Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tạp Đồ - Chương 222

Tạp Đồ
Trọn bộ 567 chương
Chương 222: Dự đoán táo bạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-567)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trần Mộ đang gặp phiền toái. Bài tập rèn luyện độ linh mẫn cảm giác huấn luyện trung cấp khó khăn khác xa so với hắn tưởng tượng rất nhiều. Liên tiếp bảy ngày không nghỉ ngơi, hắn đều ngâm mình ở trong này, thậm chí máy thể thao hắn cũng không luyện tậpvì hắn cảm thấy tác dụng cải thiện thân thể của nó càng ngày càng nhỏ.

Việc rèn luyện rất buồn tẻ, nhưng hắn không cảm thấy chán nản, một mực chấp nhận sự hành hạ này. So với chế tạo nhất tinh năng lượng tạp việc này có ý tứ hơn nhiều. Trước kia khi hắn vừa tập tểnh chế tạo nhất tinh năng lượng tạp, gặp phải nhiều trở ngai to lớn khó tưởng tượng ra. Mà hắn lúc ấy chỉ có mười một tuổi, vị chế tạp sư dạy hắn cũng chỉ là một người nghèo túng gần chết đói, chỉ truyền thụ cho hắn có bảy ngày.

Bảy ngày dạy cho một tên hài tử mười một tuổi không có căn bản học tập chế tạo nhất tinh năng lượng tạp, đúng là một việc khó có khả năng thành công. Nhưng vị chế tạp sư gần hấp hối kia chỉ có biện pháp duy nhất này để tạ ơn Trần Mộ nên hắn vắt hết tâm trí, đem từng bước một phân ra, cực kì kiên nhẫn giải thích từng tác dụng cho Trần Mộ.

Lần đầu tiên tiếp xúc việc này, Trần Mộ không hiểu rất nhiều. Dù nhỏ tuổi nhưng hắn vẫn ý thức được việc này vô cùng có khả năng thay đổi vận mệnh của mình. Vì vậy hắn rất cố gắng ghi nhớ cho dù không rõ. Khi Chế tạp sư kia đã chết, Trần Mộ đã nhớ kỹ tất cả các bước, từng chi tiết.

Có hy vọng Trần Mộ bắt đầu tìm nơi gia công, liên tục một năm.

Trong một năm hắn cũng rốt cuộc hiểu rõ chế tạp sư kia truyền thụ hắn thứ gì. Cho dù chỉ là phương pháp chế tạo nhất tinh năng lượng tạp đơn giản nhất, nhưng là đối với với hắn chính là hy vọng sinh tồn. Mỗi đêm, hắn đều lấy tay nhúng nước, chuyên cần luyện tập cấu vân nhất tinh năng lượng tạp. Vì sợ mình quên, mỗi ngày hắn đều dành thời gian ôn lại tất cả các chi tiết từ đầu tới đuôi, không bỏ sót chi tiết nào.

Lúc hắn bắt đầu chế tạo nhất tinh năng lượng tạp. Áp lực không có chút nào giảm bớt. Tiền bạc vốn khốn khó, mỗi một lần chế tạo thất bại. tổn thất đều rất lớn. Hắn không có tư cách thất bại!

Vì vậy hắn hình thành thói quen chuyên chú và cẩn mật, chỉ có như vậy mới có thể tận lực giảm bớt số lần chế tạp thất bại.

xác xuất Trần Mộ chế tạp thành công khá kinh khủng. chế tạp sư bình thường khi chế tạo tạp phiến quen thuộc số lần thất bại ít nhất cũng ba mươi phần trăm. Nhưng Trần Mộ thất bại ít hơn nhiều, ngày nọ Bỉ Nhĩ Sâm thấy vậy phải trợn mắt há mồm.

Trần Mộ đã quen với cuộc sống đơn điệu buồn tẻ, đây chẳng qua chỉ là chuyện bình thường, không có gì đáng kinh ngạc. Hắn cũng chẳng hiểu rằng bởi vì suy nghĩ này, hắn mới có thể thành tựu như hiện tại.

Người có cuộc sống ưu việt sẽ cảm giác được cuộc sống rất là phong phú. Tràn ngập mùi vị và hưởng thụ.

Nhưng trong mắt Trần Mộ thì không như thế. Vốn hắn đã quá quen thuộc việc sinh tồn là không dễ dàng, gian khổ mà cẩn thận, luôn luôn có các loại phiền toái và phức tạp không ngờ tới.

Nguyên nhân chính vì như thế, hắn không bỏ qua bất kỳ niềm hy vọng nào. Dù chỉ là nhất tinh năng lượng tạp. Cũng bởi vì như thế, khi luyện tập "Cực hạn rèn luyện pháp" trong thần bí tạp phiến dù thống khổ phi thường, hắn cũng cắn răng chịu đựng như một chuyện bình thường.

Hiện tại cũng vậy, việc rèn luyện độ linh mẫn cảm giác hành hạ thần kinh hắn. Hắn không biết mình đã thất bại bao nhiêu lần. Mô hình trước mặt hắn mới hoàn thành được một tầng chân đế. Đây là thành quả trong bảy ngày của hắn.

Thần sắc Trần Mộ vẫn ổn định không nóng nảy. Lực chú ý cũng không bởi vì thất bại mà phân tán, . Kiên trì chăm chú điều khiển cảm giác. Đối với với người khác chăm chú cũng khá hao phí tâm thần, nhưng đối với với hắn chuyện này chẳng hề hấn gì. Chế tạo nhất tinh năng lượng tạp làm cho hắn có thói quen này mà hắn cũng thường ứng dụng vào cuộc sống của mình.

Hắn đã tìm được một ít yếu lĩnh, hoặc là nói độ linh mẫn cảm giác của hắn dường như có một tí tiến bộ.

Tốc độ cao của bàn xoay đã không còn tạo thành quấy nhiễu, hiện tại hắn có thể thoải mái tìm được khối năng lượng mình cần đến, sau đó tập trung nó.

Đây cũng là thành quả duy nhất sau bảy ngày.

Nhưng muốn mang nó xuống, khó khăn vẫn rất lớn, hắn phải mất một trăm năm mươi lần, mới có thể thành công mang xuống một khối, việc này yêu cầu lực khống chế cảm giác thật sự rất cao.

Đây là một tỉ lệ dễ làm người khác phát điên, nhưng Trần Mộ không chút nóng nảy. So với lúc mới vừa tiếp xúc tạp phiến, không người nào chỉ dạy, hoàn toàn tự học, khó khăn này chỉ là một vấn đề nhỏ kể cả nó có khó khăn hơn cũng vậy.

Nhưng sức chịu đựng của thân thể cũng có giới hạn, sự chuyên chú gây tiêu hao thể lực tâm lực phi thường kinh người. Ba giờ sau, hắn từ trong thần bí tạp phiến đi ra. Thành quả trong ba giờ là mang xuống được hai khối năng lượng, số lần thất bại tới năm trăm.

Hai khối năng lượng được mang xuống khó khăn hơn khối năng lượng bình thường rất nhiều, tỉ lệ thật đáng tuyệt vọng.

Duy A ngồi trước thính thị huyễn tạp, hứng thú theo dõi chương trình bên trong. Trong lòng ôm chó mập, tay kia nghịch lông nó. Con chó này rất béo, thân thể trầm trọng, mỗi lần Duy A nhấc nó lên, là thịt da rung chuyển. Nó ăn rất mạnh, tính tình cực lười, thường ngủ cả ngày.

Thần kỳ chính là, kẻ chẳng hề quan tâm bất cứ việc gì như Duy A lại phi thường thích thú chú chó béo này.

Đúng lúc này, độ nghi trên tay vang lên, là Tô Lưu Triệt Nhu.

- Tào tiên sinh khỏe không.

Dung nhan tuyệt mỹ của Tô Lưu Triệt Nhu hiện ra trên màn hình.

- Tô Lưu cô nương, vẫn khỏe chứ.

Trần Mộ hướng nàng gật đầu ý bảo.

Tô Lưu Triệt Nhu dịu dàng cười, ân cần hỏi:

- Tào tiên sinh, thân thể ngươi gần đây thế nào? Có hay xuất hiện tình trạng gì lạ không?

Trần Mộ trong lòng ấm áp, ngữ khí tự nhiên nhẹ nhàng:

- Gần đây hết thảy đều tốt, cám ơn Tô Lưu cô nương.

Tô Lưu Triệt Nhu và hắn chỉ là gặp mặt một lần, nhưng nàng không nề hà giúp hắn kiểm tra thân thể chẩn đoán nguyên nhân bệnh, lại vẫn quan tâm tình huống của hắn, Trần Mộ thoáng cảm động.

Mớ tóc mây khẻ rủ trên trán. Gương mặt trắng hồng khiến Tô Lưu Triệt Nhu xinh đẹp tuyệt trần làm người khác rung động, nàng mỉm cười nói:

- Tào tiên sinh quá khách sáo. Ta là y vụ tạp tu, việc này chỉ là bổn phận của ta.

Giọng nói của nàng chợt nghiêmtrang:

- Lần này tìm Tào tiên sinh, bởi vì có kết quả chẩn đoán sơ bộ.

- Vậy sao. Xin mời nói.

Trần Mộ lập tức chú ý.

- Nói thật, sư phụ và ta đều chưa bao giờ gặp qua loại tình huống này. Sinh vật như sợi tơ trong cơ thể Tào tiên sinh, chúng ta không có tìm được bất cứ gì liên quan ghi lại.

Nàng thoáng dừng một chút, rồi tung ra một tinh tức chấn động:

- Hơn nữa, ta cùng sư phụ căn cứ số liệu đã phân tích, sợi tơ xanh kia vô cùng có khả năng là sinh vật sống

"Sinh vật sống?" Trần Mộ thoáng giật mình.

Trong đầu hắn nhanh chóng nhớ lại khi ma quỷ nữ sử dụng sợi tơ này. Nó dễ dàng giết chết vài tên tạp tu. Hắn nhớ rất rõ lúc ma quỷ nữ thu hồi lại, này sợi tơ xanh này lại biến thành tạp phiến!

Đúng, chính là tạp phiến! Hắn nhớ rõ lúc ấy mình kinh ngạc đến cỡ nào! Hắn chưa từng có gặp qua tạp phiến kiểu này, hay là, hắn chưa từng gặp qua biến hóa kì lạ như thế.

Tạp phiến trong Thiên du liên bang trọng tâm là năng lượng và kết cấu, tất cả tạp phiến đều xoay quanh hai điểm này, không có ngoại lệ. Đồng dạng, tạp phiến biến hóa đều là năng lượng và kết cấu biến hóa.

Từ trước lúc gặp ma quỷ nữ, đây cũng là lý giải của Trần Mộ đối với tạp phiến. Mà tạp phiến trên tay ma quỷ nữ. Hoàn toàn đánh vỡ lý giải này. Vậy ra trên đời này còn có hệ thống tạp phiến hoàn toàn bất đồng như vậy!

Không hiểu sao, khi nghe Tô Lưu Triệt Nhu bảo đó là sinh vật, trong đầu hắn lần đầu tiên nghĩ đến đó là tơ xanh tạp phiến!

- Đúng vậy, từ các hạng phân tích đặc thù, nó hẳn là vật còn sống. Mặc dù ta cùng sư phụ chưa từng gặp qua sinh vật kì lạ như thế.

Ánh mắt Tô Lưu Triệt Nhu trịnh trọng nghiêm nghị và sắc bén khi nói đến vấn đề chuyên nghiệp..

Trần Mộ im lặng lắng nghe.

Tô Lưu Triệt Nhu dừng lại một chút. Mặt nàng như có lỗi nhìn Trần Mộ nói:

- Bất quá cho tới bây giờ, ta cùng sư phụ cũng không tìm được biện pháp nào. Nó thật sự nằm quá sâu, hơn nữa phân bố toàn thân. Nếu ép lấy ra, chỉ có đem mọi bộ phận cơ thể mở ra, nhưng kỹ thuật chúng ta còn lâu mới làm được!

Trong lòng Trần Mộ bàng bạc đầy thất vọng, kết quả này không ngoài hắn dự liệu. Lần trước kiểm tra hắn đã có dự cảm bất hảo.

Nhưng lới nói kế tiếp của Tô Lưu Triệt Nhu lại làm cho tinh thần hắn rung lên:

- Nhưng không phải không có phát hiện.

Tô Lưu Triệt Nhu hé miệng cười:

- Ta cùng sư phụ nghiên cứu thật lâu, sư phụ đối với tình huống của ngươi cũng cảm thấy rất hứng thú. Chúng ta cuối cùng tìm ra hai ước đoán, có khả năng trợ giúp được ngươi.

- Ước lượng ra chuyện gì?

Trần Mộ không khỏi thốt ra.

- Ước lượng thứ nhất cường độ cảm giác của ngươi có thể làm chậm lại số lần phát tác, nói cách khác, cảm giác cường độ của ngươi càng mạnh, lần nó phát tác càng nhỏ, mỗi lần phát tác sự thống khổ sẽ ngắn đi. Nhưng một vấn đề khác là, cảm giác ngươi càng mạnh, đối với nó áp bức càng lớn. Đây là sinh vật kỳ lạ nhất mà ta cùng sư phụ từng thấy, sức sống nó phi thường dẻo dai, sử dụng năng lượng rất ít, bình thường không cần lo lắng nó hấp thu dinh dưỡng trong cơ thể.

Nhưng nó đối với áp lực phi thường mẫn cảm, đây cũng là tại sao lần trước khi ngươi chuẩn bị lấy nó ra, nó càng chui sâu vào cơ thể ngươi. Cảm giác người tăng lên khiến cho áp lực rất với nó lớn lên, từ đó có thể kích thích nó tiến thêm một bước sinh trưởng. Đây là một loại sinh vật phi thường kì quái, áp lực càng lớn, xu thế sinh trưởng càng mãnh liệt. Mà lúc này, nó sẽ hấp thu dinh dưỡng trong cơ thể ngươi, rồi tạo thành di chứng gì chúng ta cũng không xác định.

Ứớc lượng này là ta vô tình phát hiện. Lúc ấy ta phân tích các tham số làm số liệu tiêu chuẩn để tính toán, chuẩn bị tìm xem có sinh vật nào tương tự. Ta hy vọng có thể tìm được vật gần giống, không chừng có thể có phát hiện mới. Song đáng tiếc là, ta không tìm được vật gần giống, nhưng lại phát hiện các hạng số liệu của nó hoàn toàn trái ngược với một loại sinh vật!

Trần Mộ cẩn thận lắng nghe, e sợ bỏ sót câu nào.

- Trong y học có một loại hiện tượng phi thường kì lạ, kêu là Ba Duy Kì hiện tượng. Đây là hiện tượng kỳ lạ do một y vụ tạp tu tên là Ba Duy Kì phát hiện một trăm năm trước. Rằng nếu như hai sinh vật tính chất trái ngược nhau, chúng nó thường sẽ loại trừ nhau. Trong đó điển hình nhất chính là tam chưởng thảo cùng hạt địa quyết. Hai loại thực vật này đều là kịch độc. Hơn nữa tính chất hoàn toàn trái ngược nhau. Nhưng kì diệu là, tam chưởng thảo có thể giải độc của hạt địa quyết. Mà hạt địa quyết cũng có thể giải độc của tam chưởng thảo!

Sóng mắt lưu chuyển, liếc Trần Mộ một cái, Tô Lưu Triệt Nhu tiếp tục nói:

- Nhưng trong tự nhiên. Có thể có trùng hợp như thế thật sự rất ít. Cho tới bây giờ, tổng cộng chỉ phát hiện năm dạng đối kháng này. Loại hiện tượng này cũng không rõ ràng, giới y vụ tạp tu đối với nó tranh luận cũng rất lớn. Nhưng cá nhân ta cho rằng, đây chính là một cửa đột phá. sinh vật trong cơ thể người có thiên địch là kim ban nhuyễn dịch khuẩn.

- Kim ban nhuyễn dịch khuẩn?

Trần Mộ hỏi ngược lại, hắn chưa bao giờ nghe qua loại này sinh vật.

Tô Lưu Triệt Nhu cười khổ nói:

- Nói thật, ta cũng chưa gặp qua vật này. Đây là một loại nấm phi thường quý hiếm, tính chất cực kì mềm mại. Giống như thịt đông lạnh. Mặt trên có vân màu vàng.

Cùng lúc đó, Tô Lưu Triệt Nhu phát ra một màn hình nhỏ, mặt trên là hình ảnh kim ban nhuyễn dịch khuẩn. Tô Lưu Triệt Nhu liên tục điều chỉnh mọi góc độ của kim ban nhuyễn cho Trần Mộ có thể thấy rõ ràng.

- Kim ban nhuyễn dịch khuẩn phi thường hiếm thấy, hết sức sang quý, nó có một tác dụng rất trọng yếu, đó là có thể kéo dài tuổi thọ. Hơn nữa liên bang cũng không sản xuất kim ban nhuyễn dịch khuẩn, nó chỉ có ở Bách Uyên phủ, nghe nói. Tại Bách Uyên phủ cũng cực kì quý hiếm.

Nói tới đây, Tô Lưu Triệt Nhu dường cảm giác hy vọng quá xa vời, buồn bã nói:

- Ước lượng này thật không có bao nhiêu giá trị, bất quá ta hy vọng nói cho ngươi để còn lạc quan, kim ban nhuyễn dịch khuẩn không có cũng không sao. Ta sẽ cố tìm xem có thể có vật tương tự hay không. Như vậy có lẽ cũng dùngđược.

Ánh mắt Trần Mộ run động.

Nhìn thấy bộ dáng Trần Mộ, Tô Lưu Triệt Nhu ôn nhu ảm đạm. Thở dài không biết nên an ủi như thế nào, trong lòng áy náy càng nặng, chỉ an ủi được vài câu rồi thôi. Kì thật nàng cũng không biết, Trần Mộ run động không phải bởi vì kim ban nhuyễn dịch khuẩn, mà là bởi vì nàng mới vừa rồi đề cập đến Bách Uyên phủ! Bách Uyên phủ, khi hắn nghe thấy danh từ này, trong đầu như bị sét đánh. Sống chung với ma quỷ nữ một thời gian, hắn từng hoài nghi vô số lần là ma quỷ nữ đến từ Bách Uyên phủ thần bí!

Mặt quỷ hoa, phụ bích liên, đạn lực thảo còn có phong cách chiến đấu và phi hành trong trong bóng tối, làm cho hắn từng rất nhiều lần nghi vấn.

Hiện tại trong lòng hắn khẳng định đến chín mươi phần trăm, ma quỷ nữ chính là xuất thân từ Bách Uyên phủ. Mặc dù Trần Mộ không biết nhiều về Bách Uyên phủ, nhưng cũng có hiểu biết nhất định.

Bách Uyên phủ cùng liên bang giao dịch gần hai trăm bảy mươi năm, nhưng là Bách Uyên phủ trong mắt người dân liên bang vẫn là thần bí vô cùng. Hơn nữa mặc dù song phương giao tiếp, nhưng trên thực tế lui tới rất ít. Trước đây chừng một trăm năm Bách Uyên phủ cùng liên bang lui tới rất thường xuyên. Sau khi trên một vạn tạp tu đoàn tiến vào Bách Uyên phủ, tạo thành ảnh hưởng cực kì ác liệt.

Sau sự kiện này Bách Uyên phủ nghiêm khắc khống chế song phương trao đổi. Hiện tại Bách Uyên phủ cùng liên bang trao đổi rất ít, nếu nhưkhông phải ma quỷ nữ thật sự rất khác thường, Trần Mộ sẽ rất khó nhớ tới địa phương thần bí này.

Trần Mộ đột nhiên nhớ tới, lúc hắn lần đầu tiên gặp ma quỷ nữ, là tại thôn quê của đông thương vệ thành. Nhưng là, cửa không gian giữa Bách Uyên phủ và liên bang cũng không nằm về phía đông khu a! Ma quỷ nữ tại sao lại đến thôn quê đông thương vệ thành? Ngay cả ma quỷ nữ mạnh mẽ vô cùng, nhưng một người một ngựa đi ngang qua hơn phân nửa liên bang, Trần Mộ càng không tin. Hơn nữa biểu hiện băng lãnh của ma quỷ nữ, giống như chưa từng giao tiếp với ai khác ngoài mình.

Trần Mộ lại nhớ đến chuyện Tinh Viện đến Đông vệ học phủ trao đổi. sự kiện này không mới, nhưng vô luận ra sao tất cả mọi người đều tin rằng, tinh viện nhất định là có mục đích. Nếu không nói, đường đường là Tinh Viện, làm gì phải đến một địa phương nhỏ bé ít người biết đến?

Ma quỷ nữ...... Tinh viện......

Chẳng lẽ này hai bên có mối liên hệ gì?

Một suy nghĩ táo bạo đột nhiên không thể ức chế bừng lên.

Crypto.com Exchange

Chương (1-567)