩ vừa khẽ chần chừ, hào quang trường kiếm giữa không trung lập tức dày đặc thêm.
Cũng không dám chần chừ nữa.. Khải Đặc Nhĩ chịu đựng sự dau nhức giữa bụng và ngực, cởi toàn bộ linh khí trên người ra. Bởi vì hắn cảm ứng được trên người Doanh Thừa Phong có một luồng sát khí mãnh liệt tới cực điểm, chỉ cần hắn chần chừ thì linh khí siêu phẩm giắt trên đỉnh đầu nhất định sẽ chém hắn thành thịt băm mất.
Thật ra lúc này hắn thua thật là không đáng, với thức lực và linh giáp Hoàng Kim cấp trên người, nếu như không đụng phải sức lực quang minh thì sẽ không có khả năng thất bại thảm hại như vậy.
Lúc này trên người hắn loang lổ vết máy, tuy rằng chân khí vận chuyển đã giúp máu ngừng chảy, nhưng đau đớn kịch liệt vẫn vĩnh viễn ăn mòn mỗi một tế bào trên người. Nếu không phải vì tính mạng bị úy hiếp lớn thì có lẽ hắn đã hôn mê rồi.
Ánh mắt của Doanh Thừa Phong rơi xuống phía trên linh giáp, sau đó lại khẽ lắc đầu, thầm kêu một tiếng đáng tiếc.
Linh giáp Hoàng Kim cấp, đây là linh khí quý giá cỡ nào cơ chứ, nhưng giờ phút này hắc khí dày đặc phía trên linh giáp lại suy yếu rất nhiều, chỗ giữa bụng và ngực lại có thêm một lỗ hổng.
Tuy nhiên, chỗ hổng này cũng không lờn, chỉ là dấu vết do Hàn Băng trường kiếm xuyên thấu qua lưu lại mà thôi.
Không hổ là áo giáp Hoàng Kim cấp, cho dù là trải qua lễ rửa tội và tinh lọc của sức lực quang minh, khiến uy năng của nó suy yếu đến mức tận cùng, nhưng vẫn có được sức lực phòng hộ hùng mạnh như cũ, có thể khiến uy năng của Hàn Băng trường kiếm có năm tầng sức lực tinh thần chồng chất đến trình độ thấp nhất.
Nếu không có như thế, cho dù Khải Đặc Nhĩ là một vị cường nhân Hoàng Kim cấp đỉnh cao thì tuyệt đối là sẽ chết không thể nghi ngờ.
Chỉ có điều, sau khi trải qua sự tinh lọc của nhất khí hỗn nguyên bạo trong sức lực quang minh, uy năng của áo giáp đã bị giảm xuống, sợ rằng chưa chắc có thể bảo vệ được Hoàng Kim cấp cùng bậc.
Thu hồi ánh mắt, Doanh Thừa Phong trầm giọng nói: - Khải Đặc Nhĩ, gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc các ngươi vây quanh di tích Âm Phong Quỷ là muốn làm gì?
Sở dĩ hắn tạm thời bỏ qua cho tính mạng của đối phương không phải là vì lão già này khẩn cầu, mà là bởi vì hắn muốn biết nguyên nhân thật sự khiến đối phương phải tiêu phí các giá phải trả vô cùng lớn như thế.
Bởi vì hắn mơ hồ cảm thấy, đối phương làm việc này hẳn là có liên quan tới huyết trì dưới mặt đất.
Thân thể của Khải Đặc Nhĩ khẽ run lên, chỉ có điều giờ phút này linh khí trên người hắn đã mất hết, bị tia sáng của Hàn Băng trường kiếm bao phủ đã trở thành người là dao thớt, ta là thụt cá, không còn có cái vận may nào nữa.
- Bẩm đại nhân, lúc này gia tộc chúng ta bày đại trận là vì đợi lão tổ đến. Khải Đặc Nhĩ thở phì phò thật mạnh, nói: - Nếu như không phải là do lão tổ bế quan chưa ra thì gia tộc bọn ta sẽ không dốc toàn bộ lực lượng rồi.
Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ nhúc nhích, lãnh đạm nói: - Chuyện gì mà lại trọng yếu, ngươi nói thật một chút đi.
Trong lòng Khải Đặc Nhĩ chua xót, nhưng nếu đã khai báo câu đầu tiên thì chướng ngại trong lòng sẽ càng ngày càng nhỏ đi.
- Đại nhân, việc này thì phải nói tới thiên chi kiêu tử thế hệ sau này của gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc. Hắn hít sâu một hơi, chịu đựng sự đâu nhức của vết thương trên người, nói: - A Nhĩ Pháp Đặc đưa tới mật thư nói tìm thấy được khí tức của Quỷ Binh Tử Kim Cảnh ở trong di tích này.
- Quỷ Binh Tử Kim Cảnh sao?
Doanh Thừa Phong hít một hơi khí lạnh, sắc mặt của hắn khẽ thay đổi, trong lòng thầm kêu may mắn.
Thông qua đôi mắt của sói con, hắn đã tận mắt nhìn thấy bộ dáng A Nhĩ Pháp Đặc chật vật thoát khỏi chỗ kia, hơn nữa, hắn cũng biết được sự thật Khương Văn Lực đã không còn nữa.
Vốn hắn còn tính toán muốn quan sát một chút, nhưng bây giờ lại cảm thấy may mắn lúc trước chính mình không có lỗ mãng như vậy, nếu không thì bây giờ sợ rằng mình cũng đã làm bạn với Khương Văn Lực rồi.
Tử Kim Cảnh, là loại thực lực siêu phàm thoát tục, mặc dù hắn là vũ giả Hoàng Kim Cảnh, và đã là Hoàng Kim Cảnh có thể vượt cấp khiêu chiến, nhưng nếu như đối mặt với cường nhân Tử Kim Cảnh thì tuyệt đối chỉ có con đường chết.
- Đúng vậy, đúng là Quỷ Binh Tử Kim Cảnh. Khải Đặc Nhĩ cười khổ một tiếng, nói:
- Sau khi gia chủ nghe nói liền hạ hai mệnh lệnh. Đầu tiên là phái tinh anh của gia tộc sử dụng bí pháp tiến vào chiến trường Cổ, tất yếu phải bao quanh nơi này, không để cho người ngoài tiến vào trong đó. Thứ hai. Hắn xem xét Doanh Thừa Phong, như thể là có điều muốn nói lại thôi.
Doanh Thừa Phong hừ lạnh một tiếng, nói: - Nói mau.
- Vâng. Khải Đặc Nhĩ cắn răng một cái nói: - Mệnh lệnh thứ hai chính là gia tộc chỉ thị cho môn hạ phải nhanh chóng điều tra rõ hung thủ đã đánh chết huynh đệ A Nhĩ Pháp Đặc, bắt hắn và đoạt lại bảo vật.
- Bảo vật sao?
Doanh Thừa Phong khẽ giật mình, trong lòng âm thầm cảm thấy kỳ quái.
Thanh nhuyễn kiếm Hoàng Kim cấp trong tay A Nhĩ Pháp Đặc tuy rằng hùng mạnh, nhưng tối đa cũng chỉ cao hơn linh giáp Hoàng Kim cấp trên người Khải Đặc Nhĩ một chút thôi mà.
Mà vị gia chủ kia lại đánh đồng cái đó trở thành bảo vật, thật sự là khiến người ta có cảm giác không thể tin nổi.
Trong lòng của hắn khẽ động, hay là bảo vật trong miệng vị gia chủ kia không phải là nhuyễn kiếm Hoàng Kim cấp.
- Khải Đặc Nhĩ, đó là bảo vật gì?
Trong miệng Khải Đặc Nhĩ hít lấy lãnh khí, hắn muốn nôi chút thuốc cho vết thương trên người. Nhưng nếu Doanh Thừa Phong không cho phép thì hắn cũng không dám làm bậy, đành phải cắn răng chịu đựng, nói: - Là Hắc Chướng Kỳ.
- Vật ấy thì có ích lợi gì, đáng giá để các ngươi cướp đoạt như thế sao? Doanh Thừa Phong nghi ngờ hỏi.
Tuy Hắc Chướng Kỳ là một hung khí hiếm thấy, nhưng nó lại chỉ vẻn vẹn ở Bạch Ngân cấp mà thôi, mà giá trị như thế thì còn kém xa so với nhuyễn kiếm Hoàng Kim cấp, như vậy thì làm sao có thể được đánh giá là rất tốt chứ?
Khải Đặc Nhĩ cười khổ nói: - Hắc Chướng Kỳ là chí bảo gia tộc, tuy rằng bây giờ cấp bậc của nó thấp nhưng tiềm lực và đặc tính của nó lại là độc nhất vô nhị. Dừng một chút, hắn lại nói: - Huống chi, muốn đối phó với Quỷ Binh Tử Kim Cảnh thì không thể thiếu Hắc Chướng Kỳ được.
Doanh Thừa Phong khẽ nhăn mặt nói: - Nói cẩn thận một chút đi.
Khải Đặc Nhĩ lên tiếng, nói: - Đặc tính lớn nhất của Hắc Chướng Kỳ chính là có thể hút tụ đủ linh khí, đặc biệt ở bên trong còn có thể tự tạo thành một không gian, có thể cho Quỷ Binh mượn linh khí này mà an cư và tĩnh dưỡng.
Trái tim của Doanh Thừa Phong nhảy dựng lên, hắn như thế nào cũng không ngờ tới Hắc Chướng Kỳ lại có công hiệu thần kỳ đến mức đó.
Quỷ Binh trong Âm Phong Quỷ vô cùng cường đại, nếu phóng xuất chúng ra thì đây tuyệt đối sẽ là một cỗ sức lực đủ để quét ngang thiên hạ. Bởi vì Quỷ Binh khác với sinh mạng bình thường, chúng nó rất khó bị giết, cho dù là bị đánh thành bột mịn cũng có thể sống lại ở trong Âm Phong Quỷ.
Đối diện với mấy Quỷ Binh hùng mạnh bất tử này, bất cứ kẻ nào lâm vào cũng đều đau đầu không ngừng.
May mắn là địa vực có ảnh hưởng rất lớn đối với Quỷ Binh. Chúng nó nhất định phải sinh hoạt trường kỳ trong địa phương tràn ngập quỷ khí, nếu rời khỏi hoàn cảnh này thì Quỷ Binh cường đại cũng sẽ dần dần suy nhược, cuối cùng hóa thành hư vô.
Doanh Thừa Phong trầm giọng nói: - Gia tộc A Nhĩ Pháp Đặc các ngươi có phải là muốn hàng phục Quỷ Binh Tử Kim Cảnh kia không?
- Vâng, đại nhân thánh minh, thoáng đã đã đoán ra được, tiểu nhân khâm phục. Khải Đặc Nhĩ nịnh hót nói.
Doanh Thừa Phong khinh thường cười lạnh một tiếng, nếu liên hệ hai cái này lại với nhau mà còn không đoán được mục đích cuối cùng của gia tộc này thì chẳng phải hắn là kẻ ngu sao?
Tuy nhiên, ánh mắt của hắn lại đột nhiên phát lạnh, nói: - Ngươi nói hươu nói vượn.
Trong lòng Khải Đặc Nhĩ hoảng hốt, vội vàng nói: - Đại nhân minh giám, những câu của tiểu nhân đều là thật, không có một chút giả dối nào cả.
Doanh Thừa Phong hừ nhẹ nói: - Nếu Hắc Chướng Kỳ có đặc tính ma lực như vậy thì sao trong đó không có Quỷ Binh tồn tại.
Thời điểm hắn nói những lời này, sắc mặt có chút đỏ lên.
Thật ra bên trong Hắc Chướng Kỳ từng hóa thân thành một người khổng lồ cao lớn, và đã từng chiến đấu vô cùng oanh liệt với người tuyết khổng lồ do khí linh của Hàn Băng trường kiếm biến thành. Nguyên bản Doanh Thừa Phong còn tưởng rằng đây là năng lực bí văn đặc thù của Hắc Chướng Kỳ, nhưng hiện tại mới biết được kia lại chính là một Quỷ Binh.
Khải Đặc Nhĩ hơi giật mình, vội vàng kêu lên: - Đại nhân, theo tiểu nhân biết, ở bên trong Hắc Chướng Kỳ có một Quỷ Binh Bạch Ngân Cảnh đấy, về phần vì sao biến mất thì tiểu nhân không biết được.
Doanh Thừa Phong hừ lạnh một tiếng, nhưng trong lòng lại nói, Quỷ Binh Bạch Ngân Cảnh này là bị khí linh của Hàn Băng trường kiếm đánh nát rồi.
Thật ra, nếu Doanh Thừa Phong biết chuyện này từ sớm thì lúc Quỷ Binh bị đánh tan, hắn sẽ không chế Hắc Chướng Kỳ thu quỷ khí vào bên trong, như vậy thì Quỷ Binh này chắc chắn sẽ chậm rãi sống lại bên trong Hắc Chướng Kỳ. Nhưng đáng tiếc chính là, trước đây Doanh Thừa Phong lại hoàn toàn không biết gì cả, cho nên mới lãng phí một cách vô ích như vậy.
Tậm niệm khẽ chuyển, hắn nói: - Ở bên trong Hắc Chướng Kỳ chỉ có thể nuôi dưỡng một Quỷ Binh thôi hay sao?
Khải Đặc Nhĩ lắc đầu liên tục, nói: - Linh khí này vô cùng huyền diệu, có thể tăng lên theo cấp bậc nên số lượng cất giữ Quỷ Binh cũng càng nhiều. Thời điểm thăng lên Bạch Ngân Cảnh, ít nhất có thể dung nạp trên trăm Quỷ Binh.
- Ha ha, nếu như có thể cất chứa nhiều như thế thì vì sao bên trong chỉ có một cái?
Khải Đặc Nhĩ cười khổ nói: - Đại nhân, linh khí này không phải Quỷ Binh nào cũng có thể cất chứa.
Hắn dừng một chút, nhe răng trợn mắt nói: - Chỉ có Quỷ Binh đã sinh ra một tia linh trí mới có tư cách được linh khí nuôi dưỡng.
- Vì sao? Doanh Thừa Phong không hiểu hỏi.
- Bởi vì chỉ có Quỷ Binh có linh trí mới có thể phân biệt ai là chủ nhân của linh khí, mới có thể bị chủ nhân linh khí sử dụng, nếu không một khi phóng xuất ra thì Quỷ Binh sẽ quay ngược lại công kích chủ nhân linh khí, vậy nên.
Lúc này Doanh Thừa Phong mới chợt hiểu, sau đó lại thầm thấy đáng tiếc.
Lúc Quỷ Binh thay da đổi thịt trở thành Tử Kim Cảnh thì ít nhất là có thể có được một tia trí tuệ linh tính.
Nhưng dưới Tử Kim Cảnh trở xuống thì tuyệt đại đa số Quỷ Binh đều là đần độn, hoàn toàn làm việc dựa theo bản năng. Quỷ Binh trong Hắc Chướng Kỳ kia chỉ là Bạch Ngân Cảnh, nhưng không biết sao lại xuất hiện một tia linh trí, đây là bảo vật khó khăn lắm mới có được, vậy lại bị hắn hoàn toàn gạt bỏ trong lúc vô ý, hiện giờ nghĩ đến lại làm người ta tiếc hận.
Giương chân mày lên, Doanh Thừa Phong hỏi một nghi vấn cuối cùng.
- Vật quý giá như thế mà sao các ngươi lại giao cho một cường nhân Bạch Ngân Cảnh.
Khải Đặc Nhĩ bất đắc dĩ nói:
- Tuy rằng vật đó quý báu, nhưng gia tộc ta đã nhiều lần trải qua trăm cay nghìn đắng cũng chỉ bắt được một Quỷ Binh Bạch Ngân Cảnh mà thôi. Về phần Quỷ Binh Tử Kim Cảnh, chỉ có thể gặp nhưng không thể cầu được, căn bản cũng chưa từng hy vọng quá xa với. Hơn nữa, vật ấy lại xứng đối với sức lực tinh thần của A Nhĩ Pháp nhất nên gia tộc mới ban cho hắn.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, không tin tin tưởng được trời đưa đất đẩy làm sao mà cuối cùng vật ấy lại rơi vào trong tay mình
← Ch. 478 | Ch. 480 → |