Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tạp Đồ - Chương 240

Tạp Đồ
Trọn bộ 567 chương
Chương 240: Chuẩn bị chiến tranh (3)
0.00
(0 votes)


Chương (1-567)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Duy A đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt nhìn Tiêu Tư.

Một cỗ sát khí cường đại vô cùng thốt nhiên dựng lên, tràn ngập sân huấn luyện. Nặng như thực. Ép tới khiến mọi người thở không nổi, vừa như đao phong phóng ra khí thế mạnh mẽ, mọi người giống như đột nhiên bị một cây đao gác trên cần cổ, thân thể cứng đờ.

Mọi người đều biến sắc!

Đồng tử Tiêu Tư chợt co rút lại. Gắt gao nhìn chằm chằm Duy A. Các đệ tử quen thuộc ánh mắt này đều biết, trong ánh mắt này mênh mông chiến ý!

Người này, lại có khả năng khơi mào chiến ý của hiệu trưởng! Tư Nguyên học phủ các đệ tử thất kinh. Từ trình độ nào đó, việc này cũng có nghĩa là thực lực của đối phương chiếm được khẳng định của hiệu trưởng.

Trời ạ! Địa phương này, chẳng lẽ là căn cứ của quái vật sao?

- Các hạ có hứng thú hay không luận bàn một phen?

Tiêu Tư trịnh trọng đưa ra lời mời. Trong mắt chiến ý càng thêm cường thịnh.

-Không có.

Duy A dường như vô sự thu liễm sát khí. Không nhìn Tiêu Tư. Mà chuyển qua nhìn Lô Tiểu Như.

Lô Tiểu Như cảm thấy thanh âm mình run rẩy:

- Ta...... Ta có thể biết, nhưng...... Nhưng không chắc lắm.

- Ngươi dẫn ta đi tìm.

Duy A bình tĩnh nói. Sau đó ánh mắt đảo qua mọi người trên sân, người nào khi bị ánh mắt hắn chạm đến đều vội nhìn tránh sang chỗ khác. Rất nhiều người thậm chí cảm giác được trong lòng căng thẳng.

Ánh mắt Duy A nhìn Nhất Tự Mi đứng trong góc:

- Ngươi. Đi theo ta.

Nhất Tự Mi run lên. Không lên tiếng, đàng hoàng đi tới trước người Duy A.

Nói xong. Liền dẫn hai người này. Rời khỏi sân huấn luyện. Cả quá trình. Không có một tiếng động, mà ngay cả Tiêu Tư cũng bảo trì trầm mặc.

Chờ ba người rời đi, trong sân huấn luyện mọi người mới đột nhiên buông lỏng tâm trí. Rất nhiều người thậm chí phát hiện chân mình hơi run, lúc này trong lòng càng hoảng sợ. đủ hiểu mới vừa rồi Duy A gây ra áp lực kinh khủng cở nào.

Bị trận nhốn nháo này. Đám thủ hạ làm gì còn có tâm tư thỉnh giáo Tư Nguyên học phủ đệ tử. Mỗi người không hé môi, tiếp tục vùi đầu khổ luyện.

Tiêu Tư nhìn theo ba người rời đi. Thật lâu vẫn không thu hồi ánh mắt.

....

Thế cục Liên bang biến hóa kinh người, phảng phất dục vọng chiến đấu dồn nén mấy trăm năm thoáng cái bộc phát ra, Tây Thắng khu cùng Bạch Đông khu chiến đấu vẫn sôi sục.

Đêm đen kịt. Bầu trời không một ánh sao.

Khuôn mặt anh tuấn của Tổ Trữ trong bóng đêm trở nên âm trầm dữ tợn.

- Học trưởng, tất cả mọi người đã chuẩn bị xong.

Một đệ tử Liên bang tổnghợp học phủ trầm giọng nói.

Toàn bộ lực lượng của Liên bang tổnghợp học phủ tại La Dữu thành tất cả lực lượng đều ở trước mặt hắn. Mấy ngày nay, nương lý do chèn ép Pháp Á. Hắn đã lặng yên đem tất cả lực lượng đều tập trung lại.

Nhìn đám bạn học đều là tinh anh bồi dưỡng có hệ thống. Tổ Trữ tràn ngập hào khí.

Trứơc lúc hắn đến La Dữu thành, chưa từng nghĩ tới chính mình lại sử dụng thủ đoạn kịch liệt như thế.

Khi Giải Yến Bạch và hắn đồng thời bị tập kích. Hắn cực kì phẫn nộ. Mà sau khi Mạc doanh cùng Sương Nguyệt Hàn Châu bộc phát chiến đấu, hắn phút chốc tỉnh táo lại – thế cục rối loạn của liên bang đã bắt đầu rồi.

Nếu vẫn trông cậy như trước đây không ngừng mà gia tăng nhân mã. Một trận chiến thắng để nắm được Trung Châu tập đoàn, ý tưởng này đã không còn phù hợp, vì bọn họ không có thời gian, thật sự nếu không nắm được Trung Châu tập đoàn lúc này, càng về sau sẽ càng khó. La Dữu thành đã dần dần hình thành cục diện rối loạn. Đến lúc đó vô luận là ai, trong thế cục này nếu muốn toàn mạng trở ra cũng không dễ dàng gì.

Kỹ thuật trên tay Do Văn Châu đối với Liên bang tổnghợp học phủ thật sự quá trọng yếu! Mệnh lệnh của Hiệu trưởng đã truyền tới trên tay hắn, vô luận như thế nào, bằng mọi giá phải có được kỹ thuật này.

Hắn không phải không nghĩ tới việc dùng sức mạnh, nhưng là bởi vì Giải yến Bạch kè kè bên sườn. Hắn khá kiêng kị nên không thể làm gì khác hơn là sử dụng thủ đoạn bên ngoài.

Nhưng khi Giải Yến Bạch bị trọng thương, tạo cho hắn một cơ hội thật tốt. Lúc này. Là lúc lực lượng của Trung Đạt Thư Phủ tại La Dữu suy yếu nhất. Lúc này động thủ, thành công có thể lớn nhất, cơ hồ không có bất cứ gì trở ngại, nên đề nghị tấn công của hắn được những người khác nhất trí đồng ý.

Thời gian liền lựa chọn tại đêm nay.

- Đi!

Đã sớm chuẩn bị mọi người bay lên trời. Hóa thành từng đạo lưu tinh, hướng Trung Châu tập đoàn bay đi.

Vì hành động hôm nay. Tổ Trữ đã chuẩn bị công việc rất nổ lực, đặc biệt là vị trí cụ thể của Do Văn Châu cùng tâm phúc của hắn là Tiền Minh Nhất. Hai người này là trung tâm của Trung Châu tập đoàn.

Hành động tiến hành thuận lợi. Sức chống cự tại nơi ẩn náu của Do Văn Châu yếu ớt giống như tờ giấy. Đám liên bang đệ tử, vẻ mặt cực kỳ hưng phấn, buổi tối hôm nay hành động thuận lợi, bọn họ lập được công lao đủ để cho bọn họ tại trong trường học đạt được kinh người tưởng thưởng.

Thực lực hai bên thật sự khác biệt quá xa, đặc biệt vì tiết kiệm thời gian. Tổ Trữ cũng ngang nhiên ra tay, hai tên bên cạnh hắn khai hỏa toàn bộ hỏa lực, cả quá trình chiến đấu rất ngắn.

Do Văn Châu mặt trắng bệch nhưng lập tức khôi phục trấn tĩnh. Bên cạnh hắn Tiền Minh Nhất nhìn Tổ Trữ ánh mắt tràn ngập phẫn nộ.

- Tổ thiếu gia. Ngươi có ý tứ gì?

Do Văn Châu trầm giọng hỏi.

Tổ Trữ thỏa mãn cười ôn hòa:

- Hiệu trưởng đối với tiên sinh rất là ngưỡng mộ, hy vọng có thể sớm cùng tiên sinh tao ngộ, ta đây làm đệ tử, sao lại có thể xem hiệu trưởng lo lắng như thế, không thể làm gì khác hơn là đến thúc giục tiên sinh.

- Vậy sao.

Do Văn Châu thần sắc không thay đổi, từ từ nói:

- Nói như vậy, Tổ thiếu gia chuẩn bị dùng sức mạnh?

- Aa. Tiên sinh nói đùa, bất quá tiểu đệ chỉ hơi nhắc nhở.

Tổ Trữ vẫn tươi cười, ý vị nói một câu:

- Tiên sinh do dự lâu qua. Đợi giá cả là chuyện thường tình. Nhưng lòng ham muốn của con người không cho phép kéo dài.

Do Văn Châu khẽ biến sắc. Hắn vẫn muốn xem cuối cùng ai có thể trả giá cao nhất, không ngờ Liên bang tổnghợp học phủ đã chờ không được, hắn chợt nhớ tới một chuyện khác thầm giật mình.

Hắn nhìn chằm chằm Tổ Trữ. Vẻ mặt dần dần trở nên có chút dữ tợn. Nghiến răng nói:

- Chẳng lẽ Tổ thiếu gia không sợ ngọc vỡ người chết sao?

Tổ Trữ thần sắc như thường, từ từ nói:

- Tiên sinh cần gì phải vòng vo? Những nhân vật trọng yếu của Trung Châu đều đã bị người của ta khống chế, Tiên sinh càng vòng vo. Chỉ sợ cấp dưới chưa chắc cùng nhâm tiên sinh một lòng đâu. Tại hạ chẳng qua là tốn một phen công phu thôi, lại nói, Tiên sinh sẽ không vì đứa con Tần nhi cân nhắc một phen sao chứ?

Do Văn Châu không thay đổi, vẫn như cũ hung ác vô cùng nhìn chằm chằm Tổ Trữ.

Tổ Trữ cười cười, nụ cười này làm cho Do Văn Châu cảm nhận được hơi lạnh thấu xương:

- Tiên sinh còn chưa rõ tình cảnh của mình sao. Đối với chúng ta mà nói. Không chiếm được kỹ thuật trên tay ngài cũng không phải kết quả xấu nhất, xấu nhất là kỹ thuật này lọt vào tay người khác, nếu như không chiếm được, a a. Trách nhiệm của ta chính là không cho tình huống xấu nhất phát sinh.

Liếc nhìn Do Văn Châu một cái, hắn nhẹ nhàng phun ra một câu:

- Không chiếm được, hủy diệt là được.

Do Văn Châu sắc mặt đột nhiên trắng bệch.

- Nghe nói, Do gia cũng tồn tại đã rất nhiều năm. Lịch sử cũng không ngắn, ai. Lịch sử luôn luôn vô tình a. Hủy diệt bao nhiêu gia tộc a.

Tổ Trữ cảm khái nói.

Do Văn Châu sắc mặt như tro tàn, hắn không ngờ tới. Lục đại là đại tập đoàn như vậy, lại cũng dùng thủ đoạn như vậy. Nếu như mình không hợp tác, chỉ sợ gia tộc trong chớp mắt sẽ bị xóa đi. Nhìn vẻ mặt kinh hoảng của vợ con, Do Văn Châu trong lòng chợt đau đớn.

Thôi thôi.

Hắn vừa định mở miệng, đột nhiên một thanh âm nhàn nhạt thản nhiên truyền đến.

- Tổ thiếu gia làm như vậy là phá hủy quy củ.

Tổ Trữ sắc mặt khẽ biến.

Chỉ thấy Giải Yến Bạch mang theo một nhóm tạp tu. Khí thế hung hăng vọt lại đây. Giải Yến Bạch sắc mặt tái nhợt, có thể nhìn ra mới vừa bị thương nặng. Nhưng bên người hắn đám tạp tu mỗi người như hổ rình mồi nhìn bọn họ.

Độ nghi hai bên đều kích hoạt, tùy thời có thể ra tay.

- Không ngờ làm kinh động Giải huynh, tội quá tội quá, trong đêm gió lớn. Giải huynh cẩn thận coi chừng thương thế nặng thêm a.

Tổ Trữ vẻ mặt ân cần.

Giải Yến Bạch lạnh nhạt:

- Đa tạ Tổ thiếu gia quan tâm, ta đã đáp ứng phủ chủ, tự nhiên sẽ hết sức, dù có chết cũng không màng. Yến Bạch ta dù bản lãnh kém cõi. Ít nhất cũng có thể tận lực với nhiệm vụ được giao, không thẹn với lương tâm.

Sắc mặt Tổ Trữ âm trầm:

- Giải huynh quyết định cùng tiểu đệ là địch?

- Trách nhiệm trong người. Không dám quên.

Ánh mắt Giải Yến Bạch kiên nghị. Bọn tạp tu đều kính nể nhìn hắn.

- Nga. Vậy chi bằng chúng ta đánh nhau một trận, ai thắng thì được.

Tổ Trữ chỉ vào Do Văn Châu phía dưới.

Do Văn Châu trong mắt hiện lên một tia phẫn nộ.

Chung quanh Giải Yến Bạch đám tạp tu nhất thời xao động hẳn lên. Nhìn về phía Tổ Trữ ánh mắt muốn phun lửa. Rất nhiều người đã thấp giọng mắng:

- Mẹ nó đồ không biết xấu hổ!

Giải Yến Bạch châm chọc nói:

- Tổ thiếu gia thật đúng là không sợ chiếm tiện nghi a. Biết rõ tiểu đệ bị thương, nhưng lại làm như thế làm, chẳng phải làm cho người ta đánh giá thấp?

Chợt ngạo nghễ nói:

- Sau khi Yến bạch khỏi hẳn. Sẽ hướng Tổ thiếu gia lãnh giáo!

Tổ Trữ ra vẻ bất đắc dĩ xòe tay:

- Chẳng lẽ ngoài Giải huynh. Không có ai có thể cùng ta đánh một trận sao?

Đám tạp tu phẫn nộ.

- Giải học trưởng, để cho ta xử hắn!

- Con mẹ nó, lão tử đánh bạo ngươi!

- Họ Tổ tiểu súc sinh. Xem gia gia như thế nào thay cha ngươi giáo huấn ngươi!

Tổ Trữ bất động. Khóe miệng cười lạnh, bất quá bên cạnh hắn các tạp tu đã không thể kiềm chế được mở mồm mắng to.

Giải Yến Bạch khoát tay. Đám tạp tu bên người nhất thời an tĩnh lại.

*****

Giải yến Bạch ánh mắt trịnh trọng. Trên gương mặt tái nhợt hiện lên một sắc hồng. Hắn trầm giọng nói:

- Tổ thiếu gia không nên uổng phí tâm cơ. Yến ta dù không bị thương cũng không phải là đối thủ của Tổ thiếu gia, nhưng hôm nay nếu như Tổ thiếu gia khư khư cố chấp. Ta đây cùng các huynh đệ ngay cả mất mạng nơi này, cũng tuyệt không lùi bước!.

Lời này vừa nói ra, đám tạp tu Trung Đạt Thư Phủ mỗi người đều hô hấp nặng nề. Đỏ ngầu mắt! Giải Yến Bạch lời nói trịnh trọng, một cỗ chiến ý bi phẫn bổng tràn ngập trong mỗi người.

Đối phương có chuẩn bị mà đến. Thực lực sung túc. Mà bọn họ thì đại tướng bị thương, nhân thủ cũng ít hơn đối phương. Một khi động thủ. Đây là không thắng chỉ bại!

Nhưng không ai lùi bước.

Tổ Trữ nhất thời cảm thấy đau đầu, hắn không nghĩ tới Giai Yến Bạch lại cường ngạnh như thế. Hơn nữa hắn không nghĩ tới Giải yến Bạch phản ứng quá nhanh chóng. Bọn họ bên này mới vừa hành động, bên kia liền chiếm được tin tức, một Giải yến Bạch không gì đáng nói, nhưng phía sau hắn là cả Trung Đạt Thư Phủ. Trận chiến hôm nay một khi mở ra. Sẽ mang đến hậu quả khá nghiêm trọng.

- Hừ, Trung Đạt Thư Phủ làm sao vậy? Chắc sợ bị chúng ta liên bang tổng hợp học phủ dẫm nát dưới chân! Đánh thì đánh. Dong dài cái rắm!

Một thanh âm đột ngột từ phe liên bang tổng hợp học phủ truyền đến. Ngay sau đó một chùm ánh sáng hướng Giải yến Bạch bắn thẳng đến.

Tâm trạngTổ Trữ nhất thời trầm xuống. Tên nào lại dám vọng động như thế! Bất quá hắn phản ứng cực nhanh. Lập tức ý thức được. Kế tiếp phản ứng là cái gì.

Lúc này. Chỉ có thể đi tới. Không thể lui về phía sau. Bất cứ gì giải thích nào sẽ không còn tác dụng. một khi đốm lửa đã bùng lên sẽ không cách nào dập tắt.

Hắn không chút do dự ra lệnh:

- Động thủ!

.....

Trụ sở gần đây phi thường bình tĩnh.

Từ bên ngoài nhìn vào. Tuyệt đối không thể tưởng tượng được bên trong khí thế hừng hực ra sao. Huấn luyện, huấn luyện, vẫn là huấn luyện! Mọi người như phát điên. Liều mạng huấn luyện. Trần Mộ thì một ngày một đêm làm sáo tạp.

Bộ tạp phiến này được Ba Cách Nội Nhĩ mệnh danh là "chiến thuật toa tạp". Bởi vì cần hơn trăm bộ, nên đối với Trần Mộ đây là một công trình không nhỏ, bất quá cũng may vì có rất nhiều người có thể hỗ trợ, điều này giúp cho hắn dễ dàng rất nhiều.

Tại phòng tài liệu, chế tạp sư của Tư Nguyên học phủ mỗi người đầy mặt khói lửa.

- Địa phương này. Ta đây tuyệt đối sẽ không trở lại!

Một vị chế tạp sư giọng căm hận nói.

- Kiếp sau ta cũng sẽ không đến!

Một người khác tiếp lời, nhưng động tác trên tay không dừng hắn nhanh tạy khuấy dung dịch trong bình, miệng lầm bầm bất mãn:

- Chúng ta đến đây, đầu tiên là chế tạo năng lương tạp, việc mà trung cấp chế tạp sư cũng có thể. Uống. Còn bị chế giễu, phải làm việc tệ hơn cả cấp thấp đệ tử vẫn làm.

Hắn có cũng lý do để bất mãn, hắn là giáo sư cấp cao của chế tạp phân viện Tư Nguyên học phủ, lại bị Trần Mộ điều động phối chế tạp mặc và xử lý chỗ trống tạp phiến là những công việc cơ bản nhất, còn cơ bản hơn chế tạo năng lượng tạp lúc trước.

Giáo sư kia cười khổ nói:

- Làm gì được. Chúng ta đến đây đã đáp ứng hiệu trưởng. Ai. Làm đi, ta cũng rất nhiều năm không tự mình làm việc này đó. Bình thường tại trường học, tùy tiện tìm một đệ tử đến sai việc.

Đột nhiên lão sư phía trước hỏi:

- Văn lão sư, ngài bảo phần này tạp mặc dùng làm cái gì? Ta cảm thấy tỉ lệ pha trộn rất kì quái a.

- Đúng vậy. Đúng vậy. Ta cũng thấy rất kì quái.

Rất nhiều sư phụ lòng có đồng cảm.

Văn lão sư chính là này chế tạp sư chỉ huy. Hắn già đời nhất trong số chế tạp sư ở đây mà cũng cao nhất cả chế tạp phân viện, trừ bỏ Bội phu nhân.

Văn lão sư trầm ngâm chốc lát, nói:

- Nói thật, ta cũng không rõ. Ở đây dùng tới quặng khinh sắt, theo lý thuyết. quặng Khinh sắt phải dùng thủy tinh dịch tẩm thấu, mới có hiệu qua, nhưng ở đây lại dùng là la diệp nước cùng dầu đen phối xứng ra dung dịch.

Tất cả mọi người ngừng tay, nghe Văn lão sư giảng giải.

- Còn có. Dạ quang diệp cùng mãng vân đằng cùng hoàng kim pha trộn cho tỉ lệ thường là 1- 47:2 - 56. Cái này chỉ cần là chế tạp sư là hiểu được, nhưng dung dịch này bên trong tỉ lệ phi thường kì quái 1-1:1. Ta chưa từng có gặp qua tỉ lệ kì quái như vậy.

- Không có thể như vậy!

Có người không nhịn được xen miệng:

- Còn có quang lăng thấu tinh phấn, thứ này bình thường đều dùng cho loại tạp phiến tảo miêu, bình thường đều là dùng chất lỏng chua để xử lý, nhưng là các ngươi xem. Hắn dùng là A Nhĩ Pháp môi dung dịch. Đây là phương pháp gì?

Mọi người sôi nổi gật đầu, bọn họ cũng chưa bao giờ nghe nói qua loại phương pháp xử lý này.

Văn lão sư nhíu mày, có thể nhìn ra được hắn rất nghi hoặc:

- Từ những việc này. Suy ra chúng ta phối chế chắc là ba loại tạp mặc, bất quá hiệu dụng còn không biết, chúng ta cũng không có dụng cụ, không có biện pháp tiến hành phân tích. Hơn nữa ta lén dùng ba loại tạp mặc này để chế tạo huyễn tạp. Nhưng lại phát hiện. Không có bất cứ gì tác dụng.

Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Văn lão sư phối hợp nói:

- Từ lượng hắn yêu cầu. Xem ra là dùng để chế tạo rất nhiều tạp phiến, ta đoán, rất có thể hắn chế tạo nhiều hơn một loại. Không, là ba loại tạp phiến đặc thù. Này đó tạp mặc là cung cấp cho sử dụng cấu vân đặc thù.

Đột nhiên có người linh cơ vừa động:

- Sao chúng ta không hỏi Nhữ Thu, nàng mỗi ngày đều trợ tá cho tên tiểu tử. Hẳn là biết hắn chế tạo cái gì tạp phiến.

Những người còn lại sôi nổi phụ họa. lòng hiếu kì của bọn họ, đã bị tạp mặc kì lạ không hợp với lẽ thường hoàn toàn câu dẫn.

Văn lão sư suy nghĩ một chút. Lắc đầu nói:

- Tạm thời vẫn không nên. Ta tin tưởng, lấy ngộ tính của Thu nhi. Nhất định sẽ ghi nhớ rất nhiều việc. chờ chuyện này xong rồi, khi trở về chúng ta hỏi lại. Hiện tại tìm hiểu bí mật của người khác. Dễ tạo ra hiểu lầm, sẽ không tốt lắm.

- Cũng đúng, lấy Thu nhi ngộ tính. Phỏng chừng tiểu tử đó đều bị dò xét được không sai! Ha ha.

Có sư phụ không nhịn được cười nói. mấy người khác cũng nở nụ cười.

Văn lão sư cũng cười:

- Rất có thể. Thu nhi ngộ tính xuất sắc nhất ta biết, nếu như không phải Bội phu nhân ra tay trước. Thu nhi đã có thể là đệ tử của ta, ai, kém một đường a. Hối hận quá.

Những giáo sư này đều ở khoa Nhữ Thu, mà đệ tử kế bên chỉ còn có cười khổ.

Làm sao biết mình được người kỳ vọng là Nhữ Thu, hiện tại tình trạng cũng không tốt lắm. Sắc mặt nàng tái nhợt, Khoảng thời gian này tâm thần tiêu hao quá nhiều. Làm cho khí huyết không đủ.

Nàng không ngờ, tạp phiến này thật quá lợi hại. Quả thực là khắc tinh của nàng. Mỗi lần thấy cấu vân trên tạp phiến, nàng không tự chủ sinh ra một loại cảm giác huyền ảo, phảng phất có điều ngộ ra. nhưng một khi nàng tĩnh tâm tinh tế tự hỏi. Sẽ phát hiện, ngàn vạn rối rắm chỉ tốt ở bề ngoài. Làm cho nàng ức muốn hộc máu.

Mấy lần nàng hướng Trần Mộ thỉnh giáo, cũng không có được đáp án như ý.

Việc này liên lụy tới lý luận trù tạp, Trần Mộ làm sao giải thích cho nàng? Mà còn phải giải thích minh bạch?

Hắn còn đang vì chiết hình yến ba tạp mà đau đầu. Chế tạo phương pháp nhất định là phải trao cho đối phương. Nhưng lý luận trù tuyệt đồi không thể tiết lộ. Chuyện đến đó quá khó làm!

Song hiện tại hắn cũng không còn thời gian để tự hỏi vấn đề này. Hắn hiện giờ đối mặt với vấn đề là hơn trăm bộ [ chiến thuật toa tạp ]. Cũng may có hai mươi cao cấp tạp tu trợ giúp pha trộn cân đối tạp mặc và xử lý tạp phiến trắng, hắn liền có thể mỗi ngày chỉ cần chế tạo tạp phiến.

Lấy hắn hiện giờ cường độ cảm giác cùng độ linh mẫn. Mỗi ngày có thể chế tạo mười lăm bộ [ chiến thuật toa tạp ]. Nghĩa là muốn hoàn thành tất cả tạp phiến, phải mất mười ngày. Chủ yếu là sáo tạp bên trong liên lụy tới trù tạp tri thức. Khó có khả năng giao cho chế tạp sư khác làm, nếu không, hiệu suất sẽ cao rất nhiều.

Thôi thì tự mình làm đi. Trần Mộ cắn răng kiên trì.

Rốt cuộc hôm nay hoàn thành mười lăm bộ tạp phiến, cảm giác của hắn cũng bị tiêu hao hầu như không còn.

Hắn đi lên lầu bảy, muốn nhìn một chút đám lính mới huấn luyện như thế nào. Từ ngày suy nghĩ thông suốt xong, hắn trở nên chủ động rất nhiều.

Mặc dù là phong bế huấn luyện, nhưng là ông chủ đến kiểm sát, vậy tự nhiên cho phép qua.

Ba Cách Nội Nhĩ nhìn qua càng gầy, hốc mắt hãm sâu. Nhưng ánh mắt càng thêm sắc bén.

Ông chủ

- Bọn họ huấn luyện đến mức nào?

Nhìn trong sân đội ngũ có vẻ chỉnh tề, Trần Mộ hài lòng.

Ba Cách Nội Nhĩ lắc đầu, dội cho Trần Mộ một gáo nước lạnh:

- Còn quá sớm. Dựa theo tiêu chuẩn bình thường, loại huấn luyện đội hình phải mất mấy tháng. Bất quá chúng ta không có nhiều thời gian như vậy, đành phải sau này chậm rãi bổ trợ.

Trần Mộ thật không trông cậy lắm vào đám lính này. Hắn mặc dù không biết gì. Nhưng cũng hiểu được một tổ đủ tư cách trong đội ngũ không phải trong thời gian ngắn là có thể thành lập. Hắn đem tình huống đã biết nói một chút:

- Sáo tạp đã hoàn thành bốn mươi lăm bộ. Ta chuẩn bị chế tạo một trăm năm mươi bộ, nhiều hơn mười lăm bộ làm đồ dự bị.

Ba Cách Nội Nhĩ gật đầu:

- Hoàn thành tạp phiến nên đưa đến liền, trước tiên để tinh anh tổ dùng thử một chút, xem hiệu quả thế nào. Cũng có thể khích lệ các đội viên khác.

- Có đạo lý.

Trần Mộ rất là đồng ý với đề xuất này.

- Ông chủ, chúng ta còn một ít công việc khác.

Ba Cách Nội Nhĩ dẫn Trần Mộ vào phòng của mình. Căn phòng khắp nơi tán lạc giấy tờ.

Tiện tay nhặt lên một bản đồ, chỉ thấy trên mặt ghi chi chít số liệu tính toán, những giấy tờ này đều là sơ đồ trụ sở. Mặt trên ghi rất nhiều dấu hiệu. Có dấu vết tấy xóa nhiều lần.

- Đây đều là bản nháp.

Ba Cách Nội Nhĩ lấy ra một bản đồ sạch sẽ. Mặt trên dấu hiệu rất rõ ràng:

- Mấy ngày này ta một mực nghĩ. Chúng ta có thời gian quá ít, cho dù có chiến thuật toa tạp vẫn không đủ, bọn tân binh căn bản không có kinh nghiệm chiến đấu, muốn cho bọn họ xuất chiến. Chỉ sợ một kích là xong, cứ như vậy. Chúng ta chỉ có thể lấy phòng thủ làm thượng sách.

Thấy Trần Mộ cẩn thận lắng nghe. Ba Cách Nội Nhĩ tinh thần rung lên:

- Ngài thấy các dấu hiệu này, đều là các điểm bố trí hỏa lực, chúng ta chỉ cần đặt bọn họ vào các vị trí này, liền hình thành lưới hỏa lực dày đặc. Vô luận đối phương từ góc độ nào tiến vào khu vực phòng thủ này. Đều gặp phải ít nhất năm điểm hỏa lực đả kích, đội viên chúng ta bố trí vào trong các pháo đài hỏa lực này. Dựa vào năng lực phòng hộ của pháo đài, có thể giảm bớt thương vong, hơn nữa. Cái loại che khuất tầm nhìn đối thủ, có thể giảm bớt tâm lý khẩn trương, có lợi cho bọn họ phát huy hỏa lực.

Ba Cách Nội Nhĩ cầm bút, trên sơ đồ vẽ ra từng đường nét tạo thành một tấm lưới hoàn mỹ.

*****

Vấn đề chiến đấu, Trần Mộ giao cho Ba Cách Nội Nhĩ. Bất quá Trần Mộ bảo Bặc Cường Đông phái tới một hạ cấp chế tạp sư thực lực phi thường xuất sắc. Hắn thấy Ba Cách Nội Nhĩ vẽ bản nháp thật sự quá mức bừa bộn, liền bảo chế tạp sư này chế tạo hình ảnh trụ sở huyễn tạp.

Vị hạ cấp chế tạp sư này năng lực khá xuất chúng, mà ở Thiên Cánh thời gian qua, đã học tập khá nhiều tri thức, đem hình ảnh trụ sở làm ra như thật, hắn thậm chí còn đem cảnh tượng chung quanh, tỉ như mặt cỏ, sông, rừng cây đều làm ra đến, ngay cả địa thế phập phồng đều cực kì chính xác.

Ba Cách Nội Nhĩ vừa nhìn thấy hình ảnh lập thể này, nhất thời rất là yêu thích không nỡ rời tay, như vậy hắn càng thêm trực quan làm ra các loại bố trí.

Nhìn cái hình ảnh không gian ba chiều này, Trần Mộ đột nhiên động tâm.

.....

Tin tức Trung Đạt Thư Phủ cùng Liên Bang tổng hợp học phủ trở mặt thành thù, nhanh chóng vượt qua tin chiến trận của Tây Thắng khu cùng Bạch Đông khu, chiếm vị trí đầu bảng về tin nóng.

Thế lực Trung Đạt Thư Phủ tại La Dữu thành thương tổn nặng nề, Giải Yến Bạch thương thế càng nặng, được đồng bạn liều chết phá vòng vây, mang đi nơi nào không rõ ---- rất nhiều người tưởng rằng đây là kết quả tranh giành Trung Châu tập đoàn, song ai cũng không ngờ, đây chỉ là bắt đầu chiến tranh.

Không đợi Tổ Trữ mang theo đám người Do văn Châu rời khỏi La Dữu thành, bọn họ đã gặp lực lượng tăng viên của Trung Đạt Thư Phủ.

Lần này dẫn đầu là Thước Hạ Thanh một trong ba ái đồ của hiệu trưởng Trung Đạt Thư Phủ phủ. So với Giải Yến Bạch đánh một trận thành danh, Thước Hạ Thanh thì có thể nói là thành danh từ nhỏ.

Hắn xuất thân cao quý, khi bảy tuổi liền được hiệu trưởng hiện tại của Trung Đạt Thư Phủ nhận làm đệ tử, cũng là một trong ba ái đồ bình dị nhất. Thực lực của hắn như thế nào, tại Trung Đạt Thư Phủ rất ít người biết được. Hắn tại Trung Đạt Thư Phủ nhân duyên thật tốt, không chỉ có phủ chủ sủng ái. Hắn được hai vị sư huynh cũng thương yêu như em.

Hắn cùng với Giải Yến Bạch quan hệ rất than thiết. Cho nên lần này chủ động xin đi.

Lúc hắn còn đang trên đường, liền được Giải Yến Bạch gọi, khi đó Giải Yến Bạch còn chưa xuất động. Thước Hạ Thanh nhất thời kinh hãi, mang theo đội ngũ không hề dừng nghỉ, một hơi lao thẳng tới La Dữu thành. == bọn họ lúc ấy cách La Dữu thành vốn không xa. Như vậy liều mạng chạy đi, vừa lúc gặp phải đội ngũ Liên Bang tổng hợp học phủ đang chuẩn bị mang tất cả đám người Do văn Châu rời đi.

Vừa nhìn này tình hình, Thước Hạ Thanh hiểu ngay đã xảy ra chuyện gì? Vừa nghĩ đến Giải Yến Bạch có thể chịu độc thủ, Trung Đạt Thư Phủ các đệ tử mỗi người hai mắt bốc lửa.

Lại là một hồi ác chiến!

Lần này ngã xuống chính là Liên Bang tổng hợp học phủ, vừa mới kinh qua một hồi ác chiến bọn họ thật không ngờ chiến đấu lại tới nhanh như vậy. Mà dưới cơn thịnh nộ, Thước Hạ Thanh triển lộ ra thực lực đáng sợ. Sau trận đại chiến sau Tổ Trữ nhất thời bị thương thua chạy.

Bất quá Tổ Trữ thực lực hùng hậu, cứng rắn phá vòng vây thoát ra.

Trong chớp mắt, Liên Bang tổng hợp học phủ trải qua quá trình từ thiên đường đến địa ngục. Song, càng kịch tính là, vừa mới phá vòng vây Tổ Trữ lại gặp đội ngũ tăng viên của Liên Bang tổng hợp học phủ......

Loạn a! Thật là loạn a! La Dữu thành hoàn toàn rối loạn. Rất nhiều người thậm chí không dám ra khỏi cửa, mà nếu có ra ngoài, thì cuống quít chạy đến thành thị khác. Ai biết bọn họ có đánh nhau ở trong thành hay không?

Ảnh hưởng chuyện này lớn hơn so với cuộc chiền của Tây Thắng khu cùng bạch đông khu. Tây Thắng khu cùng Bạch đông khu phía sau cũng là lục đại, bất quá ở ngoài sáng. Mạc doanh cùng Sương Nguyệt Hàn Châu vẫn duy trì khắc chế nhau.

Mà Liên Bang tổng hợp học phủ cùng Trung Đạt Thư Phủ trong trận chiến này, là lần đầu trực tiếp va chạm. Giải Yến Bạch sinh tử không rõ. Mà Tổ Trữ cũng là thân chịu trọng thương, hai bên đệ tử chết vô số.

Hai nhà cừu hận, . Hoàn toàn kết thành!

Cơ hồ không do dự, song phương đồng thời phản ứng, tăng viện!

Hai trường học không ngừng triệu tập tạp tu. Hướng La Dữu thành xuất phát, thế cục càng thêm khẩn trương.

Trần Mộ cũng một mực chú ý tình thế, hắn tự nhiên mong chờ song phương có thể đánh nhau càng nhiều, như vậy bọn họ cũng không có dư lực tìm đến đây gây phiền toái.

Một trăm năm mươi bộ chiến thuật toa tạp rốt cuộc hoàn thành, làm cho cả đám cao cấp chế tạp sư bị ép làm tạp vụ khấp khởi mừng thầm. Nhưng khi bọn hắn biết được lại một lần nữa trở lại chế tạo năng lượng tạp quen thuộc đích. Mọi người đều tái mặt.

Trần Mộ tìm được Nhữ Thu.

Mấy hôm nay. Nhữ Thu đối với thực lực của Trần Mộ đã bội phục sát đất. Nàng kết luận dù thực lực của đối phương đến tột cùng ra sao, nhưng chác chắc hệ thống chế tạp khác xa hệ thống chế tạp các học viện.

Hệ thống tạp phiến hiện tại được gọi là hệ thống Phạm Sâm, xuất xứ từ tay đại sư Hải Nạp Phạm Sâm..., tri thức chế tạp của các học viện có lẽ có khác nhau, nhưng đều không thoát khỏi khuông phép này.

Song, vị Tào tiên sinh này chế tạo tạp phiến, cùng hệ thống tạp phiến Hải Nạp Phạm Sâm hoàn toàn bất đồng.

Nhữ Thu hoài nghi vị Tào tiên sinh này học tập hệ thống tạp phiến hẳn là được thời đại lưu phái lưu lại đến nay. Làm người cuối cùng của lưu phái thời đại, Hải Nạp Phạm Sâm dùng hệ thống tạp phiến của hắn chinh phục cả thế giới, khi các lưu phái sôi nổi rời khỏi sân khấu lịch sử. Tuyệt đại bộ phân đều biến mất trong không gian lịch sử.

Nhưng vẫn có một bộ phận rất nhỏ gian nan lưu truyền tới nay.

Vị Tào tiên sinh này rất có thể chính là một trong số đó.

Hải Nạp Phạm Sâm khi còn sống đều ở sưu tầm các tri thức lưu phái, điều này cũng trực tiếp tác động khiến rất nhiều lưu phái bị tiêu vong, mà hắn kế thừa, giống như kế thừa một thói quen. Nghe nói, trong thư viện của Tinh viện, có được đầy đủ nhất kỹ thuật của thời đại lưu phái.

Mà một chút, không chỉ có tại địa phương khác nhìn không ra, chính là năm nhà còn lại, này. Phương diện tư liệu cũng ít đến thương cảm.

Điều này làm cho tim nàng đập thình thịch, hơn nữa nàng xem thấy, chiết hình yến ba tạp càng chứng minh là thực lực kỹ thuật của lưu phái. Khó trách chiết hình yến ba tạp chẳng qua là ba sao tạp phiến, nhưng lại có được uy lực như thế! Nó đánh vỡ phép tắc của Hải Nạp Phạm Sâm về hệ thống tinh cấp, điều này cũng có thể chứng minh vị Tào tiên sinh này nắm giữ một bộ hê thống lý luận khác xa hiện có. Quan trọng hơn là, đây là một bộ hệ thống có sức sống!

Thế nhưng, vô luận nàng hỏi vấn đề gì, Trần Mộ cũng không hề giải đáp. Điều này làm cho nàng trong khoảng thời gian ngắn không biết lần từ đâu, nàng rất rõ đối phương không có nghĩa vụ phải giải thích cái gì cho mình.

Ngoại trừ bỏ chiết hình yến ba tạp, đối phương không có hứa hẹn bất cứ gì.

Đúng rồi! Đây không phải còn có chiết hình yến ba tạp sao? Một khi đối phương giảng giải chiết hình yến ba tạp cho mình, vậy mình cũng có thể đối với hệ thống thần bí này có giải thích nhất định.

Song, nàng làm sao ngờ được, Trần Mộ không có ý muốn giảng giải đích. Bởi vì, hắn nghĩ ra một phương pháp tuyệt diệu.

- Ngươi có học quá (phân tích độ Khế hợp) không?

Trần Mộ tìm đến Nhữ Thu.

Nhữ Thu cung kính cúi đầu:

- Có học quá.

Nàng thầm kì quái, không rõ Trần Mộ đột nhiên hỏi nàng là dụng ýgià. (phân tích độ Khế hợp) là một môn học khá cao cấp, nó thường dùng để phân tích tạp phiến. Có phân tích nghi, có thể phân tích độ khế hợp giữa tạp phiến với tài liệu, vì để phá giải tạp phiến, khi chế tạo cần đến cường độ cảm giác.

Đây là kỹ thuật cổ xưa nhất, nhưng cho tới bây giờ, sử dụng cùng phát triển đều có hạn. Bởi vì nó có thể làm tạp phiến hư hỏng vĩnh cửu không thể khôi phục.

- Vậy tham số khế hợp ngươi nhất định hiểu rõ qua?

- Đúng vậy, Tào tiên sinh.

- Ân. Cái này cho ngươi.

Trần Mộ đưa cho Nhữ Thu hé ra huyễn tạp:

- Trong này ghi lại cấu vân chiết hình yến ba tạp, cùng với cách vận bút, còn có từng phần tham số cảm giác khế hợp. Ngươi luyện tập họa pháp trước, chờ các chuyện này kết thúc, ta sẽ đem cách điều chế tạp mặc nói cho ngươi.

Trần Mộ nói xong liền rời đi, bỏ lại Như Thu ngạc nhiên, ngơ ngác nhìn theo.

Chờ Trần Mộ đi khuất, Nhữ Thu mới đem này huyễn tạp này cắm vào độ nghi của mình.

Trước mặt bắn ra một đạo lập thể hình ảnh, là tạp phiến trắng.

Đột nhiên, trên tạp phiến bắt đầu xuất hiện một điểm, sau đó thấy điểm này không ngừng kéo dài, hình thành một đường nét, chỉ thấy đường nét không ngừng kéo dài, dần dần hiện đầy cả mặt ngoài tạp phiến hình thành cấu vân, theo nét bút cuối cùng, mặt ngoài tạp phiến xuất hiện cấu vân giống với tạp phiến trên tay hiệu trưởng.

Song, biểu thị chưa hêt, chỉ thấy hình ảnh không ngừng lớn dần bằng chiếc bàn, cấu vân tạp phiến đường nét đều to lên cỡ bàn tay. Chỉ thấy cấu vân tạp phiến này đột nhiên hướng tạp phiến phía trên bay lên, tựa như một dãy núi trước mắt nàng dần dần hở ra, chỉ là đường nét ngoài rìa như bị nén xuống, bóng loáng.

Hơn mười giây sau, cấu vân tạp phiến tất cả đều nhô ra phía ngoài, nhưng các chỗ hở ra độ cao cũng không giống nhau, liên miên phập phồng, giống như thành lập một con đường tại dãy núi.

Nhữ Thu vốn thông minh tuyệt đỉnh, lập tức hiểu được những nét hở này, chính là vị trí cần có độ khế hợp cảm giác! Nhửng kẻ hở này hoàn hảo chú thích độ biến hóa quá tình khế hợp khi chế tạo tạp phiến, từ đây cũng rất dễ dàng tính toán ra cường độ cảm giác của mỗi vị trí khi hạ bút.

Này, này......

Nhữ Thu ngây dại, nàng không ngờ, Trần Mộ lại dùng loại phương pháp này để chỉ mình chế tạo chiết hình yến ba tạp.

Nàng đột nhiên nhíu mày, tựa hồ nghĩ tới điều gì, nhưng lại không xác định, nàng lập tức kích hoạt độ nghi.

- Văn lão sư? Ta là Thu

Văn lão sư lập tức ngừng tay, hòa ái nói:

- Thu nhi hả, làm sao vậy, gặp vấn đề gì sao?

Là Nhữ Thu, các chế tạp sư khác nhìn nhau ngừng tay. Bọn họ lúc trước còn đang thảo luận, muốn từ Nhữ Thu hiểu thêm, tiểu tử đó đến tột cùng chế tạo chính là tạp phiến gì, không ngờ Nhữ Thu lại tìm đến bọn họ.

Không chỉ có Văn lão sư, mà ngay cả người khác cũng biết, Nhữ Thu nhất định là gặp vấn đề hoặc là có khó khăn.

- Sư phụ, ngài nhớ có một loại phương pháp truyền thừa rất đặc thù không? Chính là sử dụng huyễn tạp hình ảnh biểu thị truyền thừa phương pháp chế tạo tạp phiến!

Nhữ Thu gấp giọng hỏi.

*****

- Sử dụng hình ảnh huyễn tạp truyền thừa?

Văn lão sư nhíu mày vắt óc suy nghĩ:

- Đó là thói quen của lưu phái thời đại, khi đó một ít lưu phái phi thường tinh thông hạ cấp huyễn tạp, bọn họ dùng phương thức này để truyền thừa, bất quá chỉ là một loại thủ đoạn phụ trợ, để ngừa tình trạng lỡ miệng ra bên ngoài, hiện tại loại thủ pháp này không có nghe nó có ai dùng nữa.

- Ân, ngài tiếp tục nói.

Hình như nghe ra Nhữ Thu trong thanh âm có cấp bách, văn lão sư càng thêm hào hứng:

- Khi đó chế tạp sư không phân chia cấp bậc giống chế tạp sư hiện tại. sau khi hệ thống Phạm sâm thành lập, chế tạp sư phân chia cấp bậc mới hình thành. Việc phân công cũng càng ngày càng rõ ràng, bởi vì kỹ thuật hình ảnh thuộc về nhất tinh cùng nhị tinh huyễn tạp, cho nên chuyên về phương diện kỹ thuật này, đều là một ít hạ cấp chế tạp sư. Hơn nữa hiện tại phương thức truyền thừa cũng khác trước kia, phương thức học viện truyền thừa cũng khiến cho kỹ thuật truyền thừa càng thêm có sức sống.

Văn lão đầu một hơi nói xong, phát giác giọng nói có chút khàn hơi, theo thói quen tính hướng trên bàn duỗi đi, song làm cho hắn muốn khóc chính là, trên bàn trừ bỏ thứ bốn sao tạp phiến ác ôn, không có trọng khê trà mà hắn đặc biệt thích nhất.

Các giáo sư khác sôi nổi gật đầu, Văn lão sư giảng giải phi thường rỏ. điều này các đệ tử, lần đầu tiên nghe được. Bọn họ cũng có năng lực chế tạo một ít cao cấp tạp phiến xuất sắc, nhưng là ở phương diện tri thức lịch sử, lại không phong phú. Từ điểm này cũng có thể nhìn ra đệ tử lục đại cùng bình thường học phủ khá chênh lệch, tựa như học phủ bình thường đi ra cao thủ tựa như tượng nhân kỹ thuật cao siêu, mà lục đại đi ra hạng người xuất sắc, nhưng lại xuất hiện rất nhiều nghệ thuật gia.

Sự khác biệt này, có lẽ chỉ rất nhỏ. Nhưng lục đại luôn luôn khiến cho bọn đệ tử đột phá khoảng cách này. Học viện khác cũng rất khó khăn mới làm được, đó là chênh lệch.

- Vậy ngài có biết. Bây giờ còn có lưu phái nào, sở hữu kỹ thuật này không? Hoặc là thường sử dụng kỹ thuật loại này không?

Văn lão đầu chịu đựng khan cổ, cẩn thận suy tìm một phen, lắc đầu:

- Không có, đây không phải kỹ thuật gì cao thâm. Bất quá hiện tại rất ít người sẽ làm như vậy. Mà sao? Thu nhi, ngươi nghĩ như thế nào về vấn đề này?

Văn lão đầu thắc mắc cũng như mọi người, bọn họ vểnh tai. Nhữ Thu mấy ngày liền đều đứng bên cạnh tiểu tử đáng chết nọ, vấn đề này nhất định là tiểu tử đó có liên quan, chẳng lẽ Nhữ Thu phát hiện cái gì?

Nhữ Thu bên kia im lặng chốc lát, sau đó nói:

- Ta vừa lúc nghĩ đến một vấn đề. Nhưng nhớ không rõ ràng, Văn lão sư ngài học thức uyên bác, ta đã nghĩ đến việc hỏi ngài. Có quấy rầy ngài không a!

Đám chế tạp sư thất vọng, nếp nhăn trên mặt Văn lão đầu thoáng cái giãn ra, vui vẻ nói:

- Không hề không hề! Thu nhi sau này gặp phải vấn đề gì, cứ việc tới hỏi văn lão sư bất cứ lúc nào.

- Cám ơn văn lão sư! Ta đây đi làm việc!

- Đi thôi đi thôi.

Văn lão sư vội vàng nói, vừa cắt đứt liên lạc, không nhịn được mở mồm mắng to:

- Cái tên đáng chết, ngay cả Thu nhi như vậy cũng không bỏ qua, thật sự đáng hận!

Đám đệ tử bất đắc dĩ cúi gầm đầu, sư trưởng đối với Nhữ Thu thiên vị, bọn họ sớm đã quen. Bọn họ cũng không hiểu tại làm sao? Cũng không thấy giáo sư nào cho bọn hắn gỡ gạc tổn thương bởi bất công.

Đột nhiên một giáo sư nói:

- Bên trong có chuyện! Các ngươi ngẫm lại, Thu nhi gần đều ở bên người tiểu tử đó, trừ phi tiểu tử đó dùng loại kỹ thuật này. Bằng không, Thu nhi tuyệt đối sẽ không hỏi một vấn đề rắc rối như vậy.

-Đúng, ta cũng nghĩ như vậy!

Đám giáo sư mỗi người đều gần thành tinh, nhất thời phát hiện chỗ khả nghi trong đó.

- Nhưng tại sao Thu nhi không nói cho chúng ta biết chứ?

Có người không nhịn được hỏi.

Văn lão đầu biết một ít nội tình, trừng mắt:

- Nàng không nói cho chúng ta biết tự nhiên có nguyên nhân!

Chợt vuốt cằm, đăm chiêu nói:

- Chẳng lẽ tiểu tử này thật sự là người kế thừa lưu phái thời đại truyền thừa?

- Thiệt không?

- Khó có khả năng. Lưu phái thời đại đã xa xôi từ xưa! Hải Nạp Phạm Sâm cùng đám tử tôn phía sau đã tuyệt tích. Nào có thể lưu truyền tới nay!

- Ta cảm thấy được có khả năng......

Gian chế tạp thất nho nhỏ nhất thời ầm ĩ.

Nhữ Thu ngồi yên, con mắt chợt chớp chớp, mới vừa rồi nàng đã từ Văn lão đầu tìm được đáp án mình muốn ‬. Trước mặt nàng, hình ảnh chiết hình yến ba tạp biểu thị liên tục.

Chuyện Chiết hình yến ba tạp chỉ có bốn người biết, Tiêu Tư, nàng, Bội phu nhân và Hiệu trưởng tư nguyên học viện."Cẩn tác vô ưu" cho nên nàng không dám đem tin tức này tiết lộ ra ngoài.

Nhữ Thu mím miệng, nhíu mày, nàng thật không ngờ đối phương lại có thủ đoạn này‬, trước quyết định của hắn kế hoạch toàn bộ thất bại!

Nên làm cái gì bây giờ đây?

Trần Mộ tâm tình khá tốt vì vấn đề Chiết hình yến ba tạp vẫn canh cánh trong lòng hắn, hiện tại đã được giải quyết, thoáng cái dễ chịu rất nhiều.

Từ cửa sổ nhìn xuống, Trần Mộ thất rất nhiều tạp tu kiến túc phập phềnh bên ngoài trụ sở. Bọn họ là do Ba Cách Nội Nhĩ mời tới cải tạo hỏa lực pháo đài, mỗi người đều bận rộn, từ vị trí của, có thể rất rõ ràng chứng kiến bề ngoài trụ sở biến hình theo tay bọn họ.

Bỗng dưng, một loại hào khí tự nhiên mà sinh, nơi này hết thảy đều do chính mình thành lập lên! Lúc này Trần Mộ mới phát hiện, kì thật ở sâu trong nội tâm mình là phi thường quan tâm, quan tâm hết thảy những gì mình sáng tạo!

Đại khái chính là loại tình tiết này, ảnh hưởng làm mình phải đưa ra một ít lựa chọn. Hắn cảm giác chính mình ở sâu trong nội tâm, phảng phất có cái gì đang muốn thoát ra.

Đột nhiên, Trần Mộ phát hiện chính mình tựa hồ có chút nhàn rỗi.

Cả trong căn cứ, chỉ có một người thanh nhàn giống mình, đó chính là Duy A.

- Chó béo khỏi bệnh rồi sao?

Trần Mộ thấy con chó béo núc nàm ghé vào bên cạnh Duy A, cũng không biết là do nó ngã bệnh, hay vẫn là thói quen ham ngủ. Từ khi hắn mới thấy con chó này, nó vẫn luôn ham ngủ như thế.

- Tốt lắm.

Duy A nhìn thoáng qua Trần Mộ:

- Công việc xong hết chưa?

Trần Mộ gật đầu:

- Ân, có thể thanh nhàn một lát.

- Ngươi đã lâu không có huấn luyện.

Duy A thản nhiên nói.

Trần Mộ nhất thời có chút hác nhiên, nói như Duy A là ám chỉ đối kháng huấn luyện, chính mình đích xác có rất lâu không có huấn luyện mặt này.

Năm phút đồng hồ sau.

Trần Mộ quỳ rạp trên mặt đất. Đầu óc choáng váng.

- Thục lực lui bước rất lớn.

Duy A không lưu tình đả kích hắn:

- Ngươi chỉ kiên trì được 6, 8 giây!

Cảm giác choáng váng dần dần biến mất, Trần Mộ khẽ cắn môi. Từ trên mặt đất đứng lên:

- Làm lại!

Trong La Dữu thành, hiện tại Trung Đạt Thư Phủ cùng Liên bang tổng hợp học phủ một lần nữa khôi phục thực lực thăng bằng. Song phương bảo trì giằng co, cũng không có lập tức khai chiến, điều này làm cho rất nhiều cư dân thở dài một hơi. Nhưng là người sáng suốt cũng biết, đây chẳng qua là sự yên lạng trước cơn bão táp mà thôi.

Do văn châu cùng các nhân vật trọng yếu của Trung Châu tập đoàn đều nằm trong tay Trung Đạt Thư Phủ. Vì phòng ngừa Trung Đạt Thư Phủ chuyển bọn họ đi. Tất cả phương tiện di chuyển đến các thành thị khác đều bị Liên bang tổng hợp học phủ khống chế, cấm kẻ nào rời khỏi La Dữu thành.

Hành vi này của Liên bang tổng hợp học phủ, làm cho lòng người dân La Dữu thành vốn đã hoảng sợ càng thêm kinh hoảng.

Lần này kinh hoảng không chỉ dân chúng bình thường, mà ngay cả các phú hào đều kinh hoảng. Bọn họ rất rõ ràng, trong mắt lục đại, bọn họ căn bản không được tính là gì. Một khi hai chiến. Chỉ sợ lục đại tạp tu ngay cả liếc mắt cũng không thèm nhìn tới bọn họ.

Tạp tu đánh thuê giá cả đột nhiên gia tăng, toàn bộ giá cả tăng vọt mà ngay cả Trần Mộ cũng phải động tâm.

Khác với đám phú hào, Trần Mộ ngược lại an tâm rất nhiều. Thế cục càng hỗn loạn, đối với hắn càng có lợi.

Đặc biệt như cục diện giằng co bây giờ, không người nào sẽ tìm đến mình gây phiền toái, Trung Đạt Thư Phủ sẽ không. Liên bang tổng hợp học phủ lại càng không, về phần Pháp Á, cũng sẽ không ngu đến mức lúc này lại nhảy ra.

Mỗi ngày trôi qua, thực lực trụ sở càng thêm tăng cường. Chiến cuộc chưa ngã ngủ không ai sẽ động đến bọn họ, Trần Mộ hy vọng tình hình này có thể kéo càng dài càng tốt, như vậy cho bọn hắn thời gian phát triển càng nhiều.

Bất quá một khi chiến cuộc ngã ngủ. Vô luận là ai thắng, đều rất có thể tìm chính mình khai đao.

Lần trước Giải yến Bạch lẻn vào đã cảnh báo hắn. Việc hắn chế tạo seri tạp phiến người bình thường có thể không rõ ràng lắm, nhưng trong mắt các thế lực to lớn, đây khẳng định không phải là cái gì bí mật.

Bọn họ muốn nắm chặt thời gian.

Bất quá, ở phương diện này, Trần Mộ thật là không có bao nhiêu biện pháp có thể tưởng tượng. Hơn nữa hắn cũng tin tưởng. phán đoán thế cục Ba Cách Nội Nhĩ tinh ranh hơn mình!

Chính mình nắm chặt thời gian huấn luyện là được. Cường thực lực nhiều điều tốt đẹp.

Lần thứ năm mươi bị Duy A đánh bại, Trần Mộ cũng bắt đầu từ từ tìm được tiết tấu cùng cảm giác trước kia, chậm rãi thời gian hắn đối kháng càng ngày càng dài. Sau khi có động cơ Trần Mộ biểu hiện ra bền bĩ kinh người, dù là Duy A, ánh mắt đờ đẫn ngẫu nhiên hiện lên một tia kinh ngạc.

Cũng không biết tại sao, mỗi khi thấy trong mắt Duy A một tia rất nhỏ kinh ngạc, Trần Mộ đều thấy cảm giác thành tựu.

Bất quá, huấn luyện bị cắt đứt. Hắn đã không phải độc thân tiểu tử như trước kia, mà là một thủ lĩnh đoàn đội.

Ba Cách Nội Nhĩ tìm hắn có việc.

Thấy trên mặt Trần Mộ đầy vết bầm xanh đỏ đủ kiểu, vẻ mặt Ba Cách Nội Nhĩ có chút quái dị, những người phía sau hắn vẻ mặt cũng trở nên quái dị hẳn lên. Trần Mộ lúc này mới chú ý tới những người phía sau hắn, đúng là các tạp tu kiến trúc đang giúp trụ sở cải tạo hỏa lực pháo đài.

Ba Cách Nội Nhĩ ngần ngừ một chút mới nói:

- Ông chủ. La Dữu thành thế cục thật khẩn trương, bọn họ đều rất lo lắng. Bọn họ thây Tiêu Tư hiệu trưởng ở đây, cảm giác được nơi này có thể đảm bảo an toàn của bọn họ, bọn họ hy vọng ngài có thể để cho bọn họ tạm thời ngụ trong căn cứ một thời gian, vượt qua nguy cơ lúc này.

Một người có vẻ cầm đầu mở miệng:

- Ông chủ rộng lượng, ngài có thể làm chủ nhân của Ba Cách Nội Nhĩ, chúng ta đều tin tưởng ngài là người rất giỏi. Chúng ta hy vọng ngài thu lưu chúng ta một thời gian, để báo đáp, đoạn thời gian này, chúng ta có nghĩa vụ vì ngài phục vụ. Hơn nữa, tệ nhân nguyện ý đem pháo đài của ngài cải tạo thành hải tinh bảo!

Ba Cách Nội Nhĩ bất ngờ:

- Hải tinh bảo?Các ngươi làm được hải tinh bảo?

Người nọ lắc đầu:

- Không!Chỉ có ta, bất quá ta có thể chỉ đạo bọn họ, ta tin tưởng, không bao lâu có thể hoàn thành.

Nghe thế, Trần Mộ cũng biết, cái gọi là hải tinh bảo khẳng định là thứ tốt. Hơn nữa có những người này, một khi trụ sở bị hao tổn, cũng có thể rất nhanh tu sửa. Hắn không chút do dự gật đầu:

- Được, ta đáp ứng!

Đám kiến trúc tạp tu nhất thời mừng rỡ như điên.

- Nhân từ, khẳng khái đại nhân, ngài nhất định sẽ không thất vọng vì quyết định sáng suốt này!

Người cầm đầu nọ khẳng định.

Trần Mộ nói với Ba Cách Nội Nhĩ:

- Giao cho ngươi.

Ba Cách Nội Nhĩ gật đầu, sau đó lập tức dẫn nhóm người này đi an bài.

Lúc này, độ nghi của Trần Mộ lại vang lên.

Crypto.com Exchange

Chương (1-567)