Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tạp Đồ - Chương 214

Tạp Đồ
Trọn bộ 567 chương
Chương 214: Yến hội
0.00
(0 votes)


Chương (1-567)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ngồi trong xe, Trần Mộ dù khờ khạo cũng có thể nhìn ra toa xe này rất xa hoa dù rằng hắn chưa từng dùng qua. Khoang xe bình thường chỉ có thể đủ dung nạp hai người trong khi toa xe này rộng hơn nhiều lần, bên trong xe rất thoáng, Trần Mộ thậm chí đứng hẳn mà không cần lo đầu đụng trần xe.

Thân xe to lớn làm cho tốc độ phi hành khá chậm, bất quá đây chỉ là vấn đề nhỏ. Chậm một chút càng an toàn, cũng càng vững vàng dễ chịu, đối với những người theo đuổi cuộc sống hưởng thụ đây chính là tiêu chuẩn

Toa xe này là Trung Châu tập đoàn cử tới đón hắn tham gia yến hội, ngồi ở tay lái chính là thanh niên họ Phí lần trước đến gửi thư mời, hắn tên là Phí Tranh. Phí Tranh dù cung kính, nhưng cũng không nhiều lời, Trần Mộ cũng vui vẻ chấp nhận, đơn giản nhắm mắt dưỡng thần. Chừng mười phút sau đã đến nơi.

Theo Phí Tranh hướng dẫn, Trần Mộ rốt cuộc diện kiến Tổng giám đốc Trung Châu tập đoàn Do Văn Châu.

Do Văn Châu vào khoảng trung niên, bắt đầu có bụng, ngườn mắc lễ phục, tinh thần cực kỳ sáng láng. Thân là chủ nhân, hắn đứng ở cửa, vẻ mặt tươi cười bắt chuyện quan khách. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ai cũng không ngờ trung niên nhìn hòa ái dễ gần, lại là người hùng tâm chí lớn, quyết định cứng rắn.

Kế bên Do Văn Châu là Tiền Minh Nhất, lúc này nhìn hắn giống như một vị quản gia.

Phí Tranh vội vàng bước nhanh lại Do Văn Châu nói nhỏ vài câu. Do Văn Châu ánh mắt sáng ngời, cười ha ha, tự mình đi xuống bậc thang:

- Ta vẫn luôn nhắc tới Tào tiên sinha, hôm nay đạt được ước muốn, thật là đáng mừng rỡ. Tào tiên sinh nhọc công giúp ta, chưa kịp thăm viếng cảm tạ, thật sự xấu hổ!

Trần Mộ mặc dù không hiểu nhiều các lễ tiết, nhưng đối phương tuổi vào hàng thúc bá không thể để cho người lớn tuổi như thế hành lễ với mình. Hắn vội vàng khiêm nhường đáp lễ:

- Do tổng tài quá khách sáo, chỉ là chút tay chân mà thôi. Xin đừng để ý. Thực lực như Trung Châu thì công ty quảng cáo nào mà tìm không được? Tại hạ thật vinh hạnh khi nhận được công việc này.

Lời nói không kiêu ngạo không siểm nịnh, hơn nữa Trần Mộ thần sắc thong dong đạm định, lộ ra phong phạm danh gia.

Do Văn Châu trong mắt hiện lên tia vẻ tán thưởng, cẩn thận xem xét Trần Mộ, cảm khái nói:

- Giang hồ sóng sau đè sóng trước a, Tào tiên sinhtuổi còn trẻ mà đã thành tựu như thế. Hơn hẳn ta năm đó nhiều, lúc ta bằng tuổi Tào tiên sinh, còn không biết chui rúc ở đâu kia chứ! Đến đến đến, ta muốn giới thiệu ngươi một chút.

Do Văn Châu nhiệt tình nắm cánh tay Trần Mộ dẫn đi giới thiệu với mọi người chung quanh.

Rất nhiều quan khách trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, Do Văn Châu là người có nhãn giới rất cao, mặc dù là khách khí, nhưng lại nhiệt tình với một khuôn mặt mới như thế khiến nhiều người xì xào bàn tán, âm thầm đoán thân phận Trần Mộ.

Chỉ là Trần Mộ vốn vô danh, nơi này không ai đoán được. Ngay lúc này. Đột nhiên Trần Mộ nghe được thanh âm quen thuộc:

- Nhân sinh quả nhiên dễ tương phùng, không nghĩ tới nơi này lại gặp Tào tiên sinh, thật sự là làm ta vui mừng lẫn sợ hãi.

Chỉ thấy Một nữ tử xinh đẹp đến cực điểm uốn éo đi tới bên cạnh Trần Mộ.

- Là ngươi?

Trần Mộ không khỏi nhíu mày.

Nữ tử xán lạng cười, chung quanh khách nhân không khỏi sinh ra một loại ảo giác, dường như trong đại sảnh ánh sáng chợt tụ tập về thân thể nữ tử. Nàng ta chính là Tiểu Man người đã cùng Trần Mộ mấy lần gặp gỡ. Nàng vận một bộ váy đen tuyền, không nhiều trang sức, nhưng cực kì khéo léo, hơn nữa vải vóc tơ lụa mềm mại bó sát thân, bày ra đường cong hoàn mỹ, dây chuyền phản chiếu lấp lánh ánh đèn trên chiếc cổ trắng như tuyết giống như thiên nga.

Nàng trên tay cầm một ly rượu vang, duyên dáng nở nụ cười nghề nghiệp nhìn Trần Mộ.

- Đến tiểu thư cũng biết Tào tiên sinh?

Do Văn Châu kinh ngạc, hứng thú hỏi.

Tiểu Man thản nhiên nói nhưng gương mặt nàng tinh xảo như vẻ, bộ dáng không nhìn ra được nửa điểm hối hận:

- Lần trước Tiểu nữ đến chỗ Tào tiên sinh cầu tạp, không ngờ lại mạo phạm Tào tiên sinh, trong lòng vẫn hối hận đến nay.

Do Văn Châu không tin, nhưng ngoài miệng nhẹ nhàng cười:

- Tào tiên sinh tài nghệ cao siêu, nhưng chuyện Đến tiểu thư yêu cầu tạp, ta cũng không tin tưởng. Hội Pháp Á Cơ Kim tạp gì mà không có?

Chung quanh thoáng cái an tĩnh mất hai ba giây sau mới bùng lên. Hội Pháp Á Cơ Kim, vị nữ tử xinh đẹp động lòng này là thành viên Hội Pháp Á Cơ Kim! Bọn họ chụm đầu bàn tán, tiếng nghị luận ầm ĩ làm cho trong đại sảnh đột nhiên ồn ào hẳn lên. Ánh mắt người chung quanh nhìn Tiểu Man lập tức thay đổi. Một số thanh niên muốn nuôi ảo tưởng với Tiểu Man tựa như bị một thùng nước đá tạt vào đầu.

Toàn bộ quan khách, trừ Trần Mộ. Không ai chưa từng nghe qua Hội Pháp Á Cơ Kim.

Hội Pháp Á Cơ Kim có lịch sử tồn tại đã lâu đến hàng mấy trăm năm. Đây là tổ chức khá thần bí, bọn họ có khả năng tài chính rất sung túc. Gần một trăm năm trước, bọn họ bắt đầu dùng danh nghĩa cơ kim hội xuất hiện, bọn họ đầu tư rất nhiều tiềm lực vào các ngành sản xuất cùng tập đoàn, điều này khiến bọn họ rất nhanh chóng khuếch trương.

Nhờ vậy tài lực của họ cũng đạt tới tình trạng cực kì đáng sợ, chỉ đứng sau La Tề là gia tộc giàu có nhất liên bang.

Đây là một tổ chức thần bí, thậm chí ngay cả trụ sở cũng không lộ ra. Chưa bao giờ quảng cáo, cũng chưa bao giờ giống trống khua chiêng, nhưng chỉ cần là người có giá trị, bọn họ sẽ tìm được. Có thể tham dự yến hội này cũng không là người bình thường nên cũng biết chút ít tin tức. Hội Pháp Á Cơ Kim cường đại không thể nghi ngờ.

Bọn họ cường hãn giống như lục đại, tràn ngập lực lượng, nhưng cũng không gọi là lớn nhất. Đối với đám phú hào chuyên theo đuổi lợi nhuận, điểm này bọn họ không thích nhất. Khi hợp tác song phương không thể chênh lệch nhiều, lợi ích phân chia khó công bằng. Mà vấn đề lớn hơn nữa là không có quyền lựa chọn có hay không hợp tác.

Khi biết Tiểu Man là người của Hội Pháp Á Cơ Kim, trên mặt các phú hào lộ ra vẻ kiêng kị lộ liễu. Một số người thành thạo, nhìn Do Văn Châu và Tiểu Man, ánh mắt chợt lộ ra vẻ bừng tỉnh.

Nhân vật trung tâm là Trần Mộ vẫn đạm định, phảng phất cuộc trò chuyện của Tiểu Man cùng Do Văn Châu không ảnh hưởng đến hắn.

Tiểu Man ánh mắt trịnh trọng nói:

- Tiểu nữ không dám nói giỡn. Tiểu nữ tử mặc dù gặp qua rất nhiều chế tạp sư, đúng như lời ngài Pháp Á chúng ta bên trong cũng có rất nhiều chế tạp sư xuất sắc, tỉ như Nam Tư - Lôi Ân tiên sinh, hắn là một trong số hiếm hoi đại chế tạp sư của toàn liên bang. Đáng tiếc chính là, Nam Tư - Lôi ân tiên sinh chế tạo tạp phiến không thích hợp với ta. Ta vẫn khổ não vì vấn đề này, mãi đến một lần tình cờ nhìn thấy trò chơi Tào tiên sinh làm ra. Ta nhất thời bội phục Tào tiên sinh đối với năng lượng kết cấu có cách giải thích rất đặc biệt, cho nên mới mạo muội hướng Tào tiên sinhcầu tạp.

Nàng liếc nhìn Trần Mộ, ý vị nói:

- Do tiên sinh không biết nhưng thật ra cực kì bình thường, Tào tiên sinhlà người không trọng hư danh, nếu như không phải ngẫu nhiên thấy qua, chỉ sợ ta sẽ hối hận vì đã bỏ qua một vị chế tạp sư cao siêu.

Do Văn Châu vẻ mặt ngạc nhiên, chung quanh những khách mời nhất thời xôn xao.

Trần Mộ nhìn qua tầm thường đến cực điểm, trừ bỏ khí chất hơi tốt bên ngoài, nhìn không ra bất cứ gì đặc biệt. Ngoại trừ Do Văn Châu cùng Tiền Minh Nhất, không người nào biết thân phận của hắn. Chỉ là, hiện trường không khí chợt nóng lên, ánh mắt mọi người nóng bỏng nhìn Trần Mộ.

Một người đại biểu cho Hội Pháp Á Cơ Kim, thực lực của hắn khẳng định không phải cao cấp chế tạp sư bình thường có khả năng so đo. Đã có rất nhiều người bắt đầu tính toán, làm sao tạo quan hệ với Tào tiên sinh thần bí này.

Bất quá người ta là điểm chú ý của Pháp Á cơ kim, xem ra tốt nhất là không nên hao phí đầu óc.

Lúc này đã có người lên tiếng:

- Do tổng, sao không giới thiệu Tào tiên sinh cho mọi người một chút đi?

Do Văn Châu vừa định mở miệng, đột nhiên đột nhiên truyền đến một giọng nữ tràn ngập vui mừng lẫn sợ hãi:

-Tào tiên sinh?

Trần Mộ sửng sốt quay đầu nhìn, làTô Lưu Triệt Nhu!

Tô Lưu Triệt Nhu vẫn mặc trang phục y vụ như bình thường, . Tay phải dìu đỡ một vị bạch y lão giả, nàng thấy Trần Mộ, vẻ mặt vui mừng lẫn sợ hãi.

Trần Mộ không nói gì, mới tham gia một yến hội, lại gặp phải hai người nhận ra mình.

Bất quá hắn vẫn hết sức lễ phép nói:

- Tô Lưu Triệt Nhu tiểu thư vẩn khỏe!

Người chung quanh vừa nhìn thấy lão giả, sôi nổi hành lễ, làm cho Trần Mộ cảm thấy giật mình, mà ngay cả Do Văn Châu cũng hết sức tôn kính hành lễ. Mà mọi khách mời phía trước lão giả, nhanh chóng lùi ra tạo thành một lối đi.

- Hội trưởng, lão nhân gia thân thể có tốt không?

"Lão gia cũng tới sao? Hắc Đạt hướng ngài vấn an .... Khổng Lão, Nguyên Nghệ thay gia mẫu hướng ngài vấn an......"

Lão giã cười a a cùng mọi người bắt chuyện, mọi người chung quanh đều rất cung kính. Lão nhân tinh thần quắc thước, sắc mặt hồng nhuận, luôn miệng cười a a. Tô Lưu Triệt Nhu ôn thuận dìu lão nhân gia, không hoa lệ, không tinh xảo, nhưng lại hấp dẫn ánh mắt mọi người.

"Tô Lưu Triệt Nhu đại nhân, ngài khỏe chứ!"

"Tô Lưu Triệt Nhu đại nhân, tiểu nữ mấy ngày này vẫn ốm yếu, không biết ngày có thể đến hàn xá giúp kiểm tra đứa nhỏ này một chút?"....

Mọi người sau khi bắt chuyện cùng lão nhân gia, sôi nổi hướngTô Lưu Triệt Nhu vấn an.

Tô Lưu Triệt Nhu vội vàng gật đầu đáp lễ, đi thẳng đến bên người Trần Mộ, chung quanh mới dần dần an tĩnh lại. Tô Lưu Triệt Nhu nhẹ giọng bên tai lão nhân, ánh mắt lão nhân nhất thời lộ kì sắc, nhìn Trần Mộ từ trên xuống dưới, trầm tư không nói.

Ngay lập tức ánh mắt của mọi người, đồng loạt tập hợp về phía Trần Mộ.

*****

Nếu như trước đó mọi người còn có vài phần hoài nghi, hiện giờ không ai dám nghi ngờ kỹ năng chế tạp của thiếu niên non nớt này. Đại diện Pháp Á kính nể hắn, lại cùng Tô Lưu Triệt Nhu đại nhân hiển nhiên quan hệ không nhỏ, làm sao mà tầm thường được.

Đã có người thầm đoán xem quan hệ giữa tiểu tử này cùng Tô Lưu Triệt Nhu đại nhân là gì?

Đột nhiên, một người hầu cấp bách bước lên, thần sắc khẩn trương, đi như chạy đến trước mặt Do Văn Châu, thấp giọng nói nhỏ.

Do Văn Châu rung lên, cao giọng nói:

- Các vị, tại hạ xin lỗi không tiếp được một lát.

Tiếp theo xoay người hướng ra cửa, mọi người nhìn nhau, chẳng lẽ lại có nhân vật khó lường xuất hiện.

Trần Mộ thở phào nhẹ nhõm, nhiều người nhìn mình như vậy, hắn không khỏi có chút sợ hãi. Hiện tại mọi người không còn chú ý, hắn cảm thấy dễ chịu rất nhiều, đang tìm một góc, chuẩn bị ngồi xuống, cửa đại sảnh đột nhiên dao động.

Chỉ thấy Do Văn Châu cùng một người tuổi trẻ đi vào đến đại sảnh.

Do Văn Châu mặt đỏ ửng, người tuổi trẻ này vẻ mặt mỉm cười, rụt rè lễ độ.

Bốp bốp bốp, Do Văn Châu vỗ tay thu hút sự chú ý của mọi người. Sau đó nói lớn:

- Các vị, ta muốn long trọng giới thiệu một chút về vị công tử bên cạnh ta. Nói vậy mọi người chắc đang suy đoán vị này là ai, a a, Để cho ta giới thiệu nhé.

Do Văn Châu nhìn quanh bốn phía, thấy mọi người nhất tề lắng nghe. Chờ đợi câu giới thiệu, hắn mỉm cười, nhẹ nhàng mở miệng phát ra một câu.

- Vị công tử này là Lien Bang Tổng hợp học phủ cao thủ tuổi trẻ kiệt xuất ---- Tổ Trữ!

Oanh! Cả đại sảnh nhất thời sôi lên, khắp nơi là tiếng nữ tử hưng phấn thét chói tai, mọi người chen lấn về phía trước, chỉn muốn nhìn phong thái cao thủ. Tổ Trữ nhìn cá tính nhất là tóc trên đầu của hắn (* đầu đinh cho khỏi dài dòng). Khuôn mặt tuấn mỹ hơi có vẻ nữ tính. Nhưng kiểu tóc làm hắn có vẻ anh võ bất phàm.

Một kẻ quý tộc thường có khí chất ưu nhã, hắn sở hữu tất cả yếu tố mà các thiếu nữ mơ tưởng. Nhưng không nên chỉ vào tướng mạo mà đáng giá thấp hắn. Trên thực tế, hắn nổi danh bởi vì thực lực cao siêu.

Hắn không hề kiêu ngạo, trái ngược lại hắn cực kì chăm chỉ học tập. Thiên phú của hắn rất xuất chúng. Mười ba tuổi đã trúng tuyển vào Lien Bang Tổng hợp học phủ, mười lăm tuổi đã thành danh.

Lúc ấy, hắn chỉ là lần đầu tiên đi ra thôn quê học hỏi kiến thức, cứu được bảy người khỏi miệng một đám cá sấu hung mãnh, từ đó về sau thanh danh hiển hách. Ngoại hình xuất chúng, khí chất ưu nhã, thực lực hơn người. Lập tức làm cho hắn trở thành một cao thủ trẻ tuổi có danh vọng cực cao.

Hắn không vì vậy mà sao lãng, ngược lại càng thêm cố gắng, đến mười sáu tuổi, được Lien Bang Tổng hợp học phủ cho phép luyện tập phương pháp rèn luyện cảm giác nổi tiếng: "Tiết thức rèn luyện pháp". Sau đó thực lực của hắn tiến như chẻ tre. Tốc độ rất nhanh. Khi hắn hai mươi hai tuổi. Vượt qua cuộc thi người thừa kế tạp của tổng hợp học phủ, vì thế được nhà trường cấp cho năm sao tạp phiến Tiết thức liên.

Có khách mời luôn miệng giảng chuyện Tổ Trữ. Người này làm như là fan của Tổ Trữ nên thông tin cực kì minh bạch, Trần Mộ rốt cuộc đối với Tổ Trữ đại khái hiểu rõ.

Đáng tiếc Trần Mộ đối với lục đại phần lớn đều không quen thuộc, cũng không hiểu được ý nghĩa ẩn chứa trong đó. Bất quá từ ngữ khí kiêu ngạo của người bên cạnh mà suy ra, Tổ Trữ hẳn là khá lợi hại.

Đối với Tổ Trữ, Trần Mộ cũng không cảm thấy hứng thú, hắn âm thầm cân nhắc, xem ra Lien Bang Tổng hợp học phủ muốn nhúng tay vào chuyện Trung Châu tập đoàn. Trong góc, Trần Mộ cười lạnh, chuyện càng ngày càng thú vị. Bất quá mình không có bao nhiêu quan hệ, hắn không muốn giống mọi người, liền an tĩnh ngồi trong một góc.

Tràng diện có chút hỗn loạn, không ngờ người hầu mới vừa rồi lại tiến vào, lần này trên mặt hắn mồ hôi càng nặng, dưới chân bước nhanh, lại nói nỏ vào tai Do Văn Châu.

Một nét sát ý thoáng hiện trên khóe miệng đang cười của Do Văn Châu chợt lóe rồi biến mất, hắn chợt ra vẻ vui mừng lẫn sợ hãi:

- A nha nha, hôm nay thật sự là ngày tốt a, không ngờ ngoài Tổ thiếu gia quang lâm, Trung Đạt Thư Phủ cũng đến. Tổ thiếu gia, chúng ta cùng đi nghênh đón, được không?

Do Văn Châu nói không lớn không nhỏ, nhưng rơi vào tai người chung quanh, không thua gì một viên tạc đạn. chuyện này dù là người ngu cũng đánh hơi thấy mùi vị bất bình thường trong buổi tối hôm nay.

Trên gương mặt tuấn mỹ của Tổ Trữ thoáng hiện ý cười, Do Văn Châu trong lời nói mơ hồ lộ ra ý thân cận, hắn tự nhiên sẽ cảm thấy được. Lập tức cung tay:

- Thật là vinh hạnh, Xin mời ngài

Sau một lúc lâu, trong đại sảnh mọi người lại thêm một trận tao động. Nhân vật mà Trung Đạt Thư Phủ cử tới cũng là một nhân vật quan trọng, Giải Yến Bạch! Đây cũng là một cao thủ tuổi trẻ hiển hách. Khác với Tổ Trữ thanh danh từ nhỏ, Giải Yến Bạch đến hai mươi lăm tuổi mới nổi danh. Nhưng là, Tổ Trữ đánh một trận thành công mà thành danh, Giải Yến Bạch thị lại bại một trận mà thành danh.

Không người nào xem nhẹ hắn bởi vì thất bại, bởi vì trận chiến ấy đối thủ là người hiện giữ chức hiệu trưởng Lien Bang Tổng hợp học phủ Mạt Phu Sát Khoa vốn đã thành danh ba mươi năm. Không người nào kể cả đệ tử trong học phủ biết Mạt Phu Sát Khoa tại sao lại tiếp nhận một tiểu bối vô danh như vậy khiêu chiến.

Trận chiến ấy Giải Yến Bạch mặc dù bại trận, nhưng sau đó Mạt Phu Sát Khoa lại tán dương hắn là trẻ tuổi tài cao. Lục đại hiệu trưởng, danh vọng vốn cao nhất liên bang, có thể được bọn họ tán dương, Giải Yến Bạch thanh danh đột nhiên tăng lên gấp bội.

Tổ Trữ vừa nhìn thấy Giải Yến Bạch, gương mặt anh tuấn nhất thời âm trầm vài phần. Đối với Lien Bang Tổng hợp học phủ đệ tử mà nói, ghét nhất bị người khác lấn lướt, Giải Yến Bạch xuất hiện liền đoạt lấy vị trí cao nhất trong yến tiệc. Tựa như Sương Nguyệt Hàn Châu đệ tử chán ghét Mạc Doanh Song Tử tinh, chỉ là Mạc Doanh Song Tử tinh hiện giờ chỉ còn lại có một người.

Có ý tứ! Trung Đạt Thư Phủ, Liên Bang Tổng hợp học phủ, còn có Pháp Á cơ kim hội, đúng là náo nhiệt! Ngồi trong góc Trần Mộ không khỏi thầm kêu may mắn cho lần trước mình chống lại đề nghị hấp dẫn kia. Rất rõ ràng nơi này không dành cho mình tranh đấu.

Nhàn nhã uống nước hoa quả, khi tâm cảnh bất đồng cảm giác sẽ không giống nhau. Nơi này bánh ngọt mùi vị thật ngon, Trần Mộ xuất thân nghèo khổ, mấy khi được ăn mỹ vị như thế, nên thỏa sức ăn thoải mái.

Một người rất béo mập, mồ hôi đầm đìa đi đến chỗ Trần Mộ, đặt mông ngồi xuống. Vừa ngồi xuống liền thuận tay cầm ly nước hoa quả uống cạn một hơi.

- ***, thật là nhiều người a!

Ngưỡng Mập làm ra vẻ quen thuộc, cười với Trần Mộ:

- Lần trước ta dự không tới một nửa số người. Khá lắm, lần này người đông như vậy, không phải cố tình làm khó kẻ mập mạp như ta sao chứ?

Nói xong hắn a a cười, vươn tay phải phì nộn:

- Ngưỡng An – Nhà buôn. (*từ giờ gọi là Ngưỡng Mập)

Trần Mộ nhìn hắn một cái. Vươn tay phải nói:

- Tào Đông.

Ngưỡng Mập bừng tỉnh đại ngộ:

- Ta tưởng là ai chứ, nguyên lai là Thiên Cánh Tào tiên sinh! Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, ngưỡng mộ đại danh đã lâu!

Chủ nhân Thiên Cánh mặc dù thần bí, nhưng cái tên Tào Đông tự nhiên khó giấu được ai.

- Không biết Tào tiên sinh đối với chế tạo tạp phiến cao cấp có hứng thú hay không?

Ngưỡng Mập lộ ra một nụ cười vô hại, gương mặt phì nộn dồn thành một đống, hắn chìa ra danh thiếp:

- Tệ nhân kinh doanh một nhà đấu giá, trước đây vừa mới thu một ít tài liệu không tồi. Trong đó có tấm tạp năm sao còn trống, thật sự khó phân biệt thật giả, không biết Tào tiên sinh có thể giúp đỡ tại hạ xem qua?

Ngưỡng Mập tâm trạng thấp thỏm, Tào Đông này ngay cả Pháp Á còn dám cự tuyệt, không dễ mình vươn tới.

Năm sao chỗ trống tạp phiến! Trần Mộ động dung.

Hắn hiện tại chế tạo nhiều nhất là ba sao tạp phiến. Cũng có thể miễn cưỡng chế tạo vài loại bốn sao tạp phiến. Năm sao tạp phiến hắn không dám mơ đến. Nhưng khi nghe đến năm sao chỗ trống tạp phiến, hắn vẫn không nhịn được giật mình.

Cùng ba sao bốn sao tạp phiến phổ biến khác nhau. Năm sao tạp phiến trở lên rất thưa thớt, khiến cho chúng nó mỗi một tấm đều là giá trên trời! Mà ngay cả lục đại, năm sao tạp phiến cũng không thường thấy. Như Tổ Trữ nhờ thông qua cuộc thi kế thừa tạp của Tổng hợp học phủ, mới được thừa hưởng năm sao tạp phiến.

Kế thừa tạp là một cuộc thi rất khó khăn, nếu không phải đệ tử Liên Bang Tổng hợp học phủ sẽ không thể tưởng tượng ra.

Phần lớn năm sao tạp phiến trở lên trong Liên bang đều tập trung trong tay lục đại cùng Pháp Á các thế lực lớn, thị dân không cách nào mua được. Chỉ có ngẫu nhiên sẽ ở một vài buổi đấu giá xuất hiện, mà mỗi một tấm đều là giá trên trời! Nổi tiếng nhất trong bút lục đấu giá đều là chính thức cực phẩm tạp phiến lưu truyền lại. Cho dù năm sao tạp phiến linh tinh, người mua được phần lớn là lục đại thế lực lắm tiền nhiều của.

Kì thật, chế tạp sư có thể chế tạo ra năm sao tạp phiến rất thưa thớt. Nhưng nguyên nhân năm sao tạp phiến tạo thành rất ít chính vì tài liệu. Năm sao tạp phiến cần tài liệu cực kì trân quý, mà trong đó, năm sao chỗ trống tạp phiến chiếm một vị trí rất trọng yếu.

Sách vở ghi lại tài liệu có thể chế tạo năm sao chỗ trống tạp phiến tổng cộng có hai mươi bảy loại, phần lớn có chút đã diệt tuyệt, một phần chưa ai gặp qua, mà còn lại cực kì hiến có. Đây cũng là tại sao năm sao chỗ trống tạp phiến rất ít như thế.

Giá trị một tạp phiến năm sao chỗ trống cao hơn năm mươi tạp phiến bốn sao loại có tính năng tốt! Điểm chính là, nó có vấn đề là giá cả không thể tính.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao năm sao tạp phiến rất ít. Chế tạp cũng như các công việc khác, xác xuất thành công là vấn đề trọng yếu. Chế tạo năm sao tạp phiến, cũng không phải lần nào cũng thành công. Năm sao tạp phiến đòi hỏi sự khống chế cảm giác cực kì khắc nghiệt, hơn nữa kết cấu phức tạp hơn bốn sao tạp phiến gấp mấy lần.

Tài liệu rất quý hiếm, xác xuất thành công thấp, điều này có thể giải thích tại sao năm sao tạp phiến rất hiếm. Rất nhiều chế tạp sư tạo nghệ thâm hậu, mất cả đời cũng không có cơ hội chế tạo thành công năm sao tạp phiến. Mà rất nhiều tạp tu có thực lực sử dụng năm sao tạp phiến, cả đời cũng chỉ có thể sử dụng bốn sao tạp phiến.

Năm sao chỗ trống tạp, Ngưỡng Mập tung chiêu này thật là trầm trọng a! Trần Mộ tim đập thình thịch, bất quá kinh nghiệm lần trước vẫn rõ mồn một trước mắt, hắn không có lập tức đáp ứng, mà là tỉnh táo tự hỏi một hồi, mới nói:

- Không biết Ngưỡng An tiên sinh nói hợp tác là chỉ cái gì?

Ngưỡng An trong mắt hiện lên một tia thưởng thức, có thể tỉnh táo trước hấp dẫn như vậy, vào chỗ hắn là lão đầu tự nhiên không tính là gì. Nhưng ở đây gã thiếu niên này chỉ mới mười tám mười chín tuổi, thật là đáng quý. Lại nghĩ Thiên Cánh hiện giờ thoát thai hoán cốt. Đã vững vàng trên vị trí hàng đầu trong giới quảng cáo huyễn tạp La Dữu thành, Ngưỡng An càng không dám khinh thị.

Ngưỡng Mập sảng khoái nói:

- Do ta cung cấp tài liệu, Tào tiên sinh chế tạo tạp phiến, về phần chế tạo dạng tạp phiến gì, Tào tiên sinh cứ việc tùy ý. Tạp phiến chế tạo ra do ta tổ chức đấu giá, sau khi đấu giá khấu trừ sở phí tài liệu, lợi nhuận chúng ta chia bốn sáu. Ta bốn, Tào tiên sinh sáu. Như thế nào?

Trong chốc lát, Trần Mộ liền nắm được đầu mối. Đề nghị này đối với hắn không tồi. Hắn chỉ nỗ lực chế tạo tạp phiến. Hắn lại đạt được nhiều ích lợi, cùng lúc có thể được tiền lời, về mặt khác, có thể luyện thủ pháp rất nhiều. Thu hoạch kinh nghiệm cũng thế. Đặc biệt điểm l àm cho hắn chú ý. Ngưỡng Mập cung cấp tài liệu chể tạo có thể khẳng định làm ra ba sao bốn sao tạp phiến, những tài liệu này mặc dù ít ỏi như tài liệu chế tạo năm sao tạp phiến, nhưng giá trị cũng không thấp. Hơn nữa nếu như mình nhận mua nguyên liệu chắc chắc là việc cực kỳ khó khăn. Mà Ngưỡng Mập lại không ăn bớt. Hắn cùng Trần Mộ hợp tác, đã khấu trừ tài liệu sở phí, hắn kiếm không ít. Hắn chỉ cần cung cấp nguyên liệu, liền có thể đạt được bốn thành tiền lời, tự nhiên là chuyện thực nhẹ nhàng. Mà mặt khác, hắn lại là một nơi cung cấp ổn định. Sản phẩm đấu giá phong phú, sẽ đề cao giá trị nhà đấu giá. Mà trụ cột chính là Trần Mộ. Mặc dù không hiểu tại sao đối phương ấn định như thế. Hắn vẫn khá bội phục ý tưởng của Ngưỡng Mập.

Thấy Trần Mộ có vẻ xiêu lòng. Ngưỡng Mập lại bồi thêm:

- Trong khi hợp tác, nếu như nhà đấu giá có tài liệu Tào tiên sinh muốn. Tào tiên sinh có thể mua với giá thấp hơn một nửa. Đương nhiên, nếu như Tào tiên sinh bán ra tạp phiến, chúng ta được quyền ưu tiên. huyễn tạp quảng cáo của Thiên Cánh không nằm tròng điều khoản này. Chúng ta hợp tác, mỗi nửa năm xét lại một lần, như thế nào?

Trần Mộ không hề do dự, gật đầu:

- Tốt!

Ngưỡng Mập xòe bàn tay ra, Trần Mộ vỗ tay vào ước định. Điều này thuộc về hứa hẹn bằng miệng, chi tiếtkhác sẽ dực vào hợp đồng ký kết.

Có thể mượn sức một chế tạp sư có thể làm đại diện Pháp Á nhìn bằng con mắt khác, Ngưỡng Mập tâm tình nhất thời tốt đẹp. Hai người vỗ tay ước định, quan hệ tự nhiên không giống nhau.

Ngưỡng Mập nhất thời nói chuyện tùy tiện rất nhiều, ánh mắt nhìn thoáng qua đại sảnh, cười hắc hắc:

- Trung Châu lần này đem thân làm tầm gửi. Nhưng ba thế lực này cũng không phải là hiền lành, chỉ sợ La Dữu thành lại loạn thêm một trận. Hừ! chỉ là không biết có thể chứng kiến Tổ Trữ và Giải Yến Bạch giao đấu, đây chính là cơ hội ngàn năm một thuở a! Sách sách, còn có Pháp Á ở một bên như hổ rình mồi, không biết bọn họ phái tới dạng cao thủ gì. Có ý tứ! rất có ý tứ!

Cao thủ? Hình ảnh gã nam tử mang một nửa mặt nạ màu bạc chợt lóe trong đầu, Trần Mộ bình thản nói:

- Điều này, có gì quan hệ đến chúng ta?

Ngưỡng Mập hiển nhiên rất thích Trần Mộ nói từ "Chúng ta", hung hăng nốc một hớp nước hoa quả, ha ha cười nói:

- Quá thật là không có vấn đề gì, chúng ta, chỉ lưu tâm kiếm tiền là được!

Ngưỡng Mập có chút thắc mắc, Tào Đông này cũng không khó tiếp xúc như tưởng tượng, không biết cùng Pháp Á ân oán gì mà lại cự tuyệt đề nghị của họ.

Hắn đâu biết rằng ngày nọ Tiểu Man quá kiêu ngạo, nếu như Tiểu Man hất tay bỏ lại mấy trăm vạn âu địch, nói không chừng bạn học nghèo kiết xác như Trần Mộ của chúng ta lập tức tiếp nhận sinh ý.

Cường quyền thường thường thích dùng sức mạnh ức hiếp kẻ yếu thế, nếu như phát hiện đối phương cũng yếu kém, bọn họ sẽ lập tức điều chỉnh khuôn mặt tươi cười, hòa hoãn hợp tác. Có lẽ đám môn nhân cường quyền bổn ý không phải như thế, chỉ là bọn họ đã quen thói cường hành.

Không thể không nói, thói quen là một loại lực lượng cực kì đáng sợ.

Chỉ là, Trần Mộ không hề muốn cho bọn hắn cơ hội lần thứ hai. Vô luận là Tiểu Man, hay là Pháp Á, đều bị hắn kéo vào danh sách đen.

Ngưỡng Mập là một người rất thú vị, thỉnh thoảng lại bình luận vài câu rất ý vị ngay cả Trần Mộ cũng không khỏi mỉm cười.

Bọn họ vô tư không thèm để ý đến đám người giữa đại sảnh, nhìn qua thì như rất thân thiết, kì thực đang đấu đá lẫn nhau. Dựa theo Ngưỡng Mập phân tích, bọn họ chức vị cũng không bao nhiêu.

Ngưỡng Mập thực lực cũng không hẳn vô danh. Những kẻ kích động đi tìm Trần Mộ khi nhìn thấy Ngưỡng Mập, mỗi người đều khó nén vẻ thất vọng. Mà Ngưỡng Mập, nhìn như dường như không có việc gì, nhưng trong mắt vẫn hiện lên một tia đắc ý. Những kẻ thất vọng mà về khi rời đi vẫn không quên hướng Ngưỡng Mập hành lễ, Ngưỡng Mập vẻ mặt lạnh nhạt, xem bộ dáng hẳn là đã sớm tập mãi thành quen.

Xem ra, Ngưỡng Mập ở nơi này địa vị rất cao, không phải một người đơn giản.

- Ngưỡng An tiên sinh, Tào tiên sinh! Một thanh niên mặc áo bành tô đi tới trước hai người, vẻ mặt nịnh nọt lấy lòng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-567)